Vương Phi! Nàng Háo Sắc

Chương 63 - Kế Hoạch Mới.

/75


Trưa !

Ánh nắng dịu nhẹ khiến tâm hồn con người ta thoải mái.Từng cơn gió nhẹ khẽ đưa, cái cảm giác trong lành tận trưa vẫn còn lưu giữ. Cổ đại, thật tốt!

Quân Bình Phủ!

Trong phòng khách.

“Nước..nước” Tư Đồ Ngọc trong cơn mê vô thức nói. Cái cảm giác khô hốc tận cổ khiến hắn thấy khó chịu. Dần dần lấy lại ý thức, hắn rất khát, muốn uống nước, lời phát ra nhỏ nhỏ, nhưng vẫn đủ âm lượng gọi thức người bên cạnh.

“Nước đây Đồ Ngọc” Dương Tinh Linh suốt đêm túc trực, ai khuyên bảo cũng nhất quyết không chịu đi, chỉ muốn bên cạnh chiếu cố tên đại ngu ngốc kia. Tai nhạy bén nghe âm thanh phát ra, bật đứng lên nhanh chóng rót trà mang đến, đỡ Tư Đồ Ngọc ngồi dậy uống.

Giải quyết xong cơn khát, ánh mắt Tư Đồ Ngọc mông lung mở ra, nhìn người bên cạnh thì dọa hắn suýt té ngửa. Dương Tinh Linh suốt đêm không ngủ, hai mắt thâm đen, chỉ một đêm lại hao tổn tinh thần đến vậy? Cả người tiều tụy vô cùng. Rất nhanh, cảm giác sợ bị đá lên chín tầng mây, Tư Đồ Ngọc cảm thấy đau lòng, nàng là vì hắn mà trở nên như vậy?

“Linh nhi, nàng không sao, thật tốt quá! ” Sau khi được giúp đỡ, cả người Tư Đồ Ngọc dựa vào đầu giường, dùng tay phải kéo nhẹ Dương Tinh Linh vào lòng. Cảm nhận sự hiện diện của nữ tử hắn yêu thương, tâm tình tốt hẳn. Cho dù hi sinh tính mạng, hắn cũng không để nàng bị tổn thương. Vì điều đó còn đáng sợ hơn chết gấp trăm lần.

“Đồ Ngọc, sao chàng ngốc đến như vậy? Nếu Đồng Đồng không có mặt, thì chàng sẽ lập tức mất mạng đó.” Giọng Dương Tinh Linh nghẹn ngào nức nở. Hình ảnh Tư Đồ Ngọc ngã xuống dọa nàng hoảng sợ. Nếu thật sự hắn xảy ra chuyện gì, nàng sẽ không tha thứ cho bản thân. Và lúc nào cũng sống trong day dứt.

“Linh nhi! Khi thấy nàng lấy thân đỡ cho Lăng Lạc Nhân, biết lúc đó ta nghĩ gì không?” Tư Đồ Ngọc vỗ nhẹ bờ vai nhỏ chấn an. Ánh mắt nhìn vào hư không gợi lên nỗi khiếp đảm. Thầm nghĩ, quả thật nếu không có Tề Vũ Đồng ở đó, hắn lại chẳng kịp đỡ ám khí, thì bây giờ tình trạng sẽ ra sao?

Rời khỏi lòng ngực rắn chắc. Dương Tinh Linh nhìn Tư Đồ Ngọc khẽ lắc đầu. Lúc đó nàng cũng chẳng kịp suy nghĩ gì ,mắt thấy vương phi gặp nguy hiểm, chỉ biết làm hết mình để bảo vệ nàng.

Nhưng khi biết hắn lấy thân đỡ cho nàng, trong đầu lần nữa càng thêm bấn loạn. Chỉ có sự sợ hãi chiếm trọn tâm trí. Duy nhất tồn tại trong đầu là, hắn nhất định sẽ bình an. Nhất định !

“Ta nghĩ, nếu không có nàng, ta sống ý nghĩa gì?” Bàn tay to lớn gạt đi giọt nước mắt, Tư Đồ Ngọc nhìn thẳng vào mắt Dương Tinh Linh mà nói. Ít ra lúc đó cũng chỉ có hắn yêu đơn phương, dù mất mạng, nàng vẫn có thể sống tốt. Nhưng đối với hắn thì không. Hắn sẽ đau khổ, sẽ bất an, sẽ điên loạn, có khi sẽ làm chuyện ngu ngốc. Kết quả như vậy, hắn không muốn thử chút nào.

“Đồ Ngọc, chàng là đại ngu ngốc mà.” Dương Tinh Linh nghẹn ngào, lần nữa ôm trầm Tư Đồ Ngọc nức nở mắng. Hắn là tên ngu ngốc, ngu ngốc đến nỗi khiến tim nàng rung động mãnh liệt. Ngu ngốc khiến nàng mất cảnh giác trao trọn trái tim lúc nào chẳng hề hay biết.

“Phải ta ngốc. Ngốc từ lần đầu tiên gặp nàng thì chẳng thể nào khống chế bản thân, yêu sâu đậm. Ngốc vì ta chẳng dám thổ lộ, lại không thể buông tay. Chỉ biết gây chú ý cho nàng, mong một ngày nào đó nàng sẽ hiểu, sẽ để ý đến ta.” Tư Đồ Ngọc tiếp tục dùng tay phải vuốt ve mái tóc Dương Tinh Linh. Những lời này là tận sâu trong lòng hắn luôn ấp ủ.

