Tiêu Thần đẩy Hạ Toa trở về phòng nhưng sắc mặt không có được tốt lắm, mặc dù hắn là rất muốn hiểu Tống Tử Phong rốt cuộc dựa vào cái gì mà muốn cạnh tranh cùng hắn nhưng hôm nay vừa thấy, hắn không thể không thừa nhận, Tống Tử Phong đúng là một đối thủ không tệ.
"Không nghĩ tới hắn làm tài chính rồi, xem ra sau này ngược lại có thể để cho hắn giúp em đầu tư." Hạ Toa vuốt vuốt danh thiếp trong tay , nhàn nhạt nói qua.
"Anh cũng có thể ." Nghe Hạ Toa vừa nói như thế, Tiêu Thần trong lòng có chút không vui, tiếp lời nói.
"Không có gì mà tức giận, hắn cũng chỉ là tới thăm em một chút mà thôi, mặc dù hắn là bạn trai cũ của em, đó cũng là rất nhiều năm trước .là ex boyfriend rồi, không có gì mà không vui , không nói chính xác ngày nào đó bạn gái trước của anh cũng sẽ xuất hiện , rất bình thường , ai cũng từng có đi, quá khứ chúng ta không có đến với nhau được nhưng tương lai có thể ở cùng nhau là tốt rồi." Hạ Toa đứng lên, xoay người ôm cổ Tiêu Thần , an ủi.
"Ừ, anh sẽ đi làm thủ tục xuất viện cho em, chờ anh nhé." Thấy Hạ Toa còn là quan tâm của mình, Tiêu Thần trong lòng cũng cảm thấy thoải mái rất nhiều, gật đầu một cái dặn dò .
"Vâng,em biết rồi ,anh đi đi." Hạ Toa chủ động hôn một cái lên gò má Tiêu Thần gò má của, thúc giục.
Nụ hôn này thật ra thì rất bình thường, nhưng khi nhìn ở trong mắt của Tống Tử Phong , cũng là làm cho người ta khó có thể tiếp nhận, hắn đã định đi rồi nhưng là vẫn còn đi vòng vèo trở lại, không nghĩ tới vừa đi đến cửa phòng, liền thấy như vậy một màn.
"Hạ Toa ." Thấy Tiêu Thần rời đi, Tống Tử Phong lúc này mới đẩy cửa đi vào, sắc mặt có chút âm trầm.
" Không phải anh đi rồi sao? Tại sao lại tới, còn có việc sao?" Hạ Toa đang dọn dẹp đồ thấy Tống Tử Phong đi vào có chút buồn bực.
" Anh có chuyện muốn nói với em ." Tống Tử Phong đi tới trước mặt Hạ Toa , một phát bắt được tay của cô, nhìn chằm chằm vào ánh mắt của cô nói.
"Anh buông em ra đã, có gì từ từ nói." Tay đột nhiên bị cầm, Hạ Toa cả kinh, ở trong lòng thoáng bình phục một chút, hướng về phía Tống Tử Phong nói.
" Anh muốn quay lại với em ." Tống Tử Phong cũng không có buông ra Hạ Toa, ngược lại ôm cô ở trong lòng, ở bên tai cô nói nhỏ .
"Em đã có bạn trai." Hạ Toa muốn đẩy ra Tống Tử Phong, nhưng cô đẩy không được.
"Anh biết rõ, nhưng là hắn có cái gì tốt, hắn không cho em được hạnh phúc, những người như bọn họ cuối cùng đối tượng kết hôn cũng sẽ là giống như bọn họ vậy, Tần Lạc không phải là một ví dụ sao? Em yêu hắn như vậy còn hắn thì sao ? Không phải là cùng người phụ nữ khác ở chung một chỗ, nói không muốn em cũng không cần em, chỉ có anh mới là một kết thúc tốt nhất cho em ." Tống Tử Phong buông ra Hạ Toa, có chút kích động nắm tay của cô nói .
"Giữa em và anh đã qua, chúng ta không thể quay về như ngày trước nữa rồi, Tiêu Thần đối với em rất tốt, em ở bên anh ấy rất vui vẻ." Nhìn Tống Tử Phong có chút luống cuống , Hạ Toa có chút bất đắc dĩ nói .
