Ba người Mộ Chỉ Ly dựa lưng vào nhau, không ngừng giao thủ cùng hắc ynhân, cũng không để cho đám hắc y nhân làm cho bọn họ bị phân tán ra.Dưới tình huống người đông thế mạnh như lúc này, đây cũng là biện pháptốt nhất duy nhất.
Mười tên hắc y nhân, bốn gã phụ trách hắc ám kết giới, sáu gã còn lạitiến hành tấn công theo cách thức lấy 2 đánh 1. Bây giờ chỉ có Mộ Dậtthần vừa mới đột phá Xuất Khiếu Cảnh, Mộ Chỉ Ly và Hàn Như Liệt đều làHóa Thân Cảnh trung kỳ, cho nên lấy một địch hai cũng không phải dễ dàng gì.
Tay Mộ Chỉ Ly bay lên, một cái kết giới đồng dạng lặng lẽ hình thành,đem mình cùng Hàn Như Liệt bao phủ trong đó, hai người vốn trong tìnhthế bị chèn ép nhất thời thay đổi. Mộ Dật Thần tiếp cận bốn hắc ám kếtgiới cũng không chịu bất kỳ ảnh hưởng gì, cho nên cũng không liên hệ.
Thấy Mộ Chỉ Ly dễ dàng thi triển ra kết giới như vậy, trong mắt thoángxẹt qua kinh ngạc, trong thời gian hơn một năm ngắn ngủi, thực lực bangười trước mặt dường như đã tăng cấp với biên độ mạnh, mà tần suất tăng lên cũng vượt ra khỏi dự tính của bọn họ.
Lúc giao thủ ở nơi này, thân hình Thiên Nhi lặng lẽ xuất hiện, ngay từlúc giao thủ thì Mộ Chỉ Ly cũng đã đem tình huống gặp này lúc này nóicho Thiên Nhi. Thiên Nhi đột nhiên xuất hiện cũng làm cho đám hắc y nhân giật mình, nhưng mà dưới tình huống thế này cũng không có tâm tình suytư hết mọi thứ.
Mộ Chỉ Ly cũng là đang do dự, cuối cùng không có đem năng lượng trongtrụ sở bí mật phóng xuất ra. Hôm nay thực lực tu luyện giả trong trụ sởbí mật tuy là không tệ, nhưng lại chưa có đạt đến Xuất Khiếu Cảnh, nếubởi vì đám hắc y nhân này mà gây ra số lượng thương vong lớn, vậy thựcsự rất đáng tiếc.
Bốn người cùng với sáu gã hắc y nhân chiến đấu khó phân thắng bại, từngđạo tấn công cuồng mãnh bạo phát, cảnh tàn sát khốc liệt, thiên lực đạtđến nổ tung xuất ra đạo đạo vết nứt, sấm chớp rền vang trên bầu trời, âm thanh ùng ùng thông suốt bên tai mọi người, đem âm thanh lúc tranh đấunày vẫn che giấu không ít.
Hai người Nhất hào và Tam hào hợp tác gắn bó, nhất thủ hóa quyền, nhất thủ hóa trảo, tấn công ùn ùn về hướng Mộ Chỉ Ly.
Đôi mắt Mộ Chỉ Ly ngưng trọng, động tác như tia chớp, trong lúc thiênlực phiên động, một quyền một chưởng nghênh đón, sau khi tiếp được đợttấn công thì thân hình hai người dưới lực đạo phản chấn, cũng không khỏi lùi về phía sau mấy chục thước.
Thấy quả đấm của bản thân hơi run rẩy, trong lòng Mộ Chỉ Ly thầm than,tuy sức chiến đấu của mình mạnh hơn so với tu vi, nhưng hai gã cao thủXuất Khiếu Cảnh trước mặt cùng tấn công, vẫn có vẻ lực bất tòng tâm.
- Dật Thần!
Giọng nói trầm thấp từ trong miệng Mộ Chỉ Ly truyền ra, tròng mắt đen trong suốt thoáng xẹt qua tia huyết quang.
Mộ Dật Thần lập tức gật đầu, trong chớp mắt hóa thành một đạo ánh sángkim sắc xông về phía Mộ Chỉ Ly, hợp hai làm một. Lúc này hai người bắtđầu hợp tác có vẻ thoải mái khác thường, trước kia khó có thể điều khiển được tình hình giờ cũng dần dần biến mất, đối với thi triển vũ kỹ dunghợp có thể nói là bộc phát thành thạo.
Khí tức Mộ Chỉ Ly trong nháy mắt tăng lên, trong nháy mắt liền đột pháXuất Khiếu Cảnh, cảm thụ được sức mạnh mạnh mẽ đồng lứa trong cơ thểmình, khóe miệng Mộ Chỉ Ly cong lên, đôi mắt sáng ngời tựa như ngôi saonơi chân trời, ánh sáng rực rỡ chói mắt, mang theo vẻ tuyệt mỹ khiếp sợnhân tâm lại vừa tràn đầy tia huyết lạnh lùng kiêu ngạo quyết đoán.
Thân hình bùng lên, trong chớp mắt lại vụt đến khoảng cách mấy chụcthước, thiên lực bao trùm với quả đấm, nhanh như tia chớp đánh úp vềphía chỗ hiểm trên toàn thân Nhất Hào.
Thấy năng lượng tàn sát trong quả đấm, Nhất Hào cũng phát giác được saukhi hai người hợp thể thì thực lực tăng cường, cùng Tam Hào liếc mắtnhìn hai, hai người lại tiếp lên nghênh đón.
Ầm ầm ầm!
Tiếng xé gió chói tai, kình phong trầm thấm cùng với tiếng nổ và xé rách vang lên không dứt ở chỗ giao chiến.
Càng giao chiến, trong mắt Nhất Hào và Tam Hào càng lộ vẻ kinh hãi quámức, sau khi Mộ Chỉ Ly cùng Mộ Dật Thần hợp thể, thực lực thân thể mạnhmẽ không chỉ một lần, tuy là hai người bọn họ liên hợp thì cũng không có cách nào sánh với thực đạo này, lực đạo bực này đã vượt ra khỏi phạmtrù loài người có thể.
Sau khi phát hiện điểm này, thân hình hai người chợt lui, chỉ một lúctấn công dày đặc lúc nãy mà thân thể hai người lại bị ảnh hưởng nhấtđịnh, nếu tiếp tục như thế nữa, hai người bọn họ không sớm thì muộn sẽbị trọng thương mà không lấy được chút hiệu quả nào.
Ngay sau đó, hai tay hai người cùng nhau phiên động, từng đạo kết ấnphức tạp nhanh như chớp hiện ra. Mộ Chỉ Ly nhìn kết ấn của hai người,trong mắt hiện lên vẻ nghi hoặc, thủ ấn của của hai người này tồn tạingược nhau, một trái một phải, còn những thứ khác lại hoàn toàn giốngnhau.
