Trùng Sinh Siêu Sao: Vợ Yêu Của Ám Dạ Đế Vương

Chương 113: Lời đồn nhảm

/172


Editor: Mặc Doanh RF, Diệp gia quán

Tập đoàn Minh thị vô cùng coi trọng dự án phim mới được đầu tư lớn nhất năm nay, nội việc tuyển chọn nữ chính và quảng cáo thôi cũng đã thấy được chút ít.

Mặc dù Minh Hiên là thiếu gia Minh thị, cũng phụ trách phần tuyển người và tuyên truyền, nhưng công đoạn quay phim anh ta không hề tham dự.

Nhưng vì sự xem trọng đối với phim mới nên anh ta vẫn tham dự buổi họp báo.

Minh thị bao cả một tầng của Sở thị, nhà hàng khách sạn Thịnh Họa lớn nhất thành phố S, hơn nữa còn đặt phòng tống thổng để cho hai ảnh đế lớn là Cảnh Tu Bình và Tả Tuấn Dân nghỉ ngơi.

Hôm nay Hạ Tử Diệu không tới, bởi vì anh ta phải đi quay ở nước ngoài, cho nên về không kịp.

Nhưng mà anh ta cũng gửi một đoạn clip về để chúc phúc và ủng hộ.

Phòng hội nghị của Thịnh Hoa được trang trí và đổi mới hoàn toàn, các phóng viên có mặt đều là người của những tòa soạn có quan hệ với Minh Hiên hoặc Minh gia.

Lúc Đường Bội tới, Minh Hiên đang nói chuyện với một người đàn ông trung niên.

Không gặp một thời gian, Minh Hiên cũng không thay đổi gì, mặc dù không vạn người mê như Tả Tuấn Dân và Hạ Tử Diệu, nhưng chỉ cần anh ta đứng ở đâu thì ở đó có nhiều người bị anh ta hấp dẫn.

Hôm nay Minh Hiên mặc tây trang màu đen. Ngũ quan thâm thúy có nét giống con lai, đứng dưới ánh đèn, càng thêm quyến rũ.

Minh Hiên là cậu con út của chủ tịch tập đoàn Minh thị, cũng là người tổ chức tiết mục tuyển tú, tất nhiên cũng là người tổ chức buổi họp báo hôm nay.

Thấy Đường Bội đi vào, anh ta liền cười, quý công tử cao quý lạnh nhạt trở nên dịu dàng hơn rất nhiều.

Hôm nay Đường Bội cũng mặc trang phục lộng lẫy.

Mái tóc bị cắt ngắn vì bộ phim ‘Phong hoa’ vẫn còn chưa dài, nhưng trải qua sự chăm chút của Ann, mái tóc được cuộn lên, trông Đường Bội bây giờ vô cùng xinh đẹp.

Lễ phục màu cam và vàng đang xen, màu sắc chói mắt nhưng không mất đi sự trang nhã. (Méo biết bà tác giả phối màu và đồ kiểu mợ gì). Trên lớp lụa mỏng màu cam là một đóa hoa màu vàng, để lộ cái cổ trắng tinh của Đường Bội, trên cổ là một sợi dây chuyền kim cương.

Trên tai cũng là một đôi hoa tai kim cương rực rỡ.

Dưới ánh đèn thủy tinh sáng chói, nhìn Đường Bội giống như nàng công chúa vừa đi ra từ Vương quốc ảo, một cái nhăn mày một tiếng cười cũng làm người ta mê đắm.

Người đàn ông đang nói chuyện cùng Minh Hiên cũng nhanh chóng nhìn thấy Đường Bội.

Ông ta cũng được giáo dục đàng hoàng, cả người tràn đầy phong thái quý ông.

Vừa thấy Đường Bội thì mắt lập tức sáng lên, nhưng ông nhanh chóng thu lại, cười nói với Minh Hiên: “Cô gái xinh đẹp này chắc hẳn là nữ chính của phim rồi, chắc cô là Đường Bội.” Diệp gia quán.

Dừng một chút, ông ta nói: “Không định giới thiệu cho tôi sao?”

Minh Hiên nhếch môi, chủ động dẫn người đàn ông trung niên đi qua chỗ Đường Bội.

“Minh thiếu.” Đường Bội chủ động chào trước, thản nhiên nói: “Đã lâu không gặp.”

“Sau này số lần chúng ta gặp nhau sẽ còn ít hơn.” Có thể thấy tâm trạng của Minh Hiên rất tốt, anh ta còn nói đùa với Đường Bội: “Công việc và lịch trình của cô chắc chắn sẽ càng ngày càng nhiều, chỉ sợ muốn gặp mặt, tôi phải hẹn cô trước ba tháng mới gặp được.”

