Vô Thường

Chương 589: Khổng gia. (Hạ)

/1679


- Vươn tay ra để ta xem một chút.
Đường Phong chuyển ghế ngồi vào thế đối diện Thi Thi .
Thi Thi nhẹ nhàng gật đầu, duỗi cánh tay trắng nõn ra.
Hai ngón tay của Đường Phong khẽ chạm vào cổ tay nàng, một bên xem xét tình huống trong cơ thể, một bên mở miệng nói chuyện phiếm để tản đi lực chú ý của nàng, vì Đường Phong phát hiện nàng có chút khẩn trương, thân thể xinh xắn rất nhanh sẽ sụp đổ.
- Ngươi sao lại đến trà lâu kia làm nhạc công vậy?
Thi Thi cười khổ một tiếng:
- Ta không có tiền ăn cơm, tiền người đưa cho ta lại không mang theo, bên người chỉ có mỗi cây đàn, thế nên chỉ có thể ở lại đó bán rẻ cầm nghệ thôi.
Thật sự khổ cho nàng, tại thôn nhỏ kia sinh hoạt mặt dù không được tốt lắm, nhưng cũng tự cung tự cấp, không phải mua gì, nhưng đây lại là thành thị, hành động không quen, Thi Thi lại không có năng lực đặc biệt nào, muốn sống sót thật chỉ còn cách đó.
Đường Phong một bên tìm chuyện để nói, một bên lại cẩn thận dò xét tình huống trong cơ thể Thi Thi, khiến Đường Phong hơi chút an tâm chính là, trong cơ thể Thi Thi cũng không có chút dấu vết nào bị động tay chân cả, nhưng có một chuyện khiến hắn hơi ngoài ý muốn, đó là thể chất của nàng không phải một nữ tử nhu nhược bình thường có thể có được, có thể nói thể chất của nàng tuy rằng kém mình, nhưng nếu so với những người tu luyện bình thường thì tốt hơn rất nhiều.
Hơn nữa, khiến Đường Phong nghi hoặc là kinh mạch của Thi Thi rõ ràng đã được đả thông, hơn nữa còn có dấu vết bị cương khí rèn luyện qua.
Thi Thi không phải người bình thường sao? Trước kia nghe nàng nói đã từng tu luyện qua, nhưng lại không có bất kỳ hiệu quả nào cả, đây là chuyện gì? Hơn nữa Đường Phong có xem qua đan điền của Thi Thi một chút, tại đó cũng không có bất kì năng lượng cương khí nào, nhưng xác thực có dấu vết đã từng tu luyện qua, việc này khiến Đường Phong cũng không hiểu tại sao.
Sau khi xem xét nửa ngày không thu hoạch được gì, Đường Phong không thể không buông tha.
- Ở trước mặt ta không cần phải che mặt làm gì, như vậy rất khó chịu?
Đường Phong đứng dậy
- Sắc trời cũng muộn, để ta cho hạ nhân mang chút nước đến cho ngươi tắm rửa trước khi ngủ.
Thi Thi thần sắc liền bối rối, Đường Phong nhịn không được cười lên:
- Đây cũng không phải là lần đầu tiên, ngươi ngủ trên giường, ta ngủ dưới đất.
- Ân.
Thi Thi cúi đầu, hai mắt mê ly như nước, đầu khẽ gật.
Thò tay tháo màn che mặt ra, Đường Phong liếc nàng một cái, nhịn không được thở dài một tiếng, một cô gái xinh đẹp là thế, nhưng trên mặt lại có một vết sẹo lớn, hoàn toàn đem vẻ xinh đẹp vốn có phá tan không còn một mảnh, nói thật, Thi Thi lúc này còn không hấp dẫn bằng lúc nàng mang màn che mặt.
Nhìn một chút, Đường Phong đột nhiên nghĩ đến chuyện gì:
- Đúng rồi, không phải lần trước ngươi nói có biện pháp tiêu trừ vết bớt của mình sao? Sao một chút hiệu quả cũng không có vậy?
Lần trước khi hai người sống chung một phòng, buổi tối lúc nói chuyện phiếm Đường Phong quả thật đã nghe Thi Thi nói như vậy.
Thi Thi vươn tay vuốt ve má của mình, có chút thất lạc nói:
- Không biết đã xảy ra chuyện gì, mấy tháng trước vết bớt này đã biến mất không còn chút gì, nhưng sau lại xuất hiện.
Một người con gái, dù đạm mạc đến thế nào đi nữa, cũng sẽ chú ý đến dung nhan của mình, nhất là nhưng cô gái vốn có dung mạo tuyệt sắc. Lúc vết bớt được thanh trừ, nội tâm Thi Thi thật muốn Đường Phong nhìn thấy, để hắn thấy được bộ dáng vốn có của mình, nhưng không được một ngày, vết bớt này rõ ràng lại khôi phục hoàn toàn, thật sự đã khiến nàng thất vọng cực độ.
Thứ này, đại khái cả đời cũng đừng mong tiêu trừ.
