Dâm uy của Tiên Đế Kim Thái, vô số năm qua đã thẩm thấu đến các ngõ ngách trong Tiên giới, đối với người trong Tiên giới mà nói, đó là một sự tồn tại như thần linh không cách nào vượt qua. Đường đường Tiên cung giống như một tòa núi lớn nguy nga, làm cho tất cả mọi người trong Tiên giới giống như con kiến hôi, chỉ có thể ngưỡng mộ, rất ít có người dám khinh mạn...
Đối với mấy người Vạn Linh mà nói, vừa xác nhận y phục mặc trên người Dược Thiên Sầu chính là Kim Lũ Y, trong đầu lập tức phát mộng. Bọn họ sẽ không dám nghĩ Dược Thiên Sầu là hàng giả, bởi vì bọn họ rất khó tin tưởng trong Tiên giới còn có người dám giả mạo người của Tiên cung để lừa bịp, đây quả thực chính là khiêu chiến sự uy nghiêm của vị thần linh như Tiên Đế.
Nhưng Dược Thiên Sầu dù là kiếp trước hay kiếp này quật khởi, đại khái đều là dựa vào phú quý hiểm trung cầu, chỉ cần có được một chút cơ hội, hắn liền dám đi đổ một lần. Nói trắng ra là phần tử đầu cơ, nhưng làm một phần tử đầu cơ tru tú, ánh mắt kiệt xuất và lòng can đảm vượt qua người thường không phải ai cũng có thể so sánh, đó là từ trong sinh tử mạng huyền một đường dùng thất bại cùng máu tươi mà chém giết đi ra.
Người giống như hắn, cũng không hề xem việc hãm hại lừa gạt, tâm ngoan thủ lạc là vấn đề gì lớn, bởi vì sớm đã tập mãi thành thói quen, không có chuyện gì quan trọng hơn chuyện mình có thể đạt được mục tiêu. Người như thế một là không chết tử tế được, hoặc là không người nào có thể kháng cự, luôn luôn khả năng ở trong tuyệt cảnh mở ra một con đường máu, thề không dễ dàng buông tha.
Lúc này trong đầu Dược Thiên Sầu không hề suy nghĩ gì đến Tiên Đế và Tiên cung, với hắn mà nói, phiền phức xuất hiện ngày sau so ra vẫn không trọng yếu bằng việc giải quyết phiền phức trước mắt. Sự bức bách của Vạn Linh trái lại giúp cho hắn tìm được một biện pháp tốt để giải quyết phiền phức hiện hữu...
Là ngươi trêu chọc lão tử trước, vậy đừng trách lão tử không khách khí. Trong lòng Dược Thiên Sầu cười nhạt, biểu tình hờ hững, sau khi mặc vào Kim Lũ Y, khí thế cả người đột nhiên biến đổi, trên người bắt đầu tản mát ra khí thế thượng vị giả như có như không, lạnh lùng đánh giá mấy người.
Đám người của Vạn Linh tỉnh ngộ, thần tình phức tạp nhìn Dược Thiên Sầu, hiện tại bọn họ xác nhận Dược Thiên Sầu một mực dùng thân phận tán tu che giấu gì đó, bằng không trên thân một tán tu nho nhỏ làm sao có khí thể thượng vị giả? Loại khí thế này ở loại hoàn cảnh nhất định hun đúc đi ra, quyết không thể giả vờ là có thể giả vờ, bằng ánh mắt bọn họ, nếu như là giả vờ, liếc mắt liền có thể nhìn ra mánh khóe.
"Ta không hoàn thủ, muốn giết ta thì cứ động thủ." Gương mặt Dược Thiên Sầu không chút biểu tình chậm rãi nói từng chữ: "Ta thật muốn nhìn xem người của Vạn Cổ Thông có thực sự to gan lớn mật như vậy hay không." Ánh mắt hắn thẳng bức tới hai tay vừa giũ ra liền cứng đờ bất động của Mộc Thông.
