Võng Du Chi Nguyên Bảo Sấm Giang Hồ

Chương 35 - Bát Xảo Linh Lung

/47


Nói đến Bảo Bảo ở bên hồ lần thứ ba xảo ngộ Thanh Phong Phất Diện, đáng tiếc hắn căn bản không nghĩ tới Thanh Phong đối hắn có loại tâm tư này, lại thêm tình thế vội vã, chỉ hàn huyên hai câu rồi đôi bên đều tự bận việc mà rời đi, nhưng Cận Du Vân cũng rõ ràng cảm nhận được tâm tình của Thanh Phong, thầm than đối thủ càng nhiều hơn, về sau chuyện phiền toái sẽ vẫn còn dài.

“Du Vân, loại đá này dùng như thế nào?” Bảo Bảo đưa cho Du Vân một cục đá màu xám không chút bắt mắt. Hắn dùng giám định xem xét, chỉ thấy báo là để luyện chế trang bị, nhưng cụ thể dùng như thế nào thì không biết.

Lúc này, hai người tìm một địa phương thanh u ăn cơm trưa, Nguyên Bảo đang dọn dẹp lại không gian thì phát hiện loại đá này, đây là trước kia đánh quái thuận tiện đào được, sau lại quên mất.

“Khố na lực quáng?” Du Vân nhận lấy xem thử, kinh ngạc mở to mắt ra nhìn, “Bảo Nhi, ngươi từ nơi này đào được loại quặng mỏ này?” Vẻ hưng phấn hiếm khi có được.

“Như thế nào, loại đá này rất lợi hại phải không?” Nhìn vẻ mặt của hắn, Nguyên Bảo cũng phải kinh ngạc, Du Vân rất ít khi xúc động mạnh như thế.

“Đúng vậy, đây đại khái là khoáng thạch huyền bí cùng quý hiếm nhất trong trò chơi, nó không chỉ dùng để luyện chế trang bị, trọng yếu hơn là nó có thể tăng cường thuộc tính cho trang bị, tăng thêm cấp bậc cho trang bị, hiện tại trên thị trường phi thường hiếm thấy, ở chỗ ta cũng chỉ có một khối, là lúc lấy quặng mỏ khác vô tình gặp được, đến nay vẫn chưa muốn dùng đến!” Du Vân thở dài.

“Nhưng…” Nguyên Bảo nhỏ giọng nói, “Chỗ này của ta còn có hơn mười viên!” Hắn từ trong đai lưng đem loại đá này toàn bộ móc ra cho Du Vân, sau đó nhìn thấy biểu tình ngốc lăng vô cùng hiếm thấy ở Du Vân.

“Bảo Nhi, ngươi…” Du Vân cũng không biết mình nên nói cái gì, tiểu gia hỏa này cứ luôn làm cho hắn phải kinh ngạc, luôn làm những chuyện khiến cho hắn không thể dửng dưng được.

“Ta trước kia trong một cái sơn động đánh Khô Lâu Thử Quái phát hiện được, bởi vì vô tình vận dụng giám định, thấy nói là khoáng thạch, khi đó vừa lúc ta đang luyện tập kỹ năng lấy quặng, vì thế nên…”

Du Vân thở dài, chỉ số may mắn của Bảo Bảo thật đúng là không phải cao một cách bình thường, chỉ bằng quặng mỏ hi hữu, chỉ bằng luyện tập lấy quặng, ai, hắn thật sự là bó tay rồi! “Cám ơn Bảo Nhi, ta sẽ dùng thật cẩn thận!”

“Không cần cảm tạ ta, nghe hảo quái!” Bảo Bảo gãi gãi mặt, có chút ngượng ngùng.

Du Vân cười khẽ, kéo Nguyên Bảo qua, như chuồn chuồn lướt nước hôn lên cái miệng nhỏ của hắn một cái.

“A ——” Bảo Bảo kinh hô, bất giác đưa tay lên che lại, mở to mắt nhìn Du Vân. Hắn, hắn, vừa rồi… Đây là… Tuy rằng trước kia có lần không cẩn thận nhìn thấy thầy thuốc Lai Đức hôn Như Ý mụ mụ, nhưng bọn họ là vợ chồng nha, còn… Bảo Bảo khuôn mặt toàn bộ đỏ bừng, nói không nên lời.

“Bảo Nhi không thích ta hôn ngươi sao?” Du Vân nhẹ nhàng hỏi, kéo bàn tay đang che kia ra, vỗ vỗ hai gò mó đang nóng cháy kia, Bảo Bảo thật sự rất dễ dàng thẹn thùng, làm cho hắn vui sướng rất nhiều nhưng cũng có điểm buồn cười, Bảo Bảo thật sự rất đáng yêu !

Nguyên Bảo lắc đầu, hắn chỉ là không quen kiểu thân mật này, nhưng nếu là Du Vân thì tuyệt đối không thấy chán ghét.

