Trọng Sinh Tiêu Dao Đạo

Q.2 - Chương 169 - Đại Điện Thần Bí

/321


Trong lòng Lữ Tịch Thần, sư tôn nàng là tu sĩ cường đại nhất. Nếu sư tôn chưa thấy qua Quỳ Ngưu, những người khác càng miễn bàn tới.

Bạch Dịch lắc đầu, nói: Ta chưa từng thấy con Thần Thú đó.

Nghe Bạch Dịch thừa nhận chưa thấy qua Quỳ Ngưu, Lữ Tịch Thần có chút đắc ý nói: Nếu thế gian này thật sự có Tiên gia dùng da Quỳ Ngưu làm thành trống trận, vậy nhất định đó là Tiên Quân đại nhân.

Nhắc tới Tiên Quân, Lữ Tịch Thần dần lộ vẻ ngưng trọng, mặt mày hiện lên một loại phức tạp.

Lữ Tịch Thần cực kì kính yêu sư tôn đã dưỡng dục mình. Nàng biết rõ người Tông chủ Hàn Ngọc Tông kính trọng nhất là Tiêu Dao Tiên Quân. Tuy chưa từng thấy bộ dáng của Tiên Quân, nhưng từ nhỏ Lữ Tịch Thần đã xem Tiêu Dao Tiên Quân là một loại truyền thuyết.

Tán Tiên không phải là bất tử bất diệt, cường giả mạnh mẽ cũng sẽ có ngày vẫn lạc. Năm tháng tu luyện ở Hàn Ngọc Tông, Lữ Tịch Thần không chỉ một lần thấy sư tôn mình bi thương ngửa mặt lên trời than trách trong đêm trăng, cũng không phải một lần nghe sư tôn vô tình nói ra loại tình cảm quấn quýt sâu sắc.

Lữ Tịch Thần cảm thấy rõ được rằng, sự kính ngưỡng của sư tôn với Tiên Quân là phát ra từ nội tâm, không chút tì vết. Chính vì như thế, Lữ Tịch Thần càng thêm cung kính với Tiêu Dao Tiên Quân. Ngoài cung kính, còn có cực nhiều hiếu kì.

Rốt cuộc phải có tu vi cường đại thế nào mới có thể cai quản một vực, trở thành chín vực bảy đại Tán Tiên đứng đầu?

Cảnh giới Tán Tiên chí cường, đến cùng có lực lượng nghiêng trời lệch đất thế nào?

Cuối cùng vì sao hắn vẫn lạc? Là tuổi thọ hết, hay bị người mưu hại?

Rốt cuộc hắn là nam tử thế nào?

Mơ ước thiếu nữ như cánh hoa phiêu bồng, hoa trong mưa. Lữ Tịch Thần dường như thấy một bóng dáng mờ ảo đứng trên đám mây, cùng một Cự Long dữ tợn ở dưới chân hắn. Phất tay, núi sông sụp đổ, trăng sao không sáng. Trong nháy mắt, lại là trời quang vạn dặm, biển trời đảo ngược.

Lữ Tịch Thần rơi vào chính huyễn tưởng của mình. Tôi luyện dưới lòng đất khiến một thiếu nữ mười bảy tuổi mệt không chịu nổi. Phía sau nàng không có sư tôn cường đại, tất cả nguy hiểm đều tới một cách chân thực, kinh khủng như vậy.

Bạch Dịch ngửa đầu, nhìn về phía đỉnh động lờ mờ. Ánh mắt trong trẻo nhưng lạnh lùng lộ ra thần sắc hiu quạnh. Chỉ có hắn mới biết được, phía sau đỉnh phong của Nhân giới chính là cô độc.

Ở nơi cao không khỏi rét vì lạnh... Bạch Dịch thấp giọng thì thào tự nói.