Mộc thị ba huynh đệ khiếp sợ không nói gì, bầu không khí bên trong cửa hàng dị thường ngưng trọng, hai tay Mộc Thông không tự giác buông xuống...Hai tay chống nạnh bên hông, Vạn Linh trước đó còn cả vú lấp miệng em, khí thế trong nháy mắt biến mất, song chưởng mềm nhũn thả xuống, ánh mắt phức tạp mà quấn quýt hỏi: "Ngươi...Ngươi là người của Tiên cung?"
Ánh mắt Dược Thiên Sầu hèn mọn hừ lạnh nói: "Vạn cổ Thông các ngươi không phải rất to gan lớn mật muốn tạo phản sao? Vậy động thủ đi, ta thật muốn nhìn xem lòng can đảm của các ngươi lớn đến bao nhiêu."
Hắn trực tiếp đem vấn đề biến thành tính nghiêm trọng khẳng định, chụp một chiếc mũ cực lớn không gì sánh được lên đầu Vạn cổ Thông, ở tại Tiên giới tạo phản thì lại có thể tạo phản ai? Đương nhiên là Tiên Đế Kim Thái.
Chiếc mũ này chụp xuống thật quá mức trầm trọng, đừng nói mấy người bọn họ, dù là chưởng môn Vạn Bác Thánh của Vạn cổ Thông cũng không đội lên nổi. Tuy rằng Vạn Bác Thánh là chưởng môn Tiên giới đệ nhất thương hội, thế nhưng đối với Tiên Đế Kim Thái mà nói, Vạn Bác Thánh lại tính là vật gì vậy? Tiên Đế chỉ cần mất hứng liền có thể tùy thời giết hắn, chỉ sợ cũng không hề nháy mắt chút nào.
Sắc mặt mấy người đại biến, lời này nếu như truyền đi ra cũng không được a, nếu truyền tới trong tai Tiên Đế, nếu như Tiên Đế để bụng, quả thực chính là tai nạn của toàn bộ Vạn cổ Thông, một hồi tai trơng diệt môn sắp tới. Tuy rằng Tiên Đế rất ít công khai lộ mặt tìm mọi người gây phiền phức, đó là bởi vì người ta chẳng đáng, thế nhưng tính tình bạc tình vô nghĩa của Tiên Đế Kim Thái trong lòng mọi người đều rõ ràng, phi thường đáng sợ...
"Ngươi..." Vạn Linh tức giận đến gương mặt biến sắc, thân thể mềm mại thẳng run run, cho tới bây giờ nàng chưa từng bị người oan uổng qua như vậy.
Mộc Vạn kinh hãi, sợ nàng đại phát tính tình tiểu thư, lúc này liền truyền âm nói: "Tiểu thư ngàn vạn lần nhẫn nại, người của Tiên cung chúng ta không thể trêu vào, ngươi không lo lắng cho chính mình, cũng phải lo lắng cho trên dưới Vạn cổ Thông. Nếu không ngươi phải lo lắng cho gia gia luôn sủng ái ngươi a. Tạm nhân nhượng vì lợi ích toàn cục, nghĩ biện pháp đuổi hắn đi thôi."
"Ta? Ta làm sao vậy?" Dược Thiên Sầu gây sự: "Lẽ nào lời nói của ta sai sao? Vạn Cổ Thông các ngươi trăm phương ngàn kế muốn hại thân tín của Tiên Đế, không phải muốn tạo phản thì là gì?"
Tiên Đế thân túi? Mấy người nhìn nhau, cũng không biết đó là nói thật hay giả, nhưng thân tín Tiên Đế cũng không đến mức chỉ có tu vi Hóa Thần kỳ đi?
Vạn Linh hít sâu một hơi, không ngừng báo cho chính mình không thể xung động, miễn cưỡng vui cười nói: "Đây thuần túy là một hồi hiểu lầm, trước là bởi vì không biết ngươi là người trong Tiên cung. Nếu có địa phương nào chọc cho ngươi mất hứng, Vạn Cổ Thông thương hội nguyện ý làm ra bồi thường." Nói xong chỉ về chỗ bày tiên thảo nói: "Đồ vật trong cửa hàng, chỉ cần ngươi thích, tùy ý lấy đi."
