Cha mẹ Đàm Ngọc Xu đều là người có danh tiếng, nhìn thấy tình cảnh như vậy thì giận đến run người, lập tức bắt lấy Hà Linh Linh tát mấy bạt tai!
Sau đó lại vươn móng vuốt cào lên mặt Cố Viêm Lâm!
“Ly hôn! Phải ly hôn! Nhà họ Cố mấy người thật không biết xấu hổ! Gọi tôi về đây mà lại nhét người phụ nữ khác trong ổ chăn! Thật là ghê tởm?! Đàm Ngọc Xu tôi đời này sẽ không bước vào nhà họ Cố thêm một bước nào nữa!”
Cô ấy quay đầu rời đi, hai đứa nhỏ oa oa khóc lớn.
Cố Viêm Lâm uống đến say mèm, Hà Linh Linh bị tát đến mức choáng váng, quỳ gối trước mặt Hạ Quân khóc: “Bác gái Cố, cháu, cháu không biết đã xảy ra chuyện gì, là anh Cố uống say, cháu đỡ anh ấy vào trong, sau đó...”
Cô ta cắn môi, nhu nhược khóc lóc vô cùng đáng thương!
Cố Viêm Lâm bực bội đến cực điểm, đầu đau muốn nứt ra: “Mẹ! Ly hôn thì ly hôn! Con sợ họ Đàm kia sao?!”
Trần Thúy Hoa cũng cả giận nói: “Hạ Quân! Cháu ngoại gái của tôi là con gái duy nhất của Hà Tú Uyển cùng Lý Quốc Chấn! Mấy người cứ hủy hoại nó như vậy sao?”
Hạ Quân sắc mặt trắng bệch, đầu nhức ong ong, nước mắt trào dâng, ngón tay run rẩy chỉ vào Cố Viêm Lâm rồi ngã xuống!
Cố Viêm Lâm lúc này mới rượu tỉnh vài phần, một đám người luống cuống tay chân đưa Hạ Quân tới bệnh viện, một bên lại gọi điện báo cho Cố Dục Hàn!
Mà Hà Linh Linh và Trần Thúy Hoa lại âm thầm vui vẻ.
Ngay từ ban đầu Hà Linh Linh chưa từng nghĩ tới chuyện nhận hai vợ chồng nhà họ Cố làm cha nuôi mẹ nuôi gì đó!
Con gái nuôi à, tốt thế nào cũng đâu có tốt bằng con ruột của mình?
Huống chi ở một nơi như Kinh thị, giới thiệu đối tượng kia đều nhìn vào của cải và năng lực cá nhân.
Hà Linh Linh và Trần Thúy Hoa so sánh mới phát hiện một chuyện, thiếu nữ học vấn cao ở Kinh thị này quá nhiều, người ta xinh đẹp lại có văn hóa, công việc của cha mẹ cũng rất có máu mặt, so sánh như vậy, cô ta có thể tìm được một nhà trong sạch sao?
Có thể gả cho một nhà khá giả một chút cũng không tồi! Làm sao có thể hy vọng tìm được một nhà ngang ngửa nhà họ Cố?
Hai người đắn đo vài ngày lại phát hiện ra điểm dị thường của nhà họ Cố dị.
Con trai lớn nhà họ Cố Cố Viêm Lâm bây giờ đang kinh doanh buôn bán, hơn nữa chuyện làm ăn cũng rất lớn, đi ra ngoài đều dùng ô tô, có mấy nhà xưởng dưới tên mình, hút một gói thuốc lá cũng trị giá mấy chục đồng, mà Cố Viêm Lâm cũng tương đối có ngoại hình, cao lớn tuấn lãng tư thế oai hùng, ngày thường đều khoác một thân tây trang chỉnh tề khiến người ta không thể dời mắt.
Nhưng Cố Viêm Lâm lại bất hòa với vợ, nghe nói hai người cãi nhau đã lâu, Đàm Ngọc Xu về nhà mẹ đẻ đã hơn hai tháng.
Trần Thúy Hoa nhỏ giọng khuyên Hà Linh Linh: “Không bằng con gả cho Cố Viêm Lâm, tuy làm mẹ kế nhưng nhà họ Cố có bảo mẫu, hai đứa nhỏ không cần con chăm sóc, sau này tiền Cố Viêm Lâm kiếm được không phải là của con cả sao? Đứa con nhỏ của nhà họ Cố ở trong quân đội, vợ của nó cũng tùy quân, vậy sau này tiền bạc của nhà họ Cố cũng là của con. Linh Linh, con đừng thấy làm mẹ kế không tốt, phải xem giá trị của người đàn ông nha! Huống chi con căn bản không phải con gái của Lý Quốc Chấn, không có thân phận danh chính ngôn thuận, ở nhà họ Cố lâu dài cũng đâu chiếm được chỗ tốt?”
Thân phận của Hà Linh Linh thật sự không được ai công nhận!
Nhưng nếu cô ta và Cố Viêm Lâm đã xảy ra quan hệ, thân phận này cũng xem như được xác lập rồi đúng không?
Kế sách này của Trần Thúy Hoa thật sự cao tay! Hà Linh Linh nghe lời tìm cơ hội bò lên người Cố Viêm Lâm.
