Cô vợ nhỏ thần bí của tổng giám đốc full

Chương 240:

/318


Chương 240:

Editor : May

 

          "Con trai, không đúng, còn có một ngày, chủ nhật mẹ con sẽ ở cùng ai?" Nam Cung Diệu hết sức thất vọng một chút, một tuần chỉ có thể ngủ với bà xã có ba ngày, quá buồn bực, đây chính là con ruột anh, đổi thành người khác, dám đoạt chén cơm của anh, anh trực tiếp giết kẻ đó, nhưng đây là anh con ruột, không đành lòng!

 

          "Ngày đó là ngày tự do của mẹ, mẹ muốn đi đâu liền đi đó." Nam Nam nói nghiêm túc.

 

          Nam Cung Diệu cảm giác đỉnh đầu bay qua một con quạ, quác quác quác quác...

 

          "Tốt, quá kích thích, con trai, mẹ phục tùng vô điều kiện." Mộ Hi nói hết sức hưng phấn.

 

          "Được rồi, cha không nói lời nào chính là ngầm thừa nhận, như vậy, bắt đầu áp dụng từ hôm nay, mẹ nhớ thực hiện nghĩa vụ của mình, một là vì nghĩa vụ làm vợ, còn có nghĩ vụ làm mẹ, con trai sẽ thường xuyên giám sát mẹ." Sau khi Nam Nam nói xong, ngồi trở lại trên chỗ ngồi.

 

          Trước mắt Nam Cung Diệu là một cái hắc tuyến, sao trầm mặc có thể là ngầm thừa nhận, rõ ràng là bất đắc dĩ!

 

          Mấy ngày kế tiếp, Mộ Hi vẫn chạy hai bên con trai và ông xã, cô rất vui vẻ, bởi vì cô cảm giác mình rất quan trọng, đến bên nào đều cảm thấy không thể không có mình, nhất là Nam Cung Diệu, hận không thể ăn cô, gần như thời gian ở trong phòng ngủ Nam Cung Diệu đều chỉ ngủ được nửa đêm, bởi vì thời gian nửa đêm kia dùng để đánh chim.

 

          Đến cuối tuần, Nam Cung Diệu liên tục ra hiệu bà xã lựa chọn ngủ một chỗ với anh, ai ngờ sau bữa cơm chiều.

 

          "Hôm nay là ngày tự do của em, em lựa chọn đi phòng khách ngủ." Mộ Hi đứng lên nói, Nam Cung Diệu thất vọng, cô vợ nhỏ lại có thể không chọn anh, Nam Nam thì lại không sao cả.

 

          "Cha, không được phép giở trò, không cho phép cha đi phòng ngủ của mẹ, trừ phi là mẹ tự nguyện đi vào phòng cha ngủ, nếu không cha chính là phạm quy, trừng phạt sau khi phạm quy chính là mất đi một tuần, không thể gặp mẹ." Nam Nam nói.

 

          "Ha ha ha, ông xã, cô gái nhỏ không tiện đi thị tẩm, anh cũng là người tự do, chúc mừng, chúc mừng." Mộ Hi cười mờ ám, bởi vì Nam Cung Diệu bị con trai ăn sạch sành sanh, vốn từ thân phận đế vương trực tiếp xuống tùy tùng, không có một chút uy nghiêm đáng nói!

 

          "Ừ, cha hiểu." Nam Cung Diệu buồn bực nói một tiếng, thật sự là quá đáng, mẹ con hợp nhau giáo huấn anh, nhưng anh lại không thể phản kích, bởi vì đây đều là bảo bối của anh.

 

          Đêm khuya, Nam Cung Diệu vụng trộm ra khỏi phòng, đầu tiên là đi cửa con trai nghe một chút, sau khi xác nhận bọn nhỏ đều ngủ, bắt đầu hành động, lặng lẽ lẻn vào phòng Mộ Hi, Mộ Hi mơ mơ màng màng cảm giác bị vật gì đó chận miệng lại, không thể hô hấp.