Ảo giác trước mắt Lữ Tịch Thần dần dần tan vỡ, đôi mi thanh tú cau lại, nói khẽ: Lúc rời khỏi tông môn sư phụ đã từng nói, từ nay về sau, ngài sẽ không đứng ở phía sau ta. Chỉ có học cách kiên cường, ta mới có thể thực sự trở thành Thanh Châu Minh Ngọc, chứ không phải một món đồ sứ kêu vang.

Lẳng lặng nghe thiếu nữ lầm bầm, Bạch Dịch không nói tiếng nào. Đối với quyết định của Tông chủ Hàn Ngọc Tông, Bạch Dịch tán thành mười phần, bởi vì không có bất kỳ tu sĩ nào có thể được người khác che chở liên tục. Dù cường đại như Tiêu Dao Tiên Quân chí cường Nhân giới, cũng có ngày vẫn lạc.

Sư tôn rất thương ta...

Lữ Tịch Thần tiếp tục nhẹ giọng kể rõ: Từ khi cha mẹ mất, ta được sư tôn nuôi lớn. Sư tôn nói chúng ta đều là hậu nhân của tổ tiên Lữ gia, ta chính là một vãn bối của ngài. Kỳ thật sư tôn không phải người thân của ta, chúng ta chỉ có họ giống nhau mà thôi. Vậy mà ngài coi ta như người thân mà nuôi dưỡng.

Mấy năm nay thấy sư tôn càng ngày càng đa sầu đa cảm, ta biết rõ loạn thế sợ cũng sắp tới. Không có Tiên Quân che chở, cường giả ngoại vực sẽ không bỏ qua đại địa dào dạt như Thanh Không Vực này. Có lẽ chưa cần cường giả ngoài kia tới cướp đọat tài nguyên tu chân, Tu Chân Giới Thanh Không Vực đã loạn trước.

Nhớ tới sư tôn Lữ Tử Mặc, thần sắc Lữ Tịch Thần có chút ảm đạm. Sợ rằng sư tôn cũng cảm thấy cô đơn nên mới mang đứa trẻ họ Lữ như nàng theo bên người.

Đột nhiên nàng có chút kinh ngạc đứng lên, bên người chỉ là một tiểu tử lừa gạt vạn khối Linh Thạch của nàng, vì sao mình lại đem lời trong lòng kể cho tên hỗn đản này nghe?

Sắc mặt hơi đỏ, Thanh Châu Minh Ngọc ngượng ngùng đứng lên. Thế nhưng sau một khắc, khi Lữ Tịch Thần nghe thấy bên người truyền đến tiếng ngáy rất nhỏ, khuôn mặt kia trong giây lát trở nên dữ tợn vô cùng, ngay cả chiếc cổ trắng nõn cũng đỏ ửng.Nàng vô tình nói ra tâm tư nữ nhi lại bị xem thành bài hát ru. Đây không phải là đàn gảy tai trâu, mà là đánh đàn với heo!

Nghe trộm bí mật người ta, đồ vô lại!

Lữ Tịch Thần xấu hổ quát nhẹ. Thấy Vương Hạ và Dư Tình đang sắp xếp nhân thủ để đả thông khối đá cuối cùng, nàng nặng nề đẩy Bạch Dịch, nổi giận đùng đùng nói: Tới phiên ngươi. Nếu tiếp tục lười biếng ta sẽ đông ngươi thành băng, cho ngươi vĩnh viễn ngủ trong lòng đất!

Bạch Dịch mở mắt ra, đi đến cạnh thông đạo, đánh giá tính chất khối đá một chút, sau đó gọi phi kiếm ra, chuẩn bị phá vỡ tầng đá cuối cùng.

Vương Hạ và Dư Tình đều trong thông đạo, bên cạnh hai người là bảy tám tu sĩ, ít nhất đều có tu vi Trúc Cơ trung kỳ. Bởi đây là tầng đá cuối cùng, sau khi phá vỡ có thể gặp phải nguy hiểm không lường được, cho nên mở đường đều là người nổi bật trong cả đám.

Thấy Bạch Dịch tham dự, Vương Hạ cười ha ha, gọi phi kiếm ra, là người đầu tiên mạnh mẽ công kích thối đá. Phía sau hắn, mười mấy người nhao nhao ra tay.