Hiện tại trong lòng nàng vô cùng hối hận, thế nào lại không may như thế, chọc phải người của Tiên cung. Bất quá ngẫm lại cũng thoải mái, người này vốn lộ ra cổ quái, muốn trách chỉ trách trước khi mình hạ thủ không biết rõ lai lịch của hắn, sau này nhất định phải nhớ kỹ giáo huấn.
"Ta thân là thân tín của Tiên Đế, há có thể tiếp thu hối lộ của người khác, ngươi đang vũ nhục không phải là ta, mà là đang vũ nhục Tiên Đế." Dược Thiên Sầu trầm giọng quát, chiếc mũ lại lập tức đội lên đầu đối phương.
Mấy người lại bị sự kiêu ngạo của hắn làm tức giận đến nghiến răng, thật muốn lập tức bắt lấy hắn làm thịt cho hả giận, nhưng ở đây có rất nhiều người biết Dược Thiên Sầu đi tới cửa hàng của Vạn cổ Thông, nếu Tiên cung phát hiện hắn xảy ra chuyện, người thứ nhất bị liên lụy chính là Vạn cổ Thông không cần nghi ngờ. Vạn Linh lại hít sâu một hơi, cắn răng nói: "Rốt cục ngươi muốn thế nào mới bằng lòng dừng tay?"
"Phàm là có người dám có mưa đồ gây rối với Tiên cung, ta đều phải tra rõ tới cùng, uy nghiêm của Tiên cung không cho xâm phạm." Dược Thiên Sầu lộ ra hình dạng đại biểu cho chính nghĩa.
Mộc Vạn tiến lên một bước, chắp tay nói: "Đây xác thực là một hồi hiểu lầm, còn thỉnh tôn giá giờ cao đánh khẽ. Chúng ta cùng Ô Hùng đại thống lĩnh chủ trì đại hội Thần Khư Cảnh cũng có vài phần giao tình, không bằng như vậy, chúng ta có thể thỉnh ô thống lĩnh đến làm người hòa giải, xem như chứng minh Vạn cổ Thông chúng ta luôn trong sạch."
Mẹ nó, muốn dùng nhân vật có mặt mũi ra áp lão tử, chúng ta nhìn xem là ai áp được ai, Dược Thiên Sầu hừ lạnh một tiếng, ngạo nghễ nói: "Ta chính là một trong
Những mật thám do Tiên Đế tự mình phái ra, tin tức điều tra đều trực tiếp báo cáo, trực tiếp hướng Tiên Đế báo lên. Ô Hùng không nhận ra ta, ta cũng không muốn nhận thức Ô Hùng, nhưng ta thật muốn biết một đại thống lĩnh như hắn có đủ quyền lợi can thiệp chuyện của ta hay không."
Mật thám do Tiên Đế tự mình phái ra? Tin tức đối với mấy người mà nói quá mức làm người nghe kinh sợ, bất quá ngẫm lại cũng không phải là không có khả năng, đây là một trong những thủ đoạn của Tiên Đế trong việc nắm giữ Tiên giới. Nhất là câu nói của Dược Thiên Sầu "một trong những mật thám được phái ra", đã đầy đủ công bố Tiên Đế cũng không chỉ phái ra một mật thám, vẫn là còn có không ít. Mà Dược Thiên Sầu vốn luôn một mực che giấu tung tích, kết quả là bị mấy người cấp bức đi ra.
Mấy người lần thứ hai trợn tròn mắt, Vạn Linh luôn luôn tự tin tràn đầy đột nhiên có loại cảm giác choáng váng đến mê muội, tùy tiện chọc một người nhìn như là một tiểu nhân vật không có gì nổi bật, đánh chết đều nghĩ không ra đứng phía sau hắn không ngờ lại là nhân vật đáng sợ nhất trong toàn bộ Tiên giới, không ngờ trực tiếp kéo ra Tiên Đế, đây cũng thật quá khoa trương, còn để cho người sống nữa hay không?
