Những yêu vậy này bị thiên địa chi lực phá hủy, hóa thành yêu tinh, đều là yêu tinh vô chủ.
Những yêu tinh vô chủ này, làm Ngự Yêu Sư vừa yêu vừa hận. Có nó, có thể bồi dưỡng bất luận yêu vật gì, có thể cực kỳ thoải mái đề thăng tu vi. Thế nhưng nó không thể bảo tồn, nếu không hấp thu, tu vi càng thấp lại càng nhanh tiêu tán. Bởi vậy cũng rất ít thấy buôn bán.
Thế nhưng điểm này đối với Sở Vân lại không đúng.
Nguyên nhân hắn có đan phương Thiên Tinh đan.
Thiên Tinh đan luyện chế thông qua yêu tinh vô chủ, có thể bảo tồn rất lâu rất lâu. Để bất kỳ yêu vật gì đề thăng tu vi, đồng thời không có kháng dược tính.
- Tốt, ngươi thu thập những yêu tinh này, thực sự là cực khổ rồi. Có công có thưởng, đây là một bình dược tửu. Ngươi cầm lấy bồi dưỡng kinh mạch đi.
Sở Vân tiếp nhận những yêu tinh này, sau đó đưa cho Tiếu Tiểu Hiền một vò rượu.
- Đâu có đâu có, vì chưởng môn làm việc, là nghĩa vụ của ta mà. Không công thật không dám lấy.
Tiếu Tiểu Hiền không ngờ lại có tưởng thưởng, trong miệng thì khiêm tốn, hai tay lại như thiểm điện tiếp lấy.
Hắn mở ra nhìn, càng thêm động dung, kinh hô:
- Trời ạ, đây là dược tửu thượng đẳng Vạn Tái Thanh Mộc tửu?
- Chưởng môn, ngài đối đãi thật sự tốt quá.
Tiếu Tiểu Hiền nước mắt lưng tròng, cảm động phi thường.
- Không có gì, dù sao ngươi cũng là người của ta.
Sở Vân vỗ vỗ bờ vai của hắn, lòng nói:
- Thật ra loại rượu này ta còn rất nhiều nữa là, chỉ cần Tiểu Bao Tử đi tiểu là có thôi.
Đương nhiên nước tiểu đồng tử cũng không phải không có cái giá. Hiện tại Sở Vân đã phát hiện, Tiểu Bao Tử mỗi khi luyện chế một phần đan dược, đều tổn hảo tu vi nhất định.
Đồng thời cũng không chế tạo đan dược tuyệt phẩm được, cao nhất chỉ có thể chế tạo ra thượng phẩm.
Chỉ là có Thiên Tinh đan bổ sung, tu vi của Tiểu Bao Tử cũng không phải là phiền phức lớn.
Thiên Tinh đan, Tiểu Bao Tử, hai bên tạo thành một hệ tuần hoàn. Đồng thời hai tù binh Quân cấp, Thông Linh Xà, Long Tình Quả ba phía này cũng là một hệ tuần hoàn tốt. Còn có Thiên Tinh đan, yêu vật độ kiếp, Hóa Đạo chi pháp, cũng là một hệ tuần hoàn.
Những hệ tuần hoàn này thiếu khuyết bất cứ bên nào, đều không thể được. Thế nhưng hiện tại lại thành lập, làm thực lực Sở Vân phát triển nhanh chóng, chân chính tăng vọt.
Ba ngày sau, hắn giúp Thông Linh Xà vượt qua Kiếp Yêu kiếp.
Năm ngày sau, Nguyệt Thỏ cũng thành công độ kiếp. Lại qua bốn ngày, Hồng Yêu không màu tấn thăng Kiếp Yêu.
Ngắn ngủi nửa tháng, chiến lực trong tay Sở Vân tăng nghiêng trời lệch đất.
Thoáng cái, hắn liền tăng lên năm đầu Kiếp Yêu.
Đương nhiên, cái giá của sự nỗ lực cũng tuyệt đối xa xỉ.
