Ngày cứ như vậy qua đi , rất nhanh một tháng đã trôi qua rồi, thương thế của Tống Tử Phong cũng rõ ràng đã khá nhiều, bác sĩ nói đang chuẩn bị làm phẫu thuật lần hai, chỉ cần làm điều trị thêm căn bản sẽ không có vấn đề.
Nace kể từ ngày bị Tống Tử Phong cự tuyệt , mặc dù đối với Hạ Toa ghi hận trong lòng, thời điểm mỗi lần thấy Tần Lạc tìm đến Hạ Toa , trong lòng cô liền vô cùng đồng tình Tống Tử Phong, thấy ba người thế nhưng sống chung hòa bình thì trong lòng trừ ngạc nhiên ra còn là giật mình, cô vẫn cho rằng Tống Tử Phong thấy Hạ Toa cùng Tần Lạc thân mật sớm muộn gì cũng sẽ rời đi , không nghĩ tới ba người này lại là biết.
"Chẳng lẽ anh không tức giận sao?" Nae nhìn Hạ Toa cùng Tần Lạc vừa nói vừa cười đi ra ngoài, mặt kinh ngạc nhìn Tống Tử Phong đang ngồi ở trên giường chơi máy vi tính .
"Tôi có gì phải tức giận, Hạ Toa ở bệnh viện chăm sóc tôi một tháng, Tần Lạc tới đón cô ấy đi ra ngoài ăn cơm cũng là một chuyện rất bình thường ." Tống Tử Phong không ngẩng đầu, trong giọng nói cũng không có bất kỳ một tia bất mãn hay mất hứng nào.
"Em thật sự kém đến thế sao?" Nace dọn dẹp xong phòng, đi tới bên giường, thay Tống Tử Phong rót một chén trà, có chút không tự tin hỏi.
"Cô rất tốt." Tống Tử Phong ngẩng đầu lên liếc mắt nhìn Nace, lại đem ánh mắt chuyển tới máy tính .
"Vậy vì sao anh không thích em?" Nếu cô rất tốt, vậy vì sao hắn ngay cả nhìn cũng không muốn nhìn cô lâu một cái đây?
"Cô rất tốt, nhưng không phải là mẫu người mà tôi thích, tôi nhớ lần trước đã nói rất rõ ràng, tôi không thể nào thích cô." Tống Tử Phong thở dài một tiếng, gấp máy tính lại , nhìn Nace có chút bất đắc dĩ nói .
Nace cười nhạt, không nói thêm gì nữa, kết quả này cô đã sớm biết, chỉ là cô không cam lòng, cho là Tống Tử Phong một ngày nào đó sẽ phát hiện cô tốt, nhưng trong mắt của hắn như cũ chỉ có một mình Hạ Toa , cho dù Hạ Toa cùng một người đàn ông khác vừa nói vừa cười, cử chỉ thân mật, trong mắt của hắn cũng chỉ có một mình Hạ Toa .
"Tống Tống, anh làm sao vậy ?" Tô Mạc kéo vali hành lý, đẩy cửa ra, cười đi vào.
"Tô Tô, em đã về ?" Thấy Tô Mạc ,Tống Tử Phong có chút giật mình, ngày hôm trước còn nói phải bận mất một tuần lễ, hôm nay đã xuất hiện ở bệnh viện, tốc độ này thật đúng là.
Thấy Tô Mạc đi tới, mặt Nace liền biến sắc, mặc dù Tô Mạc giờ phút này mặc đồ đen lại đội mũ lưỡi trai, nhưng có thể vẫn nhìn ra khí chất của cô vô cùng cao quý thanh nhã, hơn nữa ngay cả dáng người mà nói, cũng so với cô tốt hơn nhiều, từ cách mà cô và Tống Tử Phong gọi nhau, cũng có thể là người quen, giờ phút này cô đột nhiên đã hiểu, tại sao Tống Tử Phong sẽ cự tuyệt cô, cô có tự tin hơn so với Hạ Toa, nhưng không có tự tin có thể so sánh với cô gái gọi là Tô Tô này.
"Nace, tôi không có chuyện gì rồi, cô đi ra ngoài đi." Tống Tử Phong liếc mắt nhìn Nace đang ngồi ở một bên dịu dàng nói qua.
