Lộ Viễn không xuất hiện thêm lần nào nữa, Lý Lily tự giáng một cấp chuyển từ nơi khác đến thành phố N, đang sắp xếp chỗ ở, Phương Tình nghe được tin này lập tức gọi điện thoại báo cho Tạ Xuân Hồng.
Tạ Xuân Hồng nghe giọng Phương Tình vô cùng lo lắng còn tưởng rằng đã xảy ra chuyện gì lớn, đợi đến khi hiểu rõ không khỏi cảm thấy dở khóc dở cười.
Tạ Xuân Hồng bất đắc dĩ thở dài nói: “Thành phố N không phải là nhà của mình, cô ta muốn tới thì tới muốn đi thì đi, với mình chẳng có liên quan gì, chẳng lẽ mình có thể cản cô ta được sao?”
Ở bên kia đầu dây Phương Tình oán hận không thể luyện sắt thành ra thép bức xúc nói: “Cậu sao lại ngốc như vậy chứ, Lý Lily cùng với anh họ từ nhỏ lớn lên bên nhau, người phụ nữ kia coi trọng sự nghiệp đến như vậy, lần này lại tình nguyện giáng một cấp cũng vì muốn đến thành phố N, nếu không liều chết tìm đến gần anh họ thì là vì cái gì? Còn không phải là muốn đẩy cậu ra! Cô ta rõ ràng chính là có ý định không tốt đó!”
Trong nháy mắt Tạ Xuân Hồng có chút hốt hoảng, rồi lại rất nhanh chóng trả lời: “Anh họ cậu không phải là loại đàn ông có thể dễ dàng bị quyến rũ, cậu còn không biết anh ấy xấu tính đến như thế nào sao?”
Phương Tình tức giận mắng: “Thật không hiểu cậu ra làm sao nữa, cậu như vậy là đang tin tưởng anh ấy sao? Nói cho cậu biết, nếu đàn ông đáng tin, thì heo có thể leo cây đấy!”
Tạ Xuân Hồng “Xùy” một tiếng rồi bật cười, những lời của cô ấy đã chọc cười cô, không khỏi trêu ghẹo nói: “Thế nào? Lục Hân đáng tin đến độ heo phải leo cây à?”
“Cậu đừng có đổi chủ đề!” Phương Tình nói đến miệng lưỡi đều khô, đối phương ngay cả chút phản ứng cũng không có, thật là hoàng đế không vội thái giám đã gấp!
“Đừng trách mình không nhắc nhở cậu Tạ Xuân Hồng, anh họ mình là một người đàn ông có giá, là mơ ước của nhiều phụ nữ, nếu không như anh ấy không giữ mình trong sạch như Bạch Ngọc trong nhiều năm như vậy, sớm đã bị đám phụ nữ như hổ báo kia gặm đến mảnh vụn cũng không còn! Đặc biệt là cái cô Lý Lily đó … Đơn giản chính là hàm cá mập, hung tàn cực kỳ! Chờ cô ta nhe nanh múa vuốt cũng lúc cậu sẽ thê thảm, cậu hãy tự bảo trọng đi!” die,n; da.nlze.qu;ydo/nn
Tạ Xuân Hồng nhớ tới lần trước gặp gỡ liền không khỏi toát mồ hôi lạnh, khi đó có Dịch Hồi che chở cho cô, cô mới không bị cô ta hạ độc thủ, nếu như cô đơn thương độc mã thì … Tạ Xuân Hồng rùng mình.
“Được rồi, mình biết rồi, mình cúp máy đây!”
Tạ Xuân Hồng vừa mới tắt di động, thì bên kia liền thấy Lý Lily được cô tiếp tân đang một mực cung kính hướng dẫn đi tới.
Lý Lily mặc cảnh phục màu đen, tóc buộc đuôi ngựa cao chỉnh tề nghiêm túc, toát ra vẻ khí khái anh hùng, Xuân Hồng lập tức giơ cao tập tài liệu che mặt, đầu rụt xuống cố ý ẩn mình đi.
Lý Lily liếc mắt thấy Tạ Xuân Hồng núp sau tập tài liệu, trong mắt chợt ánh lên nét kinh ngạc, ngay sau đó lộ nụ cười giễu cợt.