Cho dù trong độ kiếp, vẫn là yêu thú tĩnh dưỡng rồi mới độ kiếp, nhưng tổng giá trị đan dược tiêu hao là một con số khổng lồ.
Cho dù là quốc khố của Đôn Hoàng Vương Thất cũng không chống đỡ được. May mà có thu hoạch khổng lồ trong Dạ Đế thành, lúc này mới miễn cưỡng vượt qua.
Sau đó, Sở Vân tính lại, mấy trường độ kiếp hầu như đã tiêu hao toàn bộ thu hoạch.
Chuyện này cũng không cách nào, để đảm bảo xác suất thành công lớn nhất, hắn không tiếc tiêu hao rất nhiều thiên tài địa bảo, luyện chế đan dược thượng đẳng.
Tiểu Bao Tử vốn là đan yêu trong tay Dạ Đế, lúc Dạ Đế hôn mê sắp chết, linh quang mất đi, tạo kẽ hở cho Sở Vân.
Tiểu Bao Tử lĩnh ngộ không phải đạo pháp, mà là các loại đan phương Dạ Đế sở hữu.
Đây là một đế tàng xứng với tên gọi, rất nhiều Luyện đan sư trong Các Tiên Phi đều mở rộng tầm mắt.
Nếu không có những đan phương này, Sở Vân còn chưa nhất định có thể thành công xác suất cao như vậy, giúp yêu vật trong tay độ kiếp.
Có thể độ kiếp trăm phần trăm, cái giá lớn cũng là lẽ thường tình.
Hiện tại, trong tay Sở Vân có năm đầu Kiếp Yêu, linh quang lại đạt được cấp độ chuẩn Quân Cấp. Bạch Cốt Quỷ Quân thành đá kê chân của hắn, lúc linh quang bị hấp thu hoàn tất, hắn khóc rống cầu xin tha thứ, Sở Vân lại làm lơ, một đao làm thịt hắn.
- Hiện tại ngươi mới mười bảy tuổi, đã có chiến lực chuẩn Quân Cấp. Nói ra sợ sẽ hù chết một đống người. Ngoại trừ tam hoàng tứ đế, cùng với một số ít vương giả có thể đếm được ra, loại tiến độ này của ngươi hầu như là đệ nhất nhân rồi.
Biết thực lực hắn như vậy, đã vượt xa chính mình, Bạch Toa Toa không nhịn được dùng một loại ngữ khí đố kỵ cảm khái.
Thực lực tiêu chuẩn Quân Cấp, là phải nắm giữ sáu đầu Kiếp Yêu mười vạn năm.
Nhưng mà Sở Vân chỉ có năm đầu, lại đều là Kiếp Yêu không đến mười vạn năm.
Linh quang trong cơ thể Bạch Cốt Quỷ Quân, có sáu phần thì năm bị hắn hấp thu, còn dư một bộ phận, hắn chuyển giao cho Kim Bích Hàm.
Kim Bích Hàm nhờ vậy linh quang tăng mạnh, đồng thời trong độ kiếp của Sở Vân, cũng thành công làm một đầu Kim Ngọc Tiên Điệp vượt qua Kiếp Yêu kiếp. Nàng cũng tấn thăng chiếc lực Hào Hùng.
Đến lúc này, thực lực tăng mạnh của mọi người mới dừng lại.
Sau đó, nếu tiến thêm một bước cũng rơi vào bình cảnh.
Mặc dù có tù binh Phi Vũ Kiếm Quân tồn tại, hắn có linh quang Quân Cấp có thể hấp thụ, thế nhưng vì tố chất thân thể của Sở Vân không đủ, lại trở thành chế ước.
Linh quang cần thân thể chịu được, trong toàn bộ quá trình, để tăng cường tố chất thân thể, tất cả mọi người không ngừng phân chia Long Tình Quả.
Hiện tại trên Ly Sơn Long Nhãn Hoa Chi, đã rất thưa thớt, Long Tình Quả chỉ còn hơn mười quả. Chủ yếu là, đều là Long Tình Quả của bốn đầu long thú tuyệt phẩm.