Thấy thế, Du Vân nhịn không được càng muốn đậu(chọc ghẹo)hắn, liền ôm chầm Nguyên Bảo, làm cho hắn ngồi lên đùi của mình, dùng thân mình ôm trọn lấy thân thể nhỏ nhắn của hắn, nói nhỏ: “Chỉ là một cái hôn môi bình thường mà Bảo Nhi đã đỏ mặt thành như vậy, vậy nếu về sau ta càng làm nhiều chuyện thân mật hơn, Bảo Nhi chẳng phải sẽ muốn đào hố chui xuống sao?”

Càng nhiều chuyện thân mật? Trên đầu Nguyên Bảo nhiệt khí phun trào, tuy rằng không hiểu cụ thể là gì, nhưng hắn vẫn hiểu ý Du Vân, cho nên trong óc đột nhiên hiện lên rất nhiều ¥※×◎ hình ảnh, sau đó đem mặt vùi vào trước ngực Du Vân, mắt không thấy tâm không loạn nha!

Ha hả, Cận Du Vân vui sướng cười vang, càng ôm chặt Tiểu Bảo Bảo vào lòng, quả nhiên là làm cho hắn yêu thích không thể kiềm chế được, đáng yêu như thế, lại luôn làm cho người ta trìu mến tiểu đông tây, hắn tuyệt đối sẽ không buông tay, cả đời trân ái không hối hận!

Hai ngày kế tiếp, Nguyên Bảo cùng Du Vân đều ở Mê Tiên Cốc đánh quái luyện cấp, thuận tiện thu thập dược liệu. Tuy rằng bọn họ chỉ có hai người, nhưng sức chiến đấu lại không thua gì một tiểu đoàn đội mười mấy người!

Kỹ năng của Nguyên Bảo thêm vào Mặc Mặc, phối hợp với thú triệu hồi của Du Vân, tốc độ sát quái làm cho người ta phải nghẹn họng trân trối! Một lần không cẩn thận bị một đội ngoạn gia khác thấy được, kết quả làm cho đám người kia tập thể hóa đá, nửa ngày còn chưa hoàn hồn, còn tưởng rằng đó là các cao thủ đứng đầu bảng liên thủ luyện cấp!

Thành quả của hai ngày qua tương đối khả quan, Bảo Bảo lên tới cấp 92, Du Vân đạt tới cấp 108, Mặc Mặc cũng vượt ngưỡng 100, đạt tới cấp 103! Mà Mặc Mặc sau khi đột phá trăm cấp, thể hình lại lớn thêm một vòng, làm cho Bảo Bảo hoài niệm nó lúc trước đây, thời kì còn giống một con chó nhỏ, đáng yêu như vậy.

“Bảo Nhi, ta phải đi Tác Nhĩ Nặc, Bảo Nhi chưa từng đến nơi đó phải không, muốn đi xem không?” Du Vân cùng bằng hữu trò chuyện xong, tiến lại hỏi Bảo Bảo đang chải lông cho Mặc Mặc.

Tác Nhĩ Nặc thành cũng là một trong số những thành chủ của hệ thống, trên bản đồ, nằm về phía bắc, thừa thải các loại tài nguyên khoáng sán, bởi vậy đây là thành thị có giao dịch trang bị nhiều nhất trong hệ thống, rất nhiều ngoạn gia vì có thể tìm được trang bị tốt mà lưu luyến Tác Nhĩ Nặc, hình thành một thành thị độc đáo mà phồn hoa.

“Ân, ta muốn đi!” Nguyên Bảo gật đầu nói, hắn trước giờ chỉ mới lăn lộn ở Thái Thản thành cùng Khảm Bối Lạp thành, cảm giác giống như một tên nhà quê vậy.

“Vậy thì đi thôi!” Du Vân mỉm cười, vươn tay.

“Ân!” Nắm lấy.

Tác Nhĩ Nặc thành.

Bởi vì ở gần Bắc bộ băng nguyên, Tác Nhĩ Nặc thành so với Thái Thản cùng Khảm Bối Lạp lạnh hơn nhiều. Nguyên Bảo vừa bước ra Truyền Tống Trận, liền nhịn không được rùng mình một cái.

Du Vân vội vàng từ không gian của mình lấy ra một kiện trường bào màu tím nhạt, có hoa văn hình thỏ màu hồng, cổ áo, cổ tay áo viền lông màu bạc, cho nên nhìn phi thường đáng yêu.”Bảo Nhi, đến mặc vào đi, mặc nhiều một chút sẽ ấm hơn, lần đầu tiên tới Tác Nhĩ ai cũng không thể quen ngay được, qua một thời gian thì tốt thôi!”(Phong: sến súa quá, hoa văn hình thỏ màu hồng>

/47

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status