“Bởi vì hai người chưa đăng ký kết hôn!”
“Chưa đăng ký?!”
Cô ta tuyên bố khiến tất cả đều sợ ngây người, cũng bao gồm cả Liễu Tố Tố.
Việc cô và Hàn Liệt chưa đăng ký kết hôn, trừ hai bọn họ và sư trưởng, đến Liễu Thục Vinh còn không biết∶ “Cô dựa vào đâu mà nói chúng tôi chưa đăng ký? Ai nói với cô?”
Nói không có người khác nói cho cô ta, quỷ cũng không tin!
“Cô cần biết ai nói làm gì, dù sao thì tôi biết là được, cô nói hai người đăng ký rồi, vậy giấy hôn thú đâu, lấy ra đây cho tôi xem!”
Như vậy là Thái Đào sẽ không nói ra ai tiết lộ tin tức, nhưng mà Liễu Tố Tố đã hỏi được điều muốn biết, không cần phải giải thích với cô ta làm gì∶
“Cô bảo cho cô xem, tôi liền phải lấy ra hả? Vậy tôi nói cô đến nhà tôi ăn nói lung tung, trong đầu cô toàn đất, cô cũng mở đầu cô ra cho tôi xem à?”
“Phì...”
Có người không nhịn được bật cười, không nghĩ tới đồng chí Liễu này nhìn qua lịch sự văn nhã, nói chuyện lại lợi hại như vậy.
Thái Đào tức đến đỏ mặt: “Cô nói tôi nói lung tung? Vậy cô nói đi, cô dựa vào đâu mà vào được Bộ quân vụ làm việc!”
“Đúng vậy, cô dựa vào đâu mà vào Bộ quân vụ!” Bà Thái hát đệm phía sau.
Thật ra việc mọi người quan tâm không phải là Liễu Tố Tố có đăng ký kết hôn hay không, dù sao thì hiện tại người đi đăng ký cũng không nhiều lắm, không phải vẫn sống chung với nhau hay sao? Nhưng làm việc ở Bộ quân vụ thì khác, đó không phải là nơi người bình thường có thể vào, chẳng lẽ đúng là dùng cách kia để vào?
“Dựa vào đâu? Dựa vào tôi cho Tiểu Liễu vào được chưa?”
Đoàn trưởng Trương đi đến, vừa nói còn vừa trừng mắt nhìn Chung sư trưởng và Triệu chính ủy∶ “Hai người chạy tới đây xem kịch?”
Chung sư trưởng cảm thấy oan uổng quá, ông rõ ràng muốn nói, nhưng Triệu chính ủy lại bảo cứ từ từ, để xem đồng chí Liễu có muốn hỏi gì hay không.
Triệu chính ủy cười cười∶ “Chúng tôi cũng mới đến không lâu, không phải do không có cơ hội nói sao?”
Thái Đào sửng sốt∶ “Mấy người có ý gì?”
Cô ta đột nhiên cảm thấy có chút không thích hợp, tư thế này hình như không giống tới để hưng sư vấn tội thì phải.
“Có ý gì?” Đoàn trưởng Trương không khách khí nói, “Không phải cô hỏi đồng chí Liễu Tố Tố dựa vào đâu mà vào Bộ quân vụ làm sao? Dựa vào việc cô ấy là sinh viên đại học chuyên khoa, dựa vào việc cô ấy có năng lực giúp sản lượng năm sau của quân khu tăng gấp 2 lần, cô làm được sao!”
Tất cả mọi người như bị sét đánh giữa trời quang, dùng ánh mắt không thể tưởng tượng nhìn Liễu Tố Tố.
“Cái gì, đồng chí Liễu là sinh viên đại học chuyên khoa? Là sinh viên đại học chuyên khoa mà tôi nghĩ sao?”
“Chứ cô nghĩ có bao nhiêu loại sinh viên đại học chuyên khoa? Tôi đã nói đồng chí Liễu nhìn qua không giống mấy người chân đất như chúng ta mà, quả nhiên người ta là sinh viên đại học, nếu ở trong xã cũng phải ngang với Trạng Nguyên đấy.”
“Khoan đã, đoàn trưởng Trương, ông nói sản lượng năm sau là có ý gì, là sản lượng trên ruộng nhà chúng tôi sao?” Tuy rằng tin tức sinh viên đại học cũng đủ làm mọi người khiếp sợ, nhưng nông dân bọn họ đều dựa vào ruộng ăn cơm, không có gì quan trọng hơn lương thực.
Đoàn trưởng Trương gật đầu∶ “Không sai, đồng chí Liễu Tố Tố đã tìm ra phương pháp tưới nước mới, có thể giúp cho hoa màu lớn lên tốt hơn, chính vì việc này nên tôi mới đưa cô ấy tới văn phòng làm việc, cũng may là tôi nhanh tay, bằng không đồng chí Liễu Tố Tố đã bị sĩ quan hậu cần cướp đi rồi.”
Sĩ quan hậu cần nghe được lời này suýt nữa tức chết∶ “Là ông có vận cứt chó thôi, bằng không tôi đã sớm đưa đồng chí Liễu tới nhà ăn rồi!”
Quần chúng hóng hớt tê rần.
Hoá ra Liễu Tố Tố không chỉ là sinh viên đại học, có thể vào Bộ quân vụ, còn từ bỏ công việc ở nhà ăn!
Bọn họ đánh nhau vỡ đầu cũng muốn có cơ hội vào nhà ăn, còn cô nói bỏ là bỏ.
Nháy mắt, mọi người thần sắc khác nhau.
Những người đã từng cảm thấy uổng cho Liễu Tố Tố, có diện mạo xinh đẹp những cũng chỉ là một người nhà quê, lúc này đã kinh ngạc nói không ra lời.
Người luôn cho rằng Liễu Tố Tố không được vào nhà ăn là bởi vì mình - bà Thái đứng hình tại chỗ. Còn Thái Đào muốn nhân cơ hội này đuổi Liễu Tố Tố ra khỏi quân khu thấy tính toán của chính mình không chỉ không thành công, ngược lại còn khiến Liễu Tố Tố thành tiêu điểm chú ý của mọi người, càng choáng váng hơn!
“Đồng chí Liễu, phương pháp tưới nước gì đó của cô, có thể nói cho chúng tôi biết không?”
