"Cái này còn gọi là chuyện nhỏ à? Ông đây bị chuyện này khiến cho ăn không xong bữa tối, tóc bị nằm thành một nhúm rồi!" Mạc Lâm Kiêu suy nghĩ một chút, trầm ngâm nói: "Em sẽ bảo phía cảnh sát không truy cứu nữa."
"Trọng điểm không phải chuyện này, người anh em!” Phùng Thiên Long vội đến xoa tay: “Phía sở cảnh sát anh lo được! Bây giờ khó khăn nhất, là phía truyền thông! Hình ảnh anh và người phụ nữ đó đến khách sạn thuê phòng đều bị công bố ra hết!”
Mạc Lâm Kiêu khó hiểu đánh giá Phùng Thiên Long: "Chỉ có mấy bức ảnh thôi làm sao chứ? Tin tức lăng nhăng của anh trước đây còn ít sao? Những chuyện quá đáng chẳng phải còn nhiều hơn à?"
Phùng Thiên Long chớp mắt muốn đập đầu vào tường, hai tay dùng sức lau mặt, trong mắt tràn ngập lo làng: "Không được, bây giờ không giống ngày xưa, em ruột của anh! Bây giờ anh là người sắp kết hôn, còn chưa theo đuổi được cô vợ xinh đẹp, đột nhiên xảy ra chuyện vả mặt như vậy, chẳng phải cô ấy sẽ ghét bỏ anh hơn sao? Bây giờ anh phải làm người tốt! ít nhất là người tốt trước mặt cô ấy! Anh đã chuẩn bị bắt đầu từ hôm nay, sau này trừ cô ấy ra, anh sẽ không chạm đến bất kỳ người phụ nữ nào khác, đấu thể nào cứ dính đến những chuyện rách nát khi trước được? Vậy chẳng phải anh sẽ thiệt thòi lớn à?"
Mạc Lâm Kiêu khẽ lộ vẻ kinh ngạc, có chút cảm khái vỗ vai Phùng Thiên Long, nói: "Không ngờ, anh cũng có một ngày khăng khăng một mực với một người phụ nữ. Phía truyền thông em sẽ giúp anh xử lý"
Phùng Thiên Long chỉ chờ câu này, lập tức chắp hai tay lại với Mạc Thiên Kiêu, vái lạy: “Cám ơn, cám ơn! Khi anh kết hôn, nhất định sẽ bảo chị dâu kính cậu mấy ly rượu!"
"Người của anh cũng tệ quá, chút chuyện phía truyền thông cũng không lo được?
Anh mắt Phùng Thiên Long xẹt qua vẻ hung ác: "Đây không phải truyền thông bình thường, là một âm mưu có tổ chức có kế hoạch! Có
người muốn tính kế ông đây! Trang web gốc ở nước ngoài!” Mạc Lâm Kiêu xách hai gió mua hàng chuẩn bị tính tiền, Phùng Thiên Long vội vàng giúp đỡ xách một giỏ, hai người đàn ông dưỡng mắt như vậy, như cây ngọc đón gió, cực kỳ cao quý. "Ai dám chơi anh? Có phương hướng nghi ngờ không?" Phùng Thiên Long xoa cảm, lắc đầu: “Không có manh mối! Quá nhiều kẻ thù."
Lúc tính tiền, hai nữ nhân viên trực tiếp ngây ngốc, ông trời ơi, một lúc mua đến bảy tám mươi gói băng vệ sinh! Muốn dùng đển ngày tháng năm nào đây!
Gói lại thành bốn túi lớn!
Mạc Lâm Kiêu không chút cảm thấy con nhà giàu đẹp trai như anh trong tay xách bốn túi băng vệ sih lớn có chỗ nào không ốn, công khai ra khỏi siêu thị, Trần Kiệt vội vàng mở cửa xe sau, Mạc Lâm Kiêu đặt bốn túi lớn vào trước, Trần Kiệt thuận tiện nhìn theo, sau khi nhận ra đó là thứ gì, da mặt không khỏi co rút.
Anh Mạc đích thân chạy ra ngoài một chuyển, chính là để mua băng vệ sinh? Cái này không cần nói, nhất định là mua cho Lâm Khiết Vy. Người phụ nữ họ Lâm kia càng lúc càng ngông cuồng, còn dám xem anh Mạc là chân chạy vặt, tâm cơ người phụ nữ này quá thâm trầm, lại cực kỳ am hiểu giở thủ đoạn, nhìn xem anh Mạc bây giờ bị cô ta làm cho mê muội đến mức nào.
