Sai Lầm Yêu Anh

Chương 134 - Khởi đầu mới

/135


Ý Noãn khó hiểu hỏi: “ Thế sao bây giờ lại dẫn tôi đến?

Lục Thế Nam khẽ cười rồi nói: “ Cảm giác hôm nay vẫn rất thích hợp đưa em tới. “

Hai người lại tiếp tục trầm lặng, gió thổi cũng làm tóc của Ý Noãn hoà vào trong gió, cô hít một hơi: “ Thời tiết lại sắp thay đổi rồi. “

“ Ừ, chắc là báo hiệu cho khởi đầu mới. “ - Có lẽ giữa bọn họ cũng dần kết thúc rồi. Đối với cái chết của Tố Giai Tuệ chính là dấu chấm hết cho tất cả mọi chuyện trước đây xảy ra.

" Khởi đầu mới? Anh tính làm gì cho khởi đầu mới?

"

Hiếm khi Ý Noãn chịu nói chuyện hỏi thăm mình, Lục Thế Nam cũng không cứng nhắc mà nói nhiều thêm một chút, vui vẻ đáp lại cô: “ Tiếp tục làm việc..suy nghĩ xem làm thế nào để em chịu tha thứ cho anh? “

Ánh mắt Ý Noãn lại càng phức tạp, hai hàng lông mi khẽ run liên tục, giọng Ý Noãn lẫn vào khung cảnh này mà nói: “ Lục Thế Nam. “

Giọng Ý Noãn bỗng dưng trở nên nghiêm túc, nụ cười trên khoé môi Lục Thế Nam cũng dừng lại, anh hơi lo lắng hỏi: “ Anh nghe? “

“ Ngày hôm nay có lẽ là ngày thích hợp nhất.

"

Lục Thế Nam chưa hiểu mà hỏi lại: “ Ý em là sao? “

“ Không phải anh nói sẽ dẫn tôi đến đây tỏ tình sao? Ngày hôm nay cũng rất thích hợp với việc đó. “



Lời Ý Noãn vừa dứt, đầu óc Lục Thế Nam trở nên ong ong, anh như không nghe rõ, chuyện này cũng vượt quá suy nghĩ của anh rồi.

“ Ý Noãn lời em nói là thật? “ - Lục Thế Nam không tin mà xác nhận lại.

Sắc mặt Ý Noãn vẫn kiên định như vậy, cô gật đầu chắc nịch nói: “ Là thật. “

Cô không bất ngờ trước biểu cảm Lục Thế Nam, phải là cô thì cũng sẽ nghi ngờ, vốn dĩ đây không phải thời điểm thích hợp để nói chuyện này.

Nhưng Ý Noãn rõ nhất bản thân mình suy nghĩ thế nào, đúng như Bội Sam nói cho Lục Thế Nam một cơ hội cũng như cho bản thân một cơ hội để hạnh phúc.

Dù lần này có tiếp tục bước vào vết xe đổ cô cũng không còn gì để hối hận.

Từ trước đến nay không có chuyện gì Lục Thế Nam không vượt qua được, vậy mà bây giờ chỉ một câu nói của Ý Noãn cũng đã khiến anh không kìm lòng được.

Lục Thế Nam phải hít thở liên tục để điều chỉnh cảm xúc của mình, một lúc sau anh mới tìm lại được giọng của mình đáp lại cô: “ Đây có được xem là khởi đầu mới của chúng ta không? “

Ý Noãn nói tiếp: “ Anh đừng tưởng bở, là tha thứ chứ tôi chưa nói đồng ý lời theo đuổi của anh, đừng có đánh tráo khái niệm. “

Lục Thế Nam nghe vậy thì bật cười, anh không tức giận mà thấy Ý Noãn làm vậy rất đúng: “ Anh hiểu rồi, anh không tự suy diễn được chứ?

Ý Noãn cảm ơn em, anh sẽ thể hiện thật tốt để em suy nghĩ thêm về anh. “ Lục Thế Nam chân thành nói.

