Vô Thường

Chương 470: Ân oán giữa Phi Tiểu Nhã và Bạch Tiểu Lại (trung).

/1679


Sắc mặt Phi Tiểu Nhã trắng bệch, nhưng cũng đắc ý dào dạt nói:
- Thế nào?
Đường Phong quay đầu nhìn nàng một cái, quát lên:
- Hồ đồ!
Phi Tiểu Nhã cong môi run run, vô cùng ủy khuất nhìn Đường Phong.
Đương Phong lập tức mềm nhũn, vội vã giải thích nói:
- Ta không phải có ý tứ này, ta là nói thương thế của nàng còn chưa tốt, không nên vọng động cương khí, như vậy sẽ kéo dài thời kỳ chữa bệnh của nàng.
Lúc này Phi Tiểu Nhã mới ngọt ngào cười:
- Không sao, ở thoải mái một chút mới tiện cho ta khôi phục!
- Lần sau không nên tùy tiện vận dụng cương khí nữa!
Đường Phong lo lắng căn dặn một tiếng, hiện tại sơn động đã biến thành bộ dáng như thế này, nói nhiều hơn nữa cũng vô dụng, Phi Tiểu Nhã tự nhiên không có khả năng để kết tinh màu hồng này để không.
Thả bó củi và mấy con mồi một bên, hai người ngây ngốc nhìn chằm chằm ra bên ngoài cửa động, giọt mưa giống như vô số viên ngọc từ trên bầu trời rơi xuống mặt đất, phát sinh âm thanh tách tách.
Đường Phong thở dài một tiếng, chính mình rời khỏi Thiên Tú đã quá lâu rồi, thời gian dài như vậy vẫn không có tin tức gì truyền trở về, cũng không biết cô cô và đám người Tiếu thúc có lo lắng hay không.
Lúc nay hai đại sát thần đang làm cái gì đây? Phỏng chừng Tiếu thúc và Tứ Nương khẳng định vì Tiểu Manh Manh mà tranh cãi nhau, Tiếu thúc cái gì cũng nghe theo Tứ Nương, nhưng chỉ duy nhất có tu luyện của Tiểu Manh Manh là quyết giữ theo ý mình, vì vậy phu thê hai người thường xuyên phát sinh tranh chấp kịch liệt. Về phần Đoạn thúc, đại khái đang làm cơm.
So sánh với Đường Phong mà nói, Phi Tiểu Nhã lúc này cảm giác thích ý không gì sánh được, còn có cái gì so sánh được với cuộc sống tại tại?
Tuy rằng nói trước đây tại Ô Long Bảo không có gì phải lo lắng, cẩm y ngọc thực, nhưng trong vừa ý vẫn lộ ra một thân ảnh, cơm ăn không ngon, giấc ngủ không say. Hiện tại khác nhau, hắn ngay bên cạnh chính mình, không tách rời nhau, như vậy đủ rồi.
Bất quá… Chính mình và hắn chân chính tiếp xúc mới chỉ trong thời gian vài ngày. Tuy rằng Phi Tiểu Nhã biết bản tính của Đường Phong rất tốt, ngoại trừ thực lực hiện tại có chút thấp ra, những chuyện khác hoàn toàn có tư cách trở thành nam nhân của chính mình, thế nhưng nàng còn chưa biết Đường Phong thích loại nữ nhân như thế nào.
Nếu như đã quyết định trộm trái tim của tiểu tặc này, Phi Tiểu Nhã tự nhiên phải thăm dò yêu thích của đối phương rồi.
Nghĩ tới đây, Phi Tiểu Nhã đột nhiên mở miệng hỏi:
- Đường Phong, nói một chút về nữ hài ngươi thích đi!
Đường Phong kinh ngạc quay đầu nhìn nàng một cái, có chút không quá rõ ràng vì sao nàng lại muốn biết chuyện này.
- Dù sao cũng buồn chán a, nói một chút đi!
Phi Tiểu Nhã nói.
- Nàng sao?
Trong đầu Đường Phong hiện lên thân ảnh của Lại tỷ:
- Đại khái là một nữ nhân cầm được thì cũng buông được, có điểm hào hiệp.
Nếu không phải như vậy, trước kia chính mình giữ nàng như vậy, nàng cũng sẽ không trở về Bạch Đế Thành rồi. Tuy rằng hiện tại ngẫm lại nàng vì muốn tốt cho chính mình, không muốn chính mình bị cảm tình rằng buộc, nam nhân tự nhiên cần phải lấy thực lực và sự nghiệp làm trọng.
- Rất đẹp sao?
Phi Tiểu Nhã hỏi.
- Cũng có lẽ!
Đường Phong gật đầu:
- Rất ôn nhu, rất điềm tĩnh, tạo cảm giác rất ấm áp.
Hồi tưởng lại những ngày tháng mỗi đêm ngồi dối diện, giúp nàng giải độc, trên mặt Đường Phong không tự chủ được hiện ra một nụ cười mỉm, chính là bởi vì thời gian dài tiếp xúc thân mật như vậy, tâm thần giao lưu với nhau, cuối cùng lâu dài sinh tình.
