“Lộ Nhi, thật xin lỗi!”
Vùi đầu chôn trong mái tóc dài của nàng, Hiên Vương cực kỳ hối hận.
“Hiên, chàng tin tưởng ta?”
Trong lòng rất khẩn trương, thì ra nàng luôn chờ hắn, chờ cùng hắn làm bạn, điên cuồng chờ hắn!
“Lộ Nhi, ta tin tưởng nàng. Đi theo ta!”
Hắn chính là vì muốn dẫn Lộ Nhi rời đi, bên kia đã an bài xong, mà bên này hắn sẽ không để cho hài tử của hắn lưu lạc bên ngoài.
“Hiên, chàng cũng biết, tất cả chuyện của ta. Thật ra thì, đối với chuyện kia, ta cũng không xác định . . . . . .”
Nàng có rất nhiều lý do chứng minh mình không phải là Lộ Châu, nhưng chính nàng đến tột cùng có phải là nàng hay không, nàng cũng không dám hoàn toàn bảo đảm!
“Lộ Nhi, ta tin tưởng nàng không phải là nàng ta! Thật ra thì, mặc dù nàng là nàng ta, người ta yêu cũng là nàng, người yêu ta cũng là nàng, không phải là cũng giống vậy sao?”
Mượn xác một người, nhưng linh hồn là Lộ Nhi của hắn.
Giống nhau, thật sự có thể giống nhau sao?
Lộ Nhi ngẩng đầu lên, nhìn đôi mắt sáng rực của hắn, nàng kiên định gật đầu:
“Được ! Nhưng bây giờ không được, lúc này phía ngoài thủ vệ cũng chưa ngủ, chờ thêm một lát đi!”
Bây giờ thời gian còn sớm, trời chưa tối hẳn, bọn họ căn bản không thể chạy đi.
Hiên Vương gật đầu một cái, nhờ ánh trăng, tỉ mỉ quan sát Lộ Nhi, thở dài nói:
“Lộ Nhi, để cho nàng chịu khổ. Thân thể của nàng, có thể chịu được không?”
Lộ Nhi cuống quít gật đầu, vui vẻ cười nói :
“Có thể. Có thể là do thuốc Cô Ưng cho ta, thân thể của ta rất tốt, lần trước đi lâu như vậy cũng không xảy ra chuyện gì?”
Thân thể tốt, Huyết ngọc hoàn Cô Ưng cho, đương nhiên là thuốc cực tốt, Hiên Vương thở dài nói:
“Lộ Nhi, thuốc kia có hiệu quả cải tử hồi sinh. Người trong võ lâm, có thể ăn được một viên đã là chuyện may mắn, mà nàng ước chừng ăn hai viên. Bây giờ mặc dù nàng không hẳn là bách độc bất xâm, nhưng một loại độc dược, đối với nàng cũng không có bao tác dụng. . . . . .”
Vùi đầu chôn trong mái tóc dài của nàng, Hiên Vương cực kỳ hối hận.
“Hiên, chàng tin tưởng ta?”
Trong lòng rất khẩn trương, thì ra nàng luôn chờ hắn, chờ cùng hắn làm bạn, điên cuồng chờ hắn!
“Lộ Nhi, ta tin tưởng nàng. Đi theo ta!”
Hắn chính là vì muốn dẫn Lộ Nhi rời đi, bên kia đã an bài xong, mà bên này hắn sẽ không để cho hài tử của hắn lưu lạc bên ngoài.
“Hiên, chàng cũng biết, tất cả chuyện của ta. Thật ra thì, đối với chuyện kia, ta cũng không xác định . . . . . .”
Nàng có rất nhiều lý do chứng minh mình không phải là Lộ Châu, nhưng chính nàng đến tột cùng có phải là nàng hay không, nàng cũng không dám hoàn toàn bảo đảm!
“Lộ Nhi, ta tin tưởng nàng không phải là nàng ta! Thật ra thì, mặc dù nàng là nàng ta, người ta yêu cũng là nàng, người yêu ta cũng là nàng, không phải là cũng giống vậy sao?”
Mượn xác một người, nhưng linh hồn là Lộ Nhi của hắn.
Giống nhau, thật sự có thể giống nhau sao?
Lộ Nhi ngẩng đầu lên, nhìn đôi mắt sáng rực của hắn, nàng kiên định gật đầu:
“Được ! Nhưng bây giờ không được, lúc này phía ngoài thủ vệ cũng chưa ngủ, chờ thêm một lát đi!”
Bây giờ thời gian còn sớm, trời chưa tối hẳn, bọn họ căn bản không thể chạy đi.
Hiên Vương gật đầu một cái, nhờ ánh trăng, tỉ mỉ quan sát Lộ Nhi, thở dài nói:
“Lộ Nhi, để cho nàng chịu khổ. Thân thể của nàng, có thể chịu được không?”
Lộ Nhi cuống quít gật đầu, vui vẻ cười nói :
“Có thể. Có thể là do thuốc Cô Ưng cho ta, thân thể của ta rất tốt, lần trước đi lâu như vậy cũng không xảy ra chuyện gì?”
Thân thể tốt, Huyết ngọc hoàn Cô Ưng cho, đương nhiên là thuốc cực tốt, Hiên Vương thở dài nói:
“Lộ Nhi, thuốc kia có hiệu quả cải tử hồi sinh. Người trong võ lâm, có thể ăn được một viên đã là chuyện may mắn, mà nàng ước chừng ăn hai viên. Bây giờ mặc dù nàng không hẳn là bách độc bất xâm, nhưng một loại độc dược, đối với nàng cũng không có bao tác dụng. . . . . .”
/1138
|