Sau một khắc, Mộ Chỉ Ly liền hiểu được manh mối vũ kỷ của hai người này, chỉ thấy vũ kỷ của hai người này ngưng hiện rồi lại dung hợp ở một chỗ, vũ kỹ vốn cực kỳ hung hãn trải qua dung hợp, năng lượng hắc sắc nồngnặc kia gần như hóa thành bạo phát gấp bao nhiêu lần, năng lượng hắc sắc cuốn tới, hết thảy chung quanh dường như bị bóng tối bao phủ.
Vũ kỹ bực này, cần phải coi như là vũ kỹ dung hợp sao? Trong lòng Mộ Chỉ Ly thầm nghĩ, bản lĩnh của hắc ám lão nhân quả nhiên không ít, mà màthủ hạ của hắn dường như cũng am hiểu hợp tác, ngay cả vũ kỷ cùng là dohai người cùng nhau ngưng luyện. Cho đến nay, phương thức công kích nhưvậy duy chỉ có thể gặp qua trên người thủ hạ của Hắc ám lão nhân.
Tốc độ Mộ Chỉ Ly cũng không chậm chút nào, ngẩng đầu nhìn từng đạo lôiđiện khổng lồ lóe sáng trên bầu trời, đáy mắt hiện lên sự vui mừng.
Hai tay Mộ Chỉ Ly phiên động nhanh như tia chớp, sau đó tay bất ngờhướng lên trời dò xét, trong con ngươi thoáng hiện lên vẻ tự tin, sauđó, đang lúc trong tầm mắt mọi người là sự kinh hãi, tia chớp tráng kiện từ trên bầu trời hung hăng vọt xuống, giống như một dãy ngân hà màutrắng bạc, rực rỡ lấp lánh, sáng lòe chói mắt.
Chỉ ngón tay, tia chớp kia liền hướng về phía Nhất Hào và Tam Hào bạokích tới, tốc độ của tia chớp cực nhanh, mắt người không sánh kịp, trong chớp mắt vũ kỹ thi triển của hai người liền đụng vào nhau.
Va vào nhau trong nháy mắt, màu đen của bóng đêm dường như càng trở nênthâm trầm, lực hắc ám dày đặc cùng với lực tia chớp chạm nhau, ánh sángmàu bạc nhanh chóng chiếu sáng mắt mọi người.
Mộ Chỉ Ly cũng không để ý tới việc nắm được tấn công, hai tay dũng động. Không gian lực lượng, trực tiếp hướng về phía hắc ám kết giới từ bốnhướng kia, đem kết giới này phá hủy hoàn toàn.
Thiên Nhi lặng lẽ hướng về Mộ Chỉ Ly giơ ngón tay cái lên, trên dung mạo tuyệt lệ tràn ngập nụ cười tinh khiết như loài hoa Sơn chi vậy, thuầnkhiết linh động, lại mang theo vẻ đẹp thấm đẫm lòng người.
Cùng lúc đó, một mình Hàn Như Liệt lại có vẻ bình tĩnh địch lại với NhịHào và Ngũ Hào. Thời gian thuộc tính được Hàn Như Liệt vận dụng cực kỳkhéo léo, độ chênh lệch trong một giây ngắn ngủi làm cho người ta cảmthấy không phát hiện được chỗ khác biệt, hết lần này tới lần khác có thể xoay chuyển thời điểm mấu chốt trong lúc giao thủ. Giao thủ thời giandài như vậy, Hàn Như Liệt vẫn không có chút dấu hiệu bị thua.
Nhưng mà hai người liên hợp giao thủ, Hàn Như Liệt tuy không thua nhưngmuốn thắng cũng không dễ. Mãi đến lúc Mộ Chỉ Ly đem hắc ám kết giới từbốn kia đánh vỡ, thực lực hắc y nhân mới yếu đi vài phần, mà thực lựcHàn Như Liệt cũng bộc phát toàn bộ, trong lúc mơ hồ lại bị Hàn Như Liệtđè áp đánh.
Nhìn một màn này, khóe miệng Mộ Chỉ Ly thoáng hiện lên nụ cười, như vậyxem ra, trong thời gian hơn một năm qua, bọn họ tăng cấp vượt ra khỏitưởng tượng của Hắc ám lão nhân, cho nên người hắn phái đến cũng khôngthể toàn thắng được bọn họ.
Đã như vây, vậy liền làm cho thắng bại rõ ràng, càng trực tiếp hơn đi.Ngay sau đó, thân hình Mộ Chỉ Ly biến mất không có dấu vết, mà lúc xuấthiện lần nữa thì tiểu Huyết cũng đã xuất hiện bên cạnh Mộ Chỉ Ly.
Nhìn thân ảnh to lớn đột nhiên xuất hiện, nét mặt đám hắc y nhân cũnghiện lên vẻ kinh hãi, vốn tưởng rằng thực lực đám người Mộ Chỉ Ly mạnhnhất chỉ là Xuất Khiếu Cảnh, ai ngờ lúc giao thủ thực lực còn vượt ra xa so với tu vi của bọn họ, nói như thế, cũng là bọn họ tính hỏng kếhoạch.
Nhưng mà, cái này cũng không phải do Hắc ám lão nhân quyết định, bởi vìbọn họ là người mà từ nửa năm trước Hắc ám lão nhân đã phái đi, nhưng mà trải qua thời gian dài như vậy mới tìm được đám người Mộ Chỉ Ly. Nếunhư bây giờ Hắc ám lão nhân mới xuất thủ, như vậy thì người phái tớinhất định không phải là bọn hắn, nhưng mà những thứ này hắn cũng sẽkhông để cho mấy người trước mắt biết được.
Tiểu Huyết vừa ra, người nào cùng tranh phong.
Thân hình Huyết sắc khổng lồ tản ra uy áp vô hạn khắp bầu trời khắp mọinơi, bọn hắc y nhân điều bị tiểu Huyết nghiền nát, ba người Mộ Chỉ Ly,Hàn Như Liệt cùng với Thiên Nhi tốc độ không chậm chút nào.
Nước mưa nhỏ giọt, đem huyết sắc trên mặt đất đều được giội rửa, ngay cả thi thể kia cũng đều được làm bữa tối cho Tiểu Huyết.
Nhìn mãu loãng được gột rửa, mặt đất dần dần khôi phục lại sự sạch sẽnhư trước, mấy người nhìn nhau, đều lộ ra nụ cười thoải mái.
Nhưng mà, sâu trong đáy mắt lại phủ đầy ngưng trọng, lần này, thủ hạ của Hắc ám lão nhân đều bị bọn họ giết sạch, tình huống như vậy so với lầnđầu tiên tới chắc chắc đã khá hơn rất nhiều, nhưng bọn họ lại không biết lần tiếp theo lần gặp mặt tiếp theo có đơn giản như hôm nay không. MộChỉ Ly chưa từng phơi bày ra thế lực trong trụ sở phí mật, bởi vì lolắng sau khi Hắc ám lão nhân biết được, sau này bọn họ đối mặt còn lànhững đòn tấn công kinh khủng hơn.
