Edit: SakuraBeta: SakuraĐương nhiên cái ban thưởng cho cuộc tỷ thí vô cùng phong phú, so vớimôn phái mới ra đời thì cái ban thưởng này tuyệt đối đạt đến trình độnghe rợn cả người.
Đệ tử đạt được vị thứ nhất chẳng những đạt được địa vị rất cao trongđiện đồng thời tu luyện tài nguyên vẫn như trước nhưng có thể lựa chọnthêm một loại tu luyện tài nguyên nữa, chắc chắn đây là song phần.
Không kể đến ban thưởng đan dược, các loại vũ kỹ, tài nguyên phongphú, chỉ cần đạt được những tài nguyên này, thì trong thời gian ngắnthực lực của bọn hắn nhất định sẽ tăng lên một cấp. Quan trọng nhất làcác đệ tử trong môn phái đều được đối xử bình đẳng.
Bất luận là đệ tử cũ hay tân đệ tử , chỉ cần ngươi đạt được vị tríthứ nhất, bất luận ngươi là ai, phần thưởng này đều thuộc về ngươi.
Tại Thiên Âm Môn còn thành lập một bảng anh hùng, phàm là đệ tử đươcvị trí thứ nhất thì sẽ được ghi danh vào đó, đây là thuộc loại danh dựcủa bọn họ.
Ai cũng đều không hoài nghi tính chân thật trong lời nói của Môn chủ, bởi vì lúc trước các đệ tử đi chấp hành nhiêm vụ trở về , toàn bộ đềuđược ban thưởng, nửa phần không giảm bớt
Không thể nghi ngờ đây chính là sự thật. Chỉ một thoáng, tất cả mọingười đều bị kích thích, mục đích của bọn hắn ở chỗ này là cái gì? Chính là vì tăng lên thực lực, mà cơ hội tốt như vậy đang ở trước mặt, là kẻđần mới không đi tranh thủ.
Trong lúc nhất thời , tại Thiên Âm Môn ngoài trừ đệ tử tuần tra ra,bên ngoài không nhìn thấy bất kỳ thân ảnh nào của đệ tử, bởi vì bọn họđều đang tiến hành bế quan tu luyện. Không có thời gian đi trò chuyện,cũng không có tâm tình đi ngắm cảnh, trong lòng bọn hắn cũng chỉ có mộtmục tiêu duy nhất là trở nên mạnh mẽ.
Cảm nhận được Thiên Âm Môn biến hóa, Mộ Chỉ Ly có chút vui mừng. Đâylà toàn bộ cố gắng của nàng tạo thành, vì nàng nhận ra THiên Âm Môn cầnnhất chính là tăng lên thực lực của bản thân.
Tuy nói thái độ của nàng đối với Khấp Huyết Minh làm cho không ítngười cảm giác được sự cường đại Thiên Âm Môn, thế nhưng trong lòng nàng cũng hiểu rất rõ, Thiên Âm Môn hôm nay vẫn có sự chênh lệch so vớiKhấp Huyết Minh.
Dù sao môn phái của bọn hắn đã phát triển nhiều năm như thế, cònThiên Âm Môn hiện tại chỉ mới quật khởi mà thôi. Nói khó nghe thì tácphong của nàng lúc trước là phô trương thanh thế, nhưng không thể phủnhận đây cũng là một loại chiến thuật tâm lý.
Hiện tại Thiên Âm Môn cần nhất chính là thời gian. Đã có Thần QuyếtCung và Dược Tông đến đỡ, nhất định Thiên Âm Môn bọn họ sẽ tranh thủđược thời gian, mà hiện tại nàng cần nhất chính là trong thời gian ngắnlàm cho Thiên Âm Môn cường đại lên.
Cường đại đến mức không cần bất luận thế lực nào trợ giúp, có thể tồn tại một mình.
Nếu nàng đoán không nhầm thì Khấp Huyết Minh sẽ không dám hành độnggì mới đúng, treo đầu Tu Hoa ở cửa chính là vì cho bọn họ cảm thấy thựclực cường đại rất đáng sợ của Thiên Âm Môn.
Khấp Huyết Minh cho đến bây giờ chưa truyền ra bất kỳ tin tức nào,hẳn là giống như phỏng đoán của nàng rồi. Có thể nói, trong thời giannày Thiên Âm Môn sẽ cực kỳ an toàn. Chỉ cần Thiên Âm Môn không làm gìKhấp Huyết Minh thì Khấp Huyết Minh sẽ không có hành động gì.
Bắt đầu từ sự tình Tu Hoa, Khấp Huyết Minh hoàn toàn rơi vào thế bị động.
Hiện tại đối với Mộ Chỉ Ly mà nói, địch nhân lớn nhất của nàng khôngphải là Khấp Huyết Minh mà là Lôi gia. Cái gia tộc này nàng đã muốn trừtận gốc rồi.
Vì mục tiêu này nàng đã đợi quá nhiều năm, thực sự không muốn tiếptục chờ thêm nữa, một khi thời điểm Thiên Âm Môn đầy đủ cường đại, nàngtuyệt đối sẽ xuất hiện trước mặt Lôi gia.
Trong khoảng thời gian này nàng cũng nghe nói đủ mọi cử động của Lôigia, chỉ là cử động của bọn hắn rất ít xuất hiện, lại để cho người tatra không ra tung tích gì, từ điểm này nàng đã biết thực lực của Lôigia không chỉ có như vậy.
Tại trong môn phái mọi người dốc sức tu luyện, thân là Môn chủ đươngnhiên Mộ Chỉ Ly cũng không ngoại lệ. Có thể nói, so với bất kỳ người nào thì nàng đều chăm chỉ hơn, bởi vì chỉ có trở lên mạnh mẽ hơn thì nàngmới hoàn thành được tất cả những gì nàng muốn.
Đương nhiên, Mộ Chỉ Ly cũng không bở lỡ luyện đan, thời gian nànghoàn toàn có kế hoạch, căn bản không có thời gian nghỉ ngơi. Tại nhậnthức của nàng , hôm nay nàng căn bản không cần nghỉ ngơi, tu luyện cũnglà một phương thức nghỉ ngơi rất tốt.
Không khí trong Luyện Đan Thất cũng cực kỳ tốt, những đệ tử khác đang cố gắng tu luyện, thân là dược sư đương nhiên bọn hắn cũng cố gắng tăng lên luyện đan thuật của chính mình rồi.
Mộ Chỉ Ly xuất hiện ở Luyện Đan Thất với tần xuất không thấp, mà đáng nhắc tới là hôm nay Mộ Chỉ Ly là dược sư có thuật luyện đan mạnh nhấtThiên Âm Môn. Thời điểm nàng luyện đan đều là dưới con mắt của mọi người mà tiến hành luyện chế.
Mỗi lần Mộ Chỉ Ly luyện đan, xung quanh đều vây một vòng dược sư,nhìn xem thủ pháp luyện đan cùng với trình tự của nàng, tất cả mọi người sẽ đều học được một chút.
Để cho mọi người kích động là thời điểm Mộ Chỉ Ly luyện đan còn cóthể giảng giải cho bọn họ những nhược điểm, thậm chí còn hướng dẫn làmcách nào để tăng lên phẩm chất và số lượng đan dược, không keo kiệt chút nào mà nói ra hết.
Cái phương pháp tu luyện bí ẩn này cũng không cố kỵ mà nói hết chobọn hắn biết, thời điểm mọi người cảm thấy vui mừng đồng thời cũng cảmthấy vô cùng cảm động.
Nếu là môn phái khác, người khác nhìn thấy cảnh tượng này thì sẽkhông thể tưởng tượng nổi, có Môn chủ môn phái nào có thể làm được mộtbước này? Ngoại trừ Thiên Âm Môn ra thì sợ là sẽ không có người khácrồi.
Thuật luyện đan của Dạ lão và Liễu lão hai người tại Thiên Âm Môncũng tăng lên không ít, sinh hoạt tại Thiên Âm Môn ngay cả tinh thầncũng khá hơn nhiều, thậm chí tại hoàn cảnh như vậy bọn hắn cũng khôngchú trọng tu luyện vậy mà thực lực của bọn hắn cũng trong lúc vô tìnhtiến bộ rồi.
Đối với quyết định lúc trước, bọn hắn chỉ cảm thấy vô cùng may mắn, ở chỗ này bọn hắn phát huy hết tài năng, đồng thời còn có nhiều đồng hành như vậy, mỗi ngày trôi qua đều vô cùng sung túc.
Để cho mọi người ngạc nhiên là trong tay của Môn chủ có rất nhiềudược liệu bình thường rất khó gặp, thậm chí có dược liệu chỉ cần sau khi hái nếu một ngày không sử dụng thì sẽ mất đi hiệu lực đấy, thế nhưngMôn chủ lại có thể có được.
Cái này cũng không khỏi kỳ quái một tí, dù sao Môn chủ cũng không códược điền của chính mình, như vậy nàng dùng biện pháp gì để bảo tồnnhững dược liệu này hay sao? Hiển nhiên, đây là điều bí ẩn.
Chỉ là ai cũng không miệt mài theo đuổi, kỳ tích phát sinh ở trênngười Môn chủ quá nhiều, cho dù nhiều thêm một ít không hiểu sự tình thì cũng không coi là gì cả, bởi vì bản thân Môn chủ tồn tại cũng là một kỳ tích rồi.
Với tư cách là Môn chủ Thiên Âm Môn, Mộ Chỉ Ly rất quan tâm đến CầmLăng Cửu Thiên, mỗi ngày ở trong tẩm điện của nàng đều truyền ra một hồi tiếng đàn du dương, Cầm Lăng Cửu Thiên coi như là thấy được ánh mặttrời rồi.
Kết quả là Thiên Nhi và Mộ Dật Thần đều thường xuyên nhìn thấy một cảnh đẹp.
Mộ Chỉ Ly mặc một bộ áo đỏ lẳng lặng ngồi ngay ngắn, tóc dài tùy ýtung bay, ngón tay trắng xanh không ngừng di chuyển trên Cửu Thiên TỳBà, tiếng đàn du dương bắt đầu từ trong này truyền ra.
Thoạt nhìn cực kỳ mỹ lệ, thế nhưng mà hai người lại biết rất rõ uylực cực lớn của tiếng đàn này đến thế nào. Nhiều khi Mộ Chỉ Ly luyện tập tại phía sau núi, tại đó nàng không kiêng nể gì mà kiểm nghiệm thànhquả của chính mình.
Lăng Lạc Trần và Tư Đồ Diêu vẫn chịu khó như trước, trong mắt các đệtử, hai người này muốn ở lại đây. Chỉ là Môn chủ của bọn họ rất không nể tình, chưa bao giờ bảo bọn họ ở đây mấy ngày.
Cho nên mỗi lần bọn họ đều không cam lòng rời khỏi, thậm chí một đệtử khác còn chứng kiến được vẻ mặt lòng đau chua xót của bọn hắn a,mặc dù vậy , hai người bọn họ vẫn như trước làm không biết mệt.
Thậm chí hai người giống như ước định vậy, mỗi lần một người xuấthiện thì người kia cũng xuất hiện theo. Trong lúc bất tri bất giác, haingười bọn họ đã như hình với bóng rồi.
Nhưng mà, từ khi lại một lần nữa Tư Đồ Diêu ở lại không chịu đi, thì thời gian hai người ở chỗ này cũng dài thêm.
Chỉ là, Môn chủ xinh đẹp đối với ân cần của hai nam tử ưu tú này làmnhư không thấy, thậm chí có người trong môn phái bị nghị lực của haingười này làm cho cảm động, thì thái độ của Mộ Chỉ Ly vẫn như trước,không có chút nào biến hóa.
Dường như không có cảm giác gì đối với tình cảm của hai người kia,dường như tu luyện đã trở thành tất cả của nàng, cơ hồ tất cả thời giannàng đều dùng vào việc tu luyện, chỉ là trong lòng mọi người đều hiểurõ, tất cả nguyên nhân đều là vì Thiếu chủ Hàn gia mất tích kia.