Dừng một chút, anh ta nói tiếp: “Giống như hai vị ảnh đế kia vậy.”

Đường Bội mỉm cười.

Quan hệ giữa Minh Hiên và Hạ Tử Diệu, nhìn bề ngoài thì bình thường, nhưng trải qua một thời gian làm việc cùng nhau, Đường Bội phát hiện, quan hệ giữa Minh Hiên, Hạ Tử Diệu và Tần Hạo Diễm rất tốt.

Nếu không sao Tần Hạo Diễm có thể đề cử mình với Minh Hiên, mà Minh Hiên lại còn nghe lời anh ta đi tới phim trường tìm cô.

Chắc chắn bọn họ là bạn tốt của nhau.

“Giới thiệu với ông, đây là cô Đường Đường Bội, là nữ chính của bộ phim ‘Phượng Hoàng’ lần này.” Minh Hiên chỉ Đường Bội, nói với người đàn ông trung niên.

Sau đó lại nhìn Đường Bội, nói: “Còn đây là một trong những nhà đầu tư của phim, tổng giám đốc của tập đoàn Lãng Duyệt, Dư Hoành Chấn, Dư tổng.”

“Chào cô Đường.” Dư Hoành Chấn chủ động đưa tay ra.

Ánh mắt của ông ta rất ngay thẳng, Đường Bội mỉm cười, đưa tay ra nắm lấy ta ông ta: “Chào Dư tổng.”

Xem ra Dư Hoành Chấn thật sự là người đàng hoàng, vừa nắm tay Đường Bội liền buông ra ngay, cười nói: “Thấy cô Đường trên ti vi nhiều rồi, nhưng người thật còn đẹp hơn, khó trách vai chính lần này lại chọn cô, đúng là danh xứng với thực.”

“Dư tổng quá khen.” Đường Bội lại cười nói: “Nói tới cái đó thì phải cảm ơn Minh thiếu đã cho tôi cơ hội này.”

“Ôi… Cô Đường khiêm tốn quá rồi, cơ hội là do Minh thiếu cho cô, không sai, nhưng người nắm chắc cơ hội là cô.” Dư Hoành Chấn cười, tán dương Đường Bội.

Kỳ lạ là, mặc dù ông ta đang khen, nhưng Đường Bội lại không có cảm giác lời khen này kèm theo ý gì, chỉ đơn thuần là lời khen chứ không phải là có ý muốn dùng quy tắc ngầm.

Thậm chí…

Mang theo sự lấy lòng.

Đường Bội còn chưa kịp đáp, Dư Hoành Chấn đã nói tiếp: “Đây cũng không phải là lần đầu tôi hợp tác với Minh thị, cô Đường đừng cười tôi, nói chuyện làm ăn, tôi là một cao thủ. Nhưng nói về chuyện đóng phim, tôi một chữ cũng không biết. Lúc trước đầu tư phim, diệp gia quán, toàn là cấp dưới lên kế hoạch, tôi chỉ việc ngồi ký tên thôi. Đừng nói nữ chính của phim mà đến cả nội dung phim là gì tôi cũng không biết, chớ nói chi là tham gia hoạt động thế này.”

Rõ ràng Dư Hoành Chấn là một người được giáo dục rất tốt, rất có cốt khí, con người cũng lịch sự, nhưng khi nói chuyện với Đường Bội lại tự hạ mình xuống thấp.

Đường Bội tỉnh bơ nhìn ông ta, trên mặt vẫn là nụ cười lễ phép: “Dư tổng quá khiêm tốn rồi, thân là tổng giám đốc, tất nhiên chỉ cần ký tên đóng dấu. Hơn nữa hợp tác với Minh thị vốn cũng làm người ta rất yên tâm, dù sao mỗi một bộ phim của Minh thị, sau khi đưa ra rạp doanh thu đều rất cao.”

“Tuy nói vậy, nhưng bộ phim này, tôi vô cùng coi trọng.”  Dư Hoành Chấn lại nói: “Nếu không hôm nay tôi cũng không tới đây, không tin cô có thể hỏi Minh thiếu, hơn một năm nay, mỗi lần Minh thị tổ chức họp báo phim mới, tôi đều không tham dự.”

“Đây đúng là lần đầu tiên.” Minh Hiên nhàn nhạt nói.

“Minh thị cũng rất coi trọng bộ phim này.” Đường Bội cười nói: “Cho nên có thể may mắn trở thành nữ chính của phim, tôi cảm thấy vô cùng vinh hạnh.”

