Thấy Kiều mẹ không nói lời nào, Mộng Kỳ lại bắt đầu tự trách, ai, vừa thấy được mẹ cô, cô chỉ sợ lại bị phản kháng, cho nên không nói chuyện với bà, không tự giác mang theo lực đối kháng, vốn là nghĩ thật dễ nói chuyện , lại để cho bà làm cho đập phá.
Hai người lần nữa tẻ ngắt, một người là sợ , một người là tức.
Đang lúc Mộng Kỳ nghĩ tới như thế nào tu bổ quan hệ cùng mẹ, cửa thư phòng mở ra, Mộng Kỳ quay đầu lại, Kiều cha phía trước, Lạc Gia Hoa ở phía sau, Mộng Kỳ lập tức nhảy vào ánh mắt tìm hỏi, Kiều cha nhìn thấy, trong lòng hết sức khó chịu,
“Nhìn cái gì, sợ ba bắt hắn ăn thịt sao?”
Thấy ba ba tức giận, Mộng Kỳ vội vàng cười đứng bên cạnh kiều cha lôi kéo ông làm nũng, “Nào có, đồng chí Kiều Chấn Hoa người đàn ông tốt nhất trên đời này , mới sẽ không làm ra chuyện ác độc này đâu.”
“Thiệt là mồm mép quá đi.” Kiều cha buồn cười điểm một cái lên trán Mộng Kỳ, quay đầu nhìn Gia Hoa, “Gia Hoa, tới đây ngồi xuống đi.”
“Dạ, ba ba.” Gia Hoa trả lời cực kỳ lễ phép.
Thấy thế, Mộng Kỳ mở to hai mắt hỏi Gia Hoa là thế nào, nhìn bộ dáng ba ba như vậy là thừa nhận quan hệ của hai người bọn họ, đúng là, bọn họ trong thư phòng hơn cả tiếng đồng hồ, nói những thứ gì a.
Kiều cha ngồi trên ghế sofa, hướng Kiều mẹ gật đầu, thấy thế, Kiều mẹ cũng không nói thêm gì nữa, Kiều cha cả ngày ở trong ngành nghề giao thiệp với người, ánh mắt nhìn người cũng không tệ lắm, cái nhà này, mặc dù ngày thường đều là bà định đoạt, nhưng chuyện đại sự chân chính vẫn là do Kiều cha làm chủ , ông nói được, thì chính là được rồi.
nhìn Lạc Gia Hoamột chút, Kiều cha trong mắt thoáng hiện lên một tia hài lòng, Lạc Gia Hoa này tất cả các phương diện điều kiện đều so với Nghiêm Tử Hạo tốt hơn, trọng yếu hơn là, anh so với Nghiêm Tử Hạo biết cách săn sóc, lần trước Nghiêm Tử Hạo tới nơi này, lời nói hình thức, không chú ý tới cảm xúc của con gái bảo bối, mà tên tiểu tử này, từ lúc tiến vào, không có lúc nào là không chú ý sắc mặt Mộng Kỳ, cô khẩn trương, anh sẽ không tiếng động an ủi, thái độ không lên tiếng, đều cũng không tệ lắm, chỉ là, con gái bảo bối do chính mình nuôi nấng hai mươi mấy năm, cứ giao ra ngoài như vậy, thật sự là có chút không cam lòng a,
“Gia Hoa, Mộng Kỳ là bảo bối của ba, con về sau có thể phải hảo hảo chăm sóc nó, không thể để cho nó bị ủy khuất, nếu không, ba cũng không tha cho con.”
Lạc Gia Hoa chăm chú nhìn kiều cha kiều mẹ, bảo đảm, “Cha, mẹ, con hướng hai người bảo đảm, con nhất định sẽ dùng tất cả những gì con có đối tốt với Mộng Kỳ, tuyệt không làm cho cô ấy bị một chút xíu ủy khuất.”
Kiều cha đối với Lạc Gia Hoa bảo đảm coi như là hài lòng, “Đây chính là con nói, nếu như nó bị một chút ủy khuất, đến lúc đó, cũng chớ có trách ba đây trở mặt.”
“Con bảo đảm, cha.”
“Được rồi, ba liền đem con gái giao cho con.” Kiều cha đem tay Mộng Kỳ đặt vào trong tay Lạc Gia Hoa, Lạc Gia Hoa vội vươn tay tiếp nhận, vẻ mặt hết sức thận trọng.
