“Một mình Hoàng Hiếu có thể vượt qua mười đại tướng bình thường khác. Điều này cũng không khoa trương chút nào. Về phần ba lần đến mời…”
Sở Vân cảm thấy khó xử. Thải Hồng Đảo chỉ mở cửa có ba ngày. Sau ba ngày, dòng sông bảy màu một lần nữa bao phủ toàn bộ đảo, không thể ra vào.
“Thảo nào Hoàng Hiếu này hơn bốn mươi năm qua cũng không có người mời chào. Ba lần đến mời sẽ hao phí thời gian ba ngày. Trong ba ngày này, cầu vồng rơi xuống, các loại kỳ trân dị bảo sẽ từ trên trời giáng xuống. Mỗi người đều hận không thể không ngủ không nghỉ, tùy thời chờ đợi. Ai sẽ lãng phí thời gian đi mời chào một người thích làm trò cười trên Thải Hồng Đảo?”
Ngay khi Sở Vân đang thầm nghĩ, bỗng nhiên một tiếng vang thật lớn xôn xao lên, trên bầu trời xuất hiện một cầu vồng đỏ rực. Nó mênh mông tràn đầy, như là sông lớn, trên bầu trời cuồn cuộn mà đến, vô cùng hùng vĩ tráng lệ.
- Xích Hồng Kiều! Màu đỏ đậm, năm nay không ngờ tới sớm như vậy!
Khương Tiểu Bối thét một tiếng chói tai, khiến mọi người ở đây giật mình bừng tỉnh.
Sở Vân không nói hai lời liền triệu hoán Thiên Hồ, cưỡi lên, phi thẳng tận trời xanh.
Hầu như đồng thời, Trấn Yêu Tháp trên đỉnh đầu Thiết Ngao, cầm trong tay Phượng Sí Lưu Kim Đảng, hóa thành Kim Đức Chân Thân, phóng lên cao.
Không chỉ có hai người bọn họ, thân ảnh tại tất cả các nơi trên Thải Hồng Đảo đều bay vút lên. Những Ngự Yêu Sư này tuyệt đại đa số đều là Đại Yêu thâm niên, thậm chí có một số Ngự Yêu Sư trong tay còn nắm giữ Linh Yêu.
Sở Vân xông lên Xích Hồng Kiều, nhất thời cảm thấy một cỗ áp lực cường đại, cuộn trào mãnh liệt mà đến.
Từ trên mặt đất nhìn lên, Xích Hồng Kiều giống như một sợi lụa hồng. Thế nhưng tới gần mới có thể phát hiện ra, Hồng Kiều này kỳ thực là do ngàn vạn Xích Hồng Yêu cấu thành.
Ngự yêu sư bay lên cao, cũng tương đương với chịu đựng trùng kích của vô số hồng yêu, không phải cường giả, tuyệt không thể ở lâu.
- Tuyệt đại bộ phận cấu thành Xích Hồng Kiều đều là Tiểu Yêu, một ít bộ phận là Đại Yêu, phần cực nhỏ còn lại là Linh Yêu. Linh quang của ta không đủ để khống chế Linh Yêu bậc ba. Tuy nhiên một đầu Xích Hồng Yêu cấp bậc Đại Yêu phối hợp với Ly Hỏa Độn Pháp cũng đủ sử dụng rồi.
Sở Vân đang định ôm cây đợi thỏ, thu phục một đầu Đại Yêu, bỗng nhiên thấy một đạo tinh quanh phóng ra từ trên Xích Hồng Kiều, giống như nước sông cuốn sạch tất cả, bay về phía hắn ở bên này.
- Bảo vật!
Có người kêu to, cũng nhìn thấy cái tinh quang này.
Đồng thời, càng có nhiều người đổ xô qua đây, muốn xuất thủ tranh đoạt bảo vật này.
- Đây là của ta!
Sở Vân thôi động Hỏa Đức Chân Thân, hóa thành một Hỏa Cự Nhân cao tới hai trượng, thế không thể đỡ, bàn tay to lớn vươn ra, nhất thời nắm được đạo tinh quang này trong tay.
- Thăng Long đan?
Sở Vân nhìn vào tay mình, nhất thời phát hiện là một kiện ngọc giản. Trên ngọc giản ghi chép lại một phương thuốc luyện đan, gọi là Thăng Long Đan. Rõ ràng là phương pháp luyện đan thượng đẳng.
Bảo bối tốt!
Trong lòng Sở Vân nhất thời vui vẻ. Thật không ngờ mở đầu may mắn. Ngay lần đầu tiên đã kiếm được một kiện bảo vật như vậy.
- Kiện bảo vật đầu tiên từ trước đến nay cũng không phải là mặt hàng cao cấp gì.
