Sóng âm bạo liệt giống như sóng trên mặt hồ, lấy vị trí cao thủ Linh Giai Huyết Vụ Thành làm trung tâm, không ngừng khuếch tán bốn phía. Một tầng rung động có thể thấy bằng mắt thường lan đi, khuếch tán tới đâu, người ở nơi đó liền biến thành bụi phấn.
Máu tươi và thịt nát bay ngang, thân thể cao thủ Thiên Giai và tinh khí hộ thân dưới sự trùng kích mãnh liệt, mềm yếu mỏng manh không khác gì tờ giấy. Bạn đang đọc truyện được copy tại TruyệnYY.com
Toàn bộ mặt đất đều trở nên lắc lư, sắc mặt Đường Phong không khỏi có chút trắng bệch.
Hắn đột nhiên nghĩ tới vừa rồi mình đâm chết nam tử trung niên tinh thông ám sát thuật, trước khi chết hắn cũng phản ứng như thế này, nếu lúc đó để hắn thành công phóng ra, mình căn bản không thể toàn thân trở ra.
- Mẹ nó, cao thủ Linh Giai trước khi chết còn có thể Ngọc Thạch Câu Phần đến trình độ như thế này sao? Xem ra lần sau mình đối phó Linh Giai, nhất địch phản cẩn thận nhiều hơn nữa, nếu như không thể một kích mất mạng, tuyệt đối không thể đuổi cùng giết tuyệt đối phương, vạn nhất làm người ta nổi điên, tặng cho mình một chiêu như vậy.
Cao thủ Huyết Vụ Thành này sử dụng Ngọc Thạch Câu Phần khiến tất cả Linh Giai đang chiến đấu cũng không khỏi dừng lại, quay đầu nhìn sang bên này, lúc thảm kịch trước mặt hiện lên trong mắt, người của các đại gia tộc không khỏi thở dài một hơi, toàn bộ những người vừa chết cũng không hẳn là kẻ có tội.
Nhìn qua người của Huyết Vụ Thành và người của Chung gia giống như mèo chó cắn nhau.
Sắc mặt Chung Bố Sở tái nhợt, hắn nhìn thấy ít nhất có hai mươi mốt Thiên Giai Chung gia tan thành tro bụi trước mặt mình. Nếu như bị địch nhân giết chết, thì cũng đành, nhưng hết lần này tới lần khác những người này đều chết dưới Ngọc Thạch Câu Phần của cao thủ Linh Giai Huyết Vụ Thành. Điều này làm sao hắn có thể chấp nhận?
Sắc mặt những cao thủ Huyết Vụ Thành cũng cảm thấy nhục nhã, bọn họ thấy rõ ràng, một Linh Giai nếu không bị buộc vào đường cùng, tuyệt đối sẽ không dùng một chiêu kia. Không ai không muốn sống, không ai nguyện ý chết. Nhưng tình huống lúc này thực sự làm cho bọn họ cũng không hiểu.
- Phong thiếu, ngươi hãy cẩn thận, ta và lão Đoạn đi chặn bọn hắn lại.
Thang Phi Tiếu không có thời gian dừng lại, căn dặn Đường Phong một tiếng, liền cùng Đoạn Thất Xích đi tới chỗ địch nhân gần nhất công kích mãnh liệt.
Đường Phong vừa quay đầu nhìn lại, thấy một đám người Chung gia chật vật vô cùng, trên người ít nhiều cũng bị chút thương tích, đang nhe răng trợn mắt với chính mình, bọn họ vừa cách Linh Giai Huyết Vụ Thành này khá xa nên mới có thể thoát chết.
Lời nói oai phong lẫm liệt của Đường Phong lúc trước, âm thầm đánh lén ở phía sau, dẫn đến một màn thảm kịch như thế này, tất cả bọn họ đều nhìn tại trong mắt, đau nhức trong lòng, hiện tại tự nhiên muốn chém giết tên đầu sỏ Đường Phong gây tai họa này.
- Muốn chết đều cút qua đây!
Đường Phong giơ kiếm trước ngực, hào khí ngất trời, cho dù một mình lẻ loi đối mặt hơn mười Thiên Giai, mặt vẫn như cũ, không đổi sắc.
- Giết phản đồ này, báo thù thay các huynh đệ chết đi!
Các đệ tử Chung gia hai mắt đỏ sẫm, mãnh liệt vọt về phía Đường Phong.
Đường Phong chỉ bắn ra ba phi đao đã khiến dũng khí nhiệt tình của đám người như tuyết gặp mùa xuân, trong chớp mắt liền tiêu tan thành mây khói. Một đám người đến nhanh, lui lại cũng nhanh.
