"Tất cả dừng tay cho tôi." Hạ Toa đứng ở trên giường, hướng về phía hai người hét lớn.
Hai người đang đánh nhau rốt cuộc ngừng tay , Tiêu Thần sửa sửa quần áo đi tới bên cạnh Hạ Toa , Tống Tử Phong liếc mắt nhìn Tiêu Thần, ở bên cạnh trên ghế sa lon ngồi xuống.
"Hai người các anh làm sao thế ? Đánh nhau vì em sao?" Hạ Toa có chút tức giận , cô cũng không phải là xinh đẹp gì , thế mà sẽ có người vì cô mà đánh nhau, hai người đàn ông này không phải là đầu óc có vấn đề đấy chứ ? Người như cô , ven đường tiện tay một nắm thì vớ được một xấp dầy .
"Đúng vậy ." Tiêu Thần và Tống Tử Phong thế nhưng trăm miệng một lời nói, lẫn nhau khinh thường liếc mắt nhìn, quay đầu đi chỗ khác.
Đối với hai người cùng một câu trả lời này Hạ Toa nhất thời ngây người tại chỗ, cô không nghĩ tới hai người thế nhưng lại nói như vậy, có chút bất đắc dĩ nhìn hai người nói, "Thôi, thôi, em muốn xuất viện."
"Anh lái xe tới , anh đưa em về." Thấy Hạ Toa đi xuống giường muốn đi cầm những thứ đó, Tống Tử Phong vội đi lên trước , cầm lên.
"Tống Tử Phong, em bây giờ là bạn gái Tiêu Thần , anh còn như vậy, thì ngay cả bạn bè bình thường cũng không làm được rồi." Hạ Toa nhìn Tống Tử Phong, thở dài nói.
"Hạ Toa , chúng ta đi thôi." Tiêu Thần từ trong tay Tống Tử Phong cầm lấy túi đồ, thị uy liếc mắt nhìn Tống Tử Phong, dịu dàng nhìn Hạ Toa nói
"Vâng ." Hạ Toa gật đầu một cái, hướng Tiêu Thần khẽ mỉm cười, kéo tay của hắn rời đi phòng bệnh.
Tống Tử Phong có chút thật thà nhìn hai người rời đi , một quyền nặng nề nện ở trên tường, vách tường màu trắng lưu lại một vệt máu nhưng đau đớn của vết thương trên tay không sánh bằng nỗi đau trong lòng .
Hắn thật ra thì luôn cho rằng, ban đầu Hạ Toa chọn lựa ở bên cạnh hắn , bởi vì chính mình có bề ngoài xuất sắc giống Tần Lạc , giống như lời cô nói thì hắn chính là rất háo sắc, ban đầu trong trường học con gái theo đuổi hắn nhiều không kể xiết, nhưng hắn cuối cùng vẫn còn lựa chọn Hạ Toa, dĩ nhiên bề ngoài của cô để cho hắn cảm thấy là một đối tượng không cẩn phải đắn đo gì nhiều. Vốn là cũng chỉ tính toán chơi một chút cho lòng thư thái , nhưng tiếp xúc thời gian càng dài, hắn liền hãm được càng sâu, nếu như không phải là đột nhiên bị bệnh thì hắn sẽ không lựa chọn ra đi không từ giã, có lẽ hắn hiện tại đã sớm kết hôn với Hạ Toa cũng không chừng, mặc kệ là kết quả như thế nào , cũng sẽ không so hiện tại hỏng bét.
Chuyện cũ ở trong đầu quanh quẩn mà qua, Tống Tử Phong đối với Tiêu Thần hận cũng càng ngày càng mãnh liệt , hắn đem tất cả tất mọi việc đều đổ tội cho Tiêu Thần , nếu như không có Tiêu Thần, Tần Lạc cưới người khác, vậy ít nhất Hạ Toa bây giờ còn là độc thân, cũng không thể đối với hắn như vậy, càng không thể nào xảy ra tai nạn xe cộ. Nghĩ tới đây Tống Tử Phong trong mắt lóe lên một tia sát ý
Từ lúc vừa lên xe , Tiêu Thần liền vẫn nắm tay Hạ Toa tay chưa từng buông ra, đối với chuyện mới vừa rồi còn lòng vẫn còn sợ hãi, hắn thật không cách nào tưởng tượng, nếu như Tống Tử Phong đẩy mạnh Hạ Toa , Hạ Toa từ trên lầu rơi xuống, vậy hắn nên làm cái gì?
