Vũ Động Càn Khôn

Chương 512: Chưởng ấn, quyền ấn, chỉ động

/1309


Huyết đoàn màu đen lơ lửng trong lòng bàn tay Lâm Động, phảng phất bên trong có những âm thanh rồng gầm chó sủa, khí tức bạo liệt truyền ra mang theo một cảm giác tang thương từ xa xưa vọng lại.

Đây chính là huyết mạch Viễn Cổ của Ma Long Khuyển, rõ ràng một chiêu ấy của Lâm Động gần như đã đem toàn bộ huyết mạch ẩn chứa bên trong xương cốt Ma Long Khuyển rút hết ra ngoài.

Cảm nhận được sự cường mãnh của huyết mạch Ma Long Khuyển, trong ánh mắt Lâm Động lóe lên một sự vui mừng. Có được huyết mạch của Ma Long Khuyển này, nếu như dùng để triệu hồi tàn hồn Viễn Cổ Thiên Ngạc nhất định sẽ phát huy tác dụng rất lớn.

- Lâm Động, ngươi không thấy đã đi quá giới hạn rồi sao?

Lúc này, sắc mặt ba gã cường giả Nhị Nguyên Niết Bàn vô cùng khó coi, cuối cùng không nhịn được buộc phải lên tiếng.

Nhìn đám huyết mạch Viễn Cổ lớn trong tay Lâm Động, sau đó nhìn vào chút nhỏ nhoi trong tay mình, có lẽ trong lòng bọn hắn cảm thấy như vậy thật là không công bằng.

Lúc này mọi người ở xung quanh cũng đều do biến cố bất ngờ phát sinh này mà ánh mắt nhìn qua liếc lại. Những cường giả dưới trướng ba Đại Vương triều, kia ánh mắt càng trở nên tập trung vào Lâm Động, nguyên lực chậm rãi thôi động.

Cảm nhận được ánh mắt của những người này, thân hình Tiểu Viêm khẽ động, đã xuất hiện phía trước thi thể Ma Long Khuyển, thiết côn trong tay đập mạnh xuống đất, một cỗ khí tức hung bạo lập tức cuồn cuộn xuất khai, khiến cho cường giả của ba Đại Vương triều đều biến sắc.

- Ba vị, Ma Long Khuyển này chỉ là vật vô chủ, việc này vốn là ai có thể lấy được bao nhiêu thì lấy. Sao vậy? Chẳng lẽ ba vị vẫn còn có ý muốn tranh đoạt?

Lâm Động bàn tay lật qua, đem huyết mạch Ma Long Khuyển cho vào túi Càn Khôn của mình, ánh mắt hướng về ba gã cường giả Nhị Nguyên Niết Bàn, cười nhạt nói.

- Lâm Động, ta biết năng lực của ngươi không phải tầm thường, có điều Ma Long Khuyển này là do bọn chúng ta cùng hợp sức trảm sát, hôm nay ngươi vừa động thủ đã lấy đi quá nửa những thứ tốt, như vậy có phải là thái quá hay không?

Một gã cường giả Nhị Nguyên Niết Bàn dáng người cao gầy, đôi mắt có chút âm u nói.

- Không sai, ngươi hãy lấy huyết mạch Ma Long Khuyển kia ra, chia làm bốn phần, bọn ta và ngươi bốn người chia mỗi người một phần bằng nhau, thế nào?

Lần này mở miệng lại là một gã nam tử vận áo vàng, hắn lãnh đạm liếc nhìn Lâm Động, tuy trong lời nói có ý muốn thương lượng, nhưng ngữ khí này thực ra giống một sự ra lệnh hơn.

Hiển nhiên, việc Lâm Động đã đánh bại Thạch Khôn đủ để khiến cho những cường giả này phải nhìn bằng con mắt nể phục, nhưng điều đó không có nghĩa bọn hắn phải kiêng dè Lâm Động. Bọn hắn có thể ngầm chấp nhận việc trước mặt Lâm Động mất đi một vài phần ngạo khí, nhưng không thể chấp nhận hành động đổi khách thành chủ không coi bọn hắn ra gì này của Lâm Động.

Lâm Động lườm hai gã này, lúc trước hắn từ những lời bàn tán của mọi người xung quanh, cũng đã biết rõ lai lịch của ba gã này. Gã nói đầu tiên, tên là Tống Đoan, Vương triều Đại Tống của gã cũng là một Vương triều Cao cấp, so với Vương triều Ma Nham tuyệt chỉ có mạnh chứ không hề yếu hơn. Còn nam tử vận áo vàng đứng đằng sau, tên là Mộ Sa, Vương triều Thiết Sa, thực lực của bản thân và thực lực của Vương triều đều đứng ngang hàng với Vương triều Đại Tống kia.

Còn lại gã nam tử vận hắc y duy nhất không mở miệng ra tranh đoạt huyết mạch Viễn Cổ với Lâm Động kia, danh là Bàng Phi, rõ ràng cũng không phải là hạng thực lực yếu kém.