Mộng Kỳ cảm thấy cha không phản đối, hốc mắt có chút ướt át, “Cha ~ “
“Ai, tốt lắm, con cũng đã trưởng thành, tóm lại là muốn gả ra ngoài , mặc dù là tiên trảm hậu tấu, ba ba cùng mẹ đều có chút tức giận, nhưng dù sao cũng là bảo bối của chúng ta, chỉ cần con sống tốt, ba xem Gia Hoa cũng không tệ lắm, con về sau phải hảo hảo cùng hắn sống qua ngày, ngàn vạn không cần phải đùa giỡn tính tình, biết không?”
“Con biết rồi, ba ba.”
“Ừm, Gia Hoa a.”
“Cha ~ “
“Mặc dù các con đã đăng ký , nhưng hôn lễ này, chúng ta cũng không thể thiếu a…”
“Cha, cái này con hiểu rõ, kỳ thật lần này tới, ngoại trừ bái phỏng ba cùng mẹ, còn có một mục đích, chính là truyền đạt ý nguyện của cha mẹ con, khi nào ba mẹ có thời gian, hai nhà chúng ta cùng nhau ăn cơm gặp mặt, thuận tiện thương lượng một chút chuyện hôn lễ …” Nói cái này, Lạc Gia Hoa lại bổ sung,
“Bất kể là hai người đến thành phố B hay là cha mẹ con chạy tới cũng đều được.”
“Cha, mẹ, chúng con đã quyết định vào ngày mười một cử hành hôn lễ, khác cũng không có định, chờ hai người cùng nhau thương lượng.” Mộng Kỳ chen vào nói.
Kiều cha nghe vậy, “Vậy thì thứ sáu tuần này gặp mặt đi, chúng ta sẽ lên thành phố B.”
“Ai, tốt.”
“Gia Hoa, con ngồi cùng mẹ Mộng Kỳ tâm sự, Mộng Kỳ, con cùng ba ba đi phòng bếp chuẩn bị cơm trưa.”
“Tốt, ba ba.” Mộng Kỳ gật đầu, mặc dù ba ba không biết làm cơm, nhưng là trợ thủ cũng rất chuyên nghiệp, đây là trợ thủ hàng năm được kiều mẹ huấn luyện ra .
Vào phòng bếp, Mộng Kỳ còn đưa tay nhìn ra phía ngoài, kiều cha thấy, lại bắt đầu chua xót , “Nhìn cái gì, sợ mẹ con ăn hắn a, quan tâm như vậy, cũng không có thấy con đối với ba quan tâm qua.”
Mộng Kỳ buồn cười ôm ba ba, “Nào có, ba ba vẫn luôn ở trong lòng con mà.”
“Hừ ~” Kiều cha lúc này mới thư thái chút ít.
“Cha, lúc nãy hai người nói gì đó a?”
“Không thể nói.”
“Hừ ~” không thỏa mãn được lòng hiếu kỳ của mình, Mộng Kỳ chu môi.
“Được rồi, đừng chu môi , ba ba làm trợ thủ cho con, đã lâu chưa ăn món ăn do con gái làm, Kiều Mộng Kỳ tiểu thư, cô nguyện ý làm đầu bếp chánh sao?” Kiều cha buồn cười nhìn con gái.
“Đây là tự nhiên.” Kiều Mộng Kỳ gật đầu, nghe được lời của cha, trong lòng có chút đau lòng, cùng cha chuẩn bị.
Nhìn thân ảnh con gái bận rộn, Kiều cha trong mắt mỉm
cười, trong nhà không cótiểu bảo bối, luôn vắng lạnh, hiện tại con gái đã trở lại, thật tốt.
Trong phòng khách Kiều mẹ cùng Lạc Gia Hoa nói chuyện, Mộng Kỳ nghe không rõ, cha cùng Lạc Gia Hoa trong thư phòng nói chuyện cha lại không nói cho cô biết rốt cục là nói cái gì, không thỏa mãn được lòng hiếu kỳ của mình, Mộng Kỳ đành phải chuyên tâm nấu ăn, nhưng trong lòng quyết định, sau khi về nhà hỏi lại Lạc Gia Hoa, tin tưởng anh sẽ tự nói với mình . Trong phòng bếp một đống lớn đồ ăn, Kiều cha nói đây là Kiều mẹ sáng sớm liền chạy đi mua , toàn bộ là thứ mình thích , Mộng Kỳ nghe, trong lòng hết sức cảm động, kỳ thật, Kiều mẹ chính là tính tình không được tự nhiên một chút, đối với con gái vẫn rất tốt sao.