Rõ ràng biết cô là kẻ gian có trái tim đen tối, muốn lấy tính mạng của anh Mạc, anh Mạc vẫn không nỡ động đến cô, coi cô như bảo bối. Không trừ khử người phụ nữ này, nhất định sẽ trở thành họa lớn!
“Kiêu à, chuyện đó của anh cậu nhất định phải làm nhanh nhé, anh sợ kéo dài thêm, vợ anh sẽ không còn”
Mạc Lâm Kiêu khẽ gật đầu: “Được, anh cứ yên tâm.”
Nhớ đến Lâm Khiết Vy còn truyền nước trong bệnh viện, Mạc Lâm Kiêu không có tâm tư nói nhiều với Phùng Thiên Long, nhanh chóng lên xe, trong ánh mắt của Phùng Thiên Long, đội siêu xe nghênh ngang rời đi.
Chỉ cần Mạc Lâm Kiêu chịu giúp, sẽ không có phiền phức nào không giải quyết được, bây giờ tâm trạng Phùng Thiên Long nhẹ nhõm, ngắm nhìn cảnh đêm, không khỏi lẩm bẩm: "Xem dáng vẻ vội vàng của cậu Kiêu, đâu phải chỉ là người ngủ chung? Rõ ràng là tổ tông nhỏ mà!”
Đột nhiên vô cùng nhớ Tiểu Vy Vy của anh ta, lấy điện thoại muốn gọi cho cô, nghe giọng nói của cô, nhưng nghĩ đến lỡ như cô đã xem bài báo liên quan đến anh ta, bây giờ gọi qua chẳng phải đâm đầu vào họng súng sao? Không được, đợi ngày mai cậu Kiêu đè tin tức xuống, anh ta sẽ đến gặp Tiểu Vy Vy, sau đó sẽ bịa ra một câu chuyện hợp lý, biến bản thân trở thành người đàn ông tốt có cuộc sống riêng tư rất kỷ luật.
Trên đường trở lại bệnh viện, Mạc Lâm Kiêu gọi điện thoại cho những đàn em liên quan, ra lệnh xóa bỏ toàn diện nội dung tin tức liên quan đến Phùng Thiên Long, phải làm thật sạch sẽ. Lúc Hạ Dịch Sâm trực đêm ở phòng làm việc bệnh viện, nhận một cuộc điện thoại.
"Cái gì? Có người xóa toàn diện nội dung chúng ta đã công bố?" Hạ Dịch Sâm đứng dậy, đi đến cạnh cửa sổ, không nóng vội nói: “Nếu họ đã dùng hacker cao cấp, chúng ta cứ bỏ địa chỉ trang web gốc đi” "Vâng, cậu ba. Vậy bước tiếp theo chúng ta phải làm gì?"
Trên gương mặt đẹp trai của Hạ Dịch Sâm xẹt qua vẻ hung ác nhàn nhạt: “Năm giờ sáng, đổi địa chỉ trang web nước ngoài khác, tung ra những bức hình quan trọng nhất."
Thời gian đó rất dễ bị người ta lơ là, đợi sáng hôm sau khi gây ra tiếng vang, muốn xóa hết, cũng đã bị ảnh hưởng nhất định rồi. Phùng Thiên Long, cho dù anh có năng lực hơn nữa, một khi tung chứng cứ thật ra, xem anh còn mặt mũi nào nhảy nhót trước mặt Lâm Khiết Vy nữa không.
Trong lòng Trương Tiểu Phi điên cuồng gào thét đừng mà, mắt nhìn mái nhà sụp xuống, anh ta liều hết sức mình ôm con trai vào lòng, dùng cơ thể của anh ta bảo vệ cho Đại Bảo. Vô số xà nhà gạch đá đổ xuống, gần như vùi lấp hai cha con họ.
May mà có một cây xà nhà chắn bên cạnh tủ bát, hình thành khe hở ba góc, mới không trực tiếp đập nát Trương Tiểu Phi, có điều sau lưng anh ta đầy gạch đá, đã không còn tri giác, nhìn con trai trong lòng, phát hiện trán cậu bé bị sưng, đã ngất xỉu.