Hắc ám lão nhân, giống như một trái lựu đạn nặng ký treo ở trong lòngbọn họ, không biết lúc nào sẽ bất ngờ nổ tung. Điều duy nhất bọn họ cóthể làm, đó chính là liều mạng tăng cấp bản thân, nhất định trước lúctrái bơm kia nổ tung, họ phải có đầy đủ lực lượng để đem trái bom kiatháo xuống.
Mộ Chỉ Ly đem Tiểu Huyết về Huyết sắc địa ngục, cũng may là ban đầu ởHuyết sắc địa ngục kiến tạo được chút không gian, nếu không thì chuyệnhôm nay muốn giải quyết thật đúng là không dễ dàng gì.
Mưa rào một lúc cũng tạnh, bầu không khí ẩm ướt, bốn phía tràn ngập mùi bùn đất.
Gió thu mang đến cảm giác mát lạnh nhè nhẹ, ánh trăng sáng như hoa, ánhsáng trắng thuần chiếu vào trên người bốn người, tăng thêm mấy phần tiêu điều và mỹ cảm.
Đợi sau khi bốn người Mộ Chỉ Ly rời khỏi, chưa mảy may chú ý tới một cái bóng tráng kiện trên tán cây, lau một cái thân ảnh màu đen bất ngờ nằm ở trên đó, nhìn theo hướng đám người Mộ Chỉ Ly rời đi, đôi mắt hẹp dàihíp lại, trên khuôn mặt bình thản không tránh khỏi hiện lên vẻ hoảng sợ.
- Hắc ám lão nhân? Thủ hạ là mười tên Xuất Khiếu Cảnh vẫn không coi là cái gì, như vậy thì hắn làm sao tồn tại cường đại?
- Mộ Chỉ Ly, Mộ Dật Thần, Hàn Như Liệt, Thiên Nhi, quả nhiên là bốnngười thú vị, không biết thế nào lại đắc tội với thế lực cường đại kia,hoặc là bọn họ rốt cuộc có năng lượng thế nào? Ngay cả cường giả như thế cũng không thể để mặc cho sự tồn tại của bọn họ?
Ánh trăng loang lỗ nhiều màu, ánh sáng thanh nhã như ngọc rọi vào gươngmặt tuấn dật gầy dò, thoáng hiện hiện lên khí tức nhàn nhạt từ trongngười lan ra, đôi môi cong lên kéo ra nụ cười ý vị sâu sắc, người nàychính là Hoàng Phổ Vân!
- Tối nay gặp hai nhóm hắc y nhân, rốt cuộc thì chuyện đêm nay quả nhiên không ít.
Hàn Như Liệt chậm rãi nói, vầng trán cũng thả lỏng ít nhiều.
- Hắc ám lão nhân lại phái nhân thủ hẳn là cần có một khoảng thời gian,nên mấy ngày nay dọc đường các ngươi quay trở về Thiên Âm Môn hẳn là sẽan toàn.
Khóe miệng Mộ Chỉ Ly giương cao mỉm cười, lo âu trong lòng cũng tiêu tán đi không ít.
Thiên Nhi cũng nhíu mày:
- Chỉ Ly, chúng ta trở về Thiên Âm Môn thì tạm thời an toàn, nhưng tỷ ở lại Bồng Lai tu địa nguy hiểm trùng điệp, tỷ ...
Kèm theo câu nói Thiên Nhi rơi ra, tầm mấy của mấy người kia đều nhìnvào người Mộ Chỉ Ly, trước mặt họn họ lo lắng nhất chính là an toàn MộChỉ Ly, cũng không ai biết Hắc ám lão nhân lúc nào sẽ lại ra tay, mà khi xuất hiện trở lại thì sẽ cường đại như thế nào.
Mộ Chỉ Ly khoát tay một cái, gương mặt tao nhã dưới ánh trăng càng hiện lên vẻ dịu dàng trắng trẻo lấp lánh:
- Không cần lo lắng cho ta, liên lạc giữa chúng ta cũng chưa bao giờ cắt đứt. Bây giờ chỉ mong đợt Vô tận thí luyện bắt đầu nhanh hơn một chút,sau khi bọn Tư Đồ Diêu đến thì lực lượng của chúng ta cũng có thể lớnmạnh hơn mấy phần.
Mộ Dật Thần gật đầu.
- Vậy cũng được, thời gian bọn họ ở Đông Phương gia cũng không ngắn, tin là bọn hắn tại Vô tận thí luyện có thể đạt được thành tích tốt. Mấyngày nay, chúng ta cũng đã đề cập với môn phái, Hoàng thượng Linh Viêmquốc không tới bao lâu sau sẽ nhận được thông báo, đến lúc đó liền cóthể xoay chuyển trời đất trở về Thiên Âm Môn.
Đôi mắt Mộ Chỉ Ly sáng lên, cười nhạt nói:
- Đúng vậy, chuyện này chắc hẳn là phải trong chờ vào hắn rồi, các người ở Thiên Âm Môn phải cố gắng nhiều hơn, ta chuẩn bị cùng với Ích Hàntrao đổi một phen, bây giờ cũng nên bắt tay thành lập lực lượng ở BồngLai tụ địa rồi.
Hàn Như Liệt có hơi nhíu mày, đôi mắt trong suốt ấm áp như đại dương tràn ngập quang mang cơ trí:
- Nàng chuẩn bị bắt tay vào làm ăn buôn bán?
Mộ Chỉ Ly cười nhìn về phía Hàn Như Liệt, nàng và Hàn Như Liệt vậy mà ăn ý như vậy, nàng chưa nói ra, Hàn Như Liệt cũng đã đoán được ý tưởng của nàng:
- Không sai, hôm nay trụ sở bí mật bất luận là dược sư, chế giáp sư haylà luyện khí sư đều có không ít, thông qua những thứ này bắt tay vàobuôn bán, tin là không bao lâu liền có thể xây dựng được một đế quốcthương mại.
Trong mắt Mộ Chỉ Ly tràn đầy vẻ tự tin, nàng có lòng tin, chỉ là Bồ Đề Đan thì sẽ dấy lên được thị trường đông đảo.
Ba người Hàn Như Liệt cũng không hoài nghi chút nào về lời nói của MộChỉ Ly, trước đây bọn họ đã có cảm giác nếu như Mộ Chỉ Ly là thươngnhân, như vậy thì trên đời này thực sự là có rất ít nươời có thể sánhvới của cải của nàng. Nghề nghiệp dược sư nhất định là có nhiều của cải, mà bản thân dược sư lại càng có được một nguồn dược thảo cực kỳ vô cùng vô tận, như vậy thì những dược sư khác không cách nào nắm được phươngthuốc lưu truyền, dược sư còn lại trong đó chính là người mạnh mẽ nhất,Mộ Chỉ Ly chính là một loại sau cùng.
