Bách Luyện Thành Tiên

Q.6 - Chương 608 - Thiên Tâm Thạch

/2355


Sau một tuần trà, năm người tiến vào những tòa lầu các riêng biệt. Trong này đều có đầy đủ mọi thứ như phòng luyện công, dược viên, linh thú thất...

Một đêm vô sự.

Sáng ngày thứ hai Lâm Hiên cùng Yến Sơn Tứ Hữu đến quảng trường trong thành. Lúc này nơi đây đã tụ tập tới cả ngàn tu tiên giả, quanh quảng trường có những tấm bia đá hình dáng khác nhau đang chuyển động. Mặt ngoài chúng tản ra ánh huỳnh quang nhàn nhạt, phía trên có viết những văn tự ban bố nhiệm vụ.

Đại ca, tấm bia đá kia có rất đông người vây quanh, hay là chúng ta xem qua một chút? Ngư Diệu Dung hưng phấn lên tiếng.

Theo tay hắn chỉ là một khối bia đá khí thế hùng dũng cao tới trăm trượng. Ánh vào mắt là mấy chữ vàng thật to: “ Thu Thiên Tâm Thạch”

Ánh mắt Lâm Hiên đảo qua thì trên mặt có điểm cổ quái.

Theo những gì ghi trên tấm bia, Thiên Tâm Thạch được ngưng kết trong thân thể một loại yêu thú là Thiên Tâm Thiềm. Loại yêu thú này có thực lực chỉ tương đương với tu sĩ Trúc Cơ sơ kỳ, hơn nữa cả đời không thể tiến giai, chẳng qua trong cơ thể lại có một khối Thiên Tâm Thạch, có thể dùng nó đổi lấy một viên thượng phẩm tinh thạch.

Không ngờ Thánh Thành xuất thủ quá mức hào phóng. Trong lòng Lâm Hiên vừa động, quay sang Hoàng Đình Tông:

Nhiệm vụ này có phần quỷ dị, Lâm mỗ muốn tìm hiểu thêm một chút.

Ta cũng thấy Lâm đạo hữu nói không sai” Gia Cát Thiên Nguyên gật đầu, theo sau bốn người từ từ đi tới một đạo nhân cụt một cánh tay.

Lâm Hiên ôm quyền thi lễ một cái: “ Vị đạo hữu này…”

Đạo hữu, chúng ta không quen biết, tìm bần đạo không biết là có chuyện gì?

Dù đang ở trong thành nhưng trên mặt đạo nhân lộ vẻ khẩn trương, hắn chỉ là tu tiên giả Nguyên anh sơ kỳ. Đột nhiên bị một đám trung hậu kỳ bao vây, không hoảng sợ mới là lạ.

Trên mặt Lâm Hiên lộ vẻ hòa thiện: Đạo hữu không cần khẩn trương như thế, chúng ta không có ác ý, chỉ muốn thỉnh giáo một vài vấn đề”

Đạo hữu, xin cứ nói Đạo nhân nghe thì thở ra.

Là như vậy, ta thấy nhiệm vụ tìm Thiên Tâm Thạch được rất nhiều đạo hữu chú ý, có điều vừa rồi lại thấy đạo trưởng không cho là đúng. Chẳng lẽ trong chuyện này còn ẩn tình gì khác? Lâm Hiên trực tiếp đưa ra nghi ngờ.

Thực ra nhiệm vụ này không hề đơn giản như những đạo hữu mới thấy qua lần đầu”

Rất khó sao? Thực lực Thiên Tâm thiềm không phải chỉ là Trúc cơ sơ kỳ? Hay là mức thù lao đưa ra chỉ để gạt người?

“Đương nhiên không phải. Thánh Thành sao có thể ngu ngốc tự hạ uy tín của mình, Thiên Tâm Thiềm xác thực là yêu thú hạ phẩm nhị cấp. Bất quá nguy hiểm nằm ở phương diện khác. Đạo nhân nói đến đây thì trên mặt lộ tia bất mãn.

