Chí Tôn Vô Lại

Chương 56: Đánh nhau đúng là sảng khoái!

/371



Thanh âm hư ha kia đúng là từ bên trong truyền ra.
Đứng ở ngay cửa ra vào, chỉ thấy cái sân này đại khái rộng hai trăm thước vuông, mười mấy người nam nữ trẻ tuổi mặc võ phục ngồi ở một bên, mỗi người sắc mặt nghiêm trang, trước ngực áo có khắc hai chữ Minh Nguyệt màu đỏ, còn có hình trăng lưỡi liềm.
Mà bên cạnh, ba nam nhân cao to đang đứng, quay lưng về Tiểu Lôi. Bọn họ mặc một bộ trường bào màu đen, cổ áo cao, thật có vài phần giống trong phim Ma trận!!
Ở ngay giữa sân, có hai người đang giao thủ! Chỉ thấy hai bóng người đan xen qua lại chớp nhoáng, quyền cước tung ra, thập phần kịch liệt. Đôi giao thủ gồm một nam một nữ, nam nhân kia mặc trang phục màu đen bó sát người, thấy bên ngoài sân có một bộ hắc trường bào, có lẻ hắn cùng phe với nhóm đứng ngoài rìa đang quan chiến.
Mà nữ nhân đang cùng hắn giao thủ, lại mặc võ phục của Minh Nguyệt quán.
Tiểu Lôi vừa nhìn qua, trong lòng thất kinh!
Những người đang giao thủ này, không ngờ đều không phải thường nhân! Chỉ thấy nữ tử mặc trang phục Minh Nguyệt hội quán, đang sử dụng chính là một bộ Bát quái du thân chưởng pháp, bộ pháp uyển chuyển, xuất thủ rất nhanh, đúng là cao thủ có võ công hoàn hảo, tuyệt đối không thể là một trung tâm dạy luyện võ kiện thân bình thường được.
Mà hắc y nam nhân kia lại càng làm cho Tiểu Lôi kinh ngạc, chỉ thấy hắn tiến thoái nhanh chóng phảng phất như quỷ mị, mười ngón tay mở ra, tiến thoái làm cho Tiểu Lôi nhìn không ra hắn rốt cuộc là môn phái gì, nhưng hết lần này tới lần khác, hắn bằng tốc độ kinh người, thủy chung làm nữ tử đối thủ của hắn cảm thấy có chút bất đắc dĩ, Bát quái bộ pháp càng ngày càng mất tác dụng, tựa hồ dần dần thi triển như thế nào cũng không lối thoát, mặc cho nàng tránh né như thế nào, đối phương tốc độ càng lúc càng nhanh, từng chiêu không rời điểm yếu hại của nàng, mắt thấy đã có dấu hiệu bất ổn……
Bảo Nhi đột nhiên dùng sức kêu lớn một tiếng: "Mẫu thân ……"
Ba nam nhân đang đứng quay lưng về Tiểu Lôi lập tức quay đầu lại, chỉ thấy trong đó một người thấy Tiểu Lôi, lập tức biến sắc: "Là ngươi ?!"
Tiểu Lôi rùng mình, cũng nói: "Lại là ngươi ?"
Nam nhân kia đúng là từng cùng Tiểu Lôi giao thủ qua, Lyon!
Mặt khác, hai hắc y nam nhân thấy Bảo Nhi tránh ở phía sau Tiểu Lôi, trong mắt hiện lên mục quang lăng lệ, đồng thời kêu lên: "Chính là nó!"
Nói xong, hai thân ảnh đột nhiên di chuyển, nhanh chóng hướng Tiểu Lôi xông tới!
Đối phương tới cực nhanh, song phương khoảng cách gần mười thước, phảng phất đối phương chỉ hai bước nhảy đã tới, Tiểu Lôi đang đứng giữa vội đẩy Bảo Nhi ra phía sau một bước, chỉ kịp làm ra một động tác để chống đỡ, tên đi đầu đã xông tới, phóng ra một cước.