- Chờ sau khi trở về ta liền cùng trao đổi với Ích Hàn, nếu như TuyệtTình Cốc có thể hỗ trợ, chắc chắn có thể bớt đi không ít phiền phức.
Mộ Chỉ Ly chậm rãi nói:
- Đến lúc đó ra sẽ thu nhận thêm một số tán tu, tăng thêm thế lực cho trụ sở bí mật.
Đây là một vòng tuần hoàn tốt, một khi nàng triển khai đế quốc thươngmại, như vậy thì tin là nàng sẽ không cần vì tinh thạch mà lo lắng, màthông qua thanh danh to lớn của đế quốc thương mại ở Bồng Lai tụ địa thì nàng muốn tu nhận thêm một số tán tu để mở rọng thế lực cũng là chuyệnhết sức bình thường.
Trụ sở bí mật của nàng cùng với những thế lực khác không giống nhau,những thế lực khác muốn thu nhận người có thiên phú, ngộ tính và nhữngthức khác, còn nàng thì lại không cần quan tâm như vậy, đó là trực tiếplợi dụng đan dược để tăng cấp bọn họ, chỉ sợ là bọn họ tăng lên tới Xuất Khiếu Cảnh hậu kỳ thì sau đó rất khó mới có thể tiến lên trước mộtbước.
Dù là như vậy cũng không coi là gì cả, dù sao thì tuyệt đại đa số tuluyện giả dù cho cả đời này bọn họ đều muốn đạt được như vậy, muốn độtphá đến Xuất Khiếu Cảnh thì cũng không thể nào, mà hôm nay mọi người cóthể trăm phần trăm tăng lên tới Xuất Khiếu Cảnh hậu kỳ thì đã là kết quả tốt nhất rồi.
Ba người Hàn Như Liệt cũng không có ý kiến gì, suy nghĩ của Chỉ Ly rấtlà chu toàn, rõ ràng chỉ có sau khi sắp xếp mới nắm được, bọn họ tinnăng lượng Chỉ Ly không thể nghi ngờ gì.
Ngày tiếp theo, Hàn Như Liệt và Mộ Dật Thần đi theo đại đội ngũ Thiên Âm Môn rời khỏi, Mộ Chỉ Ly tiếp tục sống ở Tuyệt Tình Cốc, chuẩn bị pháttriển bước tiếp theo.
Mộ Hàn Mặc hôm nay cũng ở lại Tuyệt Tình Cốc cùng Mộ Chỉ Ly, Ích Diệp và Liễu Như Sương cũng vẫn chưa từng nói gì với Mộ Hàn Mặc, bộ dáng kiatựa như là thầm chấp nhận sự tồn tại của Mộ Hàn Mặc. Trên thực tế, ÍchDiệp cũng tỏ rõ thái đội đối với Mộ Chỉ Ly, quan hệ của mọi người cũngđã thân thiết hơn mấy phần, bây giờ sống ở Tuyệt Tình Cốc cũng không cảm thấy không được tự nhiên.
- Chỉ Ly, sáng sớm đã gọi ta tới là có chuyện gì?
Ích Hàn bước nhẹ nhàng đi vào trong nhà, còn chưa nhìn thấy Mộ Chỉ Ly đã mở miệng lên tiếng.
Mộ Chỉ Ly pha một bình trà, lúc Ích Hàn đi tới liền rót đầy một ly trà, cười nhạt nhìn Ích Hàn:
- Thực ra là có một số việc muốn hỏi ý kiến của ngươi một chút, hoặc là nên nói là ta tìm sự giúp đỡ của Tuyệt Tình Cốc.
Vẻ trêu ghẹo trên khuôn mặt Ích Hàn tiêu tán đi mấy phần, sắc mặt chuyển thành nghiêm túc, nói:
- Là chuyện gì? Nếu có thể giúp thì hiển nhiên ta sẽ không từ chối, nếunhư là chuyện lớn thì ta cần phải thương lượng một chút với phụ thân ta.
Mộ Chỉ Ly khẽ gật đầu:
- Ta hiểu, ta muốn nói với ngươi trước, ngươi xem chuyện này có thể thực hiện được hay không? Ý của ta là ...
****
Linh Viêm quốc.
Một đạo thân hình có chút chật vật bị mấy người đuổi theo sau khôngngừng chạy thục mạng, trên khuôn mặt gầy gò mang theo vẻ ngang tàng,khuôn mặt có chút dữ tợn, một bộ quần áo cũ nát do mấy người ở sau lưngtấn công đã bị vạch ra từng đạo đạo rách tươm, máu tươi nhiễm đỏ quầnáo.
- Tần Lãng ngươi được lắm, ta để cho ngươi chạy! Xem ta hôm nay không giết ngươi.
- Lại dám đùa bỡn đạo lữ ta, ta xem ngươi thật sự là không muốn sống nữa.
- Tiếp tục để lại loại người cặn bã bực này như ngươi, chẳng biết sẽ gây họa bao nhiêu người, hôm nay chúng ta thay trời hành đạo.
Vừa dứt lời, người nam tử cầm đầu liền rút roi da ra hung hăng hướng vềphía Tần Lãng quất xuống. Tần Lãng vốn là thụ thương, thân thể cũngkhông có mấy phần khí lực, dưới sự công kích ở nơi này, bây giờ không có khí lực ngăn cản.
Hắn biết, hôm nay mấy người này chắc chắn sẽ không buông tha cho hắn,xem ra hôm nay thực sự là ngày chết của mình rồi. Lúc này, trên đườngchạy thục mạng hắn kinh ngạc phát hiện vậy mà bản thân lại chạy tới lốivào Phân thế giới.
Tần Lãng quay đầu, nhìn ba người đằng đằng sát khí phía sau, trong mắtxẹt qua vẻ do dự, sau đó liền hướng về phía lối đi vào Phân thế giớinhảy vào trong. Dù sao cũng phải chết, không bằng cứ đánh một trận, tiếp tục sống ở chỗ này nhất định sẽ bị ba người bọn họ đánh chết, đến Phânthế giới không chừng còn có một con đường sống.
Mấy người nhìn thấy Tần Lãng nhảy vào lối đi Phân thế giới, nét mặt hiện lên vẻ kinh ngạc, sau đó liền chuyển biến thành nụ cười lạnh lùng uynghiêm đáng sợ.
- Xem ra Tần Lãng này là không muốn chết ở trong tay chúng ta mà, nhưngmà dù cho hắn đi tới Phân thế giới thì thế nào? Không phải là cũng chếthay sao?
- Không phải là người của Phân thế giới, bất chấp quay về, sẽ bị ngườibảo vệ Phân thế giới trực tiếp giết chết, ta xem hắn thực sự là nóng vội quá rồi, đổi lại một loại chết kiểu này có thể tốt hơn ở chỗ nào chứ?
