Vào giờ khắc này, bầu không khí phảng phất như bị ngưng trệ, trên mặtmấy vị trưởng lão lóe lên vẻ kinh hoảng. Ẩn dưới ánh mắt Tần Lãng là sựtức giận và lo lắng, trên mặt của Phong Bạch xẹt qua sự giãy dụa cùngvới quyết liệt…
Nói thì chậm, nhưng xảy ra thì nhanh, ngay lúc Tần Lãng xông đến chỗPhong Bạch thì thân hình Phong Bạch cũng nhanh chóng bổ nhào về phíamiệng giếng, đem phong thư trong tay ném vào trong giếng. Đây là cơ hộiduy nhất của hắn, cho dù có chết thì hắn cũng nhất định phải đem tin tức này truyền đi.
Nhìn thấy động tác của Phong Bạch, Tần Lãng càng phát hiện chuyện nàykhông bình thường, ngay sau đó lập tức không chút lưu tình đánh ra mộtchưởng hung hăng vỗ tới sau lưng của Phong Bạch!
Cuối cùng tay của Phong Bạch cũng chạm tới miệng giếng, nhưng sau lưnglại truyền tới một đòn công kích nghiêm trọng khiến cho sắc mặt của hắntrong nháy mắt đỏ lên, miệng chợt phun ra một ngụm máu tươi, phong thưnhiễm đầy máu tươi nhìn thấy mà đau lòng, sau đó phong thư đã rời khỏitay Phong Bạch tiến vào trong thông đạo.
Nhìn thấy phong thư biến mất trong thông đạo thì Tần Lãng vô cùng tứcgiận, không kềm được mà bước nhanh về phía trước, tóm lấy cổ của PhongBạch, nhấc cả người lão khỏi mặt đất, nói:
- Cho ngươi mật báo tin tức này!
Lại một quyền nặng nề của Tần Lãng rơi trên người của Phong Bạch, mà sau khi nhận một chưởng này thì hơi thở của Phong Bạch đã trở nên vô cùngyếu ớt, một chưởng trước kia không hề có nửa điểm lưu tình đã khiến hắnbị nội thương cực kỳ nghiêm trọng rồi.
Nhìn thấy một màn này, khóe mắt của các trưởng lão khác như muốn nứt ra, tất cả đều nhao nhao xông tới, nếu cứ tiếp tục như thế thì Phong Bạchsẽ chết ở trên tay của Tần Lãng mất!
Nơi đáy mắt của Tần Lãng hiện lên vẻ châm chọc, nhìn mấy người đang vọt tới, nói:
- Các ngươi cho rằng chỉ bằng mấy người các ngươi mà có thể ngăn cản ta sao? Tất cả người dám ngăn cản ta đều phải chết!
Ầm ầm!
Một quyền nối tiếp một chưởng liên tiếp rơi trên người của những vịtrưởng lão, chỉ trong chốc lát mà đã có vài thân hình té ngã trên mặtđất, sắc mặt đều trắng bệch, thực lực của bọn họ với Tần Lãng hoàn toànkhông chỉ cách nhau một cấp bậc, cho dù tất cả bọn hắn cùng nhau xuấtthủ cũng không thể chống chọi với Tần Lãng.
Nhìn những trưởng lão dần dần ngã xuống đất, Tần Lãng cười nhạo nói:
- Nếu như đám lão già các ngươi ngoan ngoãn biết vâng lời thì cũng sẽ không có kết cục như vậy!
Hắn quay đầu nhìn Phong Bạch đang ở một bên, lúc này Phong Bạch đã ởtrong tình trạng hấp hối, thở ra thì nhiều nhưng hít vào thì ít:
- Ngươi đã yêu thích Chủ thế giới như vậy thì ta liền đưa thi thể của ngươi đến đó!
Tiếp theo sau, dưới những đôi mắt đỏ ngầu như máu của các trưởng lão,một kích của Tần Lãng lại hung hăng vỗ xuống đầu của Phong Bạch! Máutươi từ trên đầu Phong Bạch không ngừng chảy xuống, con ngươi của PhongBạch vẫn trợn to, lão chết không nhắm mắt nhìn Tần Lãng đăm đăm, thânthể của lão dần dần xụi lơ.
Tần Lãng hừ lạnh một tiếng, giơ thi thể của Phong Bạch lên, ném vàotrong thông đạo, hành động rất dứt khoát, sau đó hắn phủi tay một cáirồi mới nhìn mấy vị trưởng lão còn lại, nói:
- Xem ra ta còn phải kiểm soát không gian thông đạo này!
Nhìn thấy đôi mắt lạnh lẽo đỏ ngầu của Tần Lãng thì trong lòng mấy vịtrưởng lão đều dâng lên một dự cảm xấu, bọn họ không muốn tình huống vừa rồi lại xảy ra nữa! Lúc trước bọn họ vẫn còn nói cười với Phong Bạchtrưởng lão, nhưng bây giờ hắn đã biến thành một thi thể. Vừa nghĩ đếnđiều này thì ánh mắt của các trưởng lão nhìn về phía Tần Lãng tràn đầysự oán hận!
- Mấy lão già khác ban nãy đâu rồi?
Tần Lãng lên tiếng hỏi, trước kia lúc hắn đi khỏi, cũng không chỉ có mấy người thế này.
Nhưng không ai trong các vị trưởng lão để ý đến Tần Lãng, nếu không phải thực lực của bọn họ không đủ mạnh thì bọn họ sẽ không rơi vào tình cảnh thế này, lúc này bọn họ hận không thể đem Tần Lãng đi róc xương lột da! Chỉ hy vọng là bọn Thiên Ngô trưởng lão có thể đem tin tức này truyềnđi, tốt nhất là đừng trở về Thiên Âm Môn, bằng không thì thật sự khôngxong rồi!
- Ô! Các ngươi vẫn còn ương ngạnh như thế sao?
Tần Lãng cười nhạo nói:
- Ở trước mặt ta mà ương ngạnh chẳng khác nào tự chuốc lấy khổ! Vậy làcác ngươi muốn giống như lão già vừa rồi sao? Chỉ có điều, ta sẽ khôngđể cho các ngươi chết thoải mái như hắn đâu!
Lời này của Tần Lãng vừa vang lên thì vẻ tức giận trong mắt mấy vịtrưởng lão càng thêm nồng đậm, nhưng không ai mở miệng nói gì. Bọn họkhông ngăn cản được Tần Lãng, nhưng cũng sẽ không tiết lộ bất cứ điềugì, cho dù có chết cũng không, nếu không thì bọn họ sẽ coi thường bảnthân mình.
Thiên Ngô trưởng lão nhanh chóng chạy tới Mộ gia, hôm nay Mộ gia đã trởthành thế gia khổng lồ, mà nơi này cách Hàn gia không xa. Tuy rằng hiệntại Mộ gia không thể so sánh với những đại gia tộc khác, số lượng tộcnhân trong gia tộc cũng hơi ít, thế nhưng dưới sự giúp đỡ của Thiên ÂmMôn thì tình trạng tài nguyên của Mộ gia đã nhiều hơn so với những giatộc khác!