Liễu Tố Tố thật ra có thể nói cho họ, chỉ là việc này một chốc nói không rõ, hơn nữa bên phía tiền trinh vẫn chưa gọi báo lại, không biết ống nước có làm thành công hay không, đành nói∶ “Mọi người không cần sốt ruột, chờ chúng tôi xử lý xong sẽ có người đến thông báo.”
Đoàn trưởng Trương gật đầu∶ “Yên tâm đi, ruộng của mọi người nhiều như vậy, chắn sẽ không quên đâu.”
Bọn họ lúc này mới nhẹ nhàng thở ra.
Chung sư trưởng∶ “Việc Tiểu Liễu làm ở Bộ quân vụ, đoàn trưởng Trương đã nói với tôi, ngay cả báo cáo cũng đang ở trên bàn làm việc của tôi, đơn nhập chức ngày mai sẽ có, Tiểu Liễu hiện tại chỉ là đi làm trước mà thôi, dù sao thì việc ngoài ruộng cũng là đại sự, chậm trễ không được... Còn nữa, về việc đăng ký kết hôn của Tiểu Liễu và Tiểu Hàn, tôi có thể đảm bảo, bọn họ đã đăng ký, đã làm tiệc rượu rồi mới đến đây, ai không tin thì trực tiếp tới tìm tôi!”
Mọi người∶ “Chung sư trưởng, ngài nói đùa, mọi người có cái gì mà không tin đâu.”
Chung sư trưởng còn có việc muốn nói, liền bảo bọn họ∶ “Được rồi, mọi người đều giải tán đi, về sau nên làm cái gì thì làm, đừng không có việc lại bàn tán sau lưng người khác.” Lúc nói lời này ông nhìn chằm chằm vào Thái Đào.
Nếu là bình thường, Thái Đào nhất định sẽ hổ thẹn vô cùng, nhưng hôm nay, cô ta căn bản không phát hiện, bởi vì lúc này cô ta đã bị lời của Chung làm cho khiếp sợ choáng váng.
Liễu Tố Tố và Hàn Liệt đã đăng ký kết hôn rồi?
Sao có thể chứ, chẳng lẽ Lê Ngọc Quế lừa cô ta?
“Ai da!” Bên tai đột nhiên truyền đến tiếng hét của bà Thái, Thái Đào cúi đầu nhìn, chỉ thấy bà Thái ngã lăn quay trên mặt đất, người bên cạnh vội vàng lui lại mấy bước∶ “Không phải tôi đâu nha, chính bà tự ngã, đừng đổ cho tôi!”
“Aizz, tôi thấy cô nên cách bọn họ xa một chút, đừng để đến lúc đó hãm hại cô không chừng. Loại người này chính là không muốn thấy người khác sống tốt, người ta đến Bộ quân vụ làm việc cũng đỏ mắt ghen tị kia kìa!”
“Đúng đó, may là đồng chí Liễu Tố Tố rộng lượng, bằng không nếu không có phương pháp tưới nước, tôi đây nhất định chạy tới nhà bọn họ lý luận.”
“Không cần cô lý luận đâu, hại chúng ta không có lương thực, mỗi người một ngụm nước bọt cũng có thể làm bọn họ chết đuối!”
Tức khắc, xung quanh Thái Đào và bà Thái đại như hình thành một cái kết giới, mọi người vòng qua bọn họ rồi đi mất.
Bà Thái choáng váng.
Bà ta trước giờ rất có mặt mũi, người trong nhà đều là công nhân viên chức, toàn bộ quân khu có mấy gia đình có bản lĩnh như thế? Nói câu không hề khoa trương, bà ta ngày thường ra cửa đều hếch cằm, nhìn ai cũng thấy chướng mắt. Nhưng lúc này, người thường xuyên được nịnh nọt lại bị mọi người tránh như rắn rết, bà Thái ngồi dưới đất tức tái mặt, trực tiếp đánh lên người Thái Đào∶ “Đều tại mày cái con bé chết tiệt này! Đều tại mày!”
Nếu không phải cô ta thề son sắt rằng mình đã nắm được nhược điểm của Liễu Tố Tố, bà ta có thể hùa theo gây sự sao? Giờ thì tốt rồi, không chỉ mất mặt, còn đắc tội với sư trưởng, bọn họ ở quân khu xem như xong rồi!
Bà Thái hàng năm ở nhà ăn cắt rau thái thịt, lực tay rất lớn, Thái Đào bị bà ta đánh đau đến méo miệng, lập tức muốn chạy trốn, mới chạy được hai bước, đột nhiên bị Hàn Tú Tú ngăn cản∶ “Không được… Không được lại đây, đây là nhà của chúng tôi!”
Cô bé phẫn nộ chỉ chỉ vạch kẻ trên mặt đất, Thái Đào nhìn nhìn, không biết từ khi nào, giữa sân bị vẽ ra một đường phân chia, một bên là vườn rau nhà Liễu Tố Tố, một bên là nhà họ Thái.
Vạch này là Hàn Tiền vẽ.
Lúc mọi người vừa mới đi, Liễu Tố Tố cũng vào phòng nói chuyện, trong sân lập tức an tĩnh, Hàn Trình quay đầu lại, nhìn thấy anh trai nó cầm cái chổi, bắt tay vẽ một đường thật dài.
Hàn Trình vội vàng chạy tới∶ “Anh, anh làm gì đó?”
Hàn Tiền múa may cái chổi, thở hổn hển∶ “Mấy người trên lầu là người xấu, anh muốn chia sân ra, về sau bọn họ không được sang sân nhà chúng ta!”
Nó còn nhỏ, tuy rằng không biết lời của Thái Đào và bà Thái là có ý gì, nhưng nó biết hai người này muốn bắt nạt nương, nó không cho đâu nhé!
Trước khi đến đây bà ngoại đã dặn là phải bảo vệ nương.
Mắt Hàn Trình sáng lên∶ “Anh, em giúp anh!”
Không chỉ có Hàn Trình, Hàn Cẩm cùng Hàn Tú Tú cũng đến, bốn tiểu đậu đinh thở hổn hển vẽ vẽ vời vời, về sau tuyệt đối không để mấy người xấu kia dẫm bẩn nhà bọn nó!