- Mà thôi, không bàn cãi ra sao, chỉ cần người này chết là tốt rồi.
Mười tên hắc y nhân, bốn gã phụ trách hắc ám kết giới, sáu gã còn lạitiến hành tấn công theo cách thức lấy 2 đánh 1. Bây giờ chỉ có Mộ Dậtthần vừa mới đột phá Xuất Khiếu Cảnh, Mộ Chỉ Ly và Hàn Như Liệt đều làHóa Thân Cảnh trung kỳ, cho nên lấy một địch hai cũng không phải dễ dàng gì.
Tay Mộ Chỉ Ly bay lên, một cái kết giới đồng dạng lặng lẽ hình thành,đem mình cùng Hàn Như Liệt bao phủ trong đó, hai người vốn trong tìnhthế bị chèn ép nhất thời thay đổi. Mộ Dật Thần tiếp cận bốn hắc ám kếtgiới cũng không chịu bất kỳ ảnh hưởng gì, cho nên cũng không liên hệ.
Thấy Mộ Chỉ Ly dễ dàng thi triển ra kết giới như vậy, trong mắt thoángxẹt qua kinh ngạc, trong thời gian hơn một năm ngắn ngủi, thực lực bangười trước mặt dường như đã tăng cấp với biên độ mạnh, mà tần suất tăng lên cũng vượt ra khỏi dự tính của bọn họ.
Lúc giao thủ ở nơi này, thân hình Thiên Nhi lặng lẽ xuất hiện, ngay từlúc giao thủ thì Mộ Chỉ Ly cũng đã đem tình huống gặp này lúc này nóicho Thiên Nhi. Thiên Nhi đột nhiên xuất hiện cũng làm cho đám hắc y nhân giật mình, nhưng mà dưới tình huống thế này cũng không có tâm tình suytư hết mọi thứ.
Mộ Chỉ Ly cũng là đang do dự, cuối cùng không có đem năng lượng trongtrụ sở bí mật phóng xuất ra. Hôm nay thực lực tu luyện giả trong trụ sởbí mật tuy là không tệ, nhưng lại chưa có đạt đến Xuất Khiếu Cảnh, nếubởi vì đám hắc y nhân này mà gây ra số lượng thương vong lớn, vậy thựcsự rất đáng tiếc.
Bốn người cùng với sáu gã hắc y nhân chiến đấu khó phân thắng bại, từngđạo tấn công cuồng mãnh bạo phát, cảnh tàn sát khốc liệt, thiên lực đạtđến nổ tung xuất ra đạo đạo vết nứt, sấm chớp rền vang trên bầu trời, âm thanh ùng ùng thông suốt bên tai mọi người, đem âm thanh lúc tranh đấunày vẫn che giấu không ít.
Hai người Nhất hào và Tam hào hợp tác gắn bó, nhất thủ hóa quyền, nhất thủ hóa trảo, tấn công ùn ùn về hướng Mộ Chỉ Ly.
Đôi mắt Mộ Chỉ Ly ngưng trọng, động tác như tia chớp, trong lúc thiênlực phiên động, một quyền một chưởng nghênh đón, sau khi tiếp được đợttấn công thì thân hình hai người dưới lực đạo phản chấn, cũng không khỏi lùi về phía sau mấy chục thước.
Thấy quả đấm của bản thân hơi run rẩy, trong lòng Mộ Chỉ Ly thầm than,tuy sức chiến đấu của mình mạnh hơn so với tu vi, nhưng hai gã cao thủXuất Khiếu Cảnh trước mặt cùng tấn công, vẫn có vẻ lực bất tòng tâm.
- Dật Thần!
Giọng nói trầm thấp từ trong miệng Mộ Chỉ Ly truyền ra, tròng mắt đen trong suốt thoáng xẹt qua tia huyết quang.
Mộ Dật Thần lập tức gật đầu, trong chớp mắt hóa thành một đạo ánh sángkim sắc xông về phía Mộ Chỉ Ly, hợp hai làm một. Lúc này hai người bắtđầu hợp tác có vẻ thoải mái khác thường, trước kia khó có thể điều khiển được tình hình giờ cũng dần dần biến mất, đối với thi triển vũ kỹ dunghợp có thể nói là bộc phát thành thạo.
Khí tức Mộ Chỉ Ly trong nháy mắt tăng lên, trong nháy mắt liền đột pháXuất Khiếu Cảnh, cảm thụ được sức mạnh mạnh mẽ đồng lứa trong cơ thểmình, khóe miệng Mộ Chỉ Ly cong lên, đôi mắt sáng ngời tựa như ngôi saonơi chân trời, ánh sáng rực rỡ chói mắt, mang theo vẻ tuyệt mỹ khiếp sợnhân tâm lại vừa tràn đầy tia huyết lạnh lùng kiêu ngạo quyết đoán.
Thân hình bùng lên, trong chớp mắt lại vụt đến khoảng cách mấy chụcthước, thiên lực bao trùm với quả đấm, nhanh như tia chớp đánh úp vềphía chỗ hiểm trên toàn thân Nhất Hào.
Thấy năng lượng tàn sát trong quả đấm, Nhất Hào cũng phát giác được saukhi hai người hợp thể thì thực lực tăng cường, cùng Tam Hào liếc mắtnhìn hai, hai người lại tiếp lên nghênh đón.
Ầm ầm ầm!
Tiếng xé gió chói tai, kình phong trầm thấm cùng với tiếng nổ và xé rách vang lên không dứt ở chỗ giao chiến.
Càng giao chiến, trong mắt Nhất Hào và Tam Hào càng lộ vẻ kinh hãi quámức, sau khi Mộ Chỉ Ly cùng Mộ Dật Thần hợp thể, thực lực thân thể mạnhmẽ không chỉ một lần, tuy là hai người bọn họ liên hợp thì cũng không có cách nào sánh với thực đạo này, lực đạo bực này đã vượt ra khỏi phạmtrù loài người có thể.
Sau khi phát hiện điểm này, thân hình hai người chợt lui, chỉ một lúctấn công dày đặc lúc nãy mà thân thể hai người lại bị ảnh hưởng nhấtđịnh, nếu tiếp tục như thế nữa, hai người bọn họ không sớm thì muộn sẽbị trọng thương mà không lấy được chút hiệu quả nào.
Ngay sau đó, hai tay hai người cùng nhau phiên động, từng đạo kết ấnphức tạp nhanh như chớp hiện ra. Mộ Chỉ Ly nhìn kết ấn của hai người,trong mắt hiện lên vẻ nghi hoặc, thủ ấn của của hai người này tồn tạingược nhau, một trái một phải, còn những thứ khác lại hoàn toàn giốngnhau.