Lúc này, Mộ Thiên Tĩnh đang uống rượu với Hàn Thành Hạo, tính cách haingười rất hợp nhau, lại là thông gia với nhau. Lúc Thiên Âm Môn có tintức từ Chủ thế giới thì Mộ Thiên Tĩnh sẽ đến thông báo cho Hàn Thành Hạo biết, hai bên thường xuyên qua lại, nên quan hệ giữa hai người cũngcàng ngày càng tốt.
- Mộ huynh, theo ý của huynh thì mấy ngày nữa huynh sẽ đến Chủ thế giới sao?
Hàn Thành Hạo vừa rót rượu cho Mộ Thiên Tĩnh vừa lên tiếng hỏi, trong giọng nói tràn đầy vẻ hâm mộ.
Thật ra hắn cũng muốn cùng Mộ Thiên Tĩnh đến Chủ thế giới, theo tin tứccủa bọn người Lăng Lạc Trần truyền đến thì Chủ thế giới mới chính là bầu trời bao la rộng lớn, hắn đương nhiên muốn đến đó một phen, theo đuổiviệc nâng cao tu vi của bản thân.
Chỉ là bây giờ Hàn gia không có hắn là không được, hắn là người đứng đầu gia tộc, nếu như người đứng đầu rời khỏi thì Hàn gia sẽ biến thành dáng vẻ gì đây? Cái tên tiểu tử thúi Hàn Như Liệt cũng thật là phiền phứcmà, nó là thiếu chủ của Hàn gia mà lại đang sống ở Chủ thế giới, cũngkhông biết bao giờ mới trở về nữa.
Nếu như Hàn Như Liệt ở Chủ thế giới có điều kiện phát triển tốt hơn thìnói không chừng tương lai cũng sẽ không tiếp quản Hàn gia, chỉ là bâygiờ còn chưa biết được chuyện sẽ như thế nào. Cho dù muốn tìm người tạmthời tiếp quản Hàn gia thì nhất thời cũng không thể nào tìm ra ngườithích hợp được.
Mộ Thiên Tĩnh nhếch miệng cười, giọng nói rất nhẹ nhàng:
- Đúng vậy, mấy ngày nay ta đang chuẩn bị lên đường.
Hôm nay, chuyện của Thiên Âm Môn đã giao phó gần xong rồi, chỉ cần chờđúng thời gian liền có thể đến Chủ thế giới, mà thực lực của hắn cùngvới Bạch Mạt Lăng cũng đã gần đến Càn Khôn Cảnh, có tiếp tục sống ở nơinày cũng khó có thể tăng tiến, không bằng cứ trực tiếp đi đến Chủ thếgiới.
- Huynh ngược lại rất tiêu diêu tự tại, đến lúc đó đi Chủ thế giới nhớviết thư về cho ta, nói cho ta biết tình huống ở Chủ thế giới.
- Đó là chuyện đương nhiên, đến lúc đó, nếu như chuyện trên tay huynh có thể buông xuống được thì chúng ta cùng nhau đến Chủ thế giới. Chúng tacần phải sớm tăng tu vi lên mới được.
Mộ Thiên Tĩnh xúc động nói, nếu không phải hai người Mộ Chỉ Ly và HànNhư Liệt vô tình phát hiện ra Chủ thế giới tồn tại thì hôm nay bọn họvẫn còn là ếch ngồi đáy giếng.
Hàn Thành Hạo mỉm cười gật đầu, nói đùa:
- Đến lúc đó ta nhất định sẽ đi, bằng không thì sẽ bị huynh bỏ xa mất.
- Ha ha, uống rượu đi!
Mộ Thiên Tĩnh vui sướng cười.
Đúng vào lúc này thì một đạo thân ảnh đột nhiên mở cửa phòng, không hềbáo trước mà xuất hiện trước mặt hai người. Sắc mặt của Thiên Ngô vôcùng nhếch nhác, dáng vẻ vô cùng khẩn thiết giống hệt như đã xảy rachuyện gì rất nghiêm trọng vậy.
Mộ Thiên Tĩnh và Hàn Thành Hạo cùng nhau đứng dậy, cũng không để ý đếnhành động tự tiện xông vào của Thiên Ngô, có thể khiến cho Thiên Ngôbiểu hiện như vậy thì chắc chắn là đã xảy ra chuyện gì rất lớn.
- Thiên Ngô, đã xảy ra chuyện gì?
Mộ Thiên Tĩnh vội vàng lên tiếng hỏi.
- Môn chủ, có việc lớn rồi. Lúc trước có một tên ở Chủ thế giới vô tìnhxông vào Thiên Huyền Đại Lục, mà hắn dường như đã phát hiện ra manh mốitình hình ở Thiên Huyền Đại Lục rồi, nên không chịu rời đi. Sau khi hắnrời khỏi Thiên Âm Môn thì ta lập tức chạy tới thông báo cho người, đồngthời mấy vị trưởng lão còn lại đã đi thông báo cho những môn phái khác.
Thiên Ngô đem tất cả sự tình nói ra một cách đại khái, giữa đôi lông mày tràn đầy sự lo âu.
Sắc mặt của Mộ Thiên Tĩnh và Hàn Thành Hạo đại biến, trước đây bọn họvẫn luôn lo lắng chuyện này xảy ra! Căn cứ vào tin tức mà bọn người ChỉLy ở Chủ thế giới truyền đến thì thực lực của những người ở Chủ thế giới mạnh hơn bọn họ rất nhiều, bất kể người nào ở Chủ thế giới đến ThiênHuyền Đại Lục, đối với bọn họ mà nói đều là phiền phức to lớn.
- Thực lực của tên đó như thế nào? Hiện tại hắn đang ở nơi nào?
Mộ Thiên Tĩnh có vẻ bình tĩnh, suy nghĩ tìm ra đối sách.
- Ta cũng không biết cái tên đó đạt tới tu vi gì, chỉ là thực lực củahắn rất mạnh, cũng không phải Càn Khôn Cảnh chúng ta có thể đối phóđược. Tu vi Càn Khôn Cảnh không thể đỡ được một chiêu của hắn. Lúc trước khi ta đi thì hắn đã rời khỏi rồi, về phần bây giờ hắn đang ở chỗ nàothì ta cũng không rõ.
Thiên Ngô vội vàng nói.
Nghe vậy, Mộ Thiên Tĩnh hơi cau mày, trên mặt hắn hiện lên vẻ u sầu:
- Nói như thế thì hắn cũng không có canh giữ thông đạo? Nếu như vậy thì sự tình cũng không đến mức không có cách giải quyết.
Thiên Ngô gật đầu:
- Lúc đó là như vậy nhưng tình hình hiện tại như thế nào cũng không rõ.Bốn trưởng lão chúng tôi rời khỏi, còn những trưởng lão khác vẫn ở Thiên Âm Môn chủ trì đại cuộc, ta thấy trước hết nên đem tin tức này thôngbáo cho những môn phái khác cùng với những thế gia mới phải.
- Vậy thì ta đi trước về Thiên Âm Môn một chuyến xem tình huống cụ thể như thế nào.