Lý Lily bước đi uyển chuyển, đi thẳng tới trước bàn Tạ Xuân Hồng dừng lại, từ trên cao nhìn xuống cô, trên mặt như cười như không nói: “Cô Tạ, không nghĩ rằng sẽ gặp cô ở nơi này.”
Trong lòng Tạ Xuân Hồng oán giận người phụ nữa quá là không hiểu chuyện, một chút phân biệt cũng không có, hành động của mình rõ ràng là không muốn gặp cô ta vậy mà cô ta cũng không nhìn ra được.
Xuân Hồng cười cười, khuôn mặt thờ ơ đứng lên nhìn thẳng vào cô ta: “Cô Lý, cô khỏe không, tôi cũng không nghĩ chúng ta có thể nhanh chóng gặp lại đến như vậy, Dịch Hồi và dì Dịch cũng thường nhắc tới cô, nói cô và Dịch Hồi là bạn rất thân, tôi cũng đang mong được gặp lại cô đây.”
Tạ Xuân Hồng trợn mắt nói bừa, thua người không thua trận, cô đứng thẳng, trong lòng không tự chủ được đang rất khẩn trương.
Nói ra những lời không mặn không lạt, rõ ràng phân Lý Lily thành người ngoài, sắc mặt Lý Lily ẩn hiện sự giận dữ, khinh miệt nhìn cô hỏi: “Cô cũng làm việc ở Dịch thị? Quả thật không nhìn ra cũng có lúc Dịch Hồi lạm dụng chức quyền đưa nhân tình vào công ty, Cô Tạ đây sử dụng mối quan hệ này vào làm ở đây quả thật cũng không tệ!”
Tạ Xuân Hồng cười nhạt, ôn nhu đúng mực, chậm rãi nói: “Lời nói này của cô Lý thật có chỗ không đúng … Nếu cô Lý ngồi vào vị trí này mới gọi là dùng quan hệ thân thiết để đạt được, về phần tôi thì … Cùng lắm là đi theo Dịch Hồi để phu xướng phụ tùy thôi!”
“Cô …” Lý Lily suýt chút nữa là mất khống chế, hít thở thật sâu, cười lạnh nói: “Hừ! Nghe nói cô Tạ đây tốt nghiệp hệ văn, không biết có từng nghe qua câu này “Dĩ sắc thị quân giả, sắc suy nhi ái thỉ, ái thỉ tắc ân tuyệt”? Tôi tin rằng cô Tạ tất nhiên hiểu rõ trong lịch sử có nhiều chuyện tình đẫm máu đúng không?
Lời khiêu khích quá ư là rõ ràng, xung quanh đồng loạt toát ra một lớp khí lạnh bao phủ, tất cả mọi người kinh ngạc dừng tất cả công việc lại, chờ Tạ Xuân Hồng khóc lóc đi tìm Dịch Hồi.
Tạ Xuân Hồng nhìn thẳng cô ta, ánh mắt thản nhiên không chút sợ hãi, quyến rũ cười một tiếng: “Thật là ngại quá, so với xuất thân từ nữ quân nhân như cô, tôi xem ra vẫn còn có chút văn hóa.”
Lý Lily đi đạp vào chỗ đau, sắc mắt khó coi đến cực điểm, lửa giận phừng phừng muốn thoát ra khỏi miệng, Dịch Hồi đứng ở cửa phòng làm việc thờ ơ hỏi: “Các người đang làm gì vậy?”
Mọi người ngay lập tức trở lại với công việc đang dang dở, trên mặt vẫn không giấu được vẻ tiếc nuối sâu sắc kỳ cục.
Lý Lily cố gắng ngăn chặn cơn giận, kiềm nén đến độ thiếu chút nữa là thở không được, hung hăng trợn mắt nhìn Tạ Xuân Hồng một cái, quay đầu bước nhanh về phía Dịch Hồi vừa cười vừa nói: “Em tới thăm anh một chút.”
Dịch Hồi nhíu mày một cái, cực kỳ lạnh nhạt nhìn cô ta: “Anh rất khỏe, nhìn anh trông giống như có bệnh tật gì sao? Còn nữa, lúc anh làm việc trong công ty không thích tiếp khách riêng, em nên về đi!”
Sắc mặt Lý Lily cứng đờ, nhưng cũng rất mau lấy lại nụ cười, hơi ủy khuất hỏi: “Tình cảm của chúng ta nhiều năm như vậy, anh đối xử vô tình vô nghĩa với bạn cũ như vậy sao?”