 

          "Á - -" Mộ Hi kêu to, hù dọa Nam Cung Diệu từ từ chạy tới cửa đứng, bởi vì tiếng la lớn này sẽ sớm đánh thức bọn nhỏ, không thể bị con biết anh đến phòng Mộ Hi, nếu không chính là không thể gặp vợ một tuần, nhất là ngàn vạn không thể để cho con trai phát hiện anh đi qua phòng Mộ Hi, nếu không những ngày sau sẽ rất áp bức đau khổ! Ngủ không có bà xã!

 

          May mắn tốc độ Nam Cung Diệu nhanh, mới vừa đứng vững ở cửa, liền nhìn thấy con trai mang dép nhỏ đi qua, dụi mắt.

 

          "Cha, tại sao cha lại ở chỗ này?" Nam Nam tò mò hỏi, nhất là thấy cha chân không lại càng hiếu kỳ, bởi vì cha thích sạch sẽ, cực kỳ thích sạch sẽ, càng sẽ không để chân không. Thật ra, Nam Cung Diệu thích sạch sẽ đều là chuyện trước kia, từ sau khi biết Mộ Hi, thích sạch sẽ của anh đã từ từ sửa lại, giống như là hiện tại, trong lòng anh một trăm không muốn chân không, nhưng là không được, vừa rồi thời gian eo hẹp, đến mức không kịp mang giày!

 

          "Con trai, vừa rồi cha nghe được âm thanh gì đó? Hình như là truyền tới từ nơi này, cho nên tới xem một chút." Nam Cung Diệu làm bộ ngó ngó khắp nơi.

 

          "Cha, con cũng nghe được, hình như là tiếng của mẹ." Nam Nam nói.

 

          "Cái kia, con trai, vì phòng ngừa chẳng may, không phải chúng ta nên vào xem một chút, lỡ có chuyện gì." Nam Cung Diệu trưng cầu ý tứ con trai, anh phát hiện trong nhà này hiện đang từ từ đã thành Nam Nam làm chủ, anh càng ngày càng không có quyền lên tiếng, anh cũng không thể tùy tiện đi đi lại lại ở trong nhà mình, bởi vì làm không tốt chính là không thể gặp bà xã một tuần, đây cũng không phải là đùa giỡn, một tuần đó, suốt cả bảy ngày, sống một ngày bằng một năm, cho nên cẩn thận là hơn, cẩn thận khiến cho thuyền chạy vạn năm, không sai được.

 

          "Dạ, được." Nam Nam đáp ứng sảng khoái, Nam Cung Diệu gấp gáp chuẩn bị vào trong.

 

          "Cũng không cần làm phiền cha, cha trở về đi ngủ đi, Nam Nam sẽ chăm sóc mẹ, mời cha trở về đi."

 

          Nam Nam nhìn Nam Cung Diệu, ý tứ là chính bản thân cậu vào xem mẹ, thật ra, vì sao Nam Nam muốn chọn lựa chế độ phân chia ngủ như vậy, chính là vì treo ngược khẩu vị cha, làm cho cha vĩnh viễn quý trọng mẹ, làm cho cha vĩnh viễn cảm giác thời gian với mẹ không đủ dùng, để bọn họ ân ân ái ái sống qua ngày, không còn có thời gian nghĩ cái khác, khoảng cách sinh ra tốt đẹp, Nam Nam muốn xem thử một chút có phải thật vậy hay không.

 

          Nhưng vừa rồi Nam Nam thấy bộ dáng gấp gáp như khỉ của cha liền biết rõ khoảng cách thật sự là sinh ra tốt đẹp, chỉ là mới dùng thử một tuần, cha đã bắt đầu nhớ mẹ, Nam Nam rất hài lòng với hiệu quả này.

 

          Nam Cung Diệu bị con trai nhìn chằm chằm, chỉ đành trở về phòng ngủ.

 

          Nam Nam nhìn nhìn mẹ ngủ rất say, vì vậy an tâm đóng kín cửa, thuận tiện trực tiếp răng rắc khóa cửa lại, cuối cùng yên tâm trở về phòng ngủ.

 

          Một tiếng đồng hồ sau, Nam Cung Diệu lần nữa lặng lẽ đi ra cửa phòng, thấy trong phòng con trai tối thui, biết rõ con trai đã ngủ, vì vậy lại lặng lẽ đi tới cửa phòng Mộ Hi.