Nụ cười mỉm này tiến vào trong mắt Phi Tiểu Nhã để nàng cảm thấy có chút chói lòe, có chút đau đớn, nhưng rất nhanh nàng đã điều chỉnh tốt tâm tình của chính mình, tiếp tục hỏi thăm tin tức đối thủ:
- Nàng là Bạch Đế Thành hay là Thiên Công Sơn Trang?
- Hử?
Đường Phong ngạc nhiên:
- Làm sao nàng biết được?
Phi Tiểu Nhã thè lưỡi, không có ý tứ nói:
- Một lần ta tới tìm ngươi, nghe được ngươi nói chuyện với Hà Hương Ngưng trong phòng… Đương nhiên ta còn tưởng rằng ngươi nói là ta, ta không phải cố ý nghe trộm, ngươi cũng biết ta như thế nào, thích giác rất nhạy cảm,
Cao thủ Thiên giai nha, thính giác tự nhiên rất nhạy cảm rồi, đối phương thẳng thắn và thành khẩn cũng để Đường Phong không thể nổi lên bất cứ ý niệm trách cứ nàng trong đầu, hơi chút suy tư, gật đầu nói:
- Người của Bạch Đế Thành?
Trong đầu Phi Tiểu Nhã cấp tốc loại bỏ một số mục tiêu, thì thào lẩm bẩm:
- Bạch Nguyệt Dong? Không đúng, tuổi tác của lão bà nương này không nhỏ, không có khả năng được ngươi coi trọng, hơn nữa nghe nói hơn hai mươi năm trước từng bị một nam nhân thương tổn qua, hiện tại quanh năm suốt tháng trốn trong Bạch Đế Thành, không có khả năng tiếp xúc với ngươi.
- Ai là Bạch Nguyệt Dong?
Đường Phong hỏi, hắn cảm giác cái tên này có chút quen thuộc, hơn nữa lại cùng một họ với Lại tỷ, suy nghĩ đại khái là thân thích của Lại tỷ.
- Thành chủ Bạch Đế Thành!
Phi Tiểu Nhã đáp.
- A!
Đường Phong suy nghĩ một chút, nói như vậy, tỷ tỷ của Lại tỷ tên là Bạch Nguyệt Dong?
- Chẳng lẽ là… Bạch Tiểu Lại?
- Nàng có quen Lại tỷ?
Đường Phong vừa nghe tới cái tên Lại tỷ, tinh thần lập tức hưng phấn.
- Hừ!
Phi Tiểu Nhã hừ lạnh một tiếng, nghiến răng nghiến lợi nói:
- Cư nhiên là nàng, ta đã nói ai ăn tim gấu gan báo, dám đoạt đồ trong tay lão nương!
Sắc mặt Đường Phong ngượng ngùng, nhìn thần sắc của nữ nhân này, thế nào cảm giác được nàng và Lại tỷ dường như có cừu oán? Bất quá chuyện liên quan tới chính mình, Đường Phong vẫn mở miệng nói:
- Ta không phải là vật gì đó!
Lời vừa ra khỏi miệng, Đường Phong nhíu nhíu mày, bỏ thêm một câu:
- Chính là ý tứ kia, nàng hiểu hay không?
- Hừ!
Phi Tiểu Nhã quay đầu đi.
Nàng tự nhiên sẽ không bôi đen Bạch Tiểu Lại đằng sau, như vậy chỉ khiến Đường Phong phản cảm đối với nàng, trộm tim nam nhân cũng cần phải có thủ đoạn, không phải cứ ăn nói một mặt chén ép làm thấp đi địch nhân là có thể đề cao được địa vị của chính mình trong lòng đối phương, phải nghĩ cách để hắn không thể rời khỏi chính mình được, đến lúc đó trộm trái tim coi như thành công rồi.
- Ngọc nhi, các ngươi quen biết như thế nào?
Đường Phong tiếp tục mở miệng hỏi.
Xưng hô này lập tức khiến Phi Tiểu Nhã mềm nhũn, quay đầu lại nói:
- Lúc ta mười tuổi đã từng gặp qua nàng một lần, đã rất lâu rồi!
- Mười tuổi… Cách hiện tại bao nhiêu năm?
Trong mắt Đường Phong đảo quanh mở miệng hỏi. Nguồn: http://truyenyy.com
Phi Tiểu Nhã giảo hoạt cười cười:
- Muốn biết tuổi tác của chúng ta sao? Ta sẽ không nói cho ngươi, tuổi tác của nữ nhân chính là bí mật.
Đường Phong bất đắc dĩ cười cười, chính mình mới chuyển vòng một chút đã bị Phi Tiểu Nhã bóc mở rồi, cô bé ngốc này thoạt nhìn rất khôn khéo nha, bất quá căn cứ vào suy đoán trước đó của hắn, vô luận là Lại tỷ hay Ngọc nhi, tuổi tác sẽ không vượt quá hai mươi lăm, hẳn là trong tầm hai mươi mốt tới hai mươi ba, dù sao thực lực cao như vậy, mặc dù các nàng đều tự có biện pháp tự đề cao thực lực rất nhanh, nhưng nhất định cần phải có một đoạn thời gian nhất định mới được.

/1679

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status