- Ngươi xem, dưới chân hắn chẳng phải là Vân Tung MỊ Ảnh Ngoa sao? Chiến ngoa này có thể cười mây đạp gió, khiến thân pháp của ngự yêu sư rất linh động. Dường như yêu vật này, phối hợp với cung tiễn trong tay, qủa thực có thể phát huy chiến thuật bắn du kích của Mông Nguyên Quốc vô cùng nhuần nhuyễn.
- 5 đầu yêu vật trong tay Mông Nguyên vương tử đều rất nổi danh. Ảm Hận Cung của hắn là bảo cung do Tích Nhật Tiến Vương đích thân luyện chế, tư chất tuyệt phẩm, có thể đạt tới cấp Kiếp Yêu. Vân Tung MỊ Ảnh Ngoa của hắn là một trong mười đại yêu vật loại giày nổi danh tại Tinh Châu! Cũng khó trách, Tiểu Bá Vương bị ép vào thế hạ phong.
Đám người quan chiến đều phát ra tiếng kinh hô. Toàn bộ tràng diện trên, Mông Nguyên vương tử chủ động tấn công, hắn giẫm trên Vân Tung MỊ Ảnh Ngoa, bay thẳng lên tận trời xanh, cầm Ảm Hận Cung trong tay, bắn ra đủ loại đạo pháp, hình thành mưa tiễn kéo dài không dứt, thế tiến công vô cùng sắc bén.
Ngược lại, Sở Vân chỉ sử dụng Cụ Phong Cung, thúc dụng Lưu Tinh Tiễn Thuật đánh trả. Thoáng nhìn tiễn thuật của hắn trông rất bình thường, thế nhưng lại khiến mọi người phải ngạc nhiên, chỉ dựa vào môn tiễn thuật này, rõ ràng hắn đã phòng thủ thành công.
Mỗi lần hắn giương cung, đều kéo dây cung căn hết cờ, tư thế bắn cung trông rất đẹp mắt.
- Có chuyện gì vậy? Tại sao thế tiến công của Tiểu Tiễn Thần hung mãnh như vậy, mà Tiểu Bá Vương chỉ dựa vào một bộ yêu cung, một đạo Lưu Tinh Tiễn Thuật là có thể phòng thủ được?
Mọi người nhìn quanh một hồi, đều không thể giải thích được, trong lòng tràn ngập nghi hoặc.
Sở Vân đứng sừng sững giống như tảng đá lớn, cho dù sóng triều mạnh tới cờ nào, thanh thế lừng lẫy, chói lòa tới mức nào, hắn đều đứng vùng. Thậm chí trên khuôn mặt hắn, thần tình vẫn thàn nhiên như không.
Tiểu Tiễn Thần lại không có cảm nhận này.
- Tại sao có thể như vậy? Rõ ràng hắn chỉ dùng Lưu Tinh Tiễn Thuật, dùng tiễn đối tiễn là có thể phòng thủ được đợt công kích của ta! Từ trước tới này, ta chưa thấy người cùng trang lứa nào như vậy! Mỗi một tiễn của hắn đều rất xảo diệu, xuất hiện nơi cần xuất hiện. Tiễn thuật của người này, rõ ràng còn đáng sợ hơn ta?
Trong đầu Tiểu Tiễn Thần chợt lóe, trong lòng hét lớn:
- Không thể như vậy! Tiễn thuật của ta đã đạt tới cảnh giới đại thành. Trừ phi tiễn thuật của hắn đạt tới cảnh giới xuất thần nhập hóa mới có thể mạnh hơn ta!
Thế nhưng xuất thần nhập hóa, đã vượt xa cảnh giới đại thành, không chỉ cần tích lũy 180 năm mà cần có tài trí và ngộ tính hơn người, phải có đủ hai điều kiện này mới có thể lĩnh ngộ được một loại cảnh giới chỉ huy yêu binh.
- Sở Vân bao nhiêu tuổi? Tại sao có được loại cảnh giới này, điều này là không thể?
Đột nhiên Tiểu Tiễn Thần vứt bỏ quan điểm này của chính mình.
Quả thực Sở Vân chưa đạt tới cảnh giới xuất thần nhập hóa. Thế nhưng chỉ còn cách cách giới xuất thuần nhập hóa một bước nhỏ.
Trên thực tế, hắn không chỉ có tiễn thuật, mà ngay cả đao thuật cũng tương tự như vậy.
Tất cả chuyện này này đều nhờ vào quyển trục tâm đắc của Vạn Thú Vương và khổ tu của Sở Vân tại đàn sơn. Cảnh giới của hắn đã có chuyển biến rõ rệt.
