Con Gái Nhà Nông

Chương 146 - Chương 146

/176


Editor: ChieuNinh

Nhị tỷ, cũng không thể lại tiếp tục béo nữa! Vương Phúc Nhi nói.

Vương Hoa Nhi cũng nói: Tỷ cũng không muốn như vậy, nhưng mà chính là nhịn không được, đặc biệt muốn ăn, cả ngày cứ cảm thấy đói. Trước kia đại tỷ lại không như vậy, tỷ còn nhớ thức ăn muội làm nữa.

Vậy tỷ chịu đựng chút, chờ cháu ngoại trai của muội đi ra, muội làm cho tỷ, hiện tại tỷ ăn nhiều, đến lúc đó không phải sinh sản càng khó khăn hơn bình thường sao? Nếu không tỷ nghe đại phu nói một chút xem thế nào, được không? Vương Phúc Nhi khuyên nhủ.

Vương Hoa Nhi nhịn xuống nói: Được, tỷ không ăn vặt nữa, cứ béo như vậy, tỷ cũng chịu không nổi. Ài, chỉ tại mấy thứ kia thật sự là ăn quá ngon.

Vậy mỗi ngày tỷ để cho nhị tỷ phu đi vài vòng với tỷ ở trong sân, mỗi ngày không hoạt động cũng không tốt.

Vương Hoa Nhi gật đầu: Vậy muội ở lại đi, theo giúp tỷ vài ngày. Hiện tại Tiểu Bảo không có việc gì chứ, nương còn nói chuẩn bị mấy võ sư bảo vệ cho nó, cha cũng nói nương là suy nghĩ nhiều quá.

Vương Phúc Nhi cũng cười: Nếu thật sự chuẩn bị vài người đi theo phía sau nó, vậy không phải thành đại thiếu gia sao, nhìn thật kỳ cục. Muội thấy việc này đã qua, nếu thật sự tìm vài võ sư, trước đó người khác còn không biết chuyện gì, lúc này nhìn người phía sau cũng sẽ đoán ra tiểu gia hỏa này đã xảy ra chuyện gì, nếu không thì làm sao còn cần người bảo vệ? Nói không chừng còn có thể đưa tới tặc nhớ thương ấy.

Vương Hoa Nhi vỗ đầu, nói: Muội nói có lý, là chuyện này, tỷ phải nhanh chóng nói với nương, trăm ngàn đừng suy nghĩ như vậy, ài, chừng nào thì Tiểu Bảo mới có thể lớn lên đây, ngày ngày phải lo nghĩ là không được.

Nhị tỷ, tỷ cũng đừng bận tâm, bản thân Tiểu Bảo cũng đến mười tuổi rồi, chúng ta cũng không thể che chở nó mỗi ngày, như vậy nó cũng không lớn nổi. Tiểu Bảo của chúng ta cũng không phải tính tình như cha và nương, không ăn thiệt thòi.

Vương Hoa Nhi nói: Muội nói đúng, nếu thật sự là tính tình như cha nương chúng ta, tỷ cũng lo lắng không yên. Cái kia, tỷ hỏi muội, Hỉ oa tử có từng tới cửa đòi tiền hay không?

Vương Phúc Nhi nói: Đã tới, nhưng mà chúng ta đều không có quan tâm hắn, sau đó hắn bị người đổ phường đánh, thì mang người đến nhà chúng ta, muội trực tiếp để cho người đi tìm người trong nha môn đến. Việc này sẽ không có bắt đầu, người đánh bạc là không chắc chắn, lần đầu tiên cho hắn tiền, về sau khẳng định một khi có việc thì cứ đi tới. Hiện tại bị giam giữ ở trong nhà bên kia, muội nghe nói là bên kia muốn tìm một tức phụ lợi hại cho hắn để quản hắn, cũng không quản khác gì khác rồi.

Xứng đáng! Lúc trước còn muốn tính kế chúng ta! Thân thích gì chứ! Tỷ thấy cho dù là một người qua đường cũng còn tốt hơn bọn họ, da mặt đủ dày, thế nhưng còn dám tới cửa để đòi tiền! Tỷ thấy trong nhà chúng ta vẫn là nuôi thêm vài con chó mới đúng, bằng không lại là người gì có thể đi vào được.

Đại Hổ đã lớn, nhìn cũng có chút già nua, Vương Phúc Nhi nói: Triệu thúc thúc và Tống thúc thúc chào hỏi qua với người trong nha môn, người nha môn mỗi ngày sẽ tuần tra một lần ở ngõ nhỏ của chúng ta, hẳn là không có việc gì, nhị tỷ, tỷ cứ yên tâm đi. Nhị tỷ, muội làm chút quần áo cho cháu ngoại trai, tỷ xem xem thế nào? Vương Phúc Nhi từ trong túi đồ lấy quần áo nho nhỏ. Vương Hoa Nhi nhìn vui vẻ nói: Quần áo này cũng quá nhỏ đi, chỉ lớn tương đương như tay của tỷ.

