Gặp Lại Vui Vẻ

Chương 56 - Chương 51

/65


Năm đó mùa đông ở Thành phố N vẫn chưa đến, lúc Tạ Xuân Hồng rời đi, ánh mắt trời còn chói chang, ấm áp chiếu lên người, làm cho người ta không ngừng cảm thấy thích thú vui vẻ. Đang làm một ngày như vậy, nhưng lại làm cho Tạ Xuân Hồng cảm thấy lạnh lẽo khôn nguôi.

Không biết Lộ Viễn dùng cách gì, tránh được mọi người, đưa Tạ Xuân Hồng đến một thành phố xa lạ ở Phương Nam, theo yêu cầu của cô, tìm cho cô một việc làm trong thư viện thành phố, công việc đơn giản thoải mái, lương bổng đãi ngộ của không tồi.

Tạ Xuân Hồng làm việc trong Dịch thị một thời gian dài, tiền lương cao, bình thường lại không tiêu xài gì nhiều, lại thêm lúc sống cùng Dịch Hồi, mọi chi tiêu hằng ngày đều do Dịch Hồi chi trả, cho nên cô có được một số tiền không nhỏ trong tài khoản ngân hàng. Tạ Xuân Hồng quyết định thuê một căn hộ nhỏ gần thư viện để ổn định cuộc sống.

Lúc Tạ Vân đến đã là chạng vạng tối, một mình Xuân Hồng ra ga đón bà, vừa nhìn thấy khuôn mặt bình thản của mẹ, bỗng nhiên những lo lắng của cô bỗng chốc tan biến đi rất nhiều, cảm thấy an tâm.

Tạ Vân nhìn từ trên xuống đánh giá cô một phen, thấy cô vẫn bình yên vô sự thì nhẹ nhàng thở ra, rồi dùng giọng thờ ơ hỏi: “Đã xảy ra chuyện gì?”

Tạ Xuân Hồng đưa bà về căn hộ cho thuê, đem mọi chuyện kể hết với bà.

Tạ Vân trầm mặc một lúc lâu mới mở miệng: “Mang thai đã bao lâu rồi? Đứa bé có ổn đinh không?”

“Hơn hai tháng, bác sĩ nói cũng tốt…”

Tạ Vân gật gật đầu và không nói nữa, tính tình bà vốn lạnh nhạt, giống như sự quạnh quẽ đã ăn sâu vào máu, lạnh nhạt và xa cách, chính thức đẩy người khác ra xa vạn dặm.

Xuân Hồng đợi hồi lâu không thấy bà tiếp tục hỏi, chần chờ mở miệng: “Mẹ, mẹ không muốn hỏi con có muốn sinh đứa bé hay không sao?”

Tạ Vân nhàn nhạt nhòn cô một: “Nếu con không muốn sinh nói thì đã sớm bỏ đi rồi.”

Tạ Xuân Hồng cứng người, bất đắc dĩ nói: “Con không biết chính xác mình có muốn sinh hay không. Mẹ, con không muốn từ nhỏ nó đã phải sống một cuộc sống không vui vẻ vì không có ba…”

Tạ Vân dời tầm mắt ra xa, nói nho nhỏ: “Xuân Hồng, con đang trách mẹ đúng không? Mẹ không phải là người mẹ tốt, không phải là người mẹ có trách nhiệm, không thể chăm sóc con một cách tốt nhất… Mẹ biết mấy năm nay con sống cũng không được tốt, nhưng rốt cục mẹ vẫn không có cách nào … Mẹ cũng muốn cưng chiều con, nhìn thấy con làm nũng với mẹ, nhưng mà mẹ lại không vượt qua được bản thân mình, mẹ sợ, sợ con hỏi mẹ về ba con, bởi vì mẹ không biết nên trả lời với con thế nào…”

Tạ Xuân Hồng cầm tay bà cắt ngang câu nói: “Mẹ, đừng nói như vậy, một mình mẹ nuôi con khôn lớn rất vất vả, con chưa từng trách mẹ, con biết mẹ vì con mà từ bỏ cả gia đình mình, con làm sao có thể trách giận mẹ? Con…Con nói như vậy, chính vì con sợ hãi, con sợ con sẽ hối hận khi sinh ra nó, con sợ sau này nó sẽ oán hận con để sinh nó ra trên đời này.”

‘Xuân Hồng, vậy con có bao giờ hối hận vì đã được sinh ra chưa?”

Tạ Xuân Hồng ngẩn người, tuy rằng từ nhỏ cô đã rất cô đơn, nhưng mà cũng đã trải qua những điều tốt đẹp không thể xóa nhòa, cô cũng từng gặp quá nhiều bất hạnh nhưng cũng chưa từng hối hận vì đã được sinh ra trên cõi đời này.

