Trên mặt Mộ Chỉ Ly dâng lên vẻ thẹn thùng, từ môi Hàn Như Liệt nàng cảm nhận được bá đạo của hắn cùng với một ít chiếm đoạt.
Răng môi trong lúc không ngừng bị Hàn Như Liệt tiến công lãnh địa, do lúc ban đầu nàng hơi ngượng ngùng cho nên đã hoàn toàn bị mất phươnghướng, chỉ cảm thấy trong đầu trống rỗng, cái gì cũng nghĩ không ra.
Trong mắt Hàn Như Liệt dần dần bị vẻ tình dục chiếm lấy, tay của hắnnắm thật chặt nhốt tại bờ eo của nàng làm cho nàng không thể động đậy,hơi thở của hắn phun ở hai má của nàng, làm cho tâm nàng đập bình bịch,ngứa, một cỗ nóng ran khó tả kích thích thân thể nhạy cảm của nàng.
Trong lúc ý loạn tình mê, tay Hàn Như Liệt cũng không tự chủ được ởtrên người Mộ Chỉ Ly chậm rãi du tẩu, tay kia giống như có một loại malực, khiến cho thân thể Mộ Chỉ Ly theo tay của hắn mà trở nên nóng bỏng…
Rốt cục, khi Hàn Như Liệt đặt tay lên chỗ mềm mại trên người Mộ Chỉ Ly, Mộ Chỉ Ly đột nhiên mở mắt.
Một đôi mắt đẹp nhẹ nhàng nhìn Hàn Như Liệt, sắc mặt nàng ửng hồngtăng thêm mấy phần khả ái và mị hoặc, tâm Hàn Như Liệt cũng rất căngthẳng, nhìn thân thể mềm mại trong ngực mình, hắn thật muốn rằng….
“Liệt …” Mộ Chỉ Ly nhẹ giọng kêu, trong mắt tràn đầy thâm tình.
Nghe được lời Mộ Chỉ Ly, trong mắt Hàn Như Liệt hiện lên vẻ trấntĩnh, ở bên tai Chỉ Ly nhẹ giọng nói: “Ly nhi, ta yêu nàng.” Giọng nóitrầm thấp mang theo vài phần khàn giọng, có thể thấy được hắn một mực đè nén cái gì.
Nghe vậy, thân hình Mộ Chỉ Ly run rẩy, cứ như vậy không tiếng độngnhìn Hàn Như Liệt, thâm tình trong mắt để cho Hàn Như Liệt say mê.
Người trước mắt chính là người con trai mà mình quyết định đi theo cả cuộc đời này, điểm này ngay từ lúc nàng đáp ứng ở cùng với hắn thì cũng đã xác định, qua nhiều năm như vậy, hắn vẫn luôn ở phía sau mình, ủnghộ mình.
Bất luận lúc nào, phàm là nàng gặp nguy hiểm hắn cũng sẽ xuất hiệntrước tiên ở bên cạnh nàng. Bất luận là ở Mộ gia, ở thành Ngải Y hay là ở Lôi gia, hắn giống như một thiên thần xuất hiện ở bên cạnh nàng, thaynàng chặn lại tất cả nguy hiểm.
Thân ảnh của hắn đã sớm khắc thật sâu ở trong lòng nàng, có lẽ banđầu, lúc nhìn thấy thân ảnh màu đỏ cô đơn trong viện Thanh Phù, dấu ấncủa hắn đã để lại ở trong lòng nàng.
Lâu như vậy tới nay, hắn đối với nàng thật tốt, nàng đều ghi ở tronglòng, mặc dù thời gian hai người ở cạch nhau không nhiều lắm, nhưng phần tình cảm này chính là chỗ dựa lớn nhất của nàng.
Bởi vì nàng hiểu không cần biết là lúc nào, bọn họ không phải là một người, hắn luôn luôn đang chờ nàng!
Trên mặt Hàn Như Liệt chậm rãi giương lên nụ cười, hắn không muốnmiễn cưỡng Ly nhi của mình, nàng là cô gái tốt đẹp như vậy, mặc dù hắncó chút khống chế không được, nhưng hắn tuyệt đối sẽ không vì vậy màthương tổn Ly nhi của hắn.
Bất luận bao lâu hắn đều nguyện ý chờ, dù đợi đến thương hải tangđiền*(cho dù cuộc sống có thay đổi to lớn), biển cạn đá mòn hắn đềunguyện ý!
Ở cái trán Mộ Chỉ Ly lưu lại một nụ hôn, Hàn Như Liệt đang chuẩn bịđứng dậy, nếu lại tiếp tục nữa thì hắn sẽ không khống chế được, chẳngqua bây giờ hắn dựa vào chút lí trí kia mà chống đỡ thôi.
Mộ Chỉ Ly cảm nhận được trong mắt Hàn Như Liệt hơi thất vọng cùng với bình tĩnh sau đó, nàng chỉ cảm thấy tim run lên, chợt tựa như đặt xuống quyết định gì đó, hai tay chậm rãi đưa lên lưng áo Hàn Như Liệt.
Hai người bọn họ đã sớm tâm đầu ý hợp, cần gì phải quá quan tâm những thứ lễ nghi này.
Nàng cái gì cũng đều không để ý, duy chỉ có quan tâm Hàn Như Liệt.Lúc trước nàng để Liệt chờ đợi lâu như vậy, nàng không muốn tiếp tục đểcho hắn đợi chờ nữa.
Trong thời gian hai năm qua, nàng biết rõ đợi chờ đau khổ, hai nămđợi chờ hành hạ nàng đau đến không muốn sống, nhưng mà Liệt đã đợi nàngđến năm năm rồi.
Lòng người cũng là thịt, nàng thật không muốn thấy vẻ mặt thất vọng của hắn, huống chi nàng cam tâm tình nguyện.
Cảm nhận được động tác Mộ Chỉ Ly, Hàn Như Liệt cũng rất sững sờ, nhìn khuôn mặt Mộ Chỉ Ly đỏ bừng trước mặt, trong mắt hắn hiện lên vẻ vuimừng.
“Ly nhi, thật có thể không?” trong giọng nói của Hàn Như Liệt mang theo chút run rẩy.
Mộ Chỉ Ly “ưm” một tiếng, nhẹ nhàng gật đầu rồi xấu hổ vùi đầu vàotrước ngực Hàn Như Liệt, cảm nhận được tầm mắt nóng rực của Liệt nàngchỉ cảm thấy bây giờ thật sự là quá ngượng ngùng rồi.
Cúi đầu nhìn bộ dáng xấu hổ của Mộ Chỉ Ly, trong lòng Hàn Như Liệttràn đầy kích động, lập tức chính là lần nữa đặt lên môi Mộ Chỉ Ly…
Quần áo nhẹ nhàng rơi ra, màn che phiêu dật, xuân sắc khôn cùng….