Mộ Thiên Tĩnh chậm rãi nói, tâm trạng nặng trĩu trước nay chưa từng có.Thiên Huyền Đại lục là nhà của bọn họ, nếu như bởi vì một người ở Chủthế giới mà bị phá hủy... Không! Hắn tuyệt đối sẽ không để cho tìnhhuống như vậy phát sinh!
Giữa lúc Mộ Thiên Tĩnh đang chuẩn bị rời đi thì Hàn Thành Hạo nắm bả vai của Mộ Thiên Tĩnh lại, ngăn cản không cho hắn rời đi:
- Bây giờ huynh trở về Thiên Âm Môn rất nguy hiểm, hiện tại cũng chưaxác định được tên kia đã rời đi chưa, nếu như hắn đi nửa đường trở lạithì chẳng phải là hỏng bét hay sao?
Mộ Thiên Tĩnh dừng bước chân, rõ ràng đang rơi vào trầm tư, Thiên Ngô cũng gật đầu nói:
- Hàn gia chủ nói rất đúng, hiện giờ tạm thời không thể trở về Thiên Âm Môn.
- Thiên Ngô, trưởng lão môn phái chúng ta có đem tin tức này thông báo cho Chủ thế giới biết không?
Mộ Thiên Tĩnh lên tiếng hỏi, cũng không chừng là hiện tại thông đạo đãsữa xong rồi, nếu không thì sẽ không phát sinh vấn đề như vậy.
- Có! Trước khi ta rời đi thì Phong Bạch đã đem việc này viết trong thưnói cho Chủ thế giới biết, hẳn là hắn đã đi thông báo rồi.
Thiên Ngô nói, nếu như Tần Lãng nửa chừng trở lại, như vậy thì Phong Bạch có thể thành công hay không?
- Vậy thì tốt rồi.
Mộ Thiên Tĩnh thở phào nhẹ nhõm.
- Vậy thì trước tiên ta sẽ tập hợp những môn phái đứng đầu cùng với gia chủ thế gia cùng nhau thương nghị việc này.
- Mộ huynh, huynh đi thông báo cho những môn phái khác, ta đi thông báocho những thế gia khác, đến lúc đó chúng ta sẽ tập hợp ở Thần QuyếtCung, thế nào?
Hàn Thành Hạo bình tĩnh nói, nhưng mà trong mắt hắn tràn đầy sự lo âu.
- Cứ làm như vậy đi, chúng ta chia nhau hành động!
Mộ Thiên Tĩnh đáp.
...
Linh Viêm Quốc.
Lăng Lạc Trần vốn đang ở trong phòng tu luyện lại đột nhiên nghe đượcmột trận tiếng gõ cửa dồn dập. Hắn nghi ngờ mở cửa phòng, liền nhìn thấy vẻ mặt tràn đầy lo lắng cùng tức giận của Cao Chính Thanh, không kềmđược nói:
- Cao huynh, huynh làm sao vậy?
- Đến phòng của ta đi, Thiên Huyền Đại Lục đã xảy ra chuyện rồi!
Cao Chính Thanh nhíu mày nói, trên khuôn mặt thật thà tràn đầy vẻ nghiêm túc hiếm thấy.
Nghe lời Cao Chính Thanh nói, trong lòng Lăng Lạc Trần vô cùng căngthẳng, không nói lời nào mà lập tức đi tới phòng của Cao Chính Thanh.Bọn người Tư Đồ Diêu cũng được thông báo, đều đã đến phòng của Cao Chính Thanh. Nhưng mọi người chưa kịp hỏi Cao Chính Thanh chuyện gì xảy rathì đã nhìn thấy một thân ảnh quen thuộc nằm trên giường của Cao ChínhThanh.
- Phong Bạch trưởng lão?
Tư Đồ Diêu kinh ngạc thốt lên, lập tức bước nhanh đến bên cạnh PhongBạch trưởng lão, nhưng khi hắn nhìn thấy khuôn mặt trắng bệch cùng vớivết máu khô khốc thì sắc mặt hắn đột nhiên tối xầm, nói:
- Chuyện gì đã xảy ra?
Sắc mặt của những người ở đây cũng cực kỳ khó coi, Phong Bạch trưởng lão đã chết, mà thi thể của hắn cũng theo thông đạo đến Chủ thế giới, trong này nhất định đã xảy ra việc gì rất lớn.
- Lúc trước ta nghe nói thông đạo số mười sáu có người tới, vừa đi qualiền nhìn thấy một màn này, trừ cái đó ra còn có một phong thư nhuộm đầy máu tươi.
Cao Chính Thanh nặng nề nói, sau đó hắn lập tức lấy phong thư ra đưa cho mọi người.
Đám người Tư Đồ Diêu lần lượt xem nội dung trong thư, vừa xem xong thìtâm tình mọi người càng thêm nặng nề, ai cũng không ngờ tới chuyện nhưvậy sẽ xảy ra. Nhắc đến mới nói đây cũng là sơ sót của bọn họ, trước đóbọn họ nên phái người trông chừng cửa thông đạo số mười sáu, nếu bọn họlàm như vậy thì chuyện này sẽ không xảy ra.
Lúc mọi người nhìn thấy thi thể của Phong Bạch thì trong lòng bọn họtràn đầy sự tự trách, tất cả là bởi vì bọn họ không cân nhắc chu toàn,nếu không thì cũng sẽ không phát sinh chuyện như vậy.
- Xem ra chắc là lúc Phong Bạch trưởng lão viết thư muốn báo cho chúngta biết thì bị Tần Lãng thấy được, Phong Bạch trưởng lão đã liều chếtđem thư đưa qua đây, hành động này đã chọc tức Tần Lãng, Tần Lãng dướicơn tức giận đã giết chết Phong Bạch trưởng lão, sau đó còn đem thi thểcủa Phong Bạch ném vào trong thông đạo.
Lăng Lạc Trần bình tĩnh phân tích, nhưng từ tình huống trước mắt xem xét thì suy đoán này hoàn toàn không sai tí nào.
- Đáng ghét!
Tư Đồ Diêu tức giận nói.
- Với tu vi của Tần Lãng thì căn bản là không ai ở Thiên Huyền Đại Lụccó thể ngăn cản nổi hắn, nếu như hắn làm xằng làm bậy thì không biết làThiên Huyền Đại Lục sẽ bị khuấy động thành cái dạng gì nữa. Người đứngmũi chịu sào chính là Thiên Âm Môn, ngay sau đó là cả Thiên Huyền ĐạiLục sẽ bị náo loạn.
- Xem ra cái tên Tần Lãng này cũng không phải là người tốt lành gì, nếuđể cho hắn sống ở Thiên Huyền Đại Lục thì chắc chắn sẽ là một mối nguylớn. Hay là ta trở về Thiên Huyền Đại Lục một chuyến.
Mộc Thiên Nam nhíu mày nói, hắn không thể đứng nhìn Thiên Huyền Đại Lục rơi vào khủng hoảng được.
Lăng Lạc Trần lắc đầu:
- Thông đạo này vẫn chưa sửa xong, nếu như sau khi đệ đi vào, còn chưatới Thiên Huyền Đại Lục đã trở thành một đống thịt vụn thì chẳng phải là uổng công sao?