Dịch Hồi cũng lười nói nhiều với cô ta, lướt qua cô ta đi đến bên Tạ Xuân Hồng,
Tạ Xuân Hồng nghe giọng Phương Tình vô cùng lo lắng còn tưởng rằng đã xảy ra chuyện gì lớn, đợi đến khi hiểu rõ không khỏi cảm thấy dở khóc dở cười.
Tạ Xuân Hồng bất đắc dĩ thở dài nói: “Thành phố N không phải là nhà của mình, cô ta muốn tới thì tới muốn đi thì đi, với mình chẳng có liên quan gì, chẳng lẽ mình có thể cản cô ta được sao?”
Ở bên kia đầu dây Phương Tình oán hận không thể luyện sắt thành ra thép bức xúc nói: “Cậu sao lại ngốc như vậy chứ, Lý Lily cùng với anh họ từ nhỏ lớn lên bên nhau, người phụ nữ kia coi trọng sự nghiệp đến như vậy, lần này lại tình nguyện giáng một cấp cũng vì muốn đến thành phố N, nếu không liều chết tìm đến gần anh họ thì là vì cái gì? Còn không phải là muốn đẩy cậu ra! Cô ta rõ ràng chính là có ý định không tốt đó!”
Trong nháy mắt Tạ Xuân Hồng có chút hốt hoảng, rồi lại rất nhanh chóng trả lời: “Anh họ cậu không phải là loại đàn ông có thể dễ dàng bị quyến rũ, cậu còn không biết anh ấy xấu tính đến như thế nào sao?”
Phương Tình tức giận mắng: “Thật không hiểu cậu ra làm sao nữa, cậu như vậy là đang tin tưởng anh ấy sao? Nói cho cậu biết, nếu đàn ông đáng tin, thì heo có thể leo cây đấy!”
Tạ Xuân Hồng “Xùy” một tiếng rồi bật cười, những lời của cô ấy đã chọc cười cô, không khỏi trêu ghẹo nói: “Thế nào? Lục Hân đáng tin đến độ heo phải leo cây à?”
“Cậu đừng có đổi chủ đề!” Phương Tình nói đến miệng lưỡi đều khô, đối phương ngay cả chút phản ứng cũng không có, thật là hoàng đế không vội thái giám đã gấp!
“Đừng trách mình không nhắc nhở cậu Tạ Xuân Hồng, anh họ mình là một người đàn ông có giá, là mơ ước của nhiều phụ nữ, nếu không như anh ấy không giữ mình trong sạch như Bạch Ngọc trong nhiều năm như vậy, sớm đã bị đám phụ nữ như hổ báo kia gặm đến mảnh vụn cũng không còn! Đặc biệt là cái cô Lý Lily đó … Đơn giản chính là hàm cá mập, hung tàn cực kỳ! Chờ cô ta nhe nanh múa vuốt cũng lúc cậu sẽ thê thảm, cậu hãy tự bảo trọng đi!” die,n; da.nlze.qu;ydo/nn
Tạ Xuân Hồng nhớ tới lần trước gặp gỡ liền không khỏi toát mồ hôi lạnh, khi đó có Dịch Hồi che chở cho cô, cô mới không bị cô ta hạ độc thủ, nếu như cô đơn thương độc mã thì … Tạ Xuân Hồng rùng mình.
“Được rồi, mình biết rồi, mình cúp máy đây!”
Tạ Xuân Hồng vừa mới tắt di động, thì bên kia liền thấy Lý Lily được cô tiếp tân đang một mực cung kính hướng dẫn đi tới.
Lý Lily mặc cảnh phục màu đen, tóc buộc đuôi ngựa cao chỉnh tề nghiêm túc, toát ra vẻ khí khái anh hùng, Xuân Hồng lập tức giơ cao tập tài liệu che mặt, đầu rụt xuống cố ý ẩn mình đi.
Lý Lily liếc mắt thấy Tạ Xuân Hồng núp sau tập tài liệu, trong mắt chợt ánh lên nét kinh ngạc, ngay sau đó lộ nụ cười giễu cợt.
Lý Lily bước đi uyển chuyển, đi thẳng tới trước bàn Tạ Xuân Hồng dừng lại, từ trên cao nhìn xuống cô, trên mặt như cười như không nói: “Cô Tạ, không nghĩ rằng sẽ gặp cô ở nơi này.”