Hôm sau.
Hàn Như Liệt tỉnh lại thật sớm, một đôi con ngươi màu lam thâm tình khóa chặt thân ảnh nhỏ nhắn trong ngực kia.
Mộ Chỉ Ly còn đang trong lúc ngủ say, đêm qua nàng quá mức mệt mỏi, hôm nay nhất định phải nghỉ ngơi thật tốt một phen.
Nhìn mặt mày Mộ Chỉ Ly, nhìn vẻ mặt ngủ say của nàng, khóe miệng HànNhư Liệt chậm rãi giương lên nụ cười. Mộ Chỉ Ly ngủ giống như một conmèo nhỏ, không khỏi hướng bên cạnh hắn rúc tới.
Dĩ vãng cho tới bây giờ hắn mới thấy Ly nhi của hắn còn có một mặtđáng yêu như vậy, ban đầu thời điểm bọn họ bị ngăn ra hai chỗ, hắn hivọng nhất chính là mỗi ngày tỉnh dậy cũng có thể nhìn thấy khuôn mặt của nàng, ngày hôm nay hết thảy cuối cùng trở thành sự thật rồi.
Nhìn người trong ngực mình, Hàn Như Liệt chỉ cảm thấy trong lòng vôcùng thỏa mãn, chưa bao giờ hắn cảm thấy mình hạnh phúc như vậy.
Phảng phất trong nhất thời, tim của mình đã hoàn toàn được lấp đầy,tràn đầy hạnh phúc, hạnh phúc để cho hắn muốn tuyên cáo toàn bộ thếgiới này hắn Hàn Như Liệt là nam nhân hạnh phúc nhất trên đời này, bởivì hắn có cô gái tốt đẹp nhất thế gian.
Thời điểm khi Mộ Chỉ Ly mở mắt ra, chính là thấy được ánh mắt tràn đầy yêu thương của Hàn Như Liệt.
Trên mặt xông lên vẻ đỏ ửng, trong đầu nhớ lại hết thảy điên cuồngđêm qua rất chi là ngượng ngùng, chẳng qua là nhìn khuôn mặt quen thuộccủa Hàn Như Liệt trước mặt, lòng của nàng cũng thả lỏng.
Hắn chính là chỗ dựa đời này của mình, ở trước mặt hắn nàng không có chút nào giữ lại.
Hàn Như Liệt ở cái trán Mộ Chỉ Ly rơi xuống một nụ hôn, ôn nhu nói: “Tỉnh dậy? Còn muốn ngủ không?”
Mộ Chỉ Ly khẽ lắc đầu: “Không cần, chàng cho rằng ta là heo phải không?”
Nghe vậy, nụ cười trên mặt Hàn Như Liệt càng sâu: “Bộ dáng ngủ mớivừa rồi của nàng cũng gần giống heo.” Nhìn bộ dáng xấu hổ này của Lynhi, hắn liền không nhịn được yêu thương.
Hắn có thể nào không biết được, Ly nhi nói chuyện như vậy là vì dời đi lực chú ý, khiến cho nàng khỏi phải lúng túng?
Ở dưới uy hiếp của Mộ Chỉ Ly, Hàn Như Liệt rất bất đắc dĩ đi ra ngoài cho đến khi Mộ Chỉ Ly mặc xong áo rồi mới đi trở về, nhìn bộ dáng MộChỉ Ly ăn mặc thật chỉnh tề, Hàn Như Liệt không khỏi lên tiếng nói: “Đều đã nhìn cả rồi, còn có gì lo lắng nữa.”
Nghe được lời Hàn Như Liệt, Mộ Chỉ Ly thẹn quá thành giận, đôi bàntay trắng như phấn không ngừng rơi vào trên người Hàn Như Liệt, đầu cũng là cúi xuống thấp.
Hàn Như Liệt bắt được quả đấm của Mộ Chỉ Ly, nhẹ nhàng lôi kéo ôm người kia vào lòng: “Ly nhi, ta yêu nàng.”
Hắn yêu nàng, hắn nguyện ý dùng tính mạng của mình đi yêu nàng. Người con gái trước mắt này, là hắn Hàn Như Liệt nguyện ý vứt bỏ mọi thứ đitheo đuổi.
Mộ Chỉ Ly chính là tính mạng của Hàn Như Liệt hắn, là ánh sáng duynhất, nhưng nếu không có nàng, đời này của hắn sống cũng uổng phí.
Hắn biết lấy tính tình Ly nhi, hôm qua làm ra quyết định như vậytuyệt đối là do dự rất lâu, nhưng nàng ấy nguyện ý vì mình để xuống hếtthảy, hắn Hàn Như Liệt có tài đức gì.
Ngôn ngữ hoa lệ cũng không thể biểu đạt tình yêu của Hàn Như Liệt hắn đối với nàng, tầm quan trọng của nàng, chỉ có thể nói ra ba chữ đơngiản nhất. Ta yêu nàng, ta dùng hết thảy của ta để yêu nàng.
Nghe được lời Hàn Như Liệt, quả đấm của Mộ Chỉ Ly cũng chậm rãi nớilỏng ra, đổi lại hai tay ôm phía sau lưng Hàn Như Liệt, đầu tựa vào trên bả vai của hắn.
Chỉ là một câu nói kia, nàng không hối hận.
Ánh mắt không khỏi đỏ lên, nhiều mấy phần ẩm ướt, thật chặt ôm lấy Hàn Như Liệt.
Chỉ cần có hắn ở đây, thì cái gì nàng cũng không sợ.
“Ly nhi, hôm nay chúng ta cùng nhau về Mộ gia đi.” Hàn Như Liệt chậm rãi lên tiếng nói, thực ra là theo tính toán của hắn chờ Ly nhi tỉnhlại sẽ cùng nhau về Hàn gia.
Dù sao hắn biến mất lâu như vậy, hẳn là phải đi về cho người tronggia tộc một cái công đạo mới phải. Nói vậy trong thời gian hắn biến mấthai năm qua, gia tộc hẳn sẽ có rung chuyển không nhỏ.
Nhưng hôm nay hắn cũng thay đổi chủ ý, hắn muốn cùng Ly nhi về Mộgia một chuyến, đi gặp mẹ vợ của hắn, sớm ngày đem hôn sự này định ngàycũng tốt.
Hắn cũng không thể ủy khuất Ly nhi, huống chi hắn là con rể vẫn luôn muốn gặp nhạc mẫu, không phải sao?