Hiển nhiên trong lòng Môn chủ chỉ có một người đó chính là Thiếu chủHàn gia, bởi vì hắn mà coi như hai người này không thấy không có ítngười vì Lăng Lạc Trần và Tư Đồ Diêu hai người bênh vực kẻ yếu, càngnhiều hơn nữa là tràn ngập tò mò đối với Hàn Như Liệt mất tích kia.
Đến tột cùng nam tử như thế nào mới có thể chiếm trái tim của Mônchủ? Mộ Chỉ Ly tại trong mắt đệ tử Thiên Âm Môn đương nhiên cực kỳ hoànhảo, bất luận nam đệ tử hay nữ đệ tử đều hy vọng Môn chủ xinh đẹp đượchạnh phúc.
Tất cả mọi người hi vọng năm năm sau Thiếu chủ Hàn gia có thể xuấthiện ở chỗ này, đợi đến lúc đó bọn họ có thể nhìn thấy trên mặt Môn chủxinh đẹp bày ra nét cười xinh đẹp như hoa rồi, chỉ là lúc đó không biếtMôn chủ có bộ dáng gì, mọi người rất hiếu kỳ.
Thực lực Nam Cẩn tại Thiên Âm Môn tăng lên cũng thực là khả quan đấy, thiên phú tu luyện của hắn rất mạnh lại cộng thêm bản thân cố gắng, tốc độ đột phá cũng phải khiến cho Mộ Chỉ Ly cũng phải kêu chậc chậc.
Nàng có thể dự đoán được tương lai của Nam Cẩn, tất nhiên kẻ này sẽ không phải là vật trong ao.
Trong đêm, Mộ Chỉ Ly vẫn như trước đứng ở tẩm điện ngẩng đầu ngắm sao.
Thiên nhi cũng không biết từ chỗ nào chạy đến, sắc mặt của nàng ấykhông bình thường, khác hẳn với Thiên nhi ngày thường, hiển nhiên đã xảy ra sự tình rất nghiêm trọng.
“Thiên Nhi” Mộ Chỉ Ly không khỏi kêu lên.
Nghe vậy, Thiên Nhi cũng đứng ở trước mặt Mộ Chỉ Ly:”Chỉ Ly, ngươi ở đây a.”
“Ngươi làm sao?”
“Ách…không có gì, ta không thoải mái mấy, ta đi vào trước” Vừa nóixong, Thiên Nhi cũng không đợi Mộ Chỉ Ly trả lời cả người đều biến mấttrong tầm mắt của nàng.
Thấy thế Mộ Chỉ Ly không nhịn được cười:”Hôm nay Thiên nhi có chútkhông giống a. Cho dù lấy cái lý do thì cũng phải có giá một chút a,thân thể không thoải mái? Nàng ấy đạt đến cảnh giới này còn sẽ có thờiđiểm không thoải mái hay sao?”
Không bao lâu, Mộ Chỉ Ly nhìn thấy thân ảnh của Mộ Dật Thần, đồngdạng Mộ Dật Thần cũng khác với ngày thường, nhưng nhìn rất rõ trên mặtcủa Mộ Dật Thần có vết hình bàn tay hồng hồng,
Nhìn thấy Mộ Chỉ Ly trên mặt của Mộ Dật Thần hiện lên một tia xấu hổ.:”Tỷ! Thiên nhi trở về rồi sao?”
Mộ Chỉ Ly gật đầu:”Trở về rồi, các ngươi đây là?” Mặc dù lời nói lànhư thế nhưng trong lòng nàng cũng đoán được đại khái, trên thế giới này người có thể đánh Mộ Dật Thần thì ngoài trừ Thiên Nhi còn có thể có aichứ.
Chỉ là bị đánh còn không có làm gì được, đây không phải tính cáchngày thường của Mộ Dật Thần, xem ra vừa nãy đã xảy ra trò hay a.
“A, đã trở về rồi a?” Mộ Dật Thần lên tiếng nói:”Kỳ thật cũng khôngcó việc gì, ta đi vào trước a.”Vừa nói xong thì thân ảnh của Mộ Dật Thần cũng lóa lên biến mất không thấy.
Nhưng mà, còn không có đợi Mộ Chỉ Ly phục hồi tinh thần thì lại thấy Thiên Cẩn Thần chạy đến trước mặt.
Chỉ là so với hai người trước thì bộ dáng của Thiên Cẩn Thần chật vật không ít, hiển nhiên bộ dáng kia là bị đánh một trận a, vết thương trên mặt vẫn còn thấy rõ ràng.
“Môn chủ… cái kia…. Thiên Nhi và Mộ Dật Thần đã trở về rồi sao?” Thiên Cẩn Thần gãi gãi đầu, không khỏi lên tiếng.
Nghe vậy, Mộ Chỉ Ly gật đầu:” Đều đã trở về rồi, bây giờ họ đang ởbên trong, ngươi có muốn vào xem không?” Nguyên bản nàng cho rằng sựtình của Thiên nhi và Mộ Dật Thần chỉ là lớn tiếng với nhau, hiện tạixem ra muốn phức tạp không ít a.
Thiên Cẩn Thần lắc đầu:”Không có việc gì, không cần. Ta đi về trước”Lập tức Thiên Cẩn Thần cũng nhanh chóng rời đi, bộ dáng như thể sợ MộChỉ Ly hỏi cái gì vậy.
Để lại Mộ Chỉ Ly một người ở cửa ngắm phong cảnh, chỉ là hiện tại xem ra nàng cũng không có tâm tình để ngắm phong cảnh nữa rồi. Lập tức cũng đi nhanh vào tẩm điện, tiến về phía gian phòng của Thiên Nhi.
Tuy nói chuyện này nàng đều để cho bọn họ tự phát triển, nhưng dường như sự tình hôm nay có chút bất thường a.
Thiên nhi đang ôm gối ngồi ở trên giường, đợi đến khi nhìn thấy MộChỉ Ly thi để gối đầu sang một bên, cảm xúc trên mặt khôi phục lại tựnhiên, nói:”Chỉ Ly! Ngươi sao lại đến đây?”
Mộ Chỉ Ly ngồi xuống bên cạch Thiên nhi, nói:” Hôm nay có chuyện gìxảy ra? Ta thấy nguơi, Dật Thần và Thiên Cẩn Thần nữa, ba người đều ởtrạng thái không đúng a.”
Nghe được câu hỏi của Mộ Chỉ Ly, trên mặt Thiên Nhi lại nhanh chónghiện lên một vòng đỏ ửng, nhưng mà nàng lại không ngừng lắc đầu,nói:”Không có gì đâu, cái gì đều không có xảy ra.”
“Với kỹ thuật gạt người của ngươi còn có thể gạt ta?” Mộ Chỉ Ly bấtđắc dĩ nói, nếu không có chuyện gì xảy ra thì sao lại biến thành bộ dáng này.
Trên mặt Thiên nhi hiện lên một tia xấu hổ, do dự nửa ngày mới ấp úng nói:”Về sau ta không thèm để ý đến tên soi ngu xuẩn kia, thật quá ghêtởm.”
“Ta thấy bên má của Dật Thần sưng đỏ, ta đoán không nhầm thì vài ngày mới có thể biến mất. Hắn làm chuyện gì khiến ngươi tức giận như vậy.”
Nghe vậy, Thiên nhi cũng khẽ giật mình, không khỏi lên tiếng hỏi:”Có nghiêm trọng như vậy sao?”
Mộ Chỉ Ly gật đầu:”Đương nhiên là nghiêm trọng rồi, ta đoán không chỉ mặt bị thương mà còn bị một ít nội thương. Lát nữa ta phải đi xem hắnthế nào, cho hắn các loại dược.” Vừa nói, Mộ Chỉ Ly đã bội phục chínhmình, không nghĩ tới năng lực bịa đặt của mình ngày càng tăng rồi.
Chỉ là, nhìn thấy bộ dạng quan tâm này của Thiên nhi, nàng đều thayDật Thần cảm thấy vui vẻ. Không nghĩ tới nữ tử trong chuyện yêu đươngđều là đồ ngốc nhỉ? Cũng không nghĩ tới Dật Thần là yêu thú chứ khôngphải là con người. Với bộ dạng da thịt dầy béo kia làm sao có thể bịthương dễ dàng như thế.
“A?” Thiên nhi sững sờ, lúc này mới lên tiếng nói. “Vậy ngươi đi xem hắn trước a, chẳng qua là có liên quan gì đến ta.”
Sau một khắc, Thiên nhi cũng chú ý tới ánh mắt chế nhạo của Mộ Chỉ Ly, lập tức giải thích, noi:”Không phải ta quan tâm hắn.”
“Nha…” Mộ Chỉ Ly kéo dài âm điệu:”Ta biết rõ ngươi không quan tâm tới hắn, chỉ là ngươi có thể cho ta biết chuyện gì xảy ra trước đó không?”
“Ngươi đi hỏi hắn , đừng có hỏi ta.” Vừa nói xong thì cả người Thiên nhi đều giấu vào trong chăn,
Khóe mắt của Mộ Chỉ Ly cong lên, người trước mắt này vẫn là Thiên nhi a, so với ngày bình thường quả thật không phải cùng một người, Thiênnhi đã không muốn nói thì nàng đành phải đi hỏi Mộ Dật Thần
Đương nhiên thái độ cũng Dật Thần cũng giống như Thiên nhi ấp úngkhông chịu nói, cuối cùng Mộ Chỉ Ly ép hỏi thì mới nói chuyện gì xảy ra.
Sau khi nghe xong hết thảy, Mộ Chỉ Ly cũng không khỏi mở to hai mắt nhìn Mộ Dật Thần trước mặt, thằng này cũng đủ mạnh mẽ a.
Hóa ra là tối hôm nay Thiên Cẩn Thần hẹn Thiên Nhi tại phía sau núi, hiển nhiên là ý định tỏ tình với Thiên Nhi đây.
Sau khi Mộ Dật Thần nghe được tin tức kia đương nhiên cũng đi tớiphía sau núi, sau khi Thiên nhi đi đến điểm hẹn thì hắn vẫn ở một bênnghe lén.
Khi Thiên Cẩn Thần hỏi Thiên nhi có đồng ý ở cùng với hắn ta không.Thì Thiên nhi lâm vào trầm mặc. Đến lúc này thì Mộ Dật Thàn cũng rấtkhẩn trương, đúng lúc hắn nhịn không được muốn nhảy ra thì lúc này Thiên nhi lên tiếng từ chối Thiên Cẩn Thần.
Thiên Cẩn Thần bị cự tuyệt đương nhiên tâm tình rất khó chịu, lập tức suy đoán Thiên Nhi thi thoảng ưa thích Mộ Dật Thần, đứng một bên mà bắt đầu quở trách Mộ Dật Thần không ra cái gì, không hiểu thương hoa tiếcngọc, vân … vân
Vừa nói, vậy mà Thiên nhi ở một bên còn gật đầu, làm cho Mộ Dật Thần rất tức giận.
Gã Thiên Cẩn Thần này không biết suy nghĩ rồi, dám ở trước mặt Thiênnhi nói xấu hắn, tiểu tử này đánh cái chủ ý gì hắn còn không biết sao?Rõ rạng là muốn hạ thấp chính mình sau đó nâng hắn lên.
Rốt cục không chịu được, Mộ Dật Thần đột nhiên xuất hiện trước mặthai người, không nói hai lời liền đánh Thiên Cẩn Thần một trận, đó cũnglà nguyên nhân Thiên Cẩn Thần chật vật như vậy.
Thiên nhi thấy Mộ Dật Thần đột nhiên xuất hiện, lại nhìn thấy hắnđánh Thiên Cẩn Thần thì không khỏi giúp Thiên Cẩn Thần một phen. Nguyênbản tâm tính của Mộ Dật Thần không tốt còn nhìn thấy Thiên nhi giúp đỡtiểu tử này, cùng tức mà không có chỗ phát tiết.
Cuối cùng, dĩ nhiên hắn cưỡng hôn Thiên nhi.
Cái hôn này, trực tiếp làm cho cả ba người đơ ra. Ba người hai mặtnhìn nhau, đợi cho Thiên nhi kịp phản ứng thì liền cho Mộ Dật Thần mộtcái tát rồi chạy đi rất nhanh.