Kiều gia cơm trưa ăn được rất là khoái trá , Kiều cha cố ý đem Mao Đài bản thân yêu thích ra uống, đối với Lạc Gia Hoa xưng hô từ sau khi ăn cơm xong đổi thành con rể, Mộng Kỳ cùng mẹ có chút không được tự nhiên, tại thấy kiều cha ra ám hiệu cho kiều mẹ gắp món ăn mấy lần, lại có kiều cha cùng Lạc Gia Hoa ở đây, không khí tốt hơn nhiều, ăn cơm xong, kiều cha lôi kéo Gia Hoa đánh cờ, Mộng Kỳ sau khi dọn dẹp xong phòng bếp, thấy kiều mẹ đang xem ti vi, liền đi sang ngồi cùng bà nói chuyện phiếm, “Mẹ ~ “
“Ừm.”
Trên bàn có trà lài do kiều mẹ pha cho mình một ly, Mộng Kỳ làm nũng, “Mẹ, tài nấu nướng của con có tệ lắm hay không?”
“Không có.”
“Tất nhiên, con chính là nhớ kỹ lời mẹ nói đây, chúng ta là phụ nữ, phải lên được phòng khách xuống được phòng bếp.”
Kiều mẹ khóe miệng nhếch lên, rất rõ ràng những lời này rất hợp tâm ý của bà.
Thấy Kiều mẹ nở nụ cười, lá gan Mộng Kỳ liền càng lớn, vốn là cách kiều mẹ một chút khoảng cách, hiện tại đã kéo cánh tay của bà dựa vào ghế sofa xem ti vi .
Thấy kiều mẹ cùng Mộng Kỳ cười cười nói nói, Kiều cha trong mắt thoáng hiện lên vui vẻ, ý bảo Lạc Gia Hoa đi phía trước cúi đầu, nhẹ giọng hỏi anh, “Mộng Kỳ có hay không đã nói với con nó từng có bạn trai?”
“Có.”
“Kỳ thật là chúng ta không đồng ý bọn họ cùng một chỗ, Mộng Kỳ vì thế cùng mẹ cãi nhau, hai mẹ con này tính tình đều bướng bỉnh, về sau nếu hai người chiến tranh lạnh lần nữa, con có thể phải cùng cha đứng trên một chiến tuyến, cùng nhau vì gia đình hài hòa mà cống hiến.”
Lạc Gia Hoa nhìn kiều cha , đột nhiên cảm thấy, kiều cha thật đáng yêu .
Bật cười, “Con biết rồi, cha yên tâm đi.”
“Ừm.” Kiều cha hài lòng gật đầu, “Đến lượt con đi.”
“Tốt.”
Nói Kiều cha cùng Lạc cha giống nhau là hai kẻ yêu thích cờ tướng kẻ, đều là hết sức yêu thích, nhưng có một điểm bất đồng là Lạc cha đánh cờ cũng không phải tệ lắm, mà Kiều cha hình như là trời sinh khiếm khuyết, khi ông đánh cờ làm cho những người đứng xem , luôn cảm thấy tất cả đều hiểu, nhưng ông một khi tự mình thao đao, hình như là có một chút kỹ thuật liền có thể đánh bại đối thủ, trọng yếu hơn là, quân cờ phẩm còn chẳng có gì đặc sắc, thua không nhận thua, còn yêu cầu hủy bỏ, Lạc Gia Hoa mới vừa bị Kiều cha kêu đánh cờ, thấy bộ dạng đánh cờ của ông, nghĩ thầm chính mình chỉ là ngẫu nhiên cùng cha đánh, quân cờ thuật cũng không phải là quá tốt, cho nên liên tục khiêm tốn, thỉnh kiều cha nhường cho chính mình, nhưng không có đi vài bước, Lạc Gia Hoa liền phát hiện chân tướng, anh cảm thấy, đối phương hoàn toàn là một con chim non, nếu là ngày thường, anh chắc là sẽ không cùng một tay mơ lãng phí thời gian, nhưng bây giờ đối diện là cha vợ của mình, Lạc Gia Hoa chỉ có thể khóe miệng co giật cùng kiều cha đánh cờ.