"Đại Bảo! Đại Bảo!”
Trương Tiểu Phi vừa ho khan, vừa khẽ lắc con trai, Trương Đại Phúc không cử động.
Thế lửa càng thêm hung hãn, hai người họ bị đè ở đây, Trương Tiểu Phi lại không còn sức, nếu không có ai đến cứu họ, nhất định sẽ chết chắc.
Trương Tiểu Phi tìm điện thoại, cố sức lật đến danh bạ, cuối cùng tìm ra "Lâm Khiết Vy, đây là số điện thoại khi trước Lâm Thúy Lan nói với anh ta, bảo anh ta nhập tên thành mẹ đứa nhỏ, để lừa gạt mọi người phải làm đủ các bước.
Bây giờ người có thể cầu cứu, dường như cũng chỉ còn lại người bị anh ta hại. Tuy số lần tiếp xúc không nhiều, nhưng Trương Tiểu Phi lại nhìn ra Lâm Khiết Vy là một cô gái lương thiện, cho dù anh ta hại cô như thế, cô vẫn tha mạng cho anh ta, sau đó còn nhắc nhở bảo anh ta rời khỏi đây.
Nhìn Trương Đại Phúc hôn mê, Trương Tiểu Phi gọi điện thoại. Lâm Khiết Vy đắp chăn, vốn đang xem tin tức trong vòng bạn bè, xem mãi xem mãi liên thiếp đi. Trong lúc mơ màng, cảm giác điện thoại run lên, khi cô lấy điện thoại muốn nghe máy, cuộc gọi lại kết thúc. O? Ai vậy? Trẻ rồi còn gọi điện, không chờ cô nghe đã cúp máy, còn là số lạ nữa. Loại này bình thường đều là những cuộc gọi quấy rầy.
Nhưng không biết tại sao, Lâm Khiết Vy vẫn gọi lại, kết quả nghe thấy điện thoại khóa máy! Thật kỳ lạ.
Trương Tiểu Phi chưa đợi được Lâm Khiết Vy nhận điện thoại, đã nghe thấy một tiếng rầm vang lên, cánh cửa đổ sập xuống, dường như có người bước vào, chân giảm lên điện thoại anh ta, nghiền nát điện thoại.
"Trọng điểm không phải chuyện này, người anh em!” Phùng Thiên Long vội đến xoa tay: “Phía sở cảnh sát anh lo được! Bây giờ khó khăn nhất, là phía truyền thông! Hình ảnh anh và người phụ nữ đó đến khách sạn thuê phòng đều bị công bố ra hết!”
Mạc Lâm Kiêu khó hiểu đánh giá Phùng Thiên Long: "Chỉ có mấy bức ảnh thôi làm sao chứ? Tin tức lăng nhăng của anh trước đây còn ít sao? Những chuyện quá đáng chẳng phải còn nhiều hơn à?"
Phùng Thiên Long chớp mắt muốn đập đầu vào tường, hai tay dùng sức lau mặt, trong mắt tràn ngập lo làng: "Không được, bây giờ không giống ngày xưa, em ruột của anh! Bây giờ anh là người sắp kết hôn, còn chưa theo đuổi được cô vợ xinh đẹp, đột nhiên xảy ra chuyện vả mặt như vậy, chẳng phải cô ấy sẽ ghét bỏ anh hơn sao? Bây giờ anh phải làm người tốt! ít nhất là người tốt trước mặt cô ấy! Anh đã chuẩn bị bắt đầu từ hôm nay, sau này trừ cô ấy ra, anh sẽ không chạm đến bất kỳ người phụ nữ nào khác, đấu thể nào cứ dính đến những chuyện rách nát khi trước được? Vậy chẳng phải anh sẽ thiệt thòi lớn à?"
Mạc Lâm Kiêu khẽ lộ vẻ kinh ngạc, có chút cảm khái vỗ vai Phùng Thiên Long, nói: "Không ngờ, anh cũng có một ngày khăng khăng một mực với một người phụ nữ. Phía truyền thông em sẽ giúp anh xử lý"
Phùng Thiên Long chỉ chờ câu này, lập tức chắp hai tay lại với Mạc Thiên Kiêu, vái lạy: “Cám ơn, cám ơn! Khi anh kết hôn, nhất định sẽ bảo chị dâu kính cậu mấy ly rượu!"