Nghe vậy, Mộ Chỉ Ly không khỏi ngẩng đầu lên, nhìn Hàn Như Liệt trong mắt mang theo một tia kinh ngạc: “Đi Mộ gia? Phải đi Hàn gia trước chứ? Tất cả mọi người đều rất lo lắng cho chàng.”
Trong thời gian hai năm qua, Mộ gia, Bạch gia cùng với Hàn gia ba gia tộc nàng thường xuyên qua lại, Hàn gia là chuyên cần nhất, một mặt nàng hi vọng thông qua hành động của mình để cho người Hàn gia lần nữa tiếpnhận nàng, nàng không hi vọng lúc Liệt trở lại bị chuyện này làm cho lolắng.
Về mặt khác chú ý động thái Hàn gia, dù sao Hàn Như Liệt mất tích đối với gia tộc cũng tạo thành ảnh hưởng nhất định, nếu có chuyện gì nàngvẫn có thể giúp đỡ được.
Nàng rất rõ ràng người Hàn gia đối với việc Hàn Như Liệt trở về đúnglà mong đợi, vốn là sau khi Hàn Như Liệt trở về thì phải lập tức trở vềđi, nhưng bởi vì nàng lúc này mới trì hoãn mấy ngày.
Hàn Như Liệt lắc đầu: “Ta phải đi về gặp nhạc mẫu trước, lúc trướcvẫn không có cơ hội nhìn, bây giờ trở về hiển nhiên muốn qua trước tiên, nếu không nhạc mẫu đối với ta không hài lòng thì ta biết làm thế nàocho phải?”
Nghe lời trêu chọc của Hàn Như Liệt, Mộ Chỉ Ly cũng là xì cười ratiếng: “Mở miệng một tiếng là nhạc mẫu, hiện tại còn chưa có xác địnhđâu!”
“Chẳng lẽ nàng còn muốn chạy phải không? Đời này ta đã định là nàng, nương tử!”
Nghe xưng hô quen thuộc, đáy mắt Mộ Chỉ Ly cũng hiện lên nụ cười, nhớ ngày đó nàng không chịu được cái danh xưng này, bây giờ nghe đến lạihoài niệm như vậy.
Rồi sau đó, Mộ Chỉ Ly ở Thiên Âm Môn đem chuyện tuyên bố một phen xong, chính là chuẩn bị đi Mộ gia.
Ở trong mấy ngày nàng bị thương, chư vị trưởng lão đã đem chuyện tình trong môn phái đều an bài cho thỏa đáng, chỉ còn lại một chút ít chuyện tình cần Mộ Chỉ Ly quyết định thôi.
Có thể nói, có những trưởng lão ở chỗ này Mộ Chỉ Ly nàng thật là dễdàng rất nhiều, nếu không thì không biết nàng còn bận rộn thành hìnhdáng ra sao.
“Chỉ Ly, hiện tại các ngươi phải đi Hàn gia trước?” Thiên Nhi không khỏi lên tiếng hỏi.
Trong thời gian mấy ngày này nàng vẫn thật lo lắng cho Chỉ Ly, bâygiờ nhìn lại nàng ấy thật sự một chút việc cũng không có, lo lắng tronglòng cũng là biến mất triệt triệt để để.
Nhất là sau khi Hàn Như Liệt trở về, dường như Chỉ Ly càng đẹp, cảngười đều tản mát ra một loại quyến rũ, làm cho người ta không tự chủmuốn nhìn nhiều thêm.
Biến hóa này khiến cho Thiên Nhi tấm tắc, quả nhiên tình nhân trở lại chính là không giống a!
Nghe vậy, Mộ Chỉ Ly lắc đầu: “Không phải, chúng ta chuẩn bị về Mộ gia một chuyến đi gặp mẹ ta. Thiên Nhi, thương thế của ngươi đã tốt lênnhiều, không tới hai ngày là có thể khỏi hẳn.”
Nói tới đây, trên mặt Mộ Chỉ Ly lộ ra mấy phần vui mừng. Lúc trướcbọn họ bị thương mặc dù rất nghiêm trọng, nhưng bây giờ hết thảy đều đãrất tốt rồi.
Phảng phất như thế giới của nàng đã hoàn toàn quang đãng, tất cả ởđây đều phát triển theo phương hướng tốt, tất nhiên tâm tình của nàngcàng tốt.
“Đúng vậy, thương thế của ta và Dật Thần cũng đã tốt lên nhiều.”Thiên Nhi không khỏi lên tiếng nói, đương nhiên nàng cũng biết được ChỉLi rất lo lắng cho thương thế của hai người bọn họ.
“Vậy thì tốt.” Mộ Chỉ Ly cười yếu ớt, lập tức chính là lên tiếng nói: “Đã như vậy, người và Dật Thần liền theo chúng ta về Mộ gia một chuyến đi, người biết mẹ ta cũng thầm nhắc hai người các ngươi.”
Hiện tại Thiên Nhi giống như là con gái nuôi của Bạch Mạt Lăng, trong ngày thường bọn họ đều cùng nhau đi thăm bà. Vốn là nàng có chút bậntâm về thương thế của Thiên Nhi còn chưa tốt, không thích hợp đi đường,bây giờ nhìn lại cũng không có vấn đề gì.
Nghe vậy, tầm mắt Thiên Nhi không khỏi chuyển hướng sang Hàn NhưLiệt. Vốn là hai người bọn họ trở về có thể hưởng thụ thế giới hai người du sơn ngoạn thủy, nhưng nếu nàng và Mộ Dật Thần hai người cũng cùngđi, vậy thì là quấy rầy rồi.
Cảm nhận được ánh mắt Thiên Nhi, Hàn Như Liệt cũng lên tiếng cườinói: “Cùng đi chứ.” Lo lắng của Thiên Nhi hắn hiểu, nhưng hiển nhiên hắn sẽ không để ý những thứ này.
Lập tức, Thiên Nhi cũng không có nói nhiều, bốn người cùng nhau hướng Mộ gia lên đường.
Hàn gia.
Lúc này trên dưới Hàn gia đều bao phủ một tầng không khí vui sướng, bởi vì bọn họ biết được Thiếu chủ đã trở lại!
Hắn cũng không có vĩnh viễn ở lại trong Trục Đỉnh Tái Sự, theo nhưlời những người ở Lôi gia lúc trước, bọn họ cũng là biết được Thiếu chủchẳng những trở lại, hơn nữa còn rất nhẹ nhàng tiêu diệt lão tổ tông Lôi gia.
Thực lực thiếu chủ đạt tới Càn Khôn Kính! Đỉnh cao của thế giới này!Thời điểm biết được tin tức kia, cả Hàn gia cũng rất sôi trào, vốn làbọn họ cũng có chút lo lắng đây không phải là thật, nhưng gia chủ cũngđã lần nữa khẳng định hết thảy.