Nhưng Thái Đào mặc kệ bọn nó suy nghĩ cái gì, vốn đã đầy một bụng tức còn bị mấy đứa nhỏ nhằm vào, lập tức phát hỏa∶ “Mày cút ngay, cái con này.”
Hàn Tú Tú bất động, đôi mắt quật cường nhìn chằm chằm cô ta.
Thái Đào muốn đưa tay đẩy cô bé ra, nhưng tay còn chưa đụng tới, ba anh em đã xông lên đứng trước mặt Hàn Tú Tú, bảo vệ chặt chẽ.
Hàn Tiền hô to∶ “Không được bắt nạt chị của tôi!”
Nương nói, chị là người trong nhà, bọn nó muốn bảo vệ chị giống như cữu cữu bảo vệ nương vậy.
Hàn Trình liên tục gật đầu, nhóc đứng ở đằng trước, cách Thái Đào gần nhất, thấy móng tay cô ta sắp cào trúng mặt mình thì sợ đến run chân, vừa định nói chuyện thì bị đẩy ra.
Hàn Trình ngó nghiêng, hoá ra là anh cả tốt của nó!
'Anh cả tốt' Hàn Cẩm nhíu mày, “Dì mới cút đi thì có.”
Hàn Cẩm không muốn nói chuyện nên dùng luôn câu của Thái Đào để đáp lời, không ngờ nói ra rất có khí thế, Hàn Trình tránh ở phía sau nhóc “Wow!” một tiếng.
Thái Đào cho rằng bọn nhỏ khiêu khích mình, thiếu chút nữa tức chết, đang định nói thì bà Thái chạy tới, kéo cô ta đi∶ “Cái con chết tiệt này, còn ngại chưa đủ mất mặt hay sao? Mau về nhanh cho tao!”
Thấy "người xấu" bị đuổi đi, Hàn Trình vui vẻ nhảy cẫng lên∶ “Thành công rồi! Bọn mình là tiểu anh hùng!”
Hàn Tiền rất muốn vạch trần nó, vừa rồi ai núp ở phía sau chân run cầm cập ấy nhỉ, nhưng Hàn Tú Tú đã gật gật đầu, cười cực kỳ vui vẻ∶ “Dì chắc sẽ rất vui cho xem.”
“Đúng vậy.
Hàn Tiền không tình nguyện thu lại ý tưởng phá đám∶ “Hôm nay anh cả lợi hại nhất luôn.”
“Đúng, anh cả còn cứu em nữa…… A này, sao anh lại đi xem gà nữa vậy, nương nói hôm nay không cần phải trông chúng nó đâu!”
Lúc mấy đứa nhỏ ở bên ngoài ồn ào nhốn nháo, không khí trong phòng phá lệ ngưng trọng.
Liễu Tố Tố nghe Chung sư trưởng nói thẩm tra chính trị của mình đã xong thì rất vui vẻ, dù cô không lo về việc công tác, nhưng có thể nhận thông báo chính thức thì sẽ tốt hơn. Tuy nhiên câu tiếp theo của Chung sư trưởng chính là∶ “Tiểu Liễu, cô biết vì sao thẩm tra chính trị của cô mãi không được thông qua không?”
Liễu Tố Tố nhìn về phía Hàn Liệt∶ “Không phải nói bên thẩm tra chính trị bận quá, cần phải đợi một thời gian hay sao?”
Hàn Liệt gật đầu∶ “Đúng là trước đó sư trưởng có nói như vậy.”
“Đúng, nhưng đó chỉ là kế sách tạm thời thôi.” Chung sư trưởng dừng một chút mới nói, “Chủ yếu là vì sau khi điều tra về thân phận cha ruột Tiểu Liễu, phát hiện thông tin không khớp.”
“Không khớp ạ?” Liễu Tố Tố nghi hoặc nhìn biểu tình của Chung sư, hỏi∶ “Ông ấy chưa chết?”
“Đúng vậy, chưa chết.” Trừ Chung sư trưởng và Triệu chính ủy gật đầu, tất cả mọi người đều sững sờ.
Chung sư trưởng không biết nên nói thế nào mới tốt, nhưng điều cần nói vẫn phải nói∶ “Giờ ông ta tên Thường Thanh Tùng, là phó thư ký ở một cơ quan tại Thượng Hải, Tiểu Liễu, cô có muốn đến gặp ông ta không?”
Liễu Tố Tố ngẩng đầu∶ “Tôi không đi đâu ạ.”
Chung sư trưởng cả kinh.
“Cos phải ngài cảm thấy tôi quá tuyệt tình đúng không?” Liễu Tố Tố cười cười, “Ngài nói ông ta đã sửa lại tên, hiện tại còn trở thành lãnh đạo, trong tình huống này, ông ta không trở về chỉ có thể cho thấy hai điều, thứ nhất, ông ta đã có gia đình mới; thứ hai, ông ta không quay lại với nương tôi và tôi, nếu ông ta đã như vậy thì tôi còn tìm ông ta làm gì, ông ta không nhận người thân, tôi cũng không muốn nhận ông ta đâu.”
Kiểu tình huống thế này Liễu Tố Tố đã thấy nhiều, mất tích rồi bỏ vợ bỏ con thời nào mà không có, có thể là do cô không phải nguyên chủ nên đối với 'cha ruột', thật sự khó có thể sinh ra cảm tình đặc thù gì.
Lúc cô biết Thường Thanh Tùng còn sống thì chỉ có một ý nghĩ, đó là ông ta tốt nhất đừng là người bên phía 'bên kia', tuy giờ không quản nghiêm khắc như mười mấy năm sau, nhưng nếu ông ta có dính líu đến họ, cô cũng không có trái ngọt để ăn. Chỉ cần không phải như vậy là đủ rồi.
Cô cũng không cần một người cha vong ân phụ nghĩa như thế, cô sợ ông ta sẽ dạy hư mấy đứa nhỏ mất.
Triệu chính ủy hít vào một hơi, không nghĩ tới một đồng chí còn trẻ đã có tư tưởng tiến bộ như vậy, lập tức ánh mắt nhìn Liễu Tố Tố cũng trở nên khác thường.
Chung sư trưởng cũng nhẹ nhàng thở ra∶ “Được rồi, cô không muốn đi thì không đi.”