“Đạo hữu nói là ..có kẻ lợi dụng việc này giết người đoạt bảo?

Hoàng Đình Tông vuốt vuốt chòm râu hỏi một câu, có điều đạo nhân lại lắc đầu: Nguyên nhân này cũng đúng nhưng không phải chủ yếu.

Lâm Hiên khẽ nhíu mày: “Còn gì nguy hiểm hơn? Xin đạo hữu vui lòng chỉ giáo.

“Kỳ thật thu thập Thiên Tâm Thạch không phải chỉ có mỗi Thánh Thành, Cự Kình Vương Hải Tộc cũng ra trọng thưởng thu mua chúng. Cho nên đám Hải Tộc cùng Yêu Tộc cũng không quản đường xa vạn dặm đến để tranh đoạt. Ta xem mấy vị kiến văn quảng bác, có lẽ đã thấy qua Thiên Tâm Thiềm? Đạo nhân cười lạnh nói. Mấy người Lâm Hiên liên tục lắc đầu.

“Thiên Tâm Thiềm không hề tồn tại ở một địa phương nào khác. Chúng chỉ có trên một hoang đảo cách Hồng Diệp hải vực chừng mấy chục vạn dặm

“Hoang đảo?

“Không sai, so ra thì diện tích đảo này còn lớn hơn Hồng Diệp đảo rất nhiều lần. Càng kỳ quái hơn là, nó tự nhô lên khỏi mặt biển hơn một trăm năm trước

Đạo nhân cụt tay chậm rãi thuật lại. Theo lời của lão thì thiên địa linh khí ở trên đảo nọ rất mỏng manh, không có vật gì trân quý. Chỉ tồn tại vài loại yêu thú cấp thấp mà thôi. Không ngờ Thánh Thành cùng Hải Tộc lại ra giá cao thu mua Thiên Tâm Thạch, đồng thời cấp cho ngọc giản ghi rõ vị trí hoang đảo này. Vì vậy chỉ trong một đêm, nó đã trở thành thiên đường cho các tu sĩ tầm bảo. Không kể là Nhân tộc, Yêu Tộc hay Hải Tộc đều điên cuồng chạy tới.

Diệt sát Thiên Tâm Thiềm thì dễ dàng phải không nhắc. Chẳng qua Tu tiên giả Nhân tộc cùng Yêu Tộc Hải Tộc gặp mặt thì còn gì mà khách khí, đương nhiên là đánh cho rối tinh rối mù, kết quả một bộ phận đã ngã xuống.

“Chẳng lẽ đạo hữu… Thấy mặt mũi lão đạo âm trầm, Lâm Hiên nhìn về đầu vai đã bị cụt của lão.

“Đạo hữu đoán không sai, cánh tay của bần đạo đã để lại đó. Khi đó gặp phải một Yêu Tộc Hóa Hình kỳ, bần đạo dốc toàn lực mới hạ được hắn thì lại bị một tu sĩ Nhân tộc đánh lén, tặc tử kia thấy ta đại chiến cùng dị tộc thì che dấu khí tức, ẩn núp chờ ta sức cùng lực kiệt mới hiện thân thu thập tàn cuộc. Cuối cùng ta đành dùng thế thân độ kiếp đại pháp mới chạy thoát được Đạo nhân nói đến chỗ này, trên mặt tràn đầy oán độc.

Hiểu được sự tình từ đối phương, mấy người Lâm Hiên chợt lộ vẻ khó coi.

“Đại ca, vậy chúng ta có nhận nhiệm vụ này hay không? Qua một lát thì Ngư Diệu Dung nôn nóng lên tiếng.

“Điều này.. Hoàng Đình Tông lâm vào suy tư. Những nhiệm vụ khác được trả thù lao không tệ nhưng quá ít so với thu thập Thiên Tâm Thạch. Không thể thỏa mãn được nhu cầu cấp bách của bọn họ. Có điều nghe nói thì nhiệm vụ này cũng nguy hiểm không kém nhổ răng trong miệng cọp.