Chẳng qua là, đều trôi qua mấy ngày thời gian rồi bọn họ đều chưa từng thấy đến thân ảnh thiếu chủ.
Nhưng đồng dạng, tâm tình của mọi người cũng thật tốt, nếu cần thìThiếu chủ đã trở về tới rồi! Hiện tại, thực lực thiếu chủ mạnh mẽ hunghãn như vậy liền cũng có nghĩa là thực lực Hàn gia bọn họ càng cường hãn hơn.
Lần này thu hoạch đạt được từ Lôi gia cũng không ít, gia tộc lớn nhưvậy bị tiêu diệt, tài nguyên vốn có của bọn hắn coi như là thế gia nhưHàn gia cũng không thể khinh thường, thật sự quá mức phong phú rồi!
Có những thứ tài nguyên này cùng với sự tồn tại của Hàn Như Liệt, Hàn gia có lòng tin trong tương lai trở thành thế gia dẫn đầu!
Hàn Dĩnh Nhi vừa luyện tập vũ kỹ vừa lầm bầm: “Đại ca thiệt là, đềutrở về nhiều ngày như vậy đến bây giờ bóng dáng vẫn còn không thấy đâu.”
Lời tuy như thế, nhưng mặt nàng vẫn luôn mang theo nụ cười, nàng biết hiện tại đại ca đang ở cùng với tẩu tử. Trong thời gian hai năm qua, đã làm khổ tẩu tử rồi, đại ca làm như vậy cũng là bình thường.
Dọc theo đường đi, Mộ Chỉ Ly cũng cùng Hàn Như Liệt nói đến việc hainăm qua Hàn gia đã phát sinh chuyện gì, sau khi đột phá bức tường cảntrở kia, quan hệ của hai người cũng càng thêm mật thiết tự nhiên hơn.
“Theo như nàng nói, vậy là Dĩnh Nhi và Bạch Thừa Doãn ở cùng nhau?”Trên dung nhan tuấn dật của Hàn Như Liệt lộ ra vẻ kinh ngạc, hắn thậtđúng là không nghĩ tới trong thời gian hai năm hẳn xảy ra nhiều chuyệnnhư vậy.
Tiểu nha đầu ngày xưa hiện giờ cũng đã có người yêu rồi, ở trong lòng hắn luôn là cảm thấy dường như nàng ấy vô cùng còn nhỏ. Chẳng qua lànghe những lời này của Ly nhi, hắn cũng biết khoảng thời gian hắn khôngcó ở đây, Ly nhi đối với Hàn gia rất quan tâm.
“Đó là đương nhiên” Nhắc tới Hàn Dĩnh Nhi và Bạch Thừa Doãn, trên mặt Mộ Chỉ Ly cũng không ngăn được nụ cười: “Hai người bọn họ thật sự làvừa thấy đã yêu đây! Hiện tại hai gia tộc đều đã biết chuyện của bọnhắn, nghe nói ngày đại hỉ cũng không xa!”
Nàng rất thích Hàn Dĩnh Nhi, nàng ấy như một muội muội tinh linh,biểu ca mình lại là một nam tử rất có trách nhiệm, hai người ở chung một chỗ quả nhiên là một đôi làm cho người ta rất là hâm mộ.
Hàn Như Liệt một tay nắm cả Mộ Chỉ Ly, nhíu mày nói: “Vậy cũng không được!”
“Làm sao không được?” Mộ Chỉ Ly không khỏi nghi ngờ nói.
“Ta là đại ca muội ấy, muội muội đều sắp thành thân rồi, nói như thếnào ta cũng phải đi trước muội ấy a!” Trên mặt Hàn Như Liệt giơ lên mộttia đắc ý, hắn ước gì Ly nhi sớm ngày trở thành nương tử của hắn!
Nghe được lời hai người nói, Thiên Nhi một bên cũng không khỏi cười ra tiếng, Mộ Dật Thần cũng ở một bên cười.
Hàn Như Liệt không để ý tới tiếng cười của hai người Thiên Nhi vàMộDật Thần, dù sao bọn hắn bây giờ chính là người một nhà, thực sự khôngcó cái gì phải để ý.
Mộ Chỉ Ly trừng mắt liếc hắn một cái: “Nói nhiều!”
“Ha ha!” Hàn Như Liệt cười lên ha hả, tâm tình sung sướng nói không nên lời.
Sau một khắc, tầm mắt Hàn Như Liệt cũng là chuyển đến trên người MộDật Thần, không khỏi lên tiếng nói: “Dật Thần ngươi đây là tính toán khi nào thì thành thân với Thiên Nhi? Ta nghe nói các tộc nhân tộc KhiếuNguyệt Thiên Lang đều mong đợi ngày đó đây!”
Nghe vậy, nụ cười trên mặt Thiên Nhi cũng dừng lại, tầm mắt rơi vào trên người Mộ Dật Thần.
Mộ Dật Thần ha hả cười đi tới bên người Hàn Như Liệt, hai người thậtgiống như hai huynh đệ khoác vai bá cổ vừa nói quan điểm của bọn hắn,thỉnh thoảng lại truyền ra một trận tiếng cười.
Nhìn bóng lưng hai người kia đàm tiếu, Mộ Chỉ Ly và Thiên Nhi liếcmắt nhìn nhau, trong mắt đều mang theo vài phần bất đắc dĩ, chẳng qua là trên mặt cũng có nụ cười nhẹ nhàng.
Chẳng qua là, tâm tình Mộ Chỉ Ly vô cùng tốt cũng không có chú ý tớitrong mắt Thiên Nhi chợt lóe tia mất mát trong chốc lát rồi biến mất…
Lần này bốn người lên đường, rất nhanh chính là tới Mộ gia!
Nhìn đại môn Mộ gia, trước mặt Mộ Chỉ Ly giơ lên nụ cười, lập tức chính là nắm tay Hàn Như Liệt cùng nhau đi vào.
Trong hai năm qua, Bạch Mạt Lăng cũng thường xuyên lẩm bẩm lúc nàothì con rể của mình có thể tới. Mặc dù nàng chưa từng gặp Hàn Như Liệt,nhưng lại cũng biết nam tử có thể bắt sống con gái mình tất nhiên khôngđơn giản!
Thời điểm khi bốn người Mộ Chỉ Ly tới Mộ gia, các đệ tử Mộ gia trướctiên chú ý tới. Vốn là trong mắt bọn hắn xem ra cũng không có gì lớn.
Dù sao, trong thời gian hai năm qua Mộ Chỉ Ly đã trở lại mấy lần,nhưng khi mọi người nhìn thấy thân ảnh màu đỏ bên cạnh Mộ Chỉ Ly, thìhai mắt đều mở to!