 

          Dùng một tay mở cửa, đáng chết, sao vặn không ra, chẳng lẽ là cô vợ nhỏ khóa lại, không thể đâu, một khi cô vợ nhỏ ngủ sẽ rất khó đánh thức, chẳng lẽ là con trai giở trò quỷ?

 

          Đang lúc Nam Cung Diệu chuẩn bị nghĩ biện pháp, một thân ảnh nhỏ đứng ở sau lưng anh, Nam Cung Diệu đã cảm giác được, nhưng không thể lập tức quay đầu, một khi con trai hoài nghi, chịu tội chính là anh, chính là muốn giới sắc bảy ngày đó!

 

          "Ồ, đồng hồ tay của tôi đâu? Rớt đâu rồi?" Nam Cung Diệu không quay đầu lại làm bộ tìm đồ khắp nơi, thật ra trong lòng liên tục nói thầm, tiểu quỷ này quá khó lừa, hơn nửa đêm không ngủ, vẫn nhìn chằm chằm vào cha nó là sao! Thật sự là chọc người.

 

          "Cha?" Nam Nam nhỏ giọng kêu lên, bởi vì đây là đêm khuya, lo lắng ầm ĩ đến người khác, cho nên cậu cũng hết sức giảm thấp giọng nói xuống.

 

          "Con... trai?" Nam Cung Diệu làm bộ hết sức giật mình.

 

          "Con trai cái gì, hơn nửa đêm cha không ngủ, ở chỗ này làm gì? Nam Nam chính là muốn nhắc nhở cha, ngàn vạn đừng phạm quy, nếu không chính là bảy ngày, chuyện không lớn, xem rồi làm đi!" Mặt Nam Cung Diệu đen lại, anh đây là trêu ai ghẹo ai, cưới vợ còn phải cô độc, bi ai!

 

          Nam Nam cũng không sợ sự lãnh khốc của cha, càng không sợ mặt bài tú-lơ-khơ của cha!

 

          "Con trai, con thắng, hiện tại cha liền ngoan ngoãn đi ngủ!" Nam Cung Diệu hết sức bất đắc dĩ, nói chuyện cũng trở nên cực kỳ vô lực, nhìn bộ dáng lạnh lùng của con trai một chút, trong lòng thật không biết một đứa con trai vô địch như vậy rốt cuộc là phúc hay là họa? Suy nghĩ một chút đây chính là người đứng đầu anh Miễn Dịch, ít chọc mới tốt!

 

          "Cha ngủ ngon." Nam Nam thấy vẻ mặt của cha, mừng thầm, cười trộm.

 

          Ngày hôm sau.

 

          "A - - ông xã, sao anh biến thành gấu mèo vậy?" Mộ Hi chỉ mắt quầng thâm của Nam Cung Diệu nói.

 

          "Bà xã, tối ngày hôm qua mất ngủ!" Nam Cung Diệu đáng thương nhìn vợ yêu nói, anh càng nghĩ càng ủy khuất, giằng co cả đêm không tìm ra biện pháp. Thảm, thật sự là vỏ quýt dày có móng tay nhọn, con cự long của anh lại có thể bị rắn bản xứ hàng trụ!

 

          Hiện tại con trai chính là một rắn bản xứ trong nhà, tất cả mọi chuyện, người giúp việc trong nhà đều không xin chỉ thị anh, trực tiếp tìm con trai xử lý, anh chính là quá thanh nhàn, nhưng sao cảm giác địa vị càng ngày càng thấp!

 

          Nam Cung Diệu cân nhắc, phải nghĩ biện pháp bắt con trai lại, nếu không cuộc sống của mình sẽ không dễ chịu, nhưng lại không thể mạnh bạo, bởi vì một khi đắc tội con trai nhất định không phải là chuyện gì tốt, con trai có thiên phú về phương diện máy tính, đứa con trai này quả thực chính là không có chỗ nào là không nhúng tay, cho nên nhất định phải tấn công nhẹ nhàng.

 

 


/318

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status