Tiếng ầm ầm vang bên tai không dứt, trong phần đông ánh mắt chờ mong của đệ tử, cuối cùng một tầng đá rạn nứt. Từng đợt gió lạnh thổi tới, tiếng nước sông chảy siết càng giống một bản nhạc tuyệt vời. Một tia sáng như ẩn như hiện ở xa xa, trong khoảnh khắc, tiếng hoan hô sôi trào.

Có ánh sáng sáng, có ánh sáng!

Cuối cùng đã tìm được đường ra, chúng ta được cứu rồi!

Sư Tổ phù hộ, nếu hôm nay đệ tử được cứu ra, trở về tông môn nhất định sẽ khổ tu trăm năm!

Cửa động mở không lớn, chỉ có thể đi vài người mà thôi. Trong lúc các đệ tử đang hoan hô, Vương Hạ là người đầu xông vào, Dư Tình theo ngay sau hắn.

Khi cửa động được phá, tất cả mọi người đều hoan hô, dù người lớn tuổi như Vương Hạ hay lòng dạ thâm sâu như Dư Tình đều kìm không được mà vui mừng trong lòng. Chỉ có Bạch Dịch vẫn luôn nhíu mày, thúc giục linh lực trong người đến mức cao nhất, Đảo Thiên Công càng được vận chuyển tới cực hạn.

Đó rõ ràng là bộ dạng liều chết!

Trong nháy mắt tràn ra linh thức, Bạch Dịch cảm giác được một thứ kinh khủng. Nó khiến hắn không thể không khởi động toàn bộ tinh thần, chuẩn bị cho hung hiểm sắp tới.

Ngoài thông đạo, là một đại điện ngăn nắp, cao chừng hơn mười trượng, vô cùng trống trải. Đối diện đại điện, nơi đường sông đổ ra, một dòng nước liên tục ầm ầm đổ xuống từ trên cao. Một tia sáng trong veo lộ ra từ lòng sông.

Nơi đường sông chảy ra, tất nhiên chính là thế giới bên ngoài. Chỉ cần rời khỏi đại điện cổ quái này là có thể chạy khỏi thế giới đáng sợ dưới lòng đất.

Nguyên một đám tu sĩ vô cùng vui mừng. Tới khi bọn họ vào đại điện, lập tức yên tĩnh trở lại. Tất cả đều dựa vào bên tường, không ai dám tiến thêm một bước. Toàn bộ đều ngửa đầu nhìn chằm chằm vào đỉnh đại điện.

Trên đó treo một ít kén cổ quái, được từng đám tơ dán lại trên đỉnh. Bề ngoài hiện ra một tầng da thú đen nhánh, bóng loáng, thoạt nhìn chẳng những cổ quái, còn cực kỳ u ám.

Bạch Dịch đứng trong đám người, ánh mắt lạnh lùng nhìn những cái kén quái dị, sau đó rời mắt tới một khối đá kì dị trong đại điện.

Khối đá vô cùng bắt mắt mà đứng ở đó, lạnh băng hệt như một bia mộ. Khối đá này thọat nhìn bình thường, nhưng lại khiến Bạch Dịch có cảm giác nó nguy hiểm hơn nhiều so với đám kén quái dị.

Thu hồi linh thức, không nên hành động thiếu suy nghĩ!

Vương Hạ nhìn đám kén quái dị trên đỉnh đại điện, trầm giọng quát. Một ít đệ tử muốn dùng linh thức dò xét kén quái dị vốn sững sờ, sau đó lập tức thu hồi linh thức.

Hoàn cảnh lạ lẫm khiến Vương Hạ có cảm giác vô cùng đè nén. Lúc trước ở sâu dưới lòng đất, hắn cũng không gặp áp lực như thế. Đại điện cổ quái giống ngôi mộ đặt trong lòng hắn, đè nén tâm thần hắn không yên.

/321

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status