Răng môi trong lúc không ngừng bị Hàn Như Liệt tiến công lãnh địa, do lúc ban đầu nàng hơi ngượng ngùng cho nên đã hoàn toàn bị mất phươnghướng, chỉ cảm thấy trong đầu trống rỗng, cái gì cũng nghĩ không ra.
Trong mắt Hàn Như Liệt dần dần bị vẻ tình dục chiếm lấy, tay của hắnnắm thật chặt nhốt tại bờ eo của nàng làm cho nàng không thể động đậy,hơi thở của hắn phun ở hai má của nàng, làm cho tâm nàng đập bình bịch,ngứa, một cỗ nóng ran khó tả kích thích thân thể nhạy cảm của nàng.
Trong lúc ý loạn tình mê, tay Hàn Như Liệt cũng không tự chủ được ởtrên người Mộ Chỉ Ly chậm rãi du tẩu, tay kia giống như có một loại malực, khiến cho thân thể Mộ Chỉ Ly theo tay của hắn mà trở nên nóng bỏng…
Rốt cục, khi Hàn Như Liệt đặt tay lên chỗ mềm mại trên người Mộ Chỉ Ly, Mộ Chỉ Ly đột nhiên mở mắt.
Một đôi mắt đẹp nhẹ nhàng nhìn Hàn Như Liệt, sắc mặt nàng ửng hồngtăng thêm mấy phần khả ái và mị hoặc, tâm Hàn Như Liệt cũng rất căngthẳng, nhìn thân thể mềm mại trong ngực mình, hắn thật muốn rằng….
“Liệt …” Mộ Chỉ Ly nhẹ giọng kêu, trong mắt tràn đầy thâm tình.
Nghe được lời Mộ Chỉ Ly, trong mắt Hàn Như Liệt hiện lên vẻ trấntĩnh, ở bên tai Chỉ Ly nhẹ giọng nói: “Ly nhi, ta yêu nàng.” Giọng nóitrầm thấp mang theo vài phần khàn giọng, có thể thấy được hắn một mực đè nén cái gì.
Nghe vậy, thân hình Mộ Chỉ Ly run rẩy, cứ như vậy không tiếng độngnhìn Hàn Như Liệt, thâm tình trong mắt để cho Hàn Như Liệt say mê.
Người trước mắt chính là người con trai mà mình quyết định đi theo cả cuộc đời này, điểm này ngay từ lúc nàng đáp ứng ở cùng với hắn thì cũng đã xác định, qua nhiều năm như vậy, hắn vẫn luôn ở phía sau mình, ủnghộ mình.
Bất luận lúc nào, phàm là nàng gặp nguy hiểm hắn cũng sẽ xuất hiệntrước tiên ở bên cạnh nàng. Bất luận là ở Mộ gia, ở thành Ngải Y hay là ở Lôi gia, hắn giống như một thiên thần xuất hiện ở bên cạnh nàng, thaynàng chặn lại tất cả nguy hiểm.
Thân ảnh của hắn đã sớm khắc thật sâu ở trong lòng nàng, có lẽ banđầu, lúc nhìn thấy thân ảnh màu đỏ cô đơn trong viện Thanh Phù, dấu ấncủa hắn đã để lại ở trong lòng nàng.
Lâu như vậy tới nay, hắn đối với nàng thật tốt, nàng đều ghi ở tronglòng, mặc dù thời gian hai người ở cạch nhau không nhiều lắm, nhưng phần tình cảm này chính là chỗ dựa lớn nhất của nàng.
Bởi vì nàng hiểu không cần biết là lúc nào, bọn họ không phải là một người, hắn luôn luôn đang chờ nàng!
Trên mặt Hàn Như Liệt chậm rãi giương lên nụ cười, hắn không muốnmiễn cưỡng Ly nhi của mình, nàng là cô gái tốt đẹp như vậy, mặc dù hắncó chút khống chế không được, nhưng hắn tuyệt đối sẽ không vì vậy màthương tổn Ly nhi của hắn.
Bất luận bao lâu hắn đều nguyện ý chờ, dù đợi đến thương hải tangđiền*(cho dù cuộc sống có thay đổi to lớn), biển cạn đá mòn hắn đềunguyện ý!
Ở cái trán Mộ Chỉ Ly lưu lại một nụ hôn, Hàn Như Liệt đang chuẩn bịđứng dậy, nếu lại tiếp tục nữa thì hắn sẽ không khống chế được, chẳngqua bây giờ hắn dựa vào chút lí trí kia mà chống đỡ thôi.
Mộ Chỉ Ly cảm nhận được trong mắt Hàn Như Liệt hơi thất vọng cùng với bình tĩnh sau đó, nàng chỉ cảm thấy tim run lên, chợt tựa như đặt xuống quyết định gì đó, hai tay chậm rãi đưa lên lưng áo Hàn Như Liệt.
Hai người bọn họ đã sớm tâm đầu ý hợp, cần gì phải quá quan tâm những thứ lễ nghi này.
Nàng cái gì cũng đều không để ý, duy chỉ có quan tâm Hàn Như Liệt.Lúc trước nàng để Liệt chờ đợi lâu như vậy, nàng không muốn tiếp tục đểcho hắn đợi chờ nữa.
Trong thời gian hai năm qua, nàng biết rõ đợi chờ đau khổ, hai nămđợi chờ hành hạ nàng đau đến không muốn sống, nhưng mà Liệt đã đợi nàngđến năm năm rồi.
Lòng người cũng là thịt, nàng thật không muốn thấy vẻ mặt thất vọng của hắn, huống chi nàng cam tâm tình nguyện.
Cảm nhận được động tác Mộ Chỉ Ly, Hàn Như Liệt cũng rất sững sờ, nhìn khuôn mặt Mộ Chỉ Ly đỏ bừng trước mặt, trong mắt hắn hiện lên vẻ vuimừng.
“Ly nhi, thật có thể không?” trong giọng nói của Hàn Như Liệt mang theo chút run rẩy.
Mộ Chỉ Ly “ưm” một tiếng, nhẹ nhàng gật đầu rồi xấu hổ vùi đầu vàotrước ngực Hàn Như Liệt, cảm nhận được tầm mắt nóng rực của Liệt nàngchỉ cảm thấy bây giờ thật sự là quá ngượng ngùng rồi.
Cúi đầu nhìn bộ dáng xấu hổ của Mộ Chỉ Ly, trong lòng Hàn Như Liệttràn đầy kích động, lập tức chính là lần nữa đặt lên môi Mộ Chỉ Ly…
Quần áo nhẹ nhàng rơi ra, màn che phiêu dật, xuân sắc khôn cùng….
