Đế Vương Phản Diện Sinh Tồn Công Lược

Chương 103 - Tinh Thần Lâu, Tuyệt Tình Cổ

/109


Editor: camanlwoibieng ----------------%----------------

Cuộc chiến giữa hai nước Ung Tấn đã bước vào giai đoạn căng thẳng.

Thẩm Kỳ lần nữa chiếm được một thành, Hách Liên Thần tức giận hạ lệnh truy sát, muốn tất cả tướng lĩnh Tấn Quốc ưu tiên truy sát Thẩm Kỳ, chỉ cần có thể giết được Thẩm Kỳ, lập tức ban thưởng. Tong trận chiến Bạch bình nguyên, Thẩm Kỳ lấy ít địch nhiều đánh một trận thắng đẹp mắt.

Khi tin tức truyền đến, Lý Thanh Vân nhìn dòng chữ đen trên nền giấy trắng, nhếch môi cười khẽ.

Lãnh Ngôn chắp tay nói: "Bệ hạ, Thẩm Kỳ Tướng quân đã không phụ kỳ vọng của ngài, ngày lấy được đầu Hách Liên Thần đã rất gần."

"Cô không nhìn nhầm người, nàng ấy là tướng tài." Lý Thanh Vân thiêu rụi lá thư trước ngọn nến.

Ngọn nến lay động, làm nổi bật khuôn mặt tuấn mỹ của Lý Thanh Vân dưới ánh lửa chập chờn, đôi mắt phượng tựa như bị hỏa diễm lấp kín nhẹ nhàng nhấc lên, nửa quyến rũ nửa tôn quý, trên mặt chậm rãi lộ ra một nụ cười nhạt.

"Cô cùng Hách Liên Thần kết không ít thù oán, mỗi một chuyện hắn làm đều đủ khiến cô ghi nhớ sâu sắc. Hắn và cô là thiên địch, sẽ không thể chung sống hòa bình dù chỉ một ngày. Bất kể là chinh chiến Cửu Châu, hay là phương diện khác."

Lý Thanh Vân nhẹ nhàng thổi tắt ngọn nến, mắt phượng híp lại: "Hách Liên Thần, nhất định phải chết. "

Lãnh Ngôn cung kính đáp: "Hắn nhiều lần bất kính với bệ hạ, thậm chí còn ra lệnh cho quan binh Tấn Quốc làm nhục Độc Cô công tử. Hắn quá tự cao tự đại, thua kém bệ hạ về mọi mặt, tất sẽ bại trong tay bệ hạ, tuyệt đối không có khả năng chuyển mình."

"Một mình cô thâm nhập Tấn quốc, lấy được bí đồ quân sự Tấn Quốc, hội họp với Lục Hoa và Tiêu Tử Nghĩa ở Linh Đô, kế hoạch ban đầu là từng bước đánh tan Tấn Quốc từ mọi mặt. Hách Liên Thần e rằng có chết cũng không nghĩ tới, bí đồ quân sự Tấn Quốc nằm trong tay cô."

Lý Thanh Vân chậm rãi ngồi xuống, đùa nghịch với Ly long ngọc tỷ trong tay, hắn hơi nghiêng đầu, mái tóc đen tuyền đổ xuống như thác, mắt phượng cong cong: "Kẻ kiêu ngạo tự mãn như Hách Liên Thần, nếu tiêu diệt đất nước của hắn, hủy hại tôn nghiêm của hắn, ngươi nói xem hắn sẽ có cảm giác gì?"

"Hạ lệnh giống như những gì hắn nói ở Hứa Đô." Lý Thanh Vân ngữ khí lạnh lùng, "Cũng cho tất cả tướng sĩ Tấn Quốc làm nhục Thái tử điện hạ của bọn họ."

Lãnh Ngôn quỳ xuống nói: "Đợi khi có được Tấn Quốc, bệ hạ muốn xử trí Hách Liên Thần như thế nào, liền xử trí như thế đấy. Cho dù là chặt đứt tứ chi của Hách Liên Thần biến hắn thành nhân trệ*, cũng là ân điển mà bệ hạ ban cho hắn."

*người lợn: là một hình phạt vô cùng tàn ác thời cổ đại

Lý Thanh Vân híp mắt: "Tóm lại, nhất định phải tìm một biện pháp có thể làm cho hắn sống không bằng chết. "

Lãnh Ngôn cúi đầu.

