Dị Giới Quân Đội

Chương 350: Vương giả trở về

/372


- Thủy cô nương, ngươi sớm bắt hắn trở về cho ta!

Đêm tối, khi Thủy Như Yên cùng Ma Tước rời khỏi phòng thí nhiệm, lão tạp cao giọng kêu lên như vậy ở phía sau hai người.

Thủy Như Yên không trả lời.

Ma Tước hung hăng quay lại liếc mắt nhìn lão Tạp, trong ánh mắt tràn ngập sự uy hiếp.

- Nếu lần sau còn ầm ĩ thì lão tử bãi công!

Lão Tạp thích thú đưa ngón tay lên phía trước miệng, mắt thì hấp háy nhìn hắn cười.

Ma Tước cũng cười phóng đãng, xoay người nhìn Thủy Như Yên rồi đuổi theo nàng.

Hôm nay Thủy Như Yên có chút là lạ.

Ngoại trừ lúc nói mấy câu với lão Tạp thì nàng lúc nào cũng nghiêm mặt, không nói lời nào.

Cái đó và vẻ ôn như thường ngày của nàng hoàn toàn là hai người khác nhau.

Ma Tước không biết nguyên nhân gì làm cho Thủy Như Yên biến thành một khối băng như vậy------băng lạnh chưa tan, chẳng lẽ nàng còn chưa tỉnh ngủ?

Ma Tước nhanh chóng xác định Thủy Như Yên nhất định là đang mộng du.

Nàng lại đem hăn vào trong khuê phòng của mình.

Mặc dù quan hệ của hai người có tiến triển nhưng nàng luôn không cho hắn tiến vào phòng của nàng. Thậm chí ngay cả tiểu viện nơi nàng ở cũng không cho hắn tiến vào.

Lúc bước vào căn phòng tràn ngập mùi thơm con gái, Ma Tước phảng phất như đang ở trong mộng.

Tuy nhiên giấc mộng này lại làm cho hắn cảm thấy rất không thoải mái. Hắn thích Thủy Như Yên giống như mọi hôm, luôn không chịu cho hắn tiến tới.

Ma Tước xấu hổ, có chút bất an hỏi:

- Thủy Như Yên, ngươi mang ta tới đây làm gì?

Ngoài cửa sổ trời đã rất tối. Bên trong phòng cô nam quả nữ.

Nhưng Ma Tước lại không có ba hoa.

Sắc ma trong mắt mọi người dường như biến thành một nam hài ngây thơ. Kinh nghiệm tán gái mấy trăm năm trong nháy mắt mất linh. Thật ra đối với hắn đây là một chuyện rất bình thường. Trong mấy trăm năm qua hắn từng câu dẫn không ít mẫu long nhưng chưa bao giờ chính thức có tình yêu với một người khác phái.

Sau khi tới thế giới loài người Ma Tước từ miệng Lưu Vân nghe được cái từ “ân ái”-----ngay lúc đó hắn đối với Lưu Vận bội phục sát đất. Bởi vì hắn không thể không thừa nhận hắn cùng với mấy mẫu long này quan hệ, bời vì không có tình yêu nên chỉ có thể được gọi là “giao phối”.

- Cởi ra!

Thủy Như Yên đứng ở trước giường nhìn hắn, lạnh lùng nói.

Đầu óc Ma Tước trống rỗng:

- Cởi cái gì?

- Cởi quần áo!

Thủy Như Yên giận dữ nói. Trên khuôn mặt lạnh như băng đột nhiên ửng hồng.

Khó khăn nuốt nước miếng, Ma Tước lúc túng nói.

- Ngươi nói thật?

- Ta cho ngươi một cơ hội nữa! Nếu như ngươi vẫn còn hỏi han nữa ta sẽ bỏ ra ngoài!

Thủy Như Yên nhìn Ma Tước rồi nói.

Thủy Như Yên nói xong xoay người lại, không hề nhìn hắn.

- Xong rồi!

Bên cạnh truyền đến thanh âm vang dội. Thủy Như Yên hoảng sợ quay đầu lại nhìn. Ma Tước đã chui vào trong chăn, để lộ ra bả vai cường tráng.