Mấy người đều không phải là kẻ ngu si, không dễ dàng lừa gạt như vậy. Nhưng đối phương đúng là có Kim Lũ Y trong người, sự thực chứng minh hắn đích thật là người của Tiên cung, huống chi cho dù có người đi lừa gạt, ai lại có lá gan lớn như vậy dám lung tung liên lụy đến trên người Tiên Đế? Bởi vì đó tuyệt đối chỉ có con đường chết.
Trên mặt mấy người rốt cục lộ ra thần tinh sợ hãi, bởi Vạn cổ Thông bức bách, không ngờ làm bại lộ bí mật của Tiên Đế, việc này nếu tiết lộ ra ngoài, dù bọn họ không tạo phản, chỉ sợ Tiên Đế cũng sẽ không buông tha Vạn cổ Thông, lần này thật sự là chọc phiền phức lớn. Bạn đang đọc truyện được copy tại TruyệnYY.com
Thần tình trên mặt Vạn Linh có chút thất kinh, tâm tính triệt để rối loạn, trước đây sở dĩ chuyện gì nàng cũng đều dám làm, đơn giản là vì sau lưng luôn có một gia gia thực lực phi phàm làm chỗ dựa vững chắc. Nhưng tai họa hôm nay thực sự quá lớn, không ngờ trực tiếp liên lụy tới Tiên Đế, căn bản không phải gia gia có khả năng chống đối, vậy nên làm sao cho phải?
Mộc Vạn ổn định tâm thần, quyết định thật nhanh lần thứ hai hành lễ nói: "Lần này là chúng ta sai rồi, thế nhưng có chuyện gì đều có thể thương lượng. Tin tưởng nếu tôn giá đã chịu nói ra bí tân như vậy, chúng ta vẫn còn khả năng đem việc này giải quyết, có điều kiện gì tôn giá cứ nói ra, vạn sự đều có thể thương lượng."
Dược Thiên Sầu liếc mắt, phát hiện quả nhiên gừng càng già càng cay, chậm rãi tiến lên vài bước đi tới trước mặt Vạn Linh, dưới ánh mắt lo lắng của ba huynh đệ Mộc thị, hắn chậm rãi đưa tay nắm lấy chiếc cằm mềm mại của Vạn Linh, đẩy nhẹ đầu nàng lên. Tay hắn cũng không thành thật, không chút kiêng nể vuốt ve cằm của nàng, vuốt ve vùng cổ trắng nõn, còn có gương mặt của nàng...
Gương mặt Mộc thị ba huynh đệ trong nháy mắt tối đen, bọn họ vốn nhận lệnh của Vạn Bác Thánh đến bảo hộ Vạn Linh, hôm nay Vạn Linh chịu đại nhục...Tính tình Mộc Thông vốn không tốt lắm hai mắt như muốn nứt ra, vừa muốn có điều cử động, Vạn Mộc đã kéo lại cánh tay hắn, sắc mặt âm trầm chậm rãi lắc đầu, ý bảo không nên xung động, tĩnh xem kỳ biến. Thế nhưng khí lực khi nắm tay Vạn Thông làm hắn mơ hồ đau đớn.
Dư quang trong mắt Dược Thiên Sầu vẫn một mực chú ý động tĩnh của ba người, chính mình mạo hiểm lớn như vậy, phải giả ra hình dạng, không thể hiện ra vẻ kiêu ngạo của Tiên cung, chỉ sợ càng dễ dàng khiến cho kẻ khác hoài nghi. Hắn đang đổ bạc với bất cứ giá nào.