Mộ Dật Thần thấy bộ dạng kinh ngạc của Mộ Chỉ Ly, không khỏi gãi gãiđầu, rất không có ý tứ cúi đầu, hiện tại nghĩ lại hắn cũng không biếttại sao mình lại hành động như thế, nhưng hắn cũng không hối hận.
Đột nhiên, Mộ Chỉ Ly khoác một tay lên vai Mộ Dật Thần, mặt tràn đầy ý cười, nói:”Nhìn không ra tiểu tử người còn có một chiêu này a. Khôngtệ, ha ha.”
Mộ Dật Thần sững sờ, hiển nhiên không nghĩ Mộ Chỉ Ly lại có phản ứng lớn như vậy.:”Tỷ, đây là…”
Nghe vậy, trên mặt Mộ Chỉ Ly cũng hiện lên một tia bất đắc dĩ: “Haingười các ngươi cũng quá làm khổ nhau rồi, đã lâu như vậy mà cũng khôngcó tiến triển gì. Nếu Thiên Cẩn Thần không có tới mà nói, ta đoán rằngcác ngươi còn mất đến vài chục năm.
Hiện tại xem ra, hết thẩy đều nói trước a. Dật Thần, ta cho đệ biết,Thiên nhi là muội muội tốt của ta, về sau đệ hãy tốt với nàng có biếtkhông?”
“Ta nhất định” Mộ Dật Thần gật đầu, nguyên bản hắn không có cảm giácgì quá lớn, nhưng thời điểm Thiên Cẩn Thần thổ lộ với Thiên nhi, hắn rất khẩn trương, sợ nàng ấy sẽ đồng ý.
Từ đó trong lòng hắn cũng rất rõ ràng, hắn ưa thích Thiên nhi, rấtyêu rất yêu. Bởi vì yêu, cho nên thời điểm nàng đi gặp Thiên Cẩn Thầnthì hắn không vui, thậm chí còn tức giận.
Trước kia hắn vẫn ở cùng với Chỉ Ly và Thiên nhi, thế nên không cócảm giác gì, dù sao mỗi ngày đều ở cùng nhau, loại tình cảm này liền trở lên mơ hồ cùng tập mãi thành thói quen.
Nhưng bây giờ hắn hoàn toàn hiểu rõ rồi, cảm tình hắn với Thiên Nhikhông phải là quen thuộc mà là tình yêu. Giống như tình cảm của tỷ vớitỷ phu vậy, nghĩ thông suốt hết thẩy, Mộ Dật Thần cảm thấy cả người mởrộng trong sáng.
“Nhưng bây giờ Thiên nhi tức giận không để ý đến đệ, làm sao bâygiờ?” Mộ Dật Thần khó xử nói, vừa rồi Thiên nhi tức giận cũng không phải là bình thường a.
Mộ Chỉ Ly lại khoác tay nói:”Sẽ không đâu, đệ cứ phát huy tinh thầnchai mặt đi tìm nàng ấy thì tốt rồi, tìm cái biểu diễn thú vị gì để dỗdành nàng ấy đi, rất nhanh sẽ không có việc gì hết. Cố gắng lên, ta rấtcoi trọng đệ.”
“Cảm ơn tỷ!” Mộ Dật Thần rất vui vẻ mà gật đầu, lập tức đi tìm đồ vật mà Thiên Nhi thích nhất.
Thấy thế, Mộ Chỉ Ly cũng rất thỏa mãn về phòng mình tiến vào trạng thái tu luyện, kế tiếp hết thảy có thể đoán được a.
Ngày thứ hai, Khi Thiên nhi mở cửa phòng ra thì nhìn thấy một bó hoaxinh đẹp cùng với dung nhan tuấn dật của Mộ Dật Thần. Sưng đỏ trên mặtđã biến mất không gì thấy nữa mà chuyển thành khuôn mặt tươi cười.
Nhìn thấy một màn này, tâm tình Thiên nhi rất tốt, chỉ là trên mặtnàng không có một chút biến hóa nào, liếc Mộ Dật Thần một cái xong cáigì cũng không nói.
“Thiên nhi, chuyện ngày hôm qua đều là lỗi của ta, nàng đừng nóng giận.”
………………..
Thời gian cứ vậy bất tri bất giác trôi qua
Hai năm sau.
Hình như trong mắt mọi người Mộ Chỉ Ly đã thành thói quen không cóHàn Như Liệt bên cạnh, nhưng cụ thể thế nào chỉ cho một mình nàng biết.
Cả ngày bận rộn làm cho nàng không có thời gian suy nghĩ thứ khácnữa, trong môn phái tất cả đều phát triển theo chiều hướng tốt, tám vịtrưởng lão kinh ngạc phát hiện trong thời gian ngắn ngủi tại đây , thựclực đệ tử của Thiên Âm Môn trình độ tăng lên vượt qua sự tưởng tượng của bọn hắn.
Bọn hắn như thấy được Thiên Âm Môn lúc cường thịnh nhất, tại trongmắt người khác, Thiên Âm Môn vẫn như trước không có thay đổi gì. Tronghai năm qua, Thiên Âm Môn làm việc cũng không rêu rao, nhưng vì chínhnguyên nhân này mà mọi người càng xem không thấu thực lực của Thiên ÂmMôn.
Một ngày này, Mô Chỉ Ly lại xuất hiện tại điện Nghị Sự, cùng lúc đó mười hai trưởng lão đã tụ tề đầy đủ.
Bốn vị trưởng lão trước kia đã trở về rồi, hệ thống trưởng lão củaThiên Âm Môn đã nguyên vẹn. Đối với điểm này thì Mộ Chỉ Ly cũng không có thay đổi gì, dù sao những người này đều là trưởng lão cũ của Thiên ÂmMôn, huống chi bọn họ cũng rất nhiệt tình đấy.
Khuôn mặt của Mộ Chỉ Ly có hơi trầm trọng, nhìn mười hai trưởng lão nhưng lại lâm vào trầm mặc.
Hiển nhiên chư vị trưởng lão cũng cảm nhận được không khí trầm trọngnày, chỉ là trong mắt bọn họ không có nghi hoặc mà chỉ có thấu triệt.
“Hôm nay. Thực lực của Thiên Âm Môn đã cường đại lên không ít. Taquyết định bảy ngày sau triển khai hành động với Lôi gia” Mộ Chỉ Ly chậm rãi lên tiếng nói, trong giọng nói tràn đầy uy nghiêm, nàng cũng khôngphải cùng mọi người thương lượng mà đang tuyên bố kết quả quyết định của nàng.
Vừa nói xong, toàn bộ điện Nghị Sự lại lần nữa rơi vào sự trầm lặng.
Thù hận giữa Mộ Chỉ Ly và Lôi gia là cả toàn Thiên Âm Môn đều biết rõ dấy. Mà bọn hắn còn biết rõ hơn ngày hôm nay sớm muộn đều đã đến, màhôm nay rốt cục đã đi đến.
Đối với sự tình của Môn chủ, đương nhiên bọn hắn coi là việc đáng làm thì phải làm. Nếu như toàn bộ đệ tử Thiên Âm Môn có việc thì đối phương cũng là tử địch của Thiên Âm Môn, huống chi là Lôi gia.
“Hiện tại địch nhân của chúng ta không chỉ có Lôi gia mà còn có KhấpHuyết Minh. Nếu như thời điểm chúng ta đi đối phó Lôi gia, thì KhấpHuyết Minh lại đi đối phó chúng ra, thế nên làm gì cho phải?” Phong Bạch trưởng lão không khỏi lên tiếng nhắc nhở.
Hắn cũng không phản đối đối phó Lôi gia, thế nhưng trước đó phải làmmột chút chuẩn bị, nếu không đến lúc đó sợ là còn không kịp rồi.
“Hai cái thế lực này chúng ta luôn muốn ra tay với một cái đấy, nếuchúng ta đối phó với Khấp Huyết Minh, như vậy tất nhiên Lôi gia sẽ ratay, nếu chúng ta đối phó Lôi gia thì Khấp Huyết Minh sẽ hay không ratay vẫn là vấn đề đấy.
Mộ chỉ Ly chậm rãi phân tích tình thế bây giờ: “Thực lực bây giờ củaLôi gia chắc chắn sẽ cường đại hơn, nếu như chúng ta cứ tiếp tục án binh bất động, thời điểm chúng ta phát triển thì bọn hắn cũng phát triển, cứ tiếp tục như vậy thì kết quả khó có thể nói trước được.
Hiện tại có ta Thiên Âm Môn, Bạch gia, Hàn gia cùng nhau đối phó bọnhắn, chắc chắn sẽ diệt hết Lôi gia mà không có vấn đề gì đấy. Nếu nhưlúc này Khấp Huyết Minh triển khai công kích chúng ta thì tin tưởng cũng có thể ứng phó được.
Khấp Huyết Minh và Lôi gia là vấn đề khó khăn không nhỏ, nếu khônggiải quyết tốt thì Thiên Âm Môn cũng chịu ảnh hưởng không nhỏ. Mọi người đang nghe Mộ Chỉ Ly phân tích thì cũng không khỏi thừa nhận, nàng ấynói rất có lý.
Hai cái thế lực kia luôn phải diệt trừ đấy, so với Khấp Huyết Minhthì Lôi gia này là uy hiếp rất lớn. Gần đây, động tác của Lôi gia ngàycàng nhiều, không bao lâu nữa bọn hắn cũng có hành động.
Dù sao sau khi Hàn Như Liệt mất tích, thù hận của Mộ Chỉ Ly với Lôigia cũng rõ hơn, giờ Lôi gia đã thu liễm hung hăng càn quấy lúc trướcrồi, thái độ trở nên điệu thấp.
Tuy nhiên trong hai năm này, các thế lực này đều không có gút mắc gì, thế nhưng mà là người thông minh cũng biết các thế lực đó nhất định cómột trận chiến. Mà một trận chiến này chính là cuộc chiến sinh tử tồnvong chân chính.
Từ nay về sau, hai thế lực tại đại lục Thiên Huyền chỉ có thể tồn tại một.
“Ta cảm thấy Môn chủ nói rất đúng, Môn chủ đã nói như vậy thì chắc chắn hết thảy đã được định giá tốt rồi.”
“Ta cũng đồng ý/”
“Ta đồng ý.”
Tại trong hai năm này, chư vị trưởng lão đều đã chứng kiến năng lựclãnh đạo của Mộ Chỉ Ly. Lo lắng lúc trước đã biến mất hoàn toàn, bọn hắn tin tưởng quyết định của Mộ Chỉ Ly.
Thân là Môn chủ Thiên Âm Môn, quyết định của nàng đương nhiên bọn hắn muốn tuân theo đấy.
Nhìn thấy chư vị trưởng lão đều không có ý kiến, trên mặt Mộ Chỉ Ly cũng chậm rãi giương lên nụ cười tươi tắn.
Lâu như vậy, cuối cùng nàng cũng đợi được đến ngày hôm này, hiện tạiđúng là thời cơ thích hợp nhất. các trưởng lão đều ủng hộ làm cho nàngcảm thấy rất vui vẻ, dù sao nàng cũng không thích quyết định của mìnhđưa ra bị dị nghị.
“Lúc này đây chính là cuộc chiến sinh tử tồn vong, ta hi vọng chự vịtrưởng lão sau khi trở về thì hãy thông tri rõ ràng cho các đệ tử, nếukhông muốn tham gia thì chớ cưỡng cầu.” Mộ Chỉ Ly chậm rãi lên tiếngnói.
Nàng chưa bao giờ thích cưỡng cầu mấy thứ gì đó, loại này liên quanđến vấn đề sinh tử đương nhiên không thể cưỡng cầu đệ tử của Thiên ÂmMôn.
Mười hai vị trưởng lão cùng nhau gật đầu, hai năm bọn hắn ở chung với vị Môn chủ này đối với tính tình của nàng cũng hiểu được không ít. Đâylà tác phong của nàng nhưng đồng dạng trong lòng bọn hắn cũng rất rõràng không có bất kỳ đệ tử nào từ chối cả.
Trước mắt Thiên Âm Môn lực ngưng tụ mà ngay cả bọn hắn còn cảm thấyrất khiếp sợ, quật khởi mới có hai năm thôi nhưng cái lực ngưng tụ nàyso với môn phái quật khởi mấy chục năm trên trăm năm đều muốn mạnh hơnnhiều.