Trên thực tế như vậy rất tốt, bên kia gọi điện thoại tới cũng nói Thường Thanh Tùng không phải là người lưu luyến tình cảm gì cho cam, nếu Liễu Tố Tố đi, có lẽ sẽ rất thất vọng.
Liễu tố gật đầu, nghĩ nghĩ lại nói∶ “Đúng rồi, chuyện này... về phía nương của tôi...”
“Cô yên tâm, việc này liên quan đến thẩm tra chính trị của cô, những người khác chúng tôi sẽ không thông báo.”
“Vậy là tốt rồi.” Tuy cô không để trong lòng, nhưng lỡ như Liễu Thục Vinh để ý thì sao, hơn nữa hiện tại bà ở nhà đang rất hạnh phúc, cô cũng không muốn chuyện này làm bà thương tâm.
Dù có nói ra cũng phải chờ đến lúc trở về ăn tết, để cô chính miệng nói với bà đi.
Nói xong chuyện này, Chung sư trưởng cùng Triệu chính ủy liền về trước, đoàn trưởng Trương vội làm thủ tục nhập chức cho Liễu Tố Tố nên cũng rời đi, trong phòng trở nên yên ắng.
Liễu Tố Tố đột nhiên nghĩ, thẩm tra chính trị đã được thông qua, cô có thể đi đăng ký kết hôn với Hàn Liệt, vậy về sau buổi tối ngủ… Ý niệm mới vừa toát ra, đầu ngón tay cô đột nhiên nóng lên, ngẩng đầu thấy trước mặt xuất hiện một ly nước ấm, a, còn thả thêm cả đường đỏ.
“Uống miếng nước trước đi.”
Quả nhiên là tư duy kinh điển của thẳng nam, gặp chuyện không giải quyết được, làm ly nước ấm. Nhìn ánh mắt lo lắng của Hàn Liệt, Liễu Tố Tố cười nói∶ “Anh yên tâm, tôi thật sự không có chuyện gì.”
Hàn Liệt không tin∶ “Vậy vừa rồi em...”
“Tôi đang suy nghĩ đến chuyện giấy kết hôn.”
"Oành" một cái, hai lỗ tai Hàn Liệt lập tức đỏ lựng, anh đứng dậy đi về phía cửa nhà.
Hôm nay thời tiết đẹp, mặt trời chiếu vào phòng, đứng dưới ánh mặt trời, Liễu Tố Tố sắp không nhìn thấy anh∶ “Anh làm gì đó, chạy xa như vậy làm gì.”
“Tôi... tai tôi là do mặt trời phơi đỏ thôi.”
“Phơi đỏ vậy anh còn không mau vào đây.” Liễu Tố Tố cổ quái nói.
“Em nói đúng.” Hàn Liệt tiến vào, có chút mất tự nhiên nhìn nhìn xung quanh, “Em muốn đi đăng ký hả?”
Liễu Tố Tố trừng anh, cái gì mà 'em muốn đi đăng ký'? Chẳng lẽ cô muốn thì đăng ký, không muốn thì không đăng ký sao? Làm như cô đặc biệt gấp gáp không chờ nổi vậy.
Cô uống ngụm nước đường, cố ý nói∶ “Không có, tôi nghĩ việc hai chúng ta không đăng ký, sao Thái Đào lại biết.”
Hàn Liệt cũng không biết, “Có lẽ có liên quan đến vợ trước của tôi?”
“Vợ trước?” Liễu Tố Tố cũng biết là anh chỉ suy đoán mà thôi, nhưng lúc này nghe được anh nói như vậy, bỗng có hứng thú∶ “Giữa anh và vợ trước đã xảy ra chuyện gì vậy, nói với tôi được không?”
Hàn Liệt nhìn cô∶ “Em muốn nghe?”
“Đương nhiên là muốn nghe, không phải chúng ta sắp đi đăng ký sao, tôi đến lý do vì sao anh ly hôn cũng không biết, tôi thấy không yên tâm.”
Liễu Tố Tố đang cố tìm cớ, nhưng vào tai Hàn Liệt liền thay đổi thành ý tứ khác, vừa rồi không phải cô nói không muốn đi đăng ký sao, hiện tại là nói lỡ miệng?
Hàn Liệt đè xuống khóe miệng∶ “Giữa tôi và cô ấy không có cảm tình gì, dì hai vì để có người chăm sóc Tiểu Cẩm và Tú Tú nên chọn cô ấy, thật ra, hai người bọn tôi chưa nói được hai câu đã ly hôn rồi, cô ấy nói không muốn làm mẹ kế.”
Liễu Tố Tố cảm thấy có điểm kỳ quái, không phải bởi vì vợ trước Hàn Liệt không muốn làm mẹ kế, mà là lấy hiểu biết của cô về Hàn Liệt, lúc xem mắt chắc chắn anh đã nói với đối phương về hai đứa con, cô gái kia đã biết, cũng đã đồng ý, sao tự dưng lại thay đổi?
Chẳng lẽ là thấy hai đứa nhỏ Hàn Cẩm và Hàn Tú Tú không dễ chăm sóc liền đổi ý?
Thôi, việc này cũng không liên quan gì đến cô, chỉ cần không phải Hàn Liệt có vấn đề là được.
“Ừ, tôi đã biết, chúng ta đi ăn cơm đi?”
Cô vừa định đi ra ngoài thì bị Hàn Liệt ngăn cản∶ “Vậy còn em?”
Liễu Tố Tố sửng sốt∶ “Tôi làm sao?”
“Em cùng chồng trước, vì sao lại tách ra?” Hàn Liệt hỏi.
Liễu Tố Tố không thèm để ý xua xua tay∶ “Tôi hả? Tôi cùng gã ta còn không phải là…”
Đang nói đến đó thì cô giật mình, bởi vì cô nhớ đến, nguyên chủ có tiếng là khăng khăng một mực với Trang Bạch Vũ, Hàn Liệt tuy không cùng một thôn với cô, nhưng chắc đã từng được nghe người khác nói qua, nếu cô không giải thích, nói không chừng sẽ bị nhìn ra là đang nói dối. Nhưng nếu giải thích, Hàn Liệt có thể cảm thấy cô quá mức tình thâm nghĩa nặng với chồng cũ, rồi nghi cô gả cho anh với mục đích không đơn thuần hay không?
Liễu Tố Tố run lập cập, hình như cô tự đào hố chôn mình rồi!
