Trọng Sinh Tiểu Địa Chủ

Chương 873: Phúng viếng

/1022


Hiện nay các cháu gái đã xuất giá của Liên lão gia tử cũng chỉ có một mình Liên Chi Nhi. Liên Chi Nhi tự có tiền riêng, hơn nữa tám chín phần mười là Ngô gia sẽ bỏ ra số tiền này chứ không cần Liên Chi Nhi bỏ vốn riêng.

Liên Thủ Tín không lập tức trả lời mà nhìn Liên Mạn Nhi một cái.

“Cha, số tiền này để con và tỷ cùng chia đều đi.” Liên Mạn Nhi liền nói, dù nàng chưa xuất giá nhưng nàng cũng có tiền riêng, hơn nữa còn là tiền do tự tay nàng kiếm ra.

“Để cho Chi Nhi bỏ đi, cháu chỉ là một tiểu cô nương, còn chưa lấy chồng nữa.” Ngô Vương thị liền nói.

“Chưa lấy chồng cũng không sao, đây cũng là lòng hiếu thuận của nàng.” Liên Thủ Tín liền nói. Vốn theo tính toán của hắn thì chỉ cần nhà mình bỏ phần tiền này ra, trên danh nghĩa sẽ nói là con gái của mình bỏ ra. Hơn nữa dù Liên Chi Nhi là con gái duy nhất đã xuất giá thì Liên Thủ Tín cũng định để một phần là Liên Mạn Nhi bỏ ra.

Giống như lúc Liên lão gia tử hấp hối, Liên Thủ Tín kiên trì muốn cho Liên lão gia tử nhìn mặt Ngũ Lang, Liên Mạn Nhi và tiểu Thất, hiện tại Liên Thủ Tín cũng hi vọng mấy hài tử nhà mình có thể đứng trước.

Ngũ Lang và tiểu Thất thì không cần phải nói, chỉ còn Liên Chi Nhi và Liên Mạn Nhi. Hai đứa cháu gái này không phải canh trước linh đường của Liên lão gia tử nên Liên Thủ Tín muốn dùng cách khác để làm nổi lên sự tồn tại và lòng hiếu thảo của Liên Chi Nhi và Liên Mạn Nhi.

Đối với mấy hài tử nhà mình, Liên Thủ Tín luôn vô cùng hài lòng, nhất là đối với chuyện của Liên lão gia tử và Chu thị. Cho dù hai người thiên vị, không quan tâm nhưng mấy hài tử này vẫn vô cùng hiếu thảo. Liên Thủ Tín muốn đẩy mấy hài tử lên phía trước để mọi người đều nhận ra tấm lòng hiểu thảo của chúng.

Liên Thủ Tín làm vậy một phần là có ý đồ riêng. Đồng thời cũng do tín nhiệm nhân phẩm của khuê nữ nhà mình và Ngô gia. Hắn không thương lượng trước, chỉ trực tiếp nói vậy bởi hắn có lòng tin, chỉ cần hắn nhắc tới, mọi người chắc chắn sẽ ra sức đóng góp.

Không thể không nói, Liên Thủ Tín rất vui mừng và tự hào vì chuyện này.

Mọi người ở đây cũng đều biết tình hình của Liên gia, cũng hiểu đại khái tâm tư của Liên Thủ Tín. Liên Thủ Tín nói để Liên Mạn Nhi bỏ một phần tiền, mọi người cũng không phản đối.

Ngô Ngọc Xương chuẩn bị sai người đi mời đội tấu nhạc. Liên Mạn Nhi quay đầu lại nhìn thấy Liên Diệp Nhi.

Liên Diệp Nhi cúi đầu, cả khuôn mặt đỏ hồng.

“Cha, nếu không thì đội tấu nhạc này cứ để dưới danh nghĩa là con, tỷ tỷ và Diệp Nhi mời đi.” Liên Mạn Nhi suy nghĩ một chút rồi nói, “Đúng rồi, cả Nha Nhi cũng tính vào.”

“Mạn Nhi tỷ, muội cũng bỏ một phần tiền.” Liên Diệp Nhi lập tức nói.

“Cái này không vội.” Liên Mạn Nhi không từ chối nhưng chỉ khoát tay nói. Số tiền này nàng cũng tính toán rồi, tất nhiên sẽ không để Liên Diệp Nhi và Liên Nha Nhi bỏ ra.

“Tốt lắm.” Ngô Ngọc Xương và Ngô Ngọc Quý đều nói, “Bên ngoài nhìn vào sẽ thấy hồn hòa.”

Hồn hòa là thổ ngữ của vùng Tam Thập Lý doanh tử, ý tứ đại khái là đoàn kết, hiền hòa. Ý nghĩa không khác câu hòa hòa mĩ mĩ mà Liên lão gia tử thường nói cho lắm, nhưng ngụ ý hùng hồn hơn nhiều.

Trương thị và Ngô Vương thị đều nói được, Liên Chi Nhi cũng không phản đối.