"Người của anh cũng tệ quá, chút chuyện phía truyền thông cũng không lo được?
Anh mắt Phùng Thiên Long xẹt qua vẻ hung ác: "Đây không phải truyền thông bình thường, là một âm mưu có tổ chức có kế hoạch! Có
người muốn tính kế ông đây! Trang web gốc ở nước ngoài!” Mạc Lâm Kiêu xách hai gió mua hàng chuẩn bị tính tiền, Phùng Thiên Long vội vàng giúp đỡ xách một giỏ, hai người đàn ông dưỡng mắt như vậy, như cây ngọc đón gió, cực kỳ cao quý. "Ai dám chơi anh? Có phương hướng nghi ngờ không?" Phùng Thiên Long xoa cảm, lắc đầu: “Không có manh mối! Quá nhiều kẻ thù."
Lúc tính tiền, hai nữ nhân viên trực tiếp ngây ngốc, ông trời ơi, một lúc mua đến bảy tám mươi gói băng vệ sinh! Muốn dùng đển ngày tháng năm nào đây!
Gói lại thành bốn túi lớn!
Mạc Lâm Kiêu không chút cảm thấy con nhà giàu đẹp trai như anh trong tay xách bốn túi băng vệ sih lớn có chỗ nào không ốn, công khai ra khỏi siêu thị, Trần Kiệt vội vàng mở cửa xe sau, Mạc Lâm Kiêu đặt bốn túi lớn vào trước, Trần Kiệt thuận tiện nhìn theo, sau khi nhận ra đó là thứ gì, da mặt không khỏi co rút.
Anh Mạc đích thân chạy ra ngoài một chuyển, chính là để mua băng vệ sinh? Cái này không cần nói, nhất định là mua cho Lâm Khiết Vy. Người phụ nữ họ Lâm kia càng lúc càng ngông cuồng, còn dám xem anh Mạc là chân chạy vặt, tâm cơ người phụ nữ này quá thâm trầm, lại cực kỳ am hiểu giở thủ đoạn, nhìn xem anh Mạc bây giờ bị cô ta làm cho mê muội đến mức nào.
Rõ ràng biết cô là kẻ gian có trái tim đen tối, muốn lấy tính mạng của anh Mạc, anh Mạc vẫn không nỡ động đến cô, coi cô như bảo bối. Không trừ khử người phụ nữ này, nhất định sẽ trở thành họa lớn!
“Kiêu à, chuyện đó của anh cậu nhất định phải làm nhanh nhé, anh sợ kéo dài thêm, vợ anh sẽ không còn”
Mạc Lâm Kiêu khẽ gật đầu: “Được, anh cứ yên tâm.”
Nhớ đến Lâm Khiết Vy còn truyền nước trong bệnh viện, Mạc Lâm Kiêu không có tâm tư nói nhiều với Phùng Thiên Long, nhanh chóng lên xe, trong ánh mắt của Phùng Thiên Long, đội siêu xe nghênh ngang rời đi.
Chỉ cần Mạc Lâm Kiêu chịu giúp, sẽ không có phiền phức nào không giải quyết được, bây giờ tâm trạng Phùng Thiên Long nhẹ nhõm, ngắm nhìn cảnh đêm, không khỏi lẩm bẩm: "Xem dáng vẻ vội vàng của cậu Kiêu, đâu phải chỉ là người ngủ chung? Rõ ràng là tổ tông nhỏ mà!”
Đột nhiên vô cùng nhớ Tiểu Vy Vy của anh ta, lấy điện thoại muốn gọi cho cô, nghe giọng nói của cô, nhưng nghĩ đến lỡ như cô đã xem bài báo liên quan đến anh ta, bây giờ gọi qua chẳng phải đâm đầu vào họng súng sao? Không được, đợi ngày mai cậu Kiêu đè tin tức xuống, anh ta sẽ đến gặp Tiểu Vy Vy, sau đó sẽ bịa ra một câu chuyện hợp lý, biến bản thân trở thành người đàn ông tốt có cuộc sống riêng tư rất kỷ luật.