" Anh hiện tại có rất nhiều tiền, anh có thể để cho em sống thoải mái không phải lo nghĩ , cũng có thể giúp em lấy lại công ty của ba em , đem nó mở rộng , mặc kệ lúc nào anh cũng chỉ yêu một mình em , em lại cho anh một cơ hội được không ?" Tống Tử Phong có chút năn nỉ nhìn Hạ Toa, hắn thật rất muốn cùng Hạ Toa nối lại tiền duyên.
"Tống Tống, chẳng lẽ anh không hiểu sao? Có một số việc đã qua, thật sự không về được, em mặc kệ tương lai sẽ như thế nào, cũng không quản Tiêu Thần có phải là Tần Lạc thứ hai không , nhưng mà em và anh thật không thể nào, hãy để cho những ký ức kia ở lại trong trí nhớ được chứ?" Nhìn dáng vẻ đầy thương cảm của Tống Tử Phong , hạ Toa trong lòng cũng rất khổ sở, dù sao cũng là người mình đã từng yêu , dù sao cũng là người đàn ông đầu tiên của mình , nhưng là dù sao cũng là chuyện của nhiều năm trước rồi, cô đã sớm buông xuống.
"Tiêu Thần, Tiêu Thần có gì tốt? Tại sao em chưa bao giờ nghĩ tới cảm thụ của anh , lần trước em vì Tần Lạc cự tuyệt anh , lần này em lại vì Tiêu Thần cự tuyệt anh, anh rốt cuộc chỗ nào không tốt, em nói, anh có thể thay đổi." Nhìn Hạ Toa nhiều lần cự tuyệt mình, Tống Tử Phong có chút mất khống chế lắc lắc thân thể Hạ Toa lớn tiếng hỏi thăm.
Tiêu Thần lòng tràn đầy vui mừng xử lý hết thủ tục xuất viện, còn chưa vào cửa liền nghe tiếng nói trong phòng vọng ra, vội bước nhanh đến, nhưng một màn trước mắt còn là dọa hắn giật mình.
Thấy Tiêu Thần đi vào, Hạ Toa sử dụng ánh mắt ý bảo của hắn rời đi trước, tránh kích thích Tống Tử Phong, nhưng Tiêu Thần chỉ là cười nhạt, thừa dịp Tống Tử Phong không chú ý, từ phía sau ôm lấy hắn kéo hắn ra.
Tống Tử Phong đang tức giận trong lòng , quay đầu nhìn lại lại là Tiêu Thần, không nói hai lời quả đấm liền hướng về phía trên người Tiêu Thần rơi xuống, trong khoảng thời gian ngắn hai người vật lộn trong phòng.
"Không nghĩ tới hắn làm tài chính rồi, xem ra sau này ngược lại có thể để cho hắn giúp em đầu tư." Hạ Toa vuốt vuốt danh thiếp trong tay , nhàn nhạt nói qua.
"Anh cũng có thể ." Nghe Hạ Toa vừa nói như thế, Tiêu Thần trong lòng có chút không vui, tiếp lời nói.
"Không có gì mà tức giận, hắn cũng chỉ là tới thăm em một chút mà thôi, mặc dù hắn là bạn trai cũ của em, đó cũng là rất nhiều năm trước .là ex boyfriend rồi, không có gì mà không vui , không nói chính xác ngày nào đó bạn gái trước của anh cũng sẽ xuất hiện , rất bình thường , ai cũng từng có đi, quá khứ chúng ta không có đến với nhau được nhưng tương lai có thể ở cùng nhau là tốt rồi." Hạ Toa đứng lên, xoay người ôm cổ Tiêu Thần , an ủi.
"Ừ, anh sẽ đi làm thủ tục xuất viện cho em, chờ anh nhé." Thấy Hạ Toa còn là quan tâm của mình, Tiêu Thần trong lòng cũng cảm thấy thoải mái rất nhiều, gật đầu một cái dặn dò .
"Vâng,em biết rồi ,anh đi đi." Hạ Toa chủ động hôn một cái lên gò má Tiêu Thần gò má của, thúc giục.
Nụ hôn này thật ra thì rất bình thường, nhưng khi nhìn ở trong mắt của Tống Tử Phong , cũng là làm cho người ta khó có thể tiếp nhận, hắn đã định đi rồi nhưng là vẫn còn đi vòng vèo trở lại, không nghĩ tới vừa đi đến cửa phòng, liền thấy như vậy một màn.
"Hạ Toa ." Thấy Tiêu Thần rời đi, Tống Tử Phong lúc này mới đẩy cửa đi vào, sắc mặt có chút âm trầm.