Ánh mắt Lâm Động bình tĩnh liếc nhìn ba người, sau đó khẽ cười nói:

- Ta có việc cần dùng đến huyết mạch Ma Long Khuyển này, cho nên e rằng không thể làm theo lời Mộ Sa huynh.

Chưa kể đến việc ngữ khí của gã đó làm hắn thấy phản cảm, mà phần lớn đồ vật rơi vào tay Lâm Động rồi, theo lý cũng không cần phải giao ra. Cho dù trước mắt là ba gã cường giả Nhị Nguyên Niết Bàn, hắn cũng không hề sợ hãi mà còn tin rằng, ba gã trước mặt thực sự sẽ vì huyết mạch Ma Long Khuyển này mà giao thủ với hắn. Dù sao hiện tại hắn đã không còn là kẻ khi trước vừa mới bước vào Viễn Cổ Bí Tàng nữa rồi.

Nghe xong câu trả lời không hề có ý muốn nhượng bộ của Lâm Động, ánh mắt của gã Mộ Sa đó chợt trở nên lạnh lẽo, cơ hồ không thể nhịn được nữa muốn xuất thủ. Nhưng sau khi thấy dáng vẻ như không hề có sự kiêng dè của Lâm Động, trong lòng không biết tại sao lại chùng xuống, tuy ánh mắt chợt lóe lên, nhưng không hề có hành động nào khác.

Tống Đoan cùng Bàng Phi đứng một bên thấy vậy, môi mấp máy, nhưng cũng không giúp lời. Ba gã này vốn không phải là đồng minh, quan hệ lại càng không có gì tốt đẹp, đương nhiên hợp tác cùng nhau đối phó Lâm Động là việc không thể. Huyết mạch Ma Long Khuyển tuy hiếm có, nhưng đối với ba gã mà nói, ngoại trừ dùng để tôi luyện bản thân ra cũng không có tác dụng gì khác. Vì nó mà đắc tội với Lâm Động, một kẻ sẵn sàng đối kháng với bọn hắn, không phải một việc có lợi.

Tuy trong lòng bọn hắn cũng có chút khó chịu với cử chỉ của Lâm Động, nhưng với thực lực cường hãn của Lâm Động, sự khó chịu đó, bọn hắn ít nhiều cũng phải nhẫn nhịn.

Phải đoạt được truyền thừa của Bát Cực Tông trước mới là việc quan trọng nhất.

Thấy không khí quanh thi thể Ma Long Khuyển đã bớt căng thẳng như vậy, tất cả cường giả xung quanh đại điện kia đều không khỏi liếc mắt nhìn nhau. Rõ ràng là bọn họ không thể ngờ đến, ngay cả ba nhân vật tiếng tăm lẫy lừng ở vùng Tây Bắc, đối với hành động ngông cuồng này của Lâm Động lại tỏ ra rất nhẫn nhịn. Xem ra những lời đồn đại về Lâm Động thời gian gần đây thật sự không phải là giả.

- Đi!

Ba gã Tống Đoan đứng lại tại đó một hồi, cuối cùng cắn răng nhẫn nhịn, ánh mắt liếc nhìn Lâm Động một cách hung dữ, thân hình lao lên, vọt mạnh về hướng đại điện bằng đá khổng lồ kia mà đi.

Nhìn thấy cử chỉ của ba gã, mọi người lúc này mới sực tỉnh ra, ánh mắt nhìn về đại điện bằng đá đều trở nên nôn nóng, sau đó đều vội vàng phóng tới.

Lâm Động đứng trên thi thể Ma Long Khuyển, nhìn thấy vậy chỉ khẽ cười một tiếng. Đây chính là ưu thế của thực lực mang lại. Nếu như thực lực của hắn bây giờ vẫn chỉ như lúc tiến vào Viễn Cổ Bí Tàng, e rằng đến tư cách để nói chuyện, ba gã Tống Đoan này cũng không cho hắn nói, chứ đừng nói đến việc tranh đoạt huyết mạch Ma Long Khuyển này, cũng phải nhường lại một bước.

Dù một phần nguyên nhân là do bọn hắn cho rằng huyết mạch Ma Long Khuyển không đáng để bọn hắn phải lãng phí sức lực như vậy, nhưng điều này từ một phương diện nào đó cho thấy sự kiêng kỵ của bọn hắn đối với Lâm Động lúc này.

- Đi thôi, bọn chúng ta thử vào xem Bát Cực Tông này có thứ truyền thừa gì quý giá?

Giành được huyết mạch Ma Long Khuyển này, Lâm Động đương nhiên cũng có chút thỏa mãn. Chợt hắn quay về phía Tiểu Viêm vẫy vẫy tay, thân hình khẽ động, nhanh chóng lướt đi, vài khắc sau, đã tiến vào trong đại điện bằng đá đã bị tất cả quần hùng oanh phá kia. Nguồn truyện:

/1309

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status