Vô Thường

Chương 671: Ta không phải người tùy tiện. (Hạ)

/1679


- Ta có chút lễ mọn tặng ngươi, nếu ngươi đem nó tặng cho sư muội của mình, nàng sẽ rất vui mừng.
Đường Phong từ trong Mị Ảnh không gian lấy một vòng ngọc phỉ thúy rất tinh xảo ra.
Hai mắt nam tử kia lập tức bị vòng ngọc phỉ thúy hấp dẫn, nhìn sơ qua cũng biết đôi vòng ngọc này giá trị xa xỉ, hơn nữa thực lực của hắn thấp kém, bản thân chẳng có bao nhiêu tiền tài, lại không thể tùy ý rời khỏi Bạch Đế thành, có đôi khi muốn mua một ít lễ vật tặng sư muội, đành hữu tâm vô lực, cho nên tới bây giờ, hắn chưa tặng nàng món lễ vật quý trọng như vậy bao giờ.
Hắn nhìn một hồi, tiếng nuốt nước bọt vang lên liên tục, ngoài miệng lại nói:
- Ngươi định mua chuộc Bạch Tử Nho ta phải không?
- Ta không có ý tứ khác, hảo ngọc phối giai nhân(ngọc tốt tặng mỹ nhân), vòng tay này nếu sư muội đeo vào tay, nhất định sẽ rất đẹp, không phải sao?
Đổi lại, lúc đầu cách nhìn của nàng đối với Đường Phong không tệ, hơn nữa hắn mới tới Bạch Đế thành, chưa quen cuộc sống nơi đây, nếu muốn gặp được Bạch Tiểu Lại, khẳng định rất khó khăn, có thể kết giao với vài người, tìm hiểu chút ít tin tức cũng tốt.
Nam tử này rõ ràng là bị Đường Phong thuyết phục, quay đầu nhìn thoáng qua sư muội của mình, miệng nói:
- Bạch Tử Nho ta không phải loại người tùy tiện.
Lời còn chưa dứt, hắn đã lấy khí thế sét đanh không kịp bưng tai, một phát cầm lấy vòng tay, bỏ nhanh vào trong ngực của mình.
- Các ngươi đang làm cái gì thế?
Nữ tử có chút không kiên nhẫn hỏi thăm, nam tử hoảng hốt, sắc mặt đỏ lên, vội vàng khoát tay:
- Không có gì, không có gì.
Nữ tử hồ nghi nhìn hắn, Đường Phong nói:
- Ta đang hướng vị huynh đệ kia nghe ngóng một ít tin tức về Tiểu Lại.
- Nha.
Nữ tử gật đầu, nam tử nhìn Đường Phong với ánh mắt cảm kích.
- Sắc trời không còn sớm, nhanh đi thông báo đi.
Nữ tử kia đuổi sư huynh của mình đi như đuổi vịt.
- Ta đi đây.
Nam tử hướng nội thành chạy đi, đi được một đoạn quay đầu lại nói với Đường Phong:
- Ma đầu kia, ngươi không nên làm ra hành động thiếu suy nghĩ đấy nhé!
Đường Phong cười khổ một tiếng, nghĩ thầm, chỉ sợ cả đời này mình phải sống cùng danh xưng Huyết Ma này rồi.
Nam tử kia đi rồi, nữ tử mới nhìn Đường Phong, nhẹ nhàng thở ra, thần sắc có chút cổ quái.
Sắc mặt Đường Phong nghiêm lại, nghiêm túc nói:
- Cô nương, có thể nói cho ta biết được không, hai năm nay có phát sinh chuyện gì bất lợi cho Tiểu Lại hay không?
- Ta không tiện nói.
Nữ tử lắc đầu.
- Nếu ngươi có thể gặp mặt nàng, ngươi sẽ biết tất cả.
Đường Phong bất đắc dí, nhưng từ lời nói và thần sắc khác thường của nàng đã làm cho Đường Phong đoán được, hai năm qua cuộc sống của Tiểu Lại cũng không tốt đẹp gì, thậm chí có thể nói là không tốt, hiện tại nàng không muốn nói, Đường Phong cũng không cưỡng cầu.
Nữ tử nói:
- Ta tên là Bạch Tùng Tùng, ta và sư huynh đều là cô nhi, từ nhỏ đã được Bạch gia thu dưỡng, cho nên mang họ của họ. Xưa nay Tiểu Lại sư thúc đối xử với chúng ta rất tốt, nếu ngươi là người mà nàng yêu, nhân phẩm chắc chắn sẽ không quá kém, nếu không có tầng quan hệ này, thì chỉ hai chữ Huyết Ma, ngươi đã không thể đứng ở chỗ này, nhất định sẽ bị vô số người vây công, xem như hôm nay vận khí của ngươi không tệ, gặp được ta và sư huynh đứng gác ở đây, đổi lại là người khác, chỉ sợ ngươi chỉ có một con đường chết.
Đường Phong khẽ gật đầu, hắn giờ mới hiểu được, sở dĩ Bạch Tùng Tùng không sợ mình, là vì tin tưởng vào ánh mắt của Bạch Tiểu Lại.