Đó là vì bảo lưu chiến lực của Ly Sơn Long Nhãn Hoa Chi mới lưu lại.
Ngoài ra, đều bị bốn người phân ăn đi. Thực lực Tiếu Tiểu Hiền và Bạch Toa Toa cũng bởi vậy chiếm được trình độ tăng trưởng nhất định.
Nếu còn muốn tố chất thân thể tăng trưởng, nhất định phải thu được mắt rồng chủng loại khác. Thế nhưng loại vật này, trong Đôn Hoàng Vương khố có tồn lượng rất ít.
Sở Vân cũng từng đánh chủ ý lên người Tiểu Bao Tử. Dù sao hắn có nhiều đan phương như vậy, trong đó chắc có rất nhiều giúp tăng trưởng tố chất thân thể.
Thế nhưng dược liệu, bởi vì độ kiếp, tiêu hao rất nhiều. Không bột đố gột nên hồ.
- Thôi được, thực lực tăng trưởng rất nhanh, cũng cần tích lũy cô đọng. Chiến lực tăng vọt, cũng cần tốn thời gian quen thuộc khống chế.
Sở Vân thay đổi ý nghĩ của mình, tâm tình cũng bình tĩnh trở lại.
Vừa lúc Kim Bích Hàm chính thức động thủ, dự định xuất binh, thu phục thế lực các phương. Trong cuộc sống kế tiếp, Sở Vân liền thành một phần chiến lực cao cấp trợ giúp nàng, chinh chiến sa trường. Vừa có thể hỗ trợ Kim Bích Hàm, vừa có thể trong chiến đấu, mau chóng nắm giữ quen thuộc Kiếp Yêu trong tay.
Rất nhanh, vũ danh của gã truyền khắp toàn bộ Đôn Hoàng quốc, làm sĩ khí bản quốc đại chấn, làm địch quân lo sợ trong lòng.
Thế lực các phương của Đôn Hoàng quốc, chiến lực đều bị bẽ gãy trong Đôn Hoàng Sa Nhãn. Trong đó có một số bộ phận, thậm chí ngay cả thủ lĩnh cũng chết bên trong. Ví dụ tốt nhất chính là tể tướng Thiết Sơn cùng Thượng Quan Phong Dạ.
Vương thất Đôn Hoàng bởi vậy một đường thế như chẻ che, quá quan trảm tướng, tin chiến thắng liên tiếp báo về, vô số người hàng.
Bản thân bọn họ đã chiếm phần đại nghĩa, lại có nhân vật lãnh đạo anh hùng. Cho dù là Bạch Toa Toa, hay Kim Bích Hàm, Sở Vân đều là nhân vật cực kỳ có mị lực lãnh đạo. Có thể có tình thế tốt như vậy, cũng là do các nhân tố chồng chất lên nhau, tạo thành.
Chỉ là, dưới dạng tình cảnh này, Đôn Hoàng công chúa lại có chút rầu rĩ không vui.
Nàng hướng Sở Vân nói thật tiếng lòng:
- Cuộc chiến của Đôn Hoàng quốc làm quốc lực suy nhược tới cực hạn, chiến tranh làm cho dân chúng thống khổ rất nhiều. Nhiều nơi, mọi người áo rách quần mỏng thực không phải chuyện tốt. Ta nên làm gì bây giờ?
Sở Vân nghe vậy, trước tiên liền nghĩ đến phương châm cải cách kiếp trước Kim Bích Hàm thúc đẩy.
Những phương châm này, làm Đôn Hoàng quốc trong thời gian ngắn liền hồi phục sức lực, quốc lực khôi phục. Sau mười năm, đạt đến thực lực cường quốc hưng thịnh.
Sở dĩ hiện tại Kim Bích Hàm không có ý nghĩ đó, là bởi vì có Sở Vân gia nhập, dẫn đến các loại biến hóa, làm tốc độ bình định giảm lại, do đó Kim Bích Hàm cũng thiếu khuyết thời gian để cân nhắc.