- Ta đã biết, ta đã biết! Tiễn thuật của huynh đã vượt xa cảnh giới đại thành, thiếu một chút nữa là đạt tới xuất thần nhập hóa. Tại sao huynh có thể như vậy? Tiễn thuật của ta từ nhỏ đã được lão tướng trong quân chỉ dạy, truyền đạt vô số bí kíp tiễn thủ. Huynh đã học bắn tiễn bao nhiêu năm?
Song phương lại giao thủ thêm mấy hiệp, rốt cục Mông Nguyên vương tử đã thấy rõ, tròng mắt hắn liền co rụt lại, phá ra tiếng kêu kinh hãi.
- Cái gì? Ta có nghe nhầm không?
- Tiễn thuật của Tiểu Bá Vương đã cao siêu như vậy? Ngay cả cả Tiểu Tiễn Thần cũng phải chịu thua!
- Tiễn thuật của Mông Nguyên vương tử đều được mọi người công nhận là sờ trường của hắn. Thật không ngờ. lại thất bại dưới tay Sở Vân!
- Mông Nguyên vương tử được mệnh danh là Tiểu Tiễn Thân, hiện tại là lĩnh vực hắn am hiểu nhất, lại bị Sở Vân đánh bại. Như vậy, tiếp đến nên làm thế nào?
Bỗng nhiên trong đám người quan chiến dấy lên một trận sóng triều. Loại tình cảnh này, bọn họ làm sao có thể ngờ tới. Sở Vân không ra tay thì thôi, nhưng vừa ra tay đã nổi tiếng. Tiễn thuật của hắn đã đạt cảnh giới cao tuyệt khiến mọi người đều nghẹn họng đứng nhìn.
- Tiễn thuật của huynh cao hơn ta rất nhiều. Bất quá. cũng không có vấn đề gì, chiến lực của ta cũng không đơn giản chỉ là bắn cung. Thái Bạch Kim Vũ Điêu!
Rốt cục Mông Nguyên vương tử một đời kiêu hùng, rõ ràng gặp phải đả kích lớn như vậy, rất nhanh đã khôi phục lại. Hắn đưa tay vỗ vào Tiên Nang bên hông.
Trong nháy mắt, lóe ra một đạo kim mang sáng chói, vang lên một tiếng kêu vang trời, xuất hiện một đầu đại điêu giương cánh dài tới 2 trượng, toàn thân trấng như tuyết, trên đuôi đại điêu kim quang lưu chuyển ngang trời xuất thế.
- Mỗi một quốc đảo đều có một tộc đàn yêu thú tuyệt phẩm sinh sôi nảy nở. Đây là Thái Bạch Kim Vũ Điêu tại Mông Nguyên Quốc?
- Đầu Thái Bạch Kim Vũ Điêu này thật cường đại, cổ khí thế này đã có đủ 8000 năm tu vi.
- Yêu thú tuyệt phẩm có 8000 năm tu vi. Tiểu Bá Vương gặp nạn rồi!
Thái Bạch Kim Vũ Điều là yêu thú nổi danh tại Tinh Châu. Khi mới sinh, chỉ bằng nắm tay, không lâu sau thoạt nhìn trông giống như gà con lông vàng.
Tới khi đạt cấp Tiểu Yêu cũng chỉ bằng con chim nhỏ. Tới cấp Đại Yêu, hình thể mới bắt đầu tăng trường, sau khi đạt tới cấp Linh Yêu, hình thể không có gì thay đổi.
Linh Yêu bình thương, như thiên hồ hiện ra nguyên hình chỉ giống như một tòa núi nhỏ. Thái Bạch Kim Vũ Điêu cấp Linh Yêu, to nhất cũng chỉ bằng một tòa núi nhỏ.
Thế nhưng, hình thể này cũng không có gì là lạ, hơn nữa nó có tốc độ kinh người.
Trông thấy hai cánh Thái Bạch Kim Vũ Điêu rung lên, hóa thành một đạo kim bạch hồng quang kinh thiên động địa, thoáng chốc đã bay tới trước mặt Sở Vân.
- Hồng Yêu không màu.
Sở Vân vỗ Tiên Nang, gọi ra Hồng Yêu, bao lấy chính mình, biến mất tại chỗ.
Ầm một tiếng, Thái Bạch Kim Vũ Điêu vồ hụt, vồ thẳng xuống nơi Sở Vân đang đứng.
Một kích không trúng, liền bay lên trời cao. Tốc độ như thiểm địa, kim bạch hồng quang lưu thành một đường gấp khúc trên vòng mạc mọi người.
- Ẩn thân cũng không được, Dan Đạo Tiễn!