“Cha chính là có mấy mươi năm kinh nghiệm đánh cờ , con đừng nhường cha a, cứ việc đánh.” Kiều cha thập phần thở mạnh nói.
Lạc Gia Hoa khóe miệng vừa kéo, “Tốt, ba ba.”
Sau vài ván…
Kiều cha: “Chờ một chút, cha muốn nghĩ một tý, không đi nơi này.”
Lạc Gia Hoa: “Tốt, ba ba.”
Lại sau vài ván…
Kiều cha: “Không đúng không đúng, cha vừa rồi đi nhầm, hủy quân cờ.”
Lạc Gia Hoa: “Tốt, ba ba.”
Một lát sau…
“Tài đánh cờ của cha như thế nào?”
Lạc Gia Hoa, “… Không tệ.”
“phẩm cờ của cha như thế nào?”
Khóe miệng co giật một tý, “… Rất tốt.”
Kiều cha hài lòng, “Không tệ không tệ, quân cờ phẩm quyết định nhân phẩm, tiểu tử con có tiền đồ.”
Ghế sô pha bên cạnh, Mộng Kỳ cười che miệng, “Cha lại bắt đầu hành hạ đối thủ của mình .”
Kiều mẹ mặt không chút thay đổi, nhưng mặt tràn đầy mỉm cười, “Tên ngốc kia, có mấy mươi năm đánh cờ kỳ nghệ vẫn thúi như vậy cũng không biết xấu hổ lấy ra khoe khoang, da mặt thật dày.”
Mộng Kỳ nói, “Ai bảo cha quân cờ phẩm quá kém, những bạn đánh cờ kia cũng không muốn cùng cha đánh cờ, thật vất vả có con rể, chính là nên cha lấy thân phận tới dọa người, không cần uổng phí.”
“Nói rất đúng.” Mặc dù Mộng Kỳ mắng chữi, nhưng Kiều mẹ trong mắt nhìn chăm chú, “Đợi lát nữa cùng Gia Hoa nói vất vả hắn.”
“Phốc xuy… Tốt, mẹ.”
Nói xấu cha một chút, không khí xung quanh Mộng Kỳ cùng kiều mẹ lần nữa thay đổi tốt, Mộng Kỳ ôm cánh tay kiều mẹ, rốt cục nói ra điều muốn nói, “Mẹ, thực xin lỗi.”
Kiều mẹ sửng sốt một chút, cười, “Mẹ còn tưởng rằng đời này không nghe được đây.”
Mộng Kỳ đau lòng, “Con biết là con không đúng, con quá quật cường, mặc dù biết hai người sẽ không hại con, nhưng con biết rõ quan niệm của cha mẹ, vẫn là hi vọng con tìm được người đàn ông gần nhà, như vậy về sau cũng dễ dàng thăm hỏi, đối với mẹ lúc ấy cùng hắn nói chuyện đều gần nửa năm , cảm thấy hắn mặc dù có chút không xứng, khác cũng đều tốt, cho nên mới không lý trí như vậy.”
Kiều mẹ sờ sờ đầu Mộng Kỳ, “Ai, thôi, đều đã qua, chuyện trước kia chính là muốn nói ra, thái độ mẹ cũng không tốt, nếu như có thể thật tốt trao đổi cùng con, có lẽ sẽ không phát sinh chuyện như vậy, bất quá, người luôn vấp phải một ít sai lầm mới có thể lớn lên, mẹ thấy Gia Hoa thực chững chạc, lại hơn con ba tuổi, sự nghiệp cũng chút thành công, cùng hắn cùng một chỗ, hẳn là không sai được , các con có thể sinh cùng ngày, đây cũng là duyên phận.”
“Ừm.”
“Hai người sống qua ngày, luôn sẽ phát sinh chút ít xung đột, dù sao cũng là hai người có cuộc sống hoàn toàn bất đồng đến cùng nhau, cần một thời gian thích ứng, lúc này, con cùng Gia Hoa phải học cách suy nghĩ vì đối phương, như vậy, cuộc sống của các con mới có thể trôi qua hạnh phúc.”
“Con biết rõ.”