"Còn đang suy nghĩ chuyện mới vừa rồi?" Nhìn Tiêu Thần bộ dáng khẩn trương, Hạ Toa ân cần hỏi thăm.
" Về sau có anh ở đây sẽ không để cho em ở một mình nữa, đây đã là lần thứ hai." Thừa dịp đèn đỏ Tiêu Thần quay đầu nhìn Hạ Toa bảo đảm.
" Anh đúng là…Tống Tử Phong cũng là nhất thời luống cuống, chứ thật ra thì cũng không tệ lắm ." Hạ Toa nhìn Tiêu Thần nũng nịu một tiếng, nhàn nhạt cười.
"Cái này anh cũng không để ý, dù sao bây giờ anh là bạn trai của em , coi như dính vào em 24 giờ cũng bình thường ." Nhớ tới mới vừa rồi Hạ Toa nói mình là bạn trai của cô , tâm tình Tiêu Thần rất tốt, hướng về phía Hạ Toa làm nũng .
"Nhìn anh như vậy nếu để cho người của công ty thấy, em xem bọn họ miệng đều muốn khép lại cũng khó." Nhìn Tiêu Thần nũng nịu , nghĩ đến trong vẻ mặt của những người đó trong công ty Hạ Toa không khỏi bật cười.
"Thôi đi, anh làm nũng với bạn gái thì liên quan gì đến bọn họ ." Tiêu Thần có chút khinh thường nói, theo ý hắn, giữa đàn ông và phụ nữ làm nũng với nhau cũng là một loại tình thú.
"Gần đây Thu Linh Tố như thế nào?" Nhớ tới trong khoảng thời gian mình nằm viện Thu Linh Tố vậy mà chỉ đến xem qua mình ba lượt, này có chút không phải tính cách của cô.
"Tiểu tử Lâm Diệp kia đang theo đuổi Thu Linh Tố đấy ? Cô ấy ứng phó Lâm Diệp cũng không có thời gian rảnh, đâu còn có thể lo lắng cho em nữa ?" Nhớ tới bộ dạng chật vật của Thu Linh Tố , Tiêu Thần nhịn không được cười lên, bản lãnh bám người của Lâm Diệp thật sự quá đáng nể.
Hai người đang đánh nhau rốt cuộc ngừng tay , Tiêu Thần sửa sửa quần áo đi tới bên cạnh Hạ Toa , Tống Tử Phong liếc mắt nhìn Tiêu Thần, ở bên cạnh trên ghế sa lon ngồi xuống.
"Hai người các anh làm sao thế ? Đánh nhau vì em sao?" Hạ Toa có chút tức giận , cô cũng không phải là xinh đẹp gì , thế mà sẽ có người vì cô mà đánh nhau, hai người đàn ông này không phải là đầu óc có vấn đề đấy chứ ? Người như cô , ven đường tiện tay một nắm thì vớ được một xấp dầy .
"Đúng vậy ." Tiêu Thần và Tống Tử Phong thế nhưng trăm miệng một lời nói, lẫn nhau khinh thường liếc mắt nhìn, quay đầu đi chỗ khác.
Đối với hai người cùng một câu trả lời này Hạ Toa nhất thời ngây người tại chỗ, cô không nghĩ tới hai người thế nhưng lại nói như vậy, có chút bất đắc dĩ nhìn hai người nói, "Thôi, thôi, em muốn xuất viện."
"Anh lái xe tới , anh đưa em về." Thấy Hạ Toa đi xuống giường muốn đi cầm những thứ đó, Tống Tử Phong vội đi lên trước , cầm lên.
"Tống Tử Phong, em bây giờ là bạn gái Tiêu Thần , anh còn như vậy, thì ngay cả bạn bè bình thường cũng không làm được rồi." Hạ Toa nhìn Tống Tử Phong, thở dài nói.
"Hạ Toa , chúng ta đi thôi." Tiêu Thần từ trong tay Tống Tử Phong cầm lấy túi đồ, thị uy liếc mắt nhìn Tống Tử Phong, dịu dàng nhìn Hạ Toa nói
"Vâng ." Hạ Toa gật đầu một cái, hướng Tiêu Thần khẽ mỉm cười, kéo tay của hắn rời đi phòng bệnh.
