- Sao rồi, đi Tác Tư sơn cốc thuận lợi không? Truyện "Trọng Sinh Tặc Hành Thiên Hạ "
Nhiếp Ngôn phát tin tức qua hỏi Hồ Ly Bán Tỉnh.
- Đừng nói nữa, lần đầu tiên đi vào liền diệt đoàn, kịch độc kinh phố của Lang Nhân quá lợi hại, không có hắc thủy dược tề thì không thể đỡ được, nhưng mà rớt đồ thì thật phê, giết quái bình thường cũng có xác suất ra Hoàng Kim trang bị, Boss rớt Ám Kim, như thế nào ngươi có hứng thú đi không?
Hồ Ly Bán Tỉnh ra hết sức dụ dỗ Nhiếp Ngôn vào đoàn.
- Không có hứng thú, nhưng mà trong tay ta có một ít hắc thủy dược tề, không biết ngươi có hứng thú hay không?
- Hắc thủy dược tề? Có bao nhiêu?
Hồ Ly Bán Tỉnh không khỏi động dung, chẵng lẻ Nhiếp Ngôn không biết bên ngoài đang vì hắc thủy dược tề mà điên cuồng sao?
- 30 bình hắc thủy dược tề, 60 phần nguyên liệu, một cái phối phương, nói giá đi.
Nhiếp Ngôn nói.
- Sặc, nhiều vậy á?
Hồ Ly Bán Tỉnh nuốt một ngụm khí lạnh, hắn nghĩ Nhiếp Ngôn có 10 bình là cực hạn rồi, nhiều như vậy hắc thủy đủ để đoàn đội sử dụng trong một thời gian mà không cần buồn rầu về nó nữa.
- Như thế nào, nuốt không nỗi ah?
- Không, nuốt trôi mà.
Hồ Ly Bán Tỉnh khẩn trương nói, nếu Nhiếp Ngôn đem số đó bán đi cho người khác, hắn khóc cũng không kịp.
- Huynh đệ, cái nhân tình này ta Hồ Ly Bán Tỉnh sẽ nhớ kỹ, về sau có chuyện gì thì cứ nói với ta.
Nhiếp Ngôn có thể giữ nhiều hắc thủy dược tề, nguyên liệu, phối phương nhu vậy thì năng lực thật lớn, làm người ta khó tưởng tượng.
- Ta cũng lời không bao nhiêu, ngươi nói cái giá đi.
Nhiếp Ngôn nói.
- 30 bạc.
Hồ Ly Bán Tỉnh xấu hổ nói, giá này so với giá trên thị trường hiện nay thì tương đối cao, nhưng ai biết nó còn tăng lên bao nhiêu nữa? Nhưng mà 30 bạc thì Hồ Ly Bán Tỉnh đã muốn không nâng lên được nữa rồi, Thần Thánh La Mã đế quốc tuy nhà lớn nghiệp lớn nhưng vốn lưu động cũng không nhiều, mỗi ngày hao phí cũng không thiếu nhưng không thể rút ra quá nhiều tiền.
- Ta cần một vài đồ vật, lười đi tìm, ngươi cho thủ hạ trong công hội tìm giúp ta một chút. Ta cho ngươi danh sách, hai bản kỹ năng chủ động, Bối Thứ, Dịch Cốt, 5 bản kỹ năng bị động Đạo Tặc, Dã Man Lực, Dã Tính lực lượng, Tăng Phúc lực lượng, Táo Động (xao động) lực, Nam Vu lực, tìm được hết thì không cần trả tiền.
Nhiếp Ngôn nói, những kỹ năng này có giá tương đương với hắc thủy dược tề, còn số lẻ thì Nhiếp Ngôn không quan tâm tới.
- Trước mắt có thể tìm được 2 bản, ngươi cần nhiều sách tăng lực lượng để làm gì?
Hồ Ly Bán Tỉnh buồn bực hỏi.
- Cái này ngươi đừng hỏi.
- Có chút khó, nhưng mà hẳn là không thành vấn đề gì, dù sao đều là kỹ năng thông thường.
Hồ Ly Bán Tỉnh nói, những kỹ năng bị động này có thể gia tăng vĩnh viễn thuộc tính lực lượng, nhưng mà đều là kỹ năng không thể thăng cấp giá cũng cao nên không có ích gì nhiều.