"Bịch" một tiếng, trúng vào cánh tay Tiểu Lôi thủ trước ngực, Tiểu Lôi lập tức cảm giác được cánh tay của mình đau nhức, phảng phất xương cốt đều gãy đoạn, một cổ lực lượng cường đại lập tức lập tức ép hắn bắn về phía sau. Người hắn đập mạnh vào bức tường của hành lang, dư lực sau đó, làm bản gỗ bên kia vách tường lập tức phát ra tiếng vỡ tan, lưng của Tiểu Lôi cũng đau đến tê điếng cả người.
Hắn hít thật sâu, mắng to: "Mẹ nó!"
Hắn lắc người vọt lên, Hắc y nhân kia đá trúng Tiểu Lôi một cước, ra tay giữ chặt Bảo Nhi, nhưng hắn thấy Tiểu Lôi đã trúng một cước của mình, không ngờ không có vấn đề gì đã đứng lên, hơn nữa nhanh chóng hướng về phía mình triển khai phản kích. Hắn đầu tiên hơi sửng sốt, theo hắn thấy, người dính một cước của mình, cho dù xương cốt không gãy vỡ, cũng tuyệt đối không thể đứng lên nhanh như vậy.
Nhưng Tiểu Lôi đang tức giận, ra tay càng thêm nhanh chóng, dưới chân lập tức dùng "Tiêu dao bộ", người nhoáng lên đi tới trước mặt Hắc y nhân, ngón tay như móc câu hướng cánh tay đối phương đang cầm giữ Bảo Nhi.
Hắc y nhân cảm thấy cánh tay tê buốt, lập tức thu tay lại nhanh như chớp, nhưng một chưởng khác của Tiểu Lôi đã ấn vào ngực hắn ……
Ivan, cẩn thận!! Kẻ la lên chính là Lyon, hắn đã cùng Tiểu Lôi giao thủ, biết được sự lợi hại của Tiểu Lôi.
Nhưng chờ hắn la lên thì đã muộn !
Đơn chưởng của Tiểu Lôi ấn ở trên ngực Ivan, nội lực đột nhiên phát ra.
"Phá sơn không!!"
Tiểu Lôi tức giận đối phương đánh lén mình, ngay từ đầu đã dùng một chiêu uy lực cực kỳ bá đạo.
Bịch một tiếng! Chỉ thấy một bóng người màu đen bay thẳng ra ngoài. Từ đầu sân này bay tới đầu sân kia, người đập vào vách tường, nặng nề rơi xuống đất.
Mà sau đó, chữ "thận" trong câu "Cẩn thận" của Lyon vừa mới vang lên !
Ivan ngã xuống, cơ thể tựa hồ run lên, không tài nào đứng dậy được. Tiểu Lôi kéo Bảo Nhi qua một bên, cho nàng tránh ở phía sau mình, lạnh lùng nhìn Lyon cùng một hắc y nam nhân khác: "Các ngươi là ai ? Vì sao muốn tấn công ta ?"
Hai người đang kịch chiến ở giữa sân rốt cuộc cũng tách ra, nam nhân đang cùng người Minh Nguyệt quán đánh nhau đột nhiên cười dài một tiếng, cả người đột nhiên lui về phía sau, người hắn hình như tại giữa không trung cũng có khả năng tùy ý điều chỉnh tư thế và phương hướng như nhau, đang lăng không bỗng nhiên quay chín mươi độ chuyển hướng về Tiểu Lôi bắn tới, sau đó vững vàng đứng bên cạnh Lyon.
Mà nữ nhân Minh Nguyệt quán cũng cuống quít lui về phía sau hai bước, trụ vững thân hình, không ngừng thở hổn hển, bộ mặt đỏ bừng, khắp đầu đầy mồ hôi.
