Vô Thường

Chương 1419: Ta chỉ giết người (hạ).

/1679


Đường Phong nhìn lại trên thanh thiên binh Độc Ảnh Kiếm, lúc này ở trên kiếm có rất nhiều khe nứt nhỏ, dư uy của một quyền kia có thể đánh cho thiên binh trở thành như vậy, một quyền này thực sự có khả năng khai thiên tích địa. Nếu như chính diện chống đỡ thì Đường Phong đoán rằng thanh kiếm này sợ là đã nát bấy rồi.
Trong trời đất này còn có chiêu thức gì có thể ngăn cản được công kích của Thọ Đồng Tử? Cho dù là kiếm của Âu Dương Tử sợ rằng cũng không thể đỡ được quá lâu.
- Sát Thần Thiên Cốc, quả nhiên danh bất hư truyền!
Đường Phong mỉm cười nhìn Thọ Đồng Tử, đối phương đánh ra một quyền nhưng cũng không hề tấn công tiếp, chỉ đứng tại chỗ nhìn Đường Phong, bộ dáng thong dong này làm cho Đường Phong cảm thấy rất vô lực.
- Ngươi cũng không kém.
Thọ Đồng Tử nhàn nhạt đáp lại.
Lời nói này làm cho Đường Phong có chút chột dạ, uy lực của quyền kình kia cũng không làm cho mình bị thương nặng gì. Tuy rằng phun ra một ngụm máu tươi nhưng mà bản thân của Đường Phong lại không lo ngại, tất cả đều là do có Bất Phôi Giáp, nếu như không có Bất Phôi Giáp mà nói thì hậu quả sẽ cực kỳ khó lường.
- Đồng Tử, mau giết người này, đừng có nhiều lời với hắn nữa!
Một cao thủ Linh Giai nhảy ra hô lên, vừa rồi Đường Phong mang theo các dược thi giết bọn họ cực kỳ sảng khoái, hiện giờ mắt thấy Đường Phong bị Thọ Đồng Tử dùng một chiêu đả thương nên cảm thấy sung sướng không gì sánh được, phảng phất như sợ Thọ Đồng Tử buông tha tính mệnh của Đường Phong, vội vàng giật dây một bên.
Bởi vì hắn nghĩ, tuy rằng Thọ Đồng Tử không dễ chọc nhưng dù sao cũng là người của thế giới bên ngoài, mà Đường Phong lại là người của Linh Mạch Chi Địa, hai người đại biểu cho hai cái thế giới khác nhau, chung quy là biết được Thọ Đồng Tử đứng ở bên nào rồi.
Người này vừa mới dứt lời thì thấy Thọ Đồng Tử lạnh lùng liếc mắt nhìn hắn, nhất thời sợ đến hồn phi phách tán.
- Cút!
Thọ Đồng Tử bấm tay, một cỗ kình khí được bắn ra, tên cao thủ Linh Giai kia ngay cả thời gian phản ứng cũng không có liền bị cỗ kình khí này bắn thủng xuyên qua gáy. Nguồn truyện: TruyệnYY.com
- Đồng Tử ngươi….
Người của thế lực bên ngoài quá mức sợ hãi, bọn họ căn bản không nghĩ tới chuyện Thọ Đồng Tử ngay cả nói cũng không thèm mà xuất thủ luôn, hơn nữa xuất thủ thì lấy luôn mạng người.
- Tất cả đều cút!
Thọ Đồng Tử bất động nói, nhàn nhạt liếc mắt nhìn mọi người, dưới ánh mắt lạnh lẽo tràn ngập sát khí tất cả mọi người hoảng sợ lùi lại mấy bước, ngay sau đó có ngượi chạy vội rời đi.
Sát Thần Thiên Cốc, giết người như cơm bữa. Hắn căn bản không quan tâm tới ngươi có thân phận gì, có địa vị gì, thực lực như thế nào, nếu như dám nhúng tay vào chuyện của hắn thì chuẩn bị chết đi. Ai biết được hắn có thể nhìn mình khó chịu mà trực tiếp xuất thủ hay không? Vì bảo vệ tính mệnh của mình nên rời xa địa phương này là tốt nhất.
Về phần tên Đường Phong kia, hiện giờ bị Thọ Đồng Tử đánh như vậy liệu còn có cơ hội sống hay sao?
Một câu nói của Thọ Đồng Tử còn uy lực gấp trăm lần câu nói của Đường Phong, khi Đường Phong nói muốn mọi người cút đi thì ai nấy đều kêu thối lắm, nhưng mà khi Thọ Đồng Tử nói một câu thì mọi người như ong vỡ tổ, chạy tán loạn khắp nơi chỉ trong khoảnh khắc không còn một ai.