- Bước tiếp theo làm cái gì?

Ma Tước nói một câu làm cho hai má Thủy Như Yên càng đỏ hơn.

- Ta không có ý tứ đó….

Ma Tước vội vàng giải thích.

- Thật sự ta không phải sắc lang như vậy!

Hắn cũng nói thật. Biểu hiện khác thường của Thủy Như Yên làm cho hắn đến bây giờ vẫn chưa khôi phục lại tinh thần, làm cho hắn không rõ đã xảy ra chuyện gì.

- Phốc xuy!

Thủy Y Nhiên đột nhiên bật cười.

Nụ cười của nàng trong mắt Ma Tước giống như mùa xuân làm trăm hoa đua nở. Đương nhiên trong tim hắn không khỏi hiện lên xuân ý. Tâm tình vốn đang an phận đột nhiên xuân tình rạo rực.

- Hiện tại nàng có ý là…

Nhìn Thủy Như Yên, Ma Tước đột nhiên hồi phục bản tính, khẽ nói.

- Đêm nay ta sẽ là của ngươi!

Thủy Như Yên đột nhiên lạnh lùng nói.

- Còn nữa, tất cả đều nghe theo lời ta!

- Tại sao? Hạnh phúc như thế nào lại đột nhiên đến?

Trong lòng Ma Tước vô cùng hạnh phúc, cao giọng la lớn.

- Nghe rõ chưa?

Thủy Như Yên hỏi.

- Rõ rồi!

Ma Tước không ngừng gật đầu.

Từ khuôn mặt lạnh như băng của nàng hắn thấy được trong lòng nàng cũng đang bất an và khẩn trường. Hắn cũng biết không phải nàng nói giỡn với hắn. Mặc dù không rõ vì sao nàng đột nhiên lại hành động như vậy nhưng hắn biết buổi tối hôm nay sẽ là một đêm hạnh phúc nhất trong cuộc đời hắn.

- Xoay người sang chỗ khác!

Ma Tước nghe lời quay mặt đi.

Một lát sau chăn mền bị xốc lên, một thân thể bóng loáng, ấm áp áp sát vào người Ma Tước.

Trên bầu trời mây đen lưu động.

Trên mặt đất mưa to như chút nước.

Bên trong phòng phúc vũ phiên vân.

Tiếng mưa rơi cùng tiếng gió không che được những thanh âm rên rỉ tiêu hồn từ trong phòng truyền ra.

Nữ thần tự nhiên vĩ đại đã sáng tạo ra vô số chủng tộc nhưng lại làm cho bọn họ không cô đơn.

Long tộc cường hãn, Tinh linh tộc yếu mềm. Trên chiếc giường lớn, hai thân thể nam nữ trần truồng đang kết hợp với nhau.

Khi Ma Tước đang mồ hôi đầm đìa ra sức leo lên đỉnh trên người Thủy Như Yên thì Thủy Như Yên đang nhắm nghiền hai mắt, cắn môi rên rỉ đột nhiên mở mắt.

- Để cho ta lên trên.

Thở hào hển nói xong những lời này, Thủy Như Yên mắc cỡ, vội vàng nhắm hai mắt lại.

Ma Tước xoay người nằm xuống để Thủy Như Yên nằm lên người mình. Thân thể hai người lại một lần nữa quấn chặt lấy nhau.

- Cứ như vậy thì cả đời này bổn long sống cũng không uổng phí!

Thể xác và tinh thần toàn bộ thăng hoa làm cho Ma Tước cảm thấy sảng khoái. Loại cảm giác này xuất hiện khi Thủy Như Yên cưỡi trên người hắn đã đạt tới đỉnh.

Hoảng hốt bừng tỉnh, một thanh âm ma pháp truyền vào tai Ma Tước.

- Khi tình yêu đánh vỡ giới tuyến chủng tộc, tình dục thức tỉnh khát vọng trong nội tâm, khi cánh cửa cấm kỵ một lần nữa bị mở ra đem trí nhớ bị phong ấn thức tỉnh. Phong ấn lực lượng sẽ biến mất. Vương giả bị lạ trong năm tháng sẽ nghe thấy lời kêu gọi của tộc nhân! Trở về đi. Địa vương, cầu ngài cứu con dân của ngài!