Trên đường trở lại bệnh viện, Mạc Lâm Kiêu gọi điện thoại cho những đàn em liên quan, ra lệnh xóa bỏ toàn diện nội dung tin tức liên quan đến Phùng Thiên Long, phải làm thật sạch sẽ. Lúc Hạ Dịch Sâm trực đêm ở phòng làm việc bệnh viện, nhận một cuộc điện thoại.
"Cái gì? Có người xóa toàn diện nội dung chúng ta đã công bố?" Hạ Dịch Sâm đứng dậy, đi đến cạnh cửa sổ, không nóng vội nói: “Nếu họ đã dùng hacker cao cấp, chúng ta cứ bỏ địa chỉ trang web gốc đi” "Vâng, cậu ba. Vậy bước tiếp theo chúng ta phải làm gì?"
Trên gương mặt đẹp trai của Hạ Dịch Sâm xẹt qua vẻ hung ác nhàn nhạt: “Năm giờ sáng, đổi địa chỉ trang web nước ngoài khác, tung ra những bức hình quan trọng nhất."
Thời gian đó rất dễ bị người ta lơ là, đợi sáng hôm sau khi gây ra tiếng vang, muốn xóa hết, cũng đã bị ảnh hưởng nhất định rồi. Phùng Thiên Long, cho dù anh có năng lực hơn nữa, một khi tung chứng cứ thật ra, xem anh còn mặt mũi nào nhảy nhót trước mặt Lâm Khiết Vy nữa không.
Trong lòng Trương Tiểu Phi điên cuồng gào thét đừng mà, mắt nhìn mái nhà sụp xuống, anh ta liều hết sức mình ôm con trai vào lòng, dùng cơ thể của anh ta bảo vệ cho Đại Bảo. Vô số xà nhà gạch đá đổ xuống, gần như vùi lấp hai cha con họ.
May mà có một cây xà nhà chắn bên cạnh tủ bát, hình thành khe hở ba góc, mới không trực tiếp đập nát Trương Tiểu Phi, có điều sau lưng anh ta đầy gạch đá, đã không còn tri giác, nhìn con trai trong lòng, phát hiện trán cậu bé bị sưng, đã ngất xỉu.
"Đại Bảo! Đại Bảo!”
Trương Tiểu Phi vừa ho khan, vừa khẽ lắc con trai, Trương Đại Phúc không cử động.
Thế lửa càng thêm hung hãn, hai người họ bị đè ở đây, Trương Tiểu Phi lại không còn sức, nếu không có ai đến cứu họ, nhất định sẽ chết chắc.
Trương Tiểu Phi tìm điện thoại, cố sức lật đến danh bạ, cuối cùng tìm ra "Lâm Khiết Vy, đây là số điện thoại khi trước Lâm Thúy Lan nói với anh ta, bảo anh ta nhập tên thành mẹ đứa nhỏ, để lừa gạt mọi người phải làm đủ các bước.
Bây giờ người có thể cầu cứu, dường như cũng chỉ còn lại người bị anh ta hại. Tuy số lần tiếp xúc không nhiều, nhưng Trương Tiểu Phi lại nhìn ra Lâm Khiết Vy là một cô gái lương thiện, cho dù anh ta hại cô như thế, cô vẫn tha mạng cho anh ta, sau đó còn nhắc nhở bảo anh ta rời khỏi đây.
Nhìn Trương Đại Phúc hôn mê, Trương Tiểu Phi gọi điện thoại. Lâm Khiết Vy đắp chăn, vốn đang xem tin tức trong vòng bạn bè, xem mãi xem mãi liên thiếp đi. Trong lúc mơ màng, cảm giác điện thoại run lên, khi cô lấy điện thoại muốn nghe máy, cuộc gọi lại kết thúc. O? Ai vậy? Trẻ rồi còn gọi điện, không chờ cô nghe đã cúp máy, còn là số lạ nữa. Loại này bình thường đều là những cuộc gọi quấy rầy.
Nhưng không biết tại sao, Lâm Khiết Vy vẫn gọi lại, kết quả nghe thấy điện thoại khóa máy! Thật kỳ lạ.
Trương Tiểu Phi chưa đợi được Lâm Khiết Vy nhận điện thoại, đã nghe thấy một tiếng rầm vang lên, cánh cửa đổ sập xuống, dường như có người bước vào, chân giảm lên điện thoại anh ta, nghiền nát điện thoại.
/402
|