Người trên không biết vì sao mà nổi giận, đem ngọn nến đã tắt vung xuống đất.

Lý Thanh Vân đứng lên, chân giẫm nát nến, mắt phượng hàm chứa tức giận.

Trong  mộng, Hách Liên Thần muốn tranh đoạt nam nhân với hắn. Trong thực tế, Hách Liên Thần vẫn đối nghịch với hắn khắp nơi.

Tấn Quốc và Ung Quốc duy trì  mặt ngoài hòa thuận trong nhiều năm.

Chỉ có Lý Thanh Vân và Hách Liên Thần biết, hai người bọn họ, một quân chủ Ung Quốc, một Thái tử Tấn Quốc, cả hai đều dã tâm bừng bừng, đều có ý nghĩ duy ngã độc tôn như nhau, một núi không thể có hai hổ, nếu song hổ đối đầu, sẽ không chết không thôi.

Lãnh Ngôn nắm chặt nắm tay, nhìn ngọn nến rơi trên mặt đất, cúi đầu, sợ nói thêm lời không nên nói sẽ chọc giận bệ hạ.

Lý Thanh Vân bình phục tâm tình, quay đầu nhìn Lãnh Ngôn, "Cô sai ngươi đi điều tra chuyện Tuyệt Tình Cổ, có manh mối không?"

Lãnh Ngôn đáp: "Hồi bẩm bệ hạ, ti chức phái người đi Miêu Cương điều tra, Tuyệt Tình Cổ một trăm năm trước đã bị một lão nhân gia mua. Lão nhân gia kia tóc hoa râm, thoạt nhìn đã hơn trăm tuổi, sau khi ông ta mua tất cả số Tuyệt Tình Cổ còn sót lại, liền biến mất ở Cửu Châu."

"Mất tích?" Lý Thanh Vân hỏi ngược lại.

"Vâng. Ám thám đã tìm kiếm cháu trai cháu gái của người bán Tuyệt Tình Cổ năm đó. Bọn họ nói đối phương đội mũ trắng, rất thần bí, giao dịch xong liền rời đi, không để lại gì."

Lãnh Ngôn suy tư nói: "Theo lý mà nói, vị lão nhân gia kia đã hơn một trăm tuổi, có lẽ chết. Tuyệt Tình Cổ có thể đã thất lạc trong dân gian."

"Manh mối đến vị lão nhân gia kia thì đứt?" Lý Thanh Vân hơi nheo mắt.

"Vâng."

"Tiếp tục điều tra."



"Vâng."

Lý Thanh Vân cau mày hỏi: "Còn Tinh Thần Lâu để cho ngươi điều tra, việc điều tra sao rồi?"

Lạnh lùng im lặng nói: "Người ti chức phái đi, gần như không trở về."

"Thần bí như vậy?" Lý Thanh Vân nhíu mày.

"Vâng, Tinh Thần Lâu ở Cửu Châu có lịch sử lâu đời, tương truyền do một tay cộng chủ Cửu Châu Từ Vinh thành lập. Năm đó Tuyên vương triều xuống dốc, Cửu Châu chia thành nhiều nước. Từ Vinh thành lập Tinh Thần Lâu, mục đích chính là để cân bằng thế cục các nước."

"Theo thần được biết, Tinh Thần Lâu chia ra bốn phương vị lớn Đông Nam Tây Bắc, lần lượt do tứ đại tinh chủ Thanh Long, Bạch Hổ, Chu Tước, Huyền Vũ trấn giữ, cai quản các nước lớn nhỏ ở bốn hướng, nếu có một phương trỗi dậy, Tinh Thần Lâu sẽ phái người đến làm suy yếu thế lực đối phương. Lập nên sự cân bằng giữa các quốc gia."

"Cửu Châu chia cắt ngàn năm nay, nhưng các nước có thể kiềm hãm lẫn nhau như thế, càng là bởi vì có Tinh Thần Lâu ở đây."

"Tinh Thần Lâu lo lắng cho thiên hạ, chiến đấu vì thiên hạ. Ai ai cũng có tâm nguyện thiên hạ thái bình. Đây là truyền thuyết về Tinh Thần Lâu được lưu truyền trong dân chúng."

