Vương Phi Côn Đồ Vương Gia Ngốc

Chương 14

/58


Xe ngựa 'lộp cộp....lộp cộp' chạy ra ngoài hoàng cung, tiếng vó ngựa thanh thúy vang lên từ từ trở nên không rõ, xe ngựa vương phủ ra ngoài hoàng thành thưa thớt người ở càng lúc càng xa.

Thân thể Dạ Tiểu Nhụy lắc lư theo xe ngựa, khoan khoái đong đưa, tươi cười trên mặt tựa như mật ngọt.

"Tiểu thư, từ lúc người xuất cung đến giờ đều cười, rốt cuộc người cười cái gì nha?"

"Đúng vậy, đúng vậy, Vương phi, làm cho Phán Xuân cũng rất tò mò."Hai nha đầu ngồi đối diện vẻ mặt tò mò nhìn Vương phi.

"Ha ha cũng không có gì, chỉ cảm thấy Thái hoàng Thái hậu rất thưởng thức."

Nha Nhi vừa nghe nàng nói vậy thì mạnh mẽ bịt miệng nàng.

"Tiểu thư của ta, lời này nếu để cho Ngự Lâm quân nghe được, thì chỉ có chết một trăm lần."(Ngự Lâm quân là đội ngũ quân lính chuyên hộ tống Hoàng thượng đi "du hí" và bảo vệ Hoàng thượng)

Dạ Tiểu Nhụy vuốt ve cái tay kia, "Thái hậu ta còn không sợ, ta còn sợ cái gì Ngự Lâm quân."

Nói xong nàng áp sát lại thân thể, cúi đầu đối với đối diện hai cái nha đầu thần bí nói: "Các ngươi yên tâm, hiện tại nha. . . Ta đúng là có hậu đài, Thái hoàng Thái hậu nói, nếu là có chuyện gì cứ việc nói với người, mà còn nếu là có người, tỷ như Thái hậu nương nương lại tìm ta tra hỏi, chỉ cần báo cho lão nhân gia, người lập tức liền đến, ta cùng với lão thái bà không khác bạn thân cho lắm, các ngươi thả mười vạn cái tâm hẳn là lão thái bà cũng không so đo ."

Đang trong lúc nàng cùng hai cái nha đầu nói nồng nhiệt, phía sau có một bàn tay quấy rối kéo nàng quay lại

"Nương tử ~ nương tử ~ ngươi nói cho Hiên nhi, vừa rồi hoàng nãi nãi kéo một mình ngươi đi ra, lặng lẽ nói với ngươi cái gì, Hiên nhi thật muốn biết."

Không đợi nàng nói cho đồ ngốc này nghe xong, Nha nhi cùng nha đầu Phán Xuân cũng kéo nàng quay lại, "Tiểu thư ~ bạn thân là có ý gì nha."

Hách Liên Dật Hiên lại lôi kéo nàng trở về, "Nương tử ~ ngươi nói cho Hiên nhi, ngươi cùng hoàng nãi nãi sau lưng Hiên nhi cất giấu bí mật gì a."

Hai cái nha đầu càng kéo nàng trở về, kéo tới kéo lui, đầu đều bị lắc đến hôn mê, bên tai chỉ nghe thấy ‘líu ríu’ thanh âm chim hót, Dạ Tiểu Nhụy vung hai tay, hét lớn một tiếng nói: "Được rồi được rồi, muốn ta nói cũng phải cho ta nói từ từ, các ngươi đều ầm ĩ khiến ta chóng mặt."

Ba người vội vàng thu tay, Dạ Tiểu Nhụy nhíu nhíu mày, sau đó nhìn hai cái nha đầu nói: "Bạn thân, ý tứ gần như là huynh đệ, huynh đệ kết nghĩa hiểu không?"

Xác định hai cái nha đầu đều đã gật gật gật ~ có chút quá khoa trương sau đó lại quay đầu nhìn gia hỏa cười ngây ngô kia.

Hách Liên Dật Hiên thấy nương tử nhìn hắn, lập tức cười lấy lòng khách khách không ngừng, Dạ Tiểu Nhụy nhìn hắn ngây ngốc đã muốn đánh cho một quyền, đánh hắn cho ngất xỉu. Đúng là. . . Ai ~ nàng đáp ứng Lão thái hậu chiếu cố tên ngốc đáng thương này, nghe qua thân thế của hắn thật đúng là rất đáng thương, nhìn hắn cười đến bán mạng như thế, nàng cũng thân cận nhếch miệng cười hai cái ‘chói lọi’, sau đó xụ mặt cực kỳ nghiêm túc nói: "Hoàng nãi nãi nói, muốn ta hảo hảo chiếu cố tướng công, bất quá nếu là tướng công không nghe lời, cho phép ta lấy gậy gộc đánh đòn, đánh cho chết."