Có người kinh hô:
- Hắn dĩ nhiên là tiểu tử Đường gia kia!
Ám khí lóe ra kim quang kia đã bán đứng thân phận của Đường Phong, vừa rồi một đám Thiên Giai vây bắt hắn nửa ngày cũng không chạm vào góc áo hắn được, hiện tại càng thiếu một ít, còn có thể làm tốt hơn vừa rồi sao?
Sửng sốt một chút, Đường Phong đã liều chết xung phong tiến đến, có Bất Phôi Giáp bảo vệ yếu hại trên thân thể, chỉ cần để ý không bị người khác đánh lén dưới chân, Đường Phong hoàn toàn có thể buông tay buông chân đến chém giết, bất quá mấy hơi thở sau, liền có mấy người chết thảm tại ám khí xuất quỷ nhập thần của Đường Phong.
Một tiếng nổ ầm ầm truyền đến, Đường Phong nghiêng đầu vừa nhìn, lại thấy một người Linh Giai Huyết Vụ Thành bị buộc vào đường cùng, dùng Ngọc Thạch Câu Phần.
Lúc này đối thủ của hắn không may mắn tránh ra đúng lúc, nhưng cũng không phải không tránh kịp, mà là Linh Giai Huyết Vụ Thành kia gắt gao đuổi theo, giống như chó mèo thấy mỡ, tất nhiên là ý đồ lôi kéo bọn họ đồng quy vu tận.
Cùng với tiếng bạo liệt truyền đến, hai vị Linh Giai của Lý Gia và Trang gia bay ra như diều đứt dây, từ không trung rơi xuống, máu tươi trong miệng phun ra đỏ sẫm cả quần áo, trong nháy mắt thần sắc trở nên vô cùng uể oải.
Sắc mặt Trang Chính Kiền và Bố Trường Hải biến đổi, hiển nhiên không nghĩ tới cao thủ Linh Giai Huyết Vụ Thành hung ác độc địa như vậy, một khi bị đánh đỏ mắt, dĩ nhiên không cần để ý cái gì, trực tiếp Ngọc Thạch Câu Phần.
Lúc hai vị Linh Giai thụ thương rơi xuống mặt đất, căn bản không thể đứng lên nữa, hiển nhiên bị thương không nhẹ. Một đám Thiên Giai Chung gia mãnh liệt vọt tới bên đó, rõ ràng là muốn đánh rắn dập đầu.
Thấy cảnh ấy, Trang Chính Kiền và Bố Trường Hải làm sao có thể ngồi yên mặc kệ, đối với Linh Mạch Chi Địa, bất luận một Linh Giai nào đều là nhân tài quý trọng không thể khuyết thiếu, nếu ở chỗ này tổn hại hai người, kế hoạch lần này thực sự là được ít mất nhiều.
- Đi!
Trang Chính Kiền đang cùng Chung Bố Sở đối chiến mạnh mẽ quát một tiếng, nhanh chóng thoát ly vòng chiến, cùng một người Linh Giai Bố gia đồng loạt chạy về phía hai Linh Giai bị thương.
Chung Bố Sở làm sao có thể cho Trang Chính Kiền rời khỏi? Đang muốn đuổi qua, bất ngờ hai Đại sát thần còn chưa có việc liền bổ lại một chưởng một đao, liền đưa hắn bức quay trở lại.
Trang Chính Kiền vọt tới bên cạnh hai Linh Giai bị thương, mấy Thiên Giai Chung gia đang muốn hạ thủ độc ác với hai Linh Giai bị thương, còn chưa thành công thì đã bị Trang Chính Kiền dùng một đao đánh gục.
Cùng một Linh Giai Bố gia, mỗi người mang theo một người, Trang Chính Kiền quay đầu lại hô to một tiếng:
- Lui lại!
Đánh tiếp, không có ý nghĩa. Những cao thủ Huyết Vụ Thành này, chắc chắn sẽ lại sử dụng Ngọc thạch câu phần, nếu như không thể chém giết bọn họ ngay lập tức, phiền phức chỉ sợ càng nhiều hơn. Các đại gia tộc liên hợp lại đi tới Chung Linh Cốc, mục đích là muốn chèn ép khí thế của Huyết Vụ Thành, để Huyết Vụ Thành biết lập trường và quyết tâm tử chiến của Linh Mạch Chi Địa.
Mục đích này đã đạt được, đồng thời còn chém giết mấy cao thủ, là lúc nên lui lại rồi.
Nghe được tiếng hô của Trang Chính Kiền, những người khác cũng nhanh chóng nhảy ra vòng chiến, đồng loạt phóng về lối ra Chung Linh Cốc, Đường Phong cũng không ngoại lệ.