Tống Tử Phong có chút thật thà nhìn hai người rời đi , một quyền nặng nề nện ở trên tường, vách tường màu trắng lưu lại một vệt máu nhưng đau đớn của vết thương trên tay không sánh bằng nỗi đau trong lòng .
Hắn thật ra thì luôn cho rằng, ban đầu Hạ Toa chọn lựa ở bên cạnh hắn , bởi vì chính mình có bề ngoài xuất sắc giống Tần Lạc , giống như lời cô nói thì hắn chính là rất háo sắc, ban đầu trong trường học con gái theo đuổi hắn nhiều không kể xiết, nhưng hắn cuối cùng vẫn còn lựa chọn Hạ Toa, dĩ nhiên bề ngoài của cô để cho hắn cảm thấy là một đối tượng không cẩn phải đắn đo gì nhiều. Vốn là cũng chỉ tính toán chơi một chút cho lòng thư thái , nhưng tiếp xúc thời gian càng dài, hắn liền hãm được càng sâu, nếu như không phải là đột nhiên bị bệnh thì hắn sẽ không lựa chọn ra đi không từ giã, có lẽ hắn hiện tại đã sớm kết hôn với Hạ Toa cũng không chừng, mặc kệ là kết quả như thế nào , cũng sẽ không so hiện tại hỏng bét.
Chuyện cũ ở trong đầu quanh quẩn mà qua, Tống Tử Phong đối với Tiêu Thần hận cũng càng ngày càng mãnh liệt , hắn đem tất cả tất mọi việc đều đổ tội cho Tiêu Thần , nếu như không có Tiêu Thần, Tần Lạc cưới người khác, vậy ít nhất Hạ Toa bây giờ còn là độc thân, cũng không thể đối với hắn như vậy, càng không thể nào xảy ra tai nạn xe cộ. Nghĩ tới đây Tống Tử Phong trong mắt lóe lên một tia sát ý
Từ lúc vừa lên xe , Tiêu Thần liền vẫn nắm tay Hạ Toa tay chưa từng buông ra, đối với chuyện mới vừa rồi còn lòng vẫn còn sợ hãi, hắn thật không cách nào tưởng tượng, nếu như Tống Tử Phong đẩy mạnh Hạ Toa , Hạ Toa từ trên lầu rơi xuống, vậy hắn nên làm cái gì?
"Còn đang suy nghĩ chuyện mới vừa rồi?" Nhìn Tiêu Thần bộ dáng khẩn trương, Hạ Toa ân cần hỏi thăm.
" Về sau có anh ở đây sẽ không để cho em ở một mình nữa, đây đã là lần thứ hai." Thừa dịp đèn đỏ Tiêu Thần quay đầu nhìn Hạ Toa bảo đảm.
" Anh đúng là…Tống Tử Phong cũng là nhất thời luống cuống, chứ thật ra thì cũng không tệ lắm ." Hạ Toa nhìn Tiêu Thần nũng nịu một tiếng, nhàn nhạt cười.
"Cái này anh cũng không để ý, dù sao bây giờ anh là bạn trai của em , coi như dính vào em 24 giờ cũng bình thường ." Nhớ tới mới vừa rồi Hạ Toa nói mình là bạn trai của cô , tâm tình Tiêu Thần rất tốt, hướng về phía Hạ Toa làm nũng .
"Nhìn anh như vậy nếu để cho người của công ty thấy, em xem bọn họ miệng đều muốn khép lại cũng khó." Nhìn Tiêu Thần nũng nịu , nghĩ đến trong vẻ mặt của những người đó trong công ty Hạ Toa không khỏi bật cười.
"Thôi đi, anh làm nũng với bạn gái thì liên quan gì đến bọn họ ." Tiêu Thần có chút khinh thường nói, theo ý hắn, giữa đàn ông và phụ nữ làm nũng với nhau cũng là một loại tình thú.
"Gần đây Thu Linh Tố như thế nào?" Nhớ tới trong khoảng thời gian mình nằm viện Thu Linh Tố vậy mà chỉ đến xem qua mình ba lượt, này có chút không phải tính cách của cô.
"Tiểu tử Lâm Diệp kia đang theo đuổi Thu Linh Tố đấy ? Cô ấy ứng phó Lâm Diệp cũng không có thời gian rảnh, đâu còn có thể lo lắng cho em nữa ?" Nhớ tới bộ dạng chật vật của Thu Linh Tố , Tiêu Thần nhịn không được cười lên, bản lãnh bám người của Lâm Diệp thật sự quá đáng nể.
/217
|