Thông đạo này mới chính là vấn đề lớn nhất, nhắc đến mới nói vận khí của cái tên Tần Lãng đó thật sự là quá tốt.
Sắc mặt Liễu Tuyết Nghiên trắng bệch, gần như không còn chút máu. Giagia của mình - Thiên Ngô trưởng lão đang ở Thiên Âm Môn, còn Phong Bạchlà bằng hữu tốt của gia gia, nhưng hôm nay Phong Bạch trưởng lão đã ngãxuống, không biết tình hình của gia gia hiện tại như thế nào?
Nhìn thân hình Liễu Tuyết Nghiên đứng không vững thì Tư Đồ Diêu vội vàng đỡ lấy nàng, quan tâm nói:
- Đừng quá lo lắng, Thiên Ngô trưởng lão không có việc gì đâu.
Liễu Tuyết Nghiên khẽ gật đầu, hốc mắt có chút ẩm ướt, dáng vẻ nước mắtchực chờ rơi xuống đó khiến cho Tư Đồ Diêu nhìn thấy mà đau lòng.
- Ta thấy trước tiên chúng ta nên đem chuyện này thông báo cho bọn người Chỉ Ly biết, trước kia không phải là Chỉ Ly đã nói sau này nàng có thểsửa chữa thông đạo sao?
Đám người Lăng Lạc Trần đều gật đầu đồng ý, trước mắt chỉ có thể làm như vậy. Lăng Lạc Trần nhanh chóng đi ra bên ngoài dùng phương thức mà MộChỉ Ly đã để lại lúc trước thông báo cho nàng biết.
Lúc này Mộ Chỉ Ly đang cùng Ích Hàn xem xét cửa tiệm mới, đột nhiên cảmnhận được thông tri của đám người Lăng Lạc Trần thì trong lòng chợt căng thẳng, lập tức nói với Ích Hàn:
- Ích Hàn, vị trí của cửa tiệm này rất tốt, bây giờ ta có có một số việc phải rời khỏi.
Nghe Mộ Chỉ Ly nói, Ích Hàn vội đáp:
- Vậy ngươi cứ đi làm việc của ngươi trước đi, nơi này có ta quan sát là được.
Tuy hắn không rõ Mộ Chỉ Ly bận chuyện gì mà không thể nói với hắn, nhưng nhìn thấy sắc mặt nàng biến hóa thì có lẽ là chuyện không tầm thường.
Mộ Chỉ Ly mỉm cười xin lỗi rồi xoay người bước nhanh rời khỏi, tìm mộtchỗ hẻo lánh rồi trực tiếp biến mất vào chốn hư không. Trước tiên nàngtiến vào căn cứ bí mật, nói tin tức này cho Hàn Như Liệt cùng với đámngười Thiên Nhi biết.
- Bọn người Lăng Lạc Trần liên lạc với chúng ta?
Mộ Dật Thần hỏi, trong mắt mang theo vẻ kinh ngạc.
Hàn Như Liệt cũng nhíu mày:
- Chúng ta mau chóng trở về đi, xem ra chuyện này không tầm thường.
Nếu như không phải có việc hệ trọng xảy ra thì bọn hắn không thể nàoliên lạc với họ như vậy, dù sao thì trước đó bọn hắn đã nói sẽ đến BồngLai bí cảnh tìm bọn họ. Mộ Chỉ Ly khẽ gật đầu, ngay sau đó liền thôngqua không gian trở lại Đông Phương gia. Mấy người vừa mới xuất hiện liền gặp được Lăng Lạc Trần ngoài cửa, ngày thường hắn lạnh nhạt ưu nhã,nhưng hôm nay biểu tình của Lăng Lạc Trần vô cùng ưu tư, dường như đangphải đè nén chuyện gì đó. Lăng Lạc Trần cũng không nói gì, xoay người đi đến phòng của Cao Chính Thanh, mấy người Mộ Chỉ Ly liếc mắt nhìn nhau,theo sát phía sau tiến về phòng của Cao Chính Thanh, loại không khí đènén này khiến trong lòng bọn họ dâng lên một dự cảm xấu.
Song, khi bọn hắn nhìn thấy thi thể Phong Bạch trưởng lão thì Mộ Chỉ Ly không kềm được mà thốt lên:
- Phong Bạch trưởng lão đến Chủ thế giới lúc nào?
Mộ Chỉ Ly dĩ nhiên cho rằng sau khi Phong Bạch trưởng lão tới Chủ thế giới, mới bị người khác công kích thành ra như vậy.
Nhưng lời kế tiếp của đám người Lăng Lạc Trần lại khiến cho sắc mặt nàng đột nhiên trắng bệch.
- Huynh nói cái gì? Có người ở Chủ thế giới xông vào Thiên Huyền đại lục?
Tư Đồ Diêu gật đầu.
- Đúng vậy, Phong Bạch trưởng lão chính là bị Tần Lãng giết chết, sau đó mới ném vào thông đạo. Hôm nay, Thiên Huyền đại lục chắc chắn vô cùnghỗn loạn.
- Thông đạo có nhiều vấn đề như vậy mà Tần Lãng có thể may mắn xông đến Thiên Huyền Đại Lục, quả thật là một chuyện nan giải mà.
Mộ Chỉ Ly nhíu mày nói, trong mắt tràn đầy vẻ lo âu, phụ thân; mẫu thâncùng với tất cả người thân của nàng đều ở Thiên Huyền đại lục, nàngquyết không thể để cho bọn họ gặp chuyện không may.
- Theo ta thấy hiện tại rất có thể Thiên Âm Môn đã bị khống chế, khôngbiết cái tên Tần Lãng kia đến tột cùng là người nào, nếu như hắn muốnthao túng tất cả vậy thì không ổn rồi.
Lăng Lạc Trần chậm rãi nói.
- Chỉ Ly tỷ, tỷ có biện pháp sửa chữa thông đạo này sao?
Liễu Tuyết Nghiên vội vàng đi tới trước mặt Mộ Chỉ Ly, kéo bàn tay củaMộ Chỉ Ly hỏi, trong mắt nàng tràn đầy vẻ mong đợi như gặp được ánh sáng trong căn phòng tối tăm vậy. Nàng lôi kéo cánh tay của Mộ Chỉ Ly giốngnhư là nắm lấy cộng cỏ cứu mạng vậy.
Mộ Chỉ Ly lắc đầu:
- Để sửa chữa thông đạo cần phải có Không gian thuộc tính đệ lục trọng,mà hiện tại ta chỉ lĩnh ngộ Không gian thuộc tính đệ tứ trọng thôi,không có cách nào sửa chữa thông đạo này.
Sắc mặt Liễu Tuyết Nghiên trắng bệch, hy vọng lớn nhất của nàng cũng triệt để vỡ tan.
- Các ngươi không cần nghĩ sự việc theo chiều hướng quá tệ, Tần Lãng kia dù sao cũng chỉ là một người, muốn thao túng cả Thiên Huyền Đại Lụckhông phải là chuyện đơn giản.
