Nhóm dịch: Thất Liên Hoa.
Đôi mắt của Lăng Vi sáng lên: “Cũng đúng!”
Thôi, cứ xem từ từ...
Chuyện sau này diễn biến thế nào, cũng không ai biết được.
Về đến nhà, hai người chuẩn bị lấy bộ đồ ngủ đi tắm rồi đi ngủ.
Lăng Vi đi tới phòng thay đồ để thay quần áo.
Lúc cô mở ra tủ quần áo ra, bị cảnh tượng bên trong làm cho kinh hãi!
Hai hàng trang phục mùa đông được treo đầy trong tủ quần áo, những chiếc áo khoác dài… đủ các loại phong cách, các loại kiểu dáng, và đủ mọi màu sắc.
Lăng Vi không biết gì nhiều về thương hiệu này, nhưng từ tay nghề và kiểu dáng của mấy chiếc áo khoác này, cô có thể đoán ra giá trị của những trang phục này tuyệt đối không rẻ!
Lăng Vi cẩn thận nhìn kỹ.
Không thể dùng từ tinh tế để hình dung cách may của những trang phục này được, nhưng vậy là đánh giá quá hà khắc với những người may ra trang phục này. Mỗi một đường kim mỗi một chi tiết may đều được thực hiện rất cẩn thận.
Cô nhìn về phía thương hiệu, hình như là thương hiệu thời trang cao cấp trên thế giới... GHz!
Thương hiệu thời trang này, được đánh giá là có phong cách tinh tế, biết phá cách trong việc sử dụng chất liệu vải, còn mang đậm hơi thở tiên phong của xu thế thời trang trên thế giới.
Nếu... cô nhớ không nhầm, quản gia Vương đã từng đề cập tới người này. Bộ trang phục này...
Được chính tay nhà thiết kế thời trang cao cấp nổi tiếng trên thế giới Galen thiết kế. Nói cách khác, những chiếc áo khoác này, chỉ có một… trên toàn thế giới!
Là duy nhất trên đời.
Lăng Vi nhăn mày, hơi không biết phải làm sao.
Đầy ắp hai ngăn quần áo, tất cả đều là thương hiệu thời trang cao cấp nổi tiếng trên thế giới.
Hiển nhiên... Là Diệp Đình đã định chế cho cô từ mấy tháng trước...
Trong lòng cô rất cảm động, thật sự rất cảm động.
Anh thận trọng như vậy, chu đáo như vậy.
Lúc anh đặt thiết kế những bộ trang phục này, chắc chắn đến chính anh cũng không xác định là bọn họ có thể đi thẳng đến bây giờ, phải không?
Lúc đó, bọn họ chỉ có hợp đồng ba tháng.
Hợp đồng của bọn họ kết thúc vào tháng chính, nếu có bất kỳ bên nào quyết định ngừng hợp đồng, thì toàn bộ những bộ trang phục anh đã đặt này sẽ thành làm không công.
Lăng Vi vui mừng vì mình đã không phụ tâm ý của anh.
Chỉ là... nhiều trang phục thế này, chỉ sợ là đã phải tốn mấy trăm triệu.
Cô và Diệp Đình là vợ chồng, vốn không nên để ý những chuyện này...
Nhưng mà, nói như thế nào thì nói...
Nó thật sự quá đắt.
Nếu chỉ là một hai bộ trang phục, cô có thể mua nổi.
nhưng đột nhiên…. Có nhiều thế này... khiến cô hơi bị giật mình.
“Sao vậy? Sao em thay quần áo lâu vậy?”
Lúc Diệp Đình đi tới, Lăng Vi đang chìm đắm trong vô vàn cảm xúc, cô cảm thấy có hàng trăm hàng triệu cảm xúc không tên bỗng nhảy vào trong trái tim cô.
Không biết nên nói cái gì.
Cô từ từ ngẩng đầu lên nhìn về phía anh. Đôi mắt trầm tĩnh của anh cũng đang nhìn về phía cô. Anh mặc bộ đồ thể thao đen trắng kết hợp, nhìn qua khá là thoải mái nhẹ nhàng, thân hình cao một mét tám chín đứng chắn ở cửa, cánh tay chống ở vách tường, hai chân vắt chéo, nhìn cực kỳ nhàn nhã.
Lăng Vi đứng lên, chăm chú nhìn anh, rồi chỉ vào mấy chiếc áo khoác dài được xếp đầy trong tủ quần áo, nói: “Anh giúp em đặt?”
Diệp Đình buồn cười nhìn cô, mỉm cười.
“Nếu không thì sao? Trong phòng này... Còn có người phụ nữ khác?”
Lăng Vi “ặc “.
Diệp Đình đi tới, ôm lấy eo cô: “Sao vậy? Không đủ mặc?”
Lăng Vi trừng to mắt nhìn anh, sửa lại nói: “Quá nhiều!”
“Oh... Nhiều không?” Diệp Đình nhìn vào trong tủ quần áo: “Không nhiều lắm đâu? Còn có một phần chưa được chuyển tới đó.”
“...”
Rắc rắc ——
Một tia sét đánh trúng đỉnh đầu của Lăng Vi: “Còn có một phần chưa được chuyển tới?”
Diệp Đình gật đầu, suy nghĩ rồi lại nói: “Chắc... còn một phần lớn.”
“Còn một phần lớn?”
Trời ơi là trời! Ai có thể nói cho cô biết, cô nên làm gì đây?