Mà tạo thành hết thẩy hiển nhiên là Môn chủ trẻ tuổi ở trước mặt này, đừng nói đến các đệ tử, tại không khí này ngay cả trưởng lão bọn hắncũng vô cùng kích động.
Quyết định đối phó với Lôi gia tại một ngày này đã truyền ra toàn bộThiên Âm Môn, nhưng mà đệ tử Thiên Âm Môn khi nghe được tin tức này aicũng không có sinh ra cảm xúc lo lắng, trái lại có một loại hưng phấn.
Nếu không vì Lôi gia thì vẻ đẹp của Môn chủ bọn họ cũng khoái hoạtkhông ít, bọn hắn đều mong muốn Môn chủ có được hạnh phúc a. cũng hivọng Hàn Như Liệt sớm ngày quay trở về.
Chỉ là còn có một khả năng, nhưng bọn hắn không ai muốn nói ra, nếunhư Hàn Như Liệt không về được thì nên làm thế nào cho phải? Nghĩ tớinhững thứ này, hận ý của mọi người đối với Lôi gia càng thêm nồng đậm.
Mộ Chỉ Ly im lặng đứng trên đỉnh núi, quan sát một mảnh màu đỏ chóimắt ở dưới chân núi, nàng đã chính thức yêu màu đỏ, bởi vì người đó màyêu màu đỏ.
Hôm nay bộ áo đỏ đã trở thành biểu tượng của Mộ Chỉ Ly, giống như lúc trước áo đỏ là biểu tượng của Hàn Như Liệt.
Mộ Dật Thần nắm bả vai Thiên nhi đứng sau lưng Mộ Chỉ Ly, bọn họ cũng biết làm ra quyết định này thì tâm tình của Mộ Chỉ Ly cũng không bìnhtĩnh. Dù sao qua thời gian hai năm , Mộ Chỉ Ly phảng phất thoát ly hếtthảy, toàn tâm vùi vào tu luyện và sự tình môn phái.
Nhưng hôm nay đối phó với Lôi gia rồi, trong lòng nàng ấy nhớ tới tất cả chuyện xảy ra trước kia, nàng ấy sao lại sống thoải mái được chứ?
Cảm nhận được hai người tới gần, Mộ Chỉ Ly chậm rãi quay đầu lại.Tình cảm của hai người bọn họ cũng phát triển vững bước, nhưng ngày bình thường vẫn cãi nhau ầm ĩ như trước, đây có lẽ chính là phương thức haingười ở cùng nhau.
Mặc dù chọc phá tầng giấy mỏng kia, hai người bọn họ vẫn không cóthay đổi gì, mỗi lần nói mấy câu thì liền cãi nhau luôn, trước mặt người khác bọn hắn không ngừng nói xấu đối phương, nhưng nếu có người khácnói xấu đối phương mà nói, nhất định sẽ mắng cho người kia một chầu.
Hai người ồn ào nhưng tình cảm ngày càng tốt. Muốn nói phương thức ởchung của bọn hắn như vậy, cho dù người bình thường muốn cắm vào chỉ sợkhông được a, dù sao trên thế giới này dở hơi như bọn họ cũng khôngnhiều lắm.
Thiên Cẩn Thần biết hai người ở cùng nhau thì trong thời gian ngắncũng ủ rũ, chỉ là hiện tại đã thoát khỏi ủ rũ và ba người bọn họ vẫn làbạn tốt như trước, về phần bên trong chuyện tình đến tột cùng là cái gìthì nàng sẽ không biết rồi.
Không thể phủ nhận quan hệ hiện tại của bọn họ là thích hợp nhất.
Vốn là Mộ Chỉ Ly muốn tổ chức hôn sự cho bọn họ, nhưng bọn họ lại cựtuyệt vì Thiên nhi và Mộ Dật Thần muốn đợi Hàn Như Liệt trở về, bọn hắncùng nhau tổ chức.
Biết được suy nghĩ của bọn họ thì Mộ Chỉ Ly cũng không cự tuyệt, nàng cũng hi vọng thực sự có một ngày như vậy.
“Chỉ Ly..” Tại đây trong tích tắc, Thiên Nhi nhìn thấy Mộ Chỉ ly màkhông biết nói gì, dường như không có biện pháp an ửi nàng ấy.
Kỳ thật trong lòng nàng rất rõ, bất luận thời gian có trôi qua baolâu, trong lòng Mộ Chỉ Ly chưa bao giờ buông xuống những tưởng niệm vàđau lòng đối với Hàn Như Liệt, chỉ là nàng ấy che dấu sự thống khổ ởtrong lòng mà thôi.
Nhìn thấy bộ dáng của Thiên nhi kia, trên mặt Mộ Chỉ Ly không khỏi nở nụ cười tươi :”Thiên Nhi ! Ta không sao. Rất nhanh có thể chứng kiếnLôi gia bị tiêu diệt, ta cảm thấy rất vui vẻ.”
Lôi gia này làm cho nàng hận rất sâu, cuối cùng cũng đến thời điểm được giải phóng.
Nghe vậy, Thiên Nhi gật đầu. Im lặng ủng hộ Mộ Chỉ Ly, ngay tại lúcnày ngôn ngữ dư thừa đã không cần thiết, nàng tin rằng những điều nàngcần nói thì Mộ Chỉ Ly đều hiểu.
Kế tiếp, Mộ Chỉ Ly cũng truyền tin này đến cho Hàn gia và Bạch gia,từ lúc trước nàng cũng đã nói chuyện này cho hai gia tộc biết, cái loạinày chỉ là chờ thời cơ thôi, hôm nay rốt cục cũng chờ được.
Quả nhiên, sau khi Hàn gia và Bạch gia biết được tin này, đều lập tức đáp ứng lại ngày đó bọn họ sẽ xuất hiện. Có thể nói quan hệ tam phươngbọn họ rất vững chắc, dù sao bọn họ tụ tập cũng không phải vì lợi ích.
Bất luận Hàn gia hay Bạch gia chờ ngày này cũng đã lâu rồi, hận ý của bọn họ với Lôi gia đã đạt đến mức mà thường nhân khó có thể lý giải,hận đến mức không thể lập tức tự tay đâm chết Lôi gia.
Trong lúc nhất thời, Phong vân gợn sóng
Một cơn gió mang theo hơi thở giông tố quét ngang tất cả các môn phái thế gia. Hiển nhiên Lôi gia cũng cảm nhận được hơi thở khác thường.
Lúc này Khấp Huyết Minh cũng không bình tĩnh, nhưng cái này đối với bọn họ là thời cơ vô cùng tốt
Trong hai năm qua, Thiên Âm Môn như một cây gai đâm vào trái tim bọnhắn, ai cũng không dễ chịu. Bọn hắn muốn nhổ cái gai này đi, nhưng cáigai này bây giờ rất khó nhổ.
Nếu như lần này bọn hắn thất bại, thì Khấp Huyết Minh sẽ biến mấtkhỏi đại lục Thiên Huyền này, hiển nhiên kết quả này ai cũng không muốnnhìn thấy.
Hơn một ngàn năm mới phát triển được đến bước này, nếu cứ như vậy hủy hoại trong chốc lát, ai mà có thể tiếp thu được.
Ngày hôm này chư vị trưởng lão cùng với Minh chủ đang tương thảochuyện này, quyết định này sẽ ảnh hưởng đến sự tồn vong của Khấp HuyếtMinh.
Thời điểm tất cả mọi người đều bàng hoàng thì Mộ Chỉ Ly lại tương đối lạnh nhạt.
Hết thảy đều tiến hành đâu vào đấy , vì ngày hôm nay mà nàng đã chuẩn bị quá lâu, cho nên thời điểm tiến đến ngày hôm nay, tất cả đều làđương nhiên.
Trong khoảng thời gian này, Tư Đồ Diêu và Lăng Lạc Trần đều dứt thoát đứng ở Thiên Âm Môn mà không chịu đi.
Bọn họ đều biết hôm nay là thời khắc mấu chốt của Mộ Chỉ Ly, đều mơ tưởng sống ở chỗ này cùng với Mộ Chỉ Ly.
Suốt hai năm thời gian, hai người đến Thiên Âm Môn không biết baonhiêu lần, có thể nói bọn họ rất quen thuộc Thiên Âm Môn, toàn bộ đệ tửThiên Âm Môn không ai là không biết bọn họ.
Chỉ là thái độ của Mộ Chỉ Ly đối với bọn họ chưa từng thay đổi. Khinàng nhìn thấy hai người bọn họ luôn rất thân thiết nhưng vẫn còn tianhàn nhạt xa cách mà bọn họ cảm thụ rất rõ.
Đối với điểm này bọn họ cũng không rối rắm gì, dù sao bọn họ đều rõvị trí của Hàn Như Liệt trong lòng Mộ Chỉ Ly có quan trọng bao nhiêu,tất cả đều muốn xem năm năm sau Hàn Như Liệt có thể trở về hay không.
Nếu hắn ta có thể trở lại, thì bọn họ chỉ có thể đứng ở bên cạnh, nếu hắn không trở lại, bọn họ tuyệt đối sẽ không bỏ qua.
Sự tình thật đáng buồn a, tại trước mặt Hàn Như Liệt hai người bọn họ đều không có sức cạnh tranh nào, ai bảo Mộ Chỉ Ly đối với Hàn Như Liệt tình căn thâm chủng*(tình cảm sâu nặng) đây này? Nhưng bọn họ cũng phục Hàn Như Liệt vì hắn ta đối với Mộ Chỉ Ly quá tốt.
Trong chớp mắt thời gian bảy ngày đã đi qua.
Một ngày này sáng sớm, toàn bộ Thiên Âm Môn đều tràn ngập một cỗ hào khí khắc nghiệt.
Mộ Chỉ Ly đứng ở trước cửa ra vào của Thiên Âm Môn, nhìn các đệ tử phía sau với ánh mắt bình tĩnh,
Thiên nhi và Mộ Dật Thần phân biệt đứng ở hai bên, bất luận Mộ Chỉ Ly đi chỗ nào, bọn họ sẽ theo nàng tới nơi đó. Huống chi bọn họ cũng hậnLôi gia thật sâu.
Lúc này đây Mộ Chỉ Ly cũng không để cho các vị trưởng lão đi theo ,dù sao Khấp Huyết Minh có động tĩnh gì thì trong môn phái cũng cần cóngười, có các vị trưởng lão ở chỗ này thì nàng cũng yên tâm.
Về phần Lôi gia cần có nàng chỉ huy mới có thể.
Lại để cho Mộ Chỉ Ly ngạc nhiên là Lăng Lạc Trần và Tư Đồ Diêu cũng không quay về mà đứng ở bên cạnh nàng.
Thấy thế Mộ Chỉ Ly không khỏi lên tiếng:” Các người chuẩn bị hôm nay rời đi sao?”
Lăng Lạc Trần và Tư Đồ Diêu nhìn nhau nhưng lại cùng lên tiếng:”Haingười chúng ta đi cùng với ngươi.” Thế nhưng đúng ra nói không tốt, quahai năm cuộc sống khổ bức, ngược lại quan hệ hai người càng quen thuộchơn.
Dù sao ở chỗ này bọn hắn có thể hiểu rõ đối phương, bởi vì cái gọi là anh hùng tiếc anh hùng, vậy mà bọn hắn trở thành bạn tốt, tại trongchuyện của Mộ Chỉ ly thì chuyện nên làm thì làm thôi.
“Không thể” Lời lẽ của Mộ Chỉ Ly nghiêm khắc cự tuyệt, ai cũng khôngthể. Địa vị của hai người tại Thần Quyết Cung và Dược Tông đều hết sứcquan trọng, nếu bọn họ đi cùng với mình thì chẳng phải là đại biểu thái độ của môn phái.
Nàng tuyệt đối không thể kéo hai môn phái này xuống nước.
“Không phải dùng danh nghĩa môn phái mà dùng danh nghĩa của chúngta.” Tại thời điểm Chỉ Ly cần giúp đỡ, làm sao hai người có thể lùibước.
Sớm lúc trước, hai người bọn họ đã đoán được ngày hôm nay, cũng nghĩ kỹ bọn họ làm thế nào?