"Cô y tá này dáng dấp cũng không tệ lắm ." Nhìn Nace đi ra ngoài, đóng cửa lại, Tô Mạc nhìn Tống Tử Phong nhạo báng.
"Là còn có thể, nhưng cùng Tô Đại mỹ nhân so sánh với, còn là kém rất nhiều." Nhìn dáng vẻ Tô Mạc có chút hả hê , Tống Tử Phong khẽ cười nói.
"Lúc nào thì thay đổi biết nói chuyện như vậy?" Lời ngọt ngào ai chẳng thích nghe, huống chi là người trong lòng mình nói đây? Đối với khen ngợi của Tống Tử Phong , Tô Mạc cảm thấy vô cùng hưởng thụ.
"Mới vừa xuống máy bay chắc mệt lắm , nếu không em trước ngủ một lát, muốn ngủ bên cạnh anh ? Hay là ngủ trên sofa." Mặc dù nụ cười trên mặt Tô Mạc rất rực rỡ, nhưng không cách nào che giấu được sự mệt mỏi sau lưng .
"Em là muốn ngủ bên cạnh anh kia, chẳng qua em ngủ rất xấu , ngủ thiếp đi thích sờ loạn, mà anh lại không thể xuống giường, vì an toàn của anh , em nghĩ nên ngủ trên sofa là tốt lắm!" Tô Mạc không có cự tuyệt Tống Tử Phong đề nghị, bởi vì cô thật mệt chết đi, rất mệt mỏi.
Tống Tử Phong sửng sốt, vốn là hắn nghĩ trêu Tô Mạc một chút , không nghĩ tới đùa giỡn không được lại bị người ta trêu lại , thật là tự mình đào hố đem mình chôn.
"Bị em dọa sợ sao?" Nhìn Tống Tử Phong có chút mất hồn , Tô Mạc thẹn thùng cười cười, cả người nằm trên ghế sa lon, nghiêng người nhìn Tống Tử Phong nói.
"Có chút, ngủ đi, nghỉ ngơi thật tốt." Tống Tử Phong khẽ cười gật đầu một cái.
Nhìn Tô Mạc cứ như vậy không đề phòng chút nào ngủ ở trên ghế sa lon, Tống Tử Phong có chút khổ sở cười cười, đối với tình cảm của Tô Mạc hắn là biết, nếu như hắn không có yêu Hạ Toa , như vậy hắn sẽ tiếp nhận Tô Mạc . Yhế nhưng trên đời làm gì có chữ nếu như, người thứ nhất hắn yêu là Hạ Toa, mặc dù Hạ Toa cùng Tô Mạc nếu đem ra so sánh thật sự là một trời một vực , nhưng hắn chính là không có thuốc nào cứu được nữa , hắn thích Hạ Toa ngây ngốc, ngơ ngác , hắn thích dẫn theo cô đứng ở ngã tư đường, sau đó cố ý hỏi, chúng ta nên đi chỗ nào đây? Nhìn ánh mắt mờ mịt của Hạ Toa , dáng vẻ uất ức, hắn cảm thấy mình còn sống, chính mình cũng có lúc cần cho người khác. Thật ra thì Hạ Toa nhận biết phương hướng rất kém , tính khí cũng không tiện , cũng không biết cách nói chuyện , làm việc gì cũng không cẩn thận , mỗi lần đều cần hắn dọn dẹp ở phía sau , có lẽ người khác sẽ cảm thấy như vậy mệt chết đi, nhưng hắn thật sự là thích thú. Hắn thích nghe Hạ Toa nguỵ biện, thời điểm mỗi lần nói không lại hắn, cô sẽ nói em cái gì cũng không bằng anh, anh có còn là đàn ông không ? đàn ông chính là muốn tới chiều chuộng phụ nữ a , anh thì sao ? Mỗi khi nhớ tới những thứ này, hắn cảm thấy rất vui vẻ. Ban đầu lúc chia tay hắn cho là mình sống không lâu nữa , không muốn liên lụy Hạ Toa cho nên lựa chọn rời đi, chỉ là không nghĩ tới vận khí của hắn cũng không tệ lắm, trị liệu mấy năm, rốt cuộc không sao, nguyên tưởng rằng có thể cùng Hạ Toa nối lại tình duyên, không nghĩ sẽ gặp phải một đối thủ mạnh mẽ như Tần Lạc , nhưng mà hắn sẽ không bỏ qua, Hạ Toa cuối cùng sẽ chọn ai còn là không biết đâu . Nghĩ tới đây Tống Tử Phong hai tay đã bất tri bất giác nắm thành quyền.