Hôm sau.
Hàn Như Liệt tỉnh lại thật sớm, một đôi con ngươi màu lam thâm tình khóa chặt thân ảnh nhỏ nhắn trong ngực kia.
Mộ Chỉ Ly còn đang trong lúc ngủ say, đêm qua nàng quá mức mệt mỏi, hôm nay nhất định phải nghỉ ngơi thật tốt một phen.
Nhìn mặt mày Mộ Chỉ Ly, nhìn vẻ mặt ngủ say của nàng, khóe miệng HànNhư Liệt chậm rãi giương lên nụ cười. Mộ Chỉ Ly ngủ giống như một conmèo nhỏ, không khỏi hướng bên cạnh hắn rúc tới.
Dĩ vãng cho tới bây giờ hắn mới thấy Ly nhi của hắn còn có một mặtđáng yêu như vậy, ban đầu thời điểm bọn họ bị ngăn ra hai chỗ, hắn hivọng nhất chính là mỗi ngày tỉnh dậy cũng có thể nhìn thấy khuôn mặt của nàng, ngày hôm nay hết thảy cuối cùng trở thành sự thật rồi.
Nhìn người trong ngực mình, Hàn Như Liệt chỉ cảm thấy trong lòng vôcùng thỏa mãn, chưa bao giờ hắn cảm thấy mình hạnh phúc như vậy.
Phảng phất trong nhất thời, tim của mình đã hoàn toàn được lấp đầy,tràn đầy hạnh phúc, hạnh phúc để cho hắn muốn tuyên cáo toàn bộ thếgiới này hắn Hàn Như Liệt là nam nhân hạnh phúc nhất trên đời này, bởivì hắn có cô gái tốt đẹp nhất thế gian.
Thời điểm khi Mộ Chỉ Ly mở mắt ra, chính là thấy được ánh mắt tràn đầy yêu thương của Hàn Như Liệt.
Trên mặt xông lên vẻ đỏ ửng, trong đầu nhớ lại hết thảy điên cuồngđêm qua rất chi là ngượng ngùng, chẳng qua là nhìn khuôn mặt quen thuộccủa Hàn Như Liệt trước mặt, lòng của nàng cũng thả lỏng.
Hắn chính là chỗ dựa đời này của mình, ở trước mặt hắn nàng không có chút nào giữ lại.
Hàn Như Liệt ở cái trán Mộ Chỉ Ly rơi xuống một nụ hôn, ôn nhu nói: “Tỉnh dậy? Còn muốn ngủ không?”
Mộ Chỉ Ly khẽ lắc đầu: “Không cần, chàng cho rằng ta là heo phải không?”
Nghe vậy, nụ cười trên mặt Hàn Như Liệt càng sâu: “Bộ dáng ngủ mớivừa rồi của nàng cũng gần giống heo.” Nhìn bộ dáng xấu hổ này của Lynhi, hắn liền không nhịn được yêu thương.
Hắn có thể nào không biết được, Ly nhi nói chuyện như vậy là vì dời đi lực chú ý, khiến cho nàng khỏi phải lúng túng?
Ở dưới uy hiếp của Mộ Chỉ Ly, Hàn Như Liệt rất bất đắc dĩ đi ra ngoài cho đến khi Mộ Chỉ Ly mặc xong áo rồi mới đi trở về, nhìn bộ dáng MộChỉ Ly ăn mặc thật chỉnh tề, Hàn Như Liệt không khỏi lên tiếng nói: “Đều đã nhìn cả rồi, còn có gì lo lắng nữa.”
Nghe được lời Hàn Như Liệt, Mộ Chỉ Ly thẹn quá thành giận, đôi bàntay trắng như phấn không ngừng rơi vào trên người Hàn Như Liệt, đầu cũng là cúi xuống thấp.
Hàn Như Liệt bắt được quả đấm của Mộ Chỉ Ly, nhẹ nhàng lôi kéo ôm người kia vào lòng: “Ly nhi, ta yêu nàng.”
Hắn yêu nàng, hắn nguyện ý dùng tính mạng của mình đi yêu nàng. Người con gái trước mắt này, là hắn Hàn Như Liệt nguyện ý vứt bỏ mọi thứ đitheo đuổi.
Mộ Chỉ Ly chính là tính mạng của Hàn Như Liệt hắn, là ánh sáng duynhất, nhưng nếu không có nàng, đời này của hắn sống cũng uổng phí.
Hắn biết lấy tính tình Ly nhi, hôm qua làm ra quyết định như vậytuyệt đối là do dự rất lâu, nhưng nàng ấy nguyện ý vì mình để xuống hếtthảy, hắn Hàn Như Liệt có tài đức gì.
Ngôn ngữ hoa lệ cũng không thể biểu đạt tình yêu của Hàn Như Liệt hắn đối với nàng, tầm quan trọng của nàng, chỉ có thể nói ra ba chữ đơngiản nhất. Ta yêu nàng, ta dùng hết thảy của ta để yêu nàng.
Nghe được lời Hàn Như Liệt, quả đấm của Mộ Chỉ Ly cũng chậm rãi nớilỏng ra, đổi lại hai tay ôm phía sau lưng Hàn Như Liệt, đầu tựa vào trên bả vai của hắn.
Chỉ là một câu nói kia, nàng không hối hận.
Ánh mắt không khỏi đỏ lên, nhiều mấy phần ẩm ướt, thật chặt ôm lấy Hàn Như Liệt.
Chỉ cần có hắn ở đây, thì cái gì nàng cũng không sợ.
“Ly nhi, hôm nay chúng ta cùng nhau về Mộ gia đi.” Hàn Như Liệt chậm rãi lên tiếng nói, thực ra là theo tính toán của hắn chờ Ly nhi tỉnhlại sẽ cùng nhau về Hàn gia.
Dù sao hắn biến mất lâu như vậy, hẳn là phải đi về cho người tronggia tộc một cái công đạo mới phải. Nói vậy trong thời gian hắn biến mấthai năm qua, gia tộc hẳn sẽ có rung chuyển không nhỏ.
Nhưng hôm nay hắn cũng thay đổi chủ ý, hắn muốn cùng Ly nhi về Mộgia một chuyến, đi gặp mẹ vợ của hắn, sớm ngày đem hôn sự này định ngàycũng tốt.
Hắn cũng không thể ủy khuất Ly nhi, huống chi hắn là con rể vẫn luôn muốn gặp nhạc mẫu, không phải sao?
Nghe vậy, Mộ Chỉ Ly không khỏi ngẩng đầu lên, nhìn Hàn Như Liệt trong mắt mang theo một tia kinh ngạc: “Đi Mộ gia? Phải đi Hàn gia trước chứ? Tất cả mọi người đều rất lo lắng cho chàng.”