Sau một khắc, Mộ Chỉ Ly liền hiểu được manh mối vũ kỷ của hai người này, chỉ thấy vũ kỷ của hai người này ngưng hiện rồi lại dung hợp ở một chỗ, vũ kỹ vốn cực kỳ hung hãn trải qua dung hợp, năng lượng hắc sắc nồngnặc kia gần như hóa thành bạo phát gấp bao nhiêu lần, năng lượng hắc sắc cuốn tới, hết thảy chung quanh dường như bị bóng tối bao phủ.
Vũ kỹ bực này, cần phải coi như là vũ kỹ dung hợp sao? Trong lòng Mộ Chỉ Ly thầm nghĩ, bản lĩnh của hắc ám lão nhân quả nhiên không ít, mà màthủ hạ của hắn dường như cũng am hiểu hợp tác, ngay cả vũ kỷ cùng là dohai người cùng nhau ngưng luyện. Cho đến nay, phương thức công kích nhưvậy duy chỉ có thể gặp qua trên người thủ hạ của Hắc ám lão nhân.
Tốc độ Mộ Chỉ Ly cũng không chậm chút nào, ngẩng đầu nhìn từng đạo lôiđiện khổng lồ lóe sáng trên bầu trời, đáy mắt hiện lên sự vui mừng.
Hai tay Mộ Chỉ Ly phiên động nhanh như tia chớp, sau đó tay bất ngờhướng lên trời dò xét, trong con ngươi thoáng hiện lên vẻ tự tin, sauđó, đang lúc trong tầm mắt mọi người là sự kinh hãi, tia chớp tráng kiện từ trên bầu trời hung hăng vọt xuống, giống như một dãy ngân hà màutrắng bạc, rực rỡ lấp lánh, sáng lòe chói mắt.
Chỉ ngón tay, tia chớp kia liền hướng về phía Nhất Hào và Tam Hào bạokích tới, tốc độ của tia chớp cực nhanh, mắt người không sánh kịp, trong chớp mắt vũ kỹ thi triển của hai người liền đụng vào nhau.
Va vào nhau trong nháy mắt, màu đen của bóng đêm dường như càng trở nênthâm trầm, lực hắc ám dày đặc cùng với lực tia chớp chạm nhau, ánh sángmàu bạc nhanh chóng chiếu sáng mắt mọi người.
Mộ Chỉ Ly cũng không để ý tới việc nắm được tấn công, hai tay dũng động. Không gian lực lượng, trực tiếp hướng về phía hắc ám kết giới từ bốnhướng kia, đem kết giới này phá hủy hoàn toàn.
Thiên Nhi lặng lẽ hướng về Mộ Chỉ Ly giơ ngón tay cái lên, trên dung mạo tuyệt lệ tràn ngập nụ cười tinh khiết như loài hoa Sơn chi vậy, thuầnkhiết linh động, lại mang theo vẻ đẹp thấm đẫm lòng người.
Cùng lúc đó, một mình Hàn Như Liệt lại có vẻ bình tĩnh địch lại với NhịHào và Ngũ Hào. Thời gian thuộc tính được Hàn Như Liệt vận dụng cực kỳkhéo léo, độ chênh lệch trong một giây ngắn ngủi làm cho người ta cảmthấy không phát hiện được chỗ khác biệt, hết lần này tới lần khác có thể xoay chuyển thời điểm mấu chốt trong lúc giao thủ. Giao thủ thời giandài như vậy, Hàn Như Liệt vẫn không có chút dấu hiệu bị thua.
Nhưng mà hai người liên hợp giao thủ, Hàn Như Liệt tuy không thua nhưngmuốn thắng cũng không dễ. Mãi đến lúc Mộ Chỉ Ly đem hắc ám kết giới từbốn kia đánh vỡ, thực lực hắc y nhân mới yếu đi vài phần, mà thực lựcHàn Như Liệt cũng bộc phát toàn bộ, trong lúc mơ hồ lại bị Hàn Như Liệtđè áp đánh.
Nhìn một màn này, khóe miệng Mộ Chỉ Ly thoáng hiện lên nụ cười, như vậyxem ra, trong thời gian hơn một năm qua, bọn họ tăng cấp vượt ra khỏitưởng tượng của Hắc ám lão nhân, cho nên người hắn phái đến cũng khôngthể toàn thắng được bọn họ.
Đã như vây, vậy liền làm cho thắng bại rõ ràng, càng trực tiếp hơn đi.Ngay sau đó, thân hình Mộ Chỉ Ly biến mất không có dấu vết, mà lúc xuấthiện lần nữa thì tiểu Huyết cũng đã xuất hiện bên cạnh Mộ Chỉ Ly.
Nhìn thân ảnh to lớn đột nhiên xuất hiện, nét mặt đám hắc y nhân cũnghiện lên vẻ kinh hãi, vốn tưởng rằng thực lực đám người Mộ Chỉ Ly mạnhnhất chỉ là Xuất Khiếu Cảnh, ai ngờ lúc giao thủ thực lực còn vượt ra xa so với tu vi của bọn họ, nói như thế, cũng là bọn họ tính hỏng kếhoạch.
Nhưng mà, cái này cũng không phải do Hắc ám lão nhân quyết định, bởi vìbọn họ là người mà từ nửa năm trước Hắc ám lão nhân đã phái đi, nhưng mà trải qua thời gian dài như vậy mới tìm được đám người Mộ Chỉ Ly. Nếunhư bây giờ Hắc ám lão nhân mới xuất thủ, như vậy thì người phái tớinhất định không phải là bọn hắn, nhưng mà những thứ này hắn cũng sẽkhông để cho mấy người trước mắt biết được.
Tiểu Huyết vừa ra, người nào cùng tranh phong.
Thân hình Huyết sắc khổng lồ tản ra uy áp vô hạn khắp bầu trời khắp mọinơi, bọn hắc y nhân điều bị tiểu Huyết nghiền nát, ba người Mộ Chỉ Ly,Hàn Như Liệt cùng với Thiên Nhi tốc độ không chậm chút nào.
Nước mưa nhỏ giọt, đem huyết sắc trên mặt đất đều được giội rửa, ngay cả thi thể kia cũng đều được làm bữa tối cho Tiểu Huyết.
Nhìn mãu loãng được gột rửa, mặt đất dần dần khôi phục lại sự sạch sẽnhư trước, mấy người nhìn nhau, đều lộ ra nụ cười thoải mái.
Nhưng mà, sâu trong đáy mắt lại phủ đầy ngưng trọng, lần này, thủ hạ của Hắc ám lão nhân đều bị bọn họ giết sạch, tình huống như vậy so với lầnđầu tiên tới chắc chắc đã khá hơn rất nhiều, nhưng bọn họ lại không biết lần tiếp theo lần gặp mặt tiếp theo có đơn giản như hôm nay không. MộChỉ Ly chưa từng phơi bày ra thế lực trong trụ sở phí mật, bởi vì lolắng sau khi Hắc ám lão nhân biết được, sau này bọn họ đối mặt còn lànhững đòn tấn công kinh khủng hơn.