Lớn hơn tay của tỷ chứ. Ài, tỷ phu, huynh đã trở lại. Vương Phúc Nhi cười hì hì nói với Khương Điền.

Khưng Điền cũng cười nói: Tỷ của muội lại nói nhiều với muội đi.

Vương Phúc Nhi cười thầm, Vương Hoa Nhi trừng mắt: Khương Điền, chàng nói cái gì chứ, ta nói chuyện với chàng, chàng không thích, ta nói chuyện với muội tử mình, chàng còn quản à.

Nhị tỷ, tỷ cũng thật lợi hại, ha ha. Vương Phúc Nhi vui, tính tình nóng nảy này của nhị tỷ, cũng thiệt thòi cho Khương Điền có thể chịu được.

Khương Điền nói: Còn không phải ta đây vui vẻ sao, có người bồi nói chuyện với nàng, cũng là bồi nói chuyện với con chúng ta. Phúc nhi là biểu muội ta, cũng là thân muội tử của nàng, chúng ta có cái gì mà không thể nói trước mặt của nàng mặt chứ? Được rồi, ta không quấy rầy tỷ muội hai người nói chuyện, ta đi ra ngoài trước.

Thôi đừng, tỷ phu, huynh và tỷ của muội còn có ta cháu ngoại trai nói chuyện đi, muội phải tìm a di trò chuyện. Vụng trộm nháy ánh mắt với nhị tỷ, ha ha, đừng tưởng rằng muội không thấy được nha, Khương Điền tỷ phu chính là muốn một mình trò chuyện với tỷ thôi, muội cũng không thể làm bóng đèn đâu.

Vương Phúc Nhi cười tủm tỉm đi tìm a di nói chuyện, a di nói: Con cũng không thường xuyên qua đây, có phải ghét bỏ a di bên này không tốt hay không hả?

Vương Phúc Nhi ôm thắt lưng a di nói: Mỗi lần a di đều là nghĩ một đằng lại nói một nẻo, biết rõ con không phải nghĩ như thế, mà còn nói như vậy.

A di cũng cười nói: Ngươi cái nha đầu này, chính là miệng ngọt, ài, chỉ chớp mắt, Phúc nhi cũng phải lập gia đình, thời gian thực nhanh.

Đúng vậy, thời gian thực nhanh, chỉ chớp mắt a di cũng đã làm nãi nãi, nương con cũng còn không có làm được đâu.

Ha ha, con nói đúng, lần này cũng là ta đi trước tỷ. A di rất vui vẻ: Vòng tay này của con là ai cho vậy? A di nhìn thấy vòng tay trên tay Vương Phúc Nhi.

Vương Phúc Nhi nói: Là tiểu cữu mẫu cho.

Ngược lại là nàng có lòng, có thể thấy được là thật sự thích con, vòng tay này cũng phải mười lượng bạc đấy, a di cũng phải chuẩn làm chút trang sức tốt ở trước khi con xuất giá, tránh cho người Tống gia nhìn xuống chúng ta. A di nói chuyện lại nghĩ tới phu nhân Huyện thừa mới đụng phải không lâu, trên huyện này người có uy tín danh dự đều thích tụ tập với nhau, a di cũng đi qua vài lần. Không biết là ai nghe được gì, nên nói với Tống thị là có thân thích (thông gia) của nàng ta ở đây, sau đó đã nói đến mình, nhưng mà vẻ mặt Tống thị khinh thường, còn nói cái gì mà chúng ta cũng không có thân thích như vậy. Lúc ấy trong lòng thật tức giận, ngươi khinh thường ta, ta còn khinh thường ngươi đây, một người chỉ biết vơ vét của cải, còn nghe nói cảm tình của nàng ta và nam nhân của nàng ta không tốt, đáng đời. Chúng ta bên này lại có quan hệ tốt với phu nhân Huyện lệnh, cũng không sợ ngươi một phu nhân huyện thừa.

A di, có phải cô cô Tống Trường Khanh còn nói gì hay không? Có thể làm cho a di nói như vậy, khẳng định là có người chọc nàng, mà trên huyện này cũng chỉ có Tống thị kia.

Không có gì, con đừng lo lắng, a di của con là người chịu thiệt sao? Chỉ là về sau con cần cẩn thận người này nhiều, ta nghe nói nàng ta muốn gả khuê nữ mình cho cháu trai nàng ta nhưng mà không không được, trong lòng khẳng định không hài lòng đối với con. Đến lúc đó nàng ta ỷ vào thân phận trưởng bối, nếu làm yêu thiêu thân gì với con vậy thì không tốt. Nhưng mà con đừng lo lắng, nếu nàng ta thật sự dám bắt nạt con, a di cho con chỗ dựa.

Vương




/176

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status