Cô ta mặc sức tưởng tượng, chờ sau này bản thân trở thành Cố phu nhân, cô ta phải trở về thôn Đông Phong một chuyến, vả mặt Hà Loan Loan mới được!
Sau đó lại vươn móng vuốt cào lên mặt Cố Viêm Lâm!
“Ly hôn! Phải ly hôn! Nhà họ Cố mấy người thật không biết xấu hổ! Gọi tôi về đây mà lại nhét người phụ nữ khác trong ổ chăn! Thật là ghê tởm?! Đàm Ngọc Xu tôi đời này sẽ không bước vào nhà họ Cố thêm một bước nào nữa!”
Cô ấy quay đầu rời đi, hai đứa nhỏ oa oa khóc lớn.
Cố Viêm Lâm uống đến say mèm, Hà Linh Linh bị tát đến mức choáng váng, quỳ gối trước mặt Hạ Quân khóc: “Bác gái Cố, cháu, cháu không biết đã xảy ra chuyện gì, là anh Cố uống say, cháu đỡ anh ấy vào trong, sau đó...”
Cô ta cắn môi, nhu nhược khóc lóc vô cùng đáng thương!
Cố Viêm Lâm bực bội đến cực điểm, đầu đau muốn nứt ra: “Mẹ! Ly hôn thì ly hôn! Con sợ họ Đàm kia sao?!”
Trần Thúy Hoa cũng cả giận nói: “Hạ Quân! Cháu ngoại gái của tôi là con gái duy nhất của Hà Tú Uyển cùng Lý Quốc Chấn! Mấy người cứ hủy hoại nó như vậy sao?”
Hạ Quân sắc mặt trắng bệch, đầu nhức ong ong, nước mắt trào dâng, ngón tay run rẩy chỉ vào Cố Viêm Lâm rồi ngã xuống!
Cố Viêm Lâm lúc này mới rượu tỉnh vài phần, một đám người luống cuống tay chân đưa Hạ Quân tới bệnh viện, một bên lại gọi điện báo cho Cố Dục Hàn!
Mà Hà Linh Linh và Trần Thúy Hoa lại âm thầm vui vẻ.
Ngay từ ban đầu Hà Linh Linh chưa từng nghĩ tới chuyện nhận hai vợ chồng nhà họ Cố làm cha nuôi mẹ nuôi gì đó!
Con gái nuôi à, tốt thế nào cũng đâu có tốt bằng con ruột của mình?
Huống chi ở một nơi như Kinh thị, giới thiệu đối tượng kia đều nhìn vào của cải và năng lực cá nhân.
Hà Linh Linh và Trần Thúy Hoa so sánh mới phát hiện một chuyện, thiếu nữ học vấn cao ở Kinh thị này quá nhiều, người ta xinh đẹp lại có văn hóa, công việc của cha mẹ cũng rất có máu mặt, so sánh như vậy, cô ta có thể tìm được một nhà trong sạch sao?
Có thể gả cho một nhà khá giả một chút cũng không tồi! Làm sao có thể hy vọng tìm được một nhà ngang ngửa nhà họ Cố?
Hai người đắn đo vài ngày lại phát hiện ra điểm dị thường của nhà họ Cố dị.
Con trai lớn nhà họ Cố Cố Viêm Lâm bây giờ đang kinh doanh buôn bán, hơn nữa chuyện làm ăn cũng rất lớn, đi ra ngoài đều dùng ô tô, có mấy nhà xưởng dưới tên mình, hút một gói thuốc lá cũng trị giá mấy chục đồng, mà Cố Viêm Lâm cũng tương đối có ngoại hình, cao lớn tuấn lãng tư thế oai hùng, ngày thường đều khoác một thân tây trang chỉnh tề khiến người ta không thể dời mắt.
Nhưng Cố Viêm Lâm lại bất hòa với vợ, nghe nói hai người cãi nhau đã lâu, Đàm Ngọc Xu về nhà mẹ đẻ đã hơn hai tháng.
Trần Thúy Hoa nhỏ giọng khuyên Hà Linh Linh: “Không bằng con gả cho Cố Viêm Lâm, tuy làm mẹ kế nhưng nhà họ Cố có bảo mẫu, hai đứa nhỏ không cần con chăm sóc, sau này tiền Cố Viêm Lâm kiếm được không phải là của con cả sao? Đứa con nhỏ của nhà họ Cố ở trong quân đội, vợ của nó cũng tùy quân, vậy sau này tiền bạc của nhà họ Cố cũng là của con. Linh Linh, con đừng thấy làm mẹ kế không tốt, phải xem giá trị của người đàn ông nha! Huống chi con căn bản không phải con gái của Lý Quốc Chấn, không có thân phận danh chính ngôn thuận, ở nhà họ Cố lâu dài cũng đâu chiếm được chỗ tốt?”
Thân phận của Hà Linh Linh thật sự không được ai công nhận!
Nhưng nếu cô ta và Cố Viêm Lâm đã xảy ra quan hệ, thân phận này cũng xem như được xác lập rồi đúng không?
Kế sách này của Trần Thúy Hoa thật sự cao tay! Hà Linh Linh nghe lời tìm cơ hội bò lên người Cố Viêm Lâm.
Cô ta mặc sức tưởng tượng, chờ sau này bản thân trở thành Cố phu nhân, cô ta phải trở về thôn Đông Phong một chuyến, vả mặt Hà Loan Loan mới được!
/440
|