"Hoàng nãi nãi mới không đối với Hiên nhi bộ dạng này." Tiểu Hiên Hiên cúi đầu chu miệng nhỏ hồng hồng, khoa chân múa tay, hai đầu ngó tay cái nhẹ nhàng chọc chọc nói thầm, điển hình là tin nhưng không chấp nhận sự thật đáng thương này.

Dạ Tiểu Nhụy ngầm cười cười, không nghĩ tới này ngốc tử trêu chọc lại đáng yêu như vậy.

"Tướng công nha ~ ngươi cần phải nghe lời a, kỳ thật nương tử cũng không muốn như vậy. . . Lớn như vậy. . gậy gộc đánh ngươi." Một bên nàng nói một bên khoa tay múa chân, vốn là mở ra nắm tay, chính mình nhìn một cái, không đúng, lớn như vậy chính nàng cũng cầm không dậy nổi, phỏng chừng là tên ngốc cũng sẽ không tin. Sau đó lại co lại thành miệng bát lớn, nghĩ thầm,rằng trình độ này, trong phạm vi trình độ của tên ngốc, liếc mắt nhìn trộm, a... Hô hô, nhìn hắn này muốn nhỏ ra nước mắt, hơi nước ở trong hốc mắt rõ ràng huy hoàng, khẳng định là bị dọa rồi. Ba người nhìn bộ dáng Vương gia bí bách khiến cho một đoàn trộm vui vẻ a, Hách Liên Dật Hiên lại ủy khuất nhìn các nàng cười, một bộ dáng bị khi dễ.

Bất tri bất giác, xe ngựa đã dừng tại Duệ vương phủ, Dạ Tiểu Nhụy chân mới bước xuống, lão quản gia chờ đã lâu ở vương phủ, vội vàng đón chào.

Quản gia quay đầu nhìn nhìn phía sau, kéo Phán xuân nha đầu hỏi: "Thôi ma ma đâu?"

Dạ Tiểu Nhụy không đợi Phán Xuân đáp, trực tiếp ném ra một câu"Chết trong cung rồi."

Lão quản gia thấy Vương phi trả lời như vậy, cũng không hỏi nhiều, chắc là có chuyện gì, bất quá hiện tại lúc này, bà ta không có ở đây không phải đúng lúc sao.

Quản gia vô cùng cung kính đứng trước mặt Dạ Tiểu Nhụy, tính thăm dò nói:

"Vương phi, trong phủ có hai vị phu nhân đến."

"Hai vị phu nhân đến? Vậy ngươi hảo hảo chiêu đãi đi." Nói xong Dạ Tiểu Nhụy cầm làn váy liền muốn vào cửa.

Lão quản gia có chút khó xử vội vàng lại nói thêm: "Hai vị phu nhân kia tới tìm Vương phi tính sổ ."

Một chân mới bước vào cửa, còn chưa có chạm đất. Thì nghe thấy nói có người tìm nàng tính sổ? ? ? Nàng trừ bỏ đắc tội Thái hậu chẳng lẽ còn đắc tội những người khác? Đúng là nàng mới đến nơi này chưa được bao lâu nha, gặp qua không quá mấy người, chẳng lẽ là Hoàng thượng? Cũng không có khả năng, muốn nói tìm phiền toái, vậy cũng phải là hắn tìm nàng, như thế nào biến thành hai vị phu nhân, nghĩ tới nghĩ lui đều không nghĩ đến còn có người nào, không bằng đi đến nhìn một cái xem hai vị đại thần này là người ra sao vậy.

"Lão quản gia, hai vị phu nhân kia ở nơi nào, mang ta đi gặp."

"Nương tử ~ tướng công cũng cần phải đi theo ngươi." Hách Liên Dận Hiên vừa nghe có người tìm đến nương tử gây rắc rối, hai tay chống nạnh ngẩng đầu ưỡn ngực tiêu sái tiến lên, sóng vai cùng nàng, khí thế này muốn có bao nhiêu mạnh mẽ thì có bấy nhiêu, có vẻ như chỉ cần mang theo hắn thì mang theo ‘an toàn’.

Dạ Tiểu Nhụy nhìn cũng không thèm nhìn, một quyền vung đến, trên khuôn mặt đáng yêu có hơn một vòng mắt gấu mèo.

"Thành thật trở về phòng cho ta , chuyện nữ nhân, nam nhân xen vào làm gì, nếu không cứ chờ ăn gậy." Nói xong đi đến đại sảnh, một bên là Nha Nhi một bên là nha đầu Phán Xuân, vội vàng đỡ lấy Vương gia, nhìn nhau cười trộm mỗi người một bên lôi kéo Vương gia trở về phòng.