Chuyện của Tố Giai Tuệ sau hôm đó tất cả mọi người đều biết, ai nấy cũng đều thở dài, xem như là số phận rồi, chỉ tiếc cho tuổi còn trẻ mà suy nghĩ không thấu đáo..



Khoảng thời gian này, Dương Anh Kiệt cũng dần thay đổi, tần suất anh đến quán bar của mình đã ít đi rất nhiều.

Nhìn xuống màn hình điện thoại đang sáng liên tục, đều là thông báo của tin nhắn chúc mừng gửi đến, hôm nay là sinh nhật của anh.

Trong hàng ngàn lời chúc đó, tin nhắn Dương Anh Kiệt đợi nhất lại không thấy đâu.

Mở vào danh bạ cũ, có một lần anh uống say đã gọi cho Bác Linh muốn lấy lí do là còn đồ vẫn ở biệt thự sáng mai cô hãy đến đây lấy.

Nhưng đáp lại hồi âm của Dương Anh Kiệt lại là giọng của người phụ nữ phổ thông quen thuộc, hình như cô đổi số rồi hoặc là đã chặn số anh rồi.. giây phút đó Dương Anh Kiệt liền cảm thấy mình cũng không say nhưng bản thân tưởng tượng, vì nếu đủ say anh đã được nghe thấy giọng Bác Linh từ điện thoại.

Bọn họ quen nhau chỉ gần một năm, Dương Anh Kiệt cũng chưa được đón sinh nhật cùng Bác Linh lần nào, đặt tay lên trán, trong lòng Dương Anh Kiệt trở nên hỗn tạp khó tả.

‘Cậu chủ cậu nên ăn sáng một chút, từ hôm qua đến giờ cậu đã không ăn gì rồi. “ - Quản gia bỗng dưng xuất hiện, nhìn đến thân thể gầy đi không ít của Dương Anh Kiệt mà quan tâm nói.

Dương Anh Kiệt chỉ thở hắt mà nói: “ Bác cứ để đó đi, lát cháu sẽ ăn. “ - Hiện tại anh cũng không có khẩu vị.

Nghĩ gì đó, Dương Anh Kiệt liền bật dậy đi tìm chìa khóa xe rồi nhìn bác quản gia nói: “ Bác dọn dẹp xong thì có thể về. “ - Nói xong cũng nhanh chóng bỏ đi.

Dương Anh Kiệt lái xe khá nhanh, hướng anh chạy đến lại là khu nhà cũ kĩ, đây là khu tập thể sống chung với nhau, vừa nhìn thấy có một chiếc xe sịn đậu ở đây, thu hút rất nhiều ánh mắt của người dân xung quanh, người ở đây như bọn họ căn bản không thể mua được chiếc xe hàng hiệu đắt đỏ này.

Dương Anh Kiệt bước xuống xe, mặc kệ ánh mắt của mọi người đang đổ dồn vào mình, nhưng anh vẫn hướng lên nhìn trên cái tầng nhà ở đây, nhà nào nhà nấy cũng xập xệ không chắc chắn, Dương Anh Kiệt thầm nghĩ nơi này còn có thể ở sao?

Chưa kể đến ẩm mốc như vậy, lại sống với nhiều người mà một tầng lại nhiều phòng đến thế, Dương Anh Kiệt chỉ có thể tự trách mình quá vô tâm, trước đây cũng chưa từng thực sự tìm hiểu cuộc sống của Bác Linh vất vả đến thế nào. Anh chỉ biết nhà cô rất nghèo, không nghĩ sẽ nghèo đến mức tồi tệ như vậy!

Trong khi Dương Anh Kiệt còn đang loay hoay không rõ tầng mà nhà Bác Linh đang ở, đằng sau anh lại có giọng nói không mấy thiện cảm vang lên: “ Sao anh lại ở đây? “

/135

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status