Nace kể từ ngày bị Tống Tử Phong cự tuyệt , mặc dù đối với Hạ Toa ghi hận trong lòng, thời điểm mỗi lần thấy Tần Lạc tìm đến Hạ Toa , trong lòng cô liền vô cùng đồng tình Tống Tử Phong, thấy ba người thế nhưng sống chung hòa bình thì trong lòng trừ ngạc nhiên ra còn là giật mình, cô vẫn cho rằng Tống Tử Phong thấy Hạ Toa cùng Tần Lạc thân mật sớm muộn gì cũng sẽ rời đi , không nghĩ tới ba người này lại là biết.
"Chẳng lẽ anh không tức giận sao?" Nae nhìn Hạ Toa cùng Tần Lạc vừa nói vừa cười đi ra ngoài, mặt kinh ngạc nhìn Tống Tử Phong đang ngồi ở trên giường chơi máy vi tính .
"Tôi có gì phải tức giận, Hạ Toa ở bệnh viện chăm sóc tôi một tháng, Tần Lạc tới đón cô ấy đi ra ngoài ăn cơm cũng là một chuyện rất bình thường ." Tống Tử Phong không ngẩng đầu, trong giọng nói cũng không có bất kỳ một tia bất mãn hay mất hứng nào.
"Em thật sự kém đến thế sao?" Nace dọn dẹp xong phòng, đi tới bên giường, thay Tống Tử Phong rót một chén trà, có chút không tự tin hỏi.
"Cô rất tốt." Tống Tử Phong ngẩng đầu lên liếc mắt nhìn Nace, lại đem ánh mắt chuyển tới máy tính .
"Vậy vì sao anh không thích em?" Nếu cô rất tốt, vậy vì sao hắn ngay cả nhìn cũng không muốn nhìn cô lâu một cái đây?
"Cô rất tốt, nhưng không phải là mẫu người mà tôi thích, tôi nhớ lần trước đã nói rất rõ ràng, tôi không thể nào thích cô." Tống Tử Phong thở dài một tiếng, gấp máy tính lại , nhìn Nace có chút bất đắc dĩ nói .
Nace cười nhạt, không nói thêm gì nữa, kết quả này cô đã sớm biết, chỉ là cô không cam lòng, cho là Tống Tử Phong một ngày nào đó sẽ phát hiện cô tốt, nhưng trong mắt của hắn như cũ chỉ có một mình Hạ Toa , cho dù Hạ Toa cùng một người đàn ông khác vừa nói vừa cười, cử chỉ thân mật, trong mắt của hắn cũng chỉ có một mình Hạ Toa .
"Tống Tống, anh làm sao vậy ?" Tô Mạc kéo vali hành lý, đẩy cửa ra, cười đi vào.
"Tô Tô, em đã về ?" Thấy Tô Mạc ,Tống Tử Phong có chút giật mình, ngày hôm trước còn nói phải bận mất một tuần lễ, hôm nay đã xuất hiện ở bệnh viện, tốc độ này thật đúng là.
Thấy Tô Mạc đi tới, mặt Nace liền biến sắc, mặc dù Tô Mạc giờ phút này mặc đồ đen lại đội mũ lưỡi trai, nhưng có thể vẫn nhìn ra khí chất của cô vô cùng cao quý thanh nhã, hơn nữa ngay cả dáng người mà nói, cũng so với cô tốt hơn nhiều, từ cách mà cô và Tống Tử Phong gọi nhau, cũng có thể là người quen, giờ phút này cô đột nhiên đã hiểu, tại sao Tống Tử Phong sẽ cự tuyệt cô, cô có tự tin hơn so với Hạ Toa, nhưng không có tự tin có thể so sánh với cô gái gọi là Tô Tô này.
"Nace, tôi không có chuyện gì rồi, cô đi ra ngoài đi." Tống Tử Phong liếc mắt nhìn Nace đang ngồi ở một bên dịu dàng nói qua.
"Cô y tá này dáng dấp cũng không tệ lắm ." Nhìn Nace đi ra ngoài, đóng cửa lại, Tô Mạc nhìn Tống Tử Phong nhạo báng.
