Sau khi trải qua những chuyện đó, Tư Mộ Hàn ít nhiều có chút chướng ngại tâm lí.
Có lúc sẽ trở nên cố chấp, không có cảm giác an toàn, cái này cũng có thể hiểu được.
Nhưng nếu như kéo dài như vậy, cũng không phải chuyện tốt.
Tư Mộ Hàn hiển nhiên cũng không để lời Thời Dũng vào tai.
Anh từ sau nhích lại gần, không nhanh không chậm nói: “Vậy cậu nói xem, là mục đích thế nào có thể chăm sóc Nguyễn Tri Hạ ba năm, còn nói dối Nguyễn Tri Hạ là hôn thê của anh ta, hơn nữa lúc ở trong núi, anh ta có thể tìm tôi và Nguyễn Tri Hạ ngay lập tức, còn mục đích khác……..”
Anh trầm ngâm chốc lát, cười lạnh một tiếng: “Ha!”
Chỉ việc có tâm tư bất chính với Nguyễn Tri Hạ, cũng đủ để anh hạ thủ với anh ta rồi, càng đừng nói đến mục đích khác.
Thời Dũng nhẹ nhàng thở dài, cũng không biết nói cái gì cho phải.
Tư Mộ Hàn nghĩ tới gì đó, hơi giương mắt nhìn về phía Thời Dũng: “Gần đây có phát hiện người khác đi theo Nguyễn Tri Hạ không?”
“Không có.” Thời Dũng lắc đầu một cái.
Tư Mộ Hàn hơi rủ mắt cũng không biết đang nghĩ gì, hồi lâu, lại nói một câu: “Lưu Chiến Hằng bên kia phải chú ý vào.”
Lúc đầu, Lưu Chiến Hằng có thể tìm ra vị trí của anh và Nguyễn Tri Hạ, đã nói rõ, Lưu Chiến Hằng có phái người theo dõi nhất cử nhất động của Nguyễn Tri Hạ, nếu không thì không thể nắm rõ hành tung của Nguyễn Tri Hạ như vậy.
Sau khi về thành phố Hà Dương, anh vẫn theo phái người đi theo bảo vệ Nguyễn Tri Hạ, nhưng bên kia Lưu Chiến Hằng một chút động tĩnh cũng không có.
Nhiều năm qua, Lưu Chiến Hằng là đối thủ khôn khéo nhất anh gặp.
Anh đến bây giờ không tra ra được thân phận và mục đích của Lưu Chiến Hằng, mà Lưu Chiến Hằng lại luôn tỏ ra đặc biệt quan tâm Nguyễn Tri Hạ.
Hết lần này tới lần khác Nguyễn Tri Hạ cũng…
Tư Mộ Hàn phiền não đưa tay xoa mày, trong giọng nói lộ ra một chút mệt mỏi: “Cậu về đi.”
Thời Dũng vốn dĩ trong lòng muốn về càng nhanh, nhưng khi nhìn thấy dáng vẻ này của Tư Mộ Hàn, có chút không đành lòng: “Cậu chủ, hay là tôi ăn cơm với cậu.”
“Đừng nói nhảm.”
Thời Dũng không nói thêm gì nữa, đứng dậy rời đi.
Lúc anh sắp rời đi, không quá yên tâm quay đầu nhìn Tư Mộ Hàn.
……
Rất nhanh thì đến thứ sáu.
Mấy ngày nay, Nguyễn Tri Hạ đều không ra khỏi cửa, viết xong bản liền đưa cho Tần Thủy San xem, cần nói chuyện liền trực tiếp video nói chuyện với nhau.
Cái này phải cảm ơn thời đại khoa học kỹ thuật.
“Tối nay cô thật sự không đến tham gia dạ tiệc sao? Tôi có thể tới đưa cô đi.”
Mấy ngày nay Tần Thủy San cùng cô nói chuyện xong, căn bản cũng sẽ thêm những lời này.
“Tôi thật không đi.” Nguyễn Tri Hạ cũng không biết Tần Thủy San tại sao trong chuyện này cố chấp như vậy.
“Được rồi, nếu như cô thay đổi chủ ý, thì gọi điện thoại cho tôi.” Tần Thủy San thấy cô ấy vẫn từ chối như vậy, cũng không miễn cưỡng nữa.
” Được.”
Tắt cuộc gọi video, Nguyễn Tri Hạ cầm điện thoại qua, không có cuộc gọi đến, cũng không có tin nhắn.
Tư Mộ Hàn thật bình tĩnh, cả ba ngày, Tư Mộ Hàn cũng không liên lạc với cô.