Trong lòng Tạ Xuân Hồng oán giận người phụ nữa quá là không hiểu chuyện, một chút phân biệt cũng không có, hành động của mình rõ ràng là không muốn gặp cô ta vậy mà cô ta cũng không nhìn ra được.
Xuân Hồng cười cười, khuôn mặt thờ ơ đứng lên nhìn thẳng vào cô ta: “Cô Lý, cô khỏe không, tôi cũng không nghĩ chúng ta có thể nhanh chóng gặp lại đến như vậy, Dịch Hồi và dì Dịch cũng thường nhắc tới cô, nói cô và Dịch Hồi là bạn rất thân, tôi cũng đang mong được gặp lại cô đây.”
Tạ Xuân Hồng trợn mắt nói bừa, thua người không thua trận, cô đứng thẳng, trong lòng không tự chủ được đang rất khẩn trương.
Nói ra những lời không mặn không lạt, rõ ràng phân Lý Lily thành người ngoài, sắc mặt Lý Lily ẩn hiện sự giận dữ, khinh miệt nhìn cô hỏi: “Cô cũng làm việc ở Dịch thị? Quả thật không nhìn ra cũng có lúc Dịch Hồi lạm dụng chức quyền đưa nhân tình vào công ty, Cô Tạ đây sử dụng mối quan hệ này vào làm ở đây quả thật cũng không tệ!”
Tạ Xuân Hồng cười nhạt, ôn nhu đúng mực, chậm rãi nói: “Lời nói này của cô Lý thật có chỗ không đúng … Nếu cô Lý ngồi vào vị trí này mới gọi là dùng quan hệ thân thiết để đạt được, về phần tôi thì … Cùng lắm là đi theo Dịch Hồi để phu xướng phụ tùy thôi!”
“Cô …” Lý Lily suýt chút nữa là mất khống chế, hít thở thật sâu, cười lạnh nói: “Hừ! Nghe nói cô Tạ đây tốt nghiệp hệ văn, không biết có từng nghe qua câu này “Dĩ sắc thị quân giả, sắc suy nhi ái thỉ, ái thỉ tắc ân tuyệt”? Tôi tin rằng cô Tạ tất nhiên hiểu rõ trong lịch sử có nhiều chuyện tình đẫm máu đúng không?
Lời khiêu khích quá ư là rõ ràng, xung quanh đồng loạt toát ra một lớp khí lạnh bao phủ, tất cả mọi người kinh ngạc dừng tất cả công việc lại, chờ Tạ Xuân Hồng khóc lóc đi tìm Dịch Hồi.
Tạ Xuân Hồng nhìn thẳng cô ta, ánh mắt thản nhiên không chút sợ hãi, quyến rũ cười một tiếng: “Thật là ngại quá, so với xuất thân từ nữ quân nhân như cô, tôi xem ra vẫn còn có chút văn hóa.”
Lý Lily đi đạp vào chỗ đau, sắc mắt khó coi đến cực điểm, lửa giận phừng phừng muốn thoát ra khỏi miệng, Dịch Hồi đứng ở cửa phòng làm việc thờ ơ hỏi: “Các người đang làm gì vậy?”
Mọi người ngay lập tức trở lại với công việc đang dang dở, trên mặt vẫn không giấu được vẻ tiếc nuối sâu sắc kỳ cục.
Lý Lily cố gắng ngăn chặn cơn giận, kiềm nén đến độ thiếu chút nữa là thở không được, hung hăng trợn mắt nhìn Tạ Xuân Hồng một cái, quay đầu bước nhanh về phía Dịch Hồi vừa cười vừa nói: “Em tới thăm anh một chút.”
Dịch Hồi nhíu mày một cái, cực kỳ lạnh nhạt nhìn cô ta: “Anh rất khỏe, nhìn anh trông giống như có bệnh tật gì sao? Còn nữa, lúc anh làm việc trong công ty không thích tiếp khách riêng, em nên về đi!”
Sắc mặt Lý Lily cứng đờ, nhưng cũng rất mau lấy lại nụ cười, hơi ủy khuất hỏi: “Tình cảm của chúng ta nhiều năm như vậy, anh đối xử vô tình vô nghĩa với bạn cũ như vậy sao?”
Dịch Hồi cũng lười nói nhiều với cô ta, lướt qua cô ta đi đến bên Tạ Xuân Hồng,
/65
|