Hắc ám lão nhân, giống như một trái lựu đạn nặng ký treo ở trong lòngbọn họ, không biết lúc nào sẽ bất ngờ nổ tung. Điều duy nhất bọn họ cóthể làm, đó chính là liều mạng tăng cấp bản thân, nhất định trước lúctrái bơm kia nổ tung, họ phải có đầy đủ lực lượng để đem trái bom kiatháo xuống.
Mộ Chỉ Ly đem Tiểu Huyết về Huyết sắc địa ngục, cũng may là ban đầu ởHuyết sắc địa ngục kiến tạo được chút không gian, nếu không thì chuyệnhôm nay muốn giải quyết thật đúng là không dễ dàng gì.
Mưa rào một lúc cũng tạnh, bầu không khí ẩm ướt, bốn phía tràn ngập mùi bùn đất.
Gió thu mang đến cảm giác mát lạnh nhè nhẹ, ánh trăng sáng như hoa, ánhsáng trắng thuần chiếu vào trên người bốn người, tăng thêm mấy phần tiêu điều và mỹ cảm.
Đợi sau khi bốn người Mộ Chỉ Ly rời khỏi, chưa mảy may chú ý tới một cái bóng tráng kiện trên tán cây, lau một cái thân ảnh màu đen bất ngờ nằm ở trên đó, nhìn theo hướng đám người Mộ Chỉ Ly rời đi, đôi mắt hẹp dàihíp lại, trên khuôn mặt bình thản không tránh khỏi hiện lên vẻ hoảng sợ.
- Hắc ám lão nhân? Thủ hạ là mười tên Xuất Khiếu Cảnh vẫn không coi là cái gì, như vậy thì hắn làm sao tồn tại cường đại?
- Mộ Chỉ Ly, Mộ Dật Thần, Hàn Như Liệt, Thiên Nhi, quả nhiên là bốnngười thú vị, không biết thế nào lại đắc tội với thế lực cường đại kia,hoặc là bọn họ rốt cuộc có năng lượng thế nào? Ngay cả cường giả như thế cũng không thể để mặc cho sự tồn tại của bọn họ?
Ánh trăng loang lỗ nhiều màu, ánh sáng thanh nhã như ngọc rọi vào gươngmặt tuấn dật gầy dò, thoáng hiện hiện lên khí tức nhàn nhạt từ trongngười lan ra, đôi môi cong lên kéo ra nụ cười ý vị sâu sắc, người nàychính là Hoàng Phổ Vân!
- Tối nay gặp hai nhóm hắc y nhân, rốt cuộc thì chuyện đêm nay quả nhiên không ít.
Hàn Như Liệt chậm rãi nói, vầng trán cũng thả lỏng ít nhiều.
- Hắc ám lão nhân lại phái nhân thủ hẳn là cần có một khoảng thời gian,nên mấy ngày nay dọc đường các ngươi quay trở về Thiên Âm Môn hẳn là sẽan toàn.
Khóe miệng Mộ Chỉ Ly giương cao mỉm cười, lo âu trong lòng cũng tiêu tán đi không ít.
Thiên Nhi cũng nhíu mày:
- Chỉ Ly, chúng ta trở về Thiên Âm Môn thì tạm thời an toàn, nhưng tỷ ở lại Bồng Lai tu địa nguy hiểm trùng điệp, tỷ ...
Kèm theo câu nói Thiên Nhi rơi ra, tầm mấy của mấy người kia đều nhìnvào người Mộ Chỉ Ly, trước mặt họn họ lo lắng nhất chính là an toàn MộChỉ Ly, cũng không ai biết Hắc ám lão nhân lúc nào sẽ lại ra tay, mà khi xuất hiện trở lại thì sẽ cường đại như thế nào.
Mộ Chỉ Ly khoát tay một cái, gương mặt tao nhã dưới ánh trăng càng hiện lên vẻ dịu dàng trắng trẻo lấp lánh:
- Không cần lo lắng cho ta, liên lạc giữa chúng ta cũng chưa bao giờ cắt đứt. Bây giờ chỉ mong đợt Vô tận thí luyện bắt đầu nhanh hơn một chút,sau khi bọn Tư Đồ Diêu đến thì lực lượng của chúng ta cũng có thể lớnmạnh hơn mấy phần.
Mộ Dật Thần gật đầu.
- Vậy cũng được, thời gian bọn họ ở Đông Phương gia cũng không ngắn, tin là bọn hắn tại Vô tận thí luyện có thể đạt được thành tích tốt. Mấyngày nay, chúng ta cũng đã đề cập với môn phái, Hoàng thượng Linh Viêmquốc không tới bao lâu sau sẽ nhận được thông báo, đến lúc đó liền cóthể xoay chuyển trời đất trở về Thiên Âm Môn.
Đôi mắt Mộ Chỉ Ly sáng lên, cười nhạt nói:
- Đúng vậy, chuyện này chắc hẳn là phải trong chờ vào hắn rồi, các người ở Thiên Âm Môn phải cố gắng nhiều hơn, ta chuẩn bị cùng với Ích Hàntrao đổi một phen, bây giờ cũng nên bắt tay thành lập lực lượng ở BồngLai tụ địa rồi.
Hàn Như Liệt có hơi nhíu mày, đôi mắt trong suốt ấm áp như đại dương tràn ngập quang mang cơ trí:
- Nàng chuẩn bị bắt tay vào làm ăn buôn bán?
Mộ Chỉ Ly cười nhìn về phía Hàn Như Liệt, nàng và Hàn Như Liệt vậy mà ăn ý như vậy, nàng chưa nói ra, Hàn Như Liệt cũng đã đoán được ý tưởng của nàng:
- Không sai, hôm nay trụ sở bí mật bất luận là dược sư, chế giáp sư haylà luyện khí sư đều có không ít, thông qua những thứ này bắt tay vàobuôn bán, tin là không bao lâu liền có thể xây dựng được một đế quốcthương mại.
Trong mắt Mộ Chỉ Ly tràn đầy vẻ tự tin, nàng có lòng tin, chỉ là Bồ Đề Đan thì sẽ dấy lên được thị trường đông đảo.
Ba người Hàn Như Liệt cũng không hoài nghi chút nào về lời nói của MộChỉ Ly, trước đây bọn họ đã có cảm giác nếu như Mộ Chỉ Ly là thươngnhân, như vậy thì trên đời này thực sự là có rất ít nươời có thể sánhvới của cải của nàng. Nghề nghiệp dược sư nhất định là có nhiều của cải, mà bản thân dược sư lại càng có được một nguồn dược thảo cực kỳ vô cùng vô tận, như vậy thì những dược sư khác không cách nào nắm được phươngthuốc lưu truyền, dược sư còn lại trong đó chính là người mạnh mẽ nhất,Mộ Chỉ Ly chính là một loại sau cùng.
