Trùng Sinh Vào Vai Nữ Phụ Ở Mạt Thế

Chương 50 - Chương 50

/361


Thấy người kia đã lui về, Hứa Lê vui vẻ nhàn hạ.

Vì vậy, mặc dù Trương Hưng có hơi tốt bụng quá mức nhưng đối với cô mà nói thì đó thực sự là chuyện tốt, giúp cô tiết kiệm không ít phiền phức.

Đáng để cảm ơn.

Hứa Lê yên lặng đợi một giờ, đến khi thời gian cách ly trôi qua, có một anh lính trẻ trông chưa đến hai mươi tuổi đi tới, cúi người cười mị mị nhìn cô: "Em gái nhỏ, em đã hết thời gian cách ly rồi, đội trưởng Trương đã nói với em rồi chứ? Anh đưa em đến tòa nhà 7.”

"Cảm ơn.”

Giọng nói của Hứa Lê vẫn còn mang theo hơi sữa.

Bà cô bên cạnh còn cách thời gian hết hạn cách ly hơn hai mươi phút liền thốt lên: "Cháu không phải là người câm sao?”

Hứa Lê căn bản không muốn nói chuyện với bà ta, loại người này có thể không có ý định hại người nhưng nếu nói là cố ý đợi đến khi Trương Hưng họ đi rồi mới hỏi cô thì chắc chắn là thấy cô còn nhỏ tuổi nên muốn moi móc thông tin từ cô.

Anh lính trẻ nhìn Hứa Lê, lại nhìn bà cô, đứng về phía Hứa Lê: "Bác gái, bác đừng nói bậy, một cô bé ngoan ngoãn như vậy sao có thể là người câm được?”

Bà cô: "Vừa rồi cô bé giả vờ câm! Còn nhỏ tuổi mà không thành thật!”

Anh lính trẻ cúi đầu nhìn Hứa Lê: "Em giả vờ câm sao?”

Hứa Lê mặt đầy vẻ ngây thơ: "Em có nói em là người câm đâu.”



Anh lính trẻ lập tức tin ngay.

Một đứa trẻ ngoan ngoãn như vậy sao có thể lừa người được?

Anh ta cũng không tranh cãi với bà cô, chỉ nói: "Chúng ta đi thôi, đưa em về xong anh còn nhiệm vụ.”

"Được.”

Anh lính trẻ và Hứa Lê đều không để ý đến bà cô đang tức đỏ mặt, đi xa hơn một chút, anh lính trẻ còn khen: "Không nói chuyện bừa bãi với người lạ là thói quen tốt, em làm rất tốt.”

Hứa Lê cười mỉm, như thể không nghe ra ý tứ trong lời nói của anh lính trẻ.

Tòa nhà 7 không xa, anh lính trẻ dẫn Hứa Lê đi qua đám người đang cách ly, đi vào tòa nhà 7, kết quả là Hứa Lê vừa đi lên tầng ba thì đã nhìn thấy một người mặc quân phục đi ra từ trong phòng.

"Này? Tiểu Trần? Sao cậu lại dẫn một đứa trẻ đến đây?”

"Đoàn trưởng bọn họ nói tầng sáu dọn ra cho trẻ con ở, tôi không phải là đưa người đến sao?”

Tiểu Trần vừa nói vừa liếc mắt ra hiệu với đồng đội, ám chỉ một cách hàm súc.

"Thế à, vậy cậu mau đi đi nhưng không biết tầng sáu có thiếu đồ không.”

Đồng đội hiểu ý, chắc là đứa trẻ được đưa đến đây là đứa trẻ không có người lớn đi cùng nhỉ?

/361

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status