Những ngón tay run run nhẹ nhàng chạm vào từng sợi tóc, cảm nhận từ lòng bàn tay cho Tư Đồ Ngọc biết, đây không phải là mơ. Mơ sao lại chân thật đến vậy? Sao lại ngọt ngào đến thế? Nếu quả thật là mơ, hắn mong rằng sẽ không tỉnh dậy. Cho là lụy vì tình cũng được, chỉ mong đi với nàng cùng trời cuối đất. Bên nhau bạc đầu !

“Đồ Ngọc…” Dương Tinh Linh một sát thủ máu lạnh.Từ khi hầu hạ Lăng Lạc Nhân, nàng đã thay đổi. Có thể cảm nhận được yêu thương từ xung quanh, trái tim bấy lâu giá lạnh vì thế mà ấm lên. Hôm nay biết được tình cảm sâu đậm của Tư Đồ Ngọc, phút chốc hòa tan. Nàng yêu vì sự chân thành của hắn!

Bỏ mặc cho thời gian trôi nhè nhẹ. Cả hai đang lắng nghe nhịp đập con tim hòa quyện vào nhau. Đối với Dương Tinh Linh, nàng như cảm ơn thượng đế đã ban tặng cho nàng một nam nhân tốt. Thầm hứa sẽ trân trọng sẽ cố dùng hết sức để bảo vệ tình cảm đó. Một tình cảm quý giá, không có bất kì thứ gì có thể thay đổi.

Với Tư Đồ Ngọc. Hắn biết rằng một khi bước vào con đường tình cảm sẽ không dễ dàng. Nhưng sau những cố gắng cùng nỗ lực, kết quả chẳng phải như ý nguyện sao? Vượt qua thử thách, mới thấy sự đáng quý của nó. Hắn sẽ làm mọi cách để bảo vệ tình yêu. Khó có được,tất nhiên phải giữ gìn cẩn thận rồi.

______________________

Tướng phủ !

Độc Cô Hoành nhìn Từ Trọng nhắm mắt dưỡng thần. Bàn tay đặt trên bàn, từng ngón thay nhau gõ nhịp.Từ khi báo cáo tình hình xảy ra, tướng gia chưa từng mở lời. Dường như đang suy nghĩ điều gì đó. Hắn cũng không dám nói thêm gì nữa. Chỉ chờ lắng nghe chỉ thị !

“Chưa tròn nửa tháng ,sẽ đến hội tứ quốc” Từ Trọng vẫn giữ trạng thái cũ, ngón tay thay đổi nhịp, chậm rãi. Hình như đã có sự tính toán. Hắn biết tổn thất lần này lớn hơn những lần khác. Tuy nhiên, thu hoạch cũng không ít.

Hiện tại Từ Trọng chắc chắn, kế hoạch ám sát hoàng hậu cùng vương phi nhất định bị bại lộ. Mà điều này chứng tỏ, Hàn Ngôn Duẫn đã nghi ngờ? Chỉ có điều, tên hoàng đế đó nhất định sẽ chẳng điều tra được gì, vì mười tên sát thủ phái đi ám sát đã tự sát. Nên chỉ còn đợi hội tứ quốc qua đi, mới bắt đầu điều tra kĩ.

“Thập Bát Sát Tinh khi nào hội tụ đủ?” Thời gian ngắn đến như vậy muốn chuẩn bị nhân lực cũng rất khó. Cũng may hắn đã có dự tính. Cho Độc Cô Hoành nhanh chóng thông báo gọi người về. Và đáng nói đến chính là thế lực ngầm ‘Thập Bát Sát Tinh’ kia không hề nhỏ, Thất Mĩ Thượng Nhân hợp lại cũng không là đối thủ.

“Dạ, khoảng mười ngày đường sẽ đến đủ” Độc Cô Hoành cung kính bẩm báo. Thập bát sát tinh được chia thành tám vùng căn cứ. Ẩn thân các địa điểm khác nhau trong Nam Việt Quốc, muốn triệu hồi phải mất không ít thời gian. Nếu không phải tình thế quan trọng, tướng gia sẽ không dùng chiêu bài cuối này.

“Lần này kế hoạch nhất định phải bí mật. Ta không muốn lặp lại sai sót. Hiểu chứ?” Chỉ vì lần ám sát hai nữ nhân kia đã hao tổn mười sát thủ đệ nhất kinh thành. Mặc dù Hàn Ngôn Duẫn không tìm ra được chứng cứ gì buộc tội. Nhưng lại làm hắn càng tăng cường đề phòng, với hai nữ nhân kia cơ hội nhất định không tái diễn.

“Thuộc hạ hiểu” Độc Cô Hoành tuân lệnh rời đi. Lần này hắn phải tra rõ, là kẻ nào cứu thoát nội gián trong tướng phủ lần trước. Và đề phòng trường hợp ngoài ý muốn, hắn phải bào chế ra loại dược cực độc, vô sắc vô vị. Nhất định sẽ có cơ hội dùng đến.

/75

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status