“Lâm huynh, ngươi tính thế nào? Trầm tư một hồi thì hắn quay sang hỏi Lâm Hiên.

“Ta sao Ánh mắt Lâm Hiên đảo qua tấm bia đá: Thù lao trả cho Thiên Tâm Thạch thật sự làm lòng người động, Lâm mỗ sẽ nhận nhiệm vụ này

“Cái gì, Lâm huynh nghĩ kỹ chưa? Thượng phẩm tinh thạch cũng phải có mệnh mới hưởng được. Nhiệm vụ này quả thực cửu tử nhất sinh! Ngư Diệu Dung thất sắc mở miệng.

Cửu tử nhất sinh? Xũng chưa chắc. Chẳng phải là đạo hữu Nguyên anh sơ kỳ kia vẫn còn sống trở về đây sao. Cầu phú quý trong hiểm nguy. Lâm mỗ không có ý định buông bỏ Lâm Hiên thản nhiên lên tiếng.

Được, Lâm huynh xem thường nguy hiểm thật khiến ta khâm phục, ta sẽ cũng liều mình cùng người quân tử. Hoàng Đình Tông nghe thì dâng trào huyết khí, phất tay hào sảng đồng ý.

Đúng vậy, Lâm đạo hữu gan dạ hơn người, ta cũng không phải hạng sợ chết, sẽ theo đạo hữu một chuyến. Gia Cát Thiên Nguyên lên tiếng phụ họa. Tử Huyên tiên tử thì lặng lẽ gật đầu. Chỉ còn Ngư Diệu Dung thì không cần phải hỏi ý kiến, hành sự của hắn đều do mấy vị huynh trưởng quyết định.

Được rồi Lâm Hiên quay sang đám người: Đã như vậy thì không nên chậm trễ, chúng ta đi đăng ký nhiệm vụ thôi

***

Hoang đảo nọ cách Lâm Hải thành chừng mấy chục vạn dặm về phía tây. Sau một ngày một đêm phi hành thì đám người Hoàng Đình Tông chỉ còn cách chừng năm trăm dặm.

Từ đây trở đi thì chúng ta có thể gặp nguy hiểm, mọi người cần hết sức cẩn thận.

Hoàng huynh nói không sai, chúng ta mau thi triển Liễm Khí Thuật ẩn thân Lâm Hiên ở một bên tiếp lời.

Yến Sơn Tứ Hữu đang chuẩn bị thi triển thần thông thì chợt ngẩng đầu. Thì ra cách nơi này khoảng hơn trăm dặm cuồn cuộn linh khí cùng sát khí trùng thiên.

Lâm huynh, chúng ta tới xem hay bỏ qua? Hoàng Đình Tông có vẻ rất tôn trọng Lâm Hiên, mở miệng hỏi hắn.

Theo tại hạ, đã phát hiện thì nên tới xem một chút, có lẽ là đồng đạo Nhân tộc đang đại chiến cùng Hải Tộc.

Được! Năm người thu liễm khí tức lặng lẽ bay tới. Bất quá bọn họ đã tới chậm một bước.

Song phương đúng là tu sĩ Nhân Tộc cùng Hải Tộc.

Một gã yêu tu Hóa Hình sơ kỳ tai dài mắt biếc, răng nanh lộ ra. Sau lưng còn có một đôi cánh dơi, nhìn không ra bản thể thuộc loại nào nhưng tướng mạo rất đáng sợ.

Đối chọi cùng hắn là bốn nam ba nữ trang phục khác nhau. Có năm người là tu sĩ Ngưng Đan kỳ, còn lại là hai đệ tử Trúc Cơ kỳ.

Có vẻ bảy người mới hợp lại nên không am hiểu phối hợp, chỉ miễn cưỡng ngăn cản được một lát. Mắt thấy sự tình không ổn thì một tu sĩ Ngưng Đan trung kỳ cao gầy lấy ra một tấm Kim Độn Phù dán trên người, hóa thành một đạo kinh hồng nhanh như điện chớp bắn đi.