Hôm nay bất luận như nào, bọn hắn nhất định sẽ đi cùng nàng.
Đệ tử đạt được vị thứ nhất chẳng những đạt được địa vị rất cao trongđiện đồng thời tu luyện tài nguyên vẫn như trước nhưng có thể lựa chọnthêm một loại tu luyện tài nguyên nữa, chắc chắn đây là song phần.
Không kể đến ban thưởng đan dược, các loại vũ kỹ, tài nguyên phongphú, chỉ cần đạt được những tài nguyên này, thì trong thời gian ngắnthực lực của bọn hắn nhất định sẽ tăng lên một cấp. Quan trọng nhất làcác đệ tử trong môn phái đều được đối xử bình đẳng.
Bất luận là đệ tử cũ hay tân đệ tử , chỉ cần ngươi đạt được vị tríthứ nhất, bất luận ngươi là ai, phần thưởng này đều thuộc về ngươi.
Tại Thiên Âm Môn còn thành lập một bảng anh hùng, phàm là đệ tử đươcvị trí thứ nhất thì sẽ được ghi danh vào đó, đây là thuộc loại danh dựcủa bọn họ.
Ai cũng đều không hoài nghi tính chân thật trong lời nói của Môn chủ, bởi vì lúc trước các đệ tử đi chấp hành nhiêm vụ trở về , toàn bộ đềuđược ban thưởng, nửa phần không giảm bớt
Không thể nghi ngờ đây chính là sự thật. Chỉ một thoáng, tất cả mọingười đều bị kích thích, mục đích của bọn hắn ở chỗ này là cái gì? Chính là vì tăng lên thực lực, mà cơ hội tốt như vậy đang ở trước mặt, là kẻđần mới không đi tranh thủ.
Trong lúc nhất thời , tại Thiên Âm Môn ngoài trừ đệ tử tuần tra ra,bên ngoài không nhìn thấy bất kỳ thân ảnh nào của đệ tử, bởi vì bọn họđều đang tiến hành bế quan tu luyện. Không có thời gian đi trò chuyện,cũng không có tâm tình đi ngắm cảnh, trong lòng bọn hắn cũng chỉ có mộtmục tiêu duy nhất là trở nên mạnh mẽ.
Cảm nhận được Thiên Âm Môn biến hóa, Mộ Chỉ Ly có chút vui mừng. Đâylà toàn bộ cố gắng của nàng tạo thành, vì nàng nhận ra THiên Âm Môn cầnnhất chính là tăng lên thực lực của bản thân.
Tuy nói thái độ của nàng đối với Khấp Huyết Minh làm cho không ítngười cảm giác được sự cường đại Thiên Âm Môn, thế nhưng trong lòng nàng cũng hiểu rất rõ, Thiên Âm Môn hôm nay vẫn có sự chênh lệch so vớiKhấp Huyết Minh.
Dù sao môn phái của bọn hắn đã phát triển nhiều năm như thế, cònThiên Âm Môn hiện tại chỉ mới quật khởi mà thôi. Nói khó nghe thì tácphong của nàng lúc trước là phô trương thanh thế, nhưng không thể phủnhận đây cũng là một loại chiến thuật tâm lý.
Hiện tại Thiên Âm Môn cần nhất chính là thời gian. Đã có Thần QuyếtCung và Dược Tông đến đỡ, nhất định Thiên Âm Môn bọn họ sẽ tranh thủđược thời gian, mà hiện tại nàng cần nhất chính là trong thời gian ngắnlàm cho Thiên Âm Môn cường đại lên.
Cường đại đến mức không cần bất luận thế lực nào trợ giúp, có thể tồn tại một mình.
Nếu nàng đoán không nhầm thì Khấp Huyết Minh sẽ không dám hành độnggì mới đúng, treo đầu Tu Hoa ở cửa chính là vì cho bọn họ cảm thấy thựclực cường đại rất đáng sợ của Thiên Âm Môn.
Khấp Huyết Minh cho đến bây giờ chưa truyền ra bất kỳ tin tức nào,hẳn là giống như phỏng đoán của nàng rồi. Có thể nói, trong thời giannày Thiên Âm Môn sẽ cực kỳ an toàn. Chỉ cần Thiên Âm Môn không làm gìKhấp Huyết Minh thì Khấp Huyết Minh sẽ không có hành động gì.
Bắt đầu từ sự tình Tu Hoa, Khấp Huyết Minh hoàn toàn rơi vào thế bị động.
Hiện tại đối với Mộ Chỉ Ly mà nói, địch nhân lớn nhất của nàng khôngphải là Khấp Huyết Minh mà là Lôi gia. Cái gia tộc này nàng đã muốn trừtận gốc rồi.
Vì mục tiêu này nàng đã đợi quá nhiều năm, thực sự không muốn tiếptục chờ thêm nữa, một khi thời điểm Thiên Âm Môn đầy đủ cường đại, nàngtuyệt đối sẽ xuất hiện trước mặt Lôi gia.
Trong khoảng thời gian này nàng cũng nghe nói đủ mọi cử động của Lôigia, chỉ là cử động của bọn hắn rất ít xuất hiện, lại để cho người tatra không ra tung tích gì, từ điểm này nàng đã biết thực lực của Lôigia không chỉ có như vậy.
Tại trong môn phái mọi người dốc sức tu luyện, thân là Môn chủ đươngnhiên Mộ Chỉ Ly cũng không ngoại lệ. Có thể nói, so với bất kỳ người nào thì nàng đều chăm chỉ hơn, bởi vì chỉ có trở lên mạnh mẽ hơn thì nàngmới hoàn thành được tất cả những gì nàng muốn.
Đương nhiên, Mộ Chỉ Ly cũng không bở lỡ luyện đan, thời gian nànghoàn toàn có kế hoạch, căn bản không có thời gian nghỉ ngơi. Tại nhậnthức của nàng , hôm nay nàng căn bản không cần nghỉ ngơi, tu luyện cũnglà một phương thức nghỉ ngơi rất tốt.
Không khí trong Luyện Đan Thất cũng cực kỳ tốt, những đệ tử khác đang cố gắng tu luyện, thân là dược sư đương nhiên bọn hắn cũng cố gắng tăng lên luyện đan thuật của chính mình rồi.
Mộ Chỉ Ly xuất hiện ở Luyện Đan Thất với tần xuất không thấp, mà đáng nhắc tới là hôm nay Mộ Chỉ Ly là dược sư có thuật luyện đan mạnh nhấtThiên Âm Môn. Thời điểm nàng luyện đan đều là dưới con mắt của mọi người mà tiến hành luyện chế.
Mỗi lần Mộ Chỉ Ly luyện đan, xung quanh đều vây một vòng dược sư,nhìn xem thủ pháp luyện đan cùng với trình tự của nàng, tất cả mọi người sẽ đều học được một chút.
Để cho mọi người kích động là thời điểm Mộ Chỉ Ly luyện đan còn cóthể giảng giải cho bọn họ những nhược điểm, thậm chí còn hướng dẫn làmcách nào để tăng lên phẩm chất và số lượng đan dược, không keo kiệt chút nào mà nói ra hết.
Cái phương pháp tu luyện bí ẩn này cũng không cố kỵ mà nói hết chobọn hắn biết, thời điểm mọi người cảm thấy vui mừng đồng thời cũng cảmthấy vô cùng cảm động.
Nếu là môn phái khác, người khác nhìn thấy cảnh tượng này thì sẽkhông thể tưởng tượng nổi, có Môn chủ môn phái nào có thể làm được mộtbước này? Ngoại trừ Thiên Âm Môn ra thì sợ là sẽ không có người khácrồi.
Thuật luyện đan của Dạ lão và Liễu lão hai người tại Thiên Âm Môncũng tăng lên không ít, sinh hoạt tại Thiên Âm Môn ngay cả tinh thầncũng khá hơn nhiều, thậm chí tại hoàn cảnh như vậy bọn hắn cũng khôngchú trọng tu luyện vậy mà thực lực của bọn hắn cũng trong lúc vô tìnhtiến bộ rồi.
Đối với quyết định lúc trước, bọn hắn chỉ cảm thấy vô cùng may mắn, ở chỗ này bọn hắn phát huy hết tài năng, đồng thời còn có nhiều đồng hành như vậy, mỗi ngày trôi qua đều vô cùng sung túc.
Để cho mọi người ngạc nhiên là trong tay của Môn chủ có rất nhiềudược liệu bình thường rất khó gặp, thậm chí có dược liệu chỉ cần sau khi hái nếu một ngày không sử dụng thì sẽ mất đi hiệu lực đấy, thế nhưngMôn chủ lại có thể có được.
Cái này cũng không khỏi kỳ quái một tí, dù sao Môn chủ cũng không códược điền của chính mình, như vậy nàng dùng biện pháp gì để bảo tồnnhững dược liệu này hay sao? Hiển nhiên, đây là điều bí ẩn.
Chỉ là ai cũng không miệt mài theo đuổi, kỳ tích phát sinh ở trênngười Môn chủ quá nhiều, cho dù nhiều thêm một ít không hiểu sự tình thì cũng không coi là gì cả, bởi vì bản thân Môn chủ tồn tại cũng là một kỳ tích rồi.
Với tư cách là Môn chủ Thiên Âm Môn, Mộ Chỉ Ly rất quan tâm đến CầmLăng Cửu Thiên, mỗi ngày ở trong tẩm điện của nàng đều truyền ra một hồi tiếng đàn du dương, Cầm Lăng Cửu Thiên coi như là thấy được ánh mặttrời rồi.
Kết quả là Thiên Nhi và Mộ Dật Thần đều thường xuyên nhìn thấy một cảnh đẹp.
Mộ Chỉ Ly mặc một bộ áo đỏ lẳng lặng ngồi ngay ngắn, tóc dài tùy ýtung bay, ngón tay trắng xanh không ngừng di chuyển trên Cửu Thiên TỳBà, tiếng đàn du dương bắt đầu từ trong này truyền ra.
Thoạt nhìn cực kỳ mỹ lệ, thế nhưng mà hai người lại biết rất rõ uylực cực lớn của tiếng đàn này đến thế nào. Nhiều khi Mộ Chỉ Ly luyện tập tại phía sau núi, tại đó nàng không kiêng nể gì mà kiểm nghiệm thànhquả của chính mình.
Lăng Lạc Trần và Tư Đồ Diêu vẫn chịu khó như trước, trong mắt các đệtử, hai người này muốn ở lại đây. Chỉ là Môn chủ của bọn họ rất không nể tình, chưa bao giờ bảo bọn họ ở đây mấy ngày.
Cho nên mỗi lần bọn họ đều không cam lòng rời khỏi, thậm chí một đệtử khác còn chứng kiến được vẻ mặt lòng đau chua xót của bọn hắn a,mặc dù vậy , hai người bọn họ vẫn như trước làm không biết mệt.
Thậm chí hai người giống như ước định vậy, mỗi lần một người xuấthiện thì người kia cũng xuất hiện theo. Trong lúc bất tri bất giác, haingười bọn họ đã như hình với bóng rồi.
Nhưng mà, từ khi lại một lần nữa Tư Đồ Diêu ở lại không chịu đi, thì thời gian hai người ở chỗ này cũng dài thêm.
Chỉ là, Môn chủ xinh đẹp đối với ân cần của hai nam tử ưu tú này làmnhư không thấy, thậm chí có người trong môn phái bị nghị lực của haingười này làm cho cảm động, thì thái độ của Mộ Chỉ Ly vẫn như trước,không có chút nào biến hóa.
Dường như không có cảm giác gì đối với tình cảm của hai người kia,dường như tu luyện đã trở thành tất cả của nàng, cơ hồ tất cả thời giannàng đều dùng vào việc tu luyện, chỉ là trong lòng mọi người đều hiểurõ, tất cả nguyên nhân đều là vì Thiếu chủ Hàn gia mất tích kia.
Hiển nhiên trong lòng Môn chủ chỉ có một người đó chính là Thiếu chủHàn gia, bởi vì hắn mà coi như hai người này không thấy không có ítngười vì Lăng Lạc Trần và Tư Đồ Diêu hai người bênh vực kẻ yếu, càngnhiều hơn nữa là tràn ngập tò mò đối với Hàn Như Liệt mất tích kia.