Đôi mắt của Lăng Vi sáng lên: “Cũng đúng!”
Thôi, cứ xem từ từ...
Chuyện sau này diễn biến thế nào, cũng không ai biết được.
Về đến nhà, hai người chuẩn bị lấy bộ đồ ngủ đi tắm rồi đi ngủ.
Lăng Vi đi tới phòng thay đồ để thay quần áo.
Lúc cô mở ra tủ quần áo ra, bị cảnh tượng bên trong làm cho kinh hãi!
Hai hàng trang phục mùa đông được treo đầy trong tủ quần áo, những chiếc áo khoác dài… đủ các loại phong cách, các loại kiểu dáng, và đủ mọi màu sắc.
Lăng Vi không biết gì nhiều về thương hiệu này, nhưng từ tay nghề và kiểu dáng của mấy chiếc áo khoác này, cô có thể đoán ra giá trị của những trang phục này tuyệt đối không rẻ!
Lăng Vi cẩn thận nhìn kỹ.
Không thể dùng từ tinh tế để hình dung cách may của những trang phục này được, nhưng vậy là đánh giá quá hà khắc với những người may ra trang phục này. Mỗi một đường kim mỗi một chi tiết may đều được thực hiện rất cẩn thận.
Cô nhìn về phía thương hiệu, hình như là thương hiệu thời trang cao cấp trên thế giới... GHz!
Thương hiệu thời trang này, được đánh giá là có phong cách tinh tế, biết phá cách trong việc sử dụng chất liệu vải, còn mang đậm hơi thở tiên phong của xu thế thời trang trên thế giới.
Nếu... cô nhớ không nhầm, quản gia Vương đã từng đề cập tới người này. Bộ trang phục này...
Được chính tay nhà thiết kế thời trang cao cấp nổi tiếng trên thế giới Galen thiết kế. Nói cách khác, những chiếc áo khoác này, chỉ có một… trên toàn thế giới!
Là duy nhất trên đời.
Lăng Vi nhăn mày, hơi không biết phải làm sao.
Đầy ắp hai ngăn quần áo, tất cả đều là thương hiệu thời trang cao cấp nổi tiếng trên thế giới.
Hiển nhiên... Là Diệp Đình đã định chế cho cô từ mấy tháng trước...
Trong lòng cô rất cảm động, thật sự rất cảm động.
Anh thận trọng như vậy, chu đáo như vậy.
Lúc anh đặt thiết kế những bộ trang phục này, chắc chắn đến chính anh cũng không xác định là bọn họ có thể đi thẳng đến bây giờ, phải không?
Lúc đó, bọn họ chỉ có hợp đồng ba tháng.
Hợp đồng của bọn họ kết thúc vào tháng chính, nếu có bất kỳ bên nào quyết định ngừng hợp đồng, thì toàn bộ những bộ trang phục anh đã đặt này sẽ thành làm không công.
Lăng Vi vui mừng vì mình đã không phụ tâm ý của anh.
Chỉ là... nhiều trang phục thế này, chỉ sợ là đã phải tốn mấy trăm triệu.
Cô và Diệp Đình là vợ chồng, vốn không nên để ý những chuyện này...
Nhưng mà, nói như thế nào thì nói...
Nó thật sự quá đắt.
Nếu chỉ là một hai bộ trang phục, cô có thể mua nổi.
nhưng đột nhiên…. Có nhiều thế này... khiến cô hơi bị giật mình.
“Sao vậy? Sao em thay quần áo lâu vậy?”
Lúc Diệp Đình đi tới, Lăng Vi đang chìm đắm trong vô vàn cảm xúc, cô cảm thấy có hàng trăm hàng triệu cảm xúc không tên bỗng nhảy vào trong trái tim cô.
Không biết nên nói cái gì.
Cô từ từ ngẩng đầu lên nhìn về phía anh. Đôi mắt trầm tĩnh của anh cũng đang nhìn về phía cô. Anh mặc bộ đồ thể thao đen trắng kết hợp, nhìn qua khá là thoải mái nhẹ nhàng, thân hình cao một mét tám chín đứng chắn ở cửa, cánh tay chống ở vách tường, hai chân vắt chéo, nhìn cực kỳ nhàn nhã.
Lăng Vi đứng lên, chăm chú nhìn anh, rồi chỉ vào mấy chiếc áo khoác dài được xếp đầy trong tủ quần áo, nói: “Anh giúp em đặt?”
Diệp Đình buồn cười nhìn cô, mỉm cười.
“Nếu không thì sao? Trong phòng này... Còn có người phụ nữ khác?”
Lăng Vi “ặc “.
Diệp Đình đi tới, ôm lấy eo cô: “Sao vậy? Không đủ mặc?”
Lăng Vi trừng to mắt nhìn anh, sửa lại nói: “Quá nhiều!”
“Oh... Nhiều không?” Diệp Đình nhìn vào trong tủ quần áo: “Không nhiều lắm đâu? Còn có một phần chưa được chuyển tới đó.”
“...”
Rắc rắc ——
Một tia sét đánh trúng đỉnh đầu của Lăng Vi: “Còn có một phần chưa được chuyển tới?”
Diệp Đình gật đầu, suy nghĩ rồi lại nói: “Chắc... còn một phần lớn.”
“Còn một phần lớn?”
Trời ơi là trời! Ai có thể nói cho cô biết, cô nên làm gì đây?
/1906
|