Võ Đạo Đan Tôn

Chương 159 - Nửa Năm Ước Hẹn. (2)

/1338


- Ổ Hạo, bây giờ là tại Đan Các, mặc ta nói như thế nào tự nhiên đều là ngươi có lý. Bất quá, ngươi đến tột cùng có làm những chuyện này hay không, trời biết, đất biết, ngươi biết, ta biết, sớm muộn gì cũng có một ngày, Lâm Tiêu ta sẽ khiến ngươi phải hối hận vì việc đã làm hôm nay!

Lâm Tiêu nói ra từng chữ một

- Khiến cho ta hối hận? Ha ha, ha ha ha!

Ổ Hạo cũng là nhịn không được cười ha hả, cười đến nước mắt cũng chảy ra, thật giống như nghe thấy chuyện cười cực lớn vậy.

- Lâm Tiêu, ngươi là thứ gì, một tên phế vật cũng có thể khiến cho ta hối hận? Ta chính là Đan Các trẻ tuổi thủ tịch đệ tử, Tân Vệ Thành đệ nhất thiên tài, tam chuyển Chân Võ giả, nhất phẩm Luyện Dược Sư mười chín tuổi, lão tử muốn phế ngươi, đó chỉ là chuyện chớp mắt, đừng nói là ngươi, coi như là đại ca ngươi Lâm Hiên không chết, ta cũng sẽ lột đi danh xưng đệ nhất thiên tài của hắn, cho hắn biết ai mới thật sự là thiên tài, khiến cho ta hối hận, ngươi cho rằng ngươi là ai!

Ổ Hạo cười lớn, lộ vẻ khinh miệt cực lớn.

- Nửa năm!

Lâm Tiêu đột nhiên nói.

- Cái gì?

Ổ Hạo giống như nghe không hiểu:

- Nửa năm? Ngươi muốn làm gì? Hẳn là ngươi muốn dùng nửa năm này, khổ luyện tìm ta báo thù sao?

Ổ Hạo khinh miệt nói.

- Không sai!

Lâm Tiêu ánh mắt lạnh như băng, ngữ khí bình tĩnh, lại mang theo kiên quyết không thể bỏ qua:

- Trên Tân Vệ Thành thiên tài đệ tử đại bỉ nửa năm sau, ta sẽ dẫm nát ngươi dưới chân, ta sẽ cho ngươi biết, ai là phế vật, ai mới thật sự là thiên tài, ta muốn ngươi quỳ xuống cầu ta, ta sẽ khiến ngươi phải hối hận gì những gì mình đã làm hôm nay.

Lâm Tiêu hốt ra một câu cực kỳ hữu lực.

Võ giả, Luyện Dược Sư chung quanh đều bị lời Lâm Tiêu nói chấn cho ngây dại! Một đệ tử vừa trở thành Chân Võ giả chưa đầy nửa năm rõ ràng dám khiêu chiến Tân Vệ Thành đệ nhất thiên tài hiện giờ! Khiến mọi người cơ hồ không dám tin nổi vào hai tai mình nữa

Thật giống như một con thỏ nói với mãnh hổ, ta muốn cắn chết ngươi vậy, cực kỳ buồn cười.

- Ha ha ha ha!

Ổ Hạo như thế nào cũng thật không ngờ, Lâm Tiêu cư nhiên lại cuồng vọng tự đại như thế:

- Tốt, tốt, ta nhớ kỹ lời ngươi rồi, ta ngược lại muốn xem, nửa năm sau, ngươi làm sao ở trên thiên tài đệ tử đại bỉ đánh bại, làm sao khiến ta phải hối hận, ta rất chờ mong, ha ha, thật sự rất chờ mong!

Mà ngay cả Mã Thần và La Nguyên đều cau mày, hiển nhiên không ngờ rằng Lâm Tiêu sẽ kiên cường như thế.

- Lâm Tiêu này điên rồi sao?

- Thiên phú của hắn, đích thật không kém, nếu như là mấy chục năm sau thì kết quả còn khó nói, nhưng nửa năm sau sao có thể vượt qua Ổ Hạo được.

- Ổ Hạo chính là nhất phẩm Luyện Dược Sư, tam chuyển Chân Võ giả, Lâm Tiêu mới trở thành Chân Võ giả bao lâu chứ?

- Muốn khiêu chiến Ổ Hạo sư huynh, ta thấy hắn là mơ mộng hão huyền, không phải là đầu óc bị hủy đấy chứ?

- Ổ Hạo sư huynh một ngón tay cũng có thể bóp chết hắn, thứ như con rệp, cũng dám kêu gào với Ổ Hạo sư huynh.

- Thật sự là cuồng vọng tự đại!

Rất nhiều võ giả, Luyện Dược Sư ở đây, thậm chí ngay cả đệ tử Đan Các cũng đều nghị luận nhao nhao, trong đối mắt nhìn qua Lâm Tiêu không hề có chút coi trọng, về phần những đệ tử Đan Các kia, nhìn Lâm Tiêu càng giống một con rệp, hận không thể tự mình tiến đến chụp chết hắn.

Mà ngay cả đám sư huynh Võ Điện như Bạch Ngọc Kinh cũng đều trừng lớn hai mắt, giật mình nhìn Lâm Tiêu, hiển nhiên không ngờ rằng Lâm Tiêu lại có thể nói ra lời như vậy.