Đến tột cùng nam tử như thế nào mới có thể chiếm trái tim của Mônchủ? Mộ Chỉ Ly tại trong mắt đệ tử Thiên Âm Môn đương nhiên cực kỳ hoànhảo, bất luận nam đệ tử hay nữ đệ tử đều hy vọng Môn chủ xinh đẹp đượchạnh phúc.
Tất cả mọi người hi vọng năm năm sau Thiếu chủ Hàn gia có thể xuấthiện ở chỗ này, đợi đến lúc đó bọn họ có thể nhìn thấy trên mặt Môn chủxinh đẹp bày ra nét cười xinh đẹp như hoa rồi, chỉ là lúc đó không biếtMôn chủ có bộ dáng gì, mọi người rất hiếu kỳ.
Thực lực Nam Cẩn tại Thiên Âm Môn tăng lên cũng thực là khả quan đấy, thiên phú tu luyện của hắn rất mạnh lại cộng thêm bản thân cố gắng, tốc độ đột phá cũng phải khiến cho Mộ Chỉ Ly cũng phải kêu chậc chậc.
Nàng có thể dự đoán được tương lai của Nam Cẩn, tất nhiên kẻ này sẽ không phải là vật trong ao.
Trong đêm, Mộ Chỉ Ly vẫn như trước đứng ở tẩm điện ngẩng đầu ngắm sao.
Thiên nhi cũng không biết từ chỗ nào chạy đến, sắc mặt của nàng ấykhông bình thường, khác hẳn với Thiên nhi ngày thường, hiển nhiên đã xảy ra sự tình rất nghiêm trọng.
“Thiên Nhi” Mộ Chỉ Ly không khỏi kêu lên.
Nghe vậy, Thiên Nhi cũng đứng ở trước mặt Mộ Chỉ Ly:”Chỉ Ly, ngươi ở đây a.”
“Ngươi làm sao?”
“Ách…không có gì, ta không thoải mái mấy, ta đi vào trước” Vừa nóixong, Thiên Nhi cũng không đợi Mộ Chỉ Ly trả lời cả người đều biến mấttrong tầm mắt của nàng.
Thấy thế Mộ Chỉ Ly không nhịn được cười:”Hôm nay Thiên nhi có chútkhông giống a. Cho dù lấy cái lý do thì cũng phải có giá một chút a,thân thể không thoải mái? Nàng ấy đạt đến cảnh giới này còn sẽ có thờiđiểm không thoải mái hay sao?”
Không bao lâu, Mộ Chỉ Ly nhìn thấy thân ảnh của Mộ Dật Thần, đồngdạng Mộ Dật Thần cũng khác với ngày thường, nhưng nhìn rất rõ trên mặtcủa Mộ Dật Thần có vết hình bàn tay hồng hồng,
Nhìn thấy Mộ Chỉ Ly trên mặt của Mộ Dật Thần hiện lên một tia xấu hổ.:”Tỷ! Thiên nhi trở về rồi sao?”
Mộ Chỉ Ly gật đầu:”Trở về rồi, các ngươi đây là?” Mặc dù lời nói lànhư thế nhưng trong lòng nàng cũng đoán được đại khái, trên thế giới này người có thể đánh Mộ Dật Thần thì ngoài trừ Thiên Nhi còn có thể có aichứ.
Chỉ là bị đánh còn không có làm gì được, đây không phải tính cáchngày thường của Mộ Dật Thần, xem ra vừa nãy đã xảy ra trò hay a.
“A, đã trở về rồi a?” Mộ Dật Thần lên tiếng nói:”Kỳ thật cũng khôngcó việc gì, ta đi vào trước a.”Vừa nói xong thì thân ảnh của Mộ Dật Thần cũng lóa lên biến mất không thấy.
Nhưng mà, còn không có đợi Mộ Chỉ Ly phục hồi tinh thần thì lại thấy Thiên Cẩn Thần chạy đến trước mặt.
Chỉ là so với hai người trước thì bộ dáng của Thiên Cẩn Thần chật vật không ít, hiển nhiên bộ dáng kia là bị đánh một trận a, vết thương trên mặt vẫn còn thấy rõ ràng.
“Môn chủ… cái kia…. Thiên Nhi và Mộ Dật Thần đã trở về rồi sao?” Thiên Cẩn Thần gãi gãi đầu, không khỏi lên tiếng.
Nghe vậy, Mộ Chỉ Ly gật đầu:” Đều đã trở về rồi, bây giờ họ đang ởbên trong, ngươi có muốn vào xem không?” Nguyên bản nàng cho rằng sựtình của Thiên nhi và Mộ Dật Thần chỉ là lớn tiếng với nhau, hiện tạixem ra muốn phức tạp không ít a.
Thiên Cẩn Thần lắc đầu:”Không có việc gì, không cần. Ta đi về trước”Lập tức Thiên Cẩn Thần cũng nhanh chóng rời đi, bộ dáng như thể sợ MộChỉ Ly hỏi cái gì vậy.
Để lại Mộ Chỉ Ly một người ở cửa ngắm phong cảnh, chỉ là hiện tại xem ra nàng cũng không có tâm tình để ngắm phong cảnh nữa rồi. Lập tức cũng đi nhanh vào tẩm điện, tiến về phía gian phòng của Thiên Nhi.
Tuy nói chuyện này nàng đều để cho bọn họ tự phát triển, nhưng dường như sự tình hôm nay có chút bất thường a.
Thiên nhi đang ôm gối ngồi ở trên giường, đợi đến khi nhìn thấy MộChỉ Ly thi để gối đầu sang một bên, cảm xúc trên mặt khôi phục lại tựnhiên, nói:”Chỉ Ly! Ngươi sao lại đến đây?”
Mộ Chỉ Ly ngồi xuống bên cạch Thiên nhi, nói:” Hôm nay có chuyện gìxảy ra? Ta thấy nguơi, Dật Thần và Thiên Cẩn Thần nữa, ba người đều ởtrạng thái không đúng a.”
Nghe được câu hỏi của Mộ Chỉ Ly, trên mặt Thiên Nhi lại nhanh chónghiện lên một vòng đỏ ửng, nhưng mà nàng lại không ngừng lắc đầu,nói:”Không có gì đâu, cái gì đều không có xảy ra.”
“Với kỹ thuật gạt người của ngươi còn có thể gạt ta?” Mộ Chỉ Ly bấtđắc dĩ nói, nếu không có chuyện gì xảy ra thì sao lại biến thành bộ dáng này.
Trên mặt Thiên nhi hiện lên một tia xấu hổ, do dự nửa ngày mới ấp úng nói:”Về sau ta không thèm để ý đến tên soi ngu xuẩn kia, thật quá ghêtởm.”
“Ta thấy bên má của Dật Thần sưng đỏ, ta đoán không nhầm thì vài ngày mới có thể biến mất. Hắn làm chuyện gì khiến ngươi tức giận như vậy.”
Nghe vậy, Thiên nhi cũng khẽ giật mình, không khỏi lên tiếng hỏi:”Có nghiêm trọng như vậy sao?”
Mộ Chỉ Ly gật đầu:”Đương nhiên là nghiêm trọng rồi, ta đoán không chỉ mặt bị thương mà còn bị một ít nội thương. Lát nữa ta phải đi xem hắnthế nào, cho hắn các loại dược.” Vừa nói, Mộ Chỉ Ly đã bội phục chínhmình, không nghĩ tới năng lực bịa đặt của mình ngày càng tăng rồi.
Chỉ là, nhìn thấy bộ dạng quan tâm này của Thiên nhi, nàng đều thayDật Thần cảm thấy vui vẻ. Không nghĩ tới nữ tử trong chuyện yêu đươngđều là đồ ngốc nhỉ? Cũng không nghĩ tới Dật Thần là yêu thú chứ khôngphải là con người. Với bộ dạng da thịt dầy béo kia làm sao có thể bịthương dễ dàng như thế.
“A?” Thiên nhi sững sờ, lúc này mới lên tiếng nói. “Vậy ngươi đi xem hắn trước a, chẳng qua là có liên quan gì đến ta.”
Sau một khắc, Thiên nhi cũng chú ý tới ánh mắt chế nhạo của Mộ Chỉ Ly, lập tức giải thích, noi:”Không phải ta quan tâm hắn.”
“Nha…” Mộ Chỉ Ly kéo dài âm điệu:”Ta biết rõ ngươi không quan tâm tới hắn, chỉ là ngươi có thể cho ta biết chuyện gì xảy ra trước đó không?”
“Ngươi đi hỏi hắn , đừng có hỏi ta.” Vừa nói xong thì cả người Thiên nhi đều giấu vào trong chăn,
Khóe mắt của Mộ Chỉ Ly cong lên, người trước mắt này vẫn là Thiên nhi a, so với ngày bình thường quả thật không phải cùng một người, Thiênnhi đã không muốn nói thì nàng đành phải đi hỏi Mộ Dật Thần
Đương nhiên thái độ cũng Dật Thần cũng giống như Thiên nhi ấp úngkhông chịu nói, cuối cùng Mộ Chỉ Ly ép hỏi thì mới nói chuyện gì xảy ra.
Sau khi nghe xong hết thảy, Mộ Chỉ Ly cũng không khỏi mở to hai mắt nhìn Mộ Dật Thần trước mặt, thằng này cũng đủ mạnh mẽ a.
Hóa ra là tối hôm nay Thiên Cẩn Thần hẹn Thiên Nhi tại phía sau núi, hiển nhiên là ý định tỏ tình với Thiên Nhi đây.
Sau khi Mộ Dật Thần nghe được tin tức kia đương nhiên cũng đi tớiphía sau núi, sau khi Thiên nhi đi đến điểm hẹn thì hắn vẫn ở một bênnghe lén.
Khi Thiên Cẩn Thần hỏi Thiên nhi có đồng ý ở cùng với hắn ta không.Thì Thiên nhi lâm vào trầm mặc. Đến lúc này thì Mộ Dật Thàn cũng rấtkhẩn trương, đúng lúc hắn nhịn không được muốn nhảy ra thì lúc này Thiên nhi lên tiếng từ chối Thiên Cẩn Thần.
Thiên Cẩn Thần bị cự tuyệt đương nhiên tâm tình rất khó chịu, lập tức suy đoán Thiên Nhi thi thoảng ưa thích Mộ Dật Thần, đứng một bên mà bắt đầu quở trách Mộ Dật Thần không ra cái gì, không hiểu thương hoa tiếcngọc, vân … vân
Vừa nói, vậy mà Thiên nhi ở một bên còn gật đầu, làm cho Mộ Dật Thần rất tức giận.
Gã Thiên Cẩn Thần này không biết suy nghĩ rồi, dám ở trước mặt Thiênnhi nói xấu hắn, tiểu tử này đánh cái chủ ý gì hắn còn không biết sao?Rõ rạng là muốn hạ thấp chính mình sau đó nâng hắn lên.
Rốt cục không chịu được, Mộ Dật Thần đột nhiên xuất hiện trước mặthai người, không nói hai lời liền đánh Thiên Cẩn Thần một trận, đó cũnglà nguyên nhân Thiên Cẩn Thần chật vật như vậy.
Thiên nhi thấy Mộ Dật Thần đột nhiên xuất hiện, lại nhìn thấy hắnđánh Thiên Cẩn Thần thì không khỏi giúp Thiên Cẩn Thần một phen. Nguyênbản tâm tính của Mộ Dật Thần không tốt còn nhìn thấy Thiên nhi giúp đỡtiểu tử này, cùng tức mà không có chỗ phát tiết.
Cuối cùng, dĩ nhiên hắn cưỡng hôn Thiên nhi.
Cái hôn này, trực tiếp làm cho cả ba người đơ ra. Ba người hai mặtnhìn nhau, đợi cho Thiên nhi kịp phản ứng thì liền cho Mộ Dật Thần mộtcái tát rồi chạy đi rất nhanh.
Mộ Dật Thần thấy bộ dạng kinh ngạc của Mộ Chỉ Ly, không khỏi gãi gãiđầu, rất không có ý tứ cúi đầu, hiện tại nghĩ lại hắn cũng không biếttại sao mình lại hành động như thế, nhưng hắn cũng không hối hận.