- Tốt, quyết định vậy đi ta gửi thư qua cho ngươi.
- Ta gửi trước ngươi 30 bạc, chờ kỹ năng thu tìm được rồi ngươi trả lại tiền cho ta.
Hồ Ly Bán Tỉnh suy nghĩ một lát rồi nói.
- Như vậy cũng được. Truyện "Trọng Sinh Tặc Hành Thiên Hạ "
Nhiếp Ngôn gật đầu, đem vài vật bỏ vào truyền tống trận bên cạnh hòm thư, tại nơi nhận thư đề gửi Hồ Ly Bán Tỉnh.
Hệ thống: gữi thư cấp tốc đã gữi tới trong kho cá nhân 30 bạc.
- Tiền đã gửi qua.
Hồ Ly Bán Tỉnh nói.
- Tốt ta nhận được. Ta còn có chút việc sẽ liên lạc sau.
Nhiếp Ngôn mặc hắc bào vào, hắc bào rộng thùng thình che đi hoàn toàn cả người, mặc bộ đồ ẩn nấp trong bóng tối, Nhiếp Ngôn từ từ tiến nhập truyền tống trận.
Hệ thống: ngoạn gia quyết định đi Đặc Tác Y tiểu trấn ôn dịch hạp cốc, cần 2 bạc.
Đúng.
Bởi vì truyền tống tới Đặc Tác Y tiểu trấn quá xa nên phải trả phí di chuyển tới 2 bạc.
Quang ảnh dao động, khi Nhiếp Ngôn mở mắt thì đã không còn kiến trúc cao ngất của Tạp La Nhĩ thành nữa, mà la một mảng rừng rậm, một gốc cây đại thụ cao ngất trong mây, thân cây bị tách ra, dùng đầu gỗ dựng thành một gian phòng, dưới mưa gió ăn mòn có vẽ cũ nát.
Một người mặc pháp bào màu xám rách nát cầm trong tay pháp trượng cũ kỹ đi ngang qua người Nhiếp Ngôn, thân hình tiều tụy, tuổi đã về chiều, trên pháp bào có đồ án có thể nhận biết lão già này là NPC Áo Thuật Pháp Sư.
Lão già nhìn Nhiếp Ngôn lần đầu đến với ánh mắt không tốt, trên người tản ra hơi thở quỷ dị của Áo Thuật, Nhiếp Ngôn nhanh chóng cúi đầu, vội vàng tiến tới phía trước.
Đặc Tác Y tiểu trấn là một tiểu trấn cổ quái, Đặc Tác Y theo cỗ ngữ có nghĩa là bất hữu thiện, ý chỉ tội ác, nghe nói thần vì khiển trách những người này đã giáng xuống ôn dịch, khiến nơi này vĩnh viễn chìm trong ốm đau, NPC nơi này không chào đón người lạ, hơn nữa rất khó tiếp xúc, nếu chủ động tới gần bọn họ tùy tiện hỏi thăm một câu ân cần thì có thể bị bọn họ đuổi đi thậm chí tấn công.
Đừng thấy lão già NPC vừa rồi một chút cũng không nổi bật, một trận gió có thể thổi bay, nhưng trên thực tế hắn là một tinh anh MPC trên cấp 30, NPC nơi này không ai dưới cấp 30.
Cho nên đối với Nhiếp Ngôn mà nói nơi là một địa phương vô cùng nguy hiểm. Nhiếp Ngôn biết đây là địa phương nguy hiểm, nên đã tự bảo hộ mình.
Xung quanh liên tục có các NPC tướng mạo khác nhau đi qua Nhiếp Ngôn, Nhiếp Ngôn che mặt sâu trong hắc bào cúi đầu vội vàng đi qua, khi đi qua cửa thôn, Nhiếp Ngôn ngẩng đầu nhìn qua cách đó không xa gian nhà gỗ tinh xảo ở trên đại thụ.
Kiếp trước nơi đó là chỗ ngoạn gia có thể mua được nhiều đồ tốt, nhưng mà tài lực hiện giờ của Nhiếp Ngôn thì không có tư cách này. Nhiếp Ngôn khó chịu không hé răng ra khỏi thôn, đi theo đường hẹp quanh co ngoài thôn tiến tới chỗ sâu nhất trong đám cây.
