Xà Vương Quấn Thân: Bà Xã, Sinh Quả Trứng!

Chương 1345: Chẳng lẽ hai đứa bé này thật sự là do cô sinh ra à? (1)

/1918


“Có cái gì mà khó nói? Chủ tử chính là chủ tử, nô tài chính là nô tài, nô tài vô dụng, bị chủ tử vứt bỏ là đạo lý hiển nhiên.”

Mạch Truy cũng tới, một thân áo đen, trên tay áo còn thêu hoa văn nổi, tóc đen buộc lên càng phát ra khí thế bức người.

Đậu Đậu nhìn thấy Mạch Truy, cảm thấy lời sư phụ nói trước kia không sai chút nào. Ma tộc trời sinh khôi ngô, dũng mãnh hiếu chiến, điểm này thể hiện sâu sắc trên người lão vũ phu và tiểu vũ phu.

Còn về Mạch Lăng cắt tóc ngắn này, à, có lẽ là đột biến gen.

Nếu như Mạch Lăng biết trong lòng Đậu Đậu đánh giá anh ta như vậy, có lẽ sẽ phát điên nhìn cô. Ai đột biến gen hả? Nếu không phải vì cô, anh ta đến nỗi nhập vào luân hồi biến phong cách của mình thành thanh niên ấu trĩ như vậy à?

Anh ta thành thục vững vàng lắm biết không hả?

Đáng tiếc, anh ta không biết. Anh ta vẫn đang vì Mạch Truy bắt chó đi cày xen vào việc của người khác mà cảm thấy tức giận không kiềm được!

Vậy là hai người đàn ông vì một bà già tên là Tiểu Ngọc bắt đầu cãi nhau, một người nói nô tài cũng là ma là có cha sinh mẹ dưỡng, một người nói nô tài chính là nô tài, trời sinh đã nên làm nô tài rồi.

Đậu Đậu nghe mà ngẩn ra, vừa hóng chuyện vừa nhìn bà già tên là Tiểu Ngọc này.

Cô cảm thấy cô cần phải giữ bà già này lại.

Ánh mắt bà già này nhìn cô, đó mới là ánh mắt nhìn người thân!

Hơn nữa tuổi tác bà ấy lớn như vậy, nghe nói đợi cô một nghìn năm rồi, bà ấy nhất định biết rất nhiều chuyện liên quan tới Mạch gia, cũng nhất định biết chủ nhân thật của cơ thể này đã làm ra chuyện thất đức gì, đã có lỗi với người thất đức nào.

Nghĩ đến đây, Đậu Đậu vung tay, “Đừng có ồn ào nữa! Đây là nha hoàn của tôi, tôi nói giữ lại là giữ lại!”

Nói xong hình như ý thức được mình nói như vậy quá nghiêm túc, cô liền cười hì hì, nịnh nọt nói, “Mẹ thương con như vậy mẹ hãy đồng ý đi! Cùng lắm thì nếu bà ấy làm sai một chuyện con sẽ lập tức đuổi bà ấy đi thôi.”

Phu nhân Hoa Dung bị Đậu Đậu nịnh nọt, nghe chữ mẹ mà trán không ngừng nảy lên. Liếc thấy Mạch tướng quân không biết đã đến cửa viện từ lúc nào, bà ta chỉ có thể thuận theo, “Được được được, theo con, đều theo con cả. Tiểu Ngọc, nghe thấy chưa hả? Còn không mau cám ơn Nhị tiểu thư đi!”

Bà lão tên là Tiểu Ngọc vội vàng nói, “Cám ơn Nhị tiểu thư, cám ơn Nhị tiểu thư!”

“Được rồi, thu dọn rồi mau đi thôi!”

Mạch tướng quân nói như vậy, rồi nhìn Viên Viên Biển Biển sau lưng Đậu Đậu, ghét bỏ nói, “Không được dẫn theo bọn trẻ qua đó! Để các nha hoàn trông đi!”

Đậu Đậu, “… Tại sao?”

Mặc dù cô không cho rằng hai đứa bé này là do cô sinh ra, nhưng thật khó hiểu, cô không muốn để hai đứa bé này lẻ loi lại đây.

“Tại sao? Con còn dám hỏi ta tại sao à? Con đã thấy có thánh nữ nào trước khi thành ma đã có con chưa? Con làm ông đây mất hết mặt mũi rồi biết chưa hả?”

Đậu Đậu nghe thấy lập tức phản bác, “Không biết!”

Cô mất mặt?

Cô mất mặt lúc nào chứ? Cho dù mất mặt, vậy cũng là cơ thể này mất mặt. Liên quan gì đến cô?

Mạch tướng quân nhìn ra ý trong mắt Đậu Đậu, vừa định mắng đã bị phu nhân Hoa Dung dịu dàng ngăn lại, “Được rồi, con mới vừa trở lại, ông hung dữ như vậy làm gì chứ? Phi Nhi cũng thế, bớt nói một hai câu đi không được à? Cha con cũng là vì muốn tốt cho con thôi. Con đến điện của Vu Sư, không tiện mang theo trẻ con.”

“Nếu như con nói con nhất định phải dẫn đi thì sao?”

“Con dám!”

“Con cứ mang đấy! Dù sao cha cũng đã nói, con trở lại lâu như vậy mọi người cũng đều biết chuyện con dẫn theo con trở về. Con cũng đã mất hết mặt mũi rồi. Vậy thì con dẫn hay không dẫn theo có gì khác nhau chứ? Con không dẫn thì thể diện đã mất của cha có thể tự chạy trở lại không? Không đúng không?”

/1918

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status