Vạn Linh luôn cao cao tại thượng chưa từng chịu qua sự vũ nhục như vậy, thế nhưng dù không vì chính mình, vì chính gia gia cũng phải nhịn xuống. Trong tích tắc, hai dòng nước mắt trực tiếp chảy xuống, đôi mi thật dài không ngừng chóp lên, giọng nói run lên không thành tiếng: "Rốt cục ngươi muốn thế nào?"
Đối với mấy người Vạn Linh mà nói, vừa xác nhận y phục mặc trên người Dược Thiên Sầu chính là Kim Lũ Y, trong đầu lập tức phát mộng. Bọn họ sẽ không dám nghĩ Dược Thiên Sầu là hàng giả, bởi vì bọn họ rất khó tin tưởng trong Tiên giới còn có người dám giả mạo người của Tiên cung để lừa bịp, đây quả thực chính là khiêu chiến sự uy nghiêm của vị thần linh như Tiên Đế.
Nhưng Dược Thiên Sầu dù là kiếp trước hay kiếp này quật khởi, đại khái đều là dựa vào phú quý hiểm trung cầu, chỉ cần có được một chút cơ hội, hắn liền dám đi đổ một lần. Nói trắng ra là phần tử đầu cơ, nhưng làm một phần tử đầu cơ tru tú, ánh mắt kiệt xuất và lòng can đảm vượt qua người thường không phải ai cũng có thể so sánh, đó là từ trong sinh tử mạng huyền một đường dùng thất bại cùng máu tươi mà chém giết đi ra.
Người giống như hắn, cũng không hề xem việc hãm hại lừa gạt, tâm ngoan thủ lạc là vấn đề gì lớn, bởi vì sớm đã tập mãi thành thói quen, không có chuyện gì quan trọng hơn chuyện mình có thể đạt được mục tiêu. Người như thế một là không chết tử tế được, hoặc là không người nào có thể kháng cự, luôn luôn khả năng ở trong tuyệt cảnh mở ra một con đường máu, thề không dễ dàng buông tha.
Lúc này trong đầu Dược Thiên Sầu không hề suy nghĩ gì đến Tiên Đế và Tiên cung, với hắn mà nói, phiền phức xuất hiện ngày sau so ra vẫn không trọng yếu bằng việc giải quyết phiền phức trước mắt. Sự bức bách của Vạn Linh trái lại giúp cho hắn tìm được một biện pháp tốt để giải quyết phiền phức hiện hữu...
Là ngươi trêu chọc lão tử trước, vậy đừng trách lão tử không khách khí. Trong lòng Dược Thiên Sầu cười nhạt, biểu tình hờ hững, sau khi mặc vào Kim Lũ Y, khí thế cả người đột nhiên biến đổi, trên người bắt đầu tản mát ra khí thế thượng vị giả như có như không, lạnh lùng đánh giá mấy người.
Đám người của Vạn Linh tỉnh ngộ, thần tình phức tạp nhìn Dược Thiên Sầu, hiện tại bọn họ xác nhận Dược Thiên Sầu một mực dùng thân phận tán tu che giấu gì đó, bằng không trên thân một tán tu nho nhỏ làm sao có khí thể thượng vị giả? Loại khí thế này ở loại hoàn cảnh nhất định hun đúc đi ra, quyết không thể giả vờ là có thể giả vờ, bằng ánh mắt bọn họ, nếu như là giả vờ, liếc mắt liền có thể nhìn ra mánh khóe.
"Ta không hoàn thủ, muốn giết ta thì cứ động thủ." Gương mặt Dược Thiên Sầu không chút biểu tình chậm rãi nói từng chữ: "Ta thật muốn nhìn xem người của Vạn Cổ Thông có thực sự to gan lớn mật như vậy hay không." Ánh mắt hắn thẳng bức tới hai tay vừa giũ ra liền cứng đờ bất động của Mộc Thông.
Mộc thị ba huynh đệ khiếp sợ không nói gì, bầu không khí bên trong cửa hàng dị thường ngưng trọng, hai tay Mộc Thông không tự giác buông xuống...Hai tay chống nạnh bên hông, Vạn Linh trước đó còn cả vú lấp miệng em, khí thế trong nháy mắt biến mất, song chưởng mềm nhũn thả xuống, ánh mắt phức tạp mà quấn quýt hỏi: "Ngươi...Ngươi là người của Tiên cung?"
