Vô Thường

Chương 1643: Tiểu nương tử vẫn còn xấu hổ (hạ).

/1679


Đường Phong nghiêm mặt ngồi ở bên trong phòng, Chung Lộ đứng ở phía sau hắn, đôi tay ngọc nhẹ nhàng xoa bóp vai của Đường Phong, bộ dáng thị nữ rất chăm chỉ.
- Bịch.
Một tiếng vang lên, cửa phòng bị đá văng, một đám người Hồ gia nối đuôi nhau đi vào, hai vị thiếu gia Hồ gia làm đầu tàu gương mẫu.
Vừa vào bên trong phòng đã thấy Chung Lộ che mặt đứng đó, ánh mắt của hai người Hồ Thiên Hồ Hải bốc lên quang mang.
Hai người duyệt nữ cả đời, nhãn lực nhìn nữ nhân không hề tầm thường, dạng nữ tử gì bọn họ còn chưa nhìn thấy qua, cho dù là cá tính hay vóc người đều có thể nhìn thông thấu.
Đừng nói hiện giờ Chung Lộ chỉ che một cái khăn mỏng, cho dù mặc trường bào rộng thùng thình thì hai người Hồ Thiên Hồ Hải cũng nhìn ra được nàng là một mỹ nhân tuyệt sắc.
Đôi tay ngọc thon thả đang xoa bóp vai của Đường Phong khiến cho hai người Hồ Thiên Hồ Hải đều mềm nhũn trong lòng. Nữ nhân có đôi tay xinh đẹp tuyệt trần như vậy, nếu như có thể để ở trong lòng thưởng thức thì thật là chuyện tình tuyệt vời cỡ nào?
Nhìn lại Đường Phong, nhất thời Hồ Thiên Hồ Hải không vui. Tiểu tử này có diễm phúc như vậy? Mỗ là thiếu gia Hồ gia còn chưa nhìn thấy qua loại nữ tử này, tiểu tử ngươi dựa vào cái gì để sai sử nàng như nha hoàn?
Vừa mới suy nghĩ tới đây, khuôn mặt của hai vị thiếu gia Hồ gia liền lạnh lùng.
- Mấy vị có việc gì?
Đường Phong đạm nhiên nhìn vào đám người trước mặt, mở miệng hỏi.
Hai người Hồ Thiên Hồ Hải tiến lên phía trước, ngồi xuống cái bàn trước mặt Đường Phong, Tôn quản sự chăm chú quan sát Đường Phong cách nửa bàn, nhíu mày không ngừng.
Hắn phát hiện bên trong phòng dĩ nhiên chỉ có một đôi nam nữ, nhưng tình báo nói nhóm người của bọn họ có mười mấy người, vậy những người khác đi đâu rồi?
Nhìn kỹ lại một lần nữa, nam tử ngồi đối diện chỉ có thực lực Thiên Giai thượng phẩm nhưng nữ tử thì nằm ngoài dự đoán của hai người là một Linh Giai hạ phẩm.
Ngay lập tức Tôn quản sự liền có tính toán, len lén làm dấu với mấy người sau lưng, những hộ vệ khác liền đi ra ngoài để điều tra những người khác của nhóm người Đường Phong đang ở đâu.
- Bàn tay nhỏ bé xinh đẹp quá.
Con mắt Hồ Thiên lưu lại trên bàn tay ngọc của Chung Lộ. Bạn đang đọc truyện tại Truyện YY - http://truyenyy.com
- Thật đẹp!
Hồ Hải tiếp lời, hít sâu vào một hơi:
- Đại ca, ngay cả trong không khí cũng có hương vị, huynh thử xem.
Hồ Thiên giống như lợn hít sâu vào một hơi, nhắm mắt cảm thụ, thần sắc sung sướng.
Chung Lộ thờ ơ, vẫn như cũ vuốt ve hai vai của Đường Phong.
- Tiểu mỹ nhân, tháo khăn che mặt xuống đi? Để huynh đệ nhìn khuôn mặt thực của nàng.
Hồ Thiên có chút khẩn cấp, dù sao tâm phúc của chính mình đã nói nữ tử này độc nhất vô nhị.
Hồ Thiên vừa nói, một mặt đứng dậy vươn tay ra định giật lấy khăn che của Chung Lộ.
Về phần Đường Phong đã bị bọn họ coi như không khí, chỉ là một Thiên Giai thượng phẩm, nếu dám phản kháng thì giết ngay tại chỗ! Bản thiếu gia coi trọng nữ nhân của ngươi chính là cho ngươi mặt mũi rất lớn, đừng có không biết điều.
Chung Lộ lùi lại một bước, dễ dàng thoát ra khiến cho Hồ Thiên bắt vào khoảng không.
- Ha ha, tiểu nương tử này còn biết xấu hổ.
Hồ Thiên không chỉ không buồn, ngược lại còn rất hài lòng.
Hồ Hải cũng cười lớn một tiếng:
- Giọng điệu của đại ca vẫn như vậy, quả thực không có chút tiến bộ nào.