- Không cần để ý những cái này, kỳ thật ngươi còn xinh đẹp hơn rất nhiều nữ nhân.
Đường Phong an ủi một tiếng.
- Ngưoi lại khinh bạc ta rồi
Thi Thi đại xấu hổ, quay mặt đi, cổ thoáng chống đỏ bừng, nhưng trong lòng lại như nếm mật ngọt.
- Thực, ta nói thật.
Vẻ mặt Đường Phong trở nên nghiêm túc.
Nhìn bóng lưng Đường Phong biến mất trong tầm mắt, ánh mắt Thi Thi trở nên ảm đạm, ngươi đang nghĩ cái gì vậy, trên mặt có một vết bớt lớn như vậy, có tư cách gì mà suy nghĩ những chuyện lung tung chứ?
Ngoài cửa truyền đến âm thanh gầm gừ bén nhọn của Đường Phong:
- Người đâu, chết đâu cả rồi, còn không mau lăn đến hầu hạ bổn thiếu gia đi ngủ. Bạn đang đọc truyện được lấy tại Truyenyy chấm cơm.
Chỉ qua một lát, đã có một loạt tiếng bước chân dồn dập truyền tới.
Một đống thị nữ chạy đông chạy tây, đem hai người Đường Phong cùng Thi Thi đều phục thị tốt, cả quá trình biểu hiện của Thi Thi thật không tệ, nàng thật giống như một thiếu nữ vô tội bị cướp về làm nô lệ, đối với những thị nữ phục thị kia thề sống thề chết không theo, ngay cả ánh mắt khi nhìn Đường Phong cũng tràn ngập phẫn nộ cùng cừu hận.
Đường Phong rất là thoả mãn.
Đường Phong cũng tận lực phát huy bản sắc của ác thiếu, chỉ thị một đống thị nữ lột đến mức Thi Thi chỉ còn lại nội y, sau đó tắm rửa sạch sẽ ném lên giường, Thi Thi hận không thể tìm cái hố nào mà chui xuống, Đường Phong cũng trợn tròn mắt.
Bất quá việc này thật không còn cách nào, nếu có khả năng, Đường Phong đã không phải đi giày vò Thi Thi như vậy, nhưng hiện giờ hắn lại là Khổng gia ác thiếu, Khổng gia ác thiếu nên có biểu hiện như vậy mới phải.
Đuổi tất cả thi nữ đi, hai người rốt cục cũng không cần phải diễn kịch nữa. Đường Phong tùy tiện lấy một miếng khăn giường trải lên mặt đất, một mặt nhắm mắt dưỡng thần, một mặt lục lọi trí nhớ của tên Khổng gia ác thiếu này.
Trên giường truyền tiếng mặc quần áo sột sột soạt soạt, khiến người khác cảm thấy mơ màng.
Tra tìm trí nhớ của tên Khổng gia ác thiếu một chút, Đường Phong phát hiện tên này nếu không chết đi thì thật đáng tiếc, trong đầu của hắn đều nghĩ đến những chuyện làm sao cưỡng bức dân nữ, cả đầu óc đều do nhưng vật dơ bẩn tạo nên, không những thế, không việc ác nào mà hắn không làm, nếu không phải Khổng gia có một trưởng bối tại Đại Tuyết Cung đảm nhiệm chức vụ trưởng lão, thì bằng vào hành động tạo ác của Khổng gia ác thiếu những năm gần đây, tứ đại gia tộc khác trong thành đã sớm diệt Khổng gia rồi.
Một câu, Khổng gia ác thiếu chính là mười phần bại hoại.
Khổng gia ác thiếu gọi là Khổng Lập, bất quá những người ở Định Khang thành sau lưng đều gọi hắn là ác thiếu, trước mặt thì xưng là Khổng thiếu gia.
Gia tộc Khổng gia này, thực lực cũng không quá mạnh mẽ, cao nhất cũng chỉ là Địa giai thượng phẩm thôi. Chuyện này cũng không có cách nào, bình thường thì những thế lực gia tộc sẽ không có Thiên giai cao thủ tồn tại, bởi vì một khi thế lực gia tộc sinh ra một Thiên giai, cũng sẽ rất nhanh bị những thế lực lớn mời chào.
Ví như trưởng bối kia của Khổng gia đang đảm nhiệm chức vụ trưởng lão tại Đại Tuyết Cung, cũng vì hắn tấn chức Thiên giai, mới có thể được mới chào tiến vào đó.
Bất quá đối với Đường Phong đây lại là một tin tức tốt, người tu luyện Địa giai thượng phẩm ở trước mặt Đường Phong, thật không tính là gì.
Nói cách khác, dù hắn có lộ ra dấu vết, những người ở Khổng gia có thể làm gì được hắn chứ. Huống chi, năng lực Dĩ Giả Loạn Chân được Đường Phong vận dụng rất thuần thục, căn bản không sợ bị người khác phát hiện ra sơ hở.

/1679

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status