Ánh mắt Dược Thiên Sầu hèn mọn hừ lạnh nói: "Vạn cổ Thông các ngươi không phải rất to gan lớn mật muốn tạo phản sao? Vậy động thủ đi, ta thật muốn nhìn xem lòng can đảm của các ngươi lớn đến bao nhiêu."
Hắn trực tiếp đem vấn đề biến thành tính nghiêm trọng khẳng định, chụp một chiếc mũ cực lớn không gì sánh được lên đầu Vạn cổ Thông, ở tại Tiên giới tạo phản thì lại có thể tạo phản ai? Đương nhiên là Tiên Đế Kim Thái.
Chiếc mũ này chụp xuống thật quá mức trầm trọng, đừng nói mấy người bọn họ, dù là chưởng môn Vạn Bác Thánh của Vạn cổ Thông cũng không đội lên nổi. Tuy rằng Vạn Bác Thánh là chưởng môn Tiên giới đệ nhất thương hội, thế nhưng đối với Tiên Đế Kim Thái mà nói, Vạn Bác Thánh lại tính là vật gì vậy? Tiên Đế chỉ cần mất hứng liền có thể tùy thời giết hắn, chỉ sợ cũng không hề nháy mắt chút nào.
Sắc mặt mấy người đại biến, lời này nếu như truyền đi ra cũng không được a, nếu truyền tới trong tai Tiên Đế, nếu như Tiên Đế để bụng, quả thực chính là tai nạn của toàn bộ Vạn cổ Thông, một hồi tai trơng diệt môn sắp tới. Tuy rằng Tiên Đế rất ít công khai lộ mặt tìm mọi người gây phiền phức, đó là bởi vì người ta chẳng đáng, thế nhưng tính tình bạc tình vô nghĩa của Tiên Đế Kim Thái trong lòng mọi người đều rõ ràng, phi thường đáng sợ...
"Ngươi..." Vạn Linh tức giận đến gương mặt biến sắc, thân thể mềm mại thẳng run run, cho tới bây giờ nàng chưa từng bị người oan uổng qua như vậy.
Mộc Vạn kinh hãi, sợ nàng đại phát tính tình tiểu thư, lúc này liền truyền âm nói: "Tiểu thư ngàn vạn lần nhẫn nại, người của Tiên cung chúng ta không thể trêu vào, ngươi không lo lắng cho chính mình, cũng phải lo lắng cho trên dưới Vạn cổ Thông. Nếu không ngươi phải lo lắng cho gia gia luôn sủng ái ngươi a. Tạm nhân nhượng vì lợi ích toàn cục, nghĩ biện pháp đuổi hắn đi thôi."
"Ta? Ta làm sao vậy?" Dược Thiên Sầu gây sự: "Lẽ nào lời nói của ta sai sao? Vạn Cổ Thông các ngươi trăm phương ngàn kế muốn hại thân tín của Tiên Đế, không phải muốn tạo phản thì là gì?"
Tiên Đế thân túi? Mấy người nhìn nhau, cũng không biết đó là nói thật hay giả, nhưng thân tín Tiên Đế cũng không đến mức chỉ có tu vi Hóa Thần kỳ đi?
Vạn Linh hít sâu một hơi, không ngừng báo cho chính mình không thể xung động, miễn cưỡng vui cười nói: "Đây thuần túy là một hồi hiểu lầm, trước là bởi vì không biết ngươi là người trong Tiên cung. Nếu có địa phương nào chọc cho ngươi mất hứng, Vạn Cổ Thông thương hội nguyện ý làm ra bồi thường." Nói xong chỉ về chỗ bày tiên thảo nói: "Đồ vật trong cửa hàng, chỉ cần ngươi thích, tùy ý lấy đi."