Tiểu Tiễn Thần cao giọng cười, trong lòng hắn sớm đã có thủ đoạn đối phó. Sớm đã coi Sở Vân là đối thủ cùng trang lứa cường đại nhất. Hắn lấy ra một mũi tên bí chế, tiễn chỉ hóa thành quang hoa, thoáng chốc bắn về phía xa xa, rất nhanh liền tiêu tan.
- 5 đầu yêu vật trong tay Mông Nguyên vương tử đều rất nổi danh. Ảm Hận Cung của hắn là bảo cung do Tích Nhật Tiến Vương đích thân luyện chế, tư chất tuyệt phẩm, có thể đạt tới cấp Kiếp Yêu. Vân Tung MỊ Ảnh Ngoa của hắn là một trong mười đại yêu vật loại giày nổi danh tại Tinh Châu! Cũng khó trách, Tiểu Bá Vương bị ép vào thế hạ phong.
Đám người quan chiến đều phát ra tiếng kinh hô. Toàn bộ tràng diện trên, Mông Nguyên vương tử chủ động tấn công, hắn giẫm trên Vân Tung MỊ Ảnh Ngoa, bay thẳng lên tận trời xanh, cầm Ảm Hận Cung trong tay, bắn ra đủ loại đạo pháp, hình thành mưa tiễn kéo dài không dứt, thế tiến công vô cùng sắc bén.
Ngược lại, Sở Vân chỉ sử dụng Cụ Phong Cung, thúc dụng Lưu Tinh Tiễn Thuật đánh trả. Thoáng nhìn tiễn thuật của hắn trông rất bình thường, thế nhưng lại khiến mọi người phải ngạc nhiên, chỉ dựa vào môn tiễn thuật này, rõ ràng hắn đã phòng thủ thành công.
Mỗi lần hắn giương cung, đều kéo dây cung căn hết cờ, tư thế bắn cung trông rất đẹp mắt.
- Có chuyện gì vậy? Tại sao thế tiến công của Tiểu Tiễn Thần hung mãnh như vậy, mà Tiểu Bá Vương chỉ dựa vào một bộ yêu cung, một đạo Lưu Tinh Tiễn Thuật là có thể phòng thủ được?
Mọi người nhìn quanh một hồi, đều không thể giải thích được, trong lòng tràn ngập nghi hoặc.
Sở Vân đứng sừng sững giống như tảng đá lớn, cho dù sóng triều mạnh tới cờ nào, thanh thế lừng lẫy, chói lòa tới mức nào, hắn đều đứng vùng. Thậm chí trên khuôn mặt hắn, thần tình vẫn thàn nhiên như không.
Tiểu Tiễn Thần lại không có cảm nhận này.
- Tại sao có thể như vậy? Rõ ràng hắn chỉ dùng Lưu Tinh Tiễn Thuật, dùng tiễn đối tiễn là có thể phòng thủ được đợt công kích của ta! Từ trước tới này, ta chưa thấy người cùng trang lứa nào như vậy! Mỗi một tiễn của hắn đều rất xảo diệu, xuất hiện nơi cần xuất hiện. Tiễn thuật của người này, rõ ràng còn đáng sợ hơn ta?
Trong đầu Tiểu Tiễn Thần chợt lóe, trong lòng hét lớn:
- Không thể như vậy! Tiễn thuật của ta đã đạt tới cảnh giới đại thành. Trừ phi tiễn thuật của hắn đạt tới cảnh giới xuất thần nhập hóa mới có thể mạnh hơn ta!
Thế nhưng xuất thần nhập hóa, đã vượt xa cảnh giới đại thành, không chỉ cần tích lũy 180 năm mà cần có tài trí và ngộ tính hơn người, phải có đủ hai điều kiện này mới có thể lĩnh ngộ được một loại cảnh giới chỉ huy yêu binh.
- Sở Vân bao nhiêu tuổi? Tại sao có được loại cảnh giới này, điều này là không thể?
Đột nhiên Tiểu Tiễn Thần vứt bỏ quan điểm này của chính mình.
Quả thực Sở Vân chưa đạt tới cảnh giới xuất thần nhập hóa. Thế nhưng chỉ còn cách cách giới xuất thuần nhập hóa một bước nhỏ.
Trên thực tế, hắn không chỉ có tiễn thuật, mà ngay cả đao thuật cũng tương tự như vậy.
Tất cả chuyện này này đều nhờ vào quyển trục tâm đắc của Vạn Thú Vương và khổ tu của Sở Vân tại đàn sơn. Cảnh giới của hắn đã có chuyển biến rõ rệt.
- Ta đã biết, ta đã biết! Tiễn thuật của huynh đã vượt xa cảnh giới đại thành, thiếu một chút nữa là đạt tới xuất thần nhập hóa. Tại sao huynh có thể như vậy? Tiễn thuật của ta từ nhỏ đã được lão tướng trong quân chỉ dạy, truyền đạt vô số bí kíp tiễn thủ. Huynh đã học bắn tiễn bao nhiêu năm?