Ma Tước mở mắt, chỉ thấy toàn thân Thủy Như Yên bị quang mang màu trắng thánh khiết bao phủ, thân thể nàng khẽ chập chờn. Cúi đầu nhìn, Ma Tước phát hiện thân thể mình cũng bị quang mang màu trắng quấn quanh.

- Lão thiên à, tình hình ân ái lại như vậy?

Ma Tước đang muốn nói gì đó, đột nhiên một cỗ khoái cảm mãnh liệt ào tới làm cho trong đầu hắn nổ tung rồi trống rỗn. Lúc Ma Tước mê man, Thủy Như Yên cũng ngã xuống ngực hắn.

Bạch quang quấn quanh hai người chậm rãi ngưng tụ thành một cột sáng, xuyên qua nóc phòng bắn tới bầu trời.

Trong thời không, một trung niên nam tử vô cùng anh tuấn chấn động trong lòng hướng vào trong phòng gọi lớn.

- Lão bà, lão gia đã xảy ra chuyện. Chúng ta phải trở về!

- Rốt cuộc cũng phải về!

Một nữ nhân xinh đẹp nhìn qua chỉ 27, 28 tuổi dắt một cô gái 18 tuổi từ trong phòng đi ra, khẽ thở dài rồi nói.

- Linh nha đầu ngươi suốt ngày ầm ĩ đòi về, hiện tại cuối cùng cũng được như ý nguyện!

Nàng vươn tay khẽ véo lên cái mũi của cô gái.

- Hắc hắc, mẫu thân cũng cao hứng quá? Ta đi dạo ở xung quanh đây, hai người các ngươi có thể hưởng thụ thế giới của hai người!

Cô gái cười duyên nói.

Trên người cô gái này dường như hội tụ tất cả ưu điểm của hai người, làm cho người ta không thể tin tưởng phẩm chất gien lại tốt như vậy.

Sau khi ba người đứng chung một chỗ, trung niên nam tử cùng thê tử của hắn đồng thời bắt đầu ngâm xướng.

Một luồng bạch quang hiện lên, nhanh chóng hình thành một cánh cửa. Phía sau cánh cửa là một mảnh hư không hắc ám.

Ba người chậm rãi đi vào bên trong cánh cửa, cánh cửa liền đóng lại.

Trong phòng khôi phục lại yên tĩnh, phảng phất như ba người này cho tới bây giờ chưa từng xuất hiện.

- Tửu Quỷ, bay nhanh một chút. Sau khi trở về ngươi sẽ thoải mái uống tướng quân lệ!

- Lão đại, cả đời ta còn chưa có bao giờ bay nhanh như vậy! Ngươi còn nói nữa thì cho dù không bị ma pháp phệ thể làm cho nổ mạnh thì việc bay với tốc độ cao cũng sinh ra nhiệt độ nướng chín chúng ta!

Trên bầu trời, một bóng đen như tia chớp xẹt qua, bay về phía Phổ Lí Tắc Lợi thành.

Bóng đen đó chính là cự long Tửu Quỷ bay tới A Tư Mạn tìm kiếm Lưu Vân, còn trên lưng hắn chính là Lưu Vân.

Sau khi Tửu Quỷ rời khỏi Phổ Lí Tắc Lợi thành thì tìm được Hắc Ưng Đặc chiến đại đội ở biên giới giữa A Tư Mạn cùng Hỏa Vân đế quốc. Lưu Vân lập tức cùng hắn quay lại Phổ Lí Tắc Lợi thành. Còn Hắc Ưng Đặc chiến địa đội do Nã Luân Đa dẫn đầu cũng nhanh chóng chạy về Phổ Lí Tắc Lợi thành.

Hải Luân lựa chọn đi cùng Hắc Ưng Đặc chiến đại đội. Bởi vì bên người Lưu Vân có hai hồng nhan tri kỷ, nàng không muốn mang thêm phiền toái cho hắn.