Hệ thống: ngoạn gia phát hiện Ôn Dịch tùng lâm.
Ôn Dịch tùng lâm đều là cây cối u ám, không có một màu xanh sinh cơ nào hết, u ám dày đặc làm cho người ta có áp lực nặng nề. Nơi này thường có sinh vật nguy hiểm lui tới, hơn nữa đều hơn 30 cấp, đối với Nhiếp Ngôn mà nói thì chúng nó là một tồn tại không thể đỡ được.
Tiến vào khu vực sản sinh quái, Nhiếp Ngôn cẩn thận tiềm hành, nơi này cây cối che mất mặt trời, chỉ có một hai chỗ ánh sáng theo kẻ hở lá cây chiếu xuống, trên mặt đất thì đầy lỗ. Ánh sáng hôn ám, không khí yên lặng, làm người ta hít thở không thông. Tinh thần Nhiếp Ngôn tập trung cao độ, nghe được vài động tỉnh rất nhỏ, ngẩng đầu nhìn rừng rậm xa xa. Truyện "Trọng Sinh Tặc Hành Thiên Hạ "
Mấy cây đại thụ dày đặc có một mạng nhện rất lớn, một con nhện to lớn toàn thân đỏ sẫm đang nằm trên đó lẳng lặng chờ đợi con mồi. Đó là đầu lĩnh cấp 30 Thối Huyết Tri Chu!
Một âm thanh nhỏ thôi cũng đủ kinh động tới tên ăn thịt đó, Nhiếp Ngôn cẩn thận rời đi, trốn vào trong rừng cây.
Mỗi một con quái ở đây đối với Nhiếp Ngôn là cực kỳ nguy hiểm, xâm nhập vào sâu bên trong rừng là một mảnh thạch lâm cổ quái cao ngút xuất hiện trước mắt Nhiếp Ngôn, đủ loại đá to lớn, nằm ngỗn ngang không hề có quy tắc nào, dưới sự ăn mòn của gió mưa đã hư hại không chịu nỗi.
“Chính là chỗ này.” Càng tiếp cận mục tiêu, Nhiếp ngôn càng cẩn thận, xuyên qua bụi cỏ sum xuê, từ từ tiến tới loạn thạch, ẩn tàng ở sau loạn thạch.
Nhiếp Ngôn phát tin tức qua hỏi Hồ Ly Bán Tỉnh.
- Đừng nói nữa, lần đầu tiên đi vào liền diệt đoàn, kịch độc kinh phố của Lang Nhân quá lợi hại, không có hắc thủy dược tề thì không thể đỡ được, nhưng mà rớt đồ thì thật phê, giết quái bình thường cũng có xác suất ra Hoàng Kim trang bị, Boss rớt Ám Kim, như thế nào ngươi có hứng thú đi không?
Hồ Ly Bán Tỉnh ra hết sức dụ dỗ Nhiếp Ngôn vào đoàn.
- Không có hứng thú, nhưng mà trong tay ta có một ít hắc thủy dược tề, không biết ngươi có hứng thú hay không?
- Hắc thủy dược tề? Có bao nhiêu?
Hồ Ly Bán Tỉnh không khỏi động dung, chẵng lẻ Nhiếp Ngôn không biết bên ngoài đang vì hắc thủy dược tề mà điên cuồng sao?
- 30 bình hắc thủy dược tề, 60 phần nguyên liệu, một cái phối phương, nói giá đi.
Nhiếp Ngôn nói.
- Sặc, nhiều vậy á?
Hồ Ly Bán Tỉnh nuốt một ngụm khí lạnh, hắn nghĩ Nhiếp Ngôn có 10 bình là cực hạn rồi, nhiều như vậy hắc thủy đủ để đoàn đội sử dụng trong một thời gian mà không cần buồn rầu về nó nữa.
- Như thế nào, nuốt không nỗi ah?
- Không, nuốt trôi mà.
Hồ Ly Bán Tỉnh khẩn trương nói, nếu Nhiếp Ngôn đem số đó bán đi cho người khác, hắn khóc cũng không kịp.
- Huynh đệ, cái nhân tình này ta Hồ Ly Bán Tỉnh sẽ nhớ kỹ, về sau có chuyện gì thì cứ nói với ta.
Nhiếp Ngôn có thể giữ nhiều hắc thủy dược tề, nguyên liệu, phối phương nhu vậy thì năng lực thật lớn, làm người ta khó tưởng tượng.