“Vừa rồi nghe mẹ và thím nói, còn cần có vàng mã, cũng là do con gái mua, không có con gái thì do cháu gái mua, cái đó cũng đặt mua luôn đi, cũng để danh nghĩa là mấy tỷ muội con.” Liên Mạn Nhi lại nói.

Chuyện cứ như vậy mà quyết định.

Ngô Ngọc Xương nhận tiền, lại có quản sự và người hầu nhà Liên Mạn Nhi cùng rất nhiều hàng xóm láng giềng hỗ trợ nên đội tấu nhạc được mời rất nhanh, dựng lều diễn tấu, lại mua một xe đầy vàng mã từ cửa hàng vàng mã, trên xe có rất nhiều hình bé trai sống động, còn có vòng hoa, câu đối phúng điếu…, tất cả đều đặt dưới danh nghĩa của mấy tỷ muội Liên Mạn Nhi.

Bên này vừa diễn tấu thì Liên Mạn Nhi chuẩn bị xe ngựa, đưa Liên Chi Nhi rời đi. Ngô Gia Hưng không yên lòng nên tự mình đưa Liên Chi Nhi về, sau đó mới quay lại giúp đỡ.

Buổi trưa, tiệc được mở ở trong sân nhà cũ. Tất cả chi phí cũng đều do nhà Liên Mạn Nhi bỏ ra. Liên Diệp Nhi lên thượng phòng một lúc, trở lại lén lút nói với Liên Mạn Nhi là Chu thị trông coi đồ trong nhà cũ vô cùng chặt chẽ, ngay cả bát đũa cũng không cho người ta sử dụng, sợ là bị vỡ hoặc mất.

“Giống như đây là chuyện của nhà người ta vậy.” Trương thị nói.

Mọi người đều thở dài.

Trong Tây sương phòng phía nam có bày hai bàn tiệc, mấy người Liên Mạn Nhi, Trương thị ngồi xuống ăn cơm. Tiệc đậu phụ rất đơn giản nhưng nếu thật sự muốn làm tốt cũng rất khó. Lần này mời Lưu Nhất Chước tới, người này chính là đầu bếp làm tiệc đậu phụ nổi danh nhất mười dặm tám thôn xung quanh. Liên Mạn Nhi nếm mấy món xong thì âm thầm gật đầu. Nàng một đêm không ngủ, vừa rồi ăn mấy miếng điểm tâm, hiện tại cũng không muốn ăn cho lắm nên chỉ ăn vài miếng đậu phụ chấm tương.

Đậu phụ này là đặt mua ở phường đậu phụ Tam Thập Lý doanh tử, đậu phụ ở đây tươi mới, thơm ngon, cũng có chút tiếng tăm xa gần.

“Bàn tiệc làm không tệ.” NgôVương thị liền nói.

Ngoại trừ đậu phụ còn có cải củ chưng thịt, còn có các loại thịt viên. Đây là món rất ít thấy trên bàn tiệc tang lễ, tất nhiên do Liên Thủ Tin lên tiếng, không cần tiết kiệm tiền bạc, nên Ngô Ngọc Xương cũng hết sức rộng rãi, đầu bếp cũng thể hiện bản lĩnh của mình.

Việc tang lễ dù cần tiết kiệm nhưng nếu làm tốt sẽ được mọi người khen ngợi. Tang lễ của lão nhân được làm lớn, mọi người nhìn vào, một mặt sẽ nói con cháu hiếu thuận, mặt khác cũng sẽ khen ngợi người đã mất, nói lão nhân đó thật vẻ vang. Nếu như lễ tang làm không tốt, mọi người sẽ không chỉ nói con cháu bất hiếu mà còn nói lão nhân keo kiệt, giống như vì thế mà đường xuống hoàng tuyền sẽ khó khăn hơn, thậm chí còn ảnh hưởng tới đãi ngộ của lão nhân dưới Địa phủ.

Tất nhiên Liên Mạn Nhi không tin vào những thứ này nhưng ở thời đại này, những quan niệm này đã thấm sâu vào lòng người.

Ăn cơm xong, người tới tế lễ cũng ít nên Liên Mạn Nhi, Ngũ Lang, tiểu Thất, còn cả Trương thị và Liên Thủ TÍn đều về nhà mình một chuyến.

Lý thị nghe thấy Liên Thủ Tín và mấy hài tử trở về, tất nhiên là vui vẻ, lại nghe nói bọn họ đi đường cả đêm nên đau lòng.

“Buổi trưa này chắc bên kia cũng ít người. Mấy người các con đều nghỉ ngơi cho tốt đi. Còn phải mấy ngày nữa chứ không chỉ bây giờ đâu.” Lý thị nói với Liên Thủ Tín và mấy hài tử.

“Ta ngồi một lúc rồi đi, Mạn Nhi và tiểu Thất nếu muốn đến thì đến, không muốn cũng không cần đi. Ngũ Lang và mẹ nó cứ nghỉ một chút, chiều lại đi.” Liên Thủ Tín liền nói.

“Được.” Trương thị gật đầu.