“Ừm…” Còn muốn nói điều gì, có người gõ cửa, kiều mẹ cùng Mộng Kỳ đồng thời nhìn về phía cửa, Mộng Kỳ đứng lên, “Con đi mở cửa.”
Hai người lần nữa tẻ ngắt, một người là sợ , một người là tức.
Đang lúc Mộng Kỳ nghĩ tới như thế nào tu bổ quan hệ cùng mẹ, cửa thư phòng mở ra, Mộng Kỳ quay đầu lại, Kiều cha phía trước, Lạc Gia Hoa ở phía sau, Mộng Kỳ lập tức nhảy vào ánh mắt tìm hỏi, Kiều cha nhìn thấy, trong lòng hết sức khó chịu,
“Nhìn cái gì, sợ ba bắt hắn ăn thịt sao?”
Thấy ba ba tức giận, Mộng Kỳ vội vàng cười đứng bên cạnh kiều cha lôi kéo ông làm nũng, “Nào có, đồng chí Kiều Chấn Hoa người đàn ông tốt nhất trên đời này , mới sẽ không làm ra chuyện ác độc này đâu.”
“Thiệt là mồm mép quá đi.” Kiều cha buồn cười điểm một cái lên trán Mộng Kỳ, quay đầu nhìn Gia Hoa, “Gia Hoa, tới đây ngồi xuống đi.”
“Dạ, ba ba.” Gia Hoa trả lời cực kỳ lễ phép.
Thấy thế, Mộng Kỳ mở to hai mắt hỏi Gia Hoa là thế nào, nhìn bộ dáng ba ba như vậy là thừa nhận quan hệ của hai người bọn họ, đúng là, bọn họ trong thư phòng hơn cả tiếng đồng hồ, nói những thứ gì a.
Kiều cha ngồi trên ghế sofa, hướng Kiều mẹ gật đầu, thấy thế, Kiều mẹ cũng không nói thêm gì nữa, Kiều cha cả ngày ở trong ngành nghề giao thiệp với người, ánh mắt nhìn người cũng không tệ lắm, cái nhà này, mặc dù ngày thường đều là bà định đoạt, nhưng chuyện đại sự chân chính vẫn là do Kiều cha làm chủ , ông nói được, thì chính là được rồi.
nhìn Lạc Gia Hoamột chút, Kiều cha trong mắt thoáng hiện lên một tia hài lòng, Lạc Gia Hoa này tất cả các phương diện điều kiện đều so với Nghiêm Tử Hạo tốt hơn, trọng yếu hơn là, anh so với Nghiêm Tử Hạo biết cách săn sóc, lần trước Nghiêm Tử Hạo tới nơi này, lời nói hình thức, không chú ý tới cảm xúc của con gái bảo bối, mà tên tiểu tử này, từ lúc tiến vào, không có lúc nào là không chú ý sắc mặt Mộng Kỳ, cô khẩn trương, anh sẽ không tiếng động an ủi, thái độ không lên tiếng, đều cũng không tệ lắm, chỉ là, con gái bảo bối do chính mình nuôi nấng hai mươi mấy năm, cứ giao ra ngoài như vậy, thật sự là có chút không cam lòng a,
“Gia Hoa, Mộng Kỳ là bảo bối của ba, con về sau có thể phải hảo hảo chăm sóc nó, không thể để cho nó bị ủy khuất, nếu không, ba cũng không tha cho con.”
Lạc Gia Hoa chăm chú nhìn kiều cha kiều mẹ, bảo đảm, “Cha, mẹ, con hướng hai người bảo đảm, con nhất định sẽ dùng tất cả những gì con có đối tốt với Mộng Kỳ, tuyệt không làm cho cô ấy bị một chút xíu ủy khuất.”
Kiều cha đối với Lạc Gia Hoa bảo đảm coi như là hài lòng, “Đây chính là con nói, nếu như nó bị một chút ủy khuất, đến lúc đó, cũng chớ có trách ba đây trở mặt.”
“Con bảo đảm, cha.”
“Được rồi, ba liền đem con gái giao cho con.” Kiều cha đem tay Mộng Kỳ đặt vào trong tay Lạc Gia Hoa, Lạc Gia Hoa vội vươn tay tiếp nhận, vẻ mặt hết sức thận trọng.