- Ta cũng lời không bao nhiêu, ngươi nói cái giá đi.
Nhiếp Ngôn nói.
- 30 bạc.
Hồ Ly Bán Tỉnh xấu hổ nói, giá này so với giá trên thị trường hiện nay thì tương đối cao, nhưng ai biết nó còn tăng lên bao nhiêu nữa? Nhưng mà 30 bạc thì Hồ Ly Bán Tỉnh đã muốn không nâng lên được nữa rồi, Thần Thánh La Mã đế quốc tuy nhà lớn nghiệp lớn nhưng vốn lưu động cũng không nhiều, mỗi ngày hao phí cũng không thiếu nhưng không thể rút ra quá nhiều tiền.
- Ta cần một vài đồ vật, lười đi tìm, ngươi cho thủ hạ trong công hội tìm giúp ta một chút. Ta cho ngươi danh sách, hai bản kỹ năng chủ động, Bối Thứ, Dịch Cốt, 5 bản kỹ năng bị động Đạo Tặc, Dã Man Lực, Dã Tính lực lượng, Tăng Phúc lực lượng, Táo Động (xao động) lực, Nam Vu lực, tìm được hết thì không cần trả tiền.
Nhiếp Ngôn nói, những kỹ năng này có giá tương đương với hắc thủy dược tề, còn số lẻ thì Nhiếp Ngôn không quan tâm tới.
- Trước mắt có thể tìm được 2 bản, ngươi cần nhiều sách tăng lực lượng để làm gì?
Hồ Ly Bán Tỉnh buồn bực hỏi.
- Cái này ngươi đừng hỏi.
- Có chút khó, nhưng mà hẳn là không thành vấn đề gì, dù sao đều là kỹ năng thông thường.
Hồ Ly Bán Tỉnh nói, những kỹ năng bị động này có thể gia tăng vĩnh viễn thuộc tính lực lượng, nhưng mà đều là kỹ năng không thể thăng cấp giá cũng cao nên không có ích gì nhiều.
- Tốt, quyết định vậy đi ta gửi thư qua cho ngươi.
- Ta gửi trước ngươi 30 bạc, chờ kỹ năng thu tìm được rồi ngươi trả lại tiền cho ta.
Hồ Ly Bán Tỉnh suy nghĩ một lát rồi nói.
- Như vậy cũng được. Truyện "Trọng Sinh Tặc Hành Thiên Hạ "
Nhiếp Ngôn gật đầu, đem vài vật bỏ vào truyền tống trận bên cạnh hòm thư, tại nơi nhận thư đề gửi Hồ Ly Bán Tỉnh.
Hệ thống: gữi thư cấp tốc đã gữi tới trong kho cá nhân 30 bạc.
- Tiền đã gửi qua.
Hồ Ly Bán Tỉnh nói.
- Tốt ta nhận được. Ta còn có chút việc sẽ liên lạc sau.
Nhiếp Ngôn mặc hắc bào vào, hắc bào rộng thùng thình che đi hoàn toàn cả người, mặc bộ đồ ẩn nấp trong bóng tối, Nhiếp Ngôn từ từ tiến nhập truyền tống trận.
Hệ thống: ngoạn gia quyết định đi Đặc Tác Y tiểu trấn ôn dịch hạp cốc, cần 2 bạc.
Đúng.
Bởi vì truyền tống tới Đặc Tác Y tiểu trấn quá xa nên phải trả phí di chuyển tới 2 bạc.
Quang ảnh dao động, khi Nhiếp Ngôn mở mắt thì đã không còn kiến trúc cao ngất của Tạp La Nhĩ thành nữa, mà la một mảng rừng rậm, một gốc cây đại thụ cao ngất trong mây, thân cây bị tách ra, dùng đầu gỗ dựng thành một gian phòng, dưới mưa gió ăn mòn có vẽ cũ nát.
Một người mặc pháp bào màu xám rách nát cầm trong tay pháp trượng cũ kỹ đi ngang qua người Nhiếp Ngôn, thân hình tiều tụy, tuổi đã về chiều, trên pháp bào có đồ án có thể nhận biết lão già này là NPC Áo Thuật Pháp Sư.