“Chưa đăng ký?!”
Cô ta tuyên bố khiến tất cả đều sợ ngây người, cũng bao gồm cả Liễu Tố Tố.
Việc cô và Hàn Liệt chưa đăng ký kết hôn, trừ hai bọn họ và sư trưởng, đến Liễu Thục Vinh còn không biết∶ “Cô dựa vào đâu mà nói chúng tôi chưa đăng ký? Ai nói với cô?”
Nói không có người khác nói cho cô ta, quỷ cũng không tin!
“Cô cần biết ai nói làm gì, dù sao thì tôi biết là được, cô nói hai người đăng ký rồi, vậy giấy hôn thú đâu, lấy ra đây cho tôi xem!”
Như vậy là Thái Đào sẽ không nói ra ai tiết lộ tin tức, nhưng mà Liễu Tố Tố đã hỏi được điều muốn biết, không cần phải giải thích với cô ta làm gì∶
“Cô bảo cho cô xem, tôi liền phải lấy ra hả? Vậy tôi nói cô đến nhà tôi ăn nói lung tung, trong đầu cô toàn đất, cô cũng mở đầu cô ra cho tôi xem à?”
“Phì...”
Có người không nhịn được bật cười, không nghĩ tới đồng chí Liễu này nhìn qua lịch sự văn nhã, nói chuyện lại lợi hại như vậy.
Thái Đào tức đến đỏ mặt: “Cô nói tôi nói lung tung? Vậy cô nói đi, cô dựa vào đâu mà vào được Bộ quân vụ làm việc!”
“Đúng vậy, cô dựa vào đâu mà vào Bộ quân vụ!” Bà Thái hát đệm phía sau.
Thật ra việc mọi người quan tâm không phải là Liễu Tố Tố có đăng ký kết hôn hay không, dù sao thì hiện tại người đi đăng ký cũng không nhiều lắm, không phải vẫn sống chung với nhau hay sao? Nhưng làm việc ở Bộ quân vụ thì khác, đó không phải là nơi người bình thường có thể vào, chẳng lẽ đúng là dùng cách kia để vào?
“Dựa vào đâu? Dựa vào tôi cho Tiểu Liễu vào được chưa?”
Đoàn trưởng Trương đi đến, vừa nói còn vừa trừng mắt nhìn Chung sư trưởng và Triệu chính ủy∶ “Hai người chạy tới đây xem kịch?”
Chung sư trưởng cảm thấy oan uổng quá, ông rõ ràng muốn nói, nhưng Triệu chính ủy lại bảo cứ từ từ, để xem đồng chí Liễu có muốn hỏi gì hay không.
Triệu chính ủy cười cười∶ “Chúng tôi cũng mới đến không lâu, không phải do không có cơ hội nói sao?”
Thái Đào sửng sốt∶ “Mấy người có ý gì?”
Cô ta đột nhiên cảm thấy có chút không thích hợp, tư thế này hình như không giống tới để hưng sư vấn tội thì phải.
“Có ý gì?” Đoàn trưởng Trương không khách khí nói, “Không phải cô hỏi đồng chí Liễu Tố Tố dựa vào đâu mà vào Bộ quân vụ làm sao? Dựa vào việc cô ấy là sinh viên đại học chuyên khoa, dựa vào việc cô ấy có năng lực giúp sản lượng năm sau của quân khu tăng gấp 2 lần, cô làm được sao!”
Tất cả mọi người như bị sét đánh giữa trời quang, dùng ánh mắt không thể tưởng tượng nhìn Liễu Tố Tố.
“Cái gì, đồng chí Liễu là sinh viên đại học chuyên khoa? Là sinh viên đại học chuyên khoa mà tôi nghĩ sao?”
“Chứ cô nghĩ có bao nhiêu loại sinh viên đại học chuyên khoa? Tôi đã nói đồng chí Liễu nhìn qua không giống mấy người chân đất như chúng ta mà, quả nhiên người ta là sinh viên đại học, nếu ở trong xã cũng phải ngang với Trạng Nguyên đấy.”
“Khoan đã, đoàn trưởng Trương, ông nói sản lượng năm sau là có ý gì, là sản lượng trên ruộng nhà chúng tôi sao?” Tuy rằng tin tức sinh viên đại học cũng đủ làm mọi người khiếp sợ, nhưng nông dân bọn họ đều dựa vào ruộng ăn cơm, không có gì quan trọng hơn lương thực.
Đoàn trưởng Trương gật đầu∶ “Không sai, đồng chí Liễu Tố Tố đã tìm ra phương pháp tưới nước mới, có thể giúp cho hoa màu lớn lên tốt hơn, chính vì việc này nên tôi mới đưa cô ấy tới văn phòng làm việc, cũng may là tôi nhanh tay, bằng không đồng chí Liễu Tố Tố đã bị sĩ quan hậu cần cướp đi rồi.”
Sĩ quan hậu cần nghe được lời này suýt nữa tức chết∶ “Là ông có vận cứt chó thôi, bằng không tôi đã sớm đưa đồng chí Liễu tới nhà ăn rồi!”
Quần chúng hóng hớt tê rần.
Hoá ra Liễu Tố Tố không chỉ là sinh viên đại học, có thể vào Bộ quân vụ, còn từ bỏ công việc ở nhà ăn!
Bọn họ đánh nhau vỡ đầu cũng muốn có cơ hội vào nhà ăn, còn cô nói bỏ là bỏ.
Nháy mắt, mọi người thần sắc khác nhau.
Những người đã từng cảm thấy uổng cho Liễu Tố Tố, có diện mạo xinh đẹp những cũng chỉ là một người nhà quê, lúc này đã kinh ngạc nói không ra lời.
Người luôn cho rằng Liễu Tố Tố không được vào nhà ăn là bởi vì mình - bà Thái đứng hình tại chỗ. Còn Thái Đào muốn nhân cơ hội này đuổi Liễu Tố Tố ra khỏi quân khu thấy tính toán của chính mình không chỉ không thành công, ngược lại còn khiến Liễu Tố Tố thành tiêu điểm chú ý của mọi người, càng choáng váng hơn!
“Đồng chí Liễu, phương pháp tưới nước gì đó của cô, có thể nói cho chúng tôi biết không?”