Yêu tu thấy thế liền phát tiếng thét dài khó nghe. Ngón tay hắn điểm về phía trước thì hai tu sĩ Trúc Cơ kỳ không chịu nổi một đòn mà bạo thể.

Chẳng qua lợi dụng sát na này, bốn tu sĩ Ngưng Đan kỳ còn lại cũng liều mạng truyền pháp lực bảo vật, bỏ chạy tứ tán.

Đáng tiếc chỉ phí công!

Hóa Hình kỳ Yêu Tộc rống một tiếng, yêu lực cuồn cuộn mà ra. Hai tay hắn múa may rồi vô số trảo ảnh bắn ra bốn phía. Đôi cánh vừa đập thì thân hình đã hiện ra chắn trước người tu sĩ cao gầy nọ.

A! Tu sĩ này hét lớn một tiếng. Không còn đường trốn, hắn liền nhân kiếm hợp nhất trảm về đối phương.

Ngu xuẩn! Trong mắt yêu tu hiện tia chê cười, móng vuốt sắc bén phá vỡ cương khí hộ thể, nhanh như điện đâm vào lồng ngực đối phương. Cùng lúc đó vang lên tiếng kêu thảm thiết, bốn gã nhân tộc đang trốn chạy đồng thời trúng độc thủ ngã xuống. Sát diệt xong đám tu sĩ Nhân tộc thì trên mặt yêu tu tràn đầy vẻ tự đắc, hút các túi trữ vật về trong tay rồi vuốt vuốt.

Chẳng qua hắn không cao hứng được bao lâu. Chỉ một thoáng mà trên mặt lại lộ vẻ ngưng trọng cùng khẩn trương, la hoảng một tiếng: Là kẻ nào ẩn núp trong bóng tối, muốn bản tôn bắt ngươi lăn ra sao?

Ha ha, chỉ là một Yêu Tộc Hóa Hình sơ kỳ mà cũng dám hống hách như thế. Đại ca, lát nữa để cho đệ rút hồn luyện phách hắn!

Rút hồn thì không cần, bất quá phải đánh cho hồn phi phách tán. Lâm huynh, không biết ý của ngươi thế nào?

Điều này thì có cái gì thảo luận, đến lúc đó còn xem tâm tình huynh đài thế nào Liên tiếp các thanh âm không kiêng nể truyền vào tai, những luồng linh áp ép tới khiến sau lưng yêu tu đổ mồ hôi lạnh.

Chỉ thấy thanh quang lóe lên, một thiếu niên dung mạo bình thường hiện ra. Tiếp theo là Yến Sơn Tứ Hữu cũng hiện thân khiến sắc mặt gã Yêu tu tái nhợt như người chết.

Trong mắt hắn lộ vẻ tuyệt vọng. Bất quá sao chịu bó tay chịu chết, hắn gầm lên giận dữ, yêu khí toàn thân cuồn cuộn tuôn ra rồi bổ nhào tới Lâm Hiên.

Lập tức những tiếng bạo liệt đùng đùng truyền ra, các cột sáng cùng pháp bảo bay múa khắp trời.

Có điều sau một tuần trà thì vùng biển này đã khôi phục gió êm sóng lặng. Thi thể của Yêu tu cũng được chia làm năm phần. Mà không ngờ trên người hắn lại có tới một hơn trăm năm viên Thiên Tâm Thạch.

Trước đó không lâu Yến Sơn Tứ Hữu còn nghèo rớt mồng tơi. Nháy mắt lại có được lượng tài phú như vậy khiến bọn họ hưng phấn không thể kể siết.

Lâm huynh, chúng ta chia đều Thiên Tâm Thạch chứ?

Đương nhiên Lâm Hiên lấy một viên Thiên Tâm Thạch cầm trong tay xem xét. Vật này nhìn qua tương tự như thủy tinh, lại ẩn chứa yêu lực rất kỳ lạ. Tuy chưa nhìn ra được điểm mấu chốt nhưng vật mà Thánh Thành cùng Cự Kình Vương coi trọng chắc chắn không hề đơn giản.