Sở Vân liền đem phương châm cấu tứ của Kim Bích Hàm kiếp trước nói thẳng ra.
Kim Bích Hàm trừng lớn hai mắt, nghe đến mấy lời sau, nhìn ánh mắt Sở Vân giống như là nhìn quái vật.
- Trời ạ, những phương châm này đều nhằm vào thực tế, mơ hồ thích hợp, nội dung nghiêm ngặt, rất nhiều thứ đều biểu đạt ý nghĩ, sự truy cầu của ta. Huynh đến tột cùng sao mà nghĩ được?
Nàng sợ hãi than thở liên tục.
Sở Vân sờ sờ mũi, không nói gì, cảm thấy có chút xấu hổ.
Kim Bích Hàm bỗng nhiên tiến sát vào, hôn hắn một cái, thâm tình chân thành lại mang theo ngữ khí đố kỵ: - Cùng đại thiên tài huynh ở một chỗ, luôn làm cho người ta cảm thấy thất bại.
- Nào có chuyện đó.
Sở Vân ôm thắt lưng của Kim Bích Hàm, chân tâm ý thực nói:
- Kỳ thực mấy thứ này, bằng vài sự thông minh tài trí của nàng, nhất định cũng nghĩ ra.
Kim Bích Hàm muốn tránh thoát, nhưng song chưởng Sở Vân như kìm sắt. Cuối cùng nàng bất đắc dĩ buông bỏ cử động này, lắc đầu, cười từ chối cho ý kiến.
Mấy ngày nay, tình cảm của Sở Vân cùng Kim Bích Hàm nhanh chóng hâm nóng, quan hệ sâu thêm. Đổi làm trước đây, lấy sự rụt rè của Kim Bích Hàm đâu thể cho Sở Vân ôm.
Giữa lúc Sở Vân muốn thừa thắng truy kích, Bạch Toa Toa lại đi đến, phá hủy chuyện tốt.
- Các người làm gì vậy?
Những yêu tinh vô chủ này, làm Ngự Yêu Sư vừa yêu vừa hận. Có nó, có thể bồi dưỡng bất luận yêu vật gì, có thể cực kỳ thoải mái đề thăng tu vi. Thế nhưng nó không thể bảo tồn, nếu không hấp thu, tu vi càng thấp lại càng nhanh tiêu tán. Bởi vậy cũng rất ít thấy buôn bán.
Thế nhưng điểm này đối với Sở Vân lại không đúng.
Nguyên nhân hắn có đan phương Thiên Tinh đan.
Thiên Tinh đan luyện chế thông qua yêu tinh vô chủ, có thể bảo tồn rất lâu rất lâu. Để bất kỳ yêu vật gì đề thăng tu vi, đồng thời không có kháng dược tính.
- Tốt, ngươi thu thập những yêu tinh này, thực sự là cực khổ rồi. Có công có thưởng, đây là một bình dược tửu. Ngươi cầm lấy bồi dưỡng kinh mạch đi.
Sở Vân tiếp nhận những yêu tinh này, sau đó đưa cho Tiếu Tiểu Hiền một vò rượu.
- Đâu có đâu có, vì chưởng môn làm việc, là nghĩa vụ của ta mà. Không công thật không dám lấy.
Tiếu Tiểu Hiền không ngờ lại có tưởng thưởng, trong miệng thì khiêm tốn, hai tay lại như thiểm điện tiếp lấy.
Hắn mở ra nhìn, càng thêm động dung, kinh hô:
- Trời ạ, đây là dược tửu thượng đẳng Vạn Tái Thanh Mộc tửu?
- Chưởng môn, ngài đối đãi thật sự tốt quá.
Tiếu Tiểu Hiền nước mắt lưng tròng, cảm động phi thường.
- Không có gì, dù sao ngươi cũng là người của ta.