Liễu Tố Tố thật ra có thể nói cho họ, chỉ là việc này một chốc nói không rõ, hơn nữa bên phía tiền trinh vẫn chưa gọi báo lại, không biết ống nước có làm thành công hay không, đành nói∶ “Mọi người không cần sốt ruột, chờ chúng tôi xử lý xong sẽ có người đến thông báo.”
Đoàn trưởng Trương gật đầu∶ “Yên tâm đi, ruộng của mọi người nhiều như vậy, chắn sẽ không quên đâu.”
Bọn họ lúc này mới nhẹ nhàng thở ra.
Chung sư trưởng∶ “Việc Tiểu Liễu làm ở Bộ quân vụ, đoàn trưởng Trương đã nói với tôi, ngay cả báo cáo cũng đang ở trên bàn làm việc của tôi, đơn nhập chức ngày mai sẽ có, Tiểu Liễu hiện tại chỉ là đi làm trước mà thôi, dù sao thì việc ngoài ruộng cũng là đại sự, chậm trễ không được... Còn nữa, về việc đăng ký kết hôn của Tiểu Liễu và Tiểu Hàn, tôi có thể đảm bảo, bọn họ đã đăng ký, đã làm tiệc rượu rồi mới đến đây, ai không tin thì trực tiếp tới tìm tôi!”
Mọi người∶ “Chung sư trưởng, ngài nói đùa, mọi người có cái gì mà không tin đâu.”
Chung sư trưởng còn có việc muốn nói, liền bảo bọn họ∶ “Được rồi, mọi người đều giải tán đi, về sau nên làm cái gì thì làm, đừng không có việc lại bàn tán sau lưng người khác.” Lúc nói lời này ông nhìn chằm chằm vào Thái Đào.
Nếu là bình thường, Thái Đào nhất định sẽ hổ thẹn vô cùng, nhưng hôm nay, cô ta căn bản không phát hiện, bởi vì lúc này cô ta đã bị lời của Chung làm cho khiếp sợ choáng váng.
Liễu Tố Tố và Hàn Liệt đã đăng ký kết hôn rồi?
Sao có thể chứ, chẳng lẽ Lê Ngọc Quế lừa cô ta?
“Ai da!” Bên tai đột nhiên truyền đến tiếng hét của bà Thái, Thái Đào cúi đầu nhìn, chỉ thấy bà Thái ngã lăn quay trên mặt đất, người bên cạnh vội vàng lui lại mấy bước∶ “Không phải tôi đâu nha, chính bà tự ngã, đừng đổ cho tôi!”
“Aizz, tôi thấy cô nên cách bọn họ xa một chút, đừng để đến lúc đó hãm hại cô không chừng. Loại người này chính là không muốn thấy người khác sống tốt, người ta đến Bộ quân vụ làm việc cũng đỏ mắt ghen tị kia kìa!”
“Đúng đó, may là đồng chí Liễu Tố Tố rộng lượng, bằng không nếu không có phương pháp tưới nước, tôi đây nhất định chạy tới nhà bọn họ lý luận.”
“Không cần cô lý luận đâu, hại chúng ta không có lương thực, mỗi người một ngụm nước bọt cũng có thể làm bọn họ chết đuối!”
Tức khắc, xung quanh Thái Đào và bà Thái đại như hình thành một cái kết giới, mọi người vòng qua bọn họ rồi đi mất.
Bà Thái choáng váng.
Bà ta trước giờ rất có mặt mũi, người trong nhà đều là công nhân viên chức, toàn bộ quân khu có mấy gia đình có bản lĩnh như thế? Nói câu không hề khoa trương, bà ta ngày thường ra cửa đều hếch cằm, nhìn ai cũng thấy chướng mắt. Nhưng lúc này, người thường xuyên được nịnh nọt lại bị mọi người tránh như rắn rết, bà Thái ngồi dưới đất tức tái mặt, trực tiếp đánh lên người Thái Đào∶ “Đều tại mày cái con bé chết tiệt này! Đều tại mày!”
Nếu không phải cô ta thề son sắt rằng mình đã nắm được nhược điểm của Liễu Tố Tố, bà ta có thể hùa theo gây sự sao? Giờ thì tốt rồi, không chỉ mất mặt, còn đắc tội với sư trưởng, bọn họ ở quân khu xem như xong rồi!
Bà Thái hàng năm ở nhà ăn cắt rau thái thịt, lực tay rất lớn, Thái Đào bị bà ta đánh đau đến méo miệng, lập tức muốn chạy trốn, mới chạy được hai bước, đột nhiên bị Hàn Tú Tú ngăn cản∶ “Không được… Không được lại đây, đây là nhà của chúng tôi!”
Cô bé phẫn nộ chỉ chỉ vạch kẻ trên mặt đất, Thái Đào nhìn nhìn, không biết từ khi nào, giữa sân bị vẽ ra một đường phân chia, một bên là vườn rau nhà Liễu Tố Tố, một bên là nhà họ Thái.
Vạch này là Hàn Tiền vẽ.
Lúc mọi người vừa mới đi, Liễu Tố Tố cũng vào phòng nói chuyện, trong sân lập tức an tĩnh, Hàn Trình quay đầu lại, nhìn thấy anh trai nó cầm cái chổi, bắt tay vẽ một đường thật dài.
Hàn Trình vội vàng chạy tới∶ “Anh, anh làm gì đó?”
Hàn Tiền múa may cái chổi, thở hổn hển∶ “Mấy người trên lầu là người xấu, anh muốn chia sân ra, về sau bọn họ không được sang sân nhà chúng ta!”
Nó còn nhỏ, tuy rằng không biết lời của Thái Đào và bà Thái là có ý gì, nhưng nó biết hai người này muốn bắt nạt nương, nó không cho đâu nhé!
Trước khi đến đây bà ngoại đã dặn là phải bảo vệ nương.
Mắt Hàn Trình sáng lên∶ “Anh, em giúp anh!”
Không chỉ có Hàn Trình, Hàn Cẩm cùng Hàn Tú Tú cũng đến, bốn tiểu đậu đinh thở hổn hển vẽ vẽ vời vời, về sau tuyệt đối không để mấy người xấu kia dẫm bẩn nhà bọn nó!