Năm người hóa thành những đạo kinh hồng tiếp tục bay đi.

***

Cùng lúc đó, tại một vùng biển hoang vu cách nơi này khoảng mấy chục vạn dặm, có một chiếc chiến thuyền thượng cổ cực lớn đang nhanh như chớp bay về hướng này.

Chiến thuyền dài tới cả nghìn trượng, bên trên có những trận pháp kỳ diệu cùng phù văn phát ra khí tức mạnh mẽ làm người sợ hãi. Đầu thuyền có đứng hai lão quái vật Động Huyền Kỳ.

Bạch Cốt, theo chủ ý của ngươi, chúng ta đã đầu nhập dưới trướng Thánh Thành. Có điều phải chạy tới chạy lui như vậy thật là tức chết Thanh âm khó coi của một lão quái vật truyền ra.

Độc Long, ngươi tức giận làm gì, cái gì mà chạy tới chạy lui, thật quá khó nghe Bạch Cốt Chân Quân tu một hơi rượu rồi mỉm cười.

Hừ, không phải sao, trước kia còn chưa từng có ai khoa tay múa chân trước mặt bổn lão tổ như thế. Khâu lão quái kia quả thực xem hai ta như đám thủ hạ của hắn, tùy tiền sai sử Độc Long lão tổ oán hận nói.

Thì ra đạo hữu buồn phiền điều này Bạch Cốt Chân Quân nhịn không được cười rộ lên.

Sao, chẳng lẽ ngươi không tức giận?

Ha ha, có cái gì mà tức giận, Khâu lão quái là Tu tiên giả Động Huyền kỳ trung kỳ đỉnh phong. Là một trong Lục Đại Chấp pháp trưởng lão Thánh Thành, luận thực lực của hắn không kém Tam Yêu hoàng, Lục Hải Vương bao nhiêu. Đạo hữu có liên thủ cùng lão phu cũng đánh không lại. Tu tiên giới cường giả vi tôn, hắn kiêu ngạo trước mặt chúng ra một hai câu thì có nghĩa gì

Nhưng… Sắc mặt Độc Long lão tổ biến ảo mấy lần, rốt cục chán nản thở dài: Ta thật không thể ngờ nội tình Thánh Thành lại thâm hậu như thế, ngoại trừ thành chủ còn có tới sáu Chấp pháp đại trưởng lão.

Đúng vậy, chuyện này thật không ngờ. Bất quá cẩn thận phân tích thì cũng hợp lý, có thực lực như vậy thì Thánh Thành mới suất lĩnh được Nhân tộc. Chẳng qua trước nay bọn chúng luôn giữ bí mật không để người ngoài biết.

Đúng vậy, ngay đến cả tồn tại cấp cao như chúng ta mà giờ mới biết. Ta có cảm giác, ngoài Thánh Thành thì Cửu Tiên Cung cũng đang che giấu điều gì đó

Đạo hữu nói phải, Cửu Tiên Cung độc bá Hỗn Loạn hải vực đã trăm vạn năm, nếu nội tình không đủ thâm hậu thì sớm đã bị tam tộc phân chia rồi. Chẳng qua quyết định lúc trước của chúng ta không sai, thẳng thắn mà nói, dù cho thời gian trở lại thì lão phu vẫn chọn như vậy Trầm mặc một lát, Bạch Cốt Chân Quân mở miệng.

Vì sao?

Thấy Độc Long lão tổ nhướng mày, Bạch Cốt Chân Quân mỉm cười: Hiện tại cứ để cho Khâu lão quái đối đầu với Cự Kình Vương đi. Nếu không có Thánh Thành viện thủ thì Hồng Diệp đảo đã bị đối phương chiếm cứ, khi đó mới là lấy giỏ trúc mà múc nước sông


/2355

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status