Song phương lại giao thủ thêm mấy hiệp, rốt cục Mông Nguyên vương tử đã thấy rõ, tròng mắt hắn liền co rụt lại, phá ra tiếng kêu kinh hãi.
- Cái gì? Ta có nghe nhầm không?
- Tiễn thuật của Tiểu Bá Vương đã cao siêu như vậy? Ngay cả cả Tiểu Tiễn Thần cũng phải chịu thua!
- Tiễn thuật của Mông Nguyên vương tử đều được mọi người công nhận là sờ trường của hắn. Thật không ngờ. lại thất bại dưới tay Sở Vân!
- Mông Nguyên vương tử được mệnh danh là Tiểu Tiễn Thân, hiện tại là lĩnh vực hắn am hiểu nhất, lại bị Sở Vân đánh bại. Như vậy, tiếp đến nên làm thế nào?
Bỗng nhiên trong đám người quan chiến dấy lên một trận sóng triều. Loại tình cảnh này, bọn họ làm sao có thể ngờ tới. Sở Vân không ra tay thì thôi, nhưng vừa ra tay đã nổi tiếng. Tiễn thuật của hắn đã đạt cảnh giới cao tuyệt khiến mọi người đều nghẹn họng đứng nhìn.
- Tiễn thuật của huynh cao hơn ta rất nhiều. Bất quá. cũng không có vấn đề gì, chiến lực của ta cũng không đơn giản chỉ là bắn cung. Thái Bạch Kim Vũ Điêu!
Rốt cục Mông Nguyên vương tử một đời kiêu hùng, rõ ràng gặp phải đả kích lớn như vậy, rất nhanh đã khôi phục lại. Hắn đưa tay vỗ vào Tiên Nang bên hông.
Trong nháy mắt, lóe ra một đạo kim mang sáng chói, vang lên một tiếng kêu vang trời, xuất hiện một đầu đại điêu giương cánh dài tới 2 trượng, toàn thân trấng như tuyết, trên đuôi đại điêu kim quang lưu chuyển ngang trời xuất thế.
- Mỗi một quốc đảo đều có một tộc đàn yêu thú tuyệt phẩm sinh sôi nảy nở. Đây là Thái Bạch Kim Vũ Điêu tại Mông Nguyên Quốc?
- Đầu Thái Bạch Kim Vũ Điêu này thật cường đại, cổ khí thế này đã có đủ 8000 năm tu vi.
- Yêu thú tuyệt phẩm có 8000 năm tu vi. Tiểu Bá Vương gặp nạn rồi!
Thái Bạch Kim Vũ Điều là yêu thú nổi danh tại Tinh Châu. Khi mới sinh, chỉ bằng nắm tay, không lâu sau thoạt nhìn trông giống như gà con lông vàng.
Tới khi đạt cấp Tiểu Yêu cũng chỉ bằng con chim nhỏ. Tới cấp Đại Yêu, hình thể mới bắt đầu tăng trường, sau khi đạt tới cấp Linh Yêu, hình thể không có gì thay đổi.
Linh Yêu bình thương, như thiên hồ hiện ra nguyên hình chỉ giống như một tòa núi nhỏ. Thái Bạch Kim Vũ Điêu cấp Linh Yêu, to nhất cũng chỉ bằng một tòa núi nhỏ.
Thế nhưng, hình thể này cũng không có gì là lạ, hơn nữa nó có tốc độ kinh người.
Trông thấy hai cánh Thái Bạch Kim Vũ Điêu rung lên, hóa thành một đạo kim bạch hồng quang kinh thiên động địa, thoáng chốc đã bay tới trước mặt Sở Vân.
- Hồng Yêu không màu.
Sở Vân vỗ Tiên Nang, gọi ra Hồng Yêu, bao lấy chính mình, biến mất tại chỗ.
Ầm một tiếng, Thái Bạch Kim Vũ Điêu vồ hụt, vồ thẳng xuống nơi Sở Vân đang đứng.
Một kích không trúng, liền bay lên trời cao. Tốc độ như thiểm địa, kim bạch hồng quang lưu thành một đường gấp khúc trên vòng mạc mọi người.
- Ẩn thân cũng không được, Dan Đạo Tiễn!
Tiểu Tiễn Thần cao giọng cười, trong lòng hắn sớm đã có thủ đoạn đối phó. Sớm đã coi Sở Vân là đối thủ cùng trang lứa cường đại nhất. Hắn lấy ra một mũi tên bí chế, tiễn chỉ hóa thành quang hoa, thoáng chốc bắn về phía xa xa, rất nhanh liền tiêu tan.
/1102
|