Đột nhiên, Mộ Chỉ Ly khoác một tay lên vai Mộ Dật Thần, mặt tràn đầy ý cười, nói:”Nhìn không ra tiểu tử người còn có một chiêu này a. Khôngtệ, ha ha.”
Mộ Dật Thần sững sờ, hiển nhiên không nghĩ Mộ Chỉ Ly lại có phản ứng lớn như vậy.:”Tỷ, đây là…”
Nghe vậy, trên mặt Mộ Chỉ Ly cũng hiện lên một tia bất đắc dĩ: “Haingười các ngươi cũng quá làm khổ nhau rồi, đã lâu như vậy mà cũng khôngcó tiến triển gì. Nếu Thiên Cẩn Thần không có tới mà nói, ta đoán rằngcác ngươi còn mất đến vài chục năm.
Hiện tại xem ra, hết thẩy đều nói trước a. Dật Thần, ta cho đệ biết,Thiên nhi là muội muội tốt của ta, về sau đệ hãy tốt với nàng có biếtkhông?”
“Ta nhất định” Mộ Dật Thần gật đầu, nguyên bản hắn không có cảm giácgì quá lớn, nhưng thời điểm Thiên Cẩn Thần thổ lộ với Thiên nhi, hắn rất khẩn trương, sợ nàng ấy sẽ đồng ý.
Từ đó trong lòng hắn cũng rất rõ ràng, hắn ưa thích Thiên nhi, rấtyêu rất yêu. Bởi vì yêu, cho nên thời điểm nàng đi gặp Thiên Cẩn Thầnthì hắn không vui, thậm chí còn tức giận.
Trước kia hắn vẫn ở cùng với Chỉ Ly và Thiên nhi, thế nên không cócảm giác gì, dù sao mỗi ngày đều ở cùng nhau, loại tình cảm này liền trở lên mơ hồ cùng tập mãi thành thói quen.
Nhưng bây giờ hắn hoàn toàn hiểu rõ rồi, cảm tình hắn với Thiên Nhikhông phải là quen thuộc mà là tình yêu. Giống như tình cảm của tỷ vớitỷ phu vậy, nghĩ thông suốt hết thẩy, Mộ Dật Thần cảm thấy cả người mởrộng trong sáng.
“Nhưng bây giờ Thiên nhi tức giận không để ý đến đệ, làm sao bâygiờ?” Mộ Dật Thần khó xử nói, vừa rồi Thiên nhi tức giận cũng không phải là bình thường a.
Mộ Chỉ Ly lại khoác tay nói:”Sẽ không đâu, đệ cứ phát huy tinh thầnchai mặt đi tìm nàng ấy thì tốt rồi, tìm cái biểu diễn thú vị gì để dỗdành nàng ấy đi, rất nhanh sẽ không có việc gì hết. Cố gắng lên, ta rấtcoi trọng đệ.”
“Cảm ơn tỷ!” Mộ Dật Thần rất vui vẻ mà gật đầu, lập tức đi tìm đồ vật mà Thiên Nhi thích nhất.
Thấy thế, Mộ Chỉ Ly cũng rất thỏa mãn về phòng mình tiến vào trạng thái tu luyện, kế tiếp hết thảy có thể đoán được a.
Ngày thứ hai, Khi Thiên nhi mở cửa phòng ra thì nhìn thấy một bó hoaxinh đẹp cùng với dung nhan tuấn dật của Mộ Dật Thần. Sưng đỏ trên mặtđã biến mất không gì thấy nữa mà chuyển thành khuôn mặt tươi cười.
Nhìn thấy một màn này, tâm tình Thiên nhi rất tốt, chỉ là trên mặtnàng không có một chút biến hóa nào, liếc Mộ Dật Thần một cái xong cáigì cũng không nói.
“Thiên nhi, chuyện ngày hôm qua đều là lỗi của ta, nàng đừng nóng giận.”
………………..
Thời gian cứ vậy bất tri bất giác trôi qua
Hai năm sau.
Hình như trong mắt mọi người Mộ Chỉ Ly đã thành thói quen không cóHàn Như Liệt bên cạnh, nhưng cụ thể thế nào chỉ cho một mình nàng biết.
Cả ngày bận rộn làm cho nàng không có thời gian suy nghĩ thứ khácnữa, trong môn phái tất cả đều phát triển theo chiều hướng tốt, tám vịtrưởng lão kinh ngạc phát hiện trong thời gian ngắn ngủi tại đây , thựclực đệ tử của Thiên Âm Môn trình độ tăng lên vượt qua sự tưởng tượng của bọn hắn.
Bọn hắn như thấy được Thiên Âm Môn lúc cường thịnh nhất, tại trongmắt người khác, Thiên Âm Môn vẫn như trước không có thay đổi gì. Tronghai năm qua, Thiên Âm Môn làm việc cũng không rêu rao, nhưng vì chínhnguyên nhân này mà mọi người càng xem không thấu thực lực của Thiên ÂmMôn.
Một ngày này, Mô Chỉ Ly lại xuất hiện tại điện Nghị Sự, cùng lúc đó mười hai trưởng lão đã tụ tề đầy đủ.
Bốn vị trưởng lão trước kia đã trở về rồi, hệ thống trưởng lão củaThiên Âm Môn đã nguyên vẹn. Đối với điểm này thì Mộ Chỉ Ly cũng không có thay đổi gì, dù sao những người này đều là trưởng lão cũ của Thiên ÂmMôn, huống chi bọn họ cũng rất nhiệt tình đấy.
Khuôn mặt của Mộ Chỉ Ly có hơi trầm trọng, nhìn mười hai trưởng lão nhưng lại lâm vào trầm mặc.
Hiển nhiên chư vị trưởng lão cũng cảm nhận được không khí trầm trọngnày, chỉ là trong mắt bọn họ không có nghi hoặc mà chỉ có thấu triệt.
“Hôm nay. Thực lực của Thiên Âm Môn đã cường đại lên không ít. Taquyết định bảy ngày sau triển khai hành động với Lôi gia” Mộ Chỉ Ly chậm rãi lên tiếng nói, trong giọng nói tràn đầy uy nghiêm, nàng cũng khôngphải cùng mọi người thương lượng mà đang tuyên bố kết quả quyết định của nàng.
Vừa nói xong, toàn bộ điện Nghị Sự lại lần nữa rơi vào sự trầm lặng.
Thù hận giữa Mộ Chỉ Ly và Lôi gia là cả toàn Thiên Âm Môn đều biết rõ dấy. Mà bọn hắn còn biết rõ hơn ngày hôm nay sớm muộn đều đã đến, màhôm nay rốt cục đã đi đến.
Đối với sự tình của Môn chủ, đương nhiên bọn hắn coi là việc đáng làm thì phải làm. Nếu như toàn bộ đệ tử Thiên Âm Môn có việc thì đối phương cũng là tử địch của Thiên Âm Môn, huống chi là Lôi gia.
“Hiện tại địch nhân của chúng ta không chỉ có Lôi gia mà còn có KhấpHuyết Minh. Nếu như thời điểm chúng ta đi đối phó Lôi gia, thì KhấpHuyết Minh lại đi đối phó chúng ra, thế nên làm gì cho phải?” Phong Bạch trưởng lão không khỏi lên tiếng nhắc nhở.
Hắn cũng không phản đối đối phó Lôi gia, thế nhưng trước đó phải làmmột chút chuẩn bị, nếu không đến lúc đó sợ là còn không kịp rồi.
“Hai cái thế lực này chúng ta luôn muốn ra tay với một cái đấy, nếuchúng ta đối phó với Khấp Huyết Minh, như vậy tất nhiên Lôi gia sẽ ratay, nếu chúng ta đối phó Lôi gia thì Khấp Huyết Minh sẽ hay không ratay vẫn là vấn đề đấy.
Mộ chỉ Ly chậm rãi phân tích tình thế bây giờ: “Thực lực bây giờ củaLôi gia chắc chắn sẽ cường đại hơn, nếu như chúng ta cứ tiếp tục án binh bất động, thời điểm chúng ta phát triển thì bọn hắn cũng phát triển, cứ tiếp tục như vậy thì kết quả khó có thể nói trước được.
Hiện tại có ta Thiên Âm Môn, Bạch gia, Hàn gia cùng nhau đối phó bọnhắn, chắc chắn sẽ diệt hết Lôi gia mà không có vấn đề gì đấy. Nếu nhưlúc này Khấp Huyết Minh triển khai công kích chúng ta thì tin tưởng cũng có thể ứng phó được.
Khấp Huyết Minh và Lôi gia là vấn đề khó khăn không nhỏ, nếu khônggiải quyết tốt thì Thiên Âm Môn cũng chịu ảnh hưởng không nhỏ. Mọi người đang nghe Mộ Chỉ Ly phân tích thì cũng không khỏi thừa nhận, nàng ấynói rất có lý.
Hai cái thế lực kia luôn phải diệt trừ đấy, so với Khấp Huyết Minhthì Lôi gia này là uy hiếp rất lớn. Gần đây, động tác của Lôi gia ngàycàng nhiều, không bao lâu nữa bọn hắn cũng có hành động.
Dù sao sau khi Hàn Như Liệt mất tích, thù hận của Mộ Chỉ Ly với Lôigia cũng rõ hơn, giờ Lôi gia đã thu liễm hung hăng càn quấy lúc trướcrồi, thái độ trở nên điệu thấp.
Tuy nhiên trong hai năm này, các thế lực này đều không có gút mắc gì, thế nhưng mà là người thông minh cũng biết các thế lực đó nhất định cómột trận chiến. Mà một trận chiến này chính là cuộc chiến sinh tử tồnvong chân chính.
Từ nay về sau, hai thế lực tại đại lục Thiên Huyền chỉ có thể tồn tại một.
“Ta cảm thấy Môn chủ nói rất đúng, Môn chủ đã nói như vậy thì chắc chắn hết thảy đã được định giá tốt rồi.”
“Ta cũng đồng ý/”
“Ta đồng ý.”
Tại trong hai năm này, chư vị trưởng lão đều đã chứng kiến năng lựclãnh đạo của Mộ Chỉ Ly. Lo lắng lúc trước đã biến mất hoàn toàn, bọn hắn tin tưởng quyết định của Mộ Chỉ Ly.
Thân là Môn chủ Thiên Âm Môn, quyết định của nàng đương nhiên bọn hắn muốn tuân theo đấy.
Nhìn thấy chư vị trưởng lão đều không có ý kiến, trên mặt Mộ Chỉ Ly cũng chậm rãi giương lên nụ cười tươi tắn.
Lâu như vậy, cuối cùng nàng cũng đợi được đến ngày hôm này, hiện tạiđúng là thời cơ thích hợp nhất. các trưởng lão đều ủng hộ làm cho nàngcảm thấy rất vui vẻ, dù sao nàng cũng không thích quyết định của mìnhđưa ra bị dị nghị.
“Lúc này đây chính là cuộc chiến sinh tử tồn vong, ta hi vọng chự vịtrưởng lão sau khi trở về thì hãy thông tri rõ ràng cho các đệ tử, nếukhông muốn tham gia thì chớ cưỡng cầu.” Mộ Chỉ Ly chậm rãi lên tiếngnói.
Nàng chưa bao giờ thích cưỡng cầu mấy thứ gì đó, loại này liên quanđến vấn đề sinh tử đương nhiên không thể cưỡng cầu đệ tử của Thiên ÂmMôn.
Mười hai vị trưởng lão cùng nhau gật đầu, hai năm bọn hắn ở chung với vị Môn chủ này đối với tính tình của nàng cũng hiểu được không ít. Đâylà tác phong của nàng nhưng đồng dạng trong lòng bọn hắn cũng rất rõràng không có bất kỳ đệ tử nào từ chối cả.
Trước mắt Thiên Âm Môn lực ngưng tụ mà ngay cả bọn hắn còn cảm thấyrất khiếp sợ, quật khởi mới có hai năm thôi nhưng cái lực ngưng tụ nàyso với môn phái quật khởi mấy chục năm trên trăm năm đều muốn mạnh hơnnhiều.
