Trọng Sinh Đô Thị Cuồng Long

Chương 558: Gặp nhau ở Hoắc gia.

/585


Ngày hôm sau, người Hoắc gia đã dậy sớm, ba năm qua, đây là lần đầu tiên, Tiêu Thu Phong ôm Mộng Thanh Linh xuống lầu, trên bàn đã đầy đồ ăn, đầy đủ rau canh dưa muối, và Đinh Mỹ Đình đang bưng thêm một món từ phóng bếp ra.
"Thanh Linh, dậy sớm vậy..."Trước kia, nàng là người dậy sớm nhất nhà, nhưng hôm nay thoạt nhìn, nàng lại là người dậy trễ nhất, ngay cả hai người già Hoắc gia còn đang luyện thái cực quyền trước sân rồi.
Đinh Mỹ Đình cười nói: "Chị Thanh Linh, không còn sớm nữa, em và mẹ đã chuẩn bị mọi thứ rồi, mẹ thương chị, cho nên để chị ngủ thêm một chút nữa đó. Sao rồi, uy khuất đi hết, trên mặt cũng hồng hào lên đúng không?"
Có tình yêu làm dịu, tâm linh trống trải, cũng đã được tưới mái, tinh thần cũng lên theo, dục vọng ân ái đặc biệt đêm qua đánh sâu vào, làm cho trên người vẫn còn dư vị này.
"Thanh Linh, lại đây, ăn điểm tâm đi, lát nữa sẽ có khách đến, hôm nay mọi người cứ vui vẻ đi"Hoắc Thấm Hà đi ra, hiền lành nhìn Mộng Thanh Linh, cảm thụ thấy sự thanh xuân dào dạt trong người, đương nhiên biết, đứa con dâu này đã tràn đầy xuân ý.
Mộng Thanh Linh quyến rũ liếc nhìn Tiêu Thu Phong một cái, mũi nhíu lại, tựa hồ như muốn nói, đều là do người này làm chuyện tốt hết, trời đã sáng rồi, mà còn quấn quít lấy mình, hại mình bị người ta chọc ghẹo.
"Mẹ, con đến giúp mẹ, ông xã, gọi ông ngoại bà ngoại vào ăn điểm tâm thôi"
Trong sân, hai người già đang luyện thái cực quyền, cái thứ này, quả thật có thể dùng để tu thân dưỡng tính. Hơn nữa đã luyện hơn chục năm, căn cơ cũng không tồi, giờ phút này, động tác cứ như là nước chảy mây trôi vậy.
Tiêu Thu Phong không mở miệng, đứng đợi hai người múa xong, mới nhẹ
nhàng đi lại.
"Tiểu Phong, bộ thái cực của ông ngoại không tồi chứ, đây là tổ tiên ba đời truyền xuống đó, người già có thể dùng nó để làm bạn"Ông già cười, sau đó cầm lấy khăn tay của vợ, nhẹ nhàng lau mồ hôi trên trán.
Bà lão cũng cười nói: "Thái cực chú ý khóe đưa đẩy, đụng mà không chạm, chạm mà không tiếp, chú ý tránh mũi nhọn, hai tay đỡ ngàn cân, ông lại nói, học thái cực, cũng giống như học làm người vậy, phải kiên cường, nhiều năm như vậy, thật sự cũng rất vất vả"
Ông già nhìn Tiêu Thu Phong, có chút an ủi, nói: "Vì đứa nhỏ, ta vất vả một chút thì đã sao, nhìn thấy Tiểu Phong, Hoắc gia ta đã có hy vọng, cho dù kiếp sau có vất vả cả đời, Hoắc Phi Trữ ta cũng chấp nhận"
Vì con gái, trong lúc sự nghiệp đang thời điểm huy hoàng nhất, đã tự động lui về, làm cho mọi người đều đáng tiếc, cho dù là thủ trưởng số Một, cũng phải kính nể sự quyết đoán này.
"Cha, mẹ, ăn điểm tâm, lát nữa còn có khách đến đó"Hoắc Thấm Hà cũng đi ra, nhìn thấy ba người, trên mặt hiện lên nụ cười, chỉ có con trai bên cạnh, bà mới không cảm thấy cô đơn.
Bữa sáng còn chưa xong, khách đã đến, nhìn bọn họ, Tiêu Thu Phong liền thấy kỳ quái, người ta nói, sáng sớm không nên đến cửa, nhưn đối với những người này, đừng nói quy củ cái gì, bởi vì chúng rất thích dẫm đạp lên quy củ.
"Lão đại, mày đã đến rồi, cũng không biết nói một tiếng, nếu không phải Đinh lão nói, bọn tao còn không biết mày đã đến, nhất định phải phạt mày ba chén rượu"Triệu Nhược Minh vừa xuống xe, trong tay đã ôm một bình rượu cực phẩm, khi Tiêu Thu Phong nói mời bọn họ đến làm khách, hắn cũng phải chuẩn bị một chút.
