Xuyên Qua Làm Nông Phụ

Chương 46 - Chương 46

/91


Editor: ChieuNinh

Trên vấn đề đặt tên cho cửa hàng, quả thực Tằng Tử Phu cẩn thận suy nghĩ một phen. Thương lượng cùng Thạch Lai Phúc, Tằng Tử Cường cuối cùng quyết định gọi ‘ăn uống chơi bời’ thông tục dễ hiểu. Cũng gần sát với cuộc sống không phải sao? Tên cũng coi như là mới lạ, nói trắng ra tên cửa hàng như vậy ở thời đại này còn không có, tin tưởng cũng có thể hấp dẫn người có chút hiếu kỳ.

Góc tây bắc trong tiệm dùng gỗ thô mài bóng loáng ngăn ra một phòng năm thước vuông, trên mặt đất trải đệm bông dày lên, để cho mấy người thợ ngoã làm vài cái thang trượt mang đi vào trong phòng. Đặc biệt ở bên ngoài đặt một cái tủ giày, tiểu hài tử có thể cởi hài đi vào chơi.

Cửa hàng không tính quá lớn, bỏ hai cái ‘nhã gian’ thông bên ngoài đại sảnh xếp mười tám bàn ghế, đều là bốn người một bàn. Vốn lúc trước còn suy nghĩ làm ra thành bàn tròn, làm như vậy người ngồi cũng nhiều, nhưng Tằng Tử Phu suy nghĩ lại, lúc này mang lên bàn tròn bàn vuông, nhìn không đẹp mắt, loạn! Cuối cùng quyết định ngoại trừ hai cái ‘tiểu Nhã gian’ mỗi căn bày một cái bàn tròn lớn mười người ngồi, trong sảnh ở bên ngoài đều chế thành bàn nhỏ, nếu người đến thật nhiều, có thể sắp vài cái bàn hợp lại cũng được.

Chính giữa mỗi cái bàn đều thống nhất bày lên bình nhỏ hàng tre trúc, bên trong cắm vào hai ba cái hoa lan dùng vải lẻ tạo thành. Bên cạnh thì bày một cái ấm trà, trên mặt bàn còn có khắc chữ số. Bốn góc mỗi cái bàn bày một bộ đồ ăn, một cái chén, một cái muỗng, một cái đĩa nhỏ, một cái ly trà, một đôi đũa trúc và một chiếc khăn tay vuông bằng vải bông có màu lam.

Những vật này ngoại trừ khăn tay cùng bình nhỏ hàng tre trúc Tằng Tử Phu, Tằng Vương thị cùng nhau tự chế, những thứ khác đều là đi bên Vương gia thôn chuyên nung đốt đồ gốm để cho người ta làm. Cũng là đi nhờ nhà lão Vương ca mua giúp so với đi mua thành phẩm ngoài chợ thì giá rẻ hơn chút ít.

Bốn chữ ‘Ăn uống chơi bời’ trên tấm bảng hiệu, Tằng Tử Phu nhờ Lý Sở Hà hỗ trợ ghi. Về phần khắc chữ thì do tay nghề của Tằng lão đại làm cho, đừng nói bảo đao chưa lão, có cái này phải gọi là tinh tế. Mà ngay cả Tằng Tử Phu trang trí thêm chu vi bốn phía đều là giống như đúc, rõ ràng cho thấy vượt ngoài mong đợi, một chút cũng không có cảm giác hỏng bét.

Vừa vào cửa bên trái, cũng là mặt Chính Đông bên trong cửa hàng là quầy hàng. Trên quầy cũng là cái giá gỗ, bày các loại rượu loại cùng với thẻ bài bằng gỗ ghi các món ăn. Nhưng mà Tằng Tử Phu vẫn cẩn thận chuẩn bị tám phần menu (thực đơn), nhưng chỉ để hai phần ở trên quầy, còn lại đều cất đi, chờ hai phần kia hư hao rồi lại đổi.

Phòng phía nam trên tường đều đặt giá gỗ nhỏ, trên mặt bày biện các loại ‘hàng mỹ nghệ’ làm bằng gỗ có ghi giá công khai. Có búp bê làm bằng gỗ tiểu hài tử thích, còn có các món đồ chơi xếp gỗ Tằng Tử Phu ‘mang tới’ từ hiện đại, còn có ống đựng bút làm bằng gỗ, rổ nhỏ tinh sảo để bài trí bằng hàng tre trúc.

Đối diện trên tường phương bắc treo một ít câu đố, chỉ cần đoán trúng sẽ có phần thưởng tương ứng, dù sao phải gom góp đủ bốn chữ ‘ăn uống chơi bời’ này. Những điều này là do ‘ý tưởng đột phát’ của Tằng Tử Phu, lại không biết trong tương lai vài năm sau, ngay cả các tiệm cơm trong kinh thành đều thịnh hành như vậy, mặc dù là những đại tửu lâu cũng đều bắt chước một phen.

Sau khi toàn bộ được thu thập thỏa đáng, liên hệ cùng Ngưu Đại Thành. Hôm nay là Tằng Tử Phu tự mình xuống bếp đã làm xong cả bàn tràn đầy thức ăn phong phú. Khuôn mặt Tằng Tử Cường và Thạch Lai Phúc tươi cười nghênh đón ba người Ngưu Đại Thành, Vương Thuận Tử, Triệu Lục Tử ở cửa ra vào.

Hai người Vương Thuận Tử, Triệu Lục Tử cái này . . .cái này . . . là du côn lưu manh ở trên hai con đường thì rõ ràng hợp lý hơn. Tằng Tử Phu đổ mồ hôi một phen, mặc kệ là cái triều đại nào nghề nghiệp du côn lưu manh này đều là vui sướng phồn thịnh! Không thể thiếu! Trên mặt hai ‘lão đại’ của hai con phố cũng đều rất nể mặt Ngưu Đại Thành, cũng không xét nét cái gì, vô cùng náo nhiệt ăn một bữa cơm với Thạch Lai Phúc và Tằng Tử Cường. Tửu lượng của Tằng Tử Cường và Thạch Lai Phúc sự là chẳng ra gì, không biết đã chạy vào nhà vệ sinh phun ra mấy lần!

Tằng Tử Phu ở phía sau phòng bếp nhìn quả thực sốt ruột, cũng đau lòng, nhưng dù sao cũng không tốt cứ như vậy mà đi ra ngoài lên cùng bàn rượu. Niên đại này ngoại trừ Diêu tỷ, cô nương đứng đắn nhà người ta, phụ nhân đều không được ở bên ngoài ngồi cùng bàn uống rượu cùng với các nam tử xa lạ. Huống chi Vương Thuận Tử, Triệu Lục Tử cũng không phải là thứ tốt gì, cái này nếu truyền đi, Tằng Tử Phu có thể đi nhảy sông tự vận rồi, mỗi người một ngụm nước miếng là có thể chết đuối Tằng Tử Phu!

Hai người Vương Thuận Tử, Triệu Lục Tử cơm nước no nê, lại một người thu mười lượng bạc, hơn nữa có Ngưu Đại Thành hỗ trợ nói chuyện, liền vỗ bộ ngực cam đoan, có bọn họ, trên đường này không ai dám tìm cửa hàng này kiếm chuyện!

Tằng Tử Phu thọt Thạch Lai Phúc, Thạch Lai




/91

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status