Khi Lưu Vân cùng Tửu Quỷ cùng nhau bay về Phổ Lí Tắc Lợi thành thì cuộc chiến ở pháo đài Tây Đặc đã tiến vào giai đoạn quyết liệt.

Huyết thần giáo đã tiến công pháo đài Tây Đặc ba ngày.

“Lôi khu” ở phía trước đã bị phá hủy, lạc phu tạo tiêu hao gần hết. Trong những hố bom đó có thể thấy được tàn chi của Huyết Khô Lâu lưu lại. Ngoài ra còn có một số thi hài của binh lính loài người, phần lớn huyết nhục mơ hồ, không tìm được một khối đầy đủ. Trạm gác cũng bị hủy gần hết. Khu vực công kích ma pháp cùng khu vực công kích của cung tiễn thủ chất đống thi thể binh lính loài người. Trên tường thành pháo đài cũng để lại nhiều lỗ hổng to nhỏ. Một ít lỗ hổng còn cắm cánh tay đứt, gãy. Dưới thành tường có không ít hòn đá, máu tươi nhiễm đỏ mặt đất, cũng thấm đỏ những hòn đá này. Không ít binh lính nằm trong vũng máu. Mà những binh lính chết đi này phần lớn xương cốt bị nghiền nát, hiển nhiên là rơi từ trên tường thành xuống.

Một ít Huyết Khô Lâu lướt qua những thi thể này, ra sức trèo lên tường thành.

Bò được một nửa thì mưa đá lại rơi xuống.

Huyết Khô Lâu ngã xuống.

Khi chúng nó giãy dụa cố gắng đứng lên, đang chuẩn bị bò lên tường thành một lần nữa thì những tiếng nổ mạnh vang lên, hỏa quang trong nháy mắt hoàn toàn thôn phệ chúng nó.

Một gã trung niên quan quân đứng ở trên tường thành lạnh lùng nhìn chiến trường trước mắt.

- Ra lệnh cho đội đột kích tiến lên!

Nhìn một đám Huyết Khô Lâu lướt qua trạm canh gác, Na Á ra lệnh cho sĩ quan ở bên cạnh mình.

Một lát sau trên chiến trường xuất hiện một số thân ảnh binh lính.

Những binh lính này vừa xuất hiện đã chạy như bay về phía trước.

Khi cách Huyết Khô Lâu chừng trăm thước thì bọn họ cùng vung tay ném, sau đó nằm xuống.

Trên chiến trường một lần nữa vang lên tiếng nổ mạnh, những Huyết Khô Lâu vừa lướt qua trạm gác bị nổ tung, trận hình đại loạn.

Sau khi khòi mù tan hết, một ít Huyết Khô Lâu cũng tới được tường thành.

- Ma pháp sư chuẩn bị! Đội hỏa thương chuẩn bị!

Sĩ quan lần nữa ra lệnh.

Mấy Huyết Khô Lâu bò trên tường thành mới bò được một nửa liền có tiếng súng dầy đặc phát ra. Thân thể Huyết Khô Lâu áp vào tường thành không ngừng rung động, cuối cùng nổ thành từng khúc xương vụn.

Trên một đoạn tường thành khác, Huyết Khô Lâu bị vô số ma pháp bắn trúng, từu trên tường thành rơi xuống đất.

Vài tên sĩ quan cùng Na Á đi tới trên tường thành.

- Lấy tốc độ tiêu hao trước mắt chúng ta còn có thể kiên trì bao lâu?

Na Á hỏi.

- Thưa quân đoàn trưởng, nhiều nhất có thể kiên trì đến đêm mai.

Một gã sĩ quan đáp.

- Đã thống kê tình hình thương vong của bên ta?

- Đã thống kê rồi. Hy sinh 3 vạn 400 ngàn người. Trong đó đại bộ phận chết ở hai lần địch nhân dùng ma pháp tập kích pháo đài!

Khắc Cốt đau đớn báo cáo với Na Á. Hỏa Phượng quân đoàn do một tay nàng bồi dưỡng ra, là một phần tính mạng của nàng. Mặc dù đã sớm chuẩn bị tinh thần hy sinh nhưng không nghĩ đến lúc này vẫn khó có thể thừa nhận thống khổ.