Nhận thấy bầu không khí trở nên vô cùng căng thẳng thì Hàn Như Liệt không kềm được mà lên tiếng.
Nói thì chậm, nhưng xảy ra thì nhanh, ngay lúc Tần Lãng xông đến chỗPhong Bạch thì thân hình Phong Bạch cũng nhanh chóng bổ nhào về phíamiệng giếng, đem phong thư trong tay ném vào trong giếng. Đây là cơ hộiduy nhất của hắn, cho dù có chết thì hắn cũng nhất định phải đem tin tức này truyền đi.
Nhìn thấy động tác của Phong Bạch, Tần Lãng càng phát hiện chuyện nàykhông bình thường, ngay sau đó lập tức không chút lưu tình đánh ra mộtchưởng hung hăng vỗ tới sau lưng của Phong Bạch!
Cuối cùng tay của Phong Bạch cũng chạm tới miệng giếng, nhưng sau lưnglại truyền tới một đòn công kích nghiêm trọng khiến cho sắc mặt của hắntrong nháy mắt đỏ lên, miệng chợt phun ra một ngụm máu tươi, phong thưnhiễm đầy máu tươi nhìn thấy mà đau lòng, sau đó phong thư đã rời khỏitay Phong Bạch tiến vào trong thông đạo.
Nhìn thấy phong thư biến mất trong thông đạo thì Tần Lãng vô cùng tứcgiận, không kềm được mà bước nhanh về phía trước, tóm lấy cổ của PhongBạch, nhấc cả người lão khỏi mặt đất, nói:
- Cho ngươi mật báo tin tức này!
Lại một quyền nặng nề của Tần Lãng rơi trên người của Phong Bạch, mà sau khi nhận một chưởng này thì hơi thở của Phong Bạch đã trở nên vô cùngyếu ớt, một chưởng trước kia không hề có nửa điểm lưu tình đã khiến hắnbị nội thương cực kỳ nghiêm trọng rồi.
Nhìn thấy một màn này, khóe mắt của các trưởng lão khác như muốn nứt ra, tất cả đều nhao nhao xông tới, nếu cứ tiếp tục như thế thì Phong Bạchsẽ chết ở trên tay của Tần Lãng mất!
Nơi đáy mắt của Tần Lãng hiện lên vẻ châm chọc, nhìn mấy người đang vọt tới, nói:
- Các ngươi cho rằng chỉ bằng mấy người các ngươi mà có thể ngăn cản ta sao? Tất cả người dám ngăn cản ta đều phải chết!
Ầm ầm!
Một quyền nối tiếp một chưởng liên tiếp rơi trên người của những vịtrưởng lão, chỉ trong chốc lát mà đã có vài thân hình té ngã trên mặtđất, sắc mặt đều trắng bệch, thực lực của bọn họ với Tần Lãng hoàn toànkhông chỉ cách nhau một cấp bậc, cho dù tất cả bọn hắn cùng nhau xuấtthủ cũng không thể chống chọi với Tần Lãng.
Nhìn những trưởng lão dần dần ngã xuống đất, Tần Lãng cười nhạo nói:
- Nếu như đám lão già các ngươi ngoan ngoãn biết vâng lời thì cũng sẽ không có kết cục như vậy!
Hắn quay đầu nhìn Phong Bạch đang ở một bên, lúc này Phong Bạch đã ởtrong tình trạng hấp hối, thở ra thì nhiều nhưng hít vào thì ít:
- Ngươi đã yêu thích Chủ thế giới như vậy thì ta liền đưa thi thể của ngươi đến đó!
Tiếp theo sau, dưới những đôi mắt đỏ ngầu như máu của các trưởng lão,một kích của Tần Lãng lại hung hăng vỗ xuống đầu của Phong Bạch! Máutươi từ trên đầu Phong Bạch không ngừng chảy xuống, con ngươi của PhongBạch vẫn trợn to, lão chết không nhắm mắt nhìn Tần Lãng đăm đăm, thânthể của lão dần dần xụi lơ.
Tần Lãng hừ lạnh một tiếng, giơ thi thể của Phong Bạch lên, ném vàotrong thông đạo, hành động rất dứt khoát, sau đó hắn phủi tay một cáirồi mới nhìn mấy vị trưởng lão còn lại, nói:
- Xem ra ta còn phải kiểm soát không gian thông đạo này!
Nhìn thấy đôi mắt lạnh lẽo đỏ ngầu của Tần Lãng thì trong lòng mấy vịtrưởng lão đều dâng lên một dự cảm xấu, bọn họ không muốn tình huống vừa rồi lại xảy ra nữa! Lúc trước bọn họ vẫn còn nói cười với Phong Bạchtrưởng lão, nhưng bây giờ hắn đã biến thành một thi thể. Vừa nghĩ đếnđiều này thì ánh mắt của các trưởng lão nhìn về phía Tần Lãng tràn đầysự oán hận!
- Mấy lão già khác ban nãy đâu rồi?
Tần Lãng lên tiếng hỏi, trước kia lúc hắn đi khỏi, cũng không chỉ có mấy người thế này.
Nhưng không ai trong các vị trưởng lão để ý đến Tần Lãng, nếu không phải thực lực của bọn họ không đủ mạnh thì bọn họ sẽ không rơi vào tình cảnh thế này, lúc này bọn họ hận không thể đem Tần Lãng đi róc xương lột da! Chỉ hy vọng là bọn Thiên Ngô trưởng lão có thể đem tin tức này truyềnđi, tốt nhất là đừng trở về Thiên Âm Môn, bằng không thì thật sự khôngxong rồi!
- Ô! Các ngươi vẫn còn ương ngạnh như thế sao?
Tần Lãng cười nhạo nói:
- Ở trước mặt ta mà ương ngạnh chẳng khác nào tự chuốc lấy khổ! Vậy làcác ngươi muốn giống như lão già vừa rồi sao? Chỉ có điều, ta sẽ khôngđể cho các ngươi chết thoải mái như hắn đâu!
Lời này của Tần Lãng vừa vang lên thì vẻ tức giận trong mắt mấy vịtrưởng lão càng thêm nồng đậm, nhưng không ai mở miệng nói gì. Bọn họkhông ngăn cản được Tần Lãng, nhưng cũng sẽ không tiết lộ bất cứ điềugì, cho dù có chết cũng không, nếu không thì bọn họ sẽ coi thường bảnthân mình.
Thiên Ngô trưởng lão nhanh chóng chạy tới Mộ gia, hôm nay Mộ gia đã trởthành thế gia khổng lồ, mà nơi này cách Hàn gia không xa. Tuy rằng hiệntại Mộ gia không thể so sánh với những đại gia tộc khác, số lượng tộcnhân trong gia tộc cũng hơi ít, thế nhưng dưới sự giúp đỡ của Thiên ÂmMôn thì tình trạng tài nguyên của Mộ gia đã nhiều hơn so với những giatộc khác!
