Trọng Sinh Chi Tướng Quân Vs Tướng Quân

Chương 82 - Chương 82

/87


(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});

Chương 82: Không cần dò xét

—oOo—

Kiểm tra qua tất cả hình ảnh của các máy bay trinh sát xong, chắc chắn không còn có bóng dáng quân địch, Cố Khâm mới hạ lệnh, “Brian, sắp xếp người thu dẹp chiến trường, thống kê tổn thất. Đội sửa chữa tranh thủ thời gian sửa chữa các cơ giáp bị tổn hại. Đội phòng vệ đổi thành một giờ đổi ca một lần, thời thời khắc khắc phòng bị có thể xuất hiện quân địch cho tôi! Hệ thống, báo cáo lại thu hình của trận chiến lần này lên cho cấp trên.” Sau đó Cố Khâm rời khỏi phòng điều khiển chính đi về phía chiến hạm vận tải của Reynold, nơi đó còn đang có tân binh của hắn.

Sau khi diệt toàn bộ Satan khổng lồ, Hình Chiến cũng đã thu hồi Chiến Thần. Thấy Cố Khâm tới, y chậm rãi bước tới đứng cạnh Cố Khâm. Lúc này, các tân binh cùng quân giáo sinh cũng tự giác đi xuống chiến hạm vận tải, ánh mắt nhìn Cố Khâm nóng bỏng mà sùng kính. Vừa rồi chiến hạm vận tải cũng bị đưa vào trong hệ thống chỉ huy của chiến đội Thương Lang, cho nên mệnh lệnh Cố Khâm hạ xuống họ đều nghe thấy được. Mà chiến hạm vận tải lại ở ngay dưới chiến trường, dù cho họ không đích thân tham gia, nhưng lại lấy thân phận người xem mà chứng kiến học hỏi toàn bộ cuộc chiến kéo dài không tới nửa ngày này.

Cả trận chiến ấy thật khiến người ta cảm thấy phấn khích vô cùng! Mặc dù Thương Lang là bên bị tập kích, nhưng lại không có chút hốt hoảng nào, từ đầu tới cuối luôn có trật tự, hơn nữa chiếm lấy thế thượng phong rất nhanh, dắt mũi quân địch đi. Từ khiến cho quân địch buông tha cách thức sử dụng máy bay không người thiết lập trình tự tự hủy, tới kiềm chế chiến hạm cỡ trung của quân địch ở giữa vũ trụ, rồi đến bao vây quân địch khiến chúng gậy ông đập lưng ông, cuối cùng ép quân địch buông tha chiến hạm chuyển sang cơ giáp, buông tha hình thức một chọi một sử dụng hình thức lấy nhiều chọi ít muốn nhanh chóng kết thúc trận chiến, tăng cao hiệu suất. Từ góc nhìn của chiến hạm vận tải, họ gần như không thấy chiến hạm hoặc cơ giáp của phe mình bị tiêu diệt, đây quả thực là không tưởng tượng nổi! Khó trách tỷ lệ sống sót trên chiến trường của Thương Lang lại cao như vậy!

Các binh lính sắp trở thành một thành viên trong chiến đội cảm thấy vô cùng vinh dự, nhìn đi! Đây chính là trưởng quan tương lai của họ! Là vị trưởng quan có khả năng trở thành tướng quân trẻ tuổi nhất trong lịch sử của Liên minh! Ngay cả tân binh của chiến đội Chiến Thần vẫn luôn coi Thương Lang là đối thủ cũng không khỏi không chịu phục, có điều trưởng quan của họ cũng không tệ, gần như tất cả các cơ giáp Satan khổng lồ kia đều do y giải quyết, không hổ là người đứng đầu Chiến Thần!

Cố Khâm đứng trước mặt mọi người, chờ tới khi các binh lính đang nhiệt huyết sôi trào đều bình tĩnh lại, mới mở miệng tổng kết, “Hôm nay sở dĩ tôi không sắp xếp nhiệm vụ cho các anh, cũng không phải là vì không tin vào thực lực của các anh, mà là bởi vì bây giờ các anh còn chưa thể phối hợp ăn ý với đồng đội được. Từ trận chiến của hai bên hôm nay, tôi hy vọng các anh sẽ hiểu được tầm quan trọng của việc hợp tác trong đoàn đội.”