Sở Vân vỗ vỗ bờ vai của hắn, lòng nói:
- Thật ra loại rượu này ta còn rất nhiều nữa là, chỉ cần Tiểu Bao Tử đi tiểu là có thôi.
Đương nhiên nước tiểu đồng tử cũng không phải không có cái giá. Hiện tại Sở Vân đã phát hiện, Tiểu Bao Tử mỗi khi luyện chế một phần đan dược, đều tổn hảo tu vi nhất định.
Đồng thời cũng không chế tạo đan dược tuyệt phẩm được, cao nhất chỉ có thể chế tạo ra thượng phẩm.
Chỉ là có Thiên Tinh đan bổ sung, tu vi của Tiểu Bao Tử cũng không phải là phiền phức lớn.
Thiên Tinh đan, Tiểu Bao Tử, hai bên tạo thành một hệ tuần hoàn. Đồng thời hai tù binh Quân cấp, Thông Linh Xà, Long Tình Quả ba phía này cũng là một hệ tuần hoàn tốt. Còn có Thiên Tinh đan, yêu vật độ kiếp, Hóa Đạo chi pháp, cũng là một hệ tuần hoàn.
Những hệ tuần hoàn này thiếu khuyết bất cứ bên nào, đều không thể được. Thế nhưng hiện tại lại thành lập, làm thực lực Sở Vân phát triển nhanh chóng, chân chính tăng vọt.
Ba ngày sau, hắn giúp Thông Linh Xà vượt qua Kiếp Yêu kiếp.
Năm ngày sau, Nguyệt Thỏ cũng thành công độ kiếp. Lại qua bốn ngày, Hồng Yêu không màu tấn thăng Kiếp Yêu.
Ngắn ngủi nửa tháng, chiến lực trong tay Sở Vân tăng nghiêng trời lệch đất.
Thoáng cái, hắn liền tăng lên năm đầu Kiếp Yêu.
Đương nhiên, cái giá của sự nỗ lực cũng tuyệt đối xa xỉ.
Cho dù trong độ kiếp, vẫn là yêu thú tĩnh dưỡng rồi mới độ kiếp, nhưng tổng giá trị đan dược tiêu hao là một con số khổng lồ.
Cho dù là quốc khố của Đôn Hoàng Vương Thất cũng không chống đỡ được. May mà có thu hoạch khổng lồ trong Dạ Đế thành, lúc này mới miễn cưỡng vượt qua.
Sau đó, Sở Vân tính lại, mấy trường độ kiếp hầu như đã tiêu hao toàn bộ thu hoạch.
Chuyện này cũng không cách nào, để đảm bảo xác suất thành công lớn nhất, hắn không tiếc tiêu hao rất nhiều thiên tài địa bảo, luyện chế đan dược thượng đẳng.
Tiểu Bao Tử vốn là đan yêu trong tay Dạ Đế, lúc Dạ Đế hôn mê sắp chết, linh quang mất đi, tạo kẽ hở cho Sở Vân.
Tiểu Bao Tử lĩnh ngộ không phải đạo pháp, mà là các loại đan phương Dạ Đế sở hữu.
Đây là một đế tàng xứng với tên gọi, rất nhiều Luyện đan sư trong Các Tiên Phi đều mở rộng tầm mắt.
Nếu không có những đan phương này, Sở Vân còn chưa nhất định có thể thành công xác suất cao như vậy, giúp yêu vật trong tay độ kiếp.
Có thể độ kiếp trăm phần trăm, cái giá lớn cũng là lẽ thường tình.
Hiện tại, trong tay Sở Vân có năm đầu Kiếp Yêu, linh quang lại đạt được cấp độ chuẩn Quân Cấp. Bạch Cốt Quỷ Quân thành đá kê chân của hắn, lúc linh quang bị hấp thu hoàn tất, hắn khóc rống cầu xin tha thứ, Sở Vân lại làm lơ, một đao làm thịt hắn.