- Ngoài ra phụ cận pháo đài đã bị địch nhân hủy diệt phần lớn. Trước mắt còn thông đạo đi thông ra ngoài thành. Đại hành sơn mới vận chuyển tới một nhóm vũ khí trang bị mới. Tất cả mới được vận chuyển từ bên ngoài vào.

Na Á nghe vậy không khỏi mừng rỡ:

- Tới rất đúng lúc!

Tên sĩ quan kia lắc đầu nói:

- Thứ chúng ta có thể sử dụng cũng không nhiều bởi vì lần vận chuyển này đa số là ma phấn. Đây là chủ ý của Mạc Qua tướng quân, vốn định dùng để tăng cường lực sát thương của “Lôi khu”. Hiện tại xem ra đã không cần!

- Ma phấn?

Viên sĩ quan giải thích.

- Chỉ dùng để chế tạo đạn của ma hỏa thương và nguyên liệu chế tạo lạc phu tạo, nhằm gia tăng uy lực nổ.

- À. Mang ta đi xem một chút.

Na Á nói.

Chiến đấu tiến vào ngày thứ 4.

Huyết thần giáo tăng cường cho Huyết Khô Lâu tấn công, lực công kích tăng mạnh.

Giữa trưa, tin tức xấu từ trên chiến trường không ngừng truyền đến.

Lạc phu tạo tiêu hao hầu như không còn.

Ma tinh thạch của ma pháp sư bộ đội cũng tiêu hao gần hết. Đạn dược cũng không còn mấy viên.

Pháo đài rơi vào nguy cơ lớn.

Mà lúc này uy hiếp lớn hơn lại đến.

Huyết Khô Lâu đình chỉ công kích.

Trên chiến trường đột nhiên nổi lên từng đạo gió lốc kỳ quái.

Gió lốc phiêu đãng trên chiến trường, nơi nó đi qua, từng đạo máu tươi từ mặt đất bay lên, nhanh chóng dung nhập vào trong gió. Ngọn gió này sau khi hấp thu vô số máu tươi liền biến thành một đạo long quyển phong đỏ như màu, kéo về phía pháo đài.

Từ pháo đài lập tức truyền đến những tiếng kêu thê lương thảm thiết. Rất nhiều binh lính bị hút vào trong gió.

Các sĩ quan Hỏa Phượng quân đoàn lập tức hành động, tổ chức binh lính tiến vào công sự che chắn, tránh né long quyển phong tập kích.

Nhưng ngoài dự liệu của bọn họ là thời gian long quyển phong tàn phá pháo đài cũng không lâu.

Long quyển phong này nhanh chóng hướng không trung bay lên.

Trên bầu trời xuất hiện một luồng gió thật lớn, toàn một màu đỏ. Từ trong đó có thể nghe được tiếng ngâm xướng ma pháp, phong trụ trên bầu trời chậm rãi biến mất mà màu đỏ sậm kinh khủng phía trên pháo đài càng ngày càng đậm hơn.

Long quyển phong tựa hồ hòa tan trên không trung, một loại lực lượng mới nhanh chóng hội tụ lại.

Lúc tiếng ngâm xướng ma pháp kết thúc, một luồng mưa máu từ trên trời giáng xuống, bao phủ cả pháo đài.

Hễ binh lính nào bị mưa máu dính vào, da thịt nhanh chóng thối rữa, sau đó chậm rãi lan ra toàn thân.

Quân phòng thủ pháo đài bị ép chui vào công sự.

Mưa máu vẫn rơi xuống, ở trong công sự, lòng Na Á nóng như lửa đốt.

Nàng biết trận mưa máu này khiến cho mọi người phải chui vào công sự, trên tường thành không có bất cứ lực lượng phòng ngự nào. Một khi Huyết Khô Lâu leo lên tường thành thì hậu quả không tưởng tượng nổi. Việc pháo đài bị chiếm đã không thể tránh khỏi.

- Ta nên làm gì bây giờ? Chẳng lẽ cứ kết thúc như vậy sao?

Na Á rơi vào thống khổ.


/372

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status