“Có lẽ các anh sẽ cho rằng thắng lợi này hẳn là do công của người chỉ huy, nhưng không có sự hợp tác giữa đoàn đội, không ăn ý phối hợp, làm sao có thể thuận lợi thi hành mệnh lệnh của sĩ quan chỉ huy được? Chiến tranh không phải là chuyện của một người hay vài người, mà là chuyện của cả một đơn vị! Cho nên nhiệm vụ đầu tiên tôi giao cho các anh, chính là mau chóng hòa nhập vào với đội ngũ, cùng đồng đội tạo ra sự ăn ý, để cho đồng đội của các anh có thể hoàn toàn tin tưởng các anh, để cho cấp trên của các anh không hoài nghi rằng các anh không thể hoàn thành được nhiệm vụ! Tôi hy vọng các anh nhớ câu nói thứ hai này — trên chiến trường, đoàn đội cao hơn tất cả!”

Lời nói của Cố Khâm khiến cho mọi người như có điều suy nghĩ, không lộ ra loại ánh mắt sùng bái mù quáng kia nữa, hiển nhiên là cũng đã tiếp thu ý kiến. Cố Khâm âm thầm gật đầu, xem ra khả năng lĩnh ngộ của bọn cũng không tồi. Sau đó hắn tỏ ý bảo Hình Chiến dù sao cũng phải nói hai câu đi, trong này dù sao cũng có binh lính của anh đấy!

Hình Chiến liếc hắn một cái, suy nghĩ một chút rồi nói, “Ý của Thượng tá Cố, cũng chính là ý của tôi.”

Cố Khâm thiếu chút nữa trượt chân một cái, biểu tình trên mặt cũng sắp không khống chế được nữa, tại sao lại là câu này! Chẳng lẽ không còn lời nào khác nữa hay sao! Hắn quyết định không để ý tới Hình Chiến nữa, chuyển sang Reynold, “Lão Rey, chiến hạm vận tải của anh khi nào sẽ sửa xong?”

“Nửa ngày là xong.” Reynold trả lời, “Điểm đến tiếp theo của tôi là nơi đóng quân của Chiến Thần, Hình tiểu tử cậu đi cùng tôi sao?”

Thấy Hình Chiến lặng lẽ gật đầu, Cố Khâm cũng nói, “Anh ấy tới chỗ tôi đã ba ngày rồi, cũng là lúc phải trở về, nhỡ bên kia bị địch tấn công, sĩ quan chỉ huy không có mặt sẽ rất dễ xảy ra chuyện.”

Nói tới đây, từ sau khi chiến hạm vận tải của Reynold gặp tập kích, mấy ngày này những hạm đội hoặc nơi đóng quân khác cũng không gặp phải tình huống bị tấn công tương tự. Nơi đóng quân của Thương Lang hẳn là mục tiêu thứ hai của quân địch, hơn nữa còn vừa vặn bị đánh tới ngay khi chiến hạm vận tải của Reynold tới nơi, chẳng lẽ lại là trùng hợp? Hay nên nói là Satan theo chân Reynold tới đây? Cố Khâm nhớ tới cái gì đó, ánh mắt lại quét qua đội ngũ tân binh của Chiến Thần, rơi xuống người Hứa Thiếu Dương.

Không đợi hắn nghĩ kĩ, Hình Chiến đã nắm lấy đầu vai hắn kéo lại gần, ghé sát bên tai hắn thấp giọng hỏi, “Em đang nhìn cái gì?” Cử động mập mờ này khiến cho các binh lính còn chưa biết tới quan hệ của hai người đều sắp rớt cả mắt ra.

“Không có gì.” Cố Khâm không thèm để ý, cười híp mắt nói, “Giao cho anh một nhiệm vụ, đi nói vài lời khách sáo với Hứa Thiếu Dương, xem xem có thể lôi ra thông tin cơ mật nào không. Em rất kỳ vọng vào anh đấy!” Hắn linh hoạt mà đẩy tay Hình Chiến ra, xoay người phân phó cấp dưới sắp xếp nơi ở cho tân binh cùng quân giáo sinh thực tập.