Sau khi vào nhà, Trương thị sai người xuống dặn dò phòng bếp, chỉ một lát mà dưới bếp đã cho người mang lên hai bát lớn, hai bát nhỏ mì tương. Mì trắng như tuyết, phía trên có thịt băm vụn đỏ hồng, còn bày thêm các thứ ăn kèm đa dạng, không nói đến mùi thơm bốc lên, chỉ nhìn vào đã khiến người ta muốn ăn.

“Vừa rồi trên bàn tiệc, ta thấy mấy cha con không ăn được bao nhiêu. Bình thường mọi người đều thích ăn mì tương này, ta sai phòng bếp làm mấy chén, nhanh ăn lúc còn nóng đi. Nếu để đói quá mức sẽ bị đau bụng.” Trương thị bảo mấy người Liên Thủ Tín mau ăn mì.

Bởi vì đi đường gấp rút nên Liên Thủ Tín quả thật có chút mệt mỏi. Hơn nữa Liên lão gia tử qua đời nên cũng không có chút khẩu vị nào. Nhưng nhìn ánh mắt tha thiết của Trương thị, ai cũng không đành lòng từ chối ý tốt của nàng.

Liên Thủ Tín cầm lấy chén đầu tiên, ăn từng miếng lớn, dù ăn không vào cũng phải ăn.

Liên Mạn Nhi, Ngũ Lang và tiểu Thất cũng cầm chén lên.

“Đều ổn cả chứ, không có ồn ào ầm ĩ gì chứ?” Lý thị gọi Trương thị lại gần, hạ giọng hỏi.

“Cũng không nhao nhao ồn ào.” Trương thị nhìn qua Liên Thủ Tín một cái mới hạ giọng trả lời, “Không chịu để tang, cũng không chịu khóc, cái gì cũng là chúng con làm. Bà ấy còn trông coi đồ rất chặt, giống như sợ ai trộm mất của bà vậy.”

“Bà ấy không ồn ào, cái gì cũng không quan tâm, đều do chúng con. Con không quản công việc, cha bọn nhỏ cũng nói, chúng con chỉ bỏ tiền, chuyện gì cũng do người tiếp khách quyết định, không theo bọn con, bà còn có thể ầm ĩ được sao?”

“Cái này cũng đúng.” Lý thị nghe vậy liền gật đầu, “Ngô gia là cháu ngoại trai của bà ấy nên như vậy.”

“Hai tỷ muội của bà cũng ở cạnh bà, chỗ dì cả chúng con cũng sai người nói với bà là hãy khuyên bảo lão thái thái. Còn nữa, nếu dì ba của bọn nhỏ nói gì thì để dì cả cản một chút.” Trương thị lại nói.

Đây là do mấy người Liên Mạn Nhi quyết định lúc ở Tây sương phòng nhà cũ.

“Còn cả vợ Kế Tổ, cũng để nàng trông coi lão thái thái.”

“Chao ôi, các con lo nghĩ nhiều rồi.” Lý thị thở dài, “Nhưng nhiều người cũng tốt, các con làm việc đứng đắn, đến lúc đó không cần sợ gì.”

“Trước tiên cứ làm tốt lễ tang, sau đó chắc còn phải thu dọn mấy chuyện rối bời kia.” Trương thị lại kể chuyện vừa rồi mời đội tấu nhạc cho Lý thị nghe, sau đó còn nói đến chuyện đưa tin cho thôn Thiêu Oa.

“Chắc đến đêm cha con mới tới.” Lý thị nói.

Trương Thanh Sơn nhận được tin vào ngày hôm nay, ngày mai mới tới là hoàn toàn hợp lễ. Nhưng Lý thị hiểu rõ Trương Thanh Sơn, chắc chắn ông vừa nhận được tin sẽ lập tức chạy tới Tam Thập Lý doanh tử, tới tế lễ Liên lão gia tử.

Trương Thanh Sơn là một người nặng tình cảm, hơn nữa còn dễ tha thứ. Liên lão gia tử mất, ông nhất định sẽ nhớ tới thời gian bọn họ làm bạn. Bọn họ đã từng là huynh đệ tốt, nếu không cũng không gả Trương thị đến Liên gia.

Mấy người Liên Mạn Nhi ăn xong mì, lại nói chuyện một lúc thì có người vào bẩm báo, hóa ra là bạn bè của Ngũ Lang nghe tin Liên lão gia tử mất, vội chạy tới viếng.

“Còn có Vương cử nhân, Vương tiểu thái y cũng sai người tới báo trước, nói là đang ở huyện thành thì nghe tin, đang tới đây.”

“Chỉ sợ không chỉ có bọn họ.” Liên Mạn Nhi liền nói.

Tuy bọn họ đã ở riêng nhưng Liên lão gia tử vẫn là cha ruột của Liên Thủ Tín, là ông nội của Ngũ Lang. Những người qua lại với bọn họ biết Liên lão gia tử qua đời, chắc sẽ đều tới phúng viếng.

Những người này đương nhiên đều phải do Liên Thủ Tín và Ngũ Lang đích thân tiếp đón.

Người bẩm báo chuyện này còn chưa lui xuống thì lại có người khác chạy tới báo, nói là Tống Hải Long của Tống gia ở huyện thành cũng dẫn người tới viếng.


/1022

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status