"Lyon, tên kia là ai?" Gã vừa đối chiến với người của Minh Nguyệt quán đứng bên cạnh, cười lạnh, thanh âm của hắn cực kỳ chói tai, làm cho Tiểu Lôi nghe xong, phảng phất có cảm giác như tiếng cưa cắt vào kim loại. Hắn có vẻ thận trọng với khuôn mặt dài, cái cằm nhọn như một con rắn, một cái mũi cao, đúng là hình dáng của người da trắng, chỉ là trên môi có hai chòm râu nhỏ, bộ dáng nhìn có vài phần hoạt kê.
Gã khác đứng bên cạnh Lyon, cũng đắc ý cười nói: "Lyon, người kia không phải là người đả bại ngươi lần trước chứ ?" Hắn liếc mắt nhìn Ivan nằm sấp trên mặt đất, khinh thường nói: "Xem ra ngươi và Ivan đều nên trở về nhà cố gắng tu luyện, không ngờ lại bị một người …… bị một tiểu tử đả bại !"
Ba người này sắc mặt khác nhau, nhưng đều đối với đồng bọn đang nằm trên mặt đất kia là Ivan tịnh không hề quan tâm, không có ý nâng hắn dậy.
Lyon khuôn mặt anh tuấn tái nhợt, nhưng đối mặt với sự đùa cợt của đồng bạn, hắn lại chỉ cắn môi tịnh không hề phản kích.
Gã cằm nhọn cười liếc mắt nhìn Tiểu Lôi, chậm rãi nói: "Các hạ là người của Minh Nguyệt quán? Nếu không phải, mời ngươi không cần nhiều chuyện ……" Nói đến đây, hắn tựa hồ nhíu nhíu mày, rõ ràng tiếng Trung Hoa không quá thuần thục
Tiểu Lôi liếc mắt nhìn hắn: "Các ngươi muốn làm gì bây giờ?"
"Rất đơn giản, ta chỉ cần tiểu cô nương phía sau ngươi ……" Hắn mới nói một nửa. Ở phía sau, nữ tử Minh Nguyệt quán vừa rồi cùng hắn đánh nhau thét to: "Bảo Nhi, mau tới đây!"
Nàng bước nhanh hướng về nơi này chạy tới, nhưng Lyon lập tức chắn ngay trước mặt. Nữ tử kia ước chừng trên ba mươi, tướng mạo xinh đẹp tuyệt trần, chỉ là trên mặt nhuốm màu phong sương, da dẻ cũng hơi thô ráp, thân người rắn rỏi, vừa thấy đúng là người luyện võ lâu năm. Vẻ mặt nàng lo lắng, đối mặt với Lyon quát: "Tránh ra!"
Lyon cười hắc hắc, không nói lời nào. Có điều nữ tử này vừa rồi cùng những người kia giao thủ, biết bọn họ lợi hại. Chân nàng liên tục từ ba phương vị di chuyển vài lần, nhưng Lyon thủy chung vẫn đứng trước mặt. Nàng lúc này mới dừng cước bộ, định thần nhìn Lyon: "Mấy người các hạ tới võ quán này, rốt cuộc là vì cái gì? Vì sao làm khó con gái của ta?"
Lyon không nói gì, gã cằm nhọn hướng về Tiểu Lôi hỏi: "Thế nào? Ý tứ các hạ thế nào?"
Tiểu Lôi kiên quyết lắc đầu: "Rắm thối! Nha đầu này kêu ta là ba ba, ta phải có trách nhiệm, không thể giao cho mấy tên vương bát đản các ngươi."
Người kia sắc mặt trầm xuống, trầm giọng nói: "Được ! Vậy chúng ta hãy dùng vũ lực giải quyết !"
Hắn hơi cúi người: "Bỉ nhân đến từ Âu châu, tên ta đọc nghe rất dài, nhớ kỹ, tên tiếng Hoa của ta là Dạ Xoa!"