Trong thời gian hai năm qua, Mộ gia, Bạch gia cùng với Hàn gia ba gia tộc nàng thường xuyên qua lại, Hàn gia là chuyên cần nhất, một mặt nàng hi vọng thông qua hành động của mình để cho người Hàn gia lần nữa tiếpnhận nàng, nàng không hi vọng lúc Liệt trở lại bị chuyện này làm cho lolắng.
Về mặt khác chú ý động thái Hàn gia, dù sao Hàn Như Liệt mất tích đối với gia tộc cũng tạo thành ảnh hưởng nhất định, nếu có chuyện gì nàngvẫn có thể giúp đỡ được.
Nàng rất rõ ràng người Hàn gia đối với việc Hàn Như Liệt trở về đúnglà mong đợi, vốn là sau khi Hàn Như Liệt trở về thì phải lập tức trở vềđi, nhưng bởi vì nàng lúc này mới trì hoãn mấy ngày.
Hàn Như Liệt lắc đầu: “Ta phải đi về gặp nhạc mẫu trước, lúc trướcvẫn không có cơ hội nhìn, bây giờ trở về hiển nhiên muốn qua trước tiên, nếu không nhạc mẫu đối với ta không hài lòng thì ta biết làm thế nàocho phải?”
Nghe lời trêu chọc của Hàn Như Liệt, Mộ Chỉ Ly cũng là xì cười ratiếng: “Mở miệng một tiếng là nhạc mẫu, hiện tại còn chưa có xác địnhđâu!”
“Chẳng lẽ nàng còn muốn chạy phải không? Đời này ta đã định là nàng, nương tử!”
Nghe xưng hô quen thuộc, đáy mắt Mộ Chỉ Ly cũng hiện lên nụ cười, nhớ ngày đó nàng không chịu được cái danh xưng này, bây giờ nghe đến lạihoài niệm như vậy.
Rồi sau đó, Mộ Chỉ Ly ở Thiên Âm Môn đem chuyện tuyên bố một phen xong, chính là chuẩn bị đi Mộ gia.
Ở trong mấy ngày nàng bị thương, chư vị trưởng lão đã đem chuyện tình trong môn phái đều an bài cho thỏa đáng, chỉ còn lại một chút ít chuyện tình cần Mộ Chỉ Ly quyết định thôi.
Có thể nói, có những trưởng lão ở chỗ này Mộ Chỉ Ly nàng thật là dễdàng rất nhiều, nếu không thì không biết nàng còn bận rộn thành hìnhdáng ra sao.
“Chỉ Ly, hiện tại các ngươi phải đi Hàn gia trước?” Thiên Nhi không khỏi lên tiếng hỏi.
Trong thời gian mấy ngày này nàng vẫn thật lo lắng cho Chỉ Ly, bâygiờ nhìn lại nàng ấy thật sự một chút việc cũng không có, lo lắng tronglòng cũng là biến mất triệt triệt để để.
Nhất là sau khi Hàn Như Liệt trở về, dường như Chỉ Ly càng đẹp, cảngười đều tản mát ra một loại quyến rũ, làm cho người ta không tự chủmuốn nhìn nhiều thêm.
Biến hóa này khiến cho Thiên Nhi tấm tắc, quả nhiên tình nhân trở lại chính là không giống a!
Nghe vậy, Mộ Chỉ Ly lắc đầu: “Không phải, chúng ta chuẩn bị về Mộ gia một chuyến đi gặp mẹ ta. Thiên Nhi, thương thế của ngươi đã tốt lênnhiều, không tới hai ngày là có thể khỏi hẳn.”
Nói tới đây, trên mặt Mộ Chỉ Ly lộ ra mấy phần vui mừng. Lúc trướcbọn họ bị thương mặc dù rất nghiêm trọng, nhưng bây giờ hết thảy đều đãrất tốt rồi.
Phảng phất như thế giới của nàng đã hoàn toàn quang đãng, tất cả ởđây đều phát triển theo phương hướng tốt, tất nhiên tâm tình của nàngcàng tốt.
“Đúng vậy, thương thế của ta và Dật Thần cũng đã tốt lên nhiều.”Thiên Nhi không khỏi lên tiếng nói, đương nhiên nàng cũng biết được ChỉLi rất lo lắng cho thương thế của hai người bọn họ.
“Vậy thì tốt.” Mộ Chỉ Ly cười yếu ớt, lập tức chính là lên tiếng nói: “Đã như vậy, người và Dật Thần liền theo chúng ta về Mộ gia một chuyến đi, người biết mẹ ta cũng thầm nhắc hai người các ngươi.”
Hiện tại Thiên Nhi giống như là con gái nuôi của Bạch Mạt Lăng, trong ngày thường bọn họ đều cùng nhau đi thăm bà. Vốn là nàng có chút bậntâm về thương thế của Thiên Nhi còn chưa tốt, không thích hợp đi đường,bây giờ nhìn lại cũng không có vấn đề gì.
Nghe vậy, tầm mắt Thiên Nhi không khỏi chuyển hướng sang Hàn NhưLiệt. Vốn là hai người bọn họ trở về có thể hưởng thụ thế giới hai người du sơn ngoạn thủy, nhưng nếu nàng và Mộ Dật Thần hai người cũng cùngđi, vậy thì là quấy rầy rồi.
Cảm nhận được ánh mắt Thiên Nhi, Hàn Như Liệt cũng lên tiếng cườinói: “Cùng đi chứ.” Lo lắng của Thiên Nhi hắn hiểu, nhưng hiển nhiên hắn sẽ không để ý những thứ này.
Lập tức, Thiên Nhi cũng không có nói nhiều, bốn người cùng nhau hướng Mộ gia lên đường.
Hàn gia.
Lúc này trên dưới Hàn gia đều bao phủ một tầng không khí vui sướng, bởi vì bọn họ biết được Thiếu chủ đã trở lại!
Hắn cũng không có vĩnh viễn ở lại trong Trục Đỉnh Tái Sự, theo nhưlời những người ở Lôi gia lúc trước, bọn họ cũng là biết được Thiếu chủchẳng những trở lại, hơn nữa còn rất nhẹ nhàng tiêu diệt lão tổ tông Lôi gia.
Thực lực thiếu chủ đạt tới Càn Khôn Kính! Đỉnh cao của thế giới này!Thời điểm biết được tin tức kia, cả Hàn gia cũng rất sôi trào, vốn làbọn họ cũng có chút lo lắng đây không phải là thật, nhưng gia chủ cũngđã lần nữa khẳng định hết thảy.