Hiện giờ chỉ còn lại hai người Đường Phong và Thọ Đồng Tử cùng với hơn mười bộ dược thi tùy thời ở bên, nhưng mà đối mặt với Thọ Đồng Tử thì những bộ dược thi này căn bản vô dụng.
- Lần này đồng tử đến đây chẳng lẽ không phải vì trận pháp Thiên Cơ hay sao?
Một bên Đường Phong thở dốc suy nghĩ cách thoát thân, hiện giờ lấy tình huống của thân thể mà cùng hắn tranh đấu thì không hợp thời cơ, một phen đại chiến vừa rồi đã làm hắn hết sạch khí lực.
- Ta nói rồi, ta chỉ giết người!
Trên khuôn mặt của Thọ Đồng Tử biểu tình rất máy móc, không hề lộ ra một tí tinh tế nào cả.
- Cũng đúng, giết người diệt khẩu, cũng không để cho trận pháp Thiên Cơ truyền ra bên ngoài, như vậy cũng khá thẳng thắn.
Đường Phong gật đầu nói.
- Tiếp đươc một chiêu của ta mà không chết, coi như ngươi có chút bản lãnh!
- Ha ha, đồng tử quá khen rồi.
Đường Phong cười lớn một tiếng, lông mày nhíu lại một cái, nói:
- Đồng Tử không cảm thấy thắng có chút vô vị hay sao? Dù sao ta cũng vừa mới trải qua một hồi chiến đấu, hiện giờ cũng không phải là thời kì đỉnh phong…
Thọ Đồng Tử cắt đứt lời nói của Đường Phong:
- Nếu như ngươi nghĩ ta thắng không xứng đáng thì ta có thể chờ tới khi ngươi khôi phục tới đỉnh phong rồi tới giết cũng được.
Đường Phong nhướng mày:
- Tình huống của ta mà muốn khôi phục đầy đủ lại chỉ sợ cũng không phải là chuyện tình một hai ngày.
- Ta có thể chờ.
Tên đồng tử này bấu víu thật chặt nha! Đường Phong cực kỳ phiền muộn. Đừng nói là thân thể hiện tại như thế này, cho dù có khôi phục thực lực tới đỉnh phong cũng không thể thoát khỏi Thọ Đồng Tử được, dù sao thực lực Linh Giai thượng phẩm của mình cũng là mượn mà thôi, căn bản không phải là thực lực vốn có.
- Ngươi muốn sống không?
Trong đôi mắt không hề có tình cảm của Thọ Đồng Tử thoáng qua một tia trào phúng.
- Ai lại muốn chết?
- Chỉ cần ngươi có thể đả thương được ta thì bản đồng tử tha cho ngươi một mạng!
Trong lời nói nhàn nhạt của Thọ Đồng Tử lộ ra một vẻ tự tin cường đại.
- Mạng của ta, ta tự giữ nó trong tay!
Thần sắc Đường Phong nghiêm túc lại.
- Vậy phải xem ngươi có bổn sự này hay không!
Trong lúc Thọ Đồng Tử nói thì thân thể nhỏ bé của hắn di động, không chờ cho Đường Phong kịp phản ứng đã tới sát bên cạnh hắn rồi.
Tốc độ thật nhanh, Đường Phong chưa bao giờ thấy ai có thể sở hữu được tốc độ nhanh như vậy cả, cho dù là mình toàn lực bạo phát cũng không thể được như thế, còn đối phương thì thi triển ra trông rất nhẹ nhàng.
Thân hình Đường Phong lui lại rất nhanh nhưng mà thân ảnh đối phương cũng như tàn ảnh đuổi theo sát nút, cùng lúc đó, một quyền khác lại đánh ra ngoài.
Một quyền này khác với quyền đầu tiên, tốc độ của quyền này nhanh vô cùng, hầu như chỉ nhìn thấy tàn ảnh ở trên hai nắm tay nhỏ.
Trong nháy mắt đối phương phát ra chiêu thức thì Đường Phong cũng lấy ra một thanh trường kiếm khác từ trong không gian Mị Ảnh. Độc Ảnh Kiếm đã không thể kham nổi chiến đấu tiếp mà lần này Đường Phong lấy ra một thanh trường kiếm, đây là một trong những thanh thứ thần binh mà hắn cất kỹ.
Kiếm thế múa lên, Đường Phong không thể quan tâm tới thương thế và tình huống thân thể của chính mình mà phát huy thực lực của cảnh giới Linh Giai thượng phẩm tới đỉnh, chống lại một kích hung mãnh của đối phương.

/1679

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status