Hình Chiến nhìn bàn tay trống rỗng của mình, trước khi Cố Khâm rời đi đột nhiên kéo hắn vào trong ngực mình, đè tay lên gáy hắn mà hôn lên môi hắn! Khiến cho các tân binh sợ đến choáng váng! Bọn họ sinh ra ảo giác sao? Hai vị trưởng quan vốn phải là đối thủ sống còn của nhau đang hôn nhau?! Mà những binh lính vốn ở trong Thương Lang đã sớm không hề hấn gì, chỉ hôn mà thôi, vậy mà đã không chịu nổi rồi? Sau này còn có nhiều màn tình tứ hơn nữa cơ!

Hôn một hồi, Cố Khâm cảm nhận được một ánh mắt u oán đang đâm thẳng tắp vào lưng mình. Hắn đẩy Hình Chiến ra, ung dung quay đầu quét mắt qua Hứa Thiếu Dương, thị uy mà nhíu mày, sau đó hôn khóe miệng Hình Chiến một cái, “Đừng làm rộn. Em còn có việc.”

“Anh đi cùng em.”

Các tân binh trơ mắt nhìn trưởng quan của mình bỏ mặc bọn họ, dính nhau như sam mà đi khỏi. Sau đó bọn họ từ trong miệng những binh lính ở nơi đóng quân mà biết được, trước khi gia nhập quân đội hai trưởng quan vốn đã là một đôi, tình thú giữa người yêu với nhau của người ta lại bị mọi người hiểu nhầm thành đối chọi gay gắt, lại còn bị hiểu lầm suốt ba năm! Có điều đây cũng khiến cho một vài người rục rịch ý tưởng trong đầu bỏ cuộc, dù sao thì thực lực của hai vị trưởng quan quá mạnh mẽ, bọn họ đánh cũng không lại mà lại còn dám đi cướp người với đối phương? Đây còn không phải là không biết tự lượng sức mình sao!

Khi đội ngũ của Reynold nghỉ ngơi xong, cho dù Hình Chiến có không tình nguyện trong lòng như thế nào đi chăng nữa, cũng chỉ có thể mang lính của y trở về nơi đóng quân của Chiến Thần.

Với tính cách của Hình Chiến mà nói, việc y tồi nhất e rằng chính là phải đi dò xét vòng vo, bảo y đi khách sáo với Hứa Thiếu Dương thật đúng là khó cho y. Trước kia y muốn biết gì đều là trực tiếp hỏi rõ, với kẻ mạnh miệng, y chỉ cần hơi đe dọa một chút, kẻ gan nhỏ đương nhiên đều trúng chiêu, mà gan lớn cũng không thể nào chịu nổi tra khảo được. Khi Hình Chiến còn đang suy nghĩ nên thử một chút hay nên trực tiếp tra hỏi thì, không ngờ Hứa Thiếu Dương lại tự mình đi tới.

Vốn khí tràng của Hình Chiến đã khiến cho các binh lính không dám trao đổi với y, khi bình thường đương nhiên sẽ không tự đi đánh mặt mình mà đến gần khối băng không khác gì hũ nút như Hình Chiến. Cho nên mặc dù ngày thường Hình Chiến cũng thường đi tới phòng ăn cùng ăn cơm với họ, nhưng không ai chịu ngồi gần y cả — nhìn cái mặt đã đứt hết dây thần kinh cảm xúc kia, đắm chìm trong khí tràng lạnh như băng kia, làm sao còn thèm ăn gì nữa!

Vì thế khi bọn họ thấy Hứa Thiếu Dương không sợ giá rét mà ngồi xuống đối diện Hình Chiến, lòng hiếu kỳ của mọi người nhất thời nổ tung. Tân binh bề ngoài cực kỳ đẹp mắt này tìm trưởng quan làm gì? Nếu như là chính sự, tại sao lại lựa chọn hoàn cảnh này? Chẳng lẽ hắn muốn theo đuổi trưởng quan? Nhưng hắn hẳn là biết trưởng quan đã có Thượng tá Cố rồi mới đúng. Lửa bát quái của mọi người cháy hừng hực, nhịn không được mà lặng lẽ dịch chuyển vị trí, ngồi ở nơi không xa không gần vừa có thể quan sát tình huống vừa nghe được đối thoại giữa hai người họ, vểnh tai lên, muốn thu được tin tức.