Phần eo hắn giống như thủy xà đột nhiên nhúc nhích, bỗng hướng về Tiểu Lôi tung trảo chụp tới.
Tiểu Lôi lập tức mở to mắt, đối phương động tác dù có nhanh hơn cũng thấy rõ ràng, hắn lui ra phía sau nửa bước, đợi tay đối phương vừa đến trước mặt, đột nhiên búng nhẹ hai ngón tay vào hổ khẩu của đối phương……
Dạ Xoa chỉ cảm thấy lòng bàn tay của mình lập tức tê buốt. Một cảm giác đau đớn mỏi nhừ lan tới nửa cánh tay, cánh tay này trong nháy mắt không còn khí lực. Hắn sắc mặt kinh sợ, lập tức lui trở về, kinh sợ hỏi: "Đây là công phu gì?"
Hắn ôm cánh tay, sắc mặt âm trầm, nhìn Tiểu Lôi: "Các hạ đã dùng công phu gì?"
Tiểu Lôi liếc mắt nhìn hắn: "Trung quốc công phu!"
Dạ Xoa rõ ràng là người có thân phận cao nhất, ngữ khí của hắn cũng có vẻ tôn kính một chút, nghiêm mặt nói: "Các hạ nếu không phải người Minh Nguyệt quán, vậy sự tình này với ngài không quan hệ gì! Vị tiểu cô nương này chúng ta đối với nàng không có gì ác ý. Thuần túy chỉ là chuyện riêng trong tộc của chúng ta, thỉnh ngài không cần nhúng tay! Nếu không, thần tộc làm việc, ngoại nhân nhúng tay, có lẽ ngài sẽ không gánh nổi phiền toái !"
"Hức!" Tiểu Lôi cười lạnh, mắng: "Con mẹ thần tộc các ngươi! Thần tộc? Đây là bang hội gì? Hức, một đám người ngoại quốc đến Trung Quốc thành lập xã đoàn sao? Đã nộp phí bảo kê chưa?! Đã ra mắt đầu lĩnh bọn ta chưa?"
Dạ Xoa dù sao cũng là người ngoại quốc, cái gì mà "Xã đoàn", "Đầu lĩnh", "Phí bảo kê" tự nhiên là không hiểu, ngay cả câu "con mẹ" càng nghe không rõ. Chỉ là lờ mờ đoán được, đối phương thoại lí ý tứ tựa hồ nói tổ chức bọn họ có một cái tên gọi "Xã đoàn".
Hắn sắc mặt càng ngày càng khó coi: "Nói hưu nói vượn! Thần tộc chúng ta làm việc, cần gì phải hỏi ngươi? Ngươi rốt cuộc là ai? Ở chỗ này xen vào …… xen vào ……"
Tiểu Lôi thở dài nói: "Là 'Xen vào việc của người khác'."
Người kia trên mặt từ từ đỏ lên, lập tức ngang nhiên nói: "Ngươi rốt cuộc là ai?"
Tiểu Lôi trong lòng vừa động, cười hì hì, dương dương tự đắc nói: "Khách khí rồi! Tại hạ đúng là người giang hồ gọi là 'Đào Hoa Sơn Thượng Nhất Oa Phong', di chuyển giữa vạn hoa, thân không vương một chiếc lá, Lolita tiểu dâm trùng Chu Bá Thông!"
Quả nhiên, đối phương ba người ngoại quốc vẻ mặt đều mờ mịt, chỉ cảm thấy Tiểu Lôi dùng đúng là tiếng Trung, mỗi từ đều nhận biết được, nhưng ngay cả một câu, nghe như thế nào cũng không hiểu. Bọn họ tới Trung Quốc làm việc, chỉ là học một ít tiếng Trung đơn giản mà thôi. Cái gì "Di chuyển giữa vạn hoa, thân không vương một chiếc lá" đó căn bản nghe không hiểu
Cho nên cái loại tên tuổi kinh điển trong điện ảnh "Lolita tiểu dâm trùng Chu Bá Thông", nghe xong vẻ mặt càng mờ mịt.