Lão già nhìn Nhiếp Ngôn lần đầu đến với ánh mắt không tốt, trên người tản ra hơi thở quỷ dị của Áo Thuật, Nhiếp Ngôn nhanh chóng cúi đầu, vội vàng tiến tới phía trước.
Đặc Tác Y tiểu trấn là một tiểu trấn cổ quái, Đặc Tác Y theo cỗ ngữ có nghĩa là bất hữu thiện, ý chỉ tội ác, nghe nói thần vì khiển trách những người này đã giáng xuống ôn dịch, khiến nơi này vĩnh viễn chìm trong ốm đau, NPC nơi này không chào đón người lạ, hơn nữa rất khó tiếp xúc, nếu chủ động tới gần bọn họ tùy tiện hỏi thăm một câu ân cần thì có thể bị bọn họ đuổi đi thậm chí tấn công.
Đừng thấy lão già NPC vừa rồi một chút cũng không nổi bật, một trận gió có thể thổi bay, nhưng trên thực tế hắn là một tinh anh MPC trên cấp 30, NPC nơi này không ai dưới cấp 30.
Cho nên đối với Nhiếp Ngôn mà nói nơi là một địa phương vô cùng nguy hiểm. Nhiếp Ngôn biết đây là địa phương nguy hiểm, nên đã tự bảo hộ mình.
Xung quanh liên tục có các NPC tướng mạo khác nhau đi qua Nhiếp Ngôn, Nhiếp Ngôn che mặt sâu trong hắc bào cúi đầu vội vàng đi qua, khi đi qua cửa thôn, Nhiếp Ngôn ngẩng đầu nhìn qua cách đó không xa gian nhà gỗ tinh xảo ở trên đại thụ.
Kiếp trước nơi đó là chỗ ngoạn gia có thể mua được nhiều đồ tốt, nhưng mà tài lực hiện giờ của Nhiếp Ngôn thì không có tư cách này. Nhiếp Ngôn khó chịu không hé răng ra khỏi thôn, đi theo đường hẹp quanh co ngoài thôn tiến tới chỗ sâu nhất trong đám cây.
Hệ thống: ngoạn gia phát hiện Ôn Dịch tùng lâm.
Ôn Dịch tùng lâm đều là cây cối u ám, không có một màu xanh sinh cơ nào hết, u ám dày đặc làm cho người ta có áp lực nặng nề. Nơi này thường có sinh vật nguy hiểm lui tới, hơn nữa đều hơn 30 cấp, đối với Nhiếp Ngôn mà nói thì chúng nó là một tồn tại không thể đỡ được.
Tiến vào khu vực sản sinh quái, Nhiếp Ngôn cẩn thận tiềm hành, nơi này cây cối che mất mặt trời, chỉ có một hai chỗ ánh sáng theo kẻ hở lá cây chiếu xuống, trên mặt đất thì đầy lỗ. Ánh sáng hôn ám, không khí yên lặng, làm người ta hít thở không thông. Tinh thần Nhiếp Ngôn tập trung cao độ, nghe được vài động tỉnh rất nhỏ, ngẩng đầu nhìn rừng rậm xa xa. Truyện "Trọng Sinh Tặc Hành Thiên Hạ "
Mấy cây đại thụ dày đặc có một mạng nhện rất lớn, một con nhện to lớn toàn thân đỏ sẫm đang nằm trên đó lẳng lặng chờ đợi con mồi. Đó là đầu lĩnh cấp 30 Thối Huyết Tri Chu!
Một âm thanh nhỏ thôi cũng đủ kinh động tới tên ăn thịt đó, Nhiếp Ngôn cẩn thận rời đi, trốn vào trong rừng cây.
Mỗi một con quái ở đây đối với Nhiếp Ngôn là cực kỳ nguy hiểm, xâm nhập vào sâu bên trong rừng là một mảnh thạch lâm cổ quái cao ngút xuất hiện trước mắt Nhiếp Ngôn, đủ loại đá to lớn, nằm ngỗn ngang không hề có quy tắc nào, dưới sự ăn mòn của gió mưa đã hư hại không chịu nỗi.
“Chính là chỗ này.” Càng tiếp cận mục tiêu, Nhiếp ngôn càng cẩn thận, xuyên qua bụi cỏ sum xuê, từ từ tiến tới loạn thạch, ẩn tàng ở sau loạn thạch.
/554
|