Có người nói thầm, nhìn thoáng qua ngọc giản liền quay đầu đi. Trong lời nói mang theo một tia chua xót rõ rệt.
- Ngọc giản xuất hiện rồi, những bảo vật khác còn xa sao?
Càng có nhiều người hai mắt tỏa sáng, tinh thần phấn chân, xoa xoa tay.
Quả nhiên, sau ngọc giản, liên tiếp xuất hiện điểm điểm tinh quang. Các loại bảo vật như nước chảy bèo trôi, bị Xích Hồng Kiều kéo xuống.
Mọi người đều nhao nhao xuất thủ chặn lại, tràng diện trong lúc nhất thời khí thế ngập trời. Những bảo vật trong mấy ngày này, không ai biết lai lịch thực sự của chúng. Trong số đó, vật gì cũng có, có trứng yêu thú, có hạt giống yêu thực, có rất nhiều yêu binh, rực
rỡ muôn màu, khiến kẻ khác hoa cả mắt.
Một mình Sở Vân chiếm cứ một phạm vi trong vòng mười trượng, xung quanh không có người nào khác. Mọi người biết hắn đoạt bảo, liền nhao nhao thối lui.
Cũng may Xích Hồng Kiều vô cùng rộng lớn, cũng đủ chỗ cho mọi người. Dần dần, thực lực của mỗi người đều hiển hiện ra.
Cường giả chân chính, đều là mỗi người chiếm một khoảng lớn, giống như là Sở Vân và Thiết Ngao. Mà những người yếu hơn thì liên thủ lại, tiến hành hợp tác.
Theo dải tinh quang, tất cả các loại bảo vật đều được mang tới. Sở Vân và Thiết Ngao tường an vô sự. Tất cả đều bận rộn vớt bảo vật bên trên Xích Hồng Kiều.
Khi đêm xuống, Xích Hồng Kiều dần dần tiêu tán, chuyển thành cầu vồng màu cam.
Sở Vân thu hoạch trên một trăm kiện kỳ trân dị bảo, tuyệt đại đa số đều là trứng yêu thú. Tuy nhiên, giá trị lớn nhất chính là phương pháp luyện đan thượng đẳng xuất hiện lần đầu tiên đó.
- Đây là của ta!
- Đưa cho ta! Ta thấy trước!
Bỗng nhiên vang lên tiếng hai ngự yêu sư tranh chấp, động thủ trên cầu vồng màu cam.
- Bọn họ tranh chấp cái gì vậy? Nhất định là có trọng bảo, bằng không sẽ không ai lãng phí cơ hội tốt như vậy, tùy ý mang theo bảo quang bên người.
Trong lòng Sở Vân khẽ động.
- Rõ ràng là ta thấy trước, trả lại cho ta!
- Buồn cười! Ngươi thấy trước chính là của ngươi? Bảo vật có đánh dấu của ngươi sao?
Hai vị ngự yêu sư đều cưỡi trên một Đại Yêu, phóng ra đạo pháp, kiệt liệt sống mái với nhau trên cầu vồng màu cam.
- Đích thực là có đánh dấu của ta. Cho nên, trả lại cho ta!
Thiết Ngao cười nhạt không ngớt. Hắn hóa thân thành Kim Đức Cự Nhân cao hai trượng, hung hãn nhúng tay. Hắn tàn nhẫn vô tình, đánh cho một người tử vong, một người trọng thương thổ huyết, phải giao ra một hạt giống yêu thực.
Thiết Ngao tiếp nhận hạt giống, sắc mặt nhất thời trở nên vui vẻ.
Hắn đang muốn tiếp tục đứng ở đầu cầu, ôm cây đợi thỏ, bắt lấy bảo vật bay tới, thình lình một đạo ánh sáng như ánh đao đột nhiên vụt qua.
Ánh đao sắc bén vô cùng, khi đến nơi, phá vỡ cầu vồng, hàn khí mãnh liệt.
Thiết Ngao bất ngờ không kịp phòng bị, bị ánh đao xẹt trúng. Thân thể khổng lồ lảo đảo, thiếu chút nữa từ trên cao ngã xuống.
Mọi người kêu lên kinh hãi. Có người thất thanh hô to:
- Ai vậy? Không ngờ dám xuất thủ với Thiết Ngao?
Đợi khi bọn họ thấy rõ người xuất thủ, nhất thời lại cảm thấy thoải mái:
- Oa! Là Sở Vân xuất thủ! Khó trách…
- Không ngờ Sở Vân vậy mà dám trực tiếp khai chiến với Thiết Ngao!
- Hắn có cái gì không dám? Một mình hắn còn dám giết hết Vũ Đảo đó!
- Sở Vân và Thiết Ngao giao phong, chính là cuộc chiến tranh đoạt vương tọa của thế hệ trẻ tuổi. Thật sự là hấp dẫn a!
/1102
|