" Không phải anh đi rồi sao? Tại sao lại tới, còn có việc sao?" Hạ Toa đang dọn dẹp đồ thấy Tống Tử Phong đi vào có chút buồn bực.
" Anh có chuyện muốn nói với em ." Tống Tử Phong đi tới trước mặt Hạ Toa , một phát bắt được tay của cô, nhìn chằm chằm vào ánh mắt của cô nói.
"Anh buông em ra đã, có gì từ từ nói." Tay đột nhiên bị cầm, Hạ Toa cả kinh, ở trong lòng thoáng bình phục một chút, hướng về phía Tống Tử Phong nói.
" Anh muốn quay lại với em ." Tống Tử Phong cũng không có buông ra Hạ Toa, ngược lại ôm cô ở trong lòng, ở bên tai cô nói nhỏ .
"Em đã có bạn trai." Hạ Toa muốn đẩy ra Tống Tử Phong, nhưng cô đẩy không được.
"Anh biết rõ, nhưng là hắn có cái gì tốt, hắn không cho em được hạnh phúc, những người như bọn họ cuối cùng đối tượng kết hôn cũng sẽ là giống như bọn họ vậy, Tần Lạc không phải là một ví dụ sao? Em yêu hắn như vậy còn hắn thì sao ? Không phải là cùng người phụ nữ khác ở chung một chỗ, nói không muốn em cũng không cần em, chỉ có anh mới là một kết thúc tốt nhất cho em ." Tống Tử Phong buông ra Hạ Toa, có chút kích động nắm tay của cô nói .
"Giữa em và anh đã qua, chúng ta không thể quay về như ngày trước nữa rồi, Tiêu Thần đối với em rất tốt, em ở bên anh ấy rất vui vẻ." Nhìn Tống Tử Phong có chút luống cuống , Hạ Toa có chút bất đắc dĩ nói .
" Anh hiện tại có rất nhiều tiền, anh có thể để cho em sống thoải mái không phải lo nghĩ , cũng có thể giúp em lấy lại công ty của ba em , đem nó mở rộng , mặc kệ lúc nào anh cũng chỉ yêu một mình em , em lại cho anh một cơ hội được không ?" Tống Tử Phong có chút năn nỉ nhìn Hạ Toa, hắn thật rất muốn cùng Hạ Toa nối lại tiền duyên.
"Tống Tống, chẳng lẽ anh không hiểu sao? Có một số việc đã qua, thật sự không về được, em mặc kệ tương lai sẽ như thế nào, cũng không quản Tiêu Thần có phải là Tần Lạc thứ hai không , nhưng mà em và anh thật không thể nào, hãy để cho những ký ức kia ở lại trong trí nhớ được chứ?" Nhìn dáng vẻ đầy thương cảm của Tống Tử Phong , hạ Toa trong lòng cũng rất khổ sở, dù sao cũng là người mình đã từng yêu , dù sao cũng là người đàn ông đầu tiên của mình , nhưng là dù sao cũng là chuyện của nhiều năm trước rồi, cô đã sớm buông xuống.
"Tiêu Thần, Tiêu Thần có gì tốt? Tại sao em chưa bao giờ nghĩ tới cảm thụ của anh , lần trước em vì Tần Lạc cự tuyệt anh , lần này em lại vì Tiêu Thần cự tuyệt anh, anh rốt cuộc chỗ nào không tốt, em nói, anh có thể thay đổi." Nhìn Hạ Toa nhiều lần cự tuyệt mình, Tống Tử Phong có chút mất khống chế lắc lắc thân thể Hạ Toa lớn tiếng hỏi thăm.
Tiêu Thần lòng tràn đầy vui mừng xử lý hết thủ tục xuất viện, còn chưa vào cửa liền nghe tiếng nói trong phòng vọng ra, vội bước nhanh đến, nhưng một màn trước mắt còn là dọa hắn giật mình.
Thấy Tiêu Thần đi vào, Hạ Toa sử dụng ánh mắt ý bảo của hắn rời đi trước, tránh kích thích Tống Tử Phong, nhưng Tiêu Thần chỉ là cười nhạt, thừa dịp Tống Tử Phong không chú ý, từ phía sau ôm lấy hắn kéo hắn ra.
Tống Tử Phong đang tức giận trong lòng , quay đầu nhìn lại lại là Tiêu Thần, không nói hai lời quả đấm liền hướng về phía trên người Tiêu Thần rơi xuống, trong khoảng thời gian ngắn hai người vật lộn trong phòng.
/217
|