Lúc này, Mộ Thiên Tĩnh đang uống rượu với Hàn Thành Hạo, tính cách haingười rất hợp nhau, lại là thông gia với nhau. Lúc Thiên Âm Môn có tintức từ Chủ thế giới thì Mộ Thiên Tĩnh sẽ đến thông báo cho Hàn Thành Hạo biết, hai bên thường xuyên qua lại, nên quan hệ giữa hai người cũngcàng ngày càng tốt.
- Mộ huynh, theo ý của huynh thì mấy ngày nữa huynh sẽ đến Chủ thế giới sao?
Hàn Thành Hạo vừa rót rượu cho Mộ Thiên Tĩnh vừa lên tiếng hỏi, trong giọng nói tràn đầy vẻ hâm mộ.
Thật ra hắn cũng muốn cùng Mộ Thiên Tĩnh đến Chủ thế giới, theo tin tứccủa bọn người Lăng Lạc Trần truyền đến thì Chủ thế giới mới chính là bầu trời bao la rộng lớn, hắn đương nhiên muốn đến đó một phen, theo đuổiviệc nâng cao tu vi của bản thân.
Chỉ là bây giờ Hàn gia không có hắn là không được, hắn là người đứng đầu gia tộc, nếu như người đứng đầu rời khỏi thì Hàn gia sẽ biến thành dáng vẻ gì đây? Cái tên tiểu tử thúi Hàn Như Liệt cũng thật là phiền phứcmà, nó là thiếu chủ của Hàn gia mà lại đang sống ở Chủ thế giới, cũngkhông biết bao giờ mới trở về nữa.
Nếu như Hàn Như Liệt ở Chủ thế giới có điều kiện phát triển tốt hơn thìnói không chừng tương lai cũng sẽ không tiếp quản Hàn gia, chỉ là bâygiờ còn chưa biết được chuyện sẽ như thế nào. Cho dù muốn tìm người tạmthời tiếp quản Hàn gia thì nhất thời cũng không thể nào tìm ra ngườithích hợp được.
Mộ Thiên Tĩnh nhếch miệng cười, giọng nói rất nhẹ nhàng:
- Đúng vậy, mấy ngày nay ta đang chuẩn bị lên đường.
Hôm nay, chuyện của Thiên Âm Môn đã giao phó gần xong rồi, chỉ cần chờđúng thời gian liền có thể đến Chủ thế giới, mà thực lực của hắn cùngvới Bạch Mạt Lăng cũng đã gần đến Càn Khôn Cảnh, có tiếp tục sống ở nơinày cũng khó có thể tăng tiến, không bằng cứ trực tiếp đi đến Chủ thếgiới.
- Huynh ngược lại rất tiêu diêu tự tại, đến lúc đó đi Chủ thế giới nhớviết thư về cho ta, nói cho ta biết tình huống ở Chủ thế giới.
- Đó là chuyện đương nhiên, đến lúc đó, nếu như chuyện trên tay huynh có thể buông xuống được thì chúng ta cùng nhau đến Chủ thế giới. Chúng tacần phải sớm tăng tu vi lên mới được.
Mộ Thiên Tĩnh xúc động nói, nếu không phải hai người Mộ Chỉ Ly và HànNhư Liệt vô tình phát hiện ra Chủ thế giới tồn tại thì hôm nay bọn họvẫn còn là ếch ngồi đáy giếng.
Hàn Thành Hạo mỉm cười gật đầu, nói đùa:
- Đến lúc đó ta nhất định sẽ đi, bằng không thì sẽ bị huynh bỏ xa mất.
- Ha ha, uống rượu đi!
Mộ Thiên Tĩnh vui sướng cười.
Đúng vào lúc này thì một đạo thân ảnh đột nhiên mở cửa phòng, không hềbáo trước mà xuất hiện trước mặt hai người. Sắc mặt của Thiên Ngô vôcùng nhếch nhác, dáng vẻ vô cùng khẩn thiết giống hệt như đã xảy rachuyện gì rất nghiêm trọng vậy.
Mộ Thiên Tĩnh và Hàn Thành Hạo cùng nhau đứng dậy, cũng không để ý đếnhành động tự tiện xông vào của Thiên Ngô, có thể khiến cho Thiên Ngôbiểu hiện như vậy thì chắc chắn là đã xảy ra chuyện gì rất lớn.
- Thiên Ngô, đã xảy ra chuyện gì?
Mộ Thiên Tĩnh vội vàng lên tiếng hỏi.
- Môn chủ, có việc lớn rồi. Lúc trước có một tên ở Chủ thế giới vô tìnhxông vào Thiên Huyền Đại Lục, mà hắn dường như đã phát hiện ra manh mốitình hình ở Thiên Huyền Đại Lục rồi, nên không chịu rời đi. Sau khi hắnrời khỏi Thiên Âm Môn thì ta lập tức chạy tới thông báo cho người, đồngthời mấy vị trưởng lão còn lại đã đi thông báo cho những môn phái khác.
Thiên Ngô đem tất cả sự tình nói ra một cách đại khái, giữa đôi lông mày tràn đầy sự lo âu.
Sắc mặt của Mộ Thiên Tĩnh và Hàn Thành Hạo đại biến, trước đây bọn họvẫn luôn lo lắng chuyện này xảy ra! Căn cứ vào tin tức mà bọn người ChỉLy ở Chủ thế giới truyền đến thì thực lực của những người ở Chủ thế giới mạnh hơn bọn họ rất nhiều, bất kể người nào ở Chủ thế giới đến ThiênHuyền Đại Lục, đối với bọn họ mà nói đều là phiền phức to lớn.
- Thực lực của tên đó như thế nào? Hiện tại hắn đang ở nơi nào?
Mộ Thiên Tĩnh có vẻ bình tĩnh, suy nghĩ tìm ra đối sách.
- Ta cũng không biết cái tên đó đạt tới tu vi gì, chỉ là thực lực củahắn rất mạnh, cũng không phải Càn Khôn Cảnh chúng ta có thể đối phóđược. Tu vi Càn Khôn Cảnh không thể đỡ được một chiêu của hắn. Lúc trước khi ta đi thì hắn đã rời khỏi rồi, về phần bây giờ hắn đang ở chỗ nàothì ta cũng không rõ.
Thiên Ngô vội vàng nói.
Nghe vậy, Mộ Thiên Tĩnh hơi cau mày, trên mặt hắn hiện lên vẻ u sầu:
- Nói như thế thì hắn cũng không có canh giữ thông đạo? Nếu như vậy thì sự tình cũng không đến mức không có cách giải quyết.
Thiên Ngô gật đầu:
- Lúc đó là như vậy nhưng tình hình hiện tại như thế nào cũng không rõ.Bốn trưởng lão chúng tôi rời khỏi, còn những trưởng lão khác vẫn ở Thiên Âm Môn chủ trì đại cuộc, ta thấy trước hết nên đem tin tức này thôngbáo cho những môn phái khác cùng với những thế gia mới phải.
- Vậy thì ta đi trước về Thiên Âm Môn một chuyến xem tình huống cụ thể như thế nào.
Mộ Thiên Tĩnh chậm rãi nói, tâm trạng nặng trĩu trước nay chưa từng có.Thiên Huyền Đại lục là nhà của bọn họ, nếu như bởi vì một người ở Chủthế giới mà bị phá hủy... Không! Hắn tuyệt đối sẽ không để cho tìnhhuống như vậy phát sinh!