- Hiện tại ngươi mới mười bảy tuổi, đã có chiến lực chuẩn Quân Cấp. Nói ra sợ sẽ hù chết một đống người. Ngoại trừ tam hoàng tứ đế, cùng với một số ít vương giả có thể đếm được ra, loại tiến độ này của ngươi hầu như là đệ nhất nhân rồi.
Biết thực lực hắn như vậy, đã vượt xa chính mình, Bạch Toa Toa không nhịn được dùng một loại ngữ khí đố kỵ cảm khái.
Thực lực tiêu chuẩn Quân Cấp, là phải nắm giữ sáu đầu Kiếp Yêu mười vạn năm.
Nhưng mà Sở Vân chỉ có năm đầu, lại đều là Kiếp Yêu không đến mười vạn năm.
Linh quang trong cơ thể Bạch Cốt Quỷ Quân, có sáu phần thì năm bị hắn hấp thu, còn dư một bộ phận, hắn chuyển giao cho Kim Bích Hàm.
Kim Bích Hàm nhờ vậy linh quang tăng mạnh, đồng thời trong độ kiếp của Sở Vân, cũng thành công làm một đầu Kim Ngọc Tiên Điệp vượt qua Kiếp Yêu kiếp. Nàng cũng tấn thăng chiếc lực Hào Hùng.
Đến lúc này, thực lực tăng mạnh của mọi người mới dừng lại.
Sau đó, nếu tiến thêm một bước cũng rơi vào bình cảnh.
Mặc dù có tù binh Phi Vũ Kiếm Quân tồn tại, hắn có linh quang Quân Cấp có thể hấp thụ, thế nhưng vì tố chất thân thể của Sở Vân không đủ, lại trở thành chế ước.
Linh quang cần thân thể chịu được, trong toàn bộ quá trình, để tăng cường tố chất thân thể, tất cả mọi người không ngừng phân chia Long Tình Quả.
Hiện tại trên Ly Sơn Long Nhãn Hoa Chi, đã rất thưa thớt, Long Tình Quả chỉ còn hơn mười quả. Chủ yếu là, đều là Long Tình Quả của bốn đầu long thú tuyệt phẩm.
Đó là vì bảo lưu chiến lực của Ly Sơn Long Nhãn Hoa Chi mới lưu lại.
Ngoài ra, đều bị bốn người phân ăn đi. Thực lực Tiếu Tiểu Hiền và Bạch Toa Toa cũng bởi vậy chiếm được trình độ tăng trưởng nhất định.
Nếu còn muốn tố chất thân thể tăng trưởng, nhất định phải thu được mắt rồng chủng loại khác. Thế nhưng loại vật này, trong Đôn Hoàng Vương khố có tồn lượng rất ít.
Sở Vân cũng từng đánh chủ ý lên người Tiểu Bao Tử. Dù sao hắn có nhiều đan phương như vậy, trong đó chắc có rất nhiều giúp tăng trưởng tố chất thân thể.
Thế nhưng dược liệu, bởi vì độ kiếp, tiêu hao rất nhiều. Không bột đố gột nên hồ.
- Thôi được, thực lực tăng trưởng rất nhanh, cũng cần tích lũy cô đọng. Chiến lực tăng vọt, cũng cần tốn thời gian quen thuộc khống chế.
Sở Vân thay đổi ý nghĩ của mình, tâm tình cũng bình tĩnh trở lại.
Vừa lúc Kim Bích Hàm chính thức động thủ, dự định xuất binh, thu phục thế lực các phương. Trong cuộc sống kế tiếp, Sở Vân liền thành một phần chiến lực cao cấp trợ giúp nàng, chinh chiến sa trường. Vừa có thể hỗ trợ Kim Bích Hàm, vừa có thể trong chiến đấu, mau chóng nắm giữ quen thuộc Kiếp Yêu trong tay.
Rất nhanh, vũ danh của gã truyền khắp toàn bộ Đôn Hoàng quốc, làm sĩ khí bản quốc đại chấn, làm địch quân lo sợ trong lòng.