Mộng Kỳ cảm thấy cha không phản đối, hốc mắt có chút ướt át, “Cha ~ “
“Ai, tốt lắm, con cũng đã trưởng thành, tóm lại là muốn gả ra ngoài , mặc dù là tiên trảm hậu tấu, ba ba cùng mẹ đều có chút tức giận, nhưng dù sao cũng là bảo bối của chúng ta, chỉ cần con sống tốt, ba xem Gia Hoa cũng không tệ lắm, con về sau phải hảo hảo cùng hắn sống qua ngày, ngàn vạn không cần phải đùa giỡn tính tình, biết không?”
“Con biết rồi, ba ba.”
“Ừm, Gia Hoa a.”
“Cha ~ “
“Mặc dù các con đã đăng ký , nhưng hôn lễ này, chúng ta cũng không thể thiếu a…”
“Cha, cái này con hiểu rõ, kỳ thật lần này tới, ngoại trừ bái phỏng ba cùng mẹ, còn có một mục đích, chính là truyền đạt ý nguyện của cha mẹ con, khi nào ba mẹ có thời gian, hai nhà chúng ta cùng nhau ăn cơm gặp mặt, thuận tiện thương lượng một chút chuyện hôn lễ …” Nói cái này, Lạc Gia Hoa lại bổ sung,
“Bất kể là hai người đến thành phố B hay là cha mẹ con chạy tới cũng đều được.”
“Cha, mẹ, chúng con đã quyết định vào ngày mười một cử hành hôn lễ, khác cũng không có định, chờ hai người cùng nhau thương lượng.” Mộng Kỳ chen vào nói.
Kiều cha nghe vậy, “Vậy thì thứ sáu tuần này gặp mặt đi, chúng ta sẽ lên thành phố B.”
“Ai, tốt.”
“Gia Hoa, con ngồi cùng mẹ Mộng Kỳ tâm sự, Mộng Kỳ, con cùng ba ba đi phòng bếp chuẩn bị cơm trưa.”
“Tốt, ba ba.” Mộng Kỳ gật đầu, mặc dù ba ba không biết làm cơm, nhưng là trợ thủ cũng rất chuyên nghiệp, đây là trợ thủ hàng năm được kiều mẹ huấn luyện ra .
Vào phòng bếp, Mộng Kỳ còn đưa tay nhìn ra phía ngoài, kiều cha thấy, lại bắt đầu chua xót , “Nhìn cái gì, sợ mẹ con ăn hắn a, quan tâm như vậy, cũng không có thấy con đối với ba quan tâm qua.”
Mộng Kỳ buồn cười ôm ba ba, “Nào có, ba ba vẫn luôn ở trong lòng con mà.”
“Hừ ~” Kiều cha lúc này mới thư thái chút ít.
“Cha, lúc nãy hai người nói gì đó a?”
“Không thể nói.”
“Hừ ~” không thỏa mãn được lòng hiếu kỳ của mình, Mộng Kỳ chu môi.
“Được rồi, đừng chu môi , ba ba làm trợ thủ cho con, đã lâu chưa ăn món ăn do con gái làm, Kiều Mộng Kỳ tiểu thư, cô nguyện ý làm đầu bếp chánh sao?” Kiều cha buồn cười nhìn con gái.
“Đây là tự nhiên.” Kiều Mộng Kỳ gật đầu, nghe được lời của cha, trong lòng có chút đau lòng, cùng cha chuẩn bị.
Nhìn thân ảnh con gái bận rộn, Kiều cha trong mắt mỉm
cười, trong nhà không cótiểu bảo bối, luôn vắng lạnh, hiện tại con gái đã trở lại, thật tốt.
Trong phòng khách Kiều mẹ cùng Lạc Gia Hoa nói chuyện, Mộng Kỳ nghe không rõ, cha cùng Lạc Gia Hoa trong thư phòng nói chuyện cha lại không nói cho cô biết rốt cục là nói cái gì, không thỏa mãn được lòng hiếu kỳ của mình, Mộng Kỳ đành phải chuyên tâm nấu ăn, nhưng trong lòng quyết định, sau khi về nhà hỏi lại Lạc Gia Hoa, tin tưởng anh sẽ tự nói với mình . Trong phòng bếp một đống lớn đồ ăn, Kiều cha nói đây là Kiều mẹ sáng sớm liền chạy đi mua , toàn bộ là thứ mình thích , Mộng Kỳ nghe, trong lòng hết sức cảm động, kỳ thật, Kiều mẹ chính là tính tình không được tự nhiên một chút, đối với con gái vẫn rất tốt sao.