Bọn hắn không rõ bên trong thân hình gầy yếu kia của Lâm Tiêu lại lấy đâu ra dũng khí lỡn như thế.

Thiên tài đệ tử đại bỉ Tân Vệ Thành ba năm một lần, chỉ có đệ tử hai mươi tuổi trở xuống mới được tham gia, Ổ Hạo có danh xưng Tân Vệ Thành trẻ tuổi đệ nhất thiên tài, hơn nữa thêm vào thân phận nhất phẩm Luyện Dược Sư, Bạch Ngọc Kinh bọn hắn tuy rằng cũng là tam chuyển Chân Võ giả, nhưng đối với Ổ Hạo vẫn cực kỳ kiêng kị, không dám nói nhất định có thể dẫm nát hắn dưới chân.

- Chúng ta đi!

Nói xong tất cả, Lâm Tiêu mang theo Lâm Nhu không hề dừng lại, quay người ra khỏi Đan Các đại sảnh.

- Chư vị sư huynh, chuyện hôm nay Lâm Tiêu đa tạ rồi.

Bên ngoài Đan Các, Lâm Tiêu có chút hành lễ với bọn người Bạch Ngọc Kinh:

- Đại ân của chư vị sư huynh, Lâm Tiêu nhớ kỹ, về sau nếu có cơ hội nhất định sẽ báo đáp.

Hôm nay nếu như không phải có Bạch Ngọc Kinh ra tay, chỉ sợ trước kia trong Đan Các, chính mình đã bị Mạc Ly kích thương bắt rồi, điểm này, trong lòng Lâm Tiêu rất rõ ràng.

- Tiểu sư đệ, không cần khách sáo như vậy, chúng ta đều là đệ tử Võ Điện, chuyện của ngươi chính là chuyện của ta.

- Đúng đấy, hơn nữa Ổ Hạo kia cũng quá kiêu ngạo, cái gì Tân Vệ Thành trẻ tuổi đệ nhất thiên tài, hừ, người không biết còn tưởng rằng hắn đã cầm quán quân thiên tài đệ tử đại bỉ nữa đấy, ở Tân Vệ Thành chúng ta, chỉ có quán quân thiên tài đệ tử đại bỉ ba năm một lần mới có tư cách có được danh xưng như vậy.

Mấy đệ tử Võ Điện nhao nhao mở miệng nói.

- Thời gian quá ngắn!

Bạch Ngọc Kinh lại nhìn chằm chằm vào Lâm Tiêu đột nhiên nói một câu như vậy.

- Cái gì?

Lâm Tiêu khẽ giật mình.

- Ta nói là, nửa năm quá ngắn.

Bạch Ngọc Kinh biểu lộ rất nghiêm túc:

- Bởi vì đại ca Lâm Hiên ngươi năm đó là Võ Điện trẻ tuổi thủ tịch đệ tử, Tân Vệ Thành đệ nhất thiên tài, cho nên chuyện của ngươi, ta cũng có nghe thấy, tuy rằng ngươi gia nhập ta Võ Điện chỉ vẹn vẹn có ba tháng, nhưng nếu như ta không nhìn lầm thì ngươi đã tấn cấp nhị chuyển phải không? Tuy rằng ta nghe nói lúc ngươi tham giả chuẩn võ giả thực chiến khảo hạch cũng đã tấn cấp nhất chuyến, nhưng ta đoán chừng ngươi từ nhất chuyển tấn cấp đến nhị chuyển cũng không cao hơn bốn tháng.

- Cái gì?

Đệ tử chung quanh đều giật mình nhìn Lâm Tiêu, bốn tháng từ nhất chuyển tấn cấp nhị chuyển, tốc độ như vậy, đã không thể dùng thiên tài để hình dung, có thể xưng là yêu nghiệt.

- Ta nghĩ đây là tin tưởng của ngươi khi dám khiêu chiến Ổ Hạo, bất quá không phải ta giội nước lạnh, thiên phú của ngươi quả thật hết sức kinh người, cái này trong khi giao thủ với Mạc Ly ta có thể nhìn ra, năm đó đại ca ngươi ở Võ Điện cũng không đáng sợ như ngươi, nhưng Ổ Hạo chính là tam chuyển Chân Võ giả, càng là nhất phẩm Luyện Dược Sư, nghe nói hiện giờ đang trùng kích nhị phẩm, thực lực như vậy, ngay cả ta cũng không dám có thể dễ dàng đánh bại hắn, ngươi muốn trong nửa năm vượt qua hắn, thật sự rất khó, rất khó.

- Đa tạ sư huynh quan tâm.

Lâm Tiêu gật gật đầu, hắn hiểu được lời Bạch Ngọc Kinh nói đều vì quan tâm mình, bất quá chuyện này, hắn có ý nghĩ và chủ trương của mình.

- Tốt rồi, cái khác ta cũng không muốn nói nhiều, nếu như ngươi có gì cần có thể đến Võ Điện tìm ta, chỉ cần ta có thể làm được, thì nhất định sẽ không chối từ. Kỳ thật ta cũng rất muốn biết, nửa năm sau, ngươi đến tột cùng có thể đạt tới trình độ nào, hôm nay lời ngươi nói, đến tột cùng là tức giận nhất thời hay đã suy tính kĩ.

/1338

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status