Thế lực các phương của Đôn Hoàng quốc, chiến lực đều bị bẽ gãy trong Đôn Hoàng Sa Nhãn. Trong đó có một số bộ phận, thậm chí ngay cả thủ lĩnh cũng chết bên trong. Ví dụ tốt nhất chính là tể tướng Thiết Sơn cùng Thượng Quan Phong Dạ.
Vương thất Đôn Hoàng bởi vậy một đường thế như chẻ che, quá quan trảm tướng, tin chiến thắng liên tiếp báo về, vô số người hàng.
Bản thân bọn họ đã chiếm phần đại nghĩa, lại có nhân vật lãnh đạo anh hùng. Cho dù là Bạch Toa Toa, hay Kim Bích Hàm, Sở Vân đều là nhân vật cực kỳ có mị lực lãnh đạo. Có thể có tình thế tốt như vậy, cũng là do các nhân tố chồng chất lên nhau, tạo thành.
Chỉ là, dưới dạng tình cảnh này, Đôn Hoàng công chúa lại có chút rầu rĩ không vui.
Nàng hướng Sở Vân nói thật tiếng lòng:
- Cuộc chiến của Đôn Hoàng quốc làm quốc lực suy nhược tới cực hạn, chiến tranh làm cho dân chúng thống khổ rất nhiều. Nhiều nơi, mọi người áo rách quần mỏng thực không phải chuyện tốt. Ta nên làm gì bây giờ?
Sở Vân nghe vậy, trước tiên liền nghĩ đến phương châm cải cách kiếp trước Kim Bích Hàm thúc đẩy.
Những phương châm này, làm Đôn Hoàng quốc trong thời gian ngắn liền hồi phục sức lực, quốc lực khôi phục. Sau mười năm, đạt đến thực lực cường quốc hưng thịnh.
Sở dĩ hiện tại Kim Bích Hàm không có ý nghĩ đó, là bởi vì có Sở Vân gia nhập, dẫn đến các loại biến hóa, làm tốc độ bình định giảm lại, do đó Kim Bích Hàm cũng thiếu khuyết thời gian để cân nhắc.
Sở Vân liền đem phương châm cấu tứ của Kim Bích Hàm kiếp trước nói thẳng ra.
Kim Bích Hàm trừng lớn hai mắt, nghe đến mấy lời sau, nhìn ánh mắt Sở Vân giống như là nhìn quái vật.
- Trời ạ, những phương châm này đều nhằm vào thực tế, mơ hồ thích hợp, nội dung nghiêm ngặt, rất nhiều thứ đều biểu đạt ý nghĩ, sự truy cầu của ta. Huynh đến tột cùng sao mà nghĩ được?
Nàng sợ hãi than thở liên tục.
Sở Vân sờ sờ mũi, không nói gì, cảm thấy có chút xấu hổ.
Kim Bích Hàm bỗng nhiên tiến sát vào, hôn hắn một cái, thâm tình chân thành lại mang theo ngữ khí đố kỵ: - Cùng đại thiên tài huynh ở một chỗ, luôn làm cho người ta cảm thấy thất bại.
- Nào có chuyện đó.
Sở Vân ôm thắt lưng của Kim Bích Hàm, chân tâm ý thực nói:
- Kỳ thực mấy thứ này, bằng vài sự thông minh tài trí của nàng, nhất định cũng nghĩ ra.
Kim Bích Hàm muốn tránh thoát, nhưng song chưởng Sở Vân như kìm sắt. Cuối cùng nàng bất đắc dĩ buông bỏ cử động này, lắc đầu, cười từ chối cho ý kiến.
Mấy ngày nay, tình cảm của Sở Vân cùng Kim Bích Hàm nhanh chóng hâm nóng, quan hệ sâu thêm. Đổi làm trước đây, lấy sự rụt rè của Kim Bích Hàm đâu thể cho Sở Vân ôm.
Giữa lúc Sở Vân muốn thừa thắng truy kích, Bạch Toa Toa lại đi đến, phá hủy chuyện tốt.
- Các người làm gì vậy?
/1102
|