“Tôi coi trọng bộ phim này, không chỉ vì Minh thị coi trọng nó, mà quan trọng hơn là Minh thị có khí phách, trực tiếp mời cô Đường làm nữ chính.” Dư Hoành Chấn nhìn Đường Bội, nói: “Có một lần, tình cờ xem mấy clip của cô Đường. Không thể không nói, nếu như không phải có người nói cho tôi biết cô là người mới thì tôi còn tưởng rằng cô là ảnh hậu nổi tiếng đã lâu mà lại kín tiếng không nói.”

Đường Bội cười nói: “Dư tổng, nếu ông còn nói vậy nữa thì tôi sẽ cảm thấy rất áp lực.”

“Đường Bội.” Lúc này Minh Hiên xen vào nói: “Dư tổng thật sự vì cô nên mới đến.”

Nét mặt của anh ta không có gì thay đổi, Minh Hiên là một trong những người biết mối quan hệ của Sở Quân Việt và Đường Bội sớm nhất. Lúc này anh ta nhìn Đường Bội một cách sâu sắc, Đường Bội khó có thể nhìn ra ý đồ từ đôi mắt sâu thẳm như giếng nước yên tĩnh kia.

Cô thoắt mắt không hiểu nhìn Dư Hoành Chấn.

“Cô Đường, cô đừng hiểu lầm.” Dư Hoành Chấn vội khoát khoát tay, cười nói: “Lúc tôi còn trẻ, cũng là một người yêu nghệ thuật, cũng xem nhiều phim nếu không bây giờ cũng không đầu tư phim. Chỉ là vừa nhìn thấy kỹ thuật diễn xuất của cô Đường, cảm thấy cô nhất định sẽ nổi tiếng, cho nên mới không cầm lòng được mà tới làm quen với ảnh hậu tương lai.”

Đường Bội mỉm cười: “Nếu Dư tổng còn khen nữa, mũi tôi sẽ to lên mất.”

“Ngoài ra còn có một chuyện, nếu như người đại diện của cô Đường cũng tới, tôi muốn mời cô Đường làm phát ngôn.”

Chỗ Minh Hiên đứng, vốn chính là tâm điểm chú ý của mọi người.

Huống hồ bây giờ còn có thêm một Đường Bội.

Người biết nhìn, nhanh chóng nhận ra bọn họ đang tán gẫu, trong đó còn có một nhà đầu tư.

Lúc này đã có không ít người vây quanh họ, mặc dù họ không dám quấy rầy ba người, nhưng lỗ tai đã sớm dựng lên, cũng nghe được đôi chút.

Lời Dư Hoành Chấn vừa nói ra, người nghe được lập tức hít vào một ngụm khí lạnh. Diệp gia quán.

Tập đoàn Lãng Duyệt kinh doanh nhiều lĩnh vực, mặc dù mấy chục năm qua tốc độ phát triển không được gọi là nhanh, nhưng trong lúc bất tri bất giác, đã làm ra thành tựu, làm cho mọi người chỉ có thể hâm mộ.

Sản nghiệp dưới tay Lãng Duyệt, nổi tiếng nhất là châu báu, địa sản và nhà hàng khách sạn.

Đặc biệt là châu báu, Lãng Duyệt vốn chính là dựa vào châu báu mà lập nghiệp, trang sức mang theo mùi vị Phương Đông, tạo nên tiếng tăm cho tập đoàn Lãng Duyệt.

Phát ngôn cho nó, chính là ước mơ của không biết bao nhiêu diễn viên nữ.

Lúc này, đích thân tổng giám đốc của tập đoàn, lại chủ động mời Đường Bội, mặt mũi và giá trị con người, thật sự là hơi cao rồi.

“Nếu như cô Đường có ý thì có thể để người đại diện của cô liên lạc với tôi.” Dư Hoành Chấn lại nói, vừa nói vừa đưa danh thiếp qua.

“Cảm ơn Dư tổng.” Đường Bội cười nhận lấy danh thiếp.

Không phải cô không kinh ngạc, mặc dù cô chắc chắn sẽ nổi tiếng, nhưng chưa đến mức một bước lên mây trong giới.

Dư Hoành Chấn nói vậy, nhưng mời người phát ngôn, cũng không phải chuyện đơn giản, e rằng cũng chỉ có Sở Quân Việt mới có thể không chút để ý mà kêu cô thích cái nào thì cứ phát ngôn cho cái đó thôi.

“Cô Đường đừng hiểu lầm.” Dư Hoành Chấn nhìn ra Đường Bội đang do dự và nghi ngờ, cười nói: “Tôi thật sự coi trọng cô Đường, cảm thấy cô nhất định sẽ nổi tiếng, tuyệt đối không hề có một chút ý đồ quá đáng nào.”