Hiện tại trong lòng nàng vô cùng hối hận, thế nào lại không may như thế, chọc phải người của Tiên cung. Bất quá ngẫm lại cũng thoải mái, người này vốn lộ ra cổ quái, muốn trách chỉ trách trước khi mình hạ thủ không biết rõ lai lịch của hắn, sau này nhất định phải nhớ kỹ giáo huấn.
"Ta thân là thân tín của Tiên Đế, há có thể tiếp thu hối lộ của người khác, ngươi đang vũ nhục không phải là ta, mà là đang vũ nhục Tiên Đế." Dược Thiên Sầu trầm giọng quát, chiếc mũ lại lập tức đội lên đầu đối phương.
Mấy người lại bị sự kiêu ngạo của hắn làm tức giận đến nghiến răng, thật muốn lập tức bắt lấy hắn làm thịt cho hả giận, nhưng ở đây có rất nhiều người biết Dược Thiên Sầu đi tới cửa hàng của Vạn cổ Thông, nếu Tiên cung phát hiện hắn xảy ra chuyện, người thứ nhất bị liên lụy chính là Vạn cổ Thông không cần nghi ngờ. Vạn Linh lại hít sâu một hơi, cắn răng nói: "Rốt cục ngươi muốn thế nào mới bằng lòng dừng tay?"
"Phàm là có người dám có mưa đồ gây rối với Tiên cung, ta đều phải tra rõ tới cùng, uy nghiêm của Tiên cung không cho xâm phạm." Dược Thiên Sầu lộ ra hình dạng đại biểu cho chính nghĩa.
Mộc Vạn tiến lên một bước, chắp tay nói: "Đây xác thực là một hồi hiểu lầm, còn thỉnh tôn giá giờ cao đánh khẽ. Chúng ta cùng Ô Hùng đại thống lĩnh chủ trì đại hội Thần Khư Cảnh cũng có vài phần giao tình, không bằng như vậy, chúng ta có thể thỉnh ô thống lĩnh đến làm người hòa giải, xem như chứng minh Vạn cổ Thông chúng ta luôn trong sạch."
Mẹ nó, muốn dùng nhân vật có mặt mũi ra áp lão tử, chúng ta nhìn xem là ai áp được ai, Dược Thiên Sầu hừ lạnh một tiếng, ngạo nghễ nói: "Ta chính là một trong
Những mật thám do Tiên Đế tự mình phái ra, tin tức điều tra đều trực tiếp báo cáo, trực tiếp hướng Tiên Đế báo lên. Ô Hùng không nhận ra ta, ta cũng không muốn nhận thức Ô Hùng, nhưng ta thật muốn biết một đại thống lĩnh như hắn có đủ quyền lợi can thiệp chuyện của ta hay không."
Mật thám do Tiên Đế tự mình phái ra? Tin tức đối với mấy người mà nói quá mức làm người nghe kinh sợ, bất quá ngẫm lại cũng không phải là không có khả năng, đây là một trong những thủ đoạn của Tiên Đế trong việc nắm giữ Tiên giới. Nhất là câu nói của Dược Thiên Sầu "một trong những mật thám được phái ra", đã đầy đủ công bố Tiên Đế cũng không chỉ phái ra một mật thám, vẫn là còn có không ít. Mà Dược Thiên Sầu vốn luôn một mực che giấu tung tích, kết quả là bị mấy người cấp bức đi ra.
Mấy người lần thứ hai trợn tròn mắt, Vạn Linh luôn luôn tự tin tràn đầy đột nhiên có loại cảm giác choáng váng đến mê muội, tùy tiện chọc một người nhìn như là một tiểu nhân vật không có gì nổi bật, đánh chết đều nghĩ không ra đứng phía sau hắn không ngờ lại là nhân vật đáng sợ nhất trong toàn bộ Tiên giới, không ngờ trực tiếp kéo ra Tiên Đế, đây cũng thật quá khoa trương, còn để cho người sống nữa hay không?