Trong tay Tư Mã Lạc cũng cầm một hộp đựng rượu, cười nói: "Nhược Minh, mày đến làm khách, hay là đến khuân vác vậy, mày xem, của tao mới gọi là cực phẩm, không, phải là vua trong cực phẩm"
Tiêu Thu Phong vừa thấy, cười nói: "Quả nhiên không tồi, thật không ngờ Tư Mã Lạc mày cũng có chút bổn sự, loại rượu này cũng đến tay mày được" Rượu trong tay Triệu Nhược Minh, là cực phẩm năm 82, nhưng cái giá thì... hai chai cũng không sánh bằng một chai của Tư Mã Lạc, không biết tiểu tử này mò ở đâu ra nữa.
Triệu Nhược Minh bu lại, cầm lấy cái hộp, đột nhiên cười ha hả nói: "Tư Mã Lạc, mày thật sự là can đảm lắm đó, ngay cả chi bảo trấn gia của Tư Mã thái gia cũng dám lén lấy đến đây, không sợ trở về bị đánh gãy hai chân sao?"
Bị vạch trần, Tư Mã Lạc bị cười nhạo, mặt trở nên xấu hổ, ngượng ngùng nói: "Để đó ngó hoài, nhìn cũng mỏi cổ, lát nữa cho Thu Phong uống nhiều một chút, tao nghĩ ông cũng sẽ nể mặt mày, không gây phiền toái cho tao"
Hai bình rượu này có thể nói là cái mạng của lão gia tử, mỗi khi có khách đến, rượu này được lấy ra để ngắm, chỉ ngắm mà thôi, chứ luyến tiếc mở, trong trí nhớ của Tư Mã Lạc, thì Tư Mã thái gia đã giử vài chục năm rồi.
Tiêu Thu Phong cười ha hả, nói: "Yên tâm, rượu tốt như vậy, tao há có thể không uống nhiều một chút sao?"
Hai thằng bạn trời đánh đã đến, làm cho không khí Hoắc gia thêm vài phần náo nhiệt, bọn họ ở nhà Tiêu Thu Phong cũng không khách khí, Đông Nam cũng vậy, mà Hoắc gia cũng vậy, đó mới là bạn.
"Này, không thấy thì không có cảm giác, bây giờ tao mới thấy được, thì ra lúc sáng tao chưa có ăn điểm tâm, các vị, chúng ta vào ngồi chung, mọi người sẽ không ngại chứ?"Tư Mã Lạc vĩnh viễn là người có da mặt dày nhất, mặc kệ là người khác nhìn thế nào, hắn cũng dày mặt ngồi xuống bàn cơm, tay cầm điểm tâm, nhét vào mồm.
Hoắc Thấm Hà thật sự là bó tay với người bạn của con trai này rồi, căn bản là đã coi nơi này là nhà của mình, lập tức cười nói: "Không sao đâu, các con thích là tốt rồi, Nhược Minh, con cũng ngồi xuống ăn đi"
Nhưng Hoắc Phi Trữ đã trừng mắt nhìn Tư Mã Lạc, nói: "Tiểu tử này thật là có da mặt dày hơn cả lão gia hỏa Thương Hải, tiền đồ tương lai, chắc chắn còn mạnh hơn ông già đó nhiều"
Mọi người cười nói, cũng không biết đây là khen, hay là chê, nhưng Tư Mã Lạc đã cười đắc ý, phỏng chừng đây là khen ngợi. Bạn đang đọc truyện được lấy tại Truyenyy chấm cơm.
Đinh Mỹ Đình cũng nói: "Tư Mã Lạc, đáng tiếc hôm nay không có Hồng Hồng, bằng không nàng ta sẽ cho nổ tung da mặt của anh"
Liễu Yên Hồng thích nhất là chọc ghẹo Tư Mã Lạc, hơn nữa không chừa mặt mũi, mà hắn cũng không khách khí, đương nhiên cũng phản công lại nàng.
Nhưng da mặt dày vẫn là da mặt dày, Tư Mã Lạc nói: "Đúng vậy, đúng vậy, Tiểu Hồng đối với anh rất nhiệt tình, người ta không biết còn tưởng rằng nàng ta đang theo đuổi anh chứ"
Đúng là lời nói không biết xấu hổ, Đinh Mỹ Đình nghe xong, thiếu chút nữa đã phun sạch cơm trong miệng ra, kêu lên: "Thôi em lạy, không cần tự mình đa tình như vậy, yên tâm, Tiểu Hồng danh hoa đã có chủ, anh không cần lo về chuyện này"
Mộng Thanh Linh trừng mắt nhìn hắn, nói: "Mỹ Đình, không cần nói chuyện với người này, em không nghe sao, chính khách chính là đấu mồm, mà mồm của hắn, chắc đã luyện thành thần công nói nhảm vô địch, chúng ta không nói lại hắn đâu"