Hứa Thiếu Dương sắc mặt ửng đỏ, hai mắt lấp lánh nhìn Hình Chiến, “Anh Hình Chiến, anh còn nhớ em không? Em là Hứa Thiếu Dương, khi chúng ta còn bé còn chơi chung nữa!” Nghe lời hắn nói, các binh lính trố mắt nhìn nhau, ây, đây là đang lợi dụng quan hệ mà! Quả thực là phương thức bắt chuyện vụng về! Mà Hình Chiến lại tựa như không nghe thấy lời Hứa Thiếu Dương nói, tiếp tục nhanh chóng mà ung dung dùng cơm, động tác vô cùng đẹp mắt. Hứa Thiếu Dương giống như đã dự đoán trước được phản ứng của Hình Chiến, không giận dữ mà chỉ khẽ mỉm cười, cũng cúi đầu ăn cơm.

Ăn vài miếng, Hứa Thiếu Dương bỗng sáng mắt lên, gắp một miếng thịt trong khay đồ ăn của mình để vào trong khay của Hình Chiến, “Anh Hình Chiến, ăn thử món này một chút, rất ngon!”

Thấy một màn này, các binh lính đang vây xem lại hít sâu một hơi, cuối cùng cũng xác định được người này đúng là đang theo đuổi trưởng quan của bọn họ!

Hình Chiến cau mày, ngẩng đầu liếc hắn một cái. Thấy đối phương cuối cùng cũng không lơ mình đi nữa, Hứa Thiếu Dương vô cùng vui vẻ, nụ cười càng rực rỡ, cố gắng tỏ ra ngây thơ mà chớp đôi mắt to tròn, “Thật sự ăn ngon lắm!”

Hình Chiến đặt đũa xuống, đứng dậy mặt không thay đổi mà đổ toàn bộ chỗ thức ăn còn lại hơn phân nửa trong khay vào nơi xử lý rác, ném khay thức ăn trống không cho người máy rửa bát, không để ý tới Hứa Thiếu Dương mà bước khỏi nhà ăn.

Trưởng quan uy vũ! Các binh lính yên lặng giơ ngón cái lên với trưởng quan nhà mình. Trong quá khứ khi hai chiến đội còn đối đầu gay gắt, bọn họ vẫn luôn ghét Thượng tá Cố tới mức ngứa răng, thế nhưng lại vẫn luôn đánh không được đối phương, chỉ đành phải trông cậy vào trưởng quan của họ có thể giúp bọn họ nhả ra một bụng tức giận này. Cho tới khi quan hệ của hai người được công khai gần đây, suy nghĩ của họ cũng thay đổi, càng nhìn càng cảm thấy hai người họ thật sự rất xứng đôi, vô luận là bề ngoài, thực lực, địa vị, đều ưu tú như nhau, đơn giản chính là trời sinh một đôi!

Nhất là sau đó nghe nói thường xuyên có binh lính muốn leo lên giường của Thượng tá Cố, nhưng Thượng tá Cố lại chưa từng dao động, ba năm qua chưa từng vụng trộm, có thể nói là thủy chung khăng khăng một mực với trưởng quan, điều này khiến cho họ rất vui mừng. Với tính cách của trưởng quan nếu muốn gả ra ngoài (?!) thì đương nhiên rất khó khăn, y giống như một đóa hoa lãnh ngạo, chỉ có thể đứng nhìn từ xa, sùng bái, thậm chí có được tình một đêm đã không tệ, nhưng nếu muốn sống một đời với người có loại tính cách này như trưởng quan thì chỉ cần nghĩ tới thôi họ cũng đã thấy rợn tóc gáy. Vốn cho rằng trưởng quan đành phải vĩnh viễn độc thân, không ngờ rằng lại tìm được một bạn đời thích hợp như thế.

Một khi đã tiếp nhận suy nghĩ này, mọi người đều bất tri bất giác coi Thượng tá Cố thành người nhà mình. Bây giờ thấy có người thừa dịp Thượng tá Cố không ở mà tới câu dẫn trưởng quan, nhất thời lòng đầy căm phẫn. Trưởng quan, Thượng tá Cố yêu ngài như vậy, ngài cũng không thể bội tình bạc nghĩa với đối phương được! Kiên quyết đánh đổ tiểu tam không biết xấu hổ!

Các binh lính trắng trợn cười nhạo chỉ trỏ Hứa Thiếu Dương không biết tự lượng sức mình. Hứa Thiếu Dương không ngờ rằng mình lại khiến nhiều người phẫn nộ như thế, nụ cười trên mặt cũng sắp không giữ nổi. Hắn bước nhanh đuổi theo ra khỏi phòng ăn, “Anh Hình Chiến!”