Mấy người đều không phải là kẻ ngu si, không dễ dàng lừa gạt như vậy. Nhưng đối phương đúng là có Kim Lũ Y trong người, sự thực chứng minh hắn đích thật là người của Tiên cung, huống chi cho dù có người đi lừa gạt, ai lại có lá gan lớn như vậy dám lung tung liên lụy đến trên người Tiên Đế? Bởi vì đó tuyệt đối chỉ có con đường chết.
Trên mặt mấy người rốt cục lộ ra thần tinh sợ hãi, bởi Vạn cổ Thông bức bách, không ngờ làm bại lộ bí mật của Tiên Đế, việc này nếu tiết lộ ra ngoài, dù bọn họ không tạo phản, chỉ sợ Tiên Đế cũng sẽ không buông tha Vạn cổ Thông, lần này thật sự là chọc phiền phức lớn. Bạn đang đọc truyện được copy tại TruyệnYY.com
Thần tình trên mặt Vạn Linh có chút thất kinh, tâm tính triệt để rối loạn, trước đây sở dĩ chuyện gì nàng cũng đều dám làm, đơn giản là vì sau lưng luôn có một gia gia thực lực phi phàm làm chỗ dựa vững chắc. Nhưng tai họa hôm nay thực sự quá lớn, không ngờ trực tiếp liên lụy tới Tiên Đế, căn bản không phải gia gia có khả năng chống đối, vậy nên làm sao cho phải?
Mộc Vạn ổn định tâm thần, quyết định thật nhanh lần thứ hai hành lễ nói: "Lần này là chúng ta sai rồi, thế nhưng có chuyện gì đều có thể thương lượng. Tin tưởng nếu tôn giá đã chịu nói ra bí tân như vậy, chúng ta vẫn còn khả năng đem việc này giải quyết, có điều kiện gì tôn giá cứ nói ra, vạn sự đều có thể thương lượng."
Dược Thiên Sầu liếc mắt, phát hiện quả nhiên gừng càng già càng cay, chậm rãi tiến lên vài bước đi tới trước mặt Vạn Linh, dưới ánh mắt lo lắng của ba huynh đệ Mộc thị, hắn chậm rãi đưa tay nắm lấy chiếc cằm mềm mại của Vạn Linh, đẩy nhẹ đầu nàng lên. Tay hắn cũng không thành thật, không chút kiêng nể vuốt ve cằm của nàng, vuốt ve vùng cổ trắng nõn, còn có gương mặt của nàng...
Gương mặt Mộc thị ba huynh đệ trong nháy mắt tối đen, bọn họ vốn nhận lệnh của Vạn Bác Thánh đến bảo hộ Vạn Linh, hôm nay Vạn Linh chịu đại nhục...Tính tình Mộc Thông vốn không tốt lắm hai mắt như muốn nứt ra, vừa muốn có điều cử động, Vạn Mộc đã kéo lại cánh tay hắn, sắc mặt âm trầm chậm rãi lắc đầu, ý bảo không nên xung động, tĩnh xem kỳ biến. Thế nhưng khí lực khi nắm tay Vạn Thông làm hắn mơ hồ đau đớn.
Dư quang trong mắt Dược Thiên Sầu vẫn một mực chú ý động tĩnh của ba người, chính mình mạo hiểm lớn như vậy, phải giả ra hình dạng, không thể hiện ra vẻ kiêu ngạo của Tiên cung, chỉ sợ càng dễ dàng khiến cho kẻ khác hoài nghi. Hắn đang đổ bạc với bất cứ giá nào.
Vạn Linh luôn cao cao tại thượng chưa từng chịu qua sự vũ nhục như vậy, thế nhưng dù không vì chính mình, vì chính gia gia cũng phải nhịn xuống. Trong tích tắc, hai dòng nước mắt trực tiếp chảy xuống, đôi mi thật dài không ngừng chóp lên, giọng nói run lên không thành tiếng: "Rốt cục ngươi muốn thế nào?"
/1255
|