Kiều gia cơm trưa ăn được rất là khoái trá , Kiều cha cố ý đem Mao Đài bản thân yêu thích ra uống, đối với Lạc Gia Hoa xưng hô từ sau khi ăn cơm xong đổi thành con rể, Mộng Kỳ cùng mẹ có chút không được tự nhiên, tại thấy kiều cha ra ám hiệu cho kiều mẹ gắp món ăn mấy lần, lại có kiều cha cùng Lạc Gia Hoa ở đây, không khí tốt hơn nhiều, ăn cơm xong, kiều cha lôi kéo Gia Hoa đánh cờ, Mộng Kỳ sau khi dọn dẹp xong phòng bếp, thấy kiều mẹ đang xem ti vi, liền đi sang ngồi cùng bà nói chuyện phiếm, “Mẹ ~ “
“Ừm.”
Trên bàn có trà lài do kiều mẹ pha cho mình một ly, Mộng Kỳ làm nũng, “Mẹ, tài nấu nướng của con có tệ lắm hay không?”
“Không có.”
“Tất nhiên, con chính là nhớ kỹ lời mẹ nói đây, chúng ta là phụ nữ, phải lên được phòng khách xuống được phòng bếp.”
Kiều mẹ khóe miệng nhếch lên, rất rõ ràng những lời này rất hợp tâm ý của bà.
Thấy Kiều mẹ nở nụ cười, lá gan Mộng Kỳ liền càng lớn, vốn là cách kiều mẹ một chút khoảng cách, hiện tại đã kéo cánh tay của bà dựa vào ghế sofa xem ti vi .
Thấy kiều mẹ cùng Mộng Kỳ cười cười nói nói, Kiều cha trong mắt thoáng hiện lên vui vẻ, ý bảo Lạc Gia Hoa đi phía trước cúi đầu, nhẹ giọng hỏi anh, “Mộng Kỳ có hay không đã nói với con nó từng có bạn trai?”
“Có.”
“Kỳ thật là chúng ta không đồng ý bọn họ cùng một chỗ, Mộng Kỳ vì thế cùng mẹ cãi nhau, hai mẹ con này tính tình đều bướng bỉnh, về sau nếu hai người chiến tranh lạnh lần nữa, con có thể phải cùng cha đứng trên một chiến tuyến, cùng nhau vì gia đình hài hòa mà cống hiến.”
Lạc Gia Hoa nhìn kiều cha , đột nhiên cảm thấy, kiều cha thật đáng yêu .
Bật cười, “Con biết rồi, cha yên tâm đi.”
“Ừm.” Kiều cha hài lòng gật đầu, “Đến lượt con đi.”
“Tốt.”
Nói Kiều cha cùng Lạc cha giống nhau là hai kẻ yêu thích cờ tướng kẻ, đều là hết sức yêu thích, nhưng có một điểm bất đồng là Lạc cha đánh cờ cũng không phải tệ lắm, mà Kiều cha hình như là trời sinh khiếm khuyết, khi ông đánh cờ làm cho những người đứng xem , luôn cảm thấy tất cả đều hiểu, nhưng ông một khi tự mình thao đao, hình như là có một chút kỹ thuật liền có thể đánh bại đối thủ, trọng yếu hơn là, quân cờ phẩm còn chẳng có gì đặc sắc, thua không nhận thua, còn yêu cầu hủy bỏ, Lạc Gia Hoa mới vừa bị Kiều cha kêu đánh cờ, thấy bộ dạng đánh cờ của ông, nghĩ thầm chính mình chỉ là ngẫu nhiên cùng cha đánh, quân cờ thuật cũng không phải là quá tốt, cho nên liên tục khiêm tốn, thỉnh kiều cha nhường cho chính mình, nhưng không có đi vài bước, Lạc Gia Hoa liền phát hiện chân tướng, anh cảm thấy, đối phương hoàn toàn là một con chim non, nếu là ngày thường, anh chắc là sẽ không cùng một tay mơ lãng phí thời gian, nhưng bây giờ đối diện là cha vợ của mình, Lạc Gia Hoa chỉ có thể khóe miệng co giật cùng kiều cha đánh cờ.