Tiểu Lôi trên mặt ra vẻ đắc ý, vẻ mặt ngạo nghễ, trong lòng lại cười thầm: "Mẹ nó, một đám ngoại nhân, cái gì thần tộc, chẳng lẻ là tổ chức gì sao? Ta hôm nay vì bảo vệ Bảo Nhi cùng các ngươi đánh nhau, chẳng lẻ còn để lại tên thật cho các ngươi tầm cừu sao?
Lyon sắc mặt cổ quái, hắn thủy chung đứng ở phía sau, tịnh không cùng Tiểu Lôi xung đột, hắn mặc dù không biết thân phận Tiểu Lôi, nhưng hắn biết Tiểu Lôi và Lôi Hống quen nhau. Có điều mấy người ngoại quốc này quan hệ cổ quái, thật sự không hòa thuận, tranh đấu âm thầm là chuyện xảy ra như cơm bữa. Giờ phút này hắn tự nhiên không lên tiếng cảnh báo, thậm chí còn mong được thấy Tiểu Lôi ra tay giáo huấn Dạ Xoa, kẻ ngày thường luôn đè nén mình.
Dạ Xoa gật đầu, quát: "
Được! Nguyên lai là tiểu …… tiểu dâm trùng Chu Bá Thông các hạ! Vậy chúng ta dùng vũ lực để phân thắng bại! York, ngươi lên trước! Đừng giết hắn!"
Nam nhân đứng bên cạnh, tên là York, gã này đầu óc hơi đơn giản, nghe Tiểu Lôi nói, bối rối vò đầu tự hỏi : "
Tiểu dâm trùng này rốt cuộc là loại côn trùng gì? Chẳng lẻ là một loại côn trùng sinh trưởng ở Trung Quốc chưa được các nhà sinh vật học phát hiện……
Đột nhiên nghe thấy thủ lĩnh ra lệnh, hắn lập tức hét lớn, đánh về phía Tiểu Lôi.
Tiểu Lôi trong mắt hiện lên một tia lãnh quang, mắt thấy một quyền của đối phương ập tới trước mặt, thân hình nhẹ nhàng xảo diệu tránh qua nửa bước. Nửa bước này của hắn nhìn như đơn giản, kỳ thật đã đạt tới cảnh giới thần kỳ của "Tiêu dao bộ pháp", nhẹ nhàng tránh khỏi công kích của đối phương.
Chỉ thấy một quyền của York trượt qua bên tai Tiểu Lôi, kình khí của quyền đầu thổi tung nửa bên tóc Tiểu Lôi. Hắn mỉm cười, tay vươn ra như tia chớp kềm giữ cổ tay đối phương, mạch môn đối phương bị hắn nắm chặt, tên York chỉ cảm thấy cổ tay giống như bị kềm sắt kẹp lại, đau nhức đến phải kêu lên, muốn thoát ra, nhưng người Tiểu Lôi đột nhiên bước tới phía trước, mũi cơ hồ chạm tới trước mặt đối phương, nắm tay đưa lên trước mặt đối phương, nói nhanh : "Đồ ngu, quyền đầu to như cái nồi đã thấy qua chưa?"
"Á? Là ý gì?" Ý niệm trong đầu tên York phát ra theo phản xạ có điều kiện - Đây cũng là ý niệm cuối cùng của hắn.
"Ầm" một tiếng. Một quyền của Tiểu Lôi trầm trọng nện vào ngực hắn, York lập tức bay tung ra ngoài, nặng nề rơi bên cạnh Ivan.
Tiểu Lôi cười hì hì, giơ hai ngón tay, cười nói: "Lạy chúa! Đánh nhau đúng là sảng khoái!"

/371

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status