Mà tạo thành hết thẩy hiển nhiên là Môn chủ trẻ tuổi ở trước mặt này, đừng nói đến các đệ tử, tại không khí này ngay cả trưởng lão bọn hắncũng vô cùng kích động.
Quyết định đối phó với Lôi gia tại một ngày này đã truyền ra toàn bộThiên Âm Môn, nhưng mà đệ tử Thiên Âm Môn khi nghe được tin tức này aicũng không có sinh ra cảm xúc lo lắng, trái lại có một loại hưng phấn.
Nếu không vì Lôi gia thì vẻ đẹp của Môn chủ bọn họ cũng khoái hoạtkhông ít, bọn hắn đều mong muốn Môn chủ có được hạnh phúc a. cũng hivọng Hàn Như Liệt sớm ngày quay trở về.
Chỉ là còn có một khả năng, nhưng bọn hắn không ai muốn nói ra, nếunhư Hàn Như Liệt không về được thì nên làm thế nào cho phải? Nghĩ tớinhững thứ này, hận ý của mọi người đối với Lôi gia càng thêm nồng đậm.
Mộ Chỉ Ly im lặng đứng trên đỉnh núi, quan sát một mảnh màu đỏ chóimắt ở dưới chân núi, nàng đã chính thức yêu màu đỏ, bởi vì người đó màyêu màu đỏ.
Hôm nay bộ áo đỏ đã trở thành biểu tượng của Mộ Chỉ Ly, giống như lúc trước áo đỏ là biểu tượng của Hàn Như Liệt.
Mộ Dật Thần nắm bả vai Thiên nhi đứng sau lưng Mộ Chỉ Ly, bọn họ cũng biết làm ra quyết định này thì tâm tình của Mộ Chỉ Ly cũng không bìnhtĩnh. Dù sao qua thời gian hai năm , Mộ Chỉ Ly phảng phất thoát ly hếtthảy, toàn tâm vùi vào tu luyện và sự tình môn phái.
Nhưng hôm nay đối phó với Lôi gia rồi, trong lòng nàng ấy nhớ tới tất cả chuyện xảy ra trước kia, nàng ấy sao lại sống thoải mái được chứ?
Cảm nhận được hai người tới gần, Mộ Chỉ Ly chậm rãi quay đầu lại.Tình cảm của hai người bọn họ cũng phát triển vững bước, nhưng ngày bình thường vẫn cãi nhau ầm ĩ như trước, đây có lẽ chính là phương thức haingười ở cùng nhau.
Mặc dù chọc phá tầng giấy mỏng kia, hai người bọn họ vẫn không cóthay đổi gì, mỗi lần nói mấy câu thì liền cãi nhau luôn, trước mặt người khác bọn hắn không ngừng nói xấu đối phương, nhưng nếu có người khácnói xấu đối phương mà nói, nhất định sẽ mắng cho người kia một chầu.
Hai người ồn ào nhưng tình cảm ngày càng tốt. Muốn nói phương thức ởchung của bọn hắn như vậy, cho dù người bình thường muốn cắm vào chỉ sợkhông được a, dù sao trên thế giới này dở hơi như bọn họ cũng khôngnhiều lắm.
Thiên Cẩn Thần biết hai người ở cùng nhau thì trong thời gian ngắncũng ủ rũ, chỉ là hiện tại đã thoát khỏi ủ rũ và ba người bọn họ vẫn làbạn tốt như trước, về phần bên trong chuyện tình đến tột cùng là cái gìthì nàng sẽ không biết rồi.
Không thể phủ nhận quan hệ hiện tại của bọn họ là thích hợp nhất.
Vốn là Mộ Chỉ Ly muốn tổ chức hôn sự cho bọn họ, nhưng bọn họ lại cựtuyệt vì Thiên nhi và Mộ Dật Thần muốn đợi Hàn Như Liệt trở về, bọn hắncùng nhau tổ chức.
Biết được suy nghĩ của bọn họ thì Mộ Chỉ Ly cũng không cự tuyệt, nàng cũng hi vọng thực sự có một ngày như vậy.
“Chỉ Ly..” Tại đây trong tích tắc, Thiên Nhi nhìn thấy Mộ Chỉ ly màkhông biết nói gì, dường như không có biện pháp an ửi nàng ấy.
Kỳ thật trong lòng nàng rất rõ, bất luận thời gian có trôi qua baolâu, trong lòng Mộ Chỉ Ly chưa bao giờ buông xuống những tưởng niệm vàđau lòng đối với Hàn Như Liệt, chỉ là nàng ấy che dấu sự thống khổ ởtrong lòng mà thôi.
Nhìn thấy bộ dáng của Thiên nhi kia, trên mặt Mộ Chỉ Ly không khỏi nở nụ cười tươi :”Thiên Nhi ! Ta không sao. Rất nhanh có thể chứng kiếnLôi gia bị tiêu diệt, ta cảm thấy rất vui vẻ.”
Lôi gia này làm cho nàng hận rất sâu, cuối cùng cũng đến thời điểm được giải phóng.
Nghe vậy, Thiên Nhi gật đầu. Im lặng ủng hộ Mộ Chỉ Ly, ngay tại lúcnày ngôn ngữ dư thừa đã không cần thiết, nàng tin rằng những điều nàngcần nói thì Mộ Chỉ Ly đều hiểu.
Kế tiếp, Mộ Chỉ Ly cũng truyền tin này đến cho Hàn gia và Bạch gia,từ lúc trước nàng cũng đã nói chuyện này cho hai gia tộc biết, cái loạinày chỉ là chờ thời cơ thôi, hôm nay rốt cục cũng chờ được.
Quả nhiên, sau khi Hàn gia và Bạch gia biết được tin này, đều lập tức đáp ứng lại ngày đó bọn họ sẽ xuất hiện. Có thể nói quan hệ tam phươngbọn họ rất vững chắc, dù sao bọn họ tụ tập cũng không phải vì lợi ích.
Bất luận Hàn gia hay Bạch gia chờ ngày này cũng đã lâu rồi, hận ý của bọn họ với Lôi gia đã đạt đến mức mà thường nhân khó có thể lý giải,hận đến mức không thể lập tức tự tay đâm chết Lôi gia.
Trong lúc nhất thời, Phong vân gợn sóng
Một cơn gió mang theo hơi thở giông tố quét ngang tất cả các môn phái thế gia. Hiển nhiên Lôi gia cũng cảm nhận được hơi thở khác thường.
Lúc này Khấp Huyết Minh cũng không bình tĩnh, nhưng cái này đối với bọn họ là thời cơ vô cùng tốt
Trong hai năm qua, Thiên Âm Môn như một cây gai đâm vào trái tim bọnhắn, ai cũng không dễ chịu. Bọn hắn muốn nhổ cái gai này đi, nhưng cáigai này bây giờ rất khó nhổ.
Nếu như lần này bọn hắn thất bại, thì Khấp Huyết Minh sẽ biến mấtkhỏi đại lục Thiên Huyền này, hiển nhiên kết quả này ai cũng không muốnnhìn thấy.
Hơn một ngàn năm mới phát triển được đến bước này, nếu cứ như vậy hủy hoại trong chốc lát, ai mà có thể tiếp thu được.
Ngày hôm này chư vị trưởng lão cùng với Minh chủ đang tương thảochuyện này, quyết định này sẽ ảnh hưởng đến sự tồn vong của Khấp HuyếtMinh.
Thời điểm tất cả mọi người đều bàng hoàng thì Mộ Chỉ Ly lại tương đối lạnh nhạt.
Hết thảy đều tiến hành đâu vào đấy , vì ngày hôm nay mà nàng đã chuẩn bị quá lâu, cho nên thời điểm tiến đến ngày hôm nay, tất cả đều làđương nhiên.
Trong khoảng thời gian này, Tư Đồ Diêu và Lăng Lạc Trần đều dứt thoát đứng ở Thiên Âm Môn mà không chịu đi.
Bọn họ đều biết hôm nay là thời khắc mấu chốt của Mộ Chỉ Ly, đều mơ tưởng sống ở chỗ này cùng với Mộ Chỉ Ly.
Suốt hai năm thời gian, hai người đến Thiên Âm Môn không biết baonhiêu lần, có thể nói bọn họ rất quen thuộc Thiên Âm Môn, toàn bộ đệ tửThiên Âm Môn không ai là không biết bọn họ.
Chỉ là thái độ của Mộ Chỉ Ly đối với bọn họ chưa từng thay đổi. Khinàng nhìn thấy hai người bọn họ luôn rất thân thiết nhưng vẫn còn tianhàn nhạt xa cách mà bọn họ cảm thụ rất rõ.
Đối với điểm này bọn họ cũng không rối rắm gì, dù sao bọn họ đều rõvị trí của Hàn Như Liệt trong lòng Mộ Chỉ Ly có quan trọng bao nhiêu,tất cả đều muốn xem năm năm sau Hàn Như Liệt có thể trở về hay không.
Nếu hắn ta có thể trở lại, thì bọn họ chỉ có thể đứng ở bên cạnh, nếu hắn không trở lại, bọn họ tuyệt đối sẽ không bỏ qua.
Sự tình thật đáng buồn a, tại trước mặt Hàn Như Liệt hai người bọn họ đều không có sức cạnh tranh nào, ai bảo Mộ Chỉ Ly đối với Hàn Như Liệt tình căn thâm chủng*(tình cảm sâu nặng) đây này? Nhưng bọn họ cũng phục Hàn Như Liệt vì hắn ta đối với Mộ Chỉ Ly quá tốt.
Trong chớp mắt thời gian bảy ngày đã đi qua.
Một ngày này sáng sớm, toàn bộ Thiên Âm Môn đều tràn ngập một cỗ hào khí khắc nghiệt.
Mộ Chỉ Ly đứng ở trước cửa ra vào của Thiên Âm Môn, nhìn các đệ tử phía sau với ánh mắt bình tĩnh,
Thiên nhi và Mộ Dật Thần phân biệt đứng ở hai bên, bất luận Mộ Chỉ Ly đi chỗ nào, bọn họ sẽ theo nàng tới nơi đó. Huống chi bọn họ cũng hậnLôi gia thật sâu.
Lúc này đây Mộ Chỉ Ly cũng không để cho các vị trưởng lão đi theo ,dù sao Khấp Huyết Minh có động tĩnh gì thì trong môn phái cũng cần cóngười, có các vị trưởng lão ở chỗ này thì nàng cũng yên tâm.
Về phần Lôi gia cần có nàng chỉ huy mới có thể.
Lại để cho Mộ Chỉ Ly ngạc nhiên là Lăng Lạc Trần và Tư Đồ Diêu cũng không quay về mà đứng ở bên cạnh nàng.
Thấy thế Mộ Chỉ Ly không khỏi lên tiếng:” Các người chuẩn bị hôm nay rời đi sao?”
Lăng Lạc Trần và Tư Đồ Diêu nhìn nhau nhưng lại cùng lên tiếng:”Haingười chúng ta đi cùng với ngươi.” Thế nhưng đúng ra nói không tốt, quahai năm cuộc sống khổ bức, ngược lại quan hệ hai người càng quen thuộchơn.
Dù sao ở chỗ này bọn hắn có thể hiểu rõ đối phương, bởi vì cái gọi là anh hùng tiếc anh hùng, vậy mà bọn hắn trở thành bạn tốt, tại trongchuyện của Mộ Chỉ ly thì chuyện nên làm thì làm thôi.
“Không thể” Lời lẽ của Mộ Chỉ Ly nghiêm khắc cự tuyệt, ai cũng khôngthể. Địa vị của hai người tại Thần Quyết Cung và Dược Tông đều hết sứcquan trọng, nếu bọn họ đi cùng với mình thì chẳng phải là đại biểu thái độ của môn phái.
Nàng tuyệt đối không thể kéo hai môn phái này xuống nước.
“Không phải dùng danh nghĩa môn phái mà dùng danh nghĩa của chúngta.” Tại thời điểm Chỉ Ly cần giúp đỡ, làm sao hai người có thể lùibước.
Sớm lúc trước, hai người bọn họ đã đoán được ngày hôm nay, cũng nghĩ kỹ bọn họ làm thế nào?
Hôm nay bất luận như nào, bọn hắn nhất định sẽ đi cùng nàng.
/655
|