Nhưng Thái Đào mặc kệ bọn nó suy nghĩ cái gì, vốn đã đầy một bụng tức còn bị mấy đứa nhỏ nhằm vào, lập tức phát hỏa∶ “Mày cút ngay, cái con này.”
Hàn Tú Tú bất động, đôi mắt quật cường nhìn chằm chằm cô ta.
Thái Đào muốn đưa tay đẩy cô bé ra, nhưng tay còn chưa đụng tới, ba anh em đã xông lên đứng trước mặt Hàn Tú Tú, bảo vệ chặt chẽ.
Hàn Tiền hô to∶ “Không được bắt nạt chị của tôi!”
Nương nói, chị là người trong nhà, bọn nó muốn bảo vệ chị giống như cữu cữu bảo vệ nương vậy.
Hàn Trình liên tục gật đầu, nhóc đứng ở đằng trước, cách Thái Đào gần nhất, thấy móng tay cô ta sắp cào trúng mặt mình thì sợ đến run chân, vừa định nói chuyện thì bị đẩy ra.
Hàn Trình ngó nghiêng, hoá ra là anh cả tốt của nó!
'Anh cả tốt' Hàn Cẩm nhíu mày, “Dì mới cút đi thì có.”
Hàn Cẩm không muốn nói chuyện nên dùng luôn câu của Thái Đào để đáp lời, không ngờ nói ra rất có khí thế, Hàn Trình tránh ở phía sau nhóc “Wow!” một tiếng.
Thái Đào cho rằng bọn nhỏ khiêu khích mình, thiếu chút nữa tức chết, đang định nói thì bà Thái chạy tới, kéo cô ta đi∶ “Cái con chết tiệt này, còn ngại chưa đủ mất mặt hay sao? Mau về nhanh cho tao!”
Thấy "người xấu" bị đuổi đi, Hàn Trình vui vẻ nhảy cẫng lên∶ “Thành công rồi! Bọn mình là tiểu anh hùng!”
Hàn Tiền rất muốn vạch trần nó, vừa rồi ai núp ở phía sau chân run cầm cập ấy nhỉ, nhưng Hàn Tú Tú đã gật gật đầu, cười cực kỳ vui vẻ∶ “Dì chắc sẽ rất vui cho xem.”
“Đúng vậy.
Hàn Tiền không tình nguyện thu lại ý tưởng phá đám∶ “Hôm nay anh cả lợi hại nhất luôn.”
“Đúng, anh cả còn cứu em nữa…… A này, sao anh lại đi xem gà nữa vậy, nương nói hôm nay không cần phải trông chúng nó đâu!”
Lúc mấy đứa nhỏ ở bên ngoài ồn ào nhốn nháo, không khí trong phòng phá lệ ngưng trọng.
Liễu Tố Tố nghe Chung sư trưởng nói thẩm tra chính trị của mình đã xong thì rất vui vẻ, dù cô không lo về việc công tác, nhưng có thể nhận thông báo chính thức thì sẽ tốt hơn. Tuy nhiên câu tiếp theo của Chung sư trưởng chính là∶ “Tiểu Liễu, cô biết vì sao thẩm tra chính trị của cô mãi không được thông qua không?”
Liễu Tố Tố nhìn về phía Hàn Liệt∶ “Không phải nói bên thẩm tra chính trị bận quá, cần phải đợi một thời gian hay sao?”
Hàn Liệt gật đầu∶ “Đúng là trước đó sư trưởng có nói như vậy.”
“Đúng, nhưng đó chỉ là kế sách tạm thời thôi.” Chung sư trưởng dừng một chút mới nói, “Chủ yếu là vì sau khi điều tra về thân phận cha ruột Tiểu Liễu, phát hiện thông tin không khớp.”
“Không khớp ạ?” Liễu Tố Tố nghi hoặc nhìn biểu tình của Chung sư, hỏi∶ “Ông ấy chưa chết?”
“Đúng vậy, chưa chết.” Trừ Chung sư trưởng và Triệu chính ủy gật đầu, tất cả mọi người đều sững sờ.
Chung sư trưởng không biết nên nói thế nào mới tốt, nhưng điều cần nói vẫn phải nói∶ “Giờ ông ta tên Thường Thanh Tùng, là phó thư ký ở một cơ quan tại Thượng Hải, Tiểu Liễu, cô có muốn đến gặp ông ta không?”
Liễu Tố Tố ngẩng đầu∶ “Tôi không đi đâu ạ.”
Chung sư trưởng cả kinh.
“Cos phải ngài cảm thấy tôi quá tuyệt tình đúng không?” Liễu Tố Tố cười cười, “Ngài nói ông ta đã sửa lại tên, hiện tại còn trở thành lãnh đạo, trong tình huống này, ông ta không trở về chỉ có thể cho thấy hai điều, thứ nhất, ông ta đã có gia đình mới; thứ hai, ông ta không quay lại với nương tôi và tôi, nếu ông ta đã như vậy thì tôi còn tìm ông ta làm gì, ông ta không nhận người thân, tôi cũng không muốn nhận ông ta đâu.”
Kiểu tình huống thế này Liễu Tố Tố đã thấy nhiều, mất tích rồi bỏ vợ bỏ con thời nào mà không có, có thể là do cô không phải nguyên chủ nên đối với 'cha ruột', thật sự khó có thể sinh ra cảm tình đặc thù gì.
Lúc cô biết Thường Thanh Tùng còn sống thì chỉ có một ý nghĩ, đó là ông ta tốt nhất đừng là người bên phía 'bên kia', tuy giờ không quản nghiêm khắc như mười mấy năm sau, nhưng nếu ông ta có dính líu đến họ, cô cũng không có trái ngọt để ăn. Chỉ cần không phải như vậy là đủ rồi.
Cô cũng không cần một người cha vong ân phụ nghĩa như thế, cô sợ ông ta sẽ dạy hư mấy đứa nhỏ mất.
Triệu chính ủy hít vào một hơi, không nghĩ tới một đồng chí còn trẻ đã có tư tưởng tiến bộ như vậy, lập tức ánh mắt nhìn Liễu Tố Tố cũng trở nên khác thường.
Chung sư trưởng cũng nhẹ nhàng thở ra∶ “Được rồi, cô không muốn đi thì không đi.”
Trên thực tế như vậy rất tốt, bên kia gọi điện thoại tới cũng nói Thường Thanh Tùng không phải là người lưu luyến tình cảm gì cho cam, nếu Liễu Tố Tố đi, có lẽ sẽ rất thất vọng.
