Con Gái Nhà Nông

Chương 42 - Chương 42

/176


Editor: ChieuNinh

Trong trấn này có con phố nào mà ta chưa từng đi qua? Yên tâm, đi theo ta tuyệt đối sẽ không đi lạc! Tống Trường Khanh kéo kéo nói.

Thật sự là tiểu tử thúi! Vương Phúc Nhi và Tống Trường Khanh trốn ở góc phòng, thời gian qua thật lâu, nơi này mới an tĩnh lại, không phải là không thể đi, mà là thật sự rất rối loạn, hai đứa nhỏ, nếu đi theo dòng người, khẳng định sẽ bị chen lấn chết đi.

Hiện tại người đi không sai biệt lắm rồi, bổn thiếu gia đưa ngươi về nhà. Tống Trường Khanh ngẩng đầu ưỡn ngực nói: Lần này là ta giúp cho ngươi, đến lúc đó ngươi cần phải báo đáp cho ta đó.

Cái gì hả, là ta giúp cho ngươi đi, chạy tới chỗ này trốn là ta nói đó. Còn bổn thiếu gia, hay nhỉ!

Ặc, vậy lần này quên đi, chúng ta huề nhau, ta đưa ngươi về nhà. Không nói bổn thiếu gia nữa, kỳ thật hắn cũng hiểu được xưng là bổn thiếu gia không được tự nhiên, nhưng mà hắn vốn lại có tính tình khó chịu này.

Ủa? Đó là cái gì? Tống Trường Khanh giật mình nói.

Vương Phúc Nhi nhìn sang, không thấy thì không biết, vừa nhìn liền bị dọa nhảy dựng: Nhanh trốn đi! Nhanh! Vương Phúc Nhi lôi kéo cánh tay Tống Trường Khanh liền núp vào, Tống Trường Khanh còn muốn mở miệng, Vương Phúc Nhi trực tiếp lấy tay ngăn chặn: Đừng nói nữa, cẩn thận bị bắt đi mất!

Ba người ôm hai đứa bé vội vàng chạy tới bên sân khấu kịch, vậy thì cũng không kỳ quái, kỳ quái là hai đứa bé kia cũng đều không có một chút động tĩnh nào, bộ dáng giống như là hôn mê, chẳng lẽ đây là quải tử trong truyền thuyết?

Này Tống Trường Khanh tách tay Vương Phúc Nhi ra nói: Làm sao không cho ta nói chuyện? Giọng nói của hắn cũng hạ thấp.

Vương Phúc Nhi cũng nhỏ giọng nói: Ta nghe a di nói, thời điểm tiết Nguyên tiêu, thật nhiều quải tử đều thừa dịp hỗn loạn đi ra ôm tiểu oa nhi đi. Ngươi xem bộ dạng mới vừa rồi của bọn họ, một chút cũng không giống như là người nhà hai đứa bé kia, khẳng định có vấn đề!

Đương nhiên là có vấn đề, một đứa trong đó là láng giềng của ta, mấy người kia ta đều không biết! Nhanh, chúng ta cùng đi qua, xem bọn hắn ở đâu?

Tuy rằng Vương Phúc Nhi cũng sợ hãi bị bắt luôn, nhưng mà bị Tống Trường Khanh kéo chạy, may mắn ở đây không có đèn đường gì đó, ánh mắt hai đứa lại tốt, nên đuổi kịp ba người kia. Bọn họ ở trong một cái phòng cũ nát, chỉ có lối vào không có lối ra, Vương Phúc Nhi hiểu được đây là hang ổ của bọn tặc rồi. Nhưng mà đã biết người ở trong này, kế tiếp nên làm sao đây? Nói chung cũng không thể ngu ngốc tiến




/176

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status