“Cha chính là có mấy mươi năm kinh nghiệm đánh cờ , con đừng nhường cha a, cứ việc đánh.” Kiều cha thập phần thở mạnh nói.
Lạc Gia Hoa khóe miệng vừa kéo, “Tốt, ba ba.”
Sau vài ván…
Kiều cha: “Chờ một chút, cha muốn nghĩ một tý, không đi nơi này.”
Lạc Gia Hoa: “Tốt, ba ba.”
Lại sau vài ván…
Kiều cha: “Không đúng không đúng, cha vừa rồi đi nhầm, hủy quân cờ.”
Lạc Gia Hoa: “Tốt, ba ba.”
Một lát sau…
“Tài đánh cờ của cha như thế nào?”
Lạc Gia Hoa, “… Không tệ.”
“phẩm cờ của cha như thế nào?”
Khóe miệng co giật một tý, “… Rất tốt.”
Kiều cha hài lòng, “Không tệ không tệ, quân cờ phẩm quyết định nhân phẩm, tiểu tử con có tiền đồ.”
Ghế sô pha bên cạnh, Mộng Kỳ cười che miệng, “Cha lại bắt đầu hành hạ đối thủ của mình .”
Kiều mẹ mặt không chút thay đổi, nhưng mặt tràn đầy mỉm cười, “Tên ngốc kia, có mấy mươi năm đánh cờ kỳ nghệ vẫn thúi như vậy cũng không biết xấu hổ lấy ra khoe khoang, da mặt thật dày.”
Mộng Kỳ nói, “Ai bảo cha quân cờ phẩm quá kém, những bạn đánh cờ kia cũng không muốn cùng cha đánh cờ, thật vất vả có con rể, chính là nên cha lấy thân phận tới dọa người, không cần uổng phí.”
“Nói rất đúng.” Mặc dù Mộng Kỳ mắng chữi, nhưng Kiều mẹ trong mắt nhìn chăm chú, “Đợi lát nữa cùng Gia Hoa nói vất vả hắn.”
“Phốc xuy… Tốt, mẹ.”
Nói xấu cha một chút, không khí xung quanh Mộng Kỳ cùng kiều mẹ lần nữa thay đổi tốt, Mộng Kỳ ôm cánh tay kiều mẹ, rốt cục nói ra điều muốn nói, “Mẹ, thực xin lỗi.”
Kiều mẹ sửng sốt một chút, cười, “Mẹ còn tưởng rằng đời này không nghe được đây.”
Mộng Kỳ đau lòng, “Con biết là con không đúng, con quá quật cường, mặc dù biết hai người sẽ không hại con, nhưng con biết rõ quan niệm của cha mẹ, vẫn là hi vọng con tìm được người đàn ông gần nhà, như vậy về sau cũng dễ dàng thăm hỏi, đối với mẹ lúc ấy cùng hắn nói chuyện đều gần nửa năm , cảm thấy hắn mặc dù có chút không xứng, khác cũng đều tốt, cho nên mới không lý trí như vậy.”
Kiều mẹ sờ sờ đầu Mộng Kỳ, “Ai, thôi, đều đã qua, chuyện trước kia chính là muốn nói ra, thái độ mẹ cũng không tốt, nếu như có thể thật tốt trao đổi cùng con, có lẽ sẽ không phát sinh chuyện như vậy, bất quá, người luôn vấp phải một ít sai lầm mới có thể lớn lên, mẹ thấy Gia Hoa thực chững chạc, lại hơn con ba tuổi, sự nghiệp cũng chút thành công, cùng hắn cùng một chỗ, hẳn là không sai được , các con có thể sinh cùng ngày, đây cũng là duyên phận.”
“Ừm.”
“Hai người sống qua ngày, luôn sẽ phát sinh chút ít xung đột, dù sao cũng là hai người có cuộc sống hoàn toàn bất đồng đến cùng nhau, cần một thời gian thích ứng, lúc này, con cùng Gia Hoa phải học cách suy nghĩ vì đối phương, như vậy, cuộc sống của các con mới có thể trôi qua hạnh phúc.”
“Con biết rõ.”
“Ừm…” Còn muốn nói điều gì, có người gõ cửa, kiều mẹ cùng Mộng Kỳ đồng thời nhìn về phía cửa, Mộng Kỳ đứng lên, “Con đi mở cửa.”
/70
|