Linh Giai còn lại của Chung gia và Huyết Vụ Thành đang muốn đuổi theo, lại bị một người đưa tay ngăn cản:
- Đừng đuổi theo, để cho bọn họ đi!
Máu tươi và thịt nát bay ngang, thân thể cao thủ Thiên Giai và tinh khí hộ thân dưới sự trùng kích mãnh liệt, mềm yếu mỏng manh không khác gì tờ giấy. Bạn đang đọc truyện được copy tại TruyệnYY.com
Toàn bộ mặt đất đều trở nên lắc lư, sắc mặt Đường Phong không khỏi có chút trắng bệch.
Hắn đột nhiên nghĩ tới vừa rồi mình đâm chết nam tử trung niên tinh thông ám sát thuật, trước khi chết hắn cũng phản ứng như thế này, nếu lúc đó để hắn thành công phóng ra, mình căn bản không thể toàn thân trở ra.
- Mẹ nó, cao thủ Linh Giai trước khi chết còn có thể Ngọc Thạch Câu Phần đến trình độ như thế này sao? Xem ra lần sau mình đối phó Linh Giai, nhất địch phản cẩn thận nhiều hơn nữa, nếu như không thể một kích mất mạng, tuyệt đối không thể đuổi cùng giết tuyệt đối phương, vạn nhất làm người ta nổi điên, tặng cho mình một chiêu như vậy.
Cao thủ Huyết Vụ Thành này sử dụng Ngọc Thạch Câu Phần khiến tất cả Linh Giai đang chiến đấu cũng không khỏi dừng lại, quay đầu nhìn sang bên này, lúc thảm kịch trước mặt hiện lên trong mắt, người của các đại gia tộc không khỏi thở dài một hơi, toàn bộ những người vừa chết cũng không hẳn là kẻ có tội.
Nhìn qua người của Huyết Vụ Thành và người của Chung gia giống như mèo chó cắn nhau.
Sắc mặt Chung Bố Sở tái nhợt, hắn nhìn thấy ít nhất có hai mươi mốt Thiên Giai Chung gia tan thành tro bụi trước mặt mình. Nếu như bị địch nhân giết chết, thì cũng đành, nhưng hết lần này tới lần khác những người này đều chết dưới Ngọc Thạch Câu Phần của cao thủ Linh Giai Huyết Vụ Thành. Điều này làm sao hắn có thể chấp nhận?
Sắc mặt những cao thủ Huyết Vụ Thành cũng cảm thấy nhục nhã, bọn họ thấy rõ ràng, một Linh Giai nếu không bị buộc vào đường cùng, tuyệt đối sẽ không dùng một chiêu kia. Không ai không muốn sống, không ai nguyện ý chết. Nhưng tình huống lúc này thực sự làm cho bọn họ cũng không hiểu.
- Phong thiếu, ngươi hãy cẩn thận, ta và lão Đoạn đi chặn bọn hắn lại.
Thang Phi Tiếu không có thời gian dừng lại, căn dặn Đường Phong một tiếng, liền cùng Đoạn Thất Xích đi tới chỗ địch nhân gần nhất công kích mãnh liệt.
Đường Phong vừa quay đầu nhìn lại, thấy một đám người Chung gia chật vật vô cùng, trên người ít nhiều cũng bị chút thương tích, đang nhe răng trợn mắt với chính mình, bọn họ vừa cách Linh Giai Huyết Vụ Thành này khá xa nên mới có thể thoát chết.
Lời nói oai phong lẫm liệt của Đường Phong lúc trước, âm thầm đánh lén ở phía sau, dẫn đến một màn thảm kịch như thế này, tất cả bọn họ đều nhìn tại trong mắt, đau nhức trong lòng, hiện tại tự nhiên muốn chém giết tên đầu sỏ Đường Phong gây tai họa này.
- Muốn chết đều cút qua đây!
Đường Phong giơ kiếm trước ngực, hào khí ngất trời, cho dù một mình lẻ loi đối mặt hơn mười Thiên Giai, mặt vẫn như cũ, không đổi sắc.
- Giết phản đồ này, báo thù thay các huynh đệ chết đi!
Các đệ tử Chung gia hai mắt đỏ sẫm, mãnh liệt vọt về phía Đường Phong.
Đường Phong chỉ bắn ra ba phi đao đã khiến dũng khí nhiệt tình của đám người như tuyết gặp mùa xuân, trong chớp mắt liền tiêu tan thành mây khói. Một đám người đến nhanh, lui lại cũng nhanh.
Có người kinh hô:
- Hắn dĩ nhiên là tiểu tử Đường gia kia!