Liễu tố gật đầu, nghĩ nghĩ lại nói∶ “Đúng rồi, chuyện này... về phía nương của tôi...”
“Cô yên tâm, việc này liên quan đến thẩm tra chính trị của cô, những người khác chúng tôi sẽ không thông báo.”
“Vậy là tốt rồi.” Tuy cô không để trong lòng, nhưng lỡ như Liễu Thục Vinh để ý thì sao, hơn nữa hiện tại bà ở nhà đang rất hạnh phúc, cô cũng không muốn chuyện này làm bà thương tâm.
Dù có nói ra cũng phải chờ đến lúc trở về ăn tết, để cô chính miệng nói với bà đi.
Nói xong chuyện này, Chung sư trưởng cùng Triệu chính ủy liền về trước, đoàn trưởng Trương vội làm thủ tục nhập chức cho Liễu Tố Tố nên cũng rời đi, trong phòng trở nên yên ắng.
Liễu Tố Tố đột nhiên nghĩ, thẩm tra chính trị đã được thông qua, cô có thể đi đăng ký kết hôn với Hàn Liệt, vậy về sau buổi tối ngủ… Ý niệm mới vừa toát ra, đầu ngón tay cô đột nhiên nóng lên, ngẩng đầu thấy trước mặt xuất hiện một ly nước ấm, a, còn thả thêm cả đường đỏ.
“Uống miếng nước trước đi.”
Quả nhiên là tư duy kinh điển của thẳng nam, gặp chuyện không giải quyết được, làm ly nước ấm. Nhìn ánh mắt lo lắng của Hàn Liệt, Liễu Tố Tố cười nói∶ “Anh yên tâm, tôi thật sự không có chuyện gì.”
Hàn Liệt không tin∶ “Vậy vừa rồi em...”
“Tôi đang suy nghĩ đến chuyện giấy kết hôn.”
"Oành" một cái, hai lỗ tai Hàn Liệt lập tức đỏ lựng, anh đứng dậy đi về phía cửa nhà.
Hôm nay thời tiết đẹp, mặt trời chiếu vào phòng, đứng dưới ánh mặt trời, Liễu Tố Tố sắp không nhìn thấy anh∶ “Anh làm gì đó, chạy xa như vậy làm gì.”
“Tôi... tai tôi là do mặt trời phơi đỏ thôi.”
“Phơi đỏ vậy anh còn không mau vào đây.” Liễu Tố Tố cổ quái nói.
“Em nói đúng.” Hàn Liệt tiến vào, có chút mất tự nhiên nhìn nhìn xung quanh, “Em muốn đi đăng ký hả?”
Liễu Tố Tố trừng anh, cái gì mà 'em muốn đi đăng ký'? Chẳng lẽ cô muốn thì đăng ký, không muốn thì không đăng ký sao? Làm như cô đặc biệt gấp gáp không chờ nổi vậy.
Cô uống ngụm nước đường, cố ý nói∶ “Không có, tôi nghĩ việc hai chúng ta không đăng ký, sao Thái Đào lại biết.”
Hàn Liệt cũng không biết, “Có lẽ có liên quan đến vợ trước của tôi?”
“Vợ trước?” Liễu Tố Tố cũng biết là anh chỉ suy đoán mà thôi, nhưng lúc này nghe được anh nói như vậy, bỗng có hứng thú∶ “Giữa anh và vợ trước đã xảy ra chuyện gì vậy, nói với tôi được không?”
Hàn Liệt nhìn cô∶ “Em muốn nghe?”
“Đương nhiên là muốn nghe, không phải chúng ta sắp đi đăng ký sao, tôi đến lý do vì sao anh ly hôn cũng không biết, tôi thấy không yên tâm.”
Liễu Tố Tố đang cố tìm cớ, nhưng vào tai Hàn Liệt liền thay đổi thành ý tứ khác, vừa rồi không phải cô nói không muốn đi đăng ký sao, hiện tại là nói lỡ miệng?
Hàn Liệt đè xuống khóe miệng∶ “Giữa tôi và cô ấy không có cảm tình gì, dì hai vì để có người chăm sóc Tiểu Cẩm và Tú Tú nên chọn cô ấy, thật ra, hai người bọn tôi chưa nói được hai câu đã ly hôn rồi, cô ấy nói không muốn làm mẹ kế.”
Liễu Tố Tố cảm thấy có điểm kỳ quái, không phải bởi vì vợ trước Hàn Liệt không muốn làm mẹ kế, mà là lấy hiểu biết của cô về Hàn Liệt, lúc xem mắt chắc chắn anh đã nói với đối phương về hai đứa con, cô gái kia đã biết, cũng đã đồng ý, sao tự dưng lại thay đổi?
Chẳng lẽ là thấy hai đứa nhỏ Hàn Cẩm và Hàn Tú Tú không dễ chăm sóc liền đổi ý?
Thôi, việc này cũng không liên quan gì đến cô, chỉ cần không phải Hàn Liệt có vấn đề là được.
“Ừ, tôi đã biết, chúng ta đi ăn cơm đi?”
Cô vừa định đi ra ngoài thì bị Hàn Liệt ngăn cản∶ “Vậy còn em?”
Liễu Tố Tố sửng sốt∶ “Tôi làm sao?”
“Em cùng chồng trước, vì sao lại tách ra?” Hàn Liệt hỏi.
Liễu Tố Tố không thèm để ý xua xua tay∶ “Tôi hả? Tôi cùng gã ta còn không phải là…”
Đang nói đến đó thì cô giật mình, bởi vì cô nhớ đến, nguyên chủ có tiếng là khăng khăng một mực với Trang Bạch Vũ, Hàn Liệt tuy không cùng một thôn với cô, nhưng chắc đã từng được nghe người khác nói qua, nếu cô không giải thích, nói không chừng sẽ bị nhìn ra là đang nói dối. Nhưng nếu giải thích, Hàn Liệt có thể cảm thấy cô quá mức tình thâm nghĩa nặng với chồng cũ, rồi nghi cô gả cho anh với mục đích không đơn thuần hay không?
Liễu Tố Tố run lập cập, hình như cô tự đào hố chôn mình rồi!
/144
|