"Dân chúng đã xem Tinh Thần Lâu tín ngưỡng là hy vọng thái bình, coi đó là thần chỉ cứu vớt mình. Tóm lại, thế lực Tinh Thần Lâu vừa khổng lồ lại phức tạp, có dính líu đến không ít người. Các đại tinh chủ kiềm hãm lẫn nhau, không ai phục ai, họ vô cùng có tiếng nói trong dân gian."

Ngón tay Lý Thanh Vân gõ nhẹ lên mặt bàn, hắn hỏi: "Ngươi có thể tra ra thân phận Độc Cô Ly ở Tinh Thần Lâu là gì không?"

Lãnh Ngôn nghe vậy ngẩn ra, lắc đầu đáp: "Ti chức tra không ra, ti chức từng phái một người thân thế trong sạch vào Tinh Thần Lâu làm nội ứng. Nhưng... Đừng nói tôn chủ thần bí không lộ diện của Tinh Thần Lâu, ngay cả tứ đại tinh chủ cũng không gặp được."

"Nhưng hắn có cung cấp cho thần thông tin là hiện tại nội bộ Tinh Thần Lâu đang hỗn loạn, các đại tinh chủ cùng các đại đường chủ tâm tư khác nhau, ngoài ra còn có một nữ nhân ăn diện lộng lẫy hô to gọi nhỏ trong Tinh Thần Lâu, không ai để ý, nhưng cũng không ai dám động đến cô ta."

"Là ai?" Lý Thanh Vân nhíu mày.

Ánh mắt Lãnh Ngôn trầm tư: "Nghe nói nữ nhân kia tên là Phượng Như Quân, không có bản lĩnh gì, nhưng cô ta thường rêu rao trong tổng bộ Tinh Thần Lâu rằng mình là sư nương tôn chủ, nên người khác có chút tôn kính."

"Tôn chủ Tinh Thần Lâu là người chưởng quản tinh ấn cấp bậc cao nhất của Tinh Thần Lâu sao?" Lý Thanh Vân hỏi.

"Vâng." Lãnh Ngôn nói: "Tôn chủ Tinh Thần Lâu chấp chưởng tinh ấn, sống ở Trích Tinh Thiên Hạ Quan, có thể quan sát thiên tượng thông qua tinh bàn, cũng nắm toàn bộ lực hiệu triệu Tinh Thần Lâu."

"Nhưng tin tức thần nhận được là, hiện giờ những người bên trong Tinh Thần Lâu có chút không phục đối với vị tôn chủ mới nhậm chức, bởi vì khi hắn trở thành tôn chủ chưa đủ nhược quán*, không đủ phục chúng."*20 tuổi

"Cho nên hiện tại, có một số thủ lĩnh cấp cao của Tinh Thần Lâu đang tìm mọi cách, âm thầm phái người giết tôn chủ đương nhiệm, sau đó tự mình lên ngôi."

Lý Thanh Vân cười lạnh nói: "Người nào cũng đều muốn làm tôn chủ, thế lực Tinh Thần Lâu này cũng không phải huyền bí như dân chúng nói."

"Vẫn có một chút huyền bí." Lãnh Ngôn ngẩng đầu, "Bệ hạ, thần cảm thấy chúng ta không thể xem nhẹ  Tinh Thần Lâu."

"Ngươi nói không sai." Lý Thanh Vân lại ngồi tựa lưng ghế, đầu ngón tay phải chống đỡ huyệt thái dương, đôi mắt phượng bao trùm sát khí, "Hiện giờ Ung Tấn giao chiến, nắm được Tấn Quốc chỉ là vấn đề thời gian. Nhất định phải đề phòng Tinh Thần Lâu lại nhúng tay vào gây rối lần nữa. "

"Vâng, thần sẽ giúp bệ hạ để mắt đến động tĩnh của Tinh Thần Lâu." Lãnh Ngôn nói.

"Chuyện Tuyệt Tình Cổ cũng không thể bỏ qua." Lý Thanh Vân nhắc nhở.

"Vâng."

"Còn có quân khởi nghĩa Thanh Long." Lý Thanh Vân nói, "Kỷ Ninh Lãng và Vương Tử Khang, hai người này cũng phải đề phòng, bọn họ muốn tạo phản, không thể để họ nhúng tay vào thời khắc mấu chốt này."