Ám khí lóe ra kim quang kia đã bán đứng thân phận của Đường Phong, vừa rồi một đám Thiên Giai vây bắt hắn nửa ngày cũng không chạm vào góc áo hắn được, hiện tại càng thiếu một ít, còn có thể làm tốt hơn vừa rồi sao?
Sửng sốt một chút, Đường Phong đã liều chết xung phong tiến đến, có Bất Phôi Giáp bảo vệ yếu hại trên thân thể, chỉ cần để ý không bị người khác đánh lén dưới chân, Đường Phong hoàn toàn có thể buông tay buông chân đến chém giết, bất quá mấy hơi thở sau, liền có mấy người chết thảm tại ám khí xuất quỷ nhập thần của Đường Phong.
Một tiếng nổ ầm ầm truyền đến, Đường Phong nghiêng đầu vừa nhìn, lại thấy một người Linh Giai Huyết Vụ Thành bị buộc vào đường cùng, dùng Ngọc Thạch Câu Phần.
Lúc này đối thủ của hắn không may mắn tránh ra đúng lúc, nhưng cũng không phải không tránh kịp, mà là Linh Giai Huyết Vụ Thành kia gắt gao đuổi theo, giống như chó mèo thấy mỡ, tất nhiên là ý đồ lôi kéo bọn họ đồng quy vu tận.
Cùng với tiếng bạo liệt truyền đến, hai vị Linh Giai của Lý Gia và Trang gia bay ra như diều đứt dây, từ không trung rơi xuống, máu tươi trong miệng phun ra đỏ sẫm cả quần áo, trong nháy mắt thần sắc trở nên vô cùng uể oải.
Sắc mặt Trang Chính Kiền và Bố Trường Hải biến đổi, hiển nhiên không nghĩ tới cao thủ Linh Giai Huyết Vụ Thành hung ác độc địa như vậy, một khi bị đánh đỏ mắt, dĩ nhiên không cần để ý cái gì, trực tiếp Ngọc Thạch Câu Phần.
Lúc hai vị Linh Giai thụ thương rơi xuống mặt đất, căn bản không thể đứng lên nữa, hiển nhiên bị thương không nhẹ. Một đám Thiên Giai Chung gia mãnh liệt vọt tới bên đó, rõ ràng là muốn đánh rắn dập đầu.
Thấy cảnh ấy, Trang Chính Kiền và Bố Trường Hải làm sao có thể ngồi yên mặc kệ, đối với Linh Mạch Chi Địa, bất luận một Linh Giai nào đều là nhân tài quý trọng không thể khuyết thiếu, nếu ở chỗ này tổn hại hai người, kế hoạch lần này thực sự là được ít mất nhiều.
- Đi!
Trang Chính Kiền đang cùng Chung Bố Sở đối chiến mạnh mẽ quát một tiếng, nhanh chóng thoát ly vòng chiến, cùng một người Linh Giai Bố gia đồng loạt chạy về phía hai Linh Giai bị thương.
Chung Bố Sở làm sao có thể cho Trang Chính Kiền rời khỏi? Đang muốn đuổi qua, bất ngờ hai Đại sát thần còn chưa có việc liền bổ lại một chưởng một đao, liền đưa hắn bức quay trở lại.
Trang Chính Kiền vọt tới bên cạnh hai Linh Giai bị thương, mấy Thiên Giai Chung gia đang muốn hạ thủ độc ác với hai Linh Giai bị thương, còn chưa thành công thì đã bị Trang Chính Kiền dùng một đao đánh gục.
Cùng một Linh Giai Bố gia, mỗi người mang theo một người, Trang Chính Kiền quay đầu lại hô to một tiếng:
- Lui lại!
Đánh tiếp, không có ý nghĩa. Những cao thủ Huyết Vụ Thành này, chắc chắn sẽ lại sử dụng Ngọc thạch câu phần, nếu như không thể chém giết bọn họ ngay lập tức, phiền phức chỉ sợ càng nhiều hơn. Các đại gia tộc liên hợp lại đi tới Chung Linh Cốc, mục đích là muốn chèn ép khí thế của Huyết Vụ Thành, để Huyết Vụ Thành biết lập trường và quyết tâm tử chiến của Linh Mạch Chi Địa.
Mục đích này đã đạt được, đồng thời còn chém giết mấy cao thủ, là lúc nên lui lại rồi.
Nghe được tiếng hô của Trang Chính Kiền, những người khác cũng nhanh chóng nhảy ra vòng chiến, đồng loạt phóng về lối ra Chung Linh Cốc, Đường Phong cũng không ngoại lệ.
Linh Giai còn lại của Chung gia và Huyết Vụ Thành đang muốn đuổi theo, lại bị một người đưa tay ngăn cản:
- Đừng đuổi theo, để cho bọn họ đi!
/1679
|