Giữa lúc Mộ Thiên Tĩnh đang chuẩn bị rời đi thì Hàn Thành Hạo nắm bả vai của Mộ Thiên Tĩnh lại, ngăn cản không cho hắn rời đi:
- Bây giờ huynh trở về Thiên Âm Môn rất nguy hiểm, hiện tại cũng chưaxác định được tên kia đã rời đi chưa, nếu như hắn đi nửa đường trở lạithì chẳng phải là hỏng bét hay sao?
Mộ Thiên Tĩnh dừng bước chân, rõ ràng đang rơi vào trầm tư, Thiên Ngô cũng gật đầu nói:
- Hàn gia chủ nói rất đúng, hiện giờ tạm thời không thể trở về Thiên Âm Môn.
- Thiên Ngô, trưởng lão môn phái chúng ta có đem tin tức này thông báo cho Chủ thế giới biết không?
Mộ Thiên Tĩnh lên tiếng hỏi, cũng không chừng là hiện tại thông đạo đãsữa xong rồi, nếu không thì sẽ không phát sinh vấn đề như vậy.
- Có! Trước khi ta rời đi thì Phong Bạch đã đem việc này viết trong thưnói cho Chủ thế giới biết, hẳn là hắn đã đi thông báo rồi.
Thiên Ngô nói, nếu như Tần Lãng nửa chừng trở lại, như vậy thì Phong Bạch có thể thành công hay không?
- Vậy thì tốt rồi.
Mộ Thiên Tĩnh thở phào nhẹ nhõm.
- Vậy thì trước tiên ta sẽ tập hợp những môn phái đứng đầu cùng với gia chủ thế gia cùng nhau thương nghị việc này.
- Mộ huynh, huynh đi thông báo cho những môn phái khác, ta đi thông báocho những thế gia khác, đến lúc đó chúng ta sẽ tập hợp ở Thần QuyếtCung, thế nào?
Hàn Thành Hạo bình tĩnh nói, nhưng mà trong mắt hắn tràn đầy sự lo âu.
- Cứ làm như vậy đi, chúng ta chia nhau hành động!
Mộ Thiên Tĩnh đáp.
...
Linh Viêm Quốc.
Lăng Lạc Trần vốn đang ở trong phòng tu luyện lại đột nhiên nghe đượcmột trận tiếng gõ cửa dồn dập. Hắn nghi ngờ mở cửa phòng, liền nhìn thấy vẻ mặt tràn đầy lo lắng cùng tức giận của Cao Chính Thanh, không kềmđược nói:
- Cao huynh, huynh làm sao vậy?
- Đến phòng của ta đi, Thiên Huyền Đại Lục đã xảy ra chuyện rồi!
Cao Chính Thanh nhíu mày nói, trên khuôn mặt thật thà tràn đầy vẻ nghiêm túc hiếm thấy.
Nghe lời Cao Chính Thanh nói, trong lòng Lăng Lạc Trần vô cùng căngthẳng, không nói lời nào mà lập tức đi tới phòng của Cao Chính Thanh.Bọn người Tư Đồ Diêu cũng được thông báo, đều đã đến phòng của Cao Chính Thanh. Nhưng mọi người chưa kịp hỏi Cao Chính Thanh chuyện gì xảy rathì đã nhìn thấy một thân ảnh quen thuộc nằm trên giường của Cao ChínhThanh.
- Phong Bạch trưởng lão?
Tư Đồ Diêu kinh ngạc thốt lên, lập tức bước nhanh đến bên cạnh PhongBạch trưởng lão, nhưng khi hắn nhìn thấy khuôn mặt trắng bệch cùng vớivết máu khô khốc thì sắc mặt hắn đột nhiên tối xầm, nói:
- Chuyện gì đã xảy ra?
Sắc mặt của những người ở đây cũng cực kỳ khó coi, Phong Bạch trưởng lão đã chết, mà thi thể của hắn cũng theo thông đạo đến Chủ thế giới, trong này nhất định đã xảy ra việc gì rất lớn.
- Lúc trước ta nghe nói thông đạo số mười sáu có người tới, vừa đi qualiền nhìn thấy một màn này, trừ cái đó ra còn có một phong thư nhuộm đầy máu tươi.
Cao Chính Thanh nặng nề nói, sau đó hắn lập tức lấy phong thư ra đưa cho mọi người.
Đám người Tư Đồ Diêu lần lượt xem nội dung trong thư, vừa xem xong thìtâm tình mọi người càng thêm nặng nề, ai cũng không ngờ tới chuyện nhưvậy sẽ xảy ra. Nhắc đến mới nói đây cũng là sơ sót của bọn họ, trước đóbọn họ nên phái người trông chừng cửa thông đạo số mười sáu, nếu bọn họlàm như vậy thì chuyện này sẽ không xảy ra.
Lúc mọi người nhìn thấy thi thể của Phong Bạch thì trong lòng bọn họtràn đầy sự tự trách, tất cả là bởi vì bọn họ không cân nhắc chu toàn,nếu không thì cũng sẽ không phát sinh chuyện như vậy.
- Xem ra chắc là lúc Phong Bạch trưởng lão viết thư muốn báo cho chúngta biết thì bị Tần Lãng thấy được, Phong Bạch trưởng lão đã liều chếtđem thư đưa qua đây, hành động này đã chọc tức Tần Lãng, Tần Lãng dướicơn tức giận đã giết chết Phong Bạch trưởng lão, sau đó còn đem thi thểcủa Phong Bạch ném vào trong thông đạo.
Lăng Lạc Trần bình tĩnh phân tích, nhưng từ tình huống trước mắt xem xét thì suy đoán này hoàn toàn không sai tí nào.
- Đáng ghét!
Tư Đồ Diêu tức giận nói.
- Với tu vi của Tần Lãng thì căn bản là không ai ở Thiên Huyền Đại Lụccó thể ngăn cản nổi hắn, nếu như hắn làm xằng làm bậy thì không biết làThiên Huyền Đại Lục sẽ bị khuấy động thành cái dạng gì nữa. Người đứngmũi chịu sào chính là Thiên Âm Môn, ngay sau đó là cả Thiên Huyền ĐạiLục sẽ bị náo loạn.
- Xem ra cái tên Tần Lãng này cũng không phải là người tốt lành gì, nếuđể cho hắn sống ở Thiên Huyền Đại Lục thì chắc chắn sẽ là một mối nguylớn. Hay là ta trở về Thiên Huyền Đại Lục một chuyến.
Mộc Thiên Nam nhíu mày nói, hắn không thể đứng nhìn Thiên Huyền Đại Lục rơi vào khủng hoảng được.
Lăng Lạc Trần lắc đầu:
- Thông đạo này vẫn chưa sửa xong, nếu như sau khi đệ đi vào, còn chưatới Thiên Huyền Đại Lục đã trở thành một đống thịt vụn thì chẳng phải là uổng công sao?