Nghe thấy giọng Hứa Thiếu Dương, Hình Chiến vốn không muốn để ý hắn, thế nhưng lại nghĩ tới nhiệm vụ Cố Khâm giao cho mình, y dừng chân lại, lạnh lùng hỏi, “Chuyện gì?”

“Em… Chúng ta không gặp nhau nhiều năm như vậy, em rất muốn nói chuyện với anh…” Nghe thấy y đáp lại, mặt Hứa Thiếu Dương lại đỏ. Nhưng lời còn chưa dứt, Hình Chiến đã lại bước đi, dùng hành động cự tuyệt cử động gây chuyện của đối phương.

Hứa Thiếu Dương có chút khẩn trương siết chặt nắm tay, “Đợi một chút! Em thật sự có chuyện muốn nói!” Hắn xông lên muốn túm tay Hình Chiến lại, lại bị Hình Chiến không chút nào khách khí mà hất ra, ánh mắt nhìn về phía hắn tràn đầy cảnh cáo. Cơ thể Hứa Thiếu Dương cứng đờ, theo bản năng thốt lên, “A… Có liên quan tới Satan…”

Nghe vậy, Hình Chiến lập tức nhìn hắn đăm đăm, khí thế như biến thành thực thể không chút nào khách khí mà đè ép về phía hắn, muốn xác định tính chân thực trong lời nói của hắn. Hứa Thiếu Dương chỉ cảm thấy máu toàn thân mình như sắp đông cứng, thậm chí không dám hô hấp, cơ thể không tự chủ được mà run rẩy, mồ hôi lạnh chảy ra ướt đẫm áo.

Vào lúc Hứa Thiếu Dương sắp không chịu đựng nổi nữa, khí thế bức người kia cuối cùng cũng biến mất. Hứa Thiếu Dương chân mềm nhũn, cuối cùng vẫn cố gắng đứng vững được. Hắn không ngờ cho dù mình đã có trí nhớ của hai mươi năm trương lai, lại cũng không ngăn nổi khí tràng của Hình Chiến. Nhìn bóng lưng dần dần đi xa của Hình Chiến, hắn khẽ cắn răng đi theo.

Hình Chiến ngầm cho phép hắn đi theo, mặc cho hắn theo sau vào phòng làm việc của mình, vung tay khóa cửa phòng lại, sau đó ngồi lên ghế, mắt lạnh nhìn thẳng Hứa Thiếu Dương, “Cậu biết cái gì?”

Hứa Thiếu Dương do dự một chút, cuối cùng cũng quyết định, “Em biết một vài chuyện cơ mật của Satan, nhưng em có một điều kiện, anh phải bỏ Cố Khâm ở một chỗ với em, em mới nói cho anh biết!”

Lúc này, ánh mắt Hình Chiến nhìn Hứa Thiếu Dương giống như đang nhìn một thằng hề, trên gương mặt y lộ ra một nụ cười giễu cợt hiếm thấy, “Cậu hình như không nhận rõ vị trí của mình. Cậu bây giờ, có tư cách gì để nói điều kiện với tôi?” Đáy mắt y tràn đầy chán ghét, quả nhiên dứt khoát tra hỏi vẫn phù hợp với phong cách của y hơn, “Cậu cho rằng cậu không nói, tôi sẽ không hỏi được?” Hình Chiến nheo mắt lại, không hề che giấu đi sát ý chợt lóe trong mắt mình.

Chỉ là một chớp mắt này, đã khiến cho sắc mặt Hứa Thiếu Dương trở nên tái nhợt. Phản ứng của Hình Chiến khác với dự kiến của hắn. Hắn cho rằng đối phương sẽ vì đại cục, đáp ứng điều kiện của hắn, sau đó hắn sẽ chậm rãi tiết lộ tin tức mà hắn biết, nhờ vào đó trói đối phương lại ở cạnh mình. Chỉ cần cho hắn đủ thời gian, hắn tin rằng Hình Chiến nhất định sẽ yêu hắn!

– Hết chương 82 –

Nói thật là người trọng sinh trong này nhiều như rau cải ngoài chợ ấy =.=

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({}); Đăng bởi: admin


/87

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status