Có lúc sẽ trở nên cố chấp, không có cảm giác an toàn, cái này cũng có thể hiểu được.
Nhưng nếu như kéo dài như vậy, cũng không phải chuyện tốt.
Tư Mộ Hàn hiển nhiên cũng không để lời Thời Dũng vào tai.
Anh từ sau nhích lại gần, không nhanh không chậm nói: “Vậy cậu nói xem, là mục đích thế nào có thể chăm sóc Nguyễn Tri Hạ ba năm, còn nói dối Nguyễn Tri Hạ là hôn thê của anh ta, hơn nữa lúc ở trong núi, anh ta có thể tìm tôi và Nguyễn Tri Hạ ngay lập tức, còn mục đích khác……..”
Anh trầm ngâm chốc lát, cười lạnh một tiếng: “Ha!”
Chỉ việc có tâm tư bất chính với Nguyễn Tri Hạ, cũng đủ để anh hạ thủ với anh ta rồi, càng đừng nói đến mục đích khác.
Thời Dũng nhẹ nhàng thở dài, cũng không biết nói cái gì cho phải.
Tư Mộ Hàn nghĩ tới gì đó, hơi giương mắt nhìn về phía Thời Dũng: “Gần đây có phát hiện người khác đi theo Nguyễn Tri Hạ không?”
“Không có.” Thời Dũng lắc đầu một cái.
Tư Mộ Hàn hơi rủ mắt cũng không biết đang nghĩ gì, hồi lâu, lại nói một câu: “Lưu Chiến Hằng bên kia phải chú ý vào.”
Lúc đầu, Lưu Chiến Hằng có thể tìm ra vị trí của anh và Nguyễn Tri Hạ, đã nói rõ, Lưu Chiến Hằng có phái người theo dõi nhất cử nhất động của Nguyễn Tri Hạ, nếu không thì không thể nắm rõ hành tung của Nguyễn Tri Hạ như vậy.
Sau khi về thành phố Hà Dương, anh vẫn theo phái người đi theo bảo vệ Nguyễn Tri Hạ, nhưng bên kia Lưu Chiến Hằng một chút động tĩnh cũng không có.
Nhiều năm qua, Lưu Chiến Hằng là đối thủ khôn khéo nhất anh gặp.
Anh đến bây giờ không tra ra được thân phận và mục đích của Lưu Chiến Hằng, mà Lưu Chiến Hằng lại luôn tỏ ra đặc biệt quan tâm Nguyễn Tri Hạ.
Hết lần này tới lần khác Nguyễn Tri Hạ cũng…
Tư Mộ Hàn phiền não đưa tay xoa mày, trong giọng nói lộ ra một chút mệt mỏi: “Cậu về đi.”
Thời Dũng vốn dĩ trong lòng muốn về càng nhanh, nhưng khi nhìn thấy dáng vẻ này của Tư Mộ Hàn, có chút không đành lòng: “Cậu chủ, hay là tôi ăn cơm với cậu.”
“Đừng nói nhảm.”
Thời Dũng không nói thêm gì nữa, đứng dậy rời đi.
Lúc anh sắp rời đi, không quá yên tâm quay đầu nhìn Tư Mộ Hàn.
……
Rất nhanh thì đến thứ sáu.
Mấy ngày nay, Nguyễn Tri Hạ đều không ra khỏi cửa, viết xong bản liền đưa cho Tần Thủy San xem, cần nói chuyện liền trực tiếp video nói chuyện với nhau.
Cái này phải cảm ơn thời đại khoa học kỹ thuật.
“Tối nay cô thật sự không đến tham gia dạ tiệc sao? Tôi có thể tới đưa cô đi.”
Mấy ngày nay Tần Thủy San cùng cô nói chuyện xong, căn bản cũng sẽ thêm những lời này.
“Tôi thật không đi.” Nguyễn Tri Hạ cũng không biết Tần Thủy San tại sao trong chuyện này cố chấp như vậy.
“Được rồi, nếu như cô thay đổi chủ ý, thì gọi điện thoại cho tôi.” Tần Thủy San thấy cô ấy vẫn từ chối như vậy, cũng không miễn cưỡng nữa.
” Được.”
Tắt cuộc gọi video, Nguyễn Tri Hạ cầm điện thoại qua, không có cuộc gọi đến, cũng không có tin nhắn.
Tư Mộ Hàn thật bình tĩnh, cả ba ngày, Tư Mộ Hàn cũng không liên lạc với cô.
/2315
|