"Là còn có thể, nhưng cùng Tô Đại mỹ nhân so sánh với, còn là kém rất nhiều." Nhìn dáng vẻ Tô Mạc có chút hả hê , Tống Tử Phong khẽ cười nói.
"Lúc nào thì thay đổi biết nói chuyện như vậy?" Lời ngọt ngào ai chẳng thích nghe, huống chi là người trong lòng mình nói đây? Đối với khen ngợi của Tống Tử Phong , Tô Mạc cảm thấy vô cùng hưởng thụ.
"Mới vừa xuống máy bay chắc mệt lắm , nếu không em trước ngủ một lát, muốn ngủ bên cạnh anh ? Hay là ngủ trên sofa." Mặc dù nụ cười trên mặt Tô Mạc rất rực rỡ, nhưng không cách nào che giấu được sự mệt mỏi sau lưng .
"Em là muốn ngủ bên cạnh anh kia, chẳng qua em ngủ rất xấu , ngủ thiếp đi thích sờ loạn, mà anh lại không thể xuống giường, vì an toàn của anh , em nghĩ nên ngủ trên sofa là tốt lắm!" Tô Mạc không có cự tuyệt Tống Tử Phong đề nghị, bởi vì cô thật mệt chết đi, rất mệt mỏi.
Tống Tử Phong sửng sốt, vốn là hắn nghĩ trêu Tô Mạc một chút , không nghĩ tới đùa giỡn không được lại bị người ta trêu lại , thật là tự mình đào hố đem mình chôn.
"Bị em dọa sợ sao?" Nhìn Tống Tử Phong có chút mất hồn , Tô Mạc thẹn thùng cười cười, cả người nằm trên ghế sa lon, nghiêng người nhìn Tống Tử Phong nói.
"Có chút, ngủ đi, nghỉ ngơi thật tốt." Tống Tử Phong khẽ cười gật đầu một cái.
Nhìn Tô Mạc cứ như vậy không đề phòng chút nào ngủ ở trên ghế sa lon, Tống Tử Phong có chút khổ sở cười cười, đối với tình cảm của Tô Mạc hắn là biết, nếu như hắn không có yêu Hạ Toa , như vậy hắn sẽ tiếp nhận Tô Mạc . Yhế nhưng trên đời làm gì có chữ nếu như, người thứ nhất hắn yêu là Hạ Toa, mặc dù Hạ Toa cùng Tô Mạc nếu đem ra so sánh thật sự là một trời một vực , nhưng hắn chính là không có thuốc nào cứu được nữa , hắn thích Hạ Toa ngây ngốc, ngơ ngác , hắn thích dẫn theo cô đứng ở ngã tư đường, sau đó cố ý hỏi, chúng ta nên đi chỗ nào đây? Nhìn ánh mắt mờ mịt của Hạ Toa , dáng vẻ uất ức, hắn cảm thấy mình còn sống, chính mình cũng có lúc cần cho người khác. Thật ra thì Hạ Toa nhận biết phương hướng rất kém , tính khí cũng không tiện , cũng không biết cách nói chuyện , làm việc gì cũng không cẩn thận , mỗi lần đều cần hắn dọn dẹp ở phía sau , có lẽ người khác sẽ cảm thấy như vậy mệt chết đi, nhưng hắn thật sự là thích thú. Hắn thích nghe Hạ Toa nguỵ biện, thời điểm mỗi lần nói không lại hắn, cô sẽ nói em cái gì cũng không bằng anh, anh có còn là đàn ông không ? đàn ông chính là muốn tới chiều chuộng phụ nữ a , anh thì sao ? Mỗi khi nhớ tới những thứ này, hắn cảm thấy rất vui vẻ. Ban đầu lúc chia tay hắn cho là mình sống không lâu nữa , không muốn liên lụy Hạ Toa cho nên lựa chọn rời đi, chỉ là không nghĩ tới vận khí của hắn cũng không tệ lắm, trị liệu mấy năm, rốt cuộc không sao, nguyên tưởng rằng có thể cùng Hạ Toa nối lại tình duyên, không nghĩ sẽ gặp phải một đối thủ mạnh mẽ như Tần Lạc , nhưng mà hắn sẽ không bỏ qua, Hạ Toa cuối cùng sẽ chọn ai còn là không biết đâu . Nghĩ tới đây Tống Tử Phong hai tay đã bất tri bất giác nắm thành quyền.
/217
|