Tạ Vân nhìn Xuân Hồng bỗng dưng trầm mặc, mỉm cười, yêu thương vuốt tóc cô, bà rất ít khi có những hành động thân thiết như vậy đối với con gái, lúc này làm như vậy lại không hề cảm thấy không quen hay xấu hổ gì.

“Con bé này, suy nghĩ nhiều như vậy để làm gì chứ? Sợ mình dạy dỗ nó không chu đáo sao, không phải mẹ đã dạy dỗ con rất tốt sao?”

Tạ Xuân Hồng cười khúc khích, cảm kích nói: “Cám ơn mẹ.”

Tạ Vân thở dài, như đang chìm vào hồi ức, hơi có chút bùi ngùi nói: “Chính vì mẹ sợ con đi theo vết xe đổ của mẹ, cho nên luôn kìm nén yêu thương của mình, đã quyết tâm thì không hối hận, giống như mẹ muốn tử thủ trong tình cảm của chính mình mà cô độc suốt nửa đời người. Cho nên mẹ mới hy vọng con có thể cùng Dịch Hồi sống vui vẻ hạnh phúc bên nhau, có thể buông bỏ được tình cảm với Đường Sơ… Mẹ thấy nó rất yêu con, không nghĩ rằng đến cuối cùng kết quả lại thành ra như thế này…”

Tạ Xuân Hồng sợ hãi, không thể tin được hỏi lại: “Mẹ nói cái gì? Mẹ, mẹ biết…”

Tạ Vân cười cười nói: “Có ai hiểu con gái hơn là mẹ ruột đâu chứ? Tuy mẹ chưa từng hỏi đến, nhưng như vậy không có nghĩa là mẹ không quan tâm đến con của mẹ. Lúc con mới lên trung học, mười lăm mười sáu tuổi không thể hiểu chuyện đời, lại là con một nên gây ra không ít phiều toái, chuyện tình cảm không biết xử lý làm cho con cả đời không thể quên được, cho nên mẹ làm như chuyện gì cũng không biết, cho dù về sau nghe nói Tô Văn sinh bệnh mẹ cũng tìm cách dấu con. Mẹ không muốn kéo con lại gần Đường Sơ, càng không nghĩ rằng con vẫn bị vướng vào đám tình cảm ấy.”

Trong lòng Tạ Xuân Hồng không biết nên nói gì, hóa ra nhiều năm như vậy, mẹ cô vẫn yêu thương cô không thay đổi, không có lúc nào không quan tâm đến cô.

“Được rồi, tắm rửa rồi đi ngủ đi, bây giờ con cố chăm sóc bản thân mình cẩn thận, ngày mai mẹ đưa con đến bệnh viện kiểm tra kỹ lưỡng một lần nữa.”

Hai mẹ con đã lâu không gặp mặt, buổi tối nằm trên giường nói chuyện phiếm, Tạ Vân ngồi xe cả ngày, trong thoáng chốc đã ngủ thiếp đi.

Vừa rạng sáng ngày thức hai, Tạ Vân đã thức dậy, làm bữa sáng cho Xuân Hồng ăn xong, sửa soạn nhanh căn phòng một chút rồi sau đó đưa Xuân Hồng đến bệnh viện.

Trải qua một loạt kiểm tra, ngoài việc Xuân Hồng dinh dưỡng không đủ chất ra, những thứ còn lại đều tốt.

Tạ Vân thở phào nhẹ nhõm, vô cùng thích thú cùng Xuân Hồng ngồi xuống ghế nghỉ ngơi.

Nhìn mọi người đi tới đi lui, Tạ Xuân Hồng đột nhiên lên tiếng: “Mẹ, có phải mẹ rất yêu ba không?”

Tạ Vân cứng người lại, từ khi Xuân Hồng hiểu chuyện đến nay đây là lần đầu tiên cô nhắc đến ba mình trước mặt bà.

“Con không có ý gì khác, con chỉ muốn biết, mẹ yêu ba nhiều đến thế nào mới có thể vì ông ấy rời bỏ tất cả, một mình chống đỡ nhiều áp lực đến như vậy để sinh con cho ông ấy, sau đó vất vả nuôi lớn, nhiều năm như vậy vẫn không hề oán giận, không hề hối hận, một mình gánh chịu hết tất cả những gian khổ, lại chưa bao giờ nói ra một lời trách cứ… Mẹ, con thật sự rất sợ, con sợ con yêu Dịch Hồi không đủ, rồi đến một ngày


/65

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status