"Cô không cho phép bất kỳ biến số nào."

Lý Thanh Vân nhìn xuống Lãnh Ngôn, khí thế không giận tự uy, khiến vô số người quỳ dưới hắn có cảm giác bức bách.

"Nếu có biến số, giết không tha."

Ngay cả bộ hồng y đơn giản nhất cũng dường như trở thành vương phục đăng quang, cho dù là một câu nói nhẹ nhàng, cũng trở thành mệnh lệnh nắm quyền sinh sát trong lúc nói cười.

Tận sâu trong lòng Lãnh Ngôn truyền đến một nỗi sợ hãi, hắn cung kính dập đầu, "Vâng! Thần  nhất định cố gắng hết sức hoàn thành nhiệm vụ của bệ hạ!"



"Đi đi, sau khi thành công, tự nhiên có thưởng."

Bên môi Lý Thanh Vân hiện lên nụ cười không đạt tới đáy mắt.

Bên môi Lý Thanh Vân hiện lên nụ cười không chạm tới đáy mắt.

"Vâng!" Lãnh Ngôn quỳ tạ lễ rồi lui về phía sau.

Đêm hôm ấy--

Độc Cô Ly ngồi trên giường, tóc mực xõa sau lưng, trông như minh nguyệt thanh lãnh, cả người tản ra một loại cảm giác cô đơn. Y  ngơ ngác nhìn ra ngoài cửa sổ, con ngươi lưu ly vô hồn, tựa hồ là chờ đợi người mình yêu trở về.

Y xoa đôi mắt có chút đau nhức, cảm giác trước mắt của mình lại mờ đi.

Gần đây y càng ngày càng không thể nhìn rõ.

Y không khỏi cười khổ, vùi đầu vào trong hai tay, con ngươi ửng đỏ.

Nếu y thực sự bị mù, trở thành gánh nặng cho A Vân, suốt ngày cần người chăm sóc, đến lúc đó phải làm sao đây?

Một người mù, làm sao xứng sánh vai bên cạnh hắn.

Độc Cô Ly chất chứa quá nhiều suy nghĩ miên man, không chú ý tới nguy hiểm đang đến.

Một mũi tên bắn xoẹt qua không trung.

Độc Cô Ly khó khăn lắm mới tránh thoát được, cánh tay bị mũi tên sượt qua.

Y nhìn mũi tên mang theo tinh ấn kia, đồng tử dần dần lạnh xuống.

Xem ra bọn họ đã biết được tình huống hiện tại của y, từng người một đều không an phận.

Độc Cô Ly rút mũi tên lên, nhìn núi giả đen kịt ngoài cửa sổ, cảnh giác quan sát chung quanh.

Đột nhiên, cánh cửa được mở ra.

Độc Cô Ly nhìn Lý Thanh Vân, ném mũi tên xuống, đứng dậy nghênh đón, "A Vân."

Lý Thanh Vân nhìn cái lỗ trên cửa sổ, nhíu mày nói: "Có người ám sát ngươi? "

Độc Cô Ly giấu đi mũi tên mang theo tinh ấn kia, gật gật đầu: "Hẳn là kẻ thù trước kia. "

"Vết thương cũ còn chưa khỏi, ngồi xuống đi." Lý Thanh Vân lạnh mặt nói.

"Được."

Độc Cô Ly ngồi xuống, sau đó liền nhìn thấy ngự trù mang bữa ăn lên.

Mắt y nhìn chăm chú về phía Lý Thanh Vân, bên môi nở một nụ cười.

A Vân nguyện ý ở lại chăm sóc y, còn đến thăm y, khiến y cực kỳ thỏa mãn.

Tiết trời đã vào đầu Đông.

Độc Cô Ly mặc một bộ ngoại bào màu trắng, ngồi đối diện Lý Thanh Vân, bắt đầu dùng bữa.

Y ăn không nhanh không chậm, nhưng rất ưu nhã.

Một người tuyệt sắc như vậy, làm bất cứ điều gì cũng giống như đang tạo nên một tác phẩm nghệ thuật hoàn hảo.

"A Vân, mấy ngày nay, rất ít người tới tìm ta." Độc Cô Ly mím môi, ánh mắt đầy chờ mong, "Đây là chỉ thị của ngươi sao?"

/109

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status