Hai người rãnh rỗi hàn huyên một hồi, Bạch Tùng Tùng không dám nói chuyện về Bạch Tiểu Lại, chỉ nói về những tình huống hiện tại của Bạch Đế thành, nhưng ý tứ trong đó làm cho Đường Phong có cảm giác không mấy lạc quan. Bạn đang đọc truyện được copy tại TruyệnYY.com
Ngũ đại gia tộc của Bạch Đế thành, từ khi tiền nhiệm thành chủ mất đi, là do Bạch Nguyệt Dung đảm nhiệm chức vị thành chủ, nhưng nàng dù sao cũng là nữ tử, không phải Bạch Đế thành không có tiền lệ nữ tử đảm nhiệm chức vị thành chủ, chỉ là tiền nhiệm thành chủ chỉ có hai người con gái, một là Bạch Nguyệt Dung, một còn lại là Bạch Tiểu Lại.
Bạch Nguyệt Dung bởi vì đủ loại nguyên nhân, đời này kiếp này sẽ không lập gia đình, cho nên khi nàng thoái vị, Bạch Tiểu Lại sẽ trở thành thành chủ.
Bạch Tiểu Lại hiện giờ đang tuổi xuân thì, thực lực xuất chúng, thiên tư đệ nhất, nếu ai có thể cưới nàng, thì Bạch Đế thành chính là đồ cưới.
Cho nên trong Bạch Đế thành trừ Bạch gia, ánh mắt tứ đại gia tộc còn lại đều nhìn chằm chằm vào Bạch Tiểu Lại, những thanh niên trẻ tuổi tuấn kiệt trong tứ đại gia tộc, bất luận dùng cách gì, tự nguyện hay ép buộc, cũng phải chiếm Bạch Tiểu Lại làm của riêng, bởi vì chỉ cần chiếm được Bạch Tiểu Lại, chẳng khác nào có được Bạch Đế thành.
Trong hai năm qua, chuyện giữa Bạch Tiểu Lại và Đường Phong đã lưu truyền rộng rãi trong Bạch Đế thành, cái tên Đường Phong ở trong Bạch Đế thành là một cấm kị, tứ đại gia tộc hận không thể đem hắn bóp chết, con đường mà hắn đi có rất nhiều người cản trở.
Nhưng Bạch Đế thành tốt xấu gì cũng là thế lực lớn nhất Lý Đường, cho dù rất nhiều người thống hận Đường Phong, cũng không thể ra mặt làm khó một hậu sinh vãn bối, cho nên hai năm qua Đường Phong cũng không gặp người của Bạch Đế thành đến gây phiến toái cho hắn.
Đây cũng là nguyên nhân vì sao Bạch Tùng Tùng lại bảo sư huynh phải lén lút đem tin tức hắn xuất hiện báo cho Bạch Tiểu Lại, bởi vì một khi tin tức tiết lộ ra ngoài, Đường Phong sẽ khó sống.
Suy nghĩ cẩn thận đầu đuôi câu chuyện, Đường Phong tranh thủ thời gian nói cảm tạ Bạch Tùng Tùng, hôm nay ra ngoài gặp quý nhân, đúng như lời Bạch Tùng Tùng nói, nếu không phải là ngày hai người canh gác, đổi lại là người của gia tộc khác đứng ở chỗ này, lúc đó Đường Phong chẳng khác nào tự chiu đầu vào lưới.
Nửa canh giờ qua đi, Bạch Tử Nho đầu mồ hôi chạy trở về, bởi vì Bạch Đế thành thật sự quá lớn.
- Thế nào rồi?
Bạch Tùng Tùng mở miệng hỏi.
Bạch Tử Nho nhìn thoáng quá Đường Phong, thở dài nói:
- Thành chủ đang ở cùng Tiểu Lại sư thúc, ta không dám vào.
Bạch Tùng Tùng có chút tiếc hận nhìn Đường Phong, tuy nàng cũng biết quan hệ của Đường Phong và Bạch Tiểu Lại còn nhiều ngang trái, muốn được ở cùng một chỗ rất khó khăn, không nghĩ tới lén lút gặp mặt một lần cũng không thành, không khỏi mở miệng an ủi:
- Ba tháng trước khi Tiểu Lại sư thúc xuất quan, tâm tình rất không tốt, chỉ sợ thành chủ đại nhân đang trấn an nàng. Hay là Đường công tử trở về trước đi,
Đường Phong ngẩng đầu nhìn vào Bạch Đế thành, lại nhìn Bạch Tùng Tùng, nói:
- Nếu ta cố ý muốn vào, chuyện gì sẽ xảy ra?
Gương mặt Bạch Tùng Tùng biến đổi, tranh thủ thời gian nói:
- Đường công tử không được lỗ mãng, tự tiện xông vào sẽ bị giết chết, nếu người ta không biết thân phận của ngươi thì không sao, nếu người ta biết thân phận của ngươi, Tiểu Lại sư thúc nhất định sẽ rất thương tâm, xin Đường công tử suy nghĩ lại.
Bạch Tử Nho cũng nói:
- Bạch Đế thành không ai có thể nói vào là vào.

/1679

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status