Chẳng qua là, đều trôi qua mấy ngày thời gian rồi bọn họ đều chưa từng thấy đến thân ảnh thiếu chủ.
Nhưng đồng dạng, tâm tình của mọi người cũng thật tốt, nếu cần thìThiếu chủ đã trở về tới rồi! Hiện tại, thực lực thiếu chủ mạnh mẽ hunghãn như vậy liền cũng có nghĩa là thực lực Hàn gia bọn họ càng cường hãn hơn.
Lần này thu hoạch đạt được từ Lôi gia cũng không ít, gia tộc lớn nhưvậy bị tiêu diệt, tài nguyên vốn có của bọn hắn coi như là thế gia nhưHàn gia cũng không thể khinh thường, thật sự quá mức phong phú rồi!
Có những thứ tài nguyên này cùng với sự tồn tại của Hàn Như Liệt, Hàn gia có lòng tin trong tương lai trở thành thế gia dẫn đầu!
Hàn Dĩnh Nhi vừa luyện tập vũ kỹ vừa lầm bầm: “Đại ca thiệt là, đềutrở về nhiều ngày như vậy đến bây giờ bóng dáng vẫn còn không thấy đâu.”
Lời tuy như thế, nhưng mặt nàng vẫn luôn mang theo nụ cười, nàng biết hiện tại đại ca đang ở cùng với tẩu tử. Trong thời gian hai năm qua, đã làm khổ tẩu tử rồi, đại ca làm như vậy cũng là bình thường.
Dọc theo đường đi, Mộ Chỉ Ly cũng cùng Hàn Như Liệt nói đến việc hainăm qua Hàn gia đã phát sinh chuyện gì, sau khi đột phá bức tường cảntrở kia, quan hệ của hai người cũng càng thêm mật thiết tự nhiên hơn.
“Theo như nàng nói, vậy là Dĩnh Nhi và Bạch Thừa Doãn ở cùng nhau?”Trên dung nhan tuấn dật của Hàn Như Liệt lộ ra vẻ kinh ngạc, hắn thậtđúng là không nghĩ tới trong thời gian hai năm hẳn xảy ra nhiều chuyệnnhư vậy.
Tiểu nha đầu ngày xưa hiện giờ cũng đã có người yêu rồi, ở trong lòng hắn luôn là cảm thấy dường như nàng ấy vô cùng còn nhỏ. Chẳng qua lànghe những lời này của Ly nhi, hắn cũng biết khoảng thời gian hắn khôngcó ở đây, Ly nhi đối với Hàn gia rất quan tâm.
“Đó là đương nhiên” Nhắc tới Hàn Dĩnh Nhi và Bạch Thừa Doãn, trên mặt Mộ Chỉ Ly cũng không ngăn được nụ cười: “Hai người bọn họ thật sự làvừa thấy đã yêu đây! Hiện tại hai gia tộc đều đã biết chuyện của bọnhắn, nghe nói ngày đại hỉ cũng không xa!”
Nàng rất thích Hàn Dĩnh Nhi, nàng ấy như một muội muội tinh linh,biểu ca mình lại là một nam tử rất có trách nhiệm, hai người ở chung một chỗ quả nhiên là một đôi làm cho người ta rất là hâm mộ.
Hàn Như Liệt một tay nắm cả Mộ Chỉ Ly, nhíu mày nói: “Vậy cũng không được!”
“Làm sao không được?” Mộ Chỉ Ly không khỏi nghi ngờ nói.
“Ta là đại ca muội ấy, muội muội đều sắp thành thân rồi, nói như thếnào ta cũng phải đi trước muội ấy a!” Trên mặt Hàn Như Liệt giơ lên mộttia đắc ý, hắn ước gì Ly nhi sớm ngày trở thành nương tử của hắn!
Nghe được lời hai người nói, Thiên Nhi một bên cũng không khỏi cười ra tiếng, Mộ Dật Thần cũng ở một bên cười.
Hàn Như Liệt không để ý tới tiếng cười của hai người Thiên Nhi vàMộDật Thần, dù sao bọn hắn bây giờ chính là người một nhà, thực sự khôngcó cái gì phải để ý.
Mộ Chỉ Ly trừng mắt liếc hắn một cái: “Nói nhiều!”
“Ha ha!” Hàn Như Liệt cười lên ha hả, tâm tình sung sướng nói không nên lời.
Sau một khắc, tầm mắt Hàn Như Liệt cũng là chuyển đến trên người MộDật Thần, không khỏi lên tiếng nói: “Dật Thần ngươi đây là tính toán khi nào thì thành thân với Thiên Nhi? Ta nghe nói các tộc nhân tộc KhiếuNguyệt Thiên Lang đều mong đợi ngày đó đây!”
Nghe vậy, nụ cười trên mặt Thiên Nhi cũng dừng lại, tầm mắt rơi vào trên người Mộ Dật Thần.
Mộ Dật Thần ha hả cười đi tới bên người Hàn Như Liệt, hai người thậtgiống như hai huynh đệ khoác vai bá cổ vừa nói quan điểm của bọn hắn,thỉnh thoảng lại truyền ra một trận tiếng cười.
Nhìn bóng lưng hai người kia đàm tiếu, Mộ Chỉ Ly và Thiên Nhi liếcmắt nhìn nhau, trong mắt đều mang theo vài phần bất đắc dĩ, chẳng qua là trên mặt cũng có nụ cười nhẹ nhàng.
Chẳng qua là, tâm tình Mộ Chỉ Ly vô cùng tốt cũng không có chú ý tớitrong mắt Thiên Nhi chợt lóe tia mất mát trong chốc lát rồi biến mất…
Lần này bốn người lên đường, rất nhanh chính là tới Mộ gia!
Nhìn đại môn Mộ gia, trước mặt Mộ Chỉ Ly giơ lên nụ cười, lập tức chính là nắm tay Hàn Như Liệt cùng nhau đi vào.
Trong hai năm qua, Bạch Mạt Lăng cũng thường xuyên lẩm bẩm lúc nàothì con rể của mình có thể tới. Mặc dù nàng chưa từng gặp Hàn Như Liệt,nhưng lại cũng biết nam tử có thể bắt sống con gái mình tất nhiên khôngđơn giản!
Thời điểm khi bốn người Mộ Chỉ Ly tới Mộ gia, các đệ tử Mộ gia trướctiên chú ý tới. Vốn là trong mắt bọn hắn xem ra cũng không có gì lớn.
Dù sao, trong thời gian hai năm qua Mộ Chỉ Ly đã trở lại mấy lần,nhưng khi mọi người nhìn thấy thân ảnh màu đỏ bên cạnh Mộ Chỉ Ly, thìhai mắt đều mở to!
/655
|