Vợ Nhỏ Gả Thay Được Sủng Lên Mây

Chương 642

/2315




Trong lòng Nguyễn Tri Hạ phát giác, có thể lời cô vừa nói đã làm anh ta tổn thương.

Nhưng cô nói là sự thật.

Cô không có lỗi gì với Thẩm Sơ Hoàng, cũng không cần thiết phải nhân nhượng anh ta.

Suốt một tối, Thẩm Sơ Hoàng đều nói cô và Tư Mộ Hàn không thích hợp, cô đã nhịn anh ta đủ rồi.

Ngay cả Thẩm Lệ còn không nói gì về chuyện của cô và Tư Mộ Hàn, Thẩm Sơ Hoàng lấy đâu ra mặt mũi đó?
Chẳng lẽ là vì anh ta từng giúp cô chạy trốn sao?

Nhưng chuyện này cũng không phải tính như vậy đâu.


Nguyễn Tri Hạ ra khỏi khách sạn.

Khi đang vẫy xe ở bên đường, cô mới nhớ mình còn chưa nói cho Tư Mộ Hàn biết là mình đi trước.

Cô lấy điện thoại ra và đang tính gọi điện thoại cho Tư Mộ Hàn nói một tiếng, đột nhiên có một chiếc xe đỗ lại ở trước mặt cô.

Khi cô ngẩng đầu lên nhìn, cửa sau của ô tô mở ra, từ trong xe có một cánh tay đưa ra và kéo cô lên xe.

Nguyễn Tri Hạ ngây người và chợt muốn kêu cứu, lại nghe thấy bên tai truyền đến giọng nói trầm lắng quen thuộc: “Là anh.”
Nguyễn Tri Hạ nghe vậy thì kinh ngạc không hiểu kêu lên: “Tư Mộ Hàn?”
“Ừ.” Người đàn ông ôm cô khẽ đáp một tiếng.

Nguyễn Tri Hạ thở phào nhẹ nhõm, đồng thời lại cảm thấy hơi giận, giơ tay đập vài cái lên trên người anh: “Về sau anh đừng làm chuyện này nữa, rất dọa người đấy.”
Tư Mộ Hàn đáp một tiếng chẳng có chút thành ý nào: “Ừ.”
Lúc hai người nói chuyện, ô tô đã bắt đầu chạy nhanh về phía trước.

Chiếc xe chạy đến một nơi vắng bóng người thì dừng lại, sau đó Thời Dũng xuống xe.


Trong xe chỉ còn lại có Nguyễn Tri Hạ và Tư Mộ Hàn.

Tay anh bắt đầu không an phận.

Anh trực tiếp bế Nguyễn Tri Hạ ngồi lên chân của anh, đôi môi nóng rực hôn dần theo cổ của cô lên trên, cuối cùng rơi vào trên môi của cô.

Trong xe vẫn mở điều hòa nhưng Nguyễn Tri Hạ lại cảm thấy hơi nóng.

Một tay Tư Mộ Hàn đặt ở trên lưng của cô, một tay khác lưu luyến trên đùi trắng nõn, non mềm của cô… Ý anh đã rất rõ ràng.

“Tư Mộ Hàn.” Nguyễn Tri Hạ khẽ gọi tên anh, lên tiếng ngăn cản anh.

Tư Mộ Hàn giống như hoàn toàn không nghe thấy, một tay khác đã tìm được chỗ khóa kéo của cái váy phía sau gáy của cô.

Anh nắm lấy cái khóa nhỏ và kéo xuống, bàn tay thò vào bên trong, lại nhẹ cởi váy của cô ra.

.

ngôn tình tổng tài

Nguyễn Tri Hạ vừa thẹn vừa giận, nắm lấy bàn tay còn đang làm loạn của anh: “Dừng tay…”
Hơi thở của Tư Mộ Hàn đã trở nên nặng nề.

Anh lật tay và nắm lấy tay Nguyễn Tri Hạ, mười ngón tay đan nhau, để ở bên môi của cô, khẽ nói: “Không ai nhìn thấy đâu.”
“Thời Dũng…”
Hơi thở Tư Mộ Hàn gấp gáp nhưng giọng nói lại rất rõ ràng: “Thời Dũng đi rồi.”
“Vậy cũng không được.” Dù sao đây cũng là ở trong xe…
Nguyễn Tri Hạ không muốn, Tư Mộ Hàn cũng không miễn cưỡng, chỉ ôm cô say đắm hôn một lúc rất lâu mới mặc quần áo lại cho cô và im lặng ôm cô.

Nguyễn Tri Hạ hỏi anh: “Anh ra lúc nào vậy?”
Cô nhớ lúc cô đi, Tư Mộ Hàn vẫn đang nói chuyện với người khác.

Kết quả cô đến bên đường, Tư Mộ Hàn và Thời Dũng đã xuống rồi.

“Anh thấy em đi thì đi ra theo luôn.”.



/2315

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status