Người không biết xấu hổ sẽ vô địch, lời này quả thật rất kinh điển.
Cùng so sánh, Triệu Nhược Minh tục tằng nhưng lại hồn nhiên như người điên vậy.
Ba người già thì không nói gì, có người ở đây, thì không khí trong nhà, liền trở nên vui vẻ, làm cho bọn họ cũng vui vẻ theo.
Bữa sáng không bao lâu, lão đạo sĩ đã đến cửa, theo sau lưng ông chính là người dù không có chút thời gian rãnh cũng phải dành chút thì giờ đến, Đinh lão đầu, nhưng mà ông ta lại đến như kẻ trộm vậy.
Đinh Mỹ Đình vừa thấy, có chút không đành lòng, hỏi: "Ông nội, sao ông lại đến đây, không phải ông rất bận việc sao?"
Đinh lão đầu cười ngượng ngùng, nói: "Náo nhiệt như vậy, ông bận thế nào cũng phải đến chứ, sao vậy, Hoắc lão đầu, không hoan nghênh ta sao?
Lão đạo sĩ lập tức nói: "
Không hoan nghênh ông cũng tới rồi, dù có đuổi cũng không đi, vậy có hoan hay không thì có quan hệ à?"
Hai người gặp nhau là đấu võ mồm, không ai nhường ai.
Bà lão bước lại, cười nói: "
Đều là người sắp xuống mồ rồi, còn cãi cái gì nữa, hoan nghênh, vì sao lại không hoan nghênh, vào ngồi đi, Thu Phong đan gở bên trong đó"
Mấy lão già này đến, đương nhiên đều là vì cháu, trong lòng bà lão hiểu rất rõ.
"
Ông nội, mấy ngày nay, sao ông lại đến đây?"Có điện thoại để gọi, nhưng ông già này chẳng bao giờ gọi, Mộng Thanh Linh đã vài ngày rồi không gặp ông.
Lão đạo sĩ làm ra vẻ đáng thương, nói: "
Con còn nhớ ông nội này sao, ông nội còn tưởng rằng con lập gia đình rồi, chỉ biết đến Tiêu gia thôi chứ"
Nhìn cháu gái đối với hai người già Hoắc gia còn tốt hơn mình, lão đạo sĩ cũng ghen tỵ.
Mộng Thanh Linh dở khóc dở cười, nói: "
Ông nội, ông nói cái gì vậy, Thu Phong không có ở đây, con phải ở đây chăm sóc ông ngoại bà ngoại chứ, thật ra trong lòng con cũng rất quan tâm ông, ông không cần nghĩ nhiều như vậy, được không?"
Lão đạo sĩ khoát tay, nói: "
Được rồi, có tâm là được, không nói với cháu nữa, Tiểu Phong đâu, ông có việc tìm hắn"
"
Ở đại sảnh đó, ông nội, vào đi!"
Không chỉ có lão đạo sĩ có việc, ngay cả Đinh Bản Quân cũng có việc, chuyện ngày hôm qua, ông đã báo cáo với số Một, cũng coi như là một tin tức kinh thiên động địa, nhận được lệnh xong, ông liền muốn biết rõ về tin này hơn.
Về chuyện của ba đại cao thủ trong truyền thuyết, gia phổ của lão đạo sĩ còn ghi lại, cho nên ông cũng biết, nhưng nghe nói chỉ là hư, ông muốn biết thật, ba đại cao thủ tuyệt thế này, thật sự tồn tại sao? Hơn nữa còn muốn xuất thế?
Vừa vào đại sảnh, thấy Tư Mã Lạc và Triệu Nhược Minh, Đinh Bản Quân đã mắng: "Hai tên khốn kiếp này, còn đến sớm hơn ta, không có việc gì làm à?"
So quân hàm, ông chính là thủ trưởng của hai người này, thủ trưởng có mắng hai câu, cũng là mắng vui thôi.
Hai người không dám tranh luận, nhưng Tiêu Thu Phong đã đứng lên, nói: "
Đinh lão, công việc thì làm mãi cũng không hết, còn anh em thì lâu lâu mới gặp mặt một lần, ông có ý kiến à, vậy thì bọn họ mang rượu tốt đến, sẽ không chừa cho ông"
Đinh lão đầu không có ham muốn gì, chỉ luyến tiếc rượu ngon thôi, nghe vậy chấn động nói: "
Vậy không như là lỗi ta, không so đo nữa, lần sau có rượu ngon, nhớ phải gọi ta một tiếng, nhắc nhở hai đứa một chút, ta là thủ trưởng, phải biết nịnh bợ một chút, biết không?"
Thật sự là không phục không được, lão đầu này, gặp mặt là đòi hối lộ.

/585

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status