Thông đạo này mới chính là vấn đề lớn nhất, nhắc đến mới nói vận khí của cái tên Tần Lãng đó thật sự là quá tốt.
Sắc mặt Liễu Tuyết Nghiên trắng bệch, gần như không còn chút máu. Giagia của mình - Thiên Ngô trưởng lão đang ở Thiên Âm Môn, còn Phong Bạchlà bằng hữu tốt của gia gia, nhưng hôm nay Phong Bạch trưởng lão đã ngãxuống, không biết tình hình của gia gia hiện tại như thế nào?
Nhìn thân hình Liễu Tuyết Nghiên đứng không vững thì Tư Đồ Diêu vội vàng đỡ lấy nàng, quan tâm nói:
- Đừng quá lo lắng, Thiên Ngô trưởng lão không có việc gì đâu.
Liễu Tuyết Nghiên khẽ gật đầu, hốc mắt có chút ẩm ướt, dáng vẻ nước mắtchực chờ rơi xuống đó khiến cho Tư Đồ Diêu nhìn thấy mà đau lòng.
- Ta thấy trước tiên chúng ta nên đem chuyện này thông báo cho bọn người Chỉ Ly biết, trước kia không phải là Chỉ Ly đã nói sau này nàng có thểsửa chữa thông đạo sao?
Đám người Lăng Lạc Trần đều gật đầu đồng ý, trước mắt chỉ có thể làm như vậy. Lăng Lạc Trần nhanh chóng đi ra bên ngoài dùng phương thức mà MộChỉ Ly đã để lại lúc trước thông báo cho nàng biết.
Lúc này Mộ Chỉ Ly đang cùng Ích Hàn xem xét cửa tiệm mới, đột nhiên cảmnhận được thông tri của đám người Lăng Lạc Trần thì trong lòng chợt căng thẳng, lập tức nói với Ích Hàn:
- Ích Hàn, vị trí của cửa tiệm này rất tốt, bây giờ ta có có một số việc phải rời khỏi.
Nghe Mộ Chỉ Ly nói, Ích Hàn vội đáp:
- Vậy ngươi cứ đi làm việc của ngươi trước đi, nơi này có ta quan sát là được.
Tuy hắn không rõ Mộ Chỉ Ly bận chuyện gì mà không thể nói với hắn, nhưng nhìn thấy sắc mặt nàng biến hóa thì có lẽ là chuyện không tầm thường.
Mộ Chỉ Ly mỉm cười xin lỗi rồi xoay người bước nhanh rời khỏi, tìm mộtchỗ hẻo lánh rồi trực tiếp biến mất vào chốn hư không. Trước tiên nàngtiến vào căn cứ bí mật, nói tin tức này cho Hàn Như Liệt cùng với đámngười Thiên Nhi biết.
- Bọn người Lăng Lạc Trần liên lạc với chúng ta?
Mộ Dật Thần hỏi, trong mắt mang theo vẻ kinh ngạc.
Hàn Như Liệt cũng nhíu mày:
- Chúng ta mau chóng trở về đi, xem ra chuyện này không tầm thường.
Nếu như không phải có việc hệ trọng xảy ra thì bọn hắn không thể nàoliên lạc với họ như vậy, dù sao thì trước đó bọn hắn đã nói sẽ đến BồngLai bí cảnh tìm bọn họ. Mộ Chỉ Ly khẽ gật đầu, ngay sau đó liền thôngqua không gian trở lại Đông Phương gia. Mấy người vừa mới xuất hiện liền gặp được Lăng Lạc Trần ngoài cửa, ngày thường hắn lạnh nhạt ưu nhã,nhưng hôm nay biểu tình của Lăng Lạc Trần vô cùng ưu tư, dường như đangphải đè nén chuyện gì đó. Lăng Lạc Trần cũng không nói gì, xoay người đi đến phòng của Cao Chính Thanh, mấy người Mộ Chỉ Ly liếc mắt nhìn nhau,theo sát phía sau tiến về phòng của Cao Chính Thanh, loại không khí đènén này khiến trong lòng bọn họ dâng lên một dự cảm xấu.
Song, khi bọn hắn nhìn thấy thi thể Phong Bạch trưởng lão thì Mộ Chỉ Ly không kềm được mà thốt lên:
- Phong Bạch trưởng lão đến Chủ thế giới lúc nào?
Mộ Chỉ Ly dĩ nhiên cho rằng sau khi Phong Bạch trưởng lão tới Chủ thế giới, mới bị người khác công kích thành ra như vậy.
Nhưng lời kế tiếp của đám người Lăng Lạc Trần lại khiến cho sắc mặt nàng đột nhiên trắng bệch.
- Huynh nói cái gì? Có người ở Chủ thế giới xông vào Thiên Huyền đại lục?
Tư Đồ Diêu gật đầu.
- Đúng vậy, Phong Bạch trưởng lão chính là bị Tần Lãng giết chết, sau đó mới ném vào thông đạo. Hôm nay, Thiên Huyền đại lục chắc chắn vô cùnghỗn loạn.
- Thông đạo có nhiều vấn đề như vậy mà Tần Lãng có thể may mắn xông đến Thiên Huyền Đại Lục, quả thật là một chuyện nan giải mà.
Mộ Chỉ Ly nhíu mày nói, trong mắt tràn đầy vẻ lo âu, phụ thân; mẫu thâncùng với tất cả người thân của nàng đều ở Thiên Huyền đại lục, nàngquyết không thể để cho bọn họ gặp chuyện không may.
- Theo ta thấy hiện tại rất có thể Thiên Âm Môn đã bị khống chế, khôngbiết cái tên Tần Lãng kia đến tột cùng là người nào, nếu như hắn muốnthao túng tất cả vậy thì không ổn rồi.
Lăng Lạc Trần chậm rãi nói.
- Chỉ Ly tỷ, tỷ có biện pháp sửa chữa thông đạo này sao?
Liễu Tuyết Nghiên vội vàng đi tới trước mặt Mộ Chỉ Ly, kéo bàn tay củaMộ Chỉ Ly hỏi, trong mắt nàng tràn đầy vẻ mong đợi như gặp được ánh sáng trong căn phòng tối tăm vậy. Nàng lôi kéo cánh tay của Mộ Chỉ Ly giốngnhư là nắm lấy cộng cỏ cứu mạng vậy.
Mộ Chỉ Ly lắc đầu:
- Để sửa chữa thông đạo cần phải có Không gian thuộc tính đệ lục trọng,mà hiện tại ta chỉ lĩnh ngộ Không gian thuộc tính đệ tứ trọng thôi,không có cách nào sửa chữa thông đạo này.
Sắc mặt Liễu Tuyết Nghiên trắng bệch, hy vọng lớn nhất của nàng cũng triệt để vỡ tan.
- Các ngươi không cần nghĩ sự việc theo chiều hướng quá tệ, Tần Lãng kia dù sao cũng chỉ là một người, muốn thao túng cả Thiên Huyền Đại Lụckhông phải là chuyện đơn giản.
Nhận thấy bầu không khí trở nên vô cùng căng thẳng thì Hàn Như Liệt không kềm được mà lên tiếng.
/655
|