“Điểm này tôi có thể làm chứng.” Minh Hiên nhàn nhạt nói: “Đối với người mình coi trọng, Dư tổng không bao giờ vòng vo, mà luôn đi thẳng vào vấn đề. Nếu ông ấy đã nói vậy thì cô có thể yên tâm để Lục Tử Mặc đàm phán với họ.”

“Được.” Đường Bội gật đầu, cười nói: “Vậy tôi xin cảm ơn Dư tổng trước.”

Sau đó, cô nhìn Minh Hiên, cười nói: “Cũng cảm ơn Minh thiếu.”

Tin tức này nhanh chóng lan ra, chung quanh vang lên tiếng xì xào bàn tán, nhiều người thán phục, khiếp sợ, hâm mộ ghen tỵ nhìn Đường Bội, không hiểu sao cô chỉ là một người mới mà lại may mắn như vậy.

“Có gì đặc biệt hơn người?!” Trong đám người có một nhóm gồm ba nữ diễn viên, một người trong đó bĩu môi, khinh thường nói: “Mấy người có biết tại sao người ta đã chủ động cầu hôn rồi mà bên Sở thiếu người ta còn chưa có động tĩnh gì hay không?”

“Tại sao?” Lập tức có người tò mò hỏi.

“Tất nhiên là vì, Sở thiếu căn bản không muốn kết hôn với cô ta rồi. Tôi nghe người ta nói, mấy hôm trước cô ta còn mặt dày đi theo Sở thiếu tới chỗ tổ chức kỷ niệm thành lập, thậm chí còn cầu hôn Sở thiếu trước đám đông, kết quả Sở thiếu làm cô ta suýt chút không xuống đài được, đúng là mắc cỡ chết người. Không biết sao cô ta lại còn mặt mũi mà tới đây, nếu là tôi, tôi đã đào một cái hố rồi tự nhảy xuống cho đỡ nhục.”

“Thật sao? Sao cô biết?” Chung quanh vang lên tiếng cảm thán, nhiều người đều cười lên sự đau khổ của người khác, luôn miệng hỏi: “Vậy tại sao lại còn có nhiều người nguyện mời cô ta như thế? Không phải cô ta ỷ có Sở thiếu làm chỗ dựa sao?”

“Thôi đi…” Cô gái tên Tam Tuyến kia khinh thường bĩu môi, thêm dầu thêm mỡ nói: “Tại tin tức chưa truyền ra, cáo mượn oai hùm mấy ngày thôi chứ sao.”

Cô ta vừa nói vừa cười khinh, trào phúng nói: “Tôi sẽ chờ xem, chờ ngày tin tức truyền ra, những người bây giờ nể mặt Sở gia mà bợ đỡ cô ta, phát hiện mình bị lừa. Mấy cô nói, cô ta sẽ có kết cục gì?”

Cô ta vừa nói vừa cười ác độc.

Trong giới giải trí có không biết bao nhiêu nữ diễn viên ghen tỵ và bất mãn với Đường Bội, cô ta cũng chỉ là một trong số đó mà thôi.

“Nhưng mà…” Có người trầm tư nói: “Cô ta đã ký hợp đồng, chẳng lẽ vì vậy mà sẽ hủy hết sao?”

Người này nói xong liền nhìn quanh bốn phía, hỏi: “Giống như hôm nay, sau khi công bố xong, chẳng lẽ nói đổi nữ chính là đổi thế à?”

“Cái này…” Tam Tuyến cứng họng, ấp a ấp úng hồi lâu, xấu hổ quá hóa giận, nói: “Đừng nói phim còn chưa quay, cứ cho là quay rồi đi, thì đổi nữ chính cũng được vậy! Lúc đó cứ tùy tiện bịa lý do, có gì lạ đâu.”

“Nói cũng phải.” Mọi người rối rít gật đầu.

“Không có ai dạy các người? Đứng ở đây, không thế ăn nói bậy bạ sao?” Lúc đám diễn viên đang cười trên sự đau khổ của người khác, đột nhiên phía sau truyền đến tiếng nói nghiêm khắc của một người đàn ông.

“Mắc mớ gì tới anh?!” Tam Tuyến nói xong, quay đầu lại, đột nhiên kinh ngạc há to miệng, cứng họng.

Ở phía sau bọn họ, là một người đàn ông vô cùng đẹp trai, mặc tây trang màu đen, không phải là Sở thiếu vừa mới bị bọn họ nghị luận thì còn ai vào đây?!

/172

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status