- Chờ sau khi trở về ta liền cùng trao đổi với Ích Hàn, nếu như TuyệtTình Cốc có thể hỗ trợ, chắc chắn có thể bớt đi không ít phiền phức.
Mộ Chỉ Ly chậm rãi nói:
- Đến lúc đó ra sẽ thu nhận thêm một số tán tu, tăng thêm thế lực cho trụ sở bí mật.
Đây là một vòng tuần hoàn tốt, một khi nàng triển khai đế quốc thươngmại, như vậy thì tin là nàng sẽ không cần vì tinh thạch mà lo lắng, màthông qua thanh danh to lớn của đế quốc thương mại ở Bồng Lai tụ địa thì nàng muốn tu nhận thêm một số tán tu để mở rọng thế lực cũng là chuyệnhết sức bình thường.
Trụ sở bí mật của nàng cùng với những thế lực khác không giống nhau,những thế lực khác muốn thu nhận người có thiên phú, ngộ tính và nhữngthức khác, còn nàng thì lại không cần quan tâm như vậy, đó là trực tiếplợi dụng đan dược để tăng cấp bọn họ, chỉ sợ là bọn họ tăng lên tới Xuất Khiếu Cảnh hậu kỳ thì sau đó rất khó mới có thể tiến lên trước mộtbước.
Dù là như vậy cũng không coi là gì cả, dù sao thì tuyệt đại đa số tuluyện giả dù cho cả đời này bọn họ đều muốn đạt được như vậy, muốn độtphá đến Xuất Khiếu Cảnh thì cũng không thể nào, mà hôm nay mọi người cóthể trăm phần trăm tăng lên tới Xuất Khiếu Cảnh hậu kỳ thì đã là kết quả tốt nhất rồi.
Ba người Hàn Như Liệt cũng không có ý kiến gì, suy nghĩ của Chỉ Ly rấtlà chu toàn, rõ ràng chỉ có sau khi sắp xếp mới nắm được, bọn họ tinnăng lượng Chỉ Ly không thể nghi ngờ gì.
Ngày tiếp theo, Hàn Như Liệt và Mộ Dật Thần đi theo đại đội ngũ Thiên Âm Môn rời khỏi, Mộ Chỉ Ly tiếp tục sống ở Tuyệt Tình Cốc, chuẩn bị pháttriển bước tiếp theo.
Mộ Hàn Mặc hôm nay cũng ở lại Tuyệt Tình Cốc cùng Mộ Chỉ Ly, Ích Diệp và Liễu Như Sương cũng vẫn chưa từng nói gì với Mộ Hàn Mặc, bộ dáng kiatựa như là thầm chấp nhận sự tồn tại của Mộ Hàn Mặc. Trên thực tế, ÍchDiệp cũng tỏ rõ thái đội đối với Mộ Chỉ Ly, quan hệ của mọi người cũngđã thân thiết hơn mấy phần, bây giờ sống ở Tuyệt Tình Cốc cũng không cảm thấy không được tự nhiên.
- Chỉ Ly, sáng sớm đã gọi ta tới là có chuyện gì?
Ích Hàn bước nhẹ nhàng đi vào trong nhà, còn chưa nhìn thấy Mộ Chỉ Ly đã mở miệng lên tiếng.
Mộ Chỉ Ly pha một bình trà, lúc Ích Hàn đi tới liền rót đầy một ly trà, cười nhạt nhìn Ích Hàn:
- Thực ra là có một số việc muốn hỏi ý kiến của ngươi một chút, hoặc là nên nói là ta tìm sự giúp đỡ của Tuyệt Tình Cốc.
Vẻ trêu ghẹo trên khuôn mặt Ích Hàn tiêu tán đi mấy phần, sắc mặt chuyển thành nghiêm túc, nói:
- Là chuyện gì? Nếu có thể giúp thì hiển nhiên ta sẽ không từ chối, nếunhư là chuyện lớn thì ta cần phải thương lượng một chút với phụ thân ta.
Mộ Chỉ Ly khẽ gật đầu:
- Ta hiểu, ta muốn nói với ngươi trước, ngươi xem chuyện này có thể thực hiện được hay không? Ý của ta là ...
****
Linh Viêm quốc.
Một đạo thân hình có chút chật vật bị mấy người đuổi theo sau khôngngừng chạy thục mạng, trên khuôn mặt gầy gò mang theo vẻ ngang tàng,khuôn mặt có chút dữ tợn, một bộ quần áo cũ nát do mấy người ở sau lưngtấn công đã bị vạch ra từng đạo đạo rách tươm, máu tươi nhiễm đỏ quầnáo.
- Tần Lãng ngươi được lắm, ta để cho ngươi chạy! Xem ta hôm nay không giết ngươi.
- Lại dám đùa bỡn đạo lữ ta, ta xem ngươi thật sự là không muốn sống nữa.
- Tiếp tục để lại loại người cặn bã bực này như ngươi, chẳng biết sẽ gây họa bao nhiêu người, hôm nay chúng ta thay trời hành đạo.
Vừa dứt lời, người nam tử cầm đầu liền rút roi da ra hung hăng hướng vềphía Tần Lãng quất xuống. Tần Lãng vốn là thụ thương, thân thể cũngkhông có mấy phần khí lực, dưới sự công kích ở nơi này, bây giờ không có khí lực ngăn cản.
Hắn biết, hôm nay mấy người này chắc chắn sẽ không buông tha cho hắn,xem ra hôm nay thực sự là ngày chết của mình rồi. Lúc này, trên đườngchạy thục mạng hắn kinh ngạc phát hiện vậy mà bản thân lại chạy tới lốivào Phân thế giới.
Tần Lãng quay đầu, nhìn ba người đằng đằng sát khí phía sau, trong mắtxẹt qua vẻ do dự, sau đó liền hướng về phía lối đi vào Phân thế giớinhảy vào trong. Dù sao cũng phải chết, không bằng cứ đánh một trận, tiếp tục sống ở chỗ này nhất định sẽ bị ba người bọn họ đánh chết, đến Phânthế giới không chừng còn có một con đường sống.
Mấy người nhìn thấy Tần Lãng nhảy vào lối đi Phân thế giới, nét mặt hiện lên vẻ kinh ngạc, sau đó liền chuyển biến thành nụ cười lạnh lùng uynghiêm đáng sợ.
- Xem ra Tần Lãng này là không muốn chết ở trong tay chúng ta mà, nhưngmà dù cho hắn đi tới Phân thế giới thì thế nào? Không phải là cũng chếthay sao?
- Không phải là người của Phân thế giới, bất chấp quay về, sẽ bị ngườibảo vệ Phân thế giới trực tiếp giết chết, ta xem hắn thực sự là nóng vội quá rồi, đổi lại một loại chết kiểu này có thể tốt hơn ở chỗ nào chứ?
- Mà thôi, không bàn cãi ra sao, chỉ cần người này chết là tốt rồi.
/655
|