Mới vừa vào đại sảnh đã thấy hai nữ nhân có khí thế trái phải mỗi người một bên. Một người xắn tay áo chống nạnh, một người ôm ngực ngẩng đầu, nhìn qua cách ăn mặc không hề khác so với chính mình, lại tinh tế đánh giá, tướng mạo cũng không kém, bất quá so với Dạ Vương phi nàng vẫn là kém một chút.(chưa từng thấy ai vô sỉ như nữ chính < ~<)

Hai người thấy một nữ tử quần áo hoa lệ đi vào trong đại sảnh, thân thể hai người đồng thời đứng sát lại.

Nữ nhân ôm ngực đem đầu để sát lại nữ nhân chống nạnh bên cạnh, nhẹ nhàng nói: "Đỗ phu nhân, đây là Duệ Vương phi đi."

Nữ nhân chống nạnh nhìn người đang tiến vào chau mày một hồi: "Ta xem, chắc là đúng rồi."

Nữ nhân ôm ngực nhìn người đi vào: "Xem bộ dáng của nàng, không lợi hại giống như tướng công ta nói nha."

Nữ nhân chống nạnh hết sức nghiêm túc nhìn lại nữ nhân ôm ngực : "Lợi hại, thường là thâm tàng bất lộ, ngươi xem tướng công ta, chỉ xem bộ dáng hắn gầy, không nói ai biết hắn là Đại Tướng quân uy vũ đâu."

Nữ nhân ôm ngực cũng ăn nhịp nói: "Cũng đúng a..., ngươi xem tướng công nhà ta, nhìn qua cao lớn uy mãnh giết người không chớp mắt, nhưng là thấy con gián con chuột tựa như đã gặp quỷ, lại vẫn một bộ ẻo lả."

Nói đến phu quân, hai người lại đồng thời ảo não, đồng thanh than vãn nhắc tới.

"Hai người đều là đồ vô dụng, vậy mà để cho một cái phi tử của Vương gia ngốc khi dễ, thật sự là mất hết cả mặt mũi."

Dạ Tiểu Nhụy đi đến trong sảnh, nhìn hai người này vẫn nói nhỏ, nán lại đến gần, ba người thành tam giác vây thành một vòng tròn, người bên cạnh duy chuyển một bước nghiêm chỉnh đứng đối diện với đối phương, hai người bốn ánh mắt chia làm hai cổ thế khí, theo hai phe ánh mắt như mũi tên bắn tới, hận không thể đem xuyên thủng Dạ Tiểu Nhụy cho nội thương .

Mà Dạ Tiểu Nhụy chỉ là trừng mắt lạnh lùng trước nhìn nữ nhân bên trái ôm ngực, lại nhìn nhìn nữ nhân bên phải chống nạnh. Cái loại khí thế này giống như hai tướng quân sánh đôi trên chiến trường.

Trong lúc cục diện rối rắm, Dạ Vương phi mở miệng trước.

"Xuyên không đến!"

Nghe được lời này, hai nữ nhân dường như nhất thời không phản ứng kịp, mà lại nghe được cực kỳ rõ, đồng thời kinh ngạc há miệng ‘O’ thành trứng chim, trừng mắt nhìn Dạ Tiểu Nhụy không rời, lại quay đầu nhìn lẫn nhau vài giây.

"Không sai" Đỗ phu nhân mở miệng trước.

"Xuyên đã bao lâu"

"Không lâu, mới hai năm."

Quay đầu lại hỏi Giản phu nhân

"Còn ngươi? Xuyên đã bao lâu."

"Năm tháng, mới từ con người tân xuyên lại trở thành tiềm xuyên."

"Xuyên không lại còn phân thành tân xuyên? Tiềm xuyên? Thâm xuyên?"

"Đúng nha, ngươi không biết sao?"

"Thật đúng là không biết, ta mới xuyên tới vài ngày, xem ra phải nhờ hai vị tiền bối chỉ bảo, mời hai vị vào bên trong ngồi."

Ba người cùng di chuyển tới phòng khách trong đại sảnh, ngồi thành một đoàn.

Dạ Tiểu Nhụy một tiếng thét to: "Phán Hạ, Phán Thu, Phán Tuyết dâng trà cho hai vị phu nhân, mang hoa quả, điểm tâm."

"Vương phi làm sao mà biết chúng ta là xuyên tới."

"Nhìn xem hai người khí thế như vậy, kiểu cách này, nữ nhân cổ đại có thể có khí chất như thế?" Đương nhiên không có, nếu là tất cả đều mạnh mẽ giống như các người, vậy ta còn đần độn cái rắm, may mà xuyên tới ngoại quốc không phải là tiểu nữ tử, nếu không chỉ sợ không có cách nào khác mắc bẫy, vẫn còn phun phân chim đâu. (Luyến Luyến: vì cái gì người ngoại quốc không phun nước miếng mà lại phun phân chim. Nhị Nhị: bởi vì người ngoại quốc nói đều là tiếng chim, cho nên phun ra đều là cứt chim)

/58

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status