Hồ Thiên cười nói:
- Có phản kháng mới có thú vị, loại nữ nhân chủ động yêu thương hai huynh đệ chúng ta có khác gì với kỹ nữ trong kỹ viện đâu, ăn vào không có chút tư vị. Tiểu nương tử, mau mau tháo khăn che mặt của nàng đi nào, ta xem nàng có thể trốn được bao lâu!
Vừa nói, một mặt Hồ Thiên lại muốn lao tới Chung Lộ.
Đường Phong đưa tay cầm lấy một chiếc đũa, nhẹ nhàng ném đi.
Hồ Thiên còn chưa phát hiện ra uy lực của chiếc đũa nhưng sắc mặt Tôn quản sự đại biến, hắn vội kéo áo của Hồ Thiên lôi hắn trở về, đồng thời đưa tay ra, khó khăn lắm mới kẹp được chiếc đũa.
- Lớn mật!
Tôn quản sự hừ lạnh một tiếng, uy áp của Linh Giai trung phẩm mạnh mẽ ép tới Đường Phong, miệng nói:
- Không muốn chết thì đừng cử động.
Uy áp đè lên người, Đường Phong thờ ơ nhìn Tôn quản sự một chút.
Thần sắc Hồ Thiên biến hóa chỉ trong chốc lát liền hỏi:
- Vừa rồi tiểu tử này muốn đánh lén ta?
- Vâng. Nếu đại thiếu gia tiến thêm một bước nữa thì chiếc đũa này sẽ đánh vào đan điền.
Hồ Thiên giận dữ:
- Thằng nhóc con cũng dám đánh lén bản thiếu gia. Được được được, có can đảm! Đã rất nhiều năm không ai dám làm vậy đối với ta, ngươi sẽ hối hận cả đời. Tôn quản sự mau tóm lấy hắn cho ta, để cho hắn nhìn thấy rõ ta sẽ làm nhục nữ tử của hắn hung hăng như thế nào.
- Đại thiếu gia cứ yên tâm.
Tôn quản sự hướng Đường Phong cười nhạt.
- Nhị đệ, chúng ta cũng tiến lên, xem ra thực lực của tiểu nương tử này cao hơn chúng ta. Một mình đại ca không ứng phó nổi.
Hồ Thiên hô gọi huynh đệ của chính mình.
- Đại ca cứ phân phó.
Khóe miệng Hồ Hải cũng nhếch lên cười dâm đãng không ngừng.
Tôn quản sự lại nói:
- Mặc dù hai vị thiếu gia có lớn mật một chút nhưng nếu có Tôn mỗ ở đây thì nàng đừng mong làm tổn thương tới các ngươi.
Được Tôn quản sự bảo vệ, nhất thời tinh thần hai người Hồ Thiên Hồ Hải chấn động, vội vã lao về phía Chung Lộ, một trái một phải, phối hợp khăng khít.
Đường Phong cũng không cấp bách, hắn đang đợi.
Hai tên thiếu gia Hồ gia này chẳng qua chỉ có cảnh giới Thiên Giai mà thôi, chỉ cần tên Tôn quản sự không nhúng tay vào thì bọn chúng đừng mơ tưởng động vào được một sợi tóc của Chung Lộ. Tuy rằng trong phòng nhỏ nhưng nếu một cao thủ Linh Giai muốn dịch chuyển thì cũng không có trở ngại gì.
Trong nhất thời, thân ảnh Chung Lộ mập mờ, hai vị thiếu gia đuổi bắt phía sau đến gà bay chó chạy, trong miệng phun ra vô số lời dâm đãng, Chung Lộ nghe được liền phát ra sát khí trong lòng, nhưng nếu Đường Phong không hạ lệnh thì nàng cũng chỉ có thể cắn răng chịu đựng.
Đường Phong ngồi ngay ngắn trên bàn, nhàn nhạt nhìn Tôn quản sự, mở miệng hỏi:
- Ngươi là người của Hồ gia?
Tôn quản sự có chút thương cảm lại có chút hả hề liếc mắt nhìn Đường Phong, lạnh lùng nói:
- Không phải.
- Vậy thì ngươi chính là hộ vệ Hồ gia nuôi trong nhà?
- Không sai.
Tôn quản sự gật đầu, tuy rằng hắn không biết vì sao Đường Phong ở trước mặt trấn định như vậy nhưng cũng không hề sợ hãi, hiện giờ chính mình mang gần ba mươi người qua đây, đối phương chỉ có mười mấy người sao có thể phản kháng lại? Nếu như bọn họ là người của Cổ gia hoặc Trảm Hồn Tông thì tự nhiên không phải bàn, nhưng hiện giờ nhân mã của hai đội đang khai chiến cùng với Chiến gia, sao còn dư thừa người chạy tới nơi này?

/1679

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status