Cuộc Sống Hạnh Phúc Của Tiểu Nương Tử

Chương 26 - Chương 26

/85


Lúc này, trong mắt Phạm Trường An chỉ có hình ảnh của một mình Đỗ Thu Nương.

Mặt Đỗ Thu Nương ửng đỏ quyến rũ, môi cũng hơi sưng lên. Nàng thẹn với sự to gan của mình, nhưng…. tất cả cũng là vì hắn đang hành hạ nàng!

Đêm còn dài, ‘thịt’ đã ở trong miệng, vì vậy Phạm Trường An rất có kiên nhẫn chơi đùa với ‘miếng thịt thơm ngon’ này. Hắn cười xấu xa, cọ cọ thứ đó của hắn ở bên ngoài đóa hoa của Đỗ Thu Nương, hỏi “Nàng gọi ta là gì?”

“Phạm Trường An, Phạm Trường An!” Đỗ Thu Nương gọi liên tục hai tiếng. Nhưng Phạm Trường An vẫn không bằng lòng…. Phía dưới của hắn đã dừng lại, nhưng tay lại bắt đầu xoa nắn hai ‘ngọn núi’ của nàng.

“Tướng công……” Cuối cùng Đỗ Thu Nương cũng buông vũ khí đầu hàng.

Phạm Trường An nghe xong, cảm giác ngọt ngào như đang ăn mật, cười hớn hở, lập tức thúc một cái thật sâu, chôn toàn bộ vào trong thân thể Đỗ Thu Nương.

“A……” Đỗ Thu Nương hô nhỏ. Phạm Trường An nằm thấp xuống, nói nhỏ bên tai nàng, “Thu Nương, nàng có muốn ta không?”

Đỗ Thu Nương cắn môi dưới, hai mắt long lanh, một chút tỉnh táo còn sót lại nhắc nhở nàng: không được thua! Nàng cắn môi dưới, không chịu trả lời. Phạm Trường An cười tà, kề sát đầu vào, bắt đầu liếm từng vòng từng vòng lên vành tai, nơi mẫn cảm nhất trên người nàng, khiến nàng run rẩy cả người. Nhưng nàng vẫn kiên quyết không chịu mở miệng.

Phạm Trường An chậm rãi tăng nhanh tiết tấu, hai tay chuyển sang xoa nắn hai nụ anh đào trên ngực Đỗ Thu Nương. Giày vò như vậy làm sao nàng chịu nổi, cuối cùng phải bật ra tiếng rên rỉ. Nàng vừa tức vừa thẹn cắn vai hắn một cái rồi nói “Tướng công, ta muốn, ta muốn…..”

Đỗ Thu Nương chịu thua khiến dục vọng chiếm giữ của Phạm Trường An hoàn toàn bị kích phát. Hắn nói một tiếng ‘Được!’ xong, lập tức tăng tốc.

Đỗ Thu Nương cảm thấy phía dưới vừa căng vừa tê dại, miệng không ngừng nức nở.

Qua hồi lâu, nàng đã mềm nhũn cả người. Một dòng nước ấm chảy ra từ nụ hoa, dường như đã không tiếng động tuyên bố nàng là người thua cuộc. Trái lại, vật kia của hắn vẫn chưa có dấu hiệu xìu đi. Xem như hắn toàn thắng!

“Thu Nương…..”

Đỗ Thu Nương thấy hai mắt Phạm Trường An vẫn còn hừng hực, tuyệt đối là chưa được thỏa mãn. Vật trong người nàng thỉnh thoảng lại động một tí, nhắc nhở nàng hắn vẫn chưa ‘ăn no’….

Đỗ Thu Nương cắn môi, ấm ức nghĩ: từ trước đến nay chỉ có trâu cày mệt chết, chứ chưa nghe nói có mảnh đất bị trâu cày tới hư! Trâu rất khỏe, đất lại quá yếu sao được? Huống chi, làm một phụ nhân ‘đanh đá’ chân chính thì ngoài xuống được bếp, ra được đồng, còn phải khống chế được tướng công, trị được sắc lang…..

Nghĩ vậy, Đỗ Thu Nương chỉ nhắm mắt nghỉ ngơi trong chốc lát, lại bắt đầu nghênh hợp Phạm Trường An, học động tác vừa nãy của hắn, liếm vành tai. Ai nói chỉ có nữ nhân nhạy cảm, lỗ tai cũng là nơi nhạy cảm của Phạm Trường An….

Phạm Trường An thở gấp mấy tiếng, hít một hơi thật sâu, lại bắt đầu ra ra vào vào, hưởng thụ cảm giác tuyệt vời khi được chôn sâu trong người Đỗ Thu Nương…..

Đến cuối cùng, Phạm Trường An thấy Đỗ Thu Nương đã kiệt sức, mới đành tiếc nuối đi ra ngoài, nhưng vẫn rất thèm thuồng, lưu luyến không thôi.

Đỗ Thu Nương đá một cái lên đùi Phạm Trường An, mắng “Chàng còn dám vọt vào thì….. thì ta sẽ bãi công một tháng!” Nghe vậy Phạm Trường An mới chịu mặc đồ vào đi ra ngoài chuẩn bị nước nóng, rồi ẵm nàng thả xuống bồn tắm ngâm mình. Sắp xếp cho nàng xong, hắn cũng cởi y phục, bước vào theo.

Lần này hai người đúng là chỉ tắm rửa không thôi.

Đỗ Thu Nương cảnh giác cao độ mọi lúc, thỉnh thoảng bắt gặp ánh mắt u oán của Phạm Trường An cũng chỉ giả vờ như không thấy. Trên giường, tướng công nàng rất dữ dội, nhưng dưới giường lại luôn tỏ vẻ ngây ngô, nàng không thể để mình mắc bẫy được. Huống chi, năm còn dài tháng còn rộng, nếu bị hắn ăn sạch không còn tí xương cốt chỉ trong một đêm thì sau này nàng làm sao sống nổi?

Phạm Trường An thấy dáng vẻ cảnh giác của Đỗ Thu Nương, thầm buồn cười nhưng không nói gì, chỉ tập trung tắm rửa rồi lấy khăn khô lau cho nàng, xong tiện tay ôm nàng về giường lại, giúp nàng xoa bóp những chỗ đau nhức.

Đỗ Thu Nương không ngờ Phạm Trường An lại có tài xoa bóp giỏi như vậy, thoải mái tới mức nàng thấy nhẹ nhõm cả người hẳn, thầm nghĩ: Trường An ở bên cạnh Lâm đại phu từ nhỏ, ít nhất cũng phải biết được chút tài mọn chứ! Rất tốt, rất tốt……

Hôm sau, trời sáng bảnh mắt Đỗ Thu Nương mới tỉnh dậy. Nàng cả kinh, định bật dậy, bỗng nhớ ra Phạm lão phu nhân đã rời